Vay nóng Tima

Truyện:Bá Khí - Chương 021

Bá Khí
Trọn bộ 770 chương
Chương 021: Giết tiếp 2 người
0.00
(0 votes)


Chương (1-770)

Siêu sale Shopee


Vừa dứt lời, đoản kiếm trong tay tùy ý chém ra một đường vòng cung, giống như không có mục đích đâm về phía tán tu.

Một kiếm này, toàn bộ không tuân theo quy cách, tùy chỉnh phát ra, không thuộc về bất luận một loại kiếm pháp nào, nhưng hết lần này đến lần khác lại nhẹ nhàng như vậy, giống như chim bay trên trời, cá bơi biến rộng, hào hiệp tùy ý!

- A!

Tán tu cầm thương kêu lên một tiếng kinh hãi, lấy một góc độ chật vật, lăn lộn té ngã né tránh một kiếm công kích của Phong Vân Vô Ngân.

Phong Vân Vô Ngân không rảnh suy tư, trở tay đâm tiếp một kiếm về tán tu một mắt đang giữ Nạp Lan Hoa.

Phong Vân Vô Ngân lấy tư thế sét đánh, nghiền nát diệt sát ba gã tán tu bị thương. Chỉ còn lại một tán tu chột mắt và tán tu cầm thương! Hắn vung một kiếm bức lui tán tu cầm thiết thương, sau đó dung hợp năng lương Hậu Thiên tứ phẩm vào đoản kiếm, đâm nghiêng về tán tu chột mắt!

Năng lượng huyền khí Hậu Thiên tứ phẩm, khiến một kiếm này, vô luận tốc độ hay lực lượng, đều bay nhanh đến cảnh giới nhất định, mơ hồ phát sinh tiếng không khí bị xé rách đáng sợ dị thưởng.

- Tiểu tử thối!

Ba huynh đệ vừa chết trong tay đứa bé này, mà đứa bé này giống như trời sinh lãnh huyết, hoàn toàn không để ý tới đồng bạn nữ tính của hắn, trong kiếm thế lộ ra sát ý nhất định phải giết! Điều này, khiến cho tán tu chột mắt hổn hển, quê quá hóa khùng

Chi là, trước khi tán tu độc nhàn bị thương, tu vi huyền khí đạt được Hậu Thiên thất phẩm sơ kỳ, chỉnh là nhân vật thủ lành của đoàn tán tu nhỏ này, kinh nghiệm chiến đấu phong phú. Độc Cô Cửu Kiếm của Phong Vân Vô Ngân, chủ yếu là tìm kè hờ trong chiêu thức của đối phương, đoạt cơ hội trước khi đối thủ kịp xuất chiêu, tiến hành tấn công để phòng thủ, hoặc là đoạt công, hoặc là tầm kích phản công.

Mà ở phương diện chủ động tấn công, dường như uy lực kém hơn một ít. Cuộc đời tán tu một mắt đã trải qua bao cuộc ác chiến sinh tử, không có một nghĩn trận, cũng có tám trăm, bời vậy ánh mắt hắn cũng coi như chu đáo, tiện tay nắm lấy Nạp Lan Hoa ở một bên. sau đó lại nghiêng sang bên một bước, nắm búa tạ vất trên mặt đất, lại nghiêng tiếp nửa bước, vừa vặn né tránh được công kích của Phong Vân Vô Ngân.

- Ngũ đệ, sóng vai tử chiến! Dùng huyền khí công kích! Đừng lưu lực, giết chết tiểu tử này tính sau!

Trong không khí tràn ngập mùi máu tươi của huynh đệ mình, khơi dậy hung tính trong lòng tán tu chột mắt, hẳn bất chùyện nói với tán tu cầm thiết thương một tiếng, sau đó hai tay vác chùy, hung hăng đập về phía Phong Vân Vô Ngân!

Một kích này, trên búa tạ đã mang vào năng lượng huyền khí của tán tu chột mắt, sau khi bị thương, hắn chi có thể sử dụng năng lượng huyền khí Hậu Thiên ngũ phẩm, tuy rằng không thế dung hợp huyền khí vào chùy phong công kích, thể nhưng vân có vẻ uy mành tuyệt luân như trước, thanh thế hiểm trở.

Oanh!

Lực đạo của một chùy này, chừng nghĩn cân, chùy chưa tới, chùy phong đã quét sang khiển hai gò mà Phong Vân Vô Ngân cảm thấy đau nhức, mất trật tự.

Tuy nói rằng Phong Vân Vô Ngân ờ trên lôi đài, đổi mặt với Nạp Lan Mãnh và Nạp Lan Vô Ưu có thể thi triển ra tu vi huyền khí Hậu Thiên lục phẩm, lại nói tiếp, lúc đó tu vi của hai gã đối thủ, muốn cao hơn một đường so với tán tu chột mắt hiện tại, thế nhưng đối mặt với tiến công cuồng dã của tán tu chột mắt, trong lòng Phong Vân Vô Ngân chi cảm thấy hoảng loạn, sinh ra một loại cảm giác vô lực.

Nói cách khác, lúc giao thủ cùng Nạp Lan Mãnh và Nạp Lan Vô Ưu trên lôi đài, so với lúc này giao thủ cùng tán tu liều mạng này, hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau.

Lúc này đánh một trận, khiến Phong Vân Vô Ngân có một loại cảm giác, sinh tử chỉ ở trong gang tấc, hít thờ không thông.

Phong Vân Vô Ngân dò xét được tám kẽ hở của chùy chiêu, thế nhưng, nhưng không có cách nào lợi dụng phản kích! Tán tu chột mắt lợi dụng tâm huyết toàn thân và sát khí. bù đắp được lỗ thủng trên vũ kỳ.

Theo bản năng, Phong Vân Vô Ngân lựa chọn tạm tránh phong mang, vận sức bật toàn thân vào hai chân, nhảy ra bên trái bốn thước, né tránh một chùy toàn lực của tán tu chột mắt.

Phanh!

Một chùy của tán tu chột mắt trực tiếp oanh thẳng vào vị trí Phong Vân Vô Ngân đứng lúc trước trong nháy mắt mặt đất nứt nẻ, hình thành một mạng nhện chừng hai thước, sau một khắc, mạng nhện sụp đổ thành một hố sâu nửa thước!

Uy thế một chùy này, dĩ nhiên kinh người như vậy?

Nói thì chậm, xảy ra thì nhanh, Phong Vân Vô Ngân vừa né tránh hung chùy của tán tu chột mắt, tán tu thiết thương đã vung thương đâm về phía Phong Vân Vô Ngân.

Thương thế sắc bén, bọc năng lượng huyền khí Hậu Thiên tứ phẩm, giống như độc xà, chùyên đâm về phía ba đường bên dưới Phong Vân Vô Ngân, rồ rằng chỉnh là thương kỹ vô cùng âm hiểm xảo quyệt.

- Chết đi! Tiểu tử thối... Độc Long Thương!

Tán tu cầm thiết thương cười một tiếng, nghĩ thầm, ta và lão đại liên thủ, còn không đè chết ngươi?

Vừa mới đối mặt tán tu chột mất kia mạnh mẽ như mãnh hổ, sau khi chịu một chùy uy thế như liệt hòa, Phong Vân Vô Ngân lại đối mặt với tán tu cầm thương, chỉ cảm thấy không gì hơn cái này, giống như tiểu hài tử cùng gia gia chơi đùa, không có chút uy hiếp!

- 14 kẽ hở!

Phong Vân Vô Ngân lấy kiếm thành đao, hai chân vừa nhún, thân thể bay ra, chém ngang đoản kiếm, nhẹ nhàng xẹt qua cổ tán tu cầm thương.

- Ách...

Thương thể của tán tu thiết thương tan thành mây khói, thân hình cùng đọng lại bất động, trên mặt hiện ra thần sắc cực kỳ cổ quái, trong lòng hắn thầm nghĩ...

- Vì sao tiểu tử này lại biết lúc ta thi triển Độc Long Thương, vị trí từ ngực trở lên chỉnh là yếu diêm...

- Lão ngũ!

Tán tu chột mắt kinh hãi thét chói tai một tiếng, trực tiếp đỡ lấy thân thế tán tu cầm thiết thương.

Thân thể tán tu cầm thiết thương, đã từ từ trờ nên lạnh lèo...

- Lão đại, ta... Hình như... Hình như ta đã chét... Kiếm pháp... Của tiểu tử này... Thật tốt!

Vừa nói xong, trên cổ tán tu cầm thiết thương thình lình xuất hiện một lỗ nhỏ màu hồng, nó chậm rãi mở rộng, trờ thành lỗ thủng to bằng một ngón tay, máu tươi trong nháy mắt chảy ra, máu tươi tuôn trào, đầu tán tu thiết thương cũng bị Vọt lên cao nửa thước, sau đó rơi xuống trên mặt đất.

Phong Vân Vô Ngân, đã chém giết bốn gã tán tu!

Phong Vân Vô Ngân cầm kiếm đứng thẳng, ánh mắt nhìn kỹ tán tu chột mắt, năng lượng huyền khí tứ phẩm ba động, lưu chùyển bên ngoài thân thể, trong đêm đen, như mặc một chiếc áo khoác màu trắng.

- Sát tính tán tu độc nhãn này cuồng dã nhất, tu vi cao nhất, kinh nghiệm chiến đấu cực mạnh, là một gã tán tu khó ứng phó nhất! Ta đối địch với hắn, nếu như không bình tâm, vứt bò lòng sợ hãi thì hẳn phải chết không thể nghi ngờ! Nhưng nếu ta thắng được, kinh nghiệm thực chiến và tâm tính đối địch, sẽ được đề cao trên diện rộng!

Gặp phải một nhân vật khó chơi như vậy, giống như con dao hai lưỡi, sinh tử họa phúc, cách nhau trong gang tấc.

Phong Vân Vô Ngân ép buộc chỉnh mình tỉnh táo lại, cũng hạ quyết tâm, sẽ không tấn công trước, mà là tìm kiếm nhược điểm trong chiêu thức của mắt chột, sau đó trở lại phản công.

Cầm kiếm bình tĩnh chờ đợi. chờ tán tu chột mắt mạnh mẽ xông lên.

- Ngươi chết chắc rồi! Ngươi chết chắc rồi!

Tơ máu trong con ngươi tán tu độc nhãn cường thịnh, buông ra thi thể không đầu của tán tu cầm thiết thương, hai tay nâng chùy. đi từng bước một tới gần Phong Vân Vô Ngân.

Mỗi khi hắn bước một bước, mặt đất đều lùn xuống, lưu lại dấu bàn chân sâu nửa tấc. rõ rằng đang tích súc huyền khí.

Mà mỗi khi đi một bước, tơ máu trong mắt tán tu chột mắt lại nhiều hơn mấy nhánh.

- Ngươi thực sự chết chắc rồi! Ta phải bầm thây ngươi thành vạn đoạn!

- Ngao ô!

Tán tu chột mắt rống lên một tiếng, huyền khí toàn thân bạo phát, từng sợi máu tươi, từ trong mắt, trong miệng hấn trào ra! Hắn, đúng là đang thiêu đốt sinh mệnh lực làm giá phải trả, mạnh mề áp chế thương thế, trong khoảng thời gian ngắn, cố gắng đạt tới, phát ra tu vi huyền khí giống như trước khi bị thương!

- Chết! Phong Ma Thập Bát Trọng Chùy!

Tán tu chột mắt điên cuồng. Nhảy lên cao bốn mét, trực tiếp oanh một chùy về phía Phong Vân Vô Ngân.

Hắn lấy tổn hại thọ nguyên và tu vi huyền khí làm giá phải trả, khiển huyền khí bị hao tổn được khôi phục như lúc ban đầu, tu vi huyền khí Hậu Thiên thất phẩm, hung mành dữ dằn, như sóng to gió lớn, bão tố...

Lấy thân thể tán tu chột mắt làm trung tâm, không khí bốn phía, giống như đều bị huyền khí trong chùy phong xé rách, phát sinh tiếng tê tê đứt đoạn.

Phong Vân Vô Ngân chi có thể trốn!

Trong khoảng thời gian này, mặc dù có thể nhìn ra kẽ hờ trong chùy kỳ của đối phương, thế nhưng cảnh giới hai bên thực sự chênh lệch quá lớn, Phong Vân Vô Ngân căn bản không dám nâng kiếm đâm vào kẽ hờ của tán tu chột mắt.

Không hề nghi ngờ chỉnh là, khi hắn bọc huyền khí vào trong công kích của chùy phong, chi cần Phong Vân Vô Ngân có can đảm chỉnh diện oanh kích, vậy thì đoản kiếm của hắn sợ rằng sẽ bị chùy phong đè khóa, càng không nói đến hai tay rồi.

Phì phò! Phì phò!

Phong Vân Vô Ngân vận chùyển tòa bộ huyền khí xuống hai chân, thân thể được Thối Thể Đan cường hóa, bộc phát tốc độ cực nhanh, nhưng vẫn vô cùng chật vật mới né tránh được chùy kích như phô thiên cái địa.

Tại thời gian chạy trối chết này, đặc tính của Độc Cô Cửu Kiếm vẫn như trước thể hiện ra vô cùng nhuần nhuyễn.

Tuy rằng Phong Vân Vô Ngân không có lực phản kích, thế nhưng mỗi chiêu mỗi thức, như trước có thể nhìn ra nhược điểm trong chùy kỹ của tán tu chột mắt! Những kẽ hở này cùng có thể giúp Phong Vân Vô Ngân, lựa chọn vị trí trốn tránh tốt nhất.

Bởi vậy Phong Vân Vô Ngân có thể dựa vào tốc độ thân thể, trong từng thời khắc nguy hiểm nhất, một lần lại một lần né tránh được một chùy phải giết của tán tu chột mắt.

Nếu như không phải tu luyện Độc Cô Cửu Kiếm hình thành năng lực dò xét kè hờ trong chiêu thức của đối phương, cho dù tố chất thân thể của Phong Vân Vô Ngân tốt thế nào đi nữa, sức bật mạnh thế nào đi nữa, cùng không có khả năng tìm được đường giống từ trong chùy vòng của tán tu chột mắt.

Kết quả là, chi thấy tán tu chột mắt không ngừng tiến lên, không ngừng đập búa tạ xuống, khiến mặt đất bị đập ra từng hố lún sâu nứt vỡ, mà Phong Vân Vô Ngân, lại giống như một con thuyền nhỏ trong cuồng phong bào táp, xóc nảy hung hiểm né tránh.

Có mấy lần, thiếu chút nữa Phong Vân Vô Ngân đều không thể tránh thoát được, thiếu chút nữa bị máu thịt bay ngang, thành đống thịt vụn.

Chùy phong bọc huyền khí công kích, đã khiến y phục toàn thân Phong Vân Vô Ngân, bị rách nát tả tơi.

10 phút sau...

- Khụ khụ....

Huyền khí lóe ra ánh sáng trên thân tán tu độc nhàn từ từ lờ mờ xuống, sắc mặt hắn cùng trờ nên tái nhợt. Rốt cuộc, thi triển một trận búa tạ như mưa rào, đã khiển huyền khí của hắn bị tiêu hao quá mức. mạnh mè thiêu đốt sinh mệnh lực, không để ý vết thương cũ, bộc phát ra thực lực thời kỳ đinh phong, rất nhanh hắn đã phải trả giá...

Xuy xuy... Xuy xuy...

Thân thể cao hai thước của tán tu chột mắt bắt đầu khô quắt co lại.

Một thước chín tám! Một thước chín mốt! Một thước tám...

Thân thể tán tu chột mắt, lấy tốc độ mắt thưởng có thể nhìn thấy héo rút lại! Bất quá, trên miệng hắn lại phát ra dáng tươi cười tà ác, cầm cự chùy, đi từng bước đến gần Phong Vân Vô Ngân.

Phong Vân Vô Ngân đã tê liệt!

Một phen tấn công như sấm sét của tán tu chột mắt, tiêu hao lượng huyền khí cùng với thể lực thân thể cực lớn. Phong Vân Vô Ngân cầu sinh trong nguy hiểm cũng vận dụng toàn bộ huyền khí, hao hết! Không chỉ có như vậy, thể lực của hắn cũng xói mòn hầu như không còn! Hiện tại ngồi bệt trên mặt đất, giống như không còn cả lực lượng để nằm chặt chuôi kiếm.

Nói không chút nào khoa trương, vừa rồi dưới lúc tán tu chột mắt kéo dài không dứt đánh cự chuỳ xuống, đồng thời chùy kỹ được khống chế bời năng lượng huyền khí thất phẩm mà không chết, tâm tính, kinh nghiệm chiến đấu của Phong Vân Vô Ngân đã xảy ra biến hoá kinh người, như được lột xác!

Lần này có thể thoát hiểm, tất nhiên khiến Phong Vân Vô Ngân được lợi không ít! Ngày sau gặp kẻ địch, cùng sẽ có thêm vài phần bình tĩnh! Thêm vài phần thong dong!

Thế nhưng...

- Ta, ta không còn một tia lực lượng nào hết!

Phong Vân Vô Ngân bất đắc dĩ cười khổ, chi là, hắn chưa bao giờ sẽ buông tha bất kỳ một tia ý niệm cầu sinh!

- Ta không thể chết được! Ta còn muốn trờ thành cao thủ Tiên Thiên! Còn muốn báo thù cho phụ mâu! Ta không thể chết được!

Nội tâm Phong Vân Vô Ngân giãy dụa, tự khẽ động, 104 Thiên Địa Đan Điền thoát khỏi thân thể bay ra ngoài, quanh quẩn quanh thân!

Lúc này, huyền khí chứa đựng bên trong 104 Thiên Địa Đan Điền đã bị Phong Vân Vô Ngân dùng hết, khiến cho chúng vốn tỏa ra ánh sáng màu vàng kim, hiện tại lại trờ thành màu đen sẫm.

Chi là, Thiên Địa Đan Điền trờ về trong thiên địa, như cá được về với nước, vui sướng bất đầu hô hấp theo quy luật, bừa bãi hấp thu linh khí thiên địa.

Mà Phong Vân Vô Ngân thì như một cây khô nằm trên mặt đất, dường như ngay cả hô hấp cũng bất đầu trờ nên suy kiệt.

- Cáp... Ha ha... Ngươi không được?

Trong âm thanh của tán tu chột mất, đầy rẫy vô cùng oán độc và cừu hận, thân thể hắn, đã dần dần héo rút từng tấc một.

- Ta cùng sấp chết. Bất quá, trước khi ta chết, có thể làm nhục ngươi! Ta muốn cất thân thể ngươi, mỗi một tấc một ly đều cắt thành mảnh nhỏ!

Tán tu chột mắt còn cách Phong Vân Vô Ngân năm mét, hắn thong thả tới gần, thân cao đã rút xuống còn khoảng chừng một thước bảy!

30 hô hấp sau, tán tu độc nhàn rốt cuộc đi tới trước mật Phong Vân Vô Ngân, lúc này, thân hắn còn cao một thước sáu!

- Ta nói rồi, ta có thời gian trị ngươi!

Tán tu chột mắt cười khô khốc.

Đột ngột! Phong Vân Vô Ngân khè động tâm niệm, 104 Thiên Địa Đan Điền nháy mắt thu nhập trong cơ thể.

Tuy rằng thời gian 30 hô hấp, không đủ để 104 đan điền hấp thu luyện hoá nhiều ít huyền khí, nhưng số lượng huyền khí cùng đủ để cho Phong Vân Vô Ngân đứng lên một lần nữa!

Hắn đứng lên!

-Ta nghĩ, ngươi, ngươi không có cơ hội rồi! Phong Vân Vô Ngân nấm chặt chuôi kiếm.

-Cái gì? Không! Đi chết đi!


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-770)