← Ch.099 | Ch.101 → |
- Còn mấy ngày nữa là tới ngày hội lớn nhất trong lịch sử của giới tán tu Chiến Tần Đế Quốc của chúng ta, đại hội chọn rể do Lý Vạn Tiên đại nhân tổ chức. Bởi vậy, chúng ta tổ chức buổi đấu giá này cũng là màn dạo đầu cho đại hội kén rể. Ha ha! Trong các vị bằng hữu có mặt tại đây, nhất định có các vị thiếu đương gia của ba mươi sáu phái, bảy mươi hai đảo. Nếu chư vị thiếu đương gia trong buổi đấu giá hôm nay có thể lựa chọn được vật phẩm như ý, tăng thêm thực lực tu vi, tới đại hội kén rể dũng cảm tiến lên, đoạt ngôi quán quân, đó chẳng phải là một việc tốt hay sao?
Lời này vừa nói ra, phía dưới đã có tiếng vỗ tay như sấm. Hiển nhiên có rất nhiều các vị thiếu đương gia của ba mươi sáu phái, 72 đảo tham gia buổi đấu giá này, muốn thử vận may, mua được chút bảo bối, để tới đại hội chọn rể có thể thi triển tài năng.
Phong Vân Vô Ngân thầm nghĩ:
-Hiện tại, Vạn Tiên Thành quần hùng tụ hội, trong lúc này mà tổ chức một cuộc bán đấu giá, nhà tổ chức nhất định sẽ kiếm bộn tiền. Nhưng, trước mặt các lộ anh hùng hào kiệt bốn phương, nếu vật phẩm đấu giá mà quá mức tầm thường thì e rằng có chút mất mặt, bởi vậy, vật phẩm tham gia đấu giá hôm nay nhất định không phải vật tầm thường.
Nghĩ như vậy, trong lòng Phong Vân Vô Ngân cũng tràn ngập sự mong đợi.
Lý Tu vô cùng phấn chấn nói:
-Quách huynh, mấy trường đấu giá này tại hạ đều có cổ phần, vật phẩm Quách huynh vừa ý, cứ việc đấu giá, giá thành cuối cùng nhất định sẽ có được ưu đãi rất lớn.
-Ừ!
Phong Vân Vô Ngân gật đầu.
Lúc này, vật phẩm đấu giá đầu tiên đã được đưa lên bục đấu giá.
Không ngờ lại là một người!
Một nữ nhân!
Một nữ nhân trẻ tuổi!
Một nữ nhân xinh đẹp đến mê hoặc, toàn thân chỉ quấn bằng mấy sợi lụa mỏng để che đi những nơi kín đáo nhất, vô cùng kiều mỵ quyến rũ, thực sự là một vưu vật trời sinh.
Chân tay nàng ta đều bị xiềng xích nặng nề khóa chặt, nhưng ánh mắt trong veo như nước thu lại không hề có chút oán hận, chỉ có sự dịu dàng, mê hoặc, kiều mỵ, đáng thương.
Tóc của nàng ta có màu xanh, thả dài như thác nước, đôi mắt màu vàng kim.
Dị tộc! Đó là một nữ nhân dị tộc!
Khung cảnh huyên náo đột nhiên trở nên tĩnh lặng, mỗi nam tán tu ở đây đều chăm chú ngắm nhìn vưu vật trên bục đấu giá, hô hấp trầm trọng, hồn siêu phách lạc.
Lý Tu đứng ở bên cạnh Phong Vân Vô Ngân cũng không ngừng nuốt nước bọt.
Hoàng tiền bối cười khẽ:
-Là nữ đệ tử của một tán tu ma môn trong Thiên Tử Quốc. Thật không ngờ, buổi đấu giá này vừa bắt đầu đã liền xuất hiện vật phẩm đấu giá khác thường như vậy, thú vị, quả nhiên thú vị.
Phong Vân Vô Ngân không khỏi chấn kinh, cuộc đấu giá này thật là quá mức quái dị, ngay cả người sống cũng đem ra đấu giá. Nữ tử này tuy xinh đẹp, nhưng tán tu tham gia cuộc đấu gia hôm nay, nếu đam mê nữ sắc, thì thật quá tầm thường. Nữ tử này tuy xinh đẹp nhưng cũng chỉ là một thứ đồ chơi, một thứ đồ chơi vô cùng tầm thường. Cuộc đấu giá này mà chỉ có vật đấu giá gây trò cười như vậy thì đẳng cấp cũng quá ư thấp kém.
-Hoàng tiền bối, nữ tử này...
Phong Vân Vô Ngân không kìm được hỏi.
-Hì, Tiểu bối họ Quách, ngươi đừng hỏi, đợi lát nữa ngươi sẽ biết ngay thôi. Nữ tử này không hề đơn giản.
Hoàng tiền bối mỉm cười, ra hiệu cho Phong Vân Vô Ngân không nên nóng vội.
Lúc này, trung niên nam tử đang chủ trì cuộc đấu giá cao giọng nói:
-Chư vị bằng hữu kiến thức sâu rộng, chắc đã nhìn ra rồi. không sai! Đây chính là đệ tử chân truyền của tán tu ma môn nổi tiếng của Thiên Tử Quốc, Sất Nữ Môn. Nữ đệ tử của Sất Nữ Môn trời sinh kiều mị, nam nữ song tu, cùng hưởng hoan lạc. Một thân ma công của bọn chúng đều đoạt được từ cuộc hoan lạc mây mưa mà ra. Chư vị bằng hữu xin hãy nhìn đây, nữ tử này đã luyện mái tóc thành màu xanh, mắt luyện thành màu vàng kim, đây chính là dấu hiệu của Sất Nữ Ma Công đỉnh cao cảnh giới. Bằng hữu có tu vi vượt qua 9 phẩm, nếu đoạt được nữ tử này, đêm đêm song tu, âm dương giao hợp, tu vi ngày càng tinh tiến, không thể tưởng tưởng nổi. Ha ha, nghe nói, nữ đệ tử của Sất Nữ Môn kỹ thuật giường chiếu thế gian hiếm có, chư vị có muốn thử chăng?
Lời vừa dứt, đám đông phía dưới liền trở nên ồn ào.
Nam nữ song tu là ý nguyện suốt đời của vô số nam nhân. Có thể cùng lúc làm chuyện đó lại còn tăng tiến tu vi, chuyện tốt như vậy, ai lại chẳng thèm muốn.
-Nữ đệ tử chân truyền của Sất Nữ Môn này, giá khởi điểm 20 vạn lượng vàng.
Trung niên nam tử lớn tiếng nói.
-25 vạn lượng!
-28 vạn lượng!
-30 vạn lượng vàng!
..........
Trong nháy mắt, đám đông tán tu phía dưới nhao nhao đứng lên lớn tiếng ra giá, ánh mắt tràn đầy tia máu.
Ở trong gian phòng riêng, Lý Tu cũng vô cùng hưng phấn, cố vận huyền khí, lớn tiếng gào lên:
-50 vạn lượng vàng!
Lý Tu quả nhiên tuổi ít tiền nhiều, vừa lên tiếng đã ra giá 50 vạn lượng vàng, hiển nhiên rất muốn đoạt được nữ tử này.
Phong Vân Vô Ngân không hề có hứng thú với dâm kỹ nam nữ song tu này, liền dứt khoát ngồi xuống thưởng trà.
-60 vạn lượng vàng!
Lúc này, trong gian phòng riêng ở bên cạnh, một thanh âm của nam tử cao giọng hô lên.
-100 vạn lượng vàng!
Lý Tu gần như điên cuồng.
-100 vạn lượng vàng! Thật là điên cuồng! Tuy Sát Nữ Môn nữ tử này xinh đẹp kiều mỵ, cùng nàng ta song tu quả thực có thể giúp tu vi tăng tiến, nhưng nàng ta tuyệt đối không đáng 100 vạn lượng vàng, cao nhất cũng chỉ tới 50 vạn lượng vàng mà thôi.
Ở phía dưới, một vài tán tu lập tức im miệng, không dám ra giá nữa.
Nam tử ở gian phòng bên cạnh cười lạnh lên tiếng:
-Tam đệ quả nhiên xa xỉ. Chỉ một thứ đồ chơi đã ra giá trên trời như vậy. Chơi bời hỏng cả ý chí mà thôi! 100 vạn lượng vàng, ta không tranh với ngươi nữa, ngươi hãy từ từ hưởng thụ mỹ nữ vậy.
Cuối cùng, Lý Tu đúng như ước nguyện đoạt được vưu vật đó, hắn vô cùng vui sướng ngồi lại bên cạnh Phong Vân Vô Ngân, sảng khoái uống một ngụm trà, thấp giọng nói:
-Quách huynh, ở gian phòng kế bên là nhị ca của tại hạ. Hắn muốn cạnh tranh cùng ta, ta liền ra giá đánh chết hắn. Đúng rồi, Quách huynh, Sất Nữ Môn nữ tử này, ta có thể cho ngươi mượn chơi đùa một thời gian.
-Cái này... không cần!
Phong Vân Vô Ngân kinh hãi:
-Ta không có hứng thú. vật phẩm đấu giá đầu tiên đã có chủ, tiếp đó là kiện vật phẩm tứ hai, một thanh tiên thiên bảo đao, giá khởi điểm là 30 vạn lượng vàng.
Căn cứ theo giải thích của Hoàng tiền bối, Phong Vân Vô Ngân đã hiểu đặc tính của tiên thiên vũ khí. Tiên thiên vũ khí do tiên thiên cảnh giới cường giả luyện chế thành, lựa chọn khoáng thạch hiếm có, kim loại hiếm có luyện chế thành. Trong quá trình luyện chế còn truyền vào tiên thiên cương khí, khi sử dụng uy lực cường đại. Tiên thiên vũ khí phẩm chất cao thậm chí trong khi chiến đấu có thể kích hoạt tiên thiên cương khí, hình thành đao cương, kiếm cương, chém người ở cách xa trăm bước.
Nhưng, Hoàng tiền bối phán đoán, thanh tiên thiên bảo đao này, tiên thiên cương khí ẩn chứa bên trong không nhiều, không đủ để kích hoạt đao cương.
Thanh tiên thiên bảo đao này được một gã thiếu niên tán tu dùng 120 vạn lượng vàng đấu gia thành công.
Kiện vật phẩm thứ ba là một kiện tiên thiên bảo ý. Đó là một kiện trường bào màu vàng kim, ở trên bề mặt có vẽ từng đạo phù văn vô cùng ảo diệu, tỏa ra ánh sáng lưu ly cổ xưa, tiên thiên cương khí nhàn nhạt uốn lượn xung quanh.
-Có.... có tiên thiên khí tức! Kiện bảo y này có tiên thiên khí tức rất rõ!
Ngay cả Phong Vân Vô Ngân đứng bên cửa sổ tầng hai cũng cảm nhận thấy rõ tiên thiên ba động ở trên kiện bảo y này.
Hai mắt Hoàng tiền bối sáng rực lên:
-Kiện tiên thiên bảo y này phẩm chất không tồi. Thậm chí có thể chống đỡ được một lần công kích của tiên thiên cương khí sơ kỳ cảnh giới cường giả.
-Quách huynh, ta đấu giá kiện bảo ý này cho ngươi nhé. Trong đại hội chọn rể, ngươi mặc kiện bảo y này sẽ có thêm nhiều cơ hội đoạt ngôi quán quân.
Lý Tu nói đầy chắc chắn.
Phong Vân Vô Ngân gật đầu.
Nhưng kiện tiên thiên bảo y này phẩm chất quá tốt, giá khởi điểm đã là 100 vạn lượng vàng, tam thiếu gia nâng thẳng lên 200 vạn lượng vàng, ở kế bên, nhị thiếu gia lập tức nâng lên 300 vạn lượng vàng....
-2000 vạn lượng.
Tam thiếu gia mặt xám xịt hô lớn.
-2200 vạn lượng.
Nhị thiếu gia ở kế bên thản nhiên nói.
-2500 vạn lượng.
Tam thiếu gia lại chuyển sang trắng bệch.
-3000 vạn lượng.
Nhị thiếu gia vẫn mạnh mẽ hô lớn.
-Quách huynh....
Lúc này, thanh âm của tam thiếu gia đã trở nên run rẩy.
-Quách huynh, xem ra nhị ca của ta đã quyết phá đám ra rồi.
Hoàng tiền bối chậm rãi nói:
-3000 vạn lượng đã vượt quá giá trị của kiện tiên thiên bảo y này rồi.
Phong Vân Vô Ngân lại rất bình thản:
-Tam thiếu gia, ngươi chỉ cần giao 410 cỗ thi thể 10 phẩm hung thú cho ta là đã hài lòng lắm rồi. còn kiện tiên thiên bảo y này, có thể đấu giá được ta đương nhiên vui mừng, nhưng nếu không thể đoạt được, hoặc giá cả quá cao thì ta cũng không quá để ý tới.
Sự thoải mái hào hiệp của Phong Vân Vô Ngân khiến tam thiếu gia cảm thấy có chút áy náy, vội khẳng định, nếu trong lần đấu giá tiếp theo, nếu có thứ Phong Vân Vô Ngân muốn đoạt được, hắn nhất định sẽ không tiếc tiền bạc.
Sau đó, huyền cấp cao cấp đao kỹ bí kíp, huyền cấp cao cấp huyền khí bí kíp; linh đan diệu dược có thể giải bách độc; đan dược giúp hậu thiên võ giả đột phá; khoáng thạch quý hiếm ở biển sâu; dược liệu cần thiết để tu luyện công pháp nào đó.... , các loại bảo vật quý hiếm mà võ giả hằng mong ước đều lần lượt xuất hiện.
Nhưng tam thiếu gia không hề đấu giá thành công bất cứ kiện vật phẩm nào, thứ nhất là vì Phong Vân Vô Ngân không hề coi trọng lắm những vật phẩm này; thứ hai là do tam thiếu gia ở phòng kế bên quá ghê gớm, đã hoàn toàn chế áp tam thiếu gia.
Dần dần, cuộc đấu giá chỉ còn một kiện bảo vật duy nhất chuẩn bị xuất hiện.
Ở gian phòng kế bên tam thiếu gia.
Ở trong gian phòng này, một trung niên nam tử khí thế hiên ngang, dáng vẻ đường hoàng đang ngồi, người này dung mạo có mấy phần giống với Lý Tu, chính là con trai thứ hai của Vạn Tiên Thành ngoại thành thành chủ.
Nhị thiếu gia.
Ngoài nhị thiếu gia ra, còn có một nam tử trẻ tuổi mặc lục y, dáng vẻ tiêu sái, ngồi cạnh cửa sổ. Ở trên bàn có đặt một chiếc ô giấy dầu, bốn lão nhân quỷ khí nồng đượm giống như u linh đứng sau nam tử trẻ tuổi.
-Trần thiếu đảo chủ, tại hạ nghe nói Trần thiếu đảo chủ không chỉ luyện được tinh túy của vũ kỹ của U Minh Đảo mà còn đi tới tông môn mạnh nhất của Phong Hoa Đế Quốc ở xa xôi, Thần Thủy Tông để học nghệ, thân kiêm hai môn tuyệt học, tiềm lực vô biên. Lần này, Trần thiếu đảo chủ vào Vạn Tiên Thành tham gia đại hội chọn rể, Lý Hào ta thấy Trần thiếu đảo chủ rất có khả năng đoạt ngôi quán quân. Hôm nay ta mua được một vài vật phẩm, muốn tặng lại Trần thiếu đảo chủ, mong Trần thiếu đảo chủ hãy nhận cho.
Nhị thiếu gia vô cùng khách khí nói với lục y nam tử, ý tứ chiêu mộ không chút che giấu.
Lục y nam tử cười âm lãnh, ánh mắt lộ ra vẻ vô cùng coi thường, tựa hồ không chút coi trọng nhị thiếu gia, chỉ lạnh lùng không đáp.
Nhị thiếu gia ngượng ngùng, nhưng lại không dám thể hiện ra, chỉ cười nói tiếp:
-Đúng rồi, Trần thiếu đảo chủ, chuyện lúc trước ngươi hỏi ta, ta có chút manh mối, là thế này. Tam đệ của ta, không biết từ nơi nào chiêu mộ được một thiếu niên tán tu, nghe nói là Đông Hải Nộ Chùy Đảo thiếu đảo chủ, họ Quách. Tiểu tử này vô cùng hung tàn, giữa đường giết sạch mấy chục tán tu dưới tay đại ca của ta, còn định giết đại ca ta, cuối cùng, một gã tiên thiên cường giả ra mặt mới cứu được mạng của đại ca ta. Thiếu niên tán tu họ Quách đó thậm chí... thậm chí còn đỡ được một chiêu công kích của gã tiên thiên cường giả đó, vô cùng yêu nghiệt.
-Ồ?
Sắc mặt lục y nam tử đột biến:
-Đỡ được một lần công kích của tiên thiên cường giả? Ngươi không nhầm chứ?
-Tuyệt đối không nhầm!
Nhị thiếu gia trịnh trọng nói.
-Tin tức này do chính gã tiên thiên cường giả đó nói ra. E rằng cũng có ý mượn đao giết người. Trần thiếu đảo chủ, tiểu tử họ Quách đó ở ngay gian kế bên, ở trong phòng riêng của tam đệ của ta.
Đột nhiên, lục y nam tử và bốn gã lão nhân ở sau cùng đưa mắt nhìn về phía gian phòng kế bên, ánh mắt tràn ngập sát khí.
Lúc này, kiện vật phẩm cuối cùng của buổi đấu giá cũng đã được khiêng ra.
Kiện vật phẩm này so với kiện vật phẩm đấu giá đầu tiên, nữ tử kiều mị đó, còn cổ quái hơn gấp vạn lần.
Không ngờ là thi thể của một con người.
Một quan cỗ tử băng quan tài, bên trong có thi thể của một trung niên nam tử đóng băng, tuyệt đối không còn dấu hiệu sự sống.
-Xì! Sao ngay cả thi thể cũng mang ra đấu giá?
-Nếu là cao cấp hung thú thi thể thì mang ra đấu gia còn hợp tình hợp lý, nhưng lão tử đi khắp thiên hạ, chưa hề thấy đấu giá thi thể con người. thật là quái dị!
..........
Tán tu ở phía dưới không ngừng bàn tán xôn xao.
Ở trong gian phòng của tam thiếu gia.
-Ha ha, Quách huynh, Hoàng thúc thúc, thi thể này... ta trước đó không hề có được tin tức trước, hôm nay kiện vật phẩm cuối cùng lại là... một cỗ thi thể.
Lý Tu cười nói: nguồn.
-Ở Vạn Tiên Thành ngoại thành cuộc đấu giá cũng không hề ít, nhưng đấu giá thi thể thì đây là lần đầu tiên.
Phong Vân Vô Ngân cũng không hiểu.
Hoàng tiền bối cũng lên tiếng:
-Đích thực là một cỗ thi thể, không còn dấu hiệu sự sống, hiển nhiên đã chết lâu rồi. băng quan chứa thi thể dùng kiên băng đặc biệt ở cực bắc khổ hàn chi địa của Huyền Tôn Đại Lục luyện thành, liệt nhật không tan, hỏa thiêu không chảy, thậm chí tiên thiên cương khí thông thường cũng không thể phá vỡ được. Băng quan này giá trị hàng trăm vạn lượng vàng. Lẽ nào muốn đấu giá cỗ băng quan này?
Đúng lúc này, nam tử chủ trì cuộc đấu giá cười lớn nói:
-Đây là một cỗ thi thể! Mọi người nhìn không lầm, đây là một cỗ võ giả thi thể đã chết nửa tháng trước! Nhưng, tuyệt đối không phải thi thể bình thường. Đây là thi thể của một tiên thiên cương khí trung kỳ cảnh giới võ giả.
-Thi thể của tiên thiên cường giả.
Tất cả đều xôn xao!
-Cái gì?
Phong Vân Vô Ngân cũng thất thanh kêu lên:
-Thi thể của tiên thiên cường giả?
← Ch. 099 | Ch. 101 → |