← Ch.105 | Ch.107 → |
Phong Vân Vô Ngân ngẩng đầu nhìn lại, từ trên người thiếu niên áo xanh không nhận thấy bấy kỳ một chút khí tức Tiên Thiên nào.
Hừ! Cũng chỉ là một võ giả Hậu Thiên giống ta mà thôi! Có tư cách gì ở trước mặt ta lớn tiếng chất vấn! Bày ra bộ dạng cao cao tại thượng quân lâm thiên hạ thì sẽ khiến ta phải e ngại sao? Đằng sau ngươi có mấy tên võ giả Tiên Thiên tọa trấn, nhưng Hoàng tiền bối còn ở đây, bọn chúng chỉ sợ cũng không dám liều mạng đâu!
Trong lòng Phong Vân Vô Ngân cười lạnh, nói:
Ngươi là ai?
Bất chợt toàn thân thiếu niên lục y lệ khí bùng phát, chậm rãi nói:
- Ngươi ở trước mặt bản thiếu gia giết người, đơn giản chính là muốn lập uy! Ngay mai là đại hội tuyển rể, bản thiếu gia vẫn nghĩ sẽ tha cho ngươi một mạng, để cho ngươi ở trong đại hội được cường giả chân chính dạy dỗ. Nhưng ngươi lại không biết tốt xấu, thực lực chỉ như con kiến hôi mà cũng dám làm loạn trước mặt bản thiếu gia! Thôi, thôi! Để bản thiếu gia sớm tiên ngươi một đoạn đường vậy!
Vừa dứt lời, trong thiên địa bỗng nhiên nước chảy róc rách, giữa không trung xuất hiện một hồ nước tươi mát, thiếu niên áo xanh từ trên cương vân đen kịt trực tiếp bước xuống.
Mỗi một bước hắn đi ra, ở dưới chân liền sinh ra một dòng nước, không trung trên đỉnh đầu mưa phùn lất phất, hắn cầm ô lững thững mà đi dưới màn mưa, tiêu sái không nói nên lời.
Thế nhưng quỷ dị chính là, ở phía sau hắn đột nhiên xuất hiện một cái bóng mờ ảo màu đen, sau khi vặn vẹo vài lần liền biến thành một con lệ quỷ cao hơn ba trượng, taỵ cầm cương xoa, mặt xanh nanh vàng, cái lưỡi dài đung đưa như muốn nuốt sống người khác. Quỷ khí âm lãnh lan tràn khắp nơi.
Trong mưa đêm, lệ quỷ ẩn hiện, không khí thấm đẫm một vẻ cực kỳ cổ quái, hoang đường, hung lệ, âm trầm.
-Hả?
Ánh mắt Hoàng tiền bối ngưng trọng nhìn về phía thiểu niên áo xanh, khóe miệng giật giật vài cái như muốn lên tiếng.
Nhị thiểu gia cũng đã lớn tiếng thét lên:
Trần thiếu đảo chủ không có tu vi Tiên Thiên! Ai dám ngăn cản hắn chém giết tên tán tu họ Quách kia!
Lãnh lão đầu cũng mở miệng nói:
Hoàng huynh, trận chiến của võ giả Hậu Thiên, những võ giả Tiên Thiên chúng ta cũng không nên nhúng tay vào, phải không?
Câu nói tranh đấu của võ giả Hậu Thiên, võ giả Tiên Thiên không được nhúng tay là do Hoàng tiền bổi nói ra lúc trước. Thiểu niên áo xanh này tuy ràng khí tức cổ quái, rất có phong phạm cao thủ, nhưng hiển nhiên hắn vẫn chưa hóa huyền thành cương, tấn chức Tiên Thiên.
Thiểu niên áo xanh muốn ra tay, Hoàng tiền bối không có lý do gì để can thiệp.
Hoàng tiền bổi đành phải thấp giọng cảnh báo với Phong Vân Vô Ngân:
Tiểu bổi họ Quách, chớ có khinh địch! Khí tức của tiểu tử áo xanh kia vô cùng cổ quái! Hắn đạp nước mà đi, hiển nhiên đà tu luyện công pháp hệ thủy tới đại thành, toàn thân lại có quỷ khí âm trầm, đó chính là dấu hiệu của một loại ma công vô thượng! Thân mang hai loại tuyệt kỹ, tuyệt đối không được khinh địch!
Trên cương vân đen kịt, lão giả Tiên Thiên đà từng ám sát Phong Vân Vô Ngân đồng thòi cũng nhắc nhở thiếu niên áo xanh:
Thiếu gia, thủ đoạn công kích của tiểu tử họ Quách này không chỉ có kiểm ý cùng lực lượng cơ thể. Hắn tu luyện một loại ma công không tệ! Thiểu gia chớ khinh thường!
Một lão giả Tiên Thiên bên cạnh cười nhạt nói:
Thiếu gia nhà ta thân mang tuyệt học u Minh đảo cùng Thần Thủy tông, há phải sợ tiểu tử kia sao? Trong khoảnh khắc liền chém chết thôi!
Trong tiếng nước chảy róc rách, thiếu niên áo xanh lăng không bước xuống, đạp thủy mà đi, ánh mắt nhìn chằm chằm Phong Vân Vô Ngân:
Tiểu tử, ngươi dám đánh một trận không?
Ngạo mạn, khinh thường, lăng nhục! Đó chính là thái độ của thiếu niên áo xanh! Dường như ở trước mặt Phong Vân Vô Ngân, hắn thực sự coi bản thân mình trở thành một vị quân vương, đang xét xử tuyên bố tội trạng của Phong Vân Vô Ngân, quyết định sinh tử của Phong Vân Vô Ngân!
1664 hạt thiên địa đan điền đã dung nhập vào trong huyết mạch da thịt Phong Vân Vô Ngân, dao động huyền khí bát phẩm bốc lên mờ mịt. Mà giờ khắc này, đối mặt với sự áp bách của thiểu niên áo xanh, môi một hạt thiên địa đan điền trong cơ thể Phong Vân Vô Ngân đều phát ra khí phách bễ nghệ, ngạo khí kinh người!
Phong Vân Vô Ngân hai tay nắm chặt Thần Lực Chùy, hư ảnh mãnh thú trong không trung trên đỉnh đầu như trở nên ngưng thực, mơ hồ phát ra tiếng rống điên cuồng, khí thế hung ác bức người. Yêu thai trong đan điền cũng ngọ nguậy muốn động, lúc nào cũng có thể xông ra ngoài, tàn sát vạn vật. Năm phần kiếm ý trong linh hồn bay ra quanh quẩn bên ngoài thân thể Phong Vân Vô Ngân, hỉnh thành nên một vòng xoáy kiểm khí, một cỗ khí tức có thể xé nát cắn nuốt vạn vật đột ngột trào dâng.
Bất kể phương diện nào thì Phong Vân Vô Ngân cũng đã đạt được tới trạng thái đỉnh phong!
Có lý do phải e ngại thiếu niên áo xanh này sao?
Phong Vân Vô Ngân lạnh lùng mở miệng:
Muỗn chiến thì chiến! Tưởng rằng ta sợ ngươi sao? Cũng tốt, cũng tốt!
Cụng tốt cái gỉ?
Thiếu niên áo xanh cảm thấy khó hiểu, Phong Vân Vô Ngân ở dưới sự áp bức của hắn mà vẫn bỉnh tĩnh như vậy, quả thực là vô cùng kinh ngạc.
Thoạt nhìn, ngươi chính là một nhân vật anh kiệt tương đối ưu tú của ba mươi sáu phái, bảy mươi hai đảo tới tham gia đại hội tuyển rể lần này. Giờ ta đánh với ngươi một trận, vừa vặn có thể tính toán được cân lượng của các đối thủ trong đại hội tuyển rể. Nếu như ngay cả ngươi cũng không đánh bại được, ta sao còn có thể nghĩ tới mưu đoạt vị trí đứng đầu trong đại hội nữa.
Phong Vân Vô Ngân cực kỳ bình thản nói.
Ngươi... chính là một hòn đã lót đường cho ta, chỉ có đánh bại ngươi, dẫm lên đầu ngươi mà bước qua, ta mới có tư cách tiếp tục khiêu chiến với cường giả.
Càn rỡ!
Thiếu niên áo xanh cuồng bạo rống lên:
Chỉ là một con đom đóm mà cũng dám trước mặt bản thiểu gia tỏa sáng sao! Chết cho ta!
Công phu hàm dưỡng của thiểu niên áo xanh này quả thực không ổn, thoáng cái đã bị kích nộ!
Đằng sau thiểu niên áo xanh sóng gió ngập trời cuồn cuộn nổi lên, vị tanh mặn của biển cũng phô thiên cái địa. Con quỷ dạ xoa đằng sau cầm tam xoa kích trong tay, trên lưng bỗng mọc ra một đôi cánh rồi bay vọt về phía Phong Vân Vô Ngân, hung uy bá đạo, quỷ khí xông đến tận mây!
-Lệ Quỷ Chi Nộ!
Thiếu niên áo xanh hét lên một tiếng, quỷ dạ xoa đen kịt trong lúc đang đánh về phía Phong Vân Vô Ngân, thể tích của nó không ngừng bành trướng, từ ba trượng đã biến thành bốn trượng, năm trượng, cuối cùng biến thành một con ác ma tám trượng quanh thân quỷ khí lượn lờ, vô cùng kinh người!
Tùy tùng của thiếu niên áo xanh, bốn lão giả Tiên Thiên đều mỉm cười gật đầu, khen ngợi nói:
Ha ha, thiếu gia đã tu luyện Thiên Quỷ Ma Công của u Minh đảo chúng ta đến lô hỏa thuần thanh, lĩnh ngộ ra bốn phần quỷ ý rồi!
Tốt lắm, thiếu gia thực sự là thiên tài trăm năm của u Minh đảo chúng ta! Khuyết điểm duy nhất chính là cảnh giới. Nếu như có thể hóa huyền thành cương, bước lên Tiên Thiên, lúc đó dạ xoa ác ma này sẽ được hình thành từ cương khí, không gì không phá nổi!
Quỷ dạ xoa ác ma mà thiếu niên áo xanh kia phóng ra lớn đến tám trượng, nhìn vô cùng chân thật, thực sự giống như ma quỷ từ trong địa ngục thoát ra. Kỳ thực hắn đã vận dụng công pháp đặc thù, dùng huyền khí biến ảo ra con ác ma này, chẳng qua hắn còn lĩnh ngộ ra bốn phần quỷ ý, khiến cho ác ma nhìn càng thêm chân thực.
Lúc này thiếu niên áo xanh nhanh chóng suy nghĩ:
Hừ! Từ khi còn nhỏ ta đã rời khỏi để quốc Chiến Tần, tới Thần Thủy tông học nghệ, khiến cho trong thế giới tán tu của đế quốc Chiến Tần, cái tên thiên tài chó má Đế Huyền của Hoàng Tuyền đảo phát triển bỉnh an! Thực sự là chuyện đáng cười! Nếu như Đế Huyền chống lại bản thiếu gia, bản thiếu gia chỉ cần tung ra một chiêu ẩn chứa bốn phần quỷ ý này cũng đủ đánh bại hắn rồi! Con kiến hôi trước mắt kia, ngay cả Đế Huyền cũng không bằng, còn dám khiêu chiến ta sao? Ngu xuẩn!
Phong Vân Vô Ngân lúc này, ánh mắt không chút sợ hãi chăm chú nhìn vào ác ma tám trượng đang lao đến từ giữa không trung như hổ đói vồ mồi, năm phần kiếm ý trong linh hồn tỏa sáng rực rỡ, kiếm thế đã nâng cao đến mức đỉnh phong!
Thôi động năm phần kiếm ý!
Trong khoảnh khắc kiếm ý của Phong Vân Vô Ngân đã đạt tới đỉnh phong cực hạn, vòng xoáy kiếm khí bên ngoài thân thể điên cuồng xoay chuyển phát ra âm thanh rít gào bén nhọn, dần dần vòng xoáy hình thành một con trường xà cao hơn mười thước, như ngẩng đầu gầm lên giữa bầu trời đêm, khoảnh không gian xung quanh đã hoàn toàn bị cắt nát thành vô số mảnh vỡ, nhìn thấy mà giật mình.
Kiếm ý thật mạnh!
Hoàng tiền bối cùng Lãnh lão đầu, hai gã võ giả Tiên Thiên Cương Khí cảnh đỉnh phong trong lòng đồng thời cả kinh:
Hắn vẫn còn đang vận sức, khi kiếm ý đạt được tới đỉnh, một kiếm phát ra có thể coi là một kiếm khuynh thành, đủ để tàn sát hết người của một tòa thành thị. Nhưng tiểu bối họ Quách này, tu vi huyền khí chỉ là bát phẩm, sau khi hắn toàn lực phát ra một kiếm kia, huyền khí toàn thân khô kiệt, lúc đó hắn sẽ chiến đấu như thế nào? Phải biết ràng thiếu niên áo xanh thân mang hai loại tuyệt học, hôm nay chẳng qua mới chỉ sử dụng một trong số đó mà thôi, hắn vẫn còn giữ lại chứ chưa dốc toàn lực!
Trận chiến này, có thể coi là một trận đánh đỉnh phong dưới Tiên Thiên rồi! Hươu chết về tay ai, vẫn còn chưa biết được.
Vòng xoáy kiểm khí trong nháy mắt hình thành, chợt có trăm nghìn luồng sương mù toàn ra, khiển cho con mãng xà kiếm khí mờ ảo tựa như huyễn như mộng.
Phong Vân Vô Ngân lật tay phải rút thanh trường kiếm đeo ở bên hông xuống. Trong nháy mắt trên Kiếm Tiên Đồ Lục, tư thế kiếm tiên rút kiếm bỗng chốc hiện ra.
Trên trời dưới đất, vạn vật thương sinh, một kiếm chém chết!
-Hắn rút kiểm rồi!
Hoàng tiền bối bật thốt:
Trời ạ! Tư thể rút kiếm này như tự nhiên mà hình thành, không có một chút sơ hở nào. Đây là tư thế rút kiếm cao minh nhất trên kiếm đạo rồi!
Choang!
Phong Vân Vô Ngân rút kiếm ra!
Đôi mắt hắn thình lình hiện lên một đạo kiếm mang như lưu tinh xẹt qua trời đêm, kiếm ý đã tới đỉnh cao nhất!
- Chết!
Quát lạnh một tiếng, Phong Vân Vô Ngân rốt cục cũng chém ra một đạo kiếm mang!
Đạo kiếm mang dài hơn mười thước trực tiếp bổ thẳng về phía ác ma đang ở giữa không trung!
Ngàn quân tránh lui!
Một kiếm nghiêng trời lệch đất!
-Hự!
Ác ma kia mặc dù dũng mãnh xông về phía trước, lao thẳng tới kiếm mang, nhưng nó phảng phất như có linh tính, bông nhiên phát ra một tiếng kêu trầm muộn!
- Rầm!
Giữa không trung, kiếm mang mười thước cùng ác ma tám trượng va chạm vào nhau! Trời đất điên đảo, trăng sao nháy mắt ảo đạm không còn ánh
Phụp!
Ác ma tám trượng thoáng cái đã bị kiếm mang bao bọc năm phần kiếm ý, kiếm chiêu của Thiên Biến Vạn Huyễn Vân Già Vụ Nhiễu chém nát thành tro bụi hư vô, tựa như chưa từng tồn tại!
Bất quá kiếm mang dài mười thước cũng rút ngấn chỉ còn khoảng ba thước, tốc độ không giảm bay thẳng lên giữa không trung, đánh về phía thiếu niên áo xanh đang đạp trên sóng nước.
Ta đã đánh giá thấp kiếm ý của tiểu tử này rồi! Quá mạnh mẽ! Nhưng mà đừng hòng tổn thương được bản thiếu gia! Phá cho ta!
Thiếu niên áo xanh cười ngạo nghễ, phía sau sóng triều cuồn cuộn, một luồng sóng biển xanh thẳm, mang theo vị tanh mặn trào lên đụng vào kiếm mang.
Đạo kiếm mang kia lập tức bị phá tan!
Ha ha ha ha! Xem ra bản thiếu gia có phần đánh giá thấp ngươi. Kiếm ý của ngươi ở tại giới tán tu trẻ tuổi đế quốc Chiến Tần chí ít có thể đứng vào hàng năm vị trí đầu, à không, ba vị trí đầu! Ta dùng tuyệt kỹ u Minh đảo thực không thể nào đánh bại ngươi. Vậy thì... ngươi rất may mắn, ngươi may mắn vì sẽ được nhìn thấy tuyệt học Thần Thủy tông, đây mới chính là đòn sát thủ của bản thiếu gia!
Hả? Đế quốc Phong Hoa, tông môn cực mạnh trong bảy đại tông môn, Thần Thủy tông.
Hoàng tiền bối kiến thức rộng rãi, thoáng cái liền nhận ra cái tên này.
Phải biết ràng đại lục Huyền Tôn tổng cộng có năm đế quốc. Mỗi một đế quốc đều có vài đại tông môn làm căn cơ trụ cột.
Ở tại đế quốc Chiến Tần, có năm đại tông môn Thái Huyền tông, Định Hải tông, Ngọc Nữ tông, Ngạo Hàn tông, Thần Chưởng tông.
Năm đại tông môn này được gọi là võ đạo chính thống của đế quốc Chiến Tần.
Thể giới tán tu cũng có rất nhiều môn phái, nhưng quy mô thì lại kém xa so với năm đại tông môn.
Đương nhiên quy mô có nhỏ đi nữa thì cũng có truyền thừa. Có môn phái tán tu nhỏ, truyền thừa hơn một nghìn, hơn một vạn năm, cũng tích lũy được nhân mạch đông đảo, cũng sinh ra được thiên tài võ đạo.
Còn những tán tu thiếu niên thiên tài không có được tư cách tiến vào học nghệ tại năm đại tông môn để quốc Chiến Tần, vậy thì bọn họ sẽ đi theo một lối khác... xuất ngoại!
Rời khỏi đế quốc Chiến Tần, đi tới học nghệ ở tông môn đế quốc khác.
Đương nhiên, muốn xuất ngoại bái nhập vào tông môn cao cấp của đế quốc khác cần phải có thiên phú vô cùng cao.
Thiếu niên áo xanh trước mắt này, nói thẳng ra, chính là một "đệ tử du học" trở về.
Để cho ngươi chết dưới tuyệt học Thần Thủy tông! Vậy thì ngươi chết cũng có thể nhắm mắt.
Thiếu niên áo xanh cười hả hê. Chỉ khoảnh khắc, mặt biển sau lưng hắn đột nhiên biến đổi.
Một vầng mặt trời đỏ rực từ chân trời nhô lên, nhuộm đỏ cả mặt biển xanh thẳm, sóng triều cuồn cuộn vô lên bãi cát, cọ rửa đá ngầm. Bên trong lòng biển mơ hồ có thể thấy được đủ loại cá tôm, hải tảo, san hô...
Mùi vị nước biển nồng đậm toàn ngập toàn thành!
Hả?
Lúc này hai chân Phong Vân Vô Ngân hơi lạnh lẽo, cúi đầu nhìn xuống, trên mặt đất đã ngập tràn nước biển, mực nước đang từ từ dâng lên.
Là vũ kỹ Địa giai trung cấp! Không thể tin nổi! ít nhất cũng phải là vũ kỹ Địa giai trung cấp!
Hoàng tiền bổi thất thanh kêu to!
Lãnh lão đầu khuôn mặt cũng biến đổi.
Vũ kỹ Địa giai trung cấp!
Ở tại đế quốc Chiến Tần, hàng ngũ võ giả trung tầng, cao tầng, bao gồm cả Hoàng tiền bổi Lãnh lão đầu, tuy rằng bọn họ đều là Tiên Thiên cường giả, nhưng vũ kỹ tu luyện cũng chỉ là Huyền giai cao cấp. Họ vân còn chưa có tư cách đi tu luyện vũ kỹ Địa giai.
← Ch. 105 | Ch. 107 → |