← Ch.110 | Ch.112 → |
Đế Huyền dùng huyền khí ngưng kết ra mãnh thú, có thể sánh ngang với cường giả Tiên Thiên Cương Khí cảnh dùng cương khí để tạo thành mãnh thú.
Điều này không thể nghi ngờ là muốn nói rõ, đối với việc điều khiển huyền khí, Đế Huyền đã đạt được cảnh giới lô hỏa thuần thanh, vượt xa người thường. Phẩm chất huyền khí của hắn cũng đã tiếp cận vô hạn tới tiên thiên cương khí.
Uy áp kinh khủng không chút kiêng nể lấy Để Huyền làm trung tâm, lan rộng ra bốn phương tám hướng.
Từng luồng lực đạo vô hình nhưng thực chất mạnh mẽ đẩy lùi tất cả các thiểu niên đứng xung quanh ra sau vài bước.
-Hả?
Ngay cả thiên tài Phong Lực Hành tu vi cường đại cũng không hề ngoại lệ, bị đẩy lùi về sau hai bước. Chân mày Phong Lực Hành nhíu chặt, quét mắt nhìn về phía Đế Huyền, sau đó bắt đầu trầm ngâm suy tư.
Phong Vân Vô Ngân cùng tranh phong với Để Huyền cũng cảm giác được một luồng cự lực ập tới, tựa như có ngàn vạn bàn tay khổng lồ biến ảo từ huyền khí mà thành, muốn mạnh mẽ đẩy lùi Phong Vân Vô Ngân.
-Hừ!
Phong Vân Vô Ngân không thèm vận nửa điểm huyền khí để chổng đỡ, lực lượng thân thể bắt đầu ngưng tụ, trong mỗi một lỗ chân lông toàn thân mơ hồ truyền ra tiếng kèn vang vọng, tiếng trống ầm ầm, toàn thân như ngọn núi bất động, đồng thời tản mát ra khí tức trầm trọng tựa như một dãy sơn mạch khổng lồ.
Mặc cho huyền khí của Để Huyền ép tới, Phong Vân Vô Ngân vẫn sừng sững không ngã!
Hắn cường đại thì mặc hắn cường đại, chung quy vẫn chỉ như gió thoảng tạt vào núi, trăng sáng chiếu mặt sông mà thôi.
Được, có chút bản lĩnh.
Cơn giận trong lòng Đế Huyền đối với Phong Vân Vô Ngân dần dần tăng lên.
Bất chợt, vùng trời trên đỉnh đầu Đế Huyền xuất hiện một cánh cửa lớn đen kịt, trên cửa vương vãi vết máu đỏ tươi, cánh cửa lớn này từ từ mở ra, bên trong vang vọng thanh âm của đàn quỷ kêu gào, vạn ma gầm thét, khí tức xót xa, bi thương, tuyệt vọng, oán hận vô biên vô hạn truyền ra từ trong cánh cửa, thỉnh lình, một cánh tay toàn xương chộp lấy khuông cửa, tựa như muốn từ trong cửa bò ra, nhưng lại phảng phất bị một cô lực lượng đặc thù bên trong cánh cửa níu giữ, thủy chung không thể nào bò ra đươc...
Tử vong cùng với lạnh lẽo bắt đầu lan tràn khắp không gian tựa như ôn dịch.
Khuôn mặt Đế Huyền trở nên âm trầm, liếc mắt nhìn vào Phong Vân Vô Ngân. Bỗng nhiên khóe miệng hắn nhếch lên một nụ cười quỷ dị.
Là tuyệt kỹ Hoàng Tuyền đảo! A TỊ Chi Môn! Là A Tị Chi Môn! Mau tránh ra!
Các thiếu niên bốn phía ào ào lui về phía sau, vô cùng kinh hoảng.
Phong Vân Vô Ngân cảm nhận thấy từng luồng từng luồng khí tức âm lãnh trong nháy mắt chui vào ngũ tạng lục phủ của mình, thậm chí là chui vào cả linh hồn! Tựa hồ muốn kéo hắn vào một vực sâu vạn kiếp bất phục!
Đúng lúc này...
-Đủ rồi!
Giữa không trung vang lên một tiếng nói trong trẻo, thiên địa dường như khẽ rung động lên một chút, khí thế mà Đế Huyền tích súc đang dần dần lên cao, vậy mà trong nháy mắt liền tan thành mây khói, tựa như chưa từng tồn tại!
Cái loại khí tức u lãnh đang gặm nhấm Phong Vân Vô Ngân cũng hóa thành hư vô.
Ở giữa thiên địa cũng dâng lên một luồng hạo nhiên chính khí! Huy hoàng như mặt trời, chính trực hùng vĩ, khiến kẻ khác sinh ra một cảm xúc muốn quỳ bái.
Ánh mắt mọi người đều đổ dồn về phía không trung.
Giữa không trung, một chiếc vương tọa được kéo bởi mười con Tiên Thiên giao long hiện ra từ trong hư vô.
Mỗi một con giao long đều có bốn chân nhỏ, đầu ngựa đuôi rắn, toàn thân khoác lân phiến vàng rực, trên đầu có râu sừng, ngũ trảo sắc bén, tản ra khí tức Tiên Thiên khủng khiếp, phảng phất như giơ tay nhấc chân là có thể hô mưa gọi gió.
Là Tiên Thiên giao long! Một loại cực kỳ lợi hại trong số những mãnh thú Tiên Thiên! Giao, nghìn năm có thể hóa rồng. Nếunhư có được cơ duyên sẽ trở thành phi long chân chính! Thật đáng sợ. Có tới tận mười con Tiên Thiên giao long dùng để kéo xe! Quá kinh khủng!
Bên ngoài quảng trường, toàn bộ cường giả Tiên Thiên, bao gồm cả gã cường giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh hộ tống Đế Huyền kia cũng đều bị dọa cho kinh sợ.
Dùng tới mười con Tiên Thiên giao long để kéo xe, đây quả thực là phô trương xưa nay chưa từng có.
A! Đây mới là giao long chân chính sao?
Phong Vân Vô Ngân nhìn những con giao long ở giữa không trung, uy phong dữ tợn, sát khí đằng đằng, giở tay nhấc chân, mỗi lần hít thở đều là lực lượng, đều là bạo ngược, đều là giết chóc, đều là đồ diệt!
Một ngày nào đó, yêu thai trong cơ thể ta nếu như hoàn toàn ấp ra, là ta sẽ có được một con giao long như vậy?
Phong Vân Vô Ngân có chút ngây ngốc, hắn cảm nhận rất rõ ràng sự cường đại của giao long! Chợt yêu thai trong cơ thể tựa hồ bị luồng khí tức nào đó kích thích, bắt đầu điên cuồng rung động, hai chiếc giao long tí cũng như muốn thoát thể lao ra!
Rống!
Mười con giao long trên bầu trời kia cũng như bị kích thích, cùng nhau gầm thét!
Uy áp hoang dã kinh khủng, thông thiên triệt địa, bao trùm hết thảy bắt đầu lan tràn khắp nơi, mặt đất dưới uy áp này cũng bắt đầu run rẩy!
- Không tốt!
Bên trong đan điền Phong Vân Vô Ngân yêu thai bạo động, hai chiếc giao long tí trong nháy mắt như muốn giãy ra!
Đúng lúc này, Lý Vạn Tiên trên vương tọa vung tay lên, một cỗ hạo nhiên chính khí toàn ngập ra, bao lấy mười con giao long, trong nháy mắt đã trấn an vỗ về. Chợt, Lý Vạn Tiên khẽ liếc mắt nhìn Phong Vân Vô Ngân, trong khóe mắt ẩn chứa biểu tình ý vị sâu xa, sau đó nhanh chóng dời ánh mắt đi chô khác không nhìn Phong Vân Vô Ngân nữa.
Yêu thai trong cơ thể Phong Vân Vô Ngân cũng an tĩnh lại, không còn rung động.
Đế Huyền, đủ rồi, ta đã kiểm toa qua, thiếu niên kia trên người không có bất kỳ bí bảo gì. Hắn dựa vào công pháp đặc thù, hấp thu luyện hóa toàn bộ lượng thiên địa linh khí này.
Lý Vạn Tiên từ trên vương tọa đứng lên, nhàn nhạt nói.
Mười con giao long kéo xe, bên cạnh cường giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh nổi danh xếp thành một hàng, phía sau vương tọa, có cả trăm cường giả Tiên Thiên Cương Khí cảnh, chân đạp cương liên, cương vân, đang cúi đầu chờ lệnh.
Cảnh tượng này, thực sự quá phô trương!
Lý Vạn Tiên cũng chẳng khác gỉ một đế vương chân chính.
Lời hắn nói ra rất hờ hững, thế nhưng lại ẩn chứa một loại uy nghiêm khiến thiên địa cũng phải cúi đầu!
Vâng, Lý Vạn Tiên đại nhân!
Đế Huyền căn bản không dám có nửa điểm cố chấp, ngoan ngoãn gật đầu lùi sang một bên. Chợt trong lòng hắn nhiệt huyết sôi trào... Lý Vạn Tiên đại nhân quả nhiên là nhân vật chấp chưởng thế giới tán tu của đế quốc Chiến Tần hiện nay! Không một ai có thể lay động được địa vị của hắn! Nếu như ta có thể trở thành vị hôn phu của Thanh Thanh tiểu thư, làm con rể của Lý Vạn Tiên đại nhân, một đời một thế này của ta sẽ trở nên vô cùng rộng mở! Những ngày sau đối với ta mà nói, chính là quyền thế ngập trời, vô tận đặc sắc, là dưới một người mà trên vạn người! Là con đường tu luyện khang toang bàng phẳng! Trước đây, đối với đại hội tuyển rể này ta còn có phần xem thường, đơn giản chỉ vì Thanh Thanh tiểu thư mà đến. Nhưng hôm nay, sau khi được chứng kiến khí thế quân chủ của Lý Vạn Tiên đại nhân, quả thực đã khiến ta tâm phục! Trong lòng vô cùng mong chờ!
Để Huyền, ngươi cần phải giữ cho tâm luôn ổn định, không nên dễ dàng tức giận!
Lý Vạn Tiên dùng một loại khẩu khí như dạy bảo nói với Đế Huyền.
Vâng thưa Lý Vạn Tiên đại nhân, Để Huyền xin thụ giáo!
Để Huyền ngoan ngoãn trả lời. Chợt hắn khẽ nghiêng người, quay sang nói với Phong Vân Vô Ngân:
Bằng hữu, ta hi vọng chúng ta có thể chạm trán trong lúc thi đấu, Đế Huyền rất muốn được lãnh giáo cao chiêu của bàng hữu!
Phong Vân Vô Ngân cười hắc hắc, cũng không thèm nói nhiều lời.
Lúc này Lý Vạn Tiên cũng không muốn tốn nhiều miệng lưỡi cho cuộc tranh chấp nho nhỏ này. Hắn tuyên bố:
Được rồi, các vị bằng hữu, lần này bản nhân tổ chức đại hội tuyển rể, một mặt là muốn chỉnh đốn lại giới tán tu đế quốc Chiến Tần một phen, mọi người liên kết lại thành một khối, đủ để tranh dài ngẳn cùng với năm đại tông môn, những thí luyện trường đặc thù kia, những động tiên kia, tán tu chúng ta vỉ sao lại không thể đặt chân vào? Chỉ cần mọi người đồng lòng hợp lực, là có thể cướp đoạt lấy tài nguyên tu luyện từ trong tay năm đại tông môn!
Lý Vạn Tiên nói chuyện khí phách không hề kiêng nể, trong lời nói ẩn chưa sự kích động cường liệt, khiến cho đám tán tu ở đây cũng phải đồng thanh khen hay.
Lý Vạn Tiên tiếp tục nói:
Mặt khác, đại hội tuyển rể lần này, cũng là một người cha hiền muốn thay con gái, chọn một vị thiếu niên anh kiệt làm hôn phu!
Lời này thốt ra, toàn trường trở nên yên tĩnh. Mỗi một thiếu môn chủ, thiếu đảo chủ tới dự thi, trái tim đều nhảy lên thình thích, ánh mắt cũng trở nên nóng bỏng. ừm. Bản nhân cảm thấy vô cùng vinh hạnh, ba mươi sáu phái, bảy mươi hai đảo, rất nhiều các vị bằng hữu đã giữ thể diện cho bản nhân, hôm nay đều tới đây đông đủ. Vậy thì mời mọi người an vị đi!
Lý Vạn Tiên tùy ý vung tay lên, bốn phía quảng trường bên dưới bỗng xuất hiện mấy trăm chỗ ngồi, mấy trăm chỗ ngồi này được chia làm 109 khu vực.
Trong đó 108 khu vực nhỏ thuộc về ba mươi sáu phái, bảy mươi hai đảo. Mỗi một khu vực đều bày sẵn hơn chục chiếc ghế tựa, phía trên mỗi ghế đều dùng chữ triện để viết các hàng chữ như "Hoàng Tuyền đảo", "Vạn Thú môn", "U Minh đảo", "Kiểm Trì đảo", "Hoành Đao môn"...
Còn lại một khu vực lớn nhất, có xếp mấy trăm chiếc ghế tựa, có lẽ là để cho các tán tu khác ngoài ba mươi sáu phái, bảy mươi hai đảo ngồi quan chiến.
- Mời mọi người an vị!
Thiểu phụ Phượng Tử Y bắt đầu chủ trì trật tự của hội trường, dẫn dắt nhân mã của ba mươi sáu phái, bảy mươi hai đảo tiến vào khu vực của mình.
Phong Vân Vô Ngân đơn thương độc mã, cũng không cần Phượng Tử Y dẫn đường, trực tiếp tiến tới tìm khu ghế có ghi hàng chữ "Đông Hải Nộ Chùy Đảo" mà ngồi.
Khu vực nhỏ này tổng cộng có 10 vị trí, nhưng bất đắc dĩ Phong Vân Vô Ngân chỉ có một mình đơn độc tới đây dự thi, sau khi tùy ý ngồi xuống một ghế, còn lại tới 9 ghế không có người ngồi, nhìn qua có phần vắng vẻ.
Lý Tu cùng Hoàng tiền bối cũng không ngồi bên cạnh Phong Vân Vô Ngân, mà là tiến vào khu vực lớn nhất tìm một chỗ ngồi xuống.
Tại khu vực lớn nhất này, đang không ngừng có những tán tu khí tức cường hãn từ các nơi bên trong thành chạy tới, thậm chí còn có người từ trên bầu trời lao vút xuống tựa như lưu tinh.
Không bao lâu sau, quảng trường rộng lớn như vậy cũng đã ngồi chật kín các lộ tán tu.
Đây cũng chính là một bộ phận tán tu quan trọng nhất của giới tán tu đế quốc Chiến Tần hiện nay.
Lý Vạn Tiên ngồi trở lại trên vương tọa, rất hài lòng nhìn vô số tán tu đang ngồi dưới quảng trường, một cuộc thịnh hội chưa từng có của để quốc Chiến Tần đã sắp được khai mạc!
Các vị, chúng ta đều là người trong võ đạo, tán tu chúng ta lại càng không cần đến những lễ nghi phiền phức.
Lý Vạn Tiên mỉm cười:
Thi đấu tuyển rể lần này, dùng võ để giao lưu, dùng võ để tìm ra thanh niên tuấn kiệt có thiên phú cao nhất trong giới tán tu ba mươi sáu phái, bảy mươi hai đảo của đế quốc Chiến Tần. Tuy không dám nói là có ban tặng gì, nhưng cũng xem như có chút tưởng thưởng cho 108 vị thiếu đương gia đi tham dự đại hội, bất kể vị trí xếp hạng về sau như thế nào, cũng đều nhận được một quyển bí kíp huyền khí Huyền giai cấp thấp, một số đan dược trung cấp, một chút đan dược cao cấp, 1 vạn lượng hoàng kim. Còn thiếu đương gia nào tiến vào được ba vị trí đầu tiên, phần thưởng sẽ hậu hĩnh hơn một chút. Trong đó, vị trí đầu sẽ trở thành con rể của Lý Vạn Tiên ta! Tiểu nữ Thanh Thanh quốc sắc thiên hương, xinh đẹp khuynh thành! Hơn nữa thiên phú võ đạo tuyệt hảo, chỉ còn thiếu một chút là tấn chức Tiên Thiên, một bước lên trời! Vị thiếu đương gia nào lấy Thanh Thanh, cũng không tính là bị bẽ mặt.
Vừa nghe lời ấy, chư vị thiếu đương gia dự thi ở đây đều nhịn không được xiết chặt bàn tay. Trong lòng đồng thời hạ quyết tâm sẽ đoạt được giải nhất! Có thể cưới thiên chi kiêu nữ Lý Thanh Thanh làm vợ, kết thành thần tiên quyến lữ! Hơn nữa có thể trở thành con rể của Lý Vạn Tiên cự đầu một phương, chắc chắn sẽ một bước lên trời! Nhất định phải đoạt được vị trí đầu! Nhất định phải đoạt được vị trí đầu!
Trong lòng Phong Vân Vô Ngân cũng bắt đầu nóng lên, phải biết rằng nếu như hắn đạt được vị trí đầu, không chỉ lấy được phần thưởng hậu hĩnh của Lý Vạn Tiên, mà Ngạo Hàn tông bên kia có lẽ sẽ có được phần thưởng càng hậu hĩnh hơn nhiều!
Lần này thi đấu, Phong Vân Vô Ngân không phải vì Lý Thanh Thanh, cũng không vì Ngạo Hàn tông. Hắn là vì bản thân mình! Nếucó thể đạt được tưởng thưởng hậu hĩnh của cả hai nơi Lý Vạn Tiên cùng Ngạo Hàn tông, thực lực của hắn chắc chắn sẽ bước lên một tầm cao hoàn toàn mới!
Trận quyết chiến sinh tử giữa hắn cùng với Gia Luật Hoành cũng sẽ thêm phần nắm chắc.
Các vị mời xem!
Lý Vạn Tiên mỉm cười, tùy ý phất tay một cái, lập tức 108 chiếc lệnh bài được chế tạo từ kim loại đặc biệt lơ lửng ở giữa không trung, môi một tấm lệnh bài chỉ lớn khoảng bàn tay, mờ mờ ảo ảo, bị một tầng sương khói bao bọc.
Trên 108 khối tử kim lệnh bài này có viết 54 chữ số.
Lý Vạn Tiên giải thích:
Chư vị thiếu đương gia sau khi nhận được tử kim lệnh bài thì cấm chế bên trên lệnh bài sẽ tự động giải trừ. Chư vị thiếu đương gia hãy căn cứ vào chữ số ghi trên lệnh bài để tìm được đối thủ trong vòng thi đấu thứ nhất. Hai người cầm lệnh bài có chữ số tương đồng chính là đối thủ của nhau.
Nói xong, Lý Vạn Tiên vung tay lên, 108 khối lệnh bài bay vọt lên như một đàn châu chấu, chia ra bắn về phía 108 khu vực.
108 vị thiếu đương gia dự thi vươn tay bắt lấy khối lệnh bài bay về phía mình. Sau khi lệnh bài vào tay, sương khói bao bọc bên ngoài bắt đầu tiên tán. Chữ số được ghi trên lệnh bài hiện ra trước mắt mọi người.
-Hả?
Ánh mắt Phong Vân Vô Ngân đảo qua khối lệnh bài trong tay.
Lệnh bài của ta ghi số 32, đối thủ của ta cũng sẽ là người chọn phải số 32, rốt cuộc kẻ đó là ai?
Phong Vân Vô Ngân vô ý thức ngẩng đầu quét nhìn bốn xung quanh.
← Ch. 110 | Ch. 112 → |