Vay nóng Tima

Truyện:Bá Khí - Chương 115

Bá Khí
Trọn bộ 770 chương
Chương 115: Vạn thú chi môn
0.00
(0 votes)


Chương (1-770)

Siêu sale Lazada


Trong lòng hắn chấn động là vì Phong Vân Vô Ngân ngay cả đan điền cũng không có, vậy huyền khí kia từ đâu mà ra?

Người Tu luyện thượng cổ Yêu Thai Bí Thuật, bỏ đi đan điền, cả đời không thể nào ngưng tụ được nửa tia huyền khí!

- Thành chủ đại nhân, ngài sao vậy?

Cường giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh ở bên cạnh phát hiện Lý Vạn Tiên thất thố đều cảm thấy kinh hãi, phải biết rằng sự việc có thể khiển cho vị đại năng như Lý Vạn Tiên thất thố, tất nhiên là một đại sự kinh thiên động địa.

Lý Vạn Tiên lắc lắc đầu, đưa taỵ bóp thái dương nói:

Chúng ta phải đánh giá lại thiểu niên họ Quách này một lần nữa rồi!

Trên võ đài.

Phong Vân Vô Ngân bị khí tức của mãnh thú cự tượng kích phát hung khí.

Cỗ lệ khí hung tàn này đến từ chính yêu thai bên trong đan điền.

Phải biết rằng, yêu thai mà Chúc lão gieo vào trong cơ thể Phong Vân Vô Ngân chính là nội đan của mãnh thú giao long đã tiến hóa đến Tiên Thiên. Đen giờ chỉ một con mãnh thú Hậu Thiên mà lại dám múa may trước mặt Phong Vân Vô Ngân, đây chẳng phải là một sự khinh nhờn mạo phạm sao?

Yêu thai bùng phát lệ khí, như muốn từ trong đan điền lao vọt ra, trực tiếp cắn nuốt luôn con mãnh thú cự tượng Hậu Thiên thập phẩm kia.

Phong Vân Vô Ngân áp chế yêu thai trong cơ thể, chùy phong cùng với huyền khí cuốn vào nhau sản sinh ra một cỗ xảo lực, hắn nhẹ nhàng nhảy lên cao, thân thể nhẹ như một chiếc lông hồng, mà hai mươi mấy vạn cân chùy lực lại tựa như một khối thiên thạch từ trên bầu trời ầm ầm đập về phía Phong Lực Hành! Nặng cùng nhẹ kết họp, vô cùng quái dị, khiến cho kẻ khác hít thở không thông!

Không trung trên đỉnh đầu Phong Vân Vô Ngân hiện ra hàng loạt ảo ảnh chớp động liên tục, từ trong lỗ chân lông trên cơ thể truyền ra tiếng kèn thổi vang, tiếng trống dồn dập.

Ha ha ha! Cũng có chút tài mọn!

Trong mắt Phong Lực Hành nhiệt hỏa phừng phừng, chiến ý hừng hực, tâm niệm khẽ động, trên võ đài đột nhiên mọc lên rêu tảo cây cối, chỉ trong chớp mắt thực vật đã che trời lấp đất, những dây leo cứng như thép khoảnh khắc nghiền xoắn lao về phía Phong Vân Vô Ngân.

Cút ngay!

Trong mắt Phong Vân Vô Ngân đột nhiên kiếm mang lóe lên, trường kiếm trên lưng kêu choang một tiếng vang giòn, bay ra khỏi vỏ, ở giữa không trung mây mù đột nhiên hiện ra từ trong hư vô, ẩn chứa kiếm khí mờ mịt.

Cùng lúc đó, hàng vạn hàng nghìn đạo kiếm khí vô hình thực chất giảo sát mà ra, trong nháy mắt chém những dây leo này thành tro bụi.

5 phần kiểm ý!

Chiến đấu với loại cường giả siêu cấp như Phong Lực Hành, Phong Vân Vô Ngân cũng không cho rằng đơn thuần chỉ bằng vào lực lượng cơ thể hoặc chỉ dựa vào kiểm ý là có thể thủ thắng.

Phong Vân Vô Ngân có ưu thế ở chỗ, kiếm ý cùng với lực lượng cơ thể có thể kết hợp một cách hoàn mỹ, bù đắp cho nhau trong chiến đấu! Uy lực ít nhất tăng lên gầp đôi.

Kiếm khí trong nháy mắt chém vụn vô số dây leo, khiến cho chùy lực của Phong Vân Vô Ngân hoàn toàn không bị cản trở, trực tiếp đánh thẳng về phía Phong Lực Hành!

-Cái gỉ? Kiểm ý!

Lý Vạn Tiên một lần nữa phải biến sắc:

Vậy... vậy mà lại có 5 phần kiếm ý! Tên này là yêu nghiệt!

Cường giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh, Tiên Thiên Cương Khí cảnh bên cạnh Lý Vạn Tiên đều cảm thấy vô cùng bất ngờ. Một cường giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh thổn thức nói:

Khổ tâm tu luyện, ẩn giấu thực lực, không lên tiếng thì thôi, khi lên tiếng thì mọi người kinh sợ. Tiểu bối họ Quách này tâm cơ thâm trầm, ẩn giấu cũng rất sâu, quả là không gỉ sánh nổi!

-Rầm!

Đe Huyền lúc này cũng không kìm nén nổi, bóp nát chiếc chén đang cầm trong tay, ánh mắt chằm chằm nhìn vào Phong Vân Vô Ngân:

Kiếm ý! Kiếm ý thực tinh thuần!

-Có ý tứ!

Phong Lực Hành đối mặt với lực lượng khổng lồ của cự chùy vẫn không hề sợ hãi, cái vòi như sắt thép của con mãnh thú cự tượng dưới chân trong nháy mắt quật ra, lấy cứng chọi cứng với Thần Lực Chùy của Phong Vân Vô Ngân!

Như thiên thạch va chạm cùng sao chổi!

- Ầm ầm!

Long trời lở đất!

Thần Lực Chùy nện lên cái vòi của con mãnh thú cự tượng khiển cho Phong Vân Vô Ngân xuất hiện sự ngưng trệ ngắn ngủi! Không gian sản sinh ra những vết nứt nẻ dày đặc mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy!

- Rắc! Rắc! Rắc!

Mẹ nó, lực lượng của con mãnh thú thập phẩm này lại tương đương với ta!

Phong Vân Vô Ngân giận tím mặt, sát khí bắt đầu sôi sục:

Chết cho ta!

Sau một khắc, vân vụ mờ mịt trực tiếp bao bọc thẳng lấy con mãnh thú cự tượng và cả Phong Lực Hành.

Giết! Giết! Giết! Giết! Giết!

Trong mỗi một tấc mây mù đều có ẩn chứa kiểm ý hung tàn, đồng thời còn thấu phát ra cả những âm thanh kêu gào khó hiểu!

Hừ! Thực lực của ngươi mạnh hơn so với Đông Phương Anh! Mạnh hơn rất nhiều!

Từ bên trong mây mù bỗng nhiên truyền đến thanh âm thong thả của Phong Lực Hành.

Tử Điện Âm Lôi Đao của Đông Phương Anh tuy rằng lợi hại, nhưng hắn nhiều nhất chẳng qua cũng chỉ luyện đến cảnh giới tiểu thành, 5 phần lôi điện ý của hắn có lẽ cũng tạo thành sự uy hiếp nhất định đối với ta, chẳng qua hắn lại tân công quá riêng lẽ. Còn ngươi, không chỉ có được 5 phân kiêm ý, hơn nữa lực lượng cơ thể lại bá đạo như vậy, thủ đoạn công kích cũng rất nhiều, lợi hại, lợi hại! Ngươi có tư cách làm đối thủ của ta!

- Ngươi nhiều lời quá!

Phong Vân Vô Ngân thúc dục kiểm ý tới mức tận cùng, trong đám tán tu đang ngoi quan chiến bốn xung quanh quảng trường, phàm là người dùng kiếm, trường kiếm bên trong vỏ của họ đều hưng phấn reo vang, hình thành một sự cộng minh cùng với trường kiểm đang lơ lửng trên đỉnh đầu của Phong Vân Vô Ngân! Trường kiếm của Phong Vân Vô Ngân cũng mượn thế phát ra quang mang chói mắt!

- Giết!

Hai chân Phong Vân Vô Ngân hạ xuống đất, rống lớn một tiếng, trường kiếm trên đỉnh đầu mang theo 5 phần kiểm ý, quang mang tựa như lưu tinh, trong nháy mắt đã chém giết về phía Phong Lực Hành.

Ngàn quân tránh lui!

-Rầm!

Mặt đất bị xới lên một cái rãnh dài vài chục trượng, rộng hơn một trượng, bụi bay mù mịt, đá vụn tán loạn!

Sau một khắc...

- Huyền khí của ngươi đã cạn hết! Ngươi thôi động kiếm ý cường đại như vậy tất nhiên không thể kéo dài, căn cơ của ngươi quá mỏng! Ngươi, chết cho ta!

Đột ngột, thanh âm của Phong Lực Hành truyền đến từ giữa không trung.

Chi thấy trên bầu trời có một con chim ưng khổng lồ toàn thân màu đen đang bay lượn, dài hơn hai trượng, mỗi cánh mở ra cũng phải tới một trượng, mắt ưng sáng quắc, môi một cọng lông chim so với bảo dao còn sắc bén hơn!

Phong Lực Hành ngồi ở trên lưng con ưng khổng lồ, trong tay cầm một cái trống trận.

Vừa rồi khi Phong Vân Vô Ngân thúc giục kiếm ý chém giết thì Phong Lực Hành đã nhanh chóng thu hồi mãnh thú cự tượng, thả ra một con ưng khổng lồ rồi bay lên giữa không trung, khiến cho kiếm mang tất sát của Phong Vân Vô Ngân chém hụt, không tạo ra chút tác dụng nào!

Hơn nữa hắn đã nhìn ra nhược điểm căn cơ huyền khí của Phong Vân Vô Ngân quá mỏng, không thể nào liên tục duy trì thúc giục kiếm ý để chiến đấu được.

- Ngươi xác thực rất mạnh mẽ. Chẳng qua, giờ đến phiên ta phản công rồi!

Trên lưng con ưng khổng lồ, Phong Lực Hành cười rất kiêu ngạo, song quyền bỗng nhiên nắm chặt, dồn sức đánh lên một trống một tiếng như sấm nổ.

- Rống!

Một hư ảnh mãnh thú cuồng bạo đột ngột hiện ra từ trong hư vô, cái miệng như chậu máu mở rộng rồi gầm lên một tiếng khiến cho không gian chấn động, thiên địa nghiêng ngả.

- Rắc rắc rắc rẳc rẳc rẳc!

Vô số mảnh vỡ không gian trong nháy mất đã bao phủ lấy Phong Vân Vô Ngân.

- Phụp! Phụp! Phụp! Phụp!

Quần áo toàn thân Phong Vân Vô Ngân bị cất thành một mớ vải rách, trên da thịt bị chém mấy chục vết thương nhìn mà giật mình, máu tươi chảy ra như điên.

Toàn thân trong nháy mắt đã biển thành một người máu.

Cũng may Phong Vân Vô Ngân đã tu luyện Thần Man Lực Vương Quyết tới cảnh giới đại thành, lại ăn được nhiều viên thịt để rèn luyện thân thể như vậy, hơn nữa còn được ngâm mình tẩm bổ thân thể bằng máu hoàng kim của Tiên Thiên giao long, bằng không chỉ cần một chiêu vừa rồi là đã có thể đem hắn bầm thây vạn đoạn rồi.

Ha ha ha! Thân thể ngươi quả nhiên rất cường hãn, chẳng qua bản thân ta muốn nhìn xem ngươi có thể chống đỡ được bao lâu!

Phong Lực Hành gào thét một tiếng, song quyền một lần nữa ra sức nện lên mặt ừống trận:

Vạn Thú Liệt Không Trảm!

Trống trận rền vang, biển ảo thành những lưỡi đao âm ba, không khí vặn vẹo uốn khúc, mảnh vỡ không gian tựa như hàng ngàn hàng vạn mũi tên bắn ra, cuốn về phía Phong Vân Vô Ngân!

Phá cho ta!

Đôi con ngươi của Phong Vân Vô Ngân đã nhuốm đỏ, bất chợt đan điền rung động, một chiếc giao long tí ầm ầm lao ra!

Lân phiến hoàng kim lóng lánh, 208 vạn cân thần lực, hơn nữa còn vương vấn thêm một chút tiên thiên cương khí!

-Ầm!

Giao long tí thấy gió liền dài, trong nháy mắt đã bành trướng tới hơn mười thước, thô to như trụ, dê dàng đánh nát vòng xoáy của những lưỡi cắt không gian ở trước mặt.

Xuống đây cho lão tử!

Phong Vân Vô Ngân gầm rống một tiếng, vốn chiếc giao long tí chi dài hơn mười thước, thình lình vươn dài ra đen mười mấy thước, ngũ trảo xiết chặt, chộp thẳng lấy con ưng khổng lồ đang bay giữa không trung!

- Bụp!

Con ưng khổng lồ trực tiếp bị chộp đến nát bét!

A!

Mọi người khắp toàn trường đang theo dối cuộc chiến đều hít vào một hơi khí lạnh! Khoảnh khắc quảng trường đã lặng ngắt như tờ.

Không một ai ngờ được rằng sau khi Phong Vân Vô Ngân tiêu hao hết huyền khí, không thể nào thúc giục kiếm ý được nữa, vốn đã đứng vào tình thể tất bại, vậy mà lại xuất ra được kỳ binh, triệu hồi một cánh tay cự thú có ẩn chứa tiên thiên cương khí! Càng đáng sợ hơn chính là, cánh tay cự thú này lại còn có khả năng biến hóa dài ngắn nữa.

Khí tức Tiên Thiên! Hắn... hắn tu luyện công pháp gì? Sao lại có được khí tức Tiên Thiên?

Hai mắt Đe Huyền lúc này cũng đã sắp rớt ra ngoài.

Giữa không trung, Lý Vạn Tiên cùng với cường giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh, Tiên Thiên Cương Khí cảnh bên cạnh hắn đều kinh ngạc đến ngây người. Chi là một võ giả Hậu Thiên, làm sao có thề triệu hồi ra được một cánh tay mãnh thú có chứa tiên thiên cương khí?

Đây là thượng cổ Yêu Thai Bí Thuật! Quá cường đại!

Lý Vạn Tiên thán phục.

- Rống! Rống!

Mười con Tiên Thiên giao long kéo vương tọa đã bị khí tức trên giao long tí của Phong Vân Vô Ngân kích thích, bắt đầu cao giọng gầm thét khiến Lý Vạn Tiên vội vàng trấn an.

Trên lôi đài, Phong Vân Vô Ngân thúc giục giao long tí bóp chết con ưng khổng lồ, còn Phong Lực Hành đã kịp từ trên lưng con ưng này nhảy sang lưng của một con phi điểu bảy màu thể tích khá nhỏ, bay lên cao mấy chục thước.

Bộ lông toàn thân của con phi điểu này là bảy sắc cẩu vồng, vô cùng bắt mắt, trên đầu còn có một đám lông tựa như hoàng quan.

Là linh điểu Hoàng Quan Thải! Được xưng là phi điểu có tốc độ nhanh nhất trong các loại mãnh thú thập phẩm!

Lập tức có người đang xem cuộc chiến đã nhận ra lai lịch của phi điểu này.

Phong Lực Hành ngồi ở trên linh điểu Hoàng Quan Thải, ánh mắt lạnh lẽo nói:

Đúng là tuyệt the cường giả! Ha ha ha! Đánh bại đối thủ như the mới đủ thú vị! Chết đi!

Một lời vừa dứt, song quyền của Phong Lực Hành thay nhau đấm lên mặt của chiếc trống trận:

Ùng! Ùng! ùng!

Không gian trên võ đài xuất hiện những vết sụp đổ tan vờ dày đặc, vô số mánh vờ không gian cuốn lại thành một vòng xoáy cuồn cuộn lao về phía Phong Vân Vô Ngân.

Vạn Thú Toái Liệt Ba!

Chút tài mọn!

Phong Vân Vô Ngân thúc giục giao long tí liên tục đấm ra, hoàn toàn đập nát vòng xoáy đang ập tới.

Sau khi thu nạp toàn bộ thiên địa linh khí phẩm, chất cao trong quảng trường, hai chiếc giao long tí của Phong Vân Vô Ngân đã được mài giũa tới cảnh giới hoàn mỹ, lúc dài lúc ngắn, lúc to lúc nhỏ, lúc gần lúc xa, sai khiến dễ dàng, tùy tâm sở dục!

Một chiếc giao long tí đã đủ để đánh tan vòng xoáy mảnh vỡ không gian thành hư vô.

Nhưng vẫn như cũ, Phong Lực Hành trên không trung không ngừng gõ trống trận, vòng xoáy mảnh vờ không gian cũng không ngừng sinh ra, quả thực khiên cho Phong Vân Vô Ngân có phần ứng phó không kịp.

Phong Vân Vô Ngân nhất thời trở nên nôn nóng.

Mẹ nó! Liều thôi! Đập chết tên này! Giao long tí thứ hai, ra cho ta!

Bất thình lình, yêu thai bên trong đan điền Phong Vân Vô Ngân một lần nữa rung lên, chiếc giao long tí thứ hai vọt ra như tia chớp, đón gió lớn lên, dài đến mấy chục thước, ầm ầm vỗ về phía linh điểu Hoàng Quan Thải!

Còn nữa sao?

Phong Lực Hành kinh hãi, nhưng linh điểu Hoàng Quan Thải được xưng là mãnh thú thập phẩm có tốc độ nhanh nhất cùng không phụ tiếng tăm của minh, hai cánh nhẹ nhàng vô lên, tựa như một dải màu sặc sỡ lóe lên mà qua, dễ dàng tránh né khỏi cú vỗ của chiếc giao long tí thứ hai Phong Vân Vô Ngân phóng ra.

Nhưng cũng vì phải tránh né, Phong Lực Hành tạm thời không kịp tiếp tục gõ trống trận.

Phong Vân Vô Ngân không bỏ lỡ cơ hội, hai chiếc giao long tí múa may trên không trung điên cuồng truy sát linh điểu Hoàng Quan Thải.

Vèo vèo! Vèo vèo!

Tia sáng bảy màu tựa như lưu tinh không ngừng lóe lên, hai chiếc giao long tí như cuồng ma loạn vũ, không dừng lại chút nào.

Từng cú nện nối nhau ập tới, sau khi đánh trượt, giao long tí thuận thế đập lên trên võ đài, khiển cho võ đài bị đánh cho vỡ toác, đào lên một cái hố lớn sâu đen chục thức, đá vụn bay tứ phía.

Chết cho ta!

Rầm! Rầm! Rầm!

Phong Vân Vô Ngân bắt đầu điên lên, giao long tí hung tàn không gi sánh được, mỗi một đập đều bộc phát ra 208 vạn cân thần lực, rất nhanh đã đánh cho toàn bộ võ đài thành một đống gạch vụn. Hơn nữa thần lực khổng lồ như vậy đập vào trong không khí, mỗi một lần đều tạo thành không gian lốc xoáy, không gian loạn lưu, bởi vậy, mặc dù linh điểu Hoàng Quan Thải tốc độ rất nhanh nhưng cũng có nhiều lần thiếu chút nữa bị đập trúng.

Quá hung mãnh!

Giữa không trung, vài tên cường giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh đứng ở bên cạnh Lý Vạn Tiên mở miệng than thở.

Lý Vạn Tiên cũng lắc đầu bật cười:

Chúng ta đánh giá thấp thiếu niên họ Quách kia quá nghiêm trọng rồi.

Ngừng lại một chút, Lý Vạn Tiên tựa như lẩm bẩm:

Nếu như Phong Lực Hành còn chưa luyện thành một chiêu kia, vậy thì trận này hắn tất bại không thể nghi ngờ.

Vừa dứt lời, thanh âm của Phong Lực Hành đột ngột vang vọng trong thiên địa, thâm trầm mà âm u:

Vậy mà ngươi đã ép ta phải sử dụng tới chiêu này! Ngươi được lắm! Nhưng giờ ngươi cũng không còn cơ hội nữa rồi!

Sau một khắc, bầu trời phía trên vỡ đài đột tối sầm lại. Một đám mây đen to lớn như xuất hiện từ trong hư vô bao trùm lấy toàn bộ võ đài.

Từ trong mây đen phóng ra từng trận uy áp mờ mịt, bất chợt có thanh âm vạn thú gào thét kinh khủng vang lên.

- Rống! Rống! Rống!

Mây đen bắt đầu sôi trào.

Hai giao long tí của Phong Vân Vô Ngần thoáng co rút lại một chút.

Môi một người quan chiến ở đây trong lòng đều dâng lên một loại bất an theo bản năng.

- Mở ra đi! Vạn Thú Chi Môn!

Phong Lực Hành khe khẽ than một tiếng.

Bất chợt, từ trong mây đen có vài chục quái vật khổng lồ đầu sư tử mình người lao ra, khí tức hoang dã của mãnh thú thập phẩm phô thiên cái địa.

Sau đó lại là mấy chục con cự viên thần cao ba trượng chén chúc nhau đi ra.

Tiếp theo là vài chục con mãnh thú khổng lồ đầu hồ mình báo, mãng xà, độc giác thú, bạo hùng, hỏa diêm tam đầu điểu... Mãnh thú thập phẩm toàn ngập khắp bầu trời, vô cùng vô tận, tựa như vừa giãy được gông xiềng chạy thoát. Tiếng thú rống kinh khủng vang vọng khắp bầu trời.

Uy áp đáng sợ toàn ngập mặt đất.

Tất cả mọi người đều cảm thấy kinh hoảng bất an!


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-770)