← Ch.125 | Ch.127 → |
Lúc này, Phong Vân Vô Ngân hơi có chút kinh tâm động phách. Trước đây, hắn đã giết võ giả Tiên Thiên Cương Khí cảnh trung kỳ, lại còn thêm mấy mãnh thú Tiên Thiên, cũng có chút tự đắc tự mãn. Nhưng thực không nghĩ đến, tên thanh niên hắc y nhân trước mắt này, rõ ràng là cảnh giới Hậu Thiên, nhưng lại đem đến cho Phong Vân Vô Ngân 1 cảm giác sát khí hung tàn cao ngất.
- Thực là quái sự! Khí tức của võ giả Hậu Thiên lại còn mạnh hơn nhiều so với võ giả Tiên thiên.
Phong Vân Vô Ngân âm thầm thán phục.
- Đây chính là thiên tài yêu nghiệt sao? Người này, một khi tấn chức lên Tiên thiên thì thực lực tăng gấp trăm lần, siêu phàm nhập thánh, tiền đồ không thể hạn lượng!
Đại lục Huyền Tôn cho tới bây giờ cũng không thiếu thiên tài võ đạo. Người được coi là thiên tài, phải là người có thể vượt cấp chiến đấu, hơn nữa lại biết đem võ đạo của bản thân dung hòa với thiên địa đại thế, tạo thế cho mình, dùng thế để áp người.
Kẻ trước mắt này, chính là một thiên tài đích thực.
- Chẳng qua, lão tử cũng không phải ăn chay!
Bất chợt, yêu thai trong đan điền của Phong Vân Vô Ngân kích động mãnh liệt, từ trong khe hở phát ra hàng loạt tiếng gào thét, sát khí trùng thiên. 3328 hạt thiên địa đan điền dũng mãnh tiến vào cơ thể của Phong Vân Vô Ngân, huyền khí cửu phẩm điên cuồng bốc lên. Sương mù nồng đậm lờn vờn quanh Tiên Thiên Cương Thể của Phong Vân Vô Ngân, thấu phát ra bảo khí châu báu, lóng lánh như phỉ thúy:
- Muốn giết ta, cũng không dễ dàng như vậy đâu!
Thanh niên áo đen Doanh Tháng khóe miệng nhếch lên một chút tiếu ý nhàn nhạt:
- Thoạt nhìn ngươi cũng có chút thú vị. Nhưng không biết ngươi có thể tạo áp lực cho ta để ta đột phá Hậu Thiên tấn chức lên vô thượng Tiên Thiên hay không?
Toàn thân hắn kiếm ý liên tục tăng lên, trên đỉnh đầu xuất hiện một dòng xoáy ngàn vạn thanh kiếm, thế mạnh như phiên sơn đảo hải, mơ hồ có thể thấy được một hư ảnh hình người, phần chân tay bị chặt đứt đang giãy giụa trong dòng kiếm khí, với những thanh âm than khóc thảm thiết "Kiếm Thần... Kiếm Thần... Kiếm Thần..."
Thiên địa linh khí từ bốn phương tám hướng cũng bắt đầu bị hút về phía vòng xoáy kiếm khí trên đỉnh đầu của Doanh Thẳng, thiên địa biến sắc, phong ba gầm thét.
Dường như toàn bộ thế giới đều là kiếm ý của thanh niên áo đen Doanh Thắng.
- Liều mạng!
Trong cuộc đời Phong Vân Vô Ngân thực sự ít có đối thủ mạnh như vậy. Nhưng sự dũng mãnh của Doanh Thắng lại kích thích một thân khí phách của Phong Vân Vô Ngân! Sau khi tu luyện Thiên Địa Bá Khí Quyết, trong lòng Phong Vân Vô Ngân không cho phép bản thân có một chút hèn yếu, gặp hoàn cảnh này, ý chí hắn càng mạnh mẽ, tuyệt đối không chịu thua.
Bất khuất!
Nhanh chóng từ trong nạp giới lấy ra Thần Lực Chùy. Phong Vân Vô Ngân hai tay cầm chùy, lập tức khoảng không trên đỉnh đầu huyền phù thanh sơn lục thủy, muôn sông nghìn núi, trầm trọng vô cùng.
- Rống! Rống!Rống!
Trong cái khe của yêu thai, một tiếng gào thét hung lệ vang lên, đầu giao long dường như không chịu yên tĩnh, muốn giãy dụa thoát ra ngoài.
- Hừ! Tiên Thiên Cương Thể, một thân ma công, nhưng thế vẫn chưa đủ để thoát khỏi tai ương! Giết cho ta!
Bất chợt lúc đó, vòng xoáy kiếm khí trên đỉnh đầu Doanh Thắng xuất ra một đạo kiếm quang kinh diễm, rực rỡ chói mắt chém thẳng về hướng Phong Vân Vô Ngân.
Một đạo kiếm quang này, bên trong ẩn chứa mấy nghìn kiếm chiêu, 7 phần kiếm ý, dung nhập kết hợp cùng với thiên địa đại thế, đây là sự lĩnh ngộ cả đời của Doanh Thắng đối với kiếm ý, đối với trình độ về kiếm, đối với thiên phú về kiếm mà tổng hợp ra.
Không thể địch nổi!
- Ầm!
Kiếm quang chém thẳng về hướng Phong Vân Vô Ngân!
- Ô ô ô...
Ngay cả 5 phần kiếm ý trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân cũng bị áp chế! Trường kiếm trên lưng Phong Vân Vô Ngân tựa như cũng muốn đi theo kiếm thế của Doanh Thắng thoát ra khỏi vỏ, cắn trả lại Phong Vân Vô Ngân. Phong Vân Vô Ngân liều mạng áp chế khiến cho trường kiếm trên lưng giãy giụa run rẩy kêu lên ong ong.
Một đạo kiếm mang này không có năng lượng của tiên thiên cương khí. Nhưng trong đó lại ẩn chứa sát khí, kiếm ý, lực phá hoại thậm chí còn mạnh hơn cả tiên thiên cương khí bình thường.
Kiếm quang ẩn chứa mấy nghìn chiêu kiếm kéo đến dồn dập, giống như thủy triều phóng thẳng hướng Phong Vân Vô Ngân khiến cho hắn trong nháy mắt hỗn loạn, không thể chống đỡ! Không thể hóa giải được!
- Dốc hết sực lực! Giết!
Phong Vân Vô Ngân không suy tính nữa. Tiên Thiên Cương Thể kết hợp với lực lượng kinh khủng của Thần Lực Chùy phát ra thần lực kinh người, một chùy chặn trên đầu kiếm mang!
Cùng lúc đó, Phong Vân Vô Ngân không dồn sức áp chế trường kiếm, 5 phần kiếm ý chợt bay ra, sương mờ bao phủ toàn bộ kiếm quang của Doanh Thắng. Phong Vân Vô Ngân thôi động kiếm ý, trong nháy mắt đã sản sinh ra hàng trăm ngàn đạo kiếm quang nhỏ bé, điên cuồng đả kích kiếm quang của Doanh Thắng.
- Bang! BanglBang bang!
Đạo kiếm quang kia của Doanh Thắng bị thần lực mạnh mẽ của Phong Vân Vô Ngân phá nát, kiếm khí bắn ra tứ phía khiến cho vách núi sau lưng Phong Vân Vô Ngân bị chém thành trăm ngàn khe nhỏ, khói bụi mù mịt, giống như dùng kim loại chém miếng đậu hủ vậy.
Mặt đất dưới chân cùng bị chém thành các đường giống như bàn cờ. Cát bụi tung bay khắp nơi.
- Bang bang!
Phong Vân Vô Ngân thừa dịp kiếm quang của Doanh Thắng bị kiếm ý của mình ngăn trở liền nhanh như tia chớp xuất thêm hai chùy, phá nát đạo kiếm quang kia.
- Quả nhiên có chút bản lĩnh! Lại còn là một kiếm tu nữa!
Trong thanh âm lãnh đạm của Doanh Thắng còn xen lẫn mấy phần kinh ngạc.
- Kiếm ý tinh thông, kiếm thế cô đọng, hơn nữa lại có thể ngăn được một đạo kiếm mang cảnh giới Tiên Thiên cương khí sơ kì của ta! Ngươi cũng xứng đáng làm đối thủ của ta! Ngươi đã tu luyện song song cả thân thể và kiấm ý. Tiềm lực võ học vô hạn, nhưng ngươi lại là con mồi của ta, sinh tử chưa biết, thực sự là đáng tiếc!
- Thôi đi. Đừng giả bộ uy hiếp!
Phong Vân Vô Ngân hai tay cầm chùy, chi cảm thấy sức mạnh tràn trề, ý chí chiến đấu mạnh mẽ.
- Tuy ngươi lợi hại, nhưng chưa chắc đã thắng, đánh tiếp đi!
Nói xong, Phong Vân Vô Ngân liền thôi động 5 phần kiểm ý. trong tay nắm chặt Thần Lực Chùy, thừa dịp đối thủ chưa chuẩn bị lại ngầm sắp xếp hai cánh tay Giao Long.
Nói đến đánh nhau thì Phong Vân Vô Ngân có đủ loại biến hóa quỷ dị khó đoán, cũng không hề sợ đối phương.
- Ngừng.
Đột ngột, Doanh Thẳng phất tay.
- Ta một đời kiêu ngạo, đối phó với một tên võ giả có tư chất như ngươi, hôm nay xuất thủ một lần đã không giết được ngươi thì ta sẽ không ra tay lần nữa. Tuổi ngươi xem chừng cũng ít hơn ta mấy tuổi mà đã đạt được thành tựu như vậy cũng thực không phải dễ dàng. Một kiếm vừa rồi của ta, có thể khiến cho ngươi có chút giác ngộ. Ta cũng không nhẫn tâm giết ngươi lúc này. Hôm nay ta sẽ dừng tại đây, ngươi có thể tịnh dưỡng một đêm. Tối mai, ta sẽ đến tìm ngươi. Nếu tu vi của ngươi không tiến bộ thêm thì ta sẽ trực tiếp giết chết ngươi.
Nói xong Doanh Thắng liền hóa thành ánh sáng biến mất.
Lúc này, Phong Vân Vô Ngân hơi có chút kinh tâm động phách. Trước đây, hắn đã giết võ giả Tiên Thiên Cương Khí cảnh trung kỳ, lại còn thêm mấy mãnh thú Tiên Thiên, cũng có chút tự đắc tự mãn. Nhưng thực không nghĩ đến, tên thanh niên hắc y nhân trước mắt này, rõ ràng là cảnh giới Hậu Thiên, nhưng lại đem đến cho Phong Vân Vô Ngân 1 cảm giác sát khí hung tàn cao ngất.
- Thực là quái sự! Khí tức của võ giả Hậu Thiên lại còn mạnh hơn nhiều so với võ giả Tiên thiên.
Phong Vân Vô Ngân âm thầm thán phục.
- Đây chính là thiên tài yêu nghiệt sao? Người này, một khi tấn chức lên Tiên thiên thì thực lực tăng gấp trăm lần, siêu phàm nhập thánh, tiền đồ không thể hạn lượng!
Đại lục Huyền Tôn cho tới bây giờ cũng không thiếu thiên tài võ đạo. Người được coi là thiên tài, phải là người có thể vượt cấp chiến đấu, hơn nữa lại biết đem võ đạo của bản thân dung hòa với thiên địa đại thế, tạo thế cho mình, dùng thế để áp người.
Kẻ trước mắt này, chính là một thiên tài đích thực.
- Chẳng qua, lão tử cũng không phải ăn chay!
Bất chợt, yêu thai trong đan điền của Phong Vân Vô Ngân kích động mãnh liệt, từ trong khe hở phát ra hàng loạt tiếng gào thét, sát khí trùng thiên. 3328 hạt thiên địa đan điền dũng mãnh tiến vào cơ thể của Phong Vân Vô Ngân, huyền khí cửu phẩm điên cuồng bốc lên. Sương mù nồng đậm lờn vờn quanh Tiên Thiên Cương Thể của Phong Vân Vô Ngân, thấu phát ra bảo khí châu báu, lóng lánh như phỉ thúy:
- Muốn giết ta, cũng không dễ dàng như vậy đâu!
Thanh niên áo đen Doanh Tháng khóe miệng nhếch lên một chút tiếu ý nhàn nhạt:
- Thoạt nhìn ngươi cũng có chút thú vị. Nhưng không biết ngươi có thể tạo áp lực cho ta để ta đột phá Hậu Thiên tấn chức lên vô thượng Tiên Thiên hay không?
Toàn thân hắn kiếm ý liên tục tăng lên, trên đỉnh đầu xuất hiện một dòng xoáy ngàn vạn thanh kiếm, thế mạnh như phiên sơn đảo hải, mơ hồ có thể thấy được một hư ảnh hình người, phần chân tay bị chặt đứt đang giãy giụa trong dòng kiếm khí, với những thanh âm than khóc thảm thiết "Kiếm Thần... Kiếm Thần... Kiếm Thần..."
Thiên địa linh khí từ bốn phương tám hướng cũng bắt đầu bị hút về phía vòng xoáy kiếm khí trên đỉnh đầu của Doanh Thẳng, thiên địa biến sắc, phong ba gầm thét.
Dường như toàn bộ thế giới đều là kiếm ý của thanh niên áo đen Doanh Thắng.
- Liều mạng!
Trong cuộc đời Phong Vân Vô Ngân thực sự ít có đối thủ mạnh như vậy. Nhưng sự dũng mãnh của Doanh Thắng lại kích thích một thân khí phách của Phong Vân Vô Ngân! Sau khi tu luyện Thiên Địa Bá Khí Quyết, trong lòng Phong Vân Vô Ngân không cho phép bản thân có một chút hèn yếu, gặp hoàn cảnh này, ý chí hắn càng mạnh mẽ, tuyệt đối không chịu thua.
Bất khuất!
Nhanh chóng từ trong nạp giới lấy ra Thần Lực Chùy. Phong Vân Vô Ngân hai tay cầm chùy, lập tức khoảng không trên đỉnh đầu huyền phù thanh sơn lục thủy, muôn sông nghìn núi, trầm trọng vô cùng.
- Rống! Rống!Rống!
Trong cái khe của yêu thai, một tiếng gào thét hung lệ vang lên, đầu giao long dường như không chịu yên tĩnh, muốn giãy dụa thoát ra ngoài.
- Hừ! Tiên Thiên Cương Thể, một thân ma công, nhưng thế vẫn chưa đủ để thoát khỏi tai ương! Giết cho ta!
Bất chợt lúc đó, vòng xoáy kiếm khí trên đỉnh đầu Doanh Thắng xuất ra một đạo kiếm quang kinh diễm, rực rỡ chói mắt chém thẳng về hướng Phong Vân Vô Ngân.
Một đạo kiếm quang này, bên trong ẩn chứa mấy nghìn kiếm chiêu, 7 phần kiếm ý, dung nhập kết hợp cùng với thiên địa đại thế, đây là sự lĩnh ngộ cả đời của Doanh Thắng đối với kiếm ý, đối với trình độ về kiếm, đối với thiên phú về kiếm mà tổng hợp ra.
Không thể địch nổi!
- Ầm!
Kiếm quang chém thẳng về hướng Phong Vân Vô Ngân!
- Ô ô ô...
Ngay cả 5 phần kiếm ý trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân cũng bị áp chế! Trường kiếm trên lưng Phong Vân Vô Ngân tựa như cũng muốn đi theo kiếm thế của Doanh Thắng thoát ra khỏi vỏ, cắn trả lại Phong Vân Vô Ngân. Phong Vân Vô Ngân liều mạng áp chế khiến cho trường kiếm trên lưng giãy giụa run rẩy kêu lên ong ong.
Một đạo kiếm mang này không có năng lượng của tiên thiên cương khí. Nhưng trong đó lại ẩn chứa sát khí, kiếm ý, lực phá hoại thậm chí còn mạnh hơn cả tiên thiên cương khí bình thường.
Kiếm quang ẩn chứa mấy nghìn chiêu kiếm kéo đến dồn dập, giống như thủy triều phóng thẳng hướng Phong Vân Vô Ngân khiến cho hắn trong nháy mắt hỗn loạn, không thể chống đỡ! Không thể hóa giải được!
- Dốc hết sực lực! Giết!
Phong Vân Vô Ngân không suy tính nữa. Tiên Thiên Cương Thể kết hợp với lực lượng kinh khủng của Thần Lực Chùy phát ra thần lực kinh người, một chùy chặn trên đầu kiếm mang!
Cùng lúc đó, Phong Vân Vô Ngân không dồn sức áp chế trường kiếm, 5 phần kiếm ý chợt bay ra, sương mờ bao phủ toàn bộ kiếm quang của Doanh Thắng. Phong Vân Vô Ngân thôi động kiếm ý, trong nháy mắt đã sản sinh ra hàng trăm ngàn đạo kiếm quang nhỏ bé, điên cuồng đả kích kiếm quang của Doanh Thắng.
- Bang! BanglBang bang!
Đạo kiếm quang kia của Doanh Thắng bị thần lực mạnh mẽ của Phong Vân Vô Ngân phá nát, kiếm khí bắn ra tứ phía khiến cho vách núi sau lưng Phong Vân Vô Ngân bị chém thành trăm ngàn khe nhỏ, khói bụi mù mịt, giống như dùng kim loại chém miếng đậu hủ vậy.
Mặt đất dưới chân cùng bị chém thành các đường giống như bàn cờ. Cát bụi tung bay khắp nơi.
- Bang bang!
Phong Vân Vô Ngân thừa dịp kiếm quang của Doanh Thắng bị kiếm ý của mình ngăn trở liền nhanh như tia chớp xuất thêm hai chùy, phá nát đạo kiếm quang kia.
- Quả nhiên có chút bản lĩnh! Lại còn là một kiếm tu nữa!
Trong thanh âm lãnh đạm của Doanh Thắng còn xen lẫn mấy phần kinh ngạc.
- Kiếm ý tinh thông, kiếm thế cô đọng, hơn nữa lại có thể ngăn được một đạo kiếm mang cảnh giới Tiên Thiên cương khí sơ kì của ta! Ngươi cũng xứng đáng làm đối thủ của ta! Ngươi đã tu luyện song song cả thân thể và kiấm ý. Tiềm lực võ học vô hạn, nhưng ngươi lại là con mồi của ta, sinh tử chưa biết, thực sự là đáng tiếc!
- Thôi đi. Đừng giả bộ uy hiếp!
Phong Vân Vô Ngân hai tay cầm chùy, chi cảm thấy sức mạnh tràn trề, ý chí chiến đấu mạnh mẽ.
- Tuy ngươi lợi hại, nhưng chưa chắc đã thắng, đánh tiếp đi!
Nói xong, Phong Vân Vô Ngân liền thôi động 5 phần kiểm ý. trong tay nắm chặt Thần Lực Chùy, thừa dịp đối thủ chưa chuẩn bị lại ngầm sắp xếp hai cánh tay Giao Long.
Nói đến đánh nhau thì Phong Vân Vô Ngân có đủ loại biến hóa quỷ dị khó đoán, cũng không hề sợ đối phương.
- Ngừng.
Đột ngột, Doanh Thẳng phất tay.
- Ta một đời kiêu ngạo, đối phó với một tên võ giả có tư chất như ngươi, hôm nay xuất thủ một lần đã không giết được ngươi thì ta sẽ không ra tay lần nữa. Tuổi ngươi xem chừng cũng ít hơn ta mấy tuổi mà đã đạt được thành tựu như vậy cũng thực không phải dễ dàng. Một kiếm vừa rồi của ta, có thể khiến cho ngươi có chút giác ngộ. Ta cũng không nhẫn tâm giết ngươi lúc này. Hôm nay ta sẽ dừng tại đây, ngươi có thể tịnh dưỡng một đêm. Tối mai, ta sẽ đến tìm ngươi. Nếu tu vi của ngươi không tiến bộ thêm thì ta sẽ trực tiếp giết chết ngươi.
Nói xong Doanh Thắng liền hóa thành ánh sáng biến mất.
Lúc này, Phong Vân Vô Ngân hơi có chút kinh tâm động phách. Trước đây, hắn đã giết võ giả Tiên Thiên Cương Khí cảnh trung kỳ, lại còn thêm mấy mãnh thú Tiên Thiên, cũng có chút tự đắc tự mãn. Nhưng thực không nghĩ đến, tên thanh niên hắc y nhân trước mắt này, rõ ràng là cảnh giới Hậu Thiên, nhưng lại đem đến cho Phong Vân Vô Ngân 1 cảm giác sát khí hung tàn cao ngất.
- Thực là quái sự! Khí tức của võ giả Hậu Thiên lại còn mạnh hơn nhiều so với võ giả Tiên thiên.
Phong Vân Vô Ngân âm thầm thán phục.
- Đây chính là thiên tài yêu nghiệt sao? Người này, một khi tấn chức lên Tiên thiên thì thực lực tăng gấp trăm lần, siêu phàm nhập thánh, tiền đồ không thể hạn lượng!
Đại lục Huyền Tôn cho tới bây giờ cũng không thiếu thiên tài võ đạo. Người được coi là thiên tài, phải là người có thể vượt cấp chiến đấu, hơn nữa lại biết đem võ đạo của bản thân dung hòa với thiên địa đại thế, tạo thế cho mình, dùng thế để áp người.
Kẻ trước mắt này, chính là một thiên tài đích thực.
- Chẳng qua, lão tử cũng không phải ăn chay!
Bất chợt, yêu thai trong đan điền của Phong Vân Vô Ngân kích động mãnh liệt, từ trong khe hở phát ra hàng loạt tiếng gào thét, sát khí trùng thiên. 3328 hạt thiên địa đan điền dũng mãnh tiến vào cơ thể của Phong Vân Vô Ngân, huyền khí cửu phẩm điên cuồng bốc lên. Sương mù nồng đậm lờn vờn quanh Tiên Thiên Cương Thể của Phong Vân Vô Ngân, thấu phát ra bảo khí châu báu, lóng lánh như phỉ thúy:
- Muốn giết ta, cũng không dễ dàng như vậy đâu!
Thanh niên áo đen Doanh Tháng khóe miệng nhếch lên một chút tiếu ý nhàn nhạt:
- Thoạt nhìn ngươi cũng có chút thú vị. Nhưng không biết ngươi có thể tạo áp lực cho ta để ta đột phá Hậu Thiên tấn chức lên vô thượng Tiên Thiên hay không?
Toàn thân hắn kiếm ý liên tục tăng lên, trên đỉnh đầu xuất hiện một dòng xoáy ngàn vạn thanh kiếm, thế mạnh như phiên sơn đảo hải, mơ hồ có thể thấy được một hư ảnh hình người, phần chân tay bị chặt đứt đang giãy giụa trong dòng kiếm khí, với những thanh âm than khóc thảm thiết "Kiếm Thần... Kiếm Thần... Kiếm Thần..."
Thiên địa linh khí từ bốn phương tám hướng cũng bắt đầu bị hút về phía vòng xoáy kiếm khí trên đỉnh đầu của Doanh Thẳng, thiên địa biến sắc, phong ba gầm thét.
Dường như toàn bộ thế giới đều là kiếm ý của thanh niên áo đen Doanh Thắng.
- Liều mạng!
Trong cuộc đời Phong Vân Vô Ngân thực sự ít có đối thủ mạnh như vậy. Nhưng sự dũng mãnh của Doanh Thắng lại kích thích một thân khí phách của Phong Vân Vô Ngân! Sau khi tu luyện Thiên Địa Bá Khí Quyết, trong lòng Phong Vân Vô Ngân không cho phép bản thân có một chút hèn yếu, gặp hoàn cảnh này, ý chí hắn càng mạnh mẽ, tuyệt đối không chịu thua.
Bất khuất!
Nhanh chóng từ trong nạp giới lấy ra Thần Lực Chùy. Phong Vân Vô Ngân hai tay cầm chùy, lập tức khoảng không trên đỉnh đầu huyền phù thanh sơn lục thủy, muôn sông nghìn núi, trầm trọng vô cùng.
- Rống! Rống!Rống!
Trong cái khe của yêu thai, một tiếng gào thét hung lệ vang lên, đầu giao long dường như không chịu yên tĩnh, muốn giãy dụa thoát ra ngoài.
- Hừ! Tiên Thiên Cương Thể, một thân ma công, nhưng thế vẫn chưa đủ để thoát khỏi tai ương! Giết cho ta!
Bất chợt lúc đó, vòng xoáy kiếm khí trên đỉnh đầu Doanh Thắng xuất ra một đạo kiếm quang kinh diễm, rực rỡ chói mắt chém thẳng về hướng Phong Vân Vô Ngân.
Một đạo kiếm quang này, bên trong ẩn chứa mấy nghìn kiếm chiêu, 7 phần kiếm ý, dung nhập kết hợp cùng với thiên địa đại thế, đây là sự lĩnh ngộ cả đời của Doanh Thắng đối với kiếm ý, đối với trình độ về kiếm, đối với thiên phú về kiếm mà tổng hợp ra.
Không thể địch nổi!
- Ầm!
Kiếm quang chém thẳng về hướng Phong Vân Vô Ngân!
- Ô ô ô...
Ngay cả 5 phần kiếm ý trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân cũng bị áp chế! Trường kiếm trên lưng Phong Vân Vô Ngân tựa như cũng muốn đi theo kiếm thế của Doanh Thắng thoát ra khỏi vỏ, cắn trả lại Phong Vân Vô Ngân. Phong Vân Vô Ngân liều mạng áp chế khiến cho trường kiếm trên lưng giãy giụa run rẩy kêu lên ong ong.
Một đạo kiếm mang này không có năng lượng của tiên thiên cương khí. Nhưng trong đó lại ẩn chứa sát khí, kiếm ý, lực phá hoại thậm chí còn mạnh hơn cả tiên thiên cương khí bình thường.
Kiếm quang ẩn chứa mấy nghìn chiêu kiếm kéo đến dồn dập, giống như thủy triều phóng thẳng hướng Phong Vân Vô Ngân khiến cho hắn trong nháy mắt hỗn loạn, không thể chống đỡ! Không thể hóa giải được!
- Dốc hết sực lực! Giết!
Phong Vân Vô Ngân không suy tính nữa. Tiên Thiên Cương Thể kết hợp với lực lượng kinh khủng của Thần Lực Chùy phát ra thần lực kinh người, một chùy chặn trên đầu kiếm mang!
Cùng lúc đó, Phong Vân Vô Ngân không dồn sức áp chế trường kiếm, 5 phần kiếm ý chợt bay ra, sương mờ bao phủ toàn bộ kiếm quang của Doanh Thắng. Phong Vân Vô Ngân thôi động kiếm ý, trong nháy mắt đã sản sinh ra hàng trăm ngàn đạo kiếm quang nhỏ bé, điên cuồng đả kích kiếm quang của Doanh Thắng.
- Bang! BanglBang bang!
Đạo kiếm quang kia của Doanh Thắng bị thần lực mạnh mẽ của Phong Vân Vô Ngân phá nát, kiếm khí bắn ra tứ phía khiến cho vách núi sau lưng Phong Vân Vô Ngân bị chém thành trăm ngàn khe nhỏ, khói bụi mù mịt, giống như dùng kim loại chém miếng đậu hủ vậy.
Mặt đất dưới chân cùng bị chém thành các đường giống như bàn cờ. Cát bụi tung bay khắp nơi.
- Bang bang!
Phong Vân Vô Ngân thừa dịp kiếm quang của Doanh Thắng bị kiếm ý của mình ngăn trở liền nhanh như tia chớp xuất thêm hai chùy, phá nát đạo kiếm quang kia.
- Quả nhiên có chút bản lĩnh! Lại còn là một kiếm tu nữa!
Trong thanh âm lãnh đạm của Doanh Thắng còn xen lẫn mấy phần kinh ngạc.
- Kiếm ý tinh thông, kiếm thế cô đọng, hơn nữa lại có thể ngăn được một đạo kiếm mang cảnh giới Tiên Thiên cương khí sơ kì của ta! Ngươi cũng xứng đáng làm đối thủ của ta! Ngươi đã tu luyện song song cả thân thể và kiấm ý. Tiềm lực võ học vô hạn, nhưng ngươi lại là con mồi của ta, sinh tử chưa biết, thực sự là đáng tiếc!
- Thôi đi. Đừng giả bộ uy hiếp!
Phong Vân Vô Ngân hai tay cầm chùy, chi cảm thấy sức mạnh tràn trề, ý chí chiến đấu mạnh mẽ.
- Tuy ngươi lợi hại, nhưng chưa chắc đã thắng, đánh tiếp đi!
Nói xong, Phong Vân Vô Ngân liền thôi động 5 phần kiểm ý. trong tay nắm chặt Thần Lực Chùy, thừa dịp đối thủ chưa chuẩn bị lại ngầm sắp xếp hai cánh tay Giao Long.
Nói đến đánh nhau thì Phong Vân Vô Ngân có đủ loại biến hóa quỷ dị khó đoán, cũng không hề sợ đối phương.
- Ngừng.
Đột ngột, Doanh Thẳng phất tay.
- Ta một đời kiêu ngạo, đối phó với một tên võ giả có tư chất như ngươi, hôm nay xuất thủ một lần đã không giết được ngươi thì ta sẽ không ra tay lần nữa. Tuổi ngươi xem chừng cũng ít hơn ta mấy tuổi mà đã đạt được thành tựu như vậy cũng thực không phải dễ dàng. Một kiếm vừa rồi của ta, có thể khiến cho ngươi có chút giác ngộ. Ta cũng không nhẫn tâm giết ngươi lúc này. Hôm nay ta sẽ dừng tại đây, ngươi có thể tịnh dưỡng một đêm. Tối mai, ta sẽ đến tìm ngươi. Nếu tu vi của ngươi không tiến bộ thêm thì ta sẽ trực tiếp giết chết ngươi.
Nói xong Doanh Thắng liền hóa thành ánh sáng biến mất.
- Tên này thực ép người quá đáng!
Phong Vân Vô Ngân cảm thấy vô cùng ức chế.
- Con rể tương lai của ta, thiếu niên họ Quách!
Đột nhiên, thanh âm lo lắng của Lý Vạn Tiên vang vọng bên tai của Phong Vân Vô Ngân.
- Hắc y nhân này chính là một tuyệt đinh thiên tài, tư chất còn mạnh hơn rất nhiều so với Đế Huyền. Giới tán tu chiến Tần để quốc chúng ta cũng không có nhân tài xuất chúng như vậy.
Những thiên tài thiếu niên yêu nghiệt trong năm đại tông môn có thể sẽ có người như hắn ta.
Nhưng năm đại tông môn Chiến Tần đế quốc, cũng không có tông môn nào có được kiếm kỹ cao siêu như vậy, không thể bồi dưỡng một danh kiếm yêu nghiệt như vậy.
Nếu như ta không nhìn lầm thì người này đích thực là người cùng với Đế Huyện xuất hiện trong khu vực động phủ của Thao Thiết Bà Bà. Khi Đế Huyền còn nhỏ đã từng ra nhận làm môn hạ Thần Kiếm Tông, tông môn mạnh nhất của Thần Kiếm đế quốc."Thần Hoa Tông" chuyên nghiên cứu kiếm kỹ, lấy kiếm lập tông, tên hắc y nhân kia chắc hẳn là đồng môn của Đế Huyền.
- Yêu nghiệt tuyệt thế Thần Kiếm Tông. A? Thiên tài của tông môn đế quốc khác?
Phong Vân Vô Ngân thầm kinh ngạc.
- Ừm, thiếu niên họ Quách, điều này cũng không lấy gì làm lạ. Huyền Tôn đại lục giáp với Thần Kiếm đế quốc. Huống hồ ta đã nói, Đế Huỵền xuất thân từ Thần Kiếm Tông của Thần Kiếm đế quốc. Đế Huyền nhờ đồng môn xuất thủ để đảo lộn cục diện cuộc chiến kén rẻ lần này cũng là điều bình thường.
Lý Vạn Tiên lại nói.
- Nhưng tên hắc y nhân này chạy tới Chiến Tần đế quốc chúng ta, kiêu ngạo nói trong võ giả trẻ tuôi giới tán tu Chiến Tần để quốc chúng ta, không một ai có thể địch được hắn, thực không coi ai ra gì. Những người tu luyện võ thuật chúng ta ngược lại không thèm để ý đến tên đó. Nếu hắn gập được thiên tài trẻ tuổi trong năm đại tông môn thì chỉ sợ là rơi vào kết cục không còn mạng sống. Vừa rồi, tên hắc y nhân xuất một kiếm đối với ngươi, sau đó lại cho ngươi thời gian tu luvện một đêm là muốn cho ngươi có cơ hội thắng, nếu ngươi có thể gây áp lực cho hắn, hắn ngược lại có thể có cơ hội đột phá.
Nếu trong thời gian một ngày một đêm ngươi không tiến bộ, ngày mai gặp lại hắn, nhất thời sĩ khí uể oải, tâm chí rối loạn. Khi đó ngươi sẽ dễ dàng bị giết chết. Kế công tâm này sử dụng rất tốt.
- A! Thì ra là hắn lấy ta làm vật để tu luyện sao?
Phong Vàn Vô Ngân tức giận, sát khí bừng bừng.
- Trận chiến ngày mai, ta hà tất phải sợ hắn! Hắn lấy ta làm đá mài đao, ta sao lại không mượn trận chiến này để tăng thực lực bản thân chứ?
Nhớ đến trong nạp giới của mình còn một đống thi thể võ giả Tiên Thiên, một viên thịt mãnh thú Tiên Thiên. Phong Vân Vô Ngân lại có chút lo lắng.
- Đêm nay ta sẽ miệt mài khổ luyện, ngày mai cùng hẳn quyết một trận sinh tử! Tên kia muốn ta trở thành vật để hắn tu luyện, ta sao có thể làm như vậy? Hắn kiêu ngạo, ương ngạnh không coi ai ra gì, cũng có thể trở thành động lực tốt nhất để ta thăng cấp trong thời gian ngắn nhất.
Phong Vân Vô Ngân không chút sợ hãi, hiên ngang khí phách, tâm tính cứng cỏi không gì sánh được.
Thanh âm Lý Vạn Tiên vang lên:
- Xem ra, thiếu niên họ Quách ngươi cũng có con bài chưa lật không cho người khác biết sao. Vậy được, hi vọng ngươi có thể thay võ giả trẻ tuổi tán tu giới Chiến Tần đế quốc tranh đấu. Nhưng ngươi cũng không được quên cuộc thi đề ra của Thao Thiết Bà Bà. Qua hôm nay còn hai ngày nữa, ngươi nên đi giết một ít mãnh thú, chế biến thành thức ăn ngon rồi mang tới chỗ Thao Thiết Bà Bà đi. Tính cách Thao Thiết Bà Bà kỳ quái, ta cũng không có biện pháp giữ chân bà ta, ngươi có thể đi nghiên cứu một vài cách chế biến món ăn.
- Việc này...
Phong Vân Vô Ngân đột nhiên không biết nói gì.
- Lý Vạn Tiên đại nhân, ta...
Đột nhiên, trong đầu Phong Vân Vô Ngân hiện lên linh quang.
- Xem ra, Lý Vạn Tiên đại nhân thật chiếu cố đến ta, lúc nào cùng quan tâm hành tung của ta, như vậy...
Trong giây lát, trong đầu Phong Vân Vô Ngân đã nghĩ ra một kế sách, hắn nói với y thăm dò:
- Lý Vạn Tiên đại nhân, hôm nay thiên tài tuyệt thế của Thần Kiếm đế quốc đã ngạo mạn đến đây. Hắn khiêu khích ta cũng giống như khiêu khích Lý Vạn Tiên đại nhân chủ trì cuộc kén rể lần này. Nhưng hắn yêu nghiệt thì đã sao, cuối cùng chỉ là một tên võ giả Hậu Thiên. Lý Vạn Tiên đại nhân, người quyền cao chức trọng, thân phận cao quý tất nhiên không cần phải tự mình xuất thủ. Ta nguyện ý đi tiêu diệt sự uy phong kiêu ngạo của tên kia thay những võ giả trẻ tuổi giới tán tu Chiến Tần đế quốc chúng ta đoạt lại danh dự. Nhưng, thực lực của hắn quá mạnh, ta chỉ có thể chuyên tâm tu luyện, cố gắng tăng nội lực trong thời gian ngắn nhất thì mới có thể nắm chắc được phần thắng. Như vậy, ta không có cách nào quan tâm tới cuộc thi của Thao Thiết Bà Bà. Thực sự không có thời gian để đi săn giết mãnh thú...
- Quách tiểu tử, ý của ngươi là?
Lý Vạn Tiên thanh âm truy vấn:
Phong Vân Vô Ngân hơi suy nghĩ một chút rồi trả lời
- LÝ Vạn Tiên đại nhân, ta có một thực đơn, nếu nấu ra tuyệt đối sẽ lấy được giải thi đấu mĩ thực mà Thao Thiết Bà Bà đặt ra. Nhưng thực đơn kia cần có đủ 50 mãnh thú Tiên Thiên để làm nguyên liệu. Tuy nhiên, ta bây giờ lại phải bế quan tu luyện, chuyện này...
Ngụ ý của Phong Vân Vô Ngân là muốn Lý Vạn Tiên thay hắn thu xếp đủ 50 mãnh thú Tiên Thiên.
Phong Vân Vô Ngân lần này chỉ là lừa gạt.
Muốn người mắc câu!
- Thực đơn này cần có 50 thi thể mãnh thú Tiên Thiên sao?
Trong giọng nói của Lý Vạn Tiên thoáng chút kinh ngạc.
- Đây... là chuyện chưa từng nghe qua.
- À... thực đơn này là do lúc ta còn ở trong giang hồ vô tình học được, cho đến nay vẫn chưa thử nghiệm lần nào. Ta chỉ biết mỗi thực đơn này, thực đơn khác cũng không rành lắm... Luận về đánh nhau, ta cũng không thua 26 thiếu niên tham gia cuộc thi kia, ngay cả Để Huyền ta cùng không sợ. Nhưng nói đến nấu nướng mỹ thực thì ngoài thực đơn kia ra, ta không biết món gì nữa cả!
Phong Vân Vô Ngân tiếp tục nói dối. 50 mãnh thú Tiên Thiên đối với Lý Vạn Tiên thuộc tầng lớp đầu sỏ mà nói, thật đúng là không tính công phu sư tử ngoạm.
- Vậy, được rồi!
Lý Vạn Tiên bất đắc dĩ nói:
- Ta sẽ tránh con mắt giám sát của Thao Thiết bà bà, ngầm giết 50 mãnh thú Tiên Thiên rồi đem thi thể chúng lại cho ngươi.
Nghe thanh âm của Lý Vạn Tiên xa dần. Phong Vân Vô Ngàn liền cười một tiếng mờ ám, sau đó xoay người, hai tay dâng chùy đập vào vách núi, một lần nữa tạo ra tiếng động lớn. Phong Vân Vô Ngân tiến vào trong động rồi khoanh chân ngồi.
Trên bầu trời đêm, quần tinh lóe ra, kiểu nguyệt tiên tư.
Một tia sáng mông lung êm dịu chiếu vào trong động: ánh lên trên khuôn mặt non trẻ của Phong Vân Vô Ngân.
Chi thấy Phong Vân Vô Ngân khóe miệng tươi cười, lẩm bẩm:
- Không ngờ được. Lý Vạn Tiên, một cường giả Tiên Thiên Hạo Khí cảnh đỉnh phong, sắp trở thành thánh, lại bị ta dễ dàng lừa dối như vậy. 50 mãnh thú Tiên Thiên chẳng khác nào mang đến cho ta 50 viên thịt, điều này có ích rất lớn cho việc tu luyện của ta.
← Ch. 125 | Ch. 127 → |