← Ch.154 | Ch.156 → |
- Tiểu tử, ta đã nói với ngươi, Huyền Tôn đại lục, võ giả là vua. Trên võ đạo, các loại phẩm cấp sẽ được phân biệt rõ ràng. Hậu Thiên chia làm mười phẩm, Tiên Thiên lại phân thành Cương Khí cảnh, Tử Khí cảnh, Hạo Khí cảnh. Sau Tiên Thiên sẽ thành Thánh, sau đó là Đế giai vinh quang tôn quý. Cuối cùng chính là cảnh giới mờ ảo nhất -- Thần giai.
Đối với sự phân cấp của võ giả, Phong Vân Vô Ngân cũng đã được nghe qua từ chỗ Lý Vạn Tiên, cũng không cảm thấy xa lạ. Lúc này, chỉ là nhẫn nại nghe Chúc lão thuật lại một lần.
Chúc lão nói tiếp:
- Tiểu tử, ngươi phải biết, mười ba đế quốc trong Huyền Tôn đại lục, trên thực tế, chỉ là một khối lục địa lớn. Khối đại lục này trong toàn bộ tinh cầu, kỳ thực chỉ chiếm một phần mười, thậm chí diện tích chỉ bằng một phần trăm. Còn lại là hải vực vô biên vô tận, hoặc là những cấm địa thần bí. Trong hải vực mịt mù không thể nhìn thấu lại có vô số hải đảo, chi chít như sao trời. Trong đó có một vài hải đảo có Tiên khí nồng nặc, không hẳn không có Đế giai, thậm chí, còn có động phủ của tên cường giả Thần giai! Ngoài ra, còn có những vị diện thời không, trong những vị diện này, tràn ngập các loại năng lượng có thể cung cấp cho võ giả tu luyện; còn có các vị diện thông đến đại lục cấp cao. Thông thường, sẽ có một vài siêu cường tồn tại, có thể thông qua một vài vị diện đặc thù, đến Huyền Tôn đại lục chúng ta.
- Đế giai, thậm chí là tên cường giả Thần giai, sau khi đến Huyền Tôn đại lục, thỉnh thoảng cũng tìm mỹ nữ, thưởng thức vẻ đẹp trong trần thế. Bởi vậy sẽ lưu lại một vài hệ quả, sinh ra một vài đứa trẻ. Những đứa trẻ này, huyết mạch cao quý, sau khi trưởng thành sẽ có xác suất nhất định làm thức tỉnh huyết mạch Đế giai, Thần giai. Mà, huyết mạch của Đế giai, Thần giai đời trực hệ thứ nhất là nồng đậm nhất, phẩm chất tối cao. Sau đó những đời sau, huyết mạch dần dần loãng ra, phẩm chất không còn tinh khiết. Một khi đã thức tỉnh huyết mạch Đế giai, Thần giai thì việc tu luyện sẽ tiến triển cực nhanh, còn có thể kế thừa vũ kỹ, kinh nghiệm tu luyện cùng một phần ký ức trong dòng máu mà cường giả Đế giai, Thần giai để lại. Nói ngắn gọn, những người thừa kế huyết mạch Đế giai, Thần giai đều là những kẻ biến thái! Không thể suy đoán theo lẽ thường được.
- Mấy ngày sau khi ngươi rời khỏi, trạch viện mà Bạch Quang ở đột nhiên trời giáng dị tượng, cương vân nhận chủ, khiến Bạch Quang hóa huyền thành cương. Hôm đó, Bạch Quang thăng lên thành Tiên Thiên. Ngày đầu tiên vào thành liền đứng trên lôi đài liên tục chém giết những đệ tử Tiên Thiên Cương Khí cảnh có thâm niên. Thể hiện ra 7 phần đao ý, đao pháp sử dụng hiển nhiên là một bộ đao pháp không trọn vẹn, tuy nhiên, đao thế rất mạnh, ngầm hợp thiên đạo, có thể dẫn động phong vũ lôi điện, hư hư thực thực... Đao pháp Thiên Giai! Ngày hôm sau, Bạch Quang khiêu chiến một đệ tử Tiên Thiên Tử Khí cảnh, một đao giết chết. Một đao pháp không trọn vẹn đã được bổ sung đầy đủ, xuất ra một đao, hoàn mỹ vô cùng, không có vết tích, thiên địa thất sắc, lĩnh ngộ 8 phần đao ý, không thể địch nổi!
- Lúc đó, tông chủ Ngạo Hàn Tông tự mình tiếp kiến Bạch Quang, ban tặng động phủ, cương khí linh thạch, nam nữ tôi tớ nhưng lại bị Bạch Quang trực tiếp cự tuyệt.
- Ngày hôm sau, Bạch Quang ung dung tự tại rời khỏi Ngạo Hàn tông, công bố cần ra ngoài mở mang kiến thức, tôi luyện đao kỹ, tìm cơ hội tiếp tục lĩnh ngộ 9 phần, 10 phần đao ý.
- Hôm qua, tông chủ Ngạo Hàn rốt cuộc cũng điều tra ra nội tình của Bạch Quang. Gia tộc trong thành trì mà hắn xuất thân đều không có ai có lịch sử được truyền thừa huyết mạch. Chỉ là một gia tộc tầm trung. Mà, mẫu thân của Bạch Quang là nữ nhi thứ ba của đương đại gia chủ, lúc còn trẻ đã từng bị một nhân vật thần bí bắt đi, cưỡng hiếp, sinh ra một đứa bé, chính là Bạch Quang.
- Từ việc Bạch Quang tu hành một cách biến thái cùng với khả năng lĩnh ngộ đao pháp có thể thấy, hắn quả thật mang huyết mạch của cường giả Đế giai truyền thừa lại. Tên cường giả này sử dụng đao. Có lẽ trong trí nhớ của Bạch Quang vẫn còn lưu lại một bộ đao pháp Thiên giai, lúc huyết mạch của Bạch Quang thức tỉnh, từng chút hồi ức tu luyện này cũng được quay trở lại, bổ sung vào phần đao pháp còn thiếu. Khi hắn vượt cấp chém giết đệ tử Tiên Thiên Tử Khí cảnh là lúc hắn đã tu luyện được trọn vẹn bộ đao pháp Thiên Giai, coi như đã hoàn toàn dung hợp.
- Sở dĩ Bạch Quang cự tuyệt phần thưởng của tông chủ Ngạo Hàn cũng không có gì là lạ, trong huyết mạch Đao Đế nhất định sẽ có một chút ký ức về bảo tàng của phụ thân hắn. Nói cách khác, phụ thân của Bạch Quang có thể để lại một khối tài sản khổng lồ ở một nơi nào đó trên Huyền Tôn đại lục. Bảo tàng của một tên cường giả Đế giai nghĩ thôi cũng cảm thấy đáng sợ. So với khối tài sản trong tông môn của Ngạo Hàn tông càng hậu hĩnh hơn rất nhiều. Bạch Quang ra ngoài rèn luyện chính là muốn đi tìm bảo tàng này.
- Hài!
Nghe xong, Phong Vân Vô Ngân liền thở dài...
- Mẹ của hắn bị một nam tử thần bí cường hiếp. Bởi vậy mới sinh ra hắn. Phụ thân của hắn chính là cường giả Đế giai, hắn là đời trực hệ thứ nhất, huyết mạch nồng nặc nhất. Hơn nữa, hắn còn thức tỉnh được loại huyết mạch vô cùng cao quý này. Vẻn vẹn chỉ trong thời gian một tháng hắn đã một bước lên trời, tiến quân Tiên Thiên, còn thi triển đao pháp Thiên Giai, lĩnh ngộ được 8 phần đao ý... Đúng là biến thái!
- Huyết mạch ở những đời sau thức tỉnh cũng không biển thái như vậy. Huyết mạch trực hệ đời thứ nhất là kinh khủng nhất. Giống như một người ngậm chìa khóa vàng sinh ra, vừa sinh ra đã là đế vương, quân chủ. về sau, Bạch Quang sinh con vẫn sẽ có được huyết mạch Đao Đế, tuy nhiên, độ nồng nặc sẽ loãng dần ra. Trừ phi, Bạch Quang tu luyện tới Đế giai, sau đó sinh con, như vậy sẽ có thể kế thừa huyết mạch Đao Đe một cách hoàn mỹ. Và cứ như thế tiếp diễn.
Chúc lão lẩm bẩm nói.
- Chúc lão, vì sao các ngài không nghi ngờ Bạch Quang là người kế thừa huyết mạch của tên cường giả Thần giai? Lại hết lần này đến lần khác chắc chắn rằng hắn là huyết mạch Đao Đế?
Phong Vân Vô Ngân bỗng nhiên hỏi.
- Huyết mạch Thần giai?
Chúc lão không cho là như vậy.
- Huyết mạch Thần giai còn biến thái hơn Bạch Quang gấp mười gấp trăm lần! Giống như Thiên Thần hạ phàm, sau khi sinh con ra đều có thể dẫn động thiên biến, cả thành đều là hào quang thụy khí.
- Xem ra, thế giới này, cùng giống như địa cầu mà ta đã sống, cũng có những kẻ vốn sinh ra đã được sung sướng.
Phong Vân Vô Ngân âm thầm kinh ngạc.
- Như vậy, xem ra tiềm lực của Bạch Quang đã lớn mạnh gần như Gia Luật Hoành. Vậy vì sao tông chủ Ngạo Hàn lại chọn Gia Luật Hoành làm người kế vị tông chủ mà không phải là Bạch Quang.
Phong Vân Vô Ngân tỏ ra nghi ngờ.
- Thiên phú của Bạch Quang chỉ ở đao pháp. Mà vũ kỹ trấn tông của Ngạo Hàn tông lại là Ngạo Hàn Thất Quyết, không thích hợp để Bạch Quang tu luyện. Để cho Gia Luật Hoành tu luyện, ngược lại sẽ như cá gặp nước.
- Bởi vậy, nếu để Bạch Quang làm tông chủ, bản chất của Ngạo Hàn tông sẽ thay đổi. Sau trăm năm nữa có thể sẽ biến thành Đao Đế tông. Hơn nữa, vũ kỹ truyền thừa của Bạch Quang là một bộ đao pháp Thiên Giai, thiên hạ vũ kỹ, thiên địa huyền hoàng, tuyệt kỹ trấn tông của Ngạo Hàn tông, Ngạo Hàn Thất Quyết, chẳng qua là một vũ kỹ Địa Giai cao cấp mà thôi, không thể sánh bằng vũ kỹ truyền thừa của Bạch Quang. Bạch Quang đâu thèm để ý đến chức vị tông chủ của Ngạo Hàn tông. Tuy nhiên, Bạch Quang tốt xấu gì cũng là đệ tử của Ngạo Hàn tông, tình huống lạc quan nhất chính là, sau khi Gia Luật Hoành kế thừa tông chủ, Bạch Quang sẽ phụ tá Gia Luật Hoành. Khi đó, Ngạo Hàn tông sẽ như mặt trời ban trưa, có thể lướt trôi cả tứ đại tông môn khác trong Chiến Tần đế quốc, hoàn thành đại nghiệp thống nhất!
Phong Vân Vô Ngân cười cười từ chối cho ý kiến. Nghĩ thầm, tính toán của Ngạo Hàn tông rất được, nhưng chưa chắc đã như ý nguyện của hắn.
Người ta đường đường là con của Đao Đế, chẳng lẽ chịu cúi đầu trước kẻ khác, cam tâm phụ tá Gia Luật Hoành?
Gia Luật Hoành, thiên phú cao tới đâu cũng chẳng qua là con người. Bạch Quang đã là hậu duệ của đế vương!
- Mặc kệ Bạch Quang có cam tâm tình nguyện phụ tá Gia Luật Hoành hay không, hắn đều sẽ trở thành quân cờ dùng để kích thích tiềm lực của Gia Luật Hoành. Ba năm tới, nếu Gia Luật Hoành không dũng mãnh tiến lên, sau khi xuất quan, nhất định sẽ bị Bạch Quang chém giết trên lôi đài! Tông chủ Ngạo Hàn cũng muốn mượn Bạch Quang để kích thích toàn bộ tiềm lực của Gia Luật Hoành. Nếu như hắn có thể đánh bại Bạch Quang trước khi kế vị thì hắn có thể danh chính ngôn thuận trong thời điểm đặc sắc nhất leo lên bảo tọa tông chủ của Ngạo Hàn tông. Không ai không phục.
Chúc lão chậm rãi nói.
Dừng lại một lúc, Chúc lão nói tiếp.
- Tiểu tử, dựa vào tư chất cùng vận khí của ngươi, ba năm sau, chắc chắn ngươi sẽ tỏa sáng kỳ dị trên võ đạo. Ngươi cùng Gia Luật Hoành đánh một trận, có thể, cũng sẽ trở thành một bàn đạp cho hắn công thành danh toại! Nhưng, nếu ngươi đánh bại được Gia Luật Hoành, sự việc vẫn chưa thể kết thúc. Lúc đó ngươi còn phải tiếp tục nhận sự khiêu chiến của Bạch Quang. Bạch Quang chính là hậu duệ của Đao Đế, trời sinh yêu nghiệt, mới vào thành Tiên Thiên đã chém giết tàn nhẫn mấy đệ tử Tiên Thiên có thâm niên. Hắn là một địch nhân có tiềm lực rất lớn. Nhưng trước tiên, ngươi phải chiến thắng Gia Luật Hoành.
- Một người được chọn để kế vị tông chủ được Ngạo Hàn tông dốc hết toàn lực bồi dưỡng. Một người là con trai của Đao Đế.
Phong Vân Vô Ngân đau khổ cười.
- Mà ta, chỉ là một cành cây nhỏ. Xem ra, số mạng của ta đã định trước là không bình thường. Mặc dù ta là cỏ cây thì đã sao? Ta đã sinh ra, Chư Thần đều diệt!
Rất nhanh, trên mặt Phong Vân Vô Ngân, lại một lần nữa tỏa sáng ý chí chiến đấu sục sôi, bất khuất.
- Hắc hắc, tiểu tử, tâm chí của ngươi, cứng cỏi đến mức ngay cả lão đầu tử ta cũng không theo kịp.
Chúc lão thổn thức cảm thán nói.
- Được rồi, lúc gieo yêu thai trong cơ thể ngươi thì trong tiềm thức của ta đã rất coi trọng ngươi. Ba năm sau, ta muốn xem, ngươi có thể trưởng thành đến mức nào.
- Ừm. Chúc lão, ta nhất định sẽ không để cho ngài thất vọng.
Phong Vân Vô Ngân dò hỏi.
- Được rồi, vậy còn một tin tức tốt là gì?
Liên tiếp nghe được hai tin xấu từ miệng Chúc lão. Phong Vân Vô Ngân tốt xấu gì cũng coi như đã chịu đựng được, vẫn còn bình tĩnh, đồng thời còn thề rằng sẽ lấy hai tin tức xấu này trở thành suối nguồn động lực để thúc đẩy bản thân không ngừng trưởng thành cùng tiến bộ. Lúc này hắn liền mở miệng dò hỏi cái gọi là "tin tức tốt" kia.
Chúc lão bĩu môi nói:
- Có một tin tức tốt. Lão đầu tử ta đã muối mặt đứng ra nói chuyện, bởi vậy, Phong Vân Tuyết tỷ tỷ của ngươi đã bái nhập vào làm môn hạ của Huyền Từ lão thái bà.
- Huyền Từ lão thái bà?
Phong Vân Vô Ngân không hiểu.
- Cũng chính là thủ tịch luyện dược sư của Ngạo Hàn tông, là nhân vật chưởng quản đại quyền phân phối đan dược của Ngạo Hàn tông. Ở tại Ngạo Hàn tông quyền cao chức trọng, tài đức vang dội.
Chúc lão liếc nhìn Phong Vân Vô Ngân:
- Phong Vân Tuyết trở thành đồ đệ quan môn của Huyền Từ lão thái bà, đang học tập cách phân biệt, chế biến thuốc. Coi như cũng là phúc khí của nàng. Có biết bao nhiêu người muốn bái nhập làm môn hạ Huyền Từ lão thái bà mà cũng không được.
- Vậy phải đa tạ Chúc lão đã dẫn tiến! Ta cũng cảm thấy vui vẻ thay Tuyết tỷ
Phong Vân Vô Ngân rốt cục cũng lộ ra sắc mặt vui mừng. Rời khỏi thành Nham Thạch một tháng, kiến thức của Phong Vân Vô Ngân đã tăng lên rất nhiều, hắn biết rõ tầm quan trọng của đan dược đối với võ giả. Tuyết tỷ đi học tập chế thuốc, còn bái được một người sư phụ giỏi, việc này quả thực là mười phần tốt đẹp. Sau khi học thành, nhất định sẽ có rất nhiều người phải dùng lễ để đối đãi.
Ngừng lại một chút, Phong Vân Vô Ngân nghĩ về việc Lý Vạn Tiên phân tích cho mình ba con đường tu luyện. Một trong số đó chính là tìm bí điển võ học thích hợp cho võ giả Tiên Thiên Cương Thể tu luyện. Chẳng qua bản thân Lý Vạn Tiên cũng không biết, đại lục mênh mông này đâu dễ dàng tìm ra được bảo điển vũ kỳ đặc thù loại này. Chúc lão tuổi tác đã lớn, thân phận thần bí, dường như thông hiểu tất cả sự việc trong thiên hạ. Phong Vân Vô Ngân tự nhiên không muốn bỏ qua cơ hội hỏi han.
Phong Vân Vô Ngân nhanh chóng đi luôn vào vấn đề:
- Chúc lão, ta muốn hỏi một câu, ở trên đại lục Huyền Tôn, có bí điển vũ kỹ thích hợp cho võ giả Tiên Thiên Cương Thể tu luyện hay không?
- Hả?
Chúc lão hơi sững sờ, bất chợt cười nói:
- Những thứ này, đều là Lý Vạn Tiên kia nói cho ngươi biết?
Dứt lời, hắn vung tay lên, trong trời đêm lóe lên quang hoa bảy sắc, một đạo quang mạc trực tiếp bao phủ xuống, sau đó vặn vẹo một chút rồi biến ảo thành dáng dấp một khối tinh cầu. Tinh cầu này màu sắc rõ ràng, có đường nét màu xanh của núi non, đường nét màu vàng của đại lục, lại có thêm hải dương xanh thẳm, trong hải dương vô biên vô hạn, có vô số hải đảo chi chít như sao trời, hơn ngàn vạn, ức vạn, trong một số hải đảo hải vực này, có một số được đánh dấu những ký hiệu đầu ác ma dữ tợn màu đen.
Thấy một màn tựa như kỳ quan trước mắt, Phong Vân Vô Ngân hít vào một luồng khí lạnh:
- Chúc lão... đây... đây là?
- Đây chính là khối tinh cầu của chúng ta.
Chúc lão cười tủm tỉm nói, vươn tay chỉ về phía tinh cầu, một khối đại lục màu vàng to như bàn tay:
- Đây là đại lục Huyền Tôn. Ngươi nhìn xem, khối đại lục này ở trên tinh cầu, có phải là vô cùng nhỏ bé hay không?
Phong Vân Vô Ngân tập trung nhìn vào, quả nhiên dựa theo tỷ lệ của địa đồ mà nói, đại lục Huyền Tôn, diện tích so với toàn bộ khối tinh cầu, nhiều lắm cũng chỉ chiếm một phần trăm mà thôi.
Còn lại, chính là hải dương, hải đảo.
- Thật nhiều đảo nhỏ...
Phong Vân Vô Ngân thán phục, bất chợt, hắn phát hiện ra trên bản đồ đảo nhỏ đều có những ký hiệu, có đảo nhỏ viết một chữ "hoang", có đảo nhỏ viết một chữ "tiên", có đảo nhỏ viết một chữ "bí", còn có các chữ như "cấm", "mỏ", "hung", "tử", "tông", "phái"... không gì không có.
← Ch. 154 | Ch. 156 → |