← Ch.174 | Ch.176 → |
Khoảnh khắc sau, hai giao long tí điên cuồng quất về phía Trường Tôn sư huynh, mắt thấy sắp đánh cho thân thể Trường Tôn sư huynh nát bét.
- Diệt Thiên Tuyệt Địa!
Trong phút giày sinh từ, Trường Tôn sư huynh bộc phát ra tiềm lực sinh mệnh, mấy trăm đạo kiếm mang ẩn chứa kiếm ý vô thượng từ trên trời giáng xuống, trực tiếp chém lên người Tử Khí giao long!
Tử Khỉ giao long điên cuồng rống lên một tiếng, lân phiến toàn thân cũng bị tróc ra một ít, thế tiến công mạnh mẽ lập tức cũng trì hoàn lại.
Trường Tòn sư huynh nhân cơ hội đó lập tức lui nhanh về phía sau.
- Con em hắn! Ta đập chết ngươi!
Phong Vân Vô Ngân giận dữ, một chiếc giao long trảo quay lại tóm lấy hắn, tựa như chiếc máy bắn đá ném hắn về phía Trường Tôn sư huynh! 8 phần kiếm ý của Phong Vân Vô Ngân trong nháy mắt ngưng tụ thành 2 đạo cương khí kiếm mang, nhỏ như châm, đâm thăng vào đôi con ngươi của Trường Tôn Kính.
Vừa rồi Trường Tôn Kính đã thôi động kiếm ý toàn thân chống đỡ lại thế tấn công tất sát của Tử khí giao long, thực sự đã dốc hết sức lực, lực lượng toàn thân hắn còn chưa kịp ngưng tụ lại một lần nữa.
Hai đạo kiếm mang hình châm mà Phong Vân Vô Ngân phát ra cũng đã sắp đâm vào hai mắt hắn.
Trường Tôn sư huynh rống to một tiếng, trong tử vân trên đỉnh đầu cũng giáng xuống một đạo tử khỉ, ngưng tụ như thực chát, che chắn lấy bộ mặt của hắn.
- Bụp! Rắc!
Hai đạo kiếm mang hình châm của Phong Vàn Vô Ngân đâm thẳng vào cỗ tử khí kia, bắn ra hai đóa hoa lửa sáng rực, nhưng lại không thể nào đâm thủng được. Nhưng sát chiêu chân chính của Phong Vân Vô Ngân lại không nằm trong hai đạo kiếm mang cương khí này. Thân hình hắn đã tới gần Trường Tôn sư huynh, quyền phải vận thần lực vượt quá 1 giao lực, hung hăng đập lên tiểu phúc của Trường Tôn Kính!
Phắc!
Trường Tôn Kính rót cục cũng phun ra máu tươi, thân thể giống như một bao cát bay thẳng ra ngoài!
Chẳng qua trong lòng Phong Vân Vô Ngân cũng kinh hãi:
- Mẹ nó chứ, một quyền này đánh lên người hắn cứ như đánh vào tấm da cá trơn tuột, mình đã không thể bộc phát toàn lực, hơn nữa còn bị hắn trung hòa hơn phân nửa lực lượng! Một quyền không thể đánh chết hắn, kẻ này quả nhiên không hổ danh là một cường giả.
Chỉ trong sát na, Phong Vân Vô Ngân quyết định thật nhanh, không hề ham chiến mà tâm niệm khẽ động, thân hình trực tiếp nhảy lên trên đầu của Tử Khỉ giao long, lao xuống mặt biển bên dưới.
Đúng lúc này, một tấm lưới được kết thành từ hạo khí thuần khiết màu đỏ rực lăng không trói lấy Tử Khí giao long! Thời gian cùng không gian dường như cũng bị cái lưới khổng lồ này xiết chặt!
Chỉ nghe thanh âm Cao sư huynh kia cao vút, lên tiếng chất vấn:
- Tiểu tử, Tuần sự đệ, Cát sư đệ, Mạnh sư đệ của Định Hải tông chúng Ta, có phải do ngươi giết hay không? Ngươi lưu lại cho ta! Thiên La Địa Võng.
***
Phong Vân Vô Ngân tung ra 1 giao lực đấm thẳng vào tiểu phúc của Trường Tòn sư huynh, kỳ thực trong lòng hắn đã sớm hạ quyết tâm. Một quyền này, có thể đánh chết Trường Tôn sư huynh là tốt nhất, nếu không thể đánh chết cũng không nên ham chiến.
Mặc dù hóa huyền thành cương, thực lực tăng mạnh nhưng phong Vân Vô Ngân cũng không hề mù quáng. Hắn không cho rằng bản thân có thể đủ thực lực truy sát Trường Tôn sư huynh đang sống sờ sờ như thế này trước mắt một đám đệ tử Định Hải Tông và cả một cường giả Tiên Thiên Hạo Khí cảnh!
Một quyền này đã khiến Trường Tôn sư huynh bị thương rất nặng, ngay sau đỗ, Phong Vân Vô Ngân thừa dịp dám đệ tử Định Hải Tông chưa lấy lại tinh thần liền cưỡi Tử Khỉ giao long chạy về phía đáy biển!
- Thiên La Địa Võng! Quay lại cho ta!
Phản ứng nhanh nhất chính là cường giả Tiên Thiên Hạo Khí cảnh 'Cao sư huynh', hắn phóng xuất ra nguồn năng lượng hùng mạnh, tạo thành một thiên la địa võng hướng về phía Phong Vân Vô Ngân. Tấm lưới lớn kia hướng đón gió mà lớn dần lên, trong nháy mắt đã lớn bằng mấy mẫu, hướng thẳng về phía Tử Khỉ giao long. Thời gian cùng không gian dường như cũng bị đông cứng lại.
Ngay khi Tử Khỉ giao long gần bị quấn lấy thì trong nháy mất, Phong Vân Vô Ngân mạnh mẽ thôi động giao long, bộc phát ra một tiềm lực trước nay chưa từng có, trong lúc sinh tử, đột nhiên tăng tốc!
-Vù!
Trong tíc tắc, giao long Tử Khỉ né tránh tấm lưới hạo khí, đuôi giao long ra sức quặt kẻo, bộc phát ra 50 giao lực, trời long đất lở, không gian vỡ vụn thành cặn bã, khiến chiếc lưỡi hạo khí cũng trở nên méo mó. Ngay lập tức, giao long Tử Khỉ lẻn nhanh vào đáy biển, ngoài khơi cuồn cuộn những con sóng động trời. Phong Vân Vô Ngân như cá gặp nước, thôi động giao long Từ Khỉ đi về phía hải vực vô biên!
- Thiên Sơn Vạn Nhạc Tinh Thần chưởng!
Cường giả Hạo Khí cảnh Cao sư huynh giận tím mặt. Hấn lăng không một chưởng, dời núi lấp biển, cả thế giới dường như đều bởi vì một chưởng này mà sụp xuống, không gian vô cùng vô tận theo chưởng phong hình thành một long quyển phong mạnh mẽ oanh nhập trong biển.
Một vùng nước biển lớn trong nháy mắt cuồn cuộn bay lên. Vô số tôm cua, tảo biển, san hô như mưa bay đầy trời, nước biển bốn phương tám hướng đều bị loại năng lượng này giam cầm, đông cứng lại. Đem toàn bộ đống hỗn độn dưới đáy biển hiển hiện ra.
Một chưởng này của Cao su huynh không ngờ lại cường mạnh như vậy, đúng là có năng lực dời núi lấp biển.
- Tốc độ thật nhanh, cuối cùng vẫn để hắn chạy thoát!
Cao sư huynh hung hăng khẽ cắn môi, thu hồi chưởng thế. Hắn thản nhiên nhìn về phía Hải Vực Vô Biên, trong ánh mắt thâm thúy hiển hiện một vẻ căm hận. Khóe mắt cơ thể đều co rúm lại.
Mười mấy tên đệ tử của Định Hải Tông trong không trung bị một chưởng này của Cao sư huynh làm cho kinh sợ, tất cả đều câm như hến.
Trường Tôn Kính khoanh chân huyền phù trên không trung, khuôn mặt tái nhợt, khóe miệng chảy ra vài giọt máu, tử khí trên đỉnh đầu rung động, một luồng tử khỉ dồi dào chảy xuống rót vào da thịt, cốt cách nội tạng của hắn, trị liệu thương thế. Hắn móc trong nạp giới ra vài viên dược hoàn tỏa ra mùi thơm ngào ngạt cho vào miệng nuốt. Khuôn mặt tái nhợt kia đã tốt lên ít nhiều.
- Ghê tởm! Tên tạp chủng này không ngờ lại tu luyện vô thượng ma công, bên ngoài là thực lực Tiên Thiên Cương Khí cảnh trung kỳ, giả vờ làm kẻ yếu, nhưng kỳ thực sức mạnh và ma công lại cao thâm không thể lường trước được. Mình... mình không ngờ lại thất bại trong tay hắn, thực sự là vô cùng nhục nhã! Không giết được kẻ này ta thề không làm người!
Trong lòng Trường Tôn Kính toàn bộ đều là sự tức giận điên cuồng. Sát khí bừng bừng, không thể ngăn chặn.
Lúc này, đám đệ tử Định Hài Tòng mới chú ý đến Trường Tôn Kính, bọn họ thấy hắn bị thương không nhẹ, trong lòng đều cảm thấy kỳ quái... Một võ giả Tiên Thiên Cương Khí cảnh, tuổi tác cùng lắm cũng không vượt quá 15, lại một mình chiến đấu không ngờ có thể đả thương Trường Tôn sư huynh, thực sự là hiếm thấy! Càng kỳ quái hơn chính là hắn còn toàn thân thoát ra được khỏi tay Cao sư huynh, không thể hiểu nồi.
Chỉ có Lạc sư muội kia thì cười dài, tỏ ra vô cùng đắc ý, biểu tình rất hả hê. Đương nhiên, trong ánh mát nàng vẫn có một chút kinh diễm nhưng được ẩn giấu rất kín.
- Tuần sư đệ, Cát sư đệ, Mạnh sư đệ, đã được xác định là vẫn lạc trong mảnh hải vực này không thể nghi ngờ, hôm nay trong thời điểm tối hậu đã hiển lộ ra ma công cực mạnh, nuôi nhốt một đầu tử khí mãnh thú cực phẩm, có được năng lực có thể đánh lén giết chết ba vị sư đệ. Hắn lại vừa vặn xuất hiện trong mảnh hải vực này, không thể nào thoát khỏi hiềm nghi.
Lúc này Cao sư huynh cao giọng nói.
- Nhất định là tên tạp chủng này âm thầm giở trò quỷ!
Trường Tôn sư huynh bỗng nhiên mở mắt, nghiến răng nghiến lợi nói.
Lạc sư muội kia lại lên tiếng.
- Cao sư huynh, ta thấy không phải là do vị tiểu huynh đệ kia làm. Tuy rằng hắn có ma công phi phàm, nhưng cho dù là đánh lén, cũng không thể đồng thời đánh chết ba vì sư đệ được. Ba vị sư đệ chính là võ giả Tiên Thiên Tử khí cảnh đỉnh phong, tuy rằng tư chất chỉ tầm trung, nhưng cánh giới thì vân còn đó, không phải dễ dàng bị giết như vậy được.
- Cái gì mà tiểu huynh đệ?
Trường Tôn Kính tức sùi bọt mép:
- Lạc sư muội, ta thấy ngươi càng lúc càng vô lý rồi đó. Ngươi coi trọng tên tiểu bạch kiểm kia hả? Ngươi phát xuân rồi sao?
- Trường Tôn Kính, ngươi nói chuyện quy củ một chút, đừng nói những lời không sạch sẽ!
Trên khuôn mặt xinh đẹp của Lạc sư muội dâng lên một cỗ sát khí, dường như sắp phát tác.
Cao sư huynh khoát khoát tay:
- Đừng có huyên náo khắc khẩu nữa! Trường Tôn sư đệ, Lạc sư muội, các ngươi quay về tông môn bế quan, chuẩn bị thật tốt cho cuộc giao lưu năm tông năm nay, ta sẽ tự mình dẫn theo mấy sư đệ đi tróc nã truy tung tên tiểu tử kia. Hắn đã bỏ chạy về phía hải vực mênh mông, lấy thực lực của hắn, căn bản không có khả năng chạy trốn được xa.
- Tống sư đệ, Khâu sư độ, Cừu Thiên sư đệ, Hoàng sư đệ, các ngươi hãy mau chóng cùng ta truy sát tiêu từ kia. Các sư đệ sư muội còn lại, toàn bộ quay về Tông môn!
- Vâng! Cao sư huynh!
Khoảnh khắc sau, Cao sư huynh hóa thành một tia sáng màu đỏ bắn vút đi, trên không trung vẽ thành một đường cong tuyệt đẹp.
4 tia sảng màu tìm cũng xuyên ngang bầu trời, theo sát phía sau Cao sư huynh.
...
Đáy biển.
Phong Vân Vô Ngân thôi động Tử Khí giao long, điên cuồng chạy trốn, trong chớp mắt đã chạy đi mấy trăm cây sổ. Tử khí giao long lúc trước mạnh mẽ chống đỡ mấy trăm đạo kiếm mang của Trường Tôn Kính, lân phiến nhiều nơi đã bị tróc ra, thân thể thụ thương. Sau khi chạy thoát hiểm cảnh, Phong Vân Vô Ngân điều khiển Tử Khí giao long giảm tốc độ.
Trong tay có một mảnh nhỏ Tị Thủy Thần châu, có thể giúp cho Phong Vân Vô Ngân hoàn toàn không phải chịu áp lực của nước biển. Hắn lẩm bẩm:
- võ giả Tiên Thiên Hạo Khí cảnh quả nhiên lợi hại. Hôm nay lấy thực lực của ta, gặp phải võ giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh cũng có lực để đánh một trận. Nếu như không đủ, còn có thể thúc giục Tử khí giao long để chạy thoát. Nhưng khi đối mặt với võ giả Tiên Thiên Hạo Khí cảnh, ta căn bản sẽ không có cơ hội chống trả, muốn chạy trốn cũng phải hỏi xem vận khí thế nào. Vừa rồi chỉ cần sai một ly thì đã bị võ giã Tiên Thiên Hạo Khí cảnh kia tóm gọn rồi.
Phong Vân Vô Ngân thấy rất khó nghĩ, lại thúc giục Tử khí giao long chạy đi thêm mấy trăm cây số nữa, trời đã về đêm, trong lòng biển một mảnh âm u. Hắn chọn lấy một dãy sơn mạch dưới đáy biển, cho Tử Khí giao long ẩn nấp ở dưới sơn mạch này. Phong Vân Vô Ngân thì lại khoanh chân ngồi ở trên đầu giao long. Mảnh vỡ Tị Thủy Thần Châu tỏa ra những luồng ánh sáng bảy màu, bao phủ lấy toàn thân phong Vân Vô Ngân.
Hẳn tế ra 656600 hạt thiên địa đan điền dung hợp lại thành một chiếc Bá Khí Hồng Lô. Hồng lồ này lớn tới gần nửa mẫu, bộ dáng cổ xưa, có mang theo phong vận thượng cổ.
Phong Vân Vô Ngân lấy ra toàn bộ dược liệu, đan dược tích trữ trong nạp giới ném hết vào trong Bá Khí Hồng Lô.
Luyện hóa.
Không bao lâu đã luyện hóa ra được một dược hoàn hỗn hợp lớn bằng nắm tay, mùi vị cổ quái, màu sắc cũng hỗn tạp.
Phong Vân Vô Ngân trực tiếp ném viên dược hoàn này vào trong miệng Tử Khí giao long.
Tử Khí giao long nuốt lấy dược hoàn, hấp thu năng lượng ẩn chứa trong đó, chỉ khoảnh khắc sau, những lân phiến bị Trường Tôn Kính đánh rụng đã một lần nữa mọc dài ra. Một đạo tử quang nhàn nhạt đã chạy quanh trên thân thể dài hàng cây số của giao long, vô cùng rực rỡ.
-Ta cứ tạm thời trốn ở nơi này vậy! Phong Vân vô Ngân trầm mặc nghĩ
Hải vực vô biên, ngay ở phía trước, từng luồng uy áp mờ mịt truyền tới. Thậm chí còn có những luồng uy áp vô củng đáng sợ, có khí tức hoang dã viễn cổ từ bên ngoài vạn dặm phóng tới, khiến cho Tử Khí giao long cũng nảy sinh sự sợ hãi theo bản năng.
- Phía trước bên trong hải vực vô biên, nhất đinh có ẩn chứa nguy cơ vô cùng vô tận. Như là hải thú Tiên Thiên, thậm chí còn có cả những hải thú Tiên Thiên Tử Khí cảnh, Hạo Khí cảnh tồn tại. Ta nếu như tiến về phía trước thêm nữa, chắc chắn sẽ rơi vào nguy hiểm.
Đối với sự nguy hiềm của hải vực vô biên, Phong Vân Vô Ngân vẫn rất chú ý. Hẳn không có khả năng mù quáng xông bừa vào hải vực vô biên được, đó là muốn chết! Lấy thực lực hiện tại của hắn, vẫn còn chưa đủ tư cách để tiến vào đó thám hiểm. Tuy rằng cũng có võ giả thực lực ngang ngửa với Phong Vân Vô Ngân, tiến vào hải vực vô biên để thám hiểm, nhưng đó là bởi vì bọn họ đi theo tổ đội, có chỗ dựa mới dám tiến vào. Còn Phong Vân Vô Ngân thì lại lẻ loi một mình, quả thực không nhất thiết phải dấn thân vào nguy hiểm.
Kế hoạch của bản thân Phong Vàn Vô Ngân là, đoạt lấy quán quân cuộc giao lưu năm tông, đạt được phần thưởng to lớn, sau khi đề thăng thực lực thì sẽ lấy được địa đồ hải vực hoàn chỉnh từ chỗ Chúc lão, sau đó mới đi thám hiểm.
Phong Vân vô Ngân quyết định tạm thời ẩn nắp ở những sơn mạch dưới đáy biển, tĩnh tâm tu luyện một phen. Tranh thủ trước khi cuộc giao lưu năm tông diễn ra, có thể dề thăng sức chiến đấu một lần nữa.
Lúc này, Phong Vân Vô Ngân mỏ bàn tay phải ra, trong lỏng bàn tay bất chợt xuất hiện một thủy chân tinh thuần đến mức không tài nào hình dung được.
Bên trong thủy châu này ẩn chứa một loại năng lượng có thể tẩy rửa vạn vật, khu trừ tất cả mọi loại tạp chất.
Từng sợi vụ khí nhè nhẹ tràn ngập ra, quân quanh lòng bàn tay Phong Vân Vô Ngân, khiến cho giọt thủy châu kia càng lung linh như bảo thạch.
Thiên Nhất Thần Thủy.
Đây là một giọt Thiên Nhất Thần Thủy.
Thiên Nhất Thần Thủy có thể tẩy rửa cương khí, tử khí, hạo khí, loại bỏ tất cả tạp chất ẩn chứa bên trong, thể hiện ra lực lượng bản nguyên ẩn chứa trong cương khí, tử khí, Hạo Khí. Năng lượng được tẩy rửa qua sẽ càng thêm tinh thuần, càng thêm cô đọng, càng thêm thần kỳ.
Lúc trước hai người La Bách Anh cùng Khâu Bách Long sở dĩ có thể vượt cấp khiêu chiến tán tu Tiên Thiên Tử Khí cảnh trong Vạn Tiên thành cũng là bởi vì cương khí của bọn họ đã được Thiên Nhất Thần Thủy tẩy rửa, phẩm chất đã gần giống với tử khí.
Giá trị của Thiên Nhất Thần Thủy này không cần phải nói nhiều, chỉ có tán tu thâm niên cùng với đệ tử tinh nhuệ, đệ tử hạch tâm cùng với đệ tử có bối cảnh có quan hệ trong tông môn chính thống, mới có tư cách đạt được.
- Ta mới thành tựu Tiên Thiên Cương khí cảnh, bên trong vẫn còn ẩn chứa rất nhiều tạp chất, không được tinh thuần, vừa vặn có được một giọt Thiên Nhất Thần Thủy, có thể dùng nó để gột rửa đi những tạp chất này.
Phong Vân Vô Ngân cười khẽ, tay phải rung lên, đưa giọt Thiên Nhất Thần Thủy kia vào bên trong Bá Khí Hồng Lô.
Lập tức Bá Khí Hồng Lô tỏa ra một quầng sáng tinh thuần, từng giọt dịch thể đen kịt đậm đặc bắt đầu thẩm thấu ra ở trên bề mặt Bá Khí Hồng Lô.
Bá Khí Hồng Lô dưới sự tẩy rửa của Thiên Nhất Thần Thủy càng thêm trong suốt long lanh, tản mát ra quang huy thánh khiết, tựa như một kiện bảo khí được đẽo tạc thành từ ngọc thạch.
Quá trình tẩy rửa này chỉ duy trì liên tục được ba mươi giây liền kết thúc.
Phải biết rằng, cũng không phải chỉ một giọt Thiên Nhất Thần Thủy là có thể hoàn toàn tẩy rửa được toàn bộ cương khí của bản thân, nói cách khác, chỉ cần có được rất nhiều Thiên Nhất Thần Thủy là có thể liên tục duy trì tẩy rửa năng lượng bản thân, không ngừng tăng cao phẩm chất của bản nguyên năng lượng.
Sau khi tẩy rửa Bá Khí Hồng Lô một lần, phẩm chất cương khí của Phong Vân Vô Ngân đã được tinh luyện. Hắn tuy ràng không muốn, nhưng trong tay đã không còn thừa lại giọt Thiên Nhất Thần Thủy nào nên cũng đành phải thôi.
Lúc này, Phong Vân Vô Ngân bèn lôi ra hai bản bí tịch kiếm kỹ lúc trước chiếm được ra, Phong Lâm Hỏa Sơn kiếm pháp cùng với Kiếm Thần Bát Sát kiếm pháp trong Kiếm Thần Bát Sát.
Tập trung tinh lực quan sát học tập từng chiêu từng thức, phương pháp tu luyện của hai bộ kiếm pháp này.
Lúc đầu bởi vì không có căn bản của kiếm thuật cơ sở Thần Kiếm tông, Phong Vân Vô Ngân hoàn toàn không thể nào hiểu nổi hai món kiếm thuật này, vô cùng tối nghĩa, ngay cả một chiêu một thức cũng không thể nào học được.
Dưới tình cảnh không còn cách nào khác, phong Vân Vô Ngân đành lấy ra Kiếm Tiên Đồ Lục, dùng Kiếm Tiên Đồ Lục để đối chiếu đồng thời cùng với quan sát hai loại kiếm pháp kia.
Dần dần, trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân đột nhiên hiện lên hình ảnh Kiếm Tiên múa kiếm.
Mỗi một động tác, mỗi một chiêu kiếm pháp, mỗi một phần thần thái của Kiếm tiên đều không bàn mà hợp với yếu chỉ của Phong Lâm Hỏa Sơn kiếm pháp cùng Đại Lôi Âm Bảo Sát kiếm pháp. Kiếm tiên diễn luyện Phong Lâm Hỏa Sơn kiếm pháp trước, sau đó lại diễn luyện Đại Lôi Âm Bảo Sát kiếm pháp, cuối cùng thì hoàn toàn dung hợp hòa trộn hai mòn kiếm pháp này lại.
Tuy rằng dưới tình huống không có kiếm kỹ cơ sở của Thần Kiếm tông, nhưng Kiếm Tiên vẫn múa hai bản kiếm kỹ của Thần Kiếm tông vô củng thoải mái nhẹ nhàng, liền lạc như nước chảy mây bay, ngay cả một chút ngưng trệ gượng gạo cũng không có, hoàn toàn không cần quan tâm đến quy tắc tu luyện của Thần Kiếm tông.
Phong Vân vô Ngân hoàn toàn chìm đắm trong kiếm cảnh cùng với kiếm ý của Kiếm Tiên, hắn đã tiến vào cảnh giới vô nhân vô ngã, vật ngã lưỡng vong, không để ý đến hết thảy mọi chuyện bên ngoài.
Bên dưới đáy biển, Phong Vân Vô Ngân toàn thân không hề mang theo một chút dao động cương khí nào, Tử Khi giao long cũng hoàn toàn ngủ say, hắn dường như đã quên hết thời gian, tựa như lão tăng nhập định, lặng lẽ ngồi đó tựa như một tảng đá không mang theo chút sức sống nào.
Thời gian cứ vậy từng ngày trôi qua, Phong Vân Vô Ngân đã hoàn toàn chìm vào ngủ say.
Từng đàn tôm cá lượn lờ quanh thân thể Phong Vân Vò Ngân nhưng cũng không hề cảm nhận được sự tồn tại của hắn.
Trên mặt biển.
Một luồng sáng màu đỏ rực cùng với 4 luồng sáng màu tím phi hành qua lại trên không trung như thoi đưa, bay tới bay lui một hồi, cuối cùng dừng lại giữa không trung, hiện ra thân hình của một tên cường giả Tiên Thiên Hạo Khí cảnh cùng với 4 tên cường giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh.
Chính là cường giả Tiên Thiên Hạo Khí cảnh Cao sư huynh cùng với 4 tên võ giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh của Định Hải tông.
- Cao sư huynh, chúng ta không hề cảm ứng được bất kỳ dao động cương khí nào, trong mảnh hải vực này ngoại trừ chúng ta ra, căn bản không hề có dấu hiệu tồn tại của bất kỳ võ già nào khác. Phía trước chính là hải vực vô biên, chẳng lẽ gia hỏa kia đã thực sự tiến vào trong đó?
Một võ giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh vô cùng kinh ngạc lên tiếng.
Ở phía trước bọn họ khoảng mười cây số, có một tòa hải đảo nho nhỏ, trên hải đảo dựng một tấm bia đá, trên mặt bia đá có khắc bốn chữ triện "Vô Biên Hải Vực" tựa như ngân câu thiết họa, hiển hiện ra khí tức thượng cổ, chỉ riêng bốn chữ này cũng đã đủ khiến người khác nhìn vào cảm thấy kinh hãi, nó mang theo một loại lực lượng tinh thẩn hùng mạnh, trong truyền thuyết, vào thời kỳ thượng cổ có một vị đại năng đã tự tay viết nên bốn chữ này, trong mỗi một nét chữ đều ẩn chứa một luồng ý chí của vị thượng cổ đại năng.
Cao sư huynh phóng ra một luồng tinh thần lực, điên cuồng càn quét thế giới dưới đáy biển. Phương pháp dùng niệm thức tìm kiếm này cũng giống với võ già Hậu Thiên tu luyện Thiên Thị Địa Thính đại pháp, chẳng qua năng lực tìm kiếm so với Thiên Thị Địa Thính đại pháp thì mạnh hơn không chỉ gấp trăm gấp ngàn lần.
- Quà nhiên... có lẽ tiểu tặc kia đã chạy trốn vào hải vực vô biên rồi.
Cao sư huynh nhíu mày.
- Cao sư huynh, chúng ta có cần truy đuổi tới hải vực vô biên không?
Một võ giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh lên tiếng dò hỏi.
Cao sư huynh suy tư trong chốc lát, kiên quyết nói:
- Trong hải vực vô biên thế lực rất nhiều, có đệ tử tông môn, có tán tu, còn có yêu thú cùng với một số tồn tại thần bí... vô cùng phức tạp. chúng ta tùy ý tiến vào hải vực vô biên sẽ rất phiền phức. Thôi, chúng ta tạm thời quay trở về tông môn, tiểu tặc kia một mình trốn vào hải vực vô biên, trừ khi ở trong đó hắn có được chỗ dựa vững chắc, bằng không chưa tới một ngày hắn đã chết không toàn thây rồi. Đi thôi, chúng ta quay vê tông môn rồi lại nói.
- Vèo! Vèo! Vèo!
Một đạo quang mang màu đỏ cùng với 4 đạo quang mang màu tím chợt lóe lên rồi biến mất.
Dưới đáy biển.
Phong Vân Vô Ngân đã ngủ say hơn hai mươi ngày.
Trong hơn hai mươi ngày này, hắn không thời khắc nào là không luyện kiếm!
Đương nhiên, cái loại luyện kiếm này cũng không phải là luyện bằng tay, mà là tu luyện trong linh hồn.
Trong linh hồn hắn, Kiếm Tiên hết lần này đến lần khác diễn luyện ra Phong Lâm Hỏa Sơn kiếm pháp cùng với Đại Lôi Âm Bảo Sát kiếm pháp, Phong Vân Vô Ngân cứ lần lượt quan sát, mô phỏng, lĩnh ngộ...
Bản thân 8 phần kiếm ý của Phong Vân Vô Ngân cũng đang không ngừng rèn luyện, ngưng đọng bên trong hai loại kiếm pháp mới này.
Linh hồn hắn khi thì hiện lên một ngọn núi lửa khổng lồ, dung nham cuồn cuộn, thiêu đốt sông núi, khi thì hiện ra một tòa miếu thờ cổ xưa rộng lớn, ngàn vạn đạo lôi điện âm phù quấn quanh miêu thờ, tạo ra một loại cảnh giới cao ngất khó có thể chạm tới.
Đây là kiếm kỹ Địa giai trung cấp, so sánh với Thiên Biến Vạn Huyền Vân Già Vụ Nhiễu kiếm pháp cùng với Tấn Lôi kiếm pháp mà trước đây Phong Vân Vô Ngân tu luyện, đã hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau.
Càng về sau, Kiếm Tiên đã hoàn toàn dung hợp Phong Lâm Hòa Sơn kiếm pháp cùng với Đại Lôi Âm Bảo Sát kiếm pháp, trên đỉnh của một ngọn núi lửa nham thạch sôi sục có một tòa miếu thở cổ xưa đứng sừng sững, lôi âm đinh tai nhức óc, tiếng phạm xướng vang vọng, từng đạo lôi điện củng với nham thạch hỏa diễm nóng chảy dung hợp thành một thể, bắn ra kiếm ý vô thượng, hủy thiên diệt địa.
Sau đố Phong Lâm Hỏa Sơn kiếm pháp, Đại Lôi Âm Bảo Sát kiếm pháp, Thiên Biến Vạn Hóa Vân Già Vụ Nhiễu kiếm pháp, Tân Lôi kiếm pháp, bốn loại kiếm pháp cùng được dung hợp triệt để.
Một kiếm xuất ra có vân vụ mờ ảo, có tử điện thiên lôi bá đạo, có phong lâm hỏa sơn nóng rực, có cổ ý, lôi âm của Đại Lôi Âm Bảo Sát kiếm pháp...
Hoàn toàn giống như tự nhiên mà thành.
Bốn loại kiếm pháp hòa hợp thảnh một thể, phẩm chất đã vượt qua Địa giai trung cấp, tiếp cận vô hạn tới Địa giai cao cấp!
Thình lình trong lúc đó, 8 đạo kiếm mang bên trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân đột nhiên vặn vẹo rung động, khoảnh khắc sau đã biến ảo thành 9 đạo kiếm mang, một âm thanh giòn tan vang vọng khắp linh hồn hắn..
Kiếm ý toàn thân phong Vân Vô Ngân đã tăng thêm một tầng nữa.
Trong mỗi một lỗ chân lông toàn thân hắn dường như đều ẩn chứa kiếm ý vò thượng!
- 9 phần kiếm ý!
Nước biển bốn phương tám hướng bị từng đạo kiếm ý vô hình cắt cho nát bấy, thay đổi quỹ tích phương hướng dòng chảy hải lưu, thần dị không gì sánh được.
Phong Vân Vô Ngân cuối cùng cũng mở mắt!
Trong con ngươi hẳn có kiếm quang rực rỡ!
- Phác! Phốc! Phốc! Phéc! Phốc!
Đủ các loại tôm cá đang bơi lội khắp nơi, thậm chí là những loài cá thân thể khổng lồ cùng đều chung cảnh ngộ, trong nháy mất bị giảo sát thành phấn vụn!
Lúc này, không trung trên đỉnh đầu phong Vân Vô Ngân hiện ra một ngọn núi lửa nguy nga, từng đạo hỏa diễm phun trào khắp nơi, trên đỉnh núi lửa là một tòa miếu thờ cổ xưa, tiếng phạm xướng từ trong miếu thờ thấu ra, kèm theo những luồng âm phù lôi điện màu xanh nhạt, phía trên miếu thờ là vân vụ lững lờ, thiên biến vạn hóa, không tài nào nắm bắt được, bên trong vân vụ thỉnh thoảng lại chớp lóe những luồng tử điện thiên lôi, hung uy cái thế.
Tinh túy của bốn loại kiếm pháp đã hoàn toàn dung hòa thành một, không hề tìm thấy được bất kỳ dấu vết nào, dường như nó cứ tự nhiên được hình thành nên.
- Thực lực của ta hôm nay đã đủ để sử dụng kiếm pháp trực tiếp chém chết tên kiếm tu Định Hải Tông kia! Không cần mượn dùng Tử Khí giao long nữa.
Phong Vân Vô Ngân lạnh nhạt nói.
- Ta dám khẳng định một điều... Kiếm tiên Đồ Lục này tuyệt đối là thần khí!
Phong Vân Vô Ngân một mạch ngủ say hơn hai mươi ngày, trong thời gian này tâm trí hắn đều tràn ngập hình ảnh Kiếm Tiên múa kiếm. Bốn loại kiếm pháp đã được dung hợp cùng nhau không chút gượng ép chấp vá, biểu hiện ra phẩm chất đã tiếp cận vô hạn tới Địa giai cao cấp kiếm kỹ. Còn Phong Vân Vô Ngân cũng đã thuận lợi lĩnh ngộ ra 9 phần kiếm ý. Nhưng điều đó đều là kết quà bởi sự thần kỳ của Kiếm Tiên Đồ Lực.
Hiện tại Phong Vần Vô Ngăn đã không thể nào thiếu được tác dụng của Kiếm tiên Đồ Lục nữa.
- Bạch Quang kia được coi là huyết mạch trực hệ đời thứ nhất của Đao Đế, sau khi tỉnh giấc, tu luyện đao pháp như có thần trợ giúp, lĩnh ngộ đối với đao đạo biến chuyển từng ngày, là yêu nghiệt, biến thái, quái thai. Còn ta sau khi có được Kiếm Tiên Đồ Lục, trình độ tịnh tiến trên kiếm đạo cũng không hề thua đao đạo của Bạch Quang!
- Độ nghịch thiên của Kiếm Tiên Đồ Lục tuyệt đối có thể sánh ngang được với huyết mạch Đao Đế, huyết mạch Kiếm Đế.
Phong Vân Vô Ngân vô cùng trịnh trọng thu hồi Kiếm Tiên Đồ Lục vào nạp giới, không thể nghi ngờ, đây chính là một lợi khí không thể thiếu giúp cho hắn quật khởi.
- Có lẽ cách thời gian bắt đầu cuộc giao lưu năm tông cũng không còn mấy thời gian nữa, việc quan trọng nhất hiện giờ của ta chính là chạy được tới hoàng cung của đế quốc chiến Tần!
Phong Vân Vô Ngân thu hồi cảm xúc, thúc giục Tử Khí giao long lướt đi, một đường rẽ biển, hướng thẳng về khu vực gần Hoàng Tuyền đảo mà bay.
Trong hơn hai mươi ngày khổ tu này, Phong Vân Vô Ngân không có một hạt cơm giọt nước nào vào bụng, dường về quá đói, liền giết hơn mười đầu hải thú Hậu Thiên, luyện hóa thành thịt viên để ăn cho ấm bụng. Đương nhiên, thịt viên được luyện hóa từ thi thể mãnh thú Hậu Thiên, so sánh với mùi vị của viên thịt thủy tinh được luyện hóa từ thi thể mãnh thú Tiên Thiên thì quá thô thiển, lúc ăn vào cũng thiếu đi sảng khoái, chẳng qua thịt viên được luyện hóa từ hải thú còn có thêm được hương vị hải sản, ngược lại Phong Vân Vô Ngân ăn vào cùng thấy dễ nuốt hơn.
Tử Khỉ giao long lúc này đã ở trong trạng thái toàn thịnh, tốc độ nhanh như thiểm điện, tinh lực vô tận, chỉ một ngày đêm liền đã quay trở về khu vực ven biển. Phong Vân vô Ngân thúc giục Tử khí giao long lượn một vòng ở khu vực ven biển này, cuối cùng khi lên bờ cũng chọn được một tòa thành trì cỡ trung "Tông Lư thành" để dừng chân.
Tông Lư thành này thuộc về phạm vi quản hạt của Định Hải tông, nhưng lại cách xa sơn môn của Định Hải tông, nhân khẩu hơn trăm vạn, gần biển nên khí hậu có phần nóng, trong thành khắp nơi đều là cây tông lư, cho nên thành này mới mang tên như vậy. Dân bản xứ trong thành đa phần đều mặc áo cộc quần cộc, da dẻ đen thui.
Phong Vân Vô Ngàn thu Tử Khí giao long vào trong đan điền, 665600 hạt Tiên Thiên thiên địa đan điền cũng hoàn toàn ẩn nấp đi, một thân áo trắng, nho nhã như Văn sĩ, từ trong nạp giới lấy ra một chiếc quạt xếp đã mua từ trước, thoạt nhìn thật giống như là một vị công tử ca đang đi dạo trong thành.
Khi đến chính ngọ, Phong Vân Vô Ngân chọn lấy một tửu lầu ở trong thành, ngồi ở vị trí gần cửa sổ, gọi lấy một bàn đồ ăn, vừa nhấm nháp, vừa thưởng lãm phong thổ của Tông Lư thành.
Nhìn qua song cửa, nữ tử bên trong thành đa phần đều mặc váy ngắn, trên đầu đội sọt, trong sọt là đủ các loại thực vật, đang duyên dáng rao bán. Các nàng thường xuyên tươi cười vui vẻ, hàm răng trắng như tuyết, làn da lại đậm màu như là hắc trân châu, nhìn qua vô cùng khỏe mạnh. Khiến người khác rất có hảo cảm.
Trong thành cũng có một bộ phận võ già thường xuyên lui tới, chẳng qua đẳng cấp tương đối thấp, tất cà đều chỉ có tu vi Hậu Thiên. Thỉnh thoáng có một võ giả Tiên Thiên Cương khí cảnh đi ngang qua, đều khiến cho toàn thành chấn động, người qua đường nhìn thấy như gặp thần tiên, dừng chân cúng bái.
Ăn xong bữa trưa, Phong Vân Vô Ngân đã tìm được một cửa hàng lớn nhất bên trong thành có bán quyển trục truyền tống.
Ông chủ của cửa hàng là một người mập mạp, trên mặt luôn nở nụ cười rất hòa khí:
- Chào công tử, xin hỏi, ngài cần mua quyển trục truyền tống sao?
Phong Vân Vô Ngân gật đầu:
- Ta muốn mua một quyển trục để truyền tống đến hoàng thành đế quốc Chiến Tần.
Nói xong lời này, Phong Vân Vô Ngân cũng có phần không chắc là trong cửa hàng này, rốt cuộc có trực tiếp được tới hoàng thành hay không
← Ch. 174 | Ch. 176 → |