← Ch.184 | Ch.186 → |
Tư Mã thừa tướng bộc lộ ra thực lực mãnh nhân, quỳ thần khó lường. Dưới thần thông của hắn, từng người lần lượt bị dẫn dắt tiến về phía không gian bị xé rách. Thánh lực ngưng tụ thành một chiếc cầu thang nối liền với lỗ hổng, Hoàng đế, tông chủ năm tông cùng các vị trọng thần, bình tĩnh thong dong chắp tay bước lên cầu thang, tiến vào trong không gian.
Phong Vân Vô Ngân một bên cảm thán thủ đoạn thần thông của cường giả Thánh giai, một bên đặt chân lên cầu thang tựa như lưu ly cầu thang này kéo dài đến một thế giới khác. Hay nói chính xác hơn, là một vị diện khác.
Một vị diện cỡ nhỏ. Vũ Đấu Trường.
Nơi này có một động thiên khác, núi xanh nước biếc, màn trời xanh thẳm, đủ loại hoa cỏ tựa như dệt gấm, trong không khí có mùi vị cỏ cây thom ngát, gió xuân nhu hòa mơn man thổi khấp đất trời.
- Mời võ giả dự thi của các tông tập hợp lại bên quảng trường này! Các vị còn lại xin hãy an tọa, không được gây ồn ào hỗn loạn.
Một thái giám thanh âm sắc nhọn lên tiếng, lại là một cường giả Tiên Thiên Hạo Khí cảnh.
Trong vùng núi xanh nước biếc này có thiết trí rất nhiều chỗ ngồi, Hoàng đế, tông chủ năm tông cùng với các trọng thần đều đã ngồi vào vị trí của mình. Thái thượng trường ào năm tông mang theo các đệ tử Tiên Thiên Cương Khí cảnh đến đây tham quan học tập, tích lũy kinh nghiệm cũng đã tìm được vị trí riêng, an tình ngồi xuống.
Còn có vô số người quan chiến đã sớm truyền tống tới Vũ Đấu Trường, ngay ngắn chính tề ngồi ở bổn phương. Phú thương đại cổ, võ giả thâm niên của các tông môn trở về từ Vô Biên Hải Vực, vương công quý tộc, thậm chí còn có cả những yêu thú biến ảo thành hình người. Nhân số đạt tới mấy vạn.
Sau khi Hoàng đế phủ xuống, thánh quang quét qua, uy nghi lẫm liệt, toàn trường trở nên lặng ngất như tờ. Ánh mắt toàn bộ khán giả đều không khỏi tập trung vào trong quảng trường.
Giờ khắc này, một lão thái giám cùng với mười mấy thái giám trẻ tuổi đã tập trung tuyển thủ dự thi của năm tông lại, tuyên bố quy tắc thi đấu.
Mỗi tông môn đều phái ra 10 đệ tử dự thi, tổng cộng là 50 người.
Phía trước quảng trường, có một bức thiên thủ thần tượng đứng sừng sững, cao đến trăm mét, đâm thẳng vào mây. Thần tượng như vàng như ngọc, toàn thân lưu chuyển châu quang bảo khí cuồn cuộn, đồng thời còn gia trì thêm thánh lực, màu sắc rực rỡ, có thể nói là kỳ quan. Mỗi một bàn tay của thiên thủ thần tượng mở ra, trên đó là một lôi đài độc lập. mỗi một lôi đài diện tích đều chiếm tới trăm mẫu, mặt đất bằng phẳng, thánh quang nhàn nhạt.
Nơi này chính là Vũ Đấu Trường để cho các tuyển thủ giao chiến.
- Hắc hắc, lôi đài quả thật là đồ sộ, cũng chi có hoàng gia đế quốc mới có thể xây dựng nên một Vũ Đấu Trường xa hoa như thế.
Phong Vân Vô Ngân âm thầm kinh ngạc.
Lúc này lão thái giám cười nói:
- Các vị, xin hãy đi theo ta để rút thăm, đệ tử nào rút được lệnh bài có trùng số sẽ giao chiến với nhau. Trong giai đoạn mới bắt đầu thi đấu, đệ tử cùng tông sẽ tách ra. Nói cách khác, đệ tử ở cùng một tông môn, trong đợt thi đấu đầu tiên sẽ không đụng phải nhau.
Mấy tên thái giám trẻ tuổi lôi ra một chiếc hộp kim loại, phía trên mặt hộp có một lỗ hổng đủ để mọi người đưa tay vào.
50 đệ tử dự thi lần lượt đi tới phía trước chiếc hộp kim loại lấy lệnh bài đánh số.
Thình lình trong lúc đó, Phong Vân Vô Ngân cảm thấy một cỗ sát khí tập kích về phía mình! Phong Vân Vô Ngân nhịn không được nghiêng đầu nhìn lại...
Chỉ thấy Trường Tôn sư huynh Định Hải tông kia một thân hắc sam, lưng đeo trường kiếm, trong ánh mắt toàn bộ đều là cừu hận ngập trời! Hắn đi tới bên người Phong Vân Vô Ngân, thấp giọng nói:
- Tiểu tử, không ngờ ngươi lại là người của Ngạo Hàn tông! Tốt nhất ngươi đừng có đụng phải ta trong lúc thi đấu! Bằng không ta sẽ cho ngươi chết rất khó coi!
Bên cạnh Trường Tôn sư huynh còn có vài tên đệ tử dự thi Định Hải tông, toàn bộ đều là võ giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh, ào ào đưa mắt nhìn Phong Vân Vô Ngân, ánh mắt cực kỳ bất thiện. Một đệ tử trong số đó thấp giọng nói:
- Trường Tôn sư huynh, tiểu tử này chính là gia hòa có liên quan đến cái chết của Tuần sư đệ, Cát sư đệ, Mạnh sư đệ sao? Ta nghe nói Cao sư huynh truy sát kẻ này trong thời gian ngắn, lại bị hắn ẩn nấp trốn tránh được, cũng không ngờ lưới trời tuy thưa nhưng khó lọt, dĩ nhiên trong cuộc thi đấu này lại gặp được hắn. Không thể nghi ngờ, hắn chính là công địch của Định Hải tông chúng ta! Bất kể đệ tử nào của Định Hải tông giao thủ cùng hắn, tất sẽ lăng nhục hành hung hắn một phen, sau khi để hắn nếm đủ mọi loại khổ sờ mới một kiếm chém chết!
Lạc sư muội kia của Định Hải tông là nữ đệ tử duy nhất của Định Hải tông tham gia thi đấu, nàng đứng một bên lặng lẽ duyên dáng, mặc một bộ áo giáp màu hồng phấn, tử khí đàng đàng, như cười như không nhìn Phong Vân Vô Ngân.
Ngay khi Phong Vân Vô Ngân cùng một đám võ giả dự thi Định Hải tông đấu nhãn thần với nhau, một số đệ tử Ngạo Hàn tông bên này đã rút thăm xong, lập tóc bị một luồng thánh quang quấn lấy, trực tiếp đưa lên lôi đài.
Phong Vân Vô Ngân chú ý tới Văn Sở Sở rút phải lôi đài số 49, đối thủ của nàng chính là tên đệ tử của Thái Huyền tông đã cướp đi trinh tiết của Lưu Phi.
- Tốt lắm! Ác tặc! Ngươi đê tiện bi ổi, dựa vào đan dược hạ lưu mà phá hủy trinh tiết Lưu Phi sư tỷ ta, ngươi đáng chết!
Ánh mắt Văn Sở Sở lạnh lèo như đao, hạn không thể trực tiếp đem tên đệ tử kia ra mà thiên đao vạn quả.
- Ha ha ha! Đây là ân oán trong Vô Biên Hải Vực, ngươi lại tới cuộc thi này mà nói, thực sự là vô tri! Hắc hắc, vóc người của ngươi không tệ, sao không theo ta phong lưu khoái hoạt một phen? Ha ha ha!
Trên mặt Nam tử kia toàn bộ đều là nụ cười âm tà.
Hai người đều bị hai luồng thánh quang cuốn lấy, trực tiếp đưa lên lôi đài số 49.
Phong Vân Vô Ngân cũng không ngừng lại quá lâu, vươn tay vào bên trong hộp kim loại, rút ra một khối lệnh bài đánh số.
-Lôi đài số 93!
- Ha ha ha ha! Quả nhiên lưới trời tuy thưa mà khó lọt! cẩu tặc! Mau mau tiến lên lôi đài, bản nhân đang muốn rửa sạch mối nhục khi xưa đây!
Lúc này Trường Tôn sư huynh nhe răng trợn mắt cười, hắn cũng vừa mới rút trúng lôi đài số 93.
Quả là đúng với câu oan gia ngõ hẹp.
Đối thủ đầu tiên của Phong Vân Vô Ngân lại chính là Trường Tôn Kính của Định Hải tông.
- A. Ngươi là đối thủ đầu tiên của ta? Cũng tốt.
Phong Vân Vô Ngân trên mặt hiện lên một nụ cười tươi rói. Lần trước giao thủ cùng Trường Tôn sư huynh, Phong Vân Vô Ngân còn chưa lĩnh ngộ ra được 9 phần kiếm ý, hơn nữa còn chưa dung hợp Phong Lâm Hỏa Sơn kiềm pháp cùng Đại Lôi Âm Bảo Sát đó Phong Vân Vô Ngân đã có thể đánh cho Trường Tôn Kính thổ huyết, càng không nói đến bây giờ.
- Vèo! Vèo!
Hai đạo thánh quang trực tiếp đưa Phong Vân Vô Ngân cùng Trường Tôn Kính lên lôi đài số 93.
Rất nhanh, 50 đệ tử dự thi đều đã rút được đối thủ của mình.
Cuộc giao lưu vũ kỹ chính thức bắt đầu.
Bầu không khí toàn trường trong nháy mắt đã thiêu đốt đến cực điểm, trở nên nóng rực, nguyên bản đám khán giả vốn im lặng xem thi đấu, cũng không nhịn được bắt đầu ào ào bàn tán.
- Cuộc giao lưu vũ kỹ lần này có chất lượng rất cao. 50 đệ tử dự thi chỉ có 9 Tiên Thiên Cương khí cảnh, 41 người còn lại toàn bộ đều là Tiên Thiên Tử Khí Cảnh. Chẳng qua cũng không thấy xuất hiện Tiên Thiên Hạo Khí cảnh.
- Đùa phải không? Dưới 30 tuổi mà đạt được Tiên Thiên Hạo Khí cảnh, không thể nào nghịch thiên như thế được.
- A, theo ta quan sát có vài tên võ giả Tiên Thiên Tử Khí Cảnh, đã có được thực lực vượt cấp khiêu chiến võ giả Tiên Thiên Hạo Khí cảnh. Thí dụ như Mạc Thu Sương Thái Huyền tông, Sở Phong Ngạo Hàn tông, Lãnh Diệu Thi Ngọc Nữ tông, Quách Đôn Thần Chưởng tông, Phong Thiếu Kiệt Định Hải tông. Năm người này chính là thiên tài kiệt xuất nhất dưới 30 tuổi, không kẻ nào vượt qua được. Bọn họ chí ít đều có được thực lực đánh bại võ giả Tiên Thiên Hạo Khí Cảnh sơ kỳ.
- Thiên tài chân chính quả thực đều có thể vượt cấp chiến đấu.
- Đó là đương nhiên, năm người này đều là những tồn tại nổi danh trong Vô Biên Hải Vực, là những thiên tài đã trải qua khảo nghiệm.
- Trong năm thiên tài này thì Mạc Thu Sương là đáng sợ nhất, trong truyền thuyết, thời gian hắn lịch lãm tại Vô Biên Hải Vực có tìm được một di tích thượng cổ, chính là di tích của Yêu Đế! Từ đó về sau, hắn được xưng là truyền thừa Yêu Đế, thực lực đại tiến, ngay cả tâm tính cũng đều nhiễm một ít yêu khí, vô cùng hiểu sát. Mạc Thu Sương hung danh đáng sợ, trong 50 đệ tử dự thi, quả thực là người có khả năng đoạt được vị trí đệ nhất cuộc giao lưu vũ kỹ lần này.
- Điều đó chưa chắc. Sở Phong Ngạo Hàn tông cũng đạt được kỳ ngộ liên tục, có thể đồng thời thúc giục hàn ý, chưởng ý, cước ý, thương ý, là nhân tài hiếm có. Mặc khác, Lãnh Diệu Thi Ngọc Nữ tông tuy là nữ lưu nhưng đao ý mạnh mẽ, tê thiên liệt địa, đạt được chi điểm của thượng cổ Đao Thánh, không thể coi thường. Quách Đôn Thần Chưởng tông thái độ làm người nhìn thì như chân chất, nhưng khi xuất thủ loại toàn đoạt mạng người, đã học qua một chiêu chưởng pháp Thiên Giai cấp thấp, thần cản giết thần, phật cản giết phật. Phong Thiếu Kiệt Định Hải tông trong Vô Biên Hải Vực cũng lấy con gái của đảo chủ một tòa hải đảo cỡ lớn làm vợ, có được tài nguyên tu luyện bất tận, bất cứ lúc nào cũng có thể đốn ngộ tiên vào Hạo khí cảnh. Nói tóm lại, Mạc Thu Sương tuy rằng mạnh mẽ, nhưng cũng chưa chắc có thể thu được vị trí đệ nhất về tay.
- Đương nhiên còn phải đề phòng một số nhân vật không tên tuổi, không hiện sơn không lộ thủy. Trong các cuộc giao lưu vũ kỹ bao năm qua, cũng không thiếu những hắc mã như vậy.
Thi đấu sắp bắt đầu, càng ngày càng nhiều khán giả gia nhập vào trong hàng ngũ bàn tán, khí thế ngất trời, không biết mệt mỏi.
Không chỉ những khán giả bình thường bàn tán, mà ngay cả Hoàng đế, trọng thần, tông chủ năm đại tông môn cũng đều bắt đầu nghị luận.
- Bệ hạ, đệ tử Mạc Thu Sương Thái Huyền tông ta, những năm gần đây ở trong hải vực uy danh cực thịnh, có lẽ tám chín phần mười sẽ bắt được vị trí đệ nhất cuộc giao lưu lần này.
Thái Huyền tông chủ khẽ khom lưng nói.
- Ừ. Mạc Thu Sương trẫm đã quan sát qua, có được một ít thủ đoạn Yêu Đế truyền thừa lại, sức chiến đấu phi thường kinh khủng.
Hoàng đế gật gật đầu nói.
- Ta thấy chưa hẳn.
Định Hải tông chủ luôn luôn không vừa mắt với Thái Huyền tông chủ, lập tức phản bác:
- Mạc Thu Sương bỏ đi võ học tông môn chính thống, lại học chiến pháp của Yêu Đế, toàn thân lệ khí, cả người tràn ngập sát khi, từ từ đánh mất đi bản tính nhân loại. Người như thế có thể đắc ý nhất thời, nhưng cuối cùng vẫn sẽ bị đánh chết. Phong Thiếu Kiệt Định Hải tông ta, thái độ làm người chính trực, cảnh giới tiếp cận vô hạn tới Tiên Thiên Hạo Khí cảnh, thậm chí ở trong thi đấu cũng có khả năng đột phá.
- Hừ! Con đường vũ kỹ, nhất niệm là thiện, nhất niệm là ác, vũ kỹ không chính không tà, mấu chốt là ở tay võ giả sử dụng vũ kỹ. Ta cũng không cho rằng Mạc Thu Sương đánh mất nhân tính, ngược lại nghe nói Phong Thiếu Kiệt kia là ngụy quân tử, cố ý trở thành con rể của một đảo chủ hải đảo cỡ lớn. Đảo chủ kia là một gã Thánh giai, mãnh mẽ đề thăng cảnh giới của Phong Thiếu Kiệt lên. Phong Thiếu Kiệt nếu như gặp phải Mạc Thu Sương, thua là cái chắc.
- Được rồi, hai vị ái khanh, không cần tranh chấp nữa, thi đấu bắt đầu rồi!
Hoàng đế bệ hạ có phần không kiên nhẫn phất phất tay, ngăn cản cuộc đấu khẩu của Định Hải tông chủ cùng Thái Huyền tông chủ.
Có lần giao tranh với Sở Phong và đám đệ tử dự thi cấp thấp của Ngạo Hàn Tông, thậm chí trong lúc đó còn quyết đấu với vài tên trưởng lão, hiện tại lần thư hai đối mặt với Trường Tôn Kính, Phong Vân Vô Ngân chi cảm thấy toàn thân trở nên đễ dàng, có thế tùy tâm sở dục vận chuyển kiếm ý, cơ hồ không hề bị tia Tiên Thiên tử khí cảnh đỉnh phong của Trường Tôn Kính áp chế và ảnh hưởng.
Kiềm ý hữu hình, chư bàn diệu cảnh, trên đỉnh đầu Phong Vân Vô Ngân hiển hiện ra rõ ràng, cương khí tinh thuần bùng phát thành hơn mười đóa cương khí, tầng tầng lớp lớp, dày đặc như tơ.
"Xuy xuy! Xuy xuy!"
Lấy thân hình Trường Tôn Kính làm trung tâm, từng đạo kiếm khí giống như tử khí dạng đinh ốc bắt đâu lan tỏa khắp không gian trên lôi đài, tạo thành rất nhiều vết hư ảnh rạn nứt, từng nếp sóng uốn rậm rạp, trầm trọng vô cùng.
Có điều, trong lòng Trường Tôn Kính không hiểu vì sao lại đang hoảng loạn.
- Kiếm ý của ta, dĩ nhiên mơ hồ bị ngăn chặn hoàn toàn! Vì sao... Vì sao có thể? Tiểu tử kia chỉ là một tên võ giả có Tiên Thiên cương khí trung kỳ, so sánh với ta thua kém đủ một phẩm giai! Lần trước giao thủ với hắn, hắn không thể làm gì ngăn chặn được kiếm ý của ta! Chẳng lẽ... Chẳng lẽ, trong một tháng ngắn ngủi đó, hắn lại có lĩnh ngộ tiên phương diện kiếm ý? Điều này làm sao có thể?
Phong Vân Vô Ngân bất động như núi, kiếm quang cương khí lượn lờ quanh thân, hình thành nên một trường kiếm khí. Trường Tôn Kinh bộc phát ra kiếm quang từ khí, ý đồ đè nén, nghiền nát và xé rách trường kiếm khí của Phong Vân Vồ Ngân.
Chi thấy, trường kiếm khí của Phong Vân Vô Ngân bắt đầu xuất hiện tình trạng uốn khúc, vặn vẹo, lắc lư. Thế nhưng... Tuyệt đối không bị kiếm quang tử khí của Trường Tôn Kính chọc thủng phá hủy.
-Kiếm ý của ngươi quá yếu! Tuy rằng cảnh giới cao hơn một tầng so của ta, thế nhưng hết lần này tới lần khác, ngươi lại là một gã kiếm tu! Kiếm tu chống lại kiếm tu, đơn giản là so đấu kiếm ý, hoặc quyết đấu giữa kiếm pháp. Kiếm ý của ngươi kém hơn ta mấy đẳng cấp, kiếm pháp cũng không mạnh hơn được ta! Ngươi nhất định bại cuộc!
Trong hai tròng mắt Phong Vân Vô Ngân, kiếm quang lấp lóe, dần dần lan tỏa ra toàn bộ lôi đài, sắc bén vô cùng, kiếm ý có thể cắt đứt vạn vật!
Quả thật nêu Trường Tôn Kính lĩnh ngộ đao ý, thương ý, hay chưởng ý, sẽ không có khả năng bị Phong Vân Vô Ngân áp chế thê thảm như vậy.
← Ch. 184 | Ch. 186 → |