← Ch.210 | Ch.212 → |
- Hả?
Hoàng đế sắc mặt chấn kinh, tay cầm ly trà vừa định uống, nghe thấy thái giám bẩm báo liền lập tức ngưng lại, rồi cố giữ vẻ trấn tĩnh, nói.
- Ừ, trẫm biết rồi. Phong Vân Vô Ngân thiên phú kinh người, lãnh ngộ ra 10 phần kiếm ý, là kiếm đạo tuyệt thế thiên tài. Hắn hấp thu kiếm hồn, kiếm ý của bảo kiếm có lẽ là do kiếm đạo công pháp đặc biệt gây ra, cũng không có gì ghê gớm. Bảo kiếm thực ra cũng chỉ là vật tầm thường.
Nói rồi, hoàng đế đưa mắt nhìn qua một lượt, giáo huấn đám hoàng tử, công chúa đang vô cùng kinh hãi.
- Các hoàng nhi, phụ hoàng bình thường dạy các ngươi thế nào, gặp chuyện gì cũng nhất định phải bình tĩnh, núi sụp trước mặt mà mặt không biến sắc.
Hoàng đế bình thãn cười nói, rồi nhấp một ngụm trà, nhưng thực ra trong lòng hắn đang vô cùng đau xót. Mấy vạn thanh bảo kiếm, tất cả đều là tiên thiên binh khí, mỗi một thanh đều phong ấn một câu chuyện quật khởi của một bậc kiếm đạo cường giả. Bây giờ bảo kiếm thành sắt vụn, hoàng đế sao không đau xót.
Nhưng trước mặt đám hoàng tử công chúa, hoàng đế buộc phải ra vẻ trấn tĩnh, ung dung, độ lượng.
Hoàng đế vừa nhấp được một ngụm trà, còn chưa kịp xuống tới ruột.
Gã thái giám thứ hai vội vàng chạy vào:
- Bệ hạ, đại sự không tốt... Phong Vân Vô Ngân đại nhân, vừa vào ở trong tiên gia phúc địa của hoàng thất đã giết chết ba điệt nhi của biên cương đại thần Lý Song Hạc. Ba vị tiên thiên tử khí cảnh võ giả thi thể cũng không còn, linh hồn tiêu tán.
Thủ đoạn vô cùng gọn gàng sạch sẽ.
- Phụp!
Hoàng đế phun hết ngụm trà ra, hai mắt trợn trừng:
- Cái gì? Vừa vào trong tiên gia phúc địa của hoàng thất đã đánh chết tiên thiên tử khí cảnh võ giả?
Sóng trước chưa qua, sóng sau đã tới.
Lúc này, gã thái giám thứ ba lại chạy vào.
- Bệ hạ, mấy chục tiên thiên tử khí cảnh võ giả do Chu Viêm dẫn dầu đã kéo tới hỏi tội Phong Vân Vô Ngân đại nhân. Chỉ một thoáng đã có 4 tiên thiên tử khí cảnh võ giả bỏ mạng, thi thể cũng không còn.
- Rầm!
Ly trà trong tay hoàng đế bị ném xuống đất, vỡ tan tành, khóe miệng hắn co giật mấy cái:
- Hắn, hắn đại khai sát giới, không chút kiêng kị gì?
Lúc này, Phong Vân Vô Ngân đã lôi thần lực chùy ra, hai cánh tay giao long nắm chặt lấy Thần Lực Chùy.
Thần Lực Chùy trong nháy mắt liền biến thành to lớn, như thể đội trời lập đất, khiến cả đất trời đều phải run rẩy.
Hai cánh tay giao long, mỗi cánh tay có tới 3 long chi lực, khiến Thần Lực Chùy đột nhiên có tới 10 long chi lực. Lực lượng vô cùng đáng sợ.
- Ha ha ha! Một đám chó què gà cụt, chết cho ta.
Phong Vân Vô Ngân cười sảng khoái, sát khí toàn thân tuôn ra, tâm niệm vừa động, hai cánh tay giao long liền vung lên, môt chùy quét ra.
Lập tức bao trùm khắp thiên không. Không gian trở nên hỗn độn, một hố sâu đột nhiên hiện ra.
Ngay cả hư không cũng bị đập lõm.
- Gừ!
Một chùy đánh ra, không gian vang lên tiếng rồng gầm vang mơ hồ.
Gần 10 long chi lực.
Vĩ đại!
Thâm nghiêm!
Hủy thiên diệt địa!
Thần ngăn giết thần, phật ngăn giết phật!
Thời gian, không gian, khí hậu, trật tự, quy tắc của cả không gian này đều đã bị phá nát.
- Phụp! Phụp!
Từng gã tiên thiên tử khí cảnh võ giả bị lực lượng cường đại xé nát, thân thể nát vụn, huyết nhục, nội tạng lơ lửng trong không trung. Tất cả đều bỏ mạng, thực sự bỏ mạng.
Chỉ còn lại một mình Chu Viêm toàn thân bao bọc trong lôi điện, đao ý dày đặc, giống như đang bọc trong một lớp kén tằm dày đặc.
Gần 10 long chi lực, dư ba đánh lên lớp kén lôi điện và đao ý đó, lớp kén rung động kịch liệt, khóe mắt khóe mũi Chu Viêm trào máu, vội vàng kêu lên:
- Đừng! Đừng giết ta! Ta thần phục! Đừng giết ta!
- Không kịp nữa rồi, sớm biết có ngày hôm nay, sao còn làm như vậy.
Phong Vân Vô Ngân cười lạnh.
- Thực lực của ngươi nếu mạnh hơn ta thì đã sớm giết ta rồi. ta bây giờ không giết ngươi, lẽ nào đợi ngươi mạnh hơn ta lại tới giết ta hay sao?
Tâm niệm vừa động, hai cánh tay giao long nâng chùy lên, định đập xuống, giết chết Chu Viêm.
Đúng lúc đó, từ xa ngàn mét, một gã tiên thiên hạo khí cảnh võ giả bước ra, trên đỉnh đầu có một dòng sông, trong dòng sông đều là quang mang màu đỏ nhạt.
- Huynh đệ, có thể tha được thì hãy tha đi, ngươi đã phạm vào tội giết người, còn không mau dừng tay? Còn muốn giết Chu Viêm? Chu Viêm là bằng hữu thâm giao của ta, tiểu huynh đệ, hãy dừng tay. Tội nghiệt ngươi gây ra, lão phu có thể cầu xin với bệ hạ khoan dung trừng phạt ngươi.
- Ha ha ha! Ngươi sớm không xin, muộn không xin, lại đúng lúc này ra?
Phong Vân Vô Ngân cười lớn:
- Vừa rồi một đám tiên thiên tử khí cảnh võ giả vây giết ta, sao ngươi không đứng ra? Bây giờ nhìn thấy bọn chúng không phải đối thủ của ta, tất cả đều đã chết thì lại chạy ra xin? Ngươi coi ta là tên nhóc ba tuổi hay sao? Chết đi!
- Rầm!
Hai cánh tay giao long mang theo Thần Lực Chùy đánh xuống, gần 10 long chi lực đập trên lớp kén do lôi điện và đao ý tạo thành quanh người Chu Viêm.
- Phụp!
Lớp kén vỡ vụn, Chu Viêm bị đập thành một đống thịt vụn, chết tươi.
Hoàng cung, ngự hoa viên!
Gã thái giám thứ tư chạy vào:
- Chết rồi! tất cả chết rồi! 21 tiên thiên tử khí cảnh võ giả đỉnh cao đều đã bị Phong Vân Vô Ngân đánh chết, Chu Viêm cũng chết rồi.
- Cái gì?
Hoàng đế gầm lên một tiếng, thất khiếu bốc khói:
- Thật quá mức hung tàn! Quá mức hung tàn! Khiến người ta khiếp sợ!
Hoàng đế là quân vương một nước, quen sống trong nhung lụa, tu vi bản thân lại rất cao, bởi vậy khả năng kiềm chế rất tốt, núi sụp trước mắt mà mặt cũng không biến sắc. Nhưng lúc này, liên tiếp nghe thấy lời bẩm báo hỏa tốc của 4 gã thái giám, hoàng đế cũng trở nên vô cùng thất thố.
Hắn đau xót giậm chân vỗ ngực kêu lên:
- Thật là hung tàn! Vừa vào trong tiên gia phúc địa của hoàng thất đã liên tiếp giết chết mấy chục tiên thiên tử khí cảnh cường giả, coi mạng người như cỏ rác. Không được! Trẫm phải lập tức đi xem sao!
Đám hoàng tử, công chúa, kể cả hoàng hậu, nhìn thấy hoàng đế thất thố, lại nghe nói tới hành vi của Phong Vân Vô Ngân đều vô cùng kinh hãi. Hoàng hậu nhíu mày nói:
- Tiểu tử này, sát tính quá nặng, tâm ma đã xuất hiện, ôi....
Lâm Lang công chúa lại xen vào nói:
- Mẫu hậu, ta nghĩ, kẻ khác không trêu chọc hắn, hắn cũng không vô cớ giết người được. Hắn thật đáng thương, lẻ loi một thân một mình, chỗ nào cũng có kẻ muốn ức hiếp hắn.
Nói xong, ánh mắt vô cùng bi thương u buồn.
Hoàng hậu và hoàng đế đều nhìn Lâm Lang công chúa, trong lòng thầm nghĩ.... hài tử này đã bị Phong Vân Vô Ngân mê hoặc tới mê muội rồi!
Hoàng hậu ho khan một tiếng, nói với hoàng đế:
- Bệ hạ, tên Phong Vân Vô Ngân này hành vi hoang đường, bệ hạ là quân vương một nước, xử sự phải công chính nghiêm minh mới khiến người khác phục được. Nhưng, niệm tình hắn còn nhỏ tuổi, tội chết có thể tha...
Hoàng đế xua tay:
- Hoàng hậu, trẫm tự có chủ ý, bây giờ sẽ đi xem thế nào!
Lâm Lang công chúa vội nói:
- Phụ hoàng, ngươi.... ngươi... đừng gây khó dễ cho hắn...
Hoàng đế bỗng nhiên buồn bã lắc đầu, trong lòng chợt có cảm giác chua chát như thể đang ghen tị, cố ý nghiêm mặt nói:
- Trẫm đương nhiên phải xử phạt hắn! Nhất định phải xử phạt! Nếu không chẳng phải hắn sẽ ngày càng làm càn hay sao?
Lâm Lang công chúa đột nhiên oa oa khóc lớn.
Hoàng đế không kiềm lòng được, thở dài nói:
- Nha đầu ngốc, trẫm còn không qua đó, Phong Vân Vô Ngân của ngươi sẽ bị đám tiên thiên hạo khí cảnh cường giả bao vây tấn công, nhất định sẽ phải chết.
Nói xong, hoàng đế hóa thành một đạo tàn ảnh, không gian vặn vẹo, người đã ở xa hàng mấy trăm dặm.
............. .
Giao long dài tới 3000 mét cuộn mình giữa hư không, hai tay cầm Thần Lực Chùy. Mùi máu tanh tràn ngập bốn phía, đám tiên thiên tử khí cảnh đỉnh cao võ giả do Chu Viêm cầm đầu đều đã bị giết chết, thi thể nát vụn lơ lửng trong không trung.
Phong Vân Vô Ngân hai tay chắp sau lưng, đứng trên đầu giao long, kiếm ý ngang dọc, tâm niệm vừa động, 1313200 hạt Thiên Địa Đan Điền rời khỏi thân thể, hóa thành bá khí hồng lô lớn tới một mẫu đất, trên bề mặt khắc phù văn vô cùng cổ xưa. Bá khí hồng lô tỏa ra hấp lực thôn phệ hết tất cả, trong nháy mắt đã hút hết chỗ thi thể nát vụn vào trong.
Bá khí hồng lô xoay chuyển, luyện hóa thi thể.
Lần này, Phong Vân Vô Ngân không còn để giao long luyện hóa chỗ thi thể này nữa, bởi yêu thai giao long vô cùng tham lam, một khi nuốt đám thi thể này rồi thì Thiên Địa Đan Điền sẽ không còn có thể hấp thu năng lượng trong đó được nữa, tất cả năng lượng sẽ bị yêu thai độc chiếm hết. Nhưng lúc này, mỗi một hạt Thiên Địa Đan Điền đều đang ở ngưỡng phân tách, rất cần năng lượng. Một khi phá vỡ được ngưỡng phân tách này, Phong Vân Vô Ngân cũng sẽ có thể hóa cương khí thành tử khí, đột phá lên tiên thiên tử khí cảnh!
Bá khí hồng lô ra sức hấp thu luyện hóa năng lượng trong số thi thể nát vụn đó. Kiếm khí toàn thân Phong Vân Vô Ngân cũng dần trở nên trầm lặng, khí tức dần trở lại trạng thái bình thường, hắn ngồi xếp bằng trên đỉnh đầu giao lòng, trút bỏ mọi tạp niệm trong lòng, dần tiến vào trạng thái vô ngã, giống như lão tăng nhập định.
Đám tiên thiên cương khí cảnh võ giả, tiên thiên tử khí cảnh võ giả, tiên thiên hạo khí cảnh võ giả, thậm chí mười mấy lão nhân khí tức cổ xưa vừa đặt cược thắng thua giữa Phong Vân Vô Ngân và Chu Viêm cũng đều tròn mắt ngây ngốc, sự chấn động trong lòng lên đến tột đỉnh.
Tiểu tử này, rốt cuộc có ý gì?
Trận chiến vừa rồi, liên tiếp giết chết mấy chục gã tiên thiên tử khí cảnh võ giả, tay nhuốm đầy máu, nhưng vừa giết người xong, hắn đã ngay lập tức có thể bình tĩnh trở lại, khoanh chân xếp bằng. Quá mức dễ dàng thoải mái. Giống như vừa rồi hắn không phải giết người, mà là giết sâu kiến, ruồi bọ.
Bỗng chốc, tất cả trở nên im lặng như tờ. Mỗi người đều giương mắt ngây ngốc nhìn Phong Vân Vô Ngân.
Lúc này, ở phía mười mấy lão nhân bắt đầu có động tĩnh.
- Thật không thể tin nổi. Tiểu tử đó không chỉ chống đỡ được công kích của 17 gã tiên thiên tử khí cảnh võ giả mà còn ra tay giết chết được đám tiên thiên tử khí cảnh võ giả đó. Vượt cấp giết người cũng không có gì ghê gớm, nhưng đáng sợ là, cùng lúc vượt cấp giết mười mấy gã tiên thiên tử khí cảnh võ giả! Đúng là thiên tài! Tuyệt thế thiên tài!
Lão nhân họ Lôi vừa đứng ra làm nhà cái chậc chậc thở dài nói.
Những lão nhân còn lại đều thở dài:
- Ôi, hạo khí linh thạch của lão tử đều thua sạch rồi!
Lão nhân họ Tống đặt cửa Phong Vân Vô Ngân không chết thì lại ha ha cười lớn:
- Thật là sảng khoái! Sảng khoái! Lấy một đặt mười, lão tử thắng rồi. 10000 viên hạo khí linh thạch, đưa đây.
Một lão nhân khó chịu trước thái độ đắc ý của lão nhân họ Tống, lên tiếng:
- Lão Tống, ngươi thắng rồi cũng đừng vội huênh hoang đắc ý, tiểu tử kia sắp chết rồi.
Trong khi đám lão nhân này còn đang lên tiếng nói chuyện thì gã tiên thiên hạo khí cảnh võ giả vừa lên tiếng xin Phong Vân Vô Ngân tha cho Chu Viêm, sắc mặt xám xịt, khẽ co giật, sát cơ dần tràn ngập trên khuôn mặt hắn. Hắn bước từng bước về phía Phong Vân Vô Ngân, toàn thân ngùn ngụt ngọn lửa hạo khí, dòng sông trên đỉnh đầu dài tới mấy trăm mét lững lờ chảy, một vầng mặt trời chiếu rọi xuống, mặt sông xuất hiện cá kình, cá mập, tôm cua... , tất cả đều do hạo khí biến hóa thành, sống động như thật.
- Tiểu tử, lão phu bảo người tha cho người ta, ngươi lại coi lời của lão phu là thứ gì? Chỉ là một tên tiên thiên cương khí cảnh võ giả, tu vi vô cùng thấp kém, luyện thành yêu thai bí thuật ma công đã tưởng mình là thiên hạ vô địch sao! Cũng được, cũng được, lão phu hôm nay sẽ tự hạ thấp thân phận, thay bệ hạ xử lý ngươi. Ngươi giết ngươi không ghê tay, sau này nhất định sẽ là đại ma đầu coi mạng người như cỏ rác, hôm nay ta không giết ngươi thì sẽ để lại hậu họa.
Lão nhân đó bước từng bước lại phía Phong Vân Vô Ngân, hạo khí toàn thân không ngừng tăng lên, khí tức đỏ nhạt tràn ngập hư không. Không gian gần ngàn mét đều bị nén ép lại, không khí vốn dĩ không chút năng lượng cũng trở nên vô cùng nặng nề, giống như thủy ngân.
Đây là một gã tiên thiên hạo khí cảnh trung kỳ võ giả, tuy còn lâu mới sánh được với bậc tông sư một phương như Ngạo Hàn Tông tông chủ, Lý Vạn Tiên, Vạn Kiếm Tôn Giả nhưng cũng là nhân vật không thể xem thường.
Đám tiên thiên tử khí cảnh võ giả đứng xem ở bốn phía đều nhất loạt lui lại hàng ngàn mét, e sợ công kích dư ba của gã tiên thiên hạo khí cảnh võ giả kia sẽ làm bị thương tới bọn chúng.
Đúng lúc đó, một mụ phụ nữ áo lam, vẻ mặt dữ tợn cũng bước ra, toàn thân bao bọc trong hạo khí quang mang màu đỏ nhạt, trên đỉnh đầu có một con thuyền dài mười mấy trượng, từ trên thuyền mơ hồ truyền ra tiếng đàn sáo, lên tiếng nói:
- Tiểu tử ngông cuồng này định dùng sức lực của một mình hắn để phá vỡ quy tắc. Thật là ngu xuẩn! Còn định lập uy ở trong tiên gia phúc địa của hoàng thất. Thật là ấu trĩ! Hãy diệt hắn đi!
Lại là một gã tiên thiên hạo khí cảnh trung kỳ võ giả.
Lời vừa dứt, lại có 2 gã tiên thiên hạo khí cảnh trung kỳ võ giả, 8 gã tiên thiên hạo khí cảnh sơ kỳ võ giả bước ra, ánh mắt tràn ngập sát ý.
Nhất thời, vân vụ màu đỏ nhạt bao phủ lấy thiên không, từ trong vân vụ xuất hiện kỳ lân, trường xà, mãnh hổ, liệt báo... , sát khí tràn ngập. Từng trận uy áp vô cùng đáng sợ bao trùm lấy Phong Vân Vô Ngân.
Tiên thiên giao long gầm lên bất an, hai cánh tay nắm chặt lấy Thần Lực Chùy, định ra tay chém giết.
Nhưng Phong Vân Vô Ngân mặt vẫn không biến sắc, bá khí hồng lô tiếp tục xoay chuyển ngày càng nhanh, thi thể của tiên thiên tử khí cảnh võ giả bị điên cuồng luyện hóa, hóa thành từng tia năng lượng nuôi dưỡng từng hạt Thiên Địa Đan Điền. Mấy chiếc nạp giới từ trong bá khí hồng lô bay ra, Phong Vân Vô Ngân giơ tay bắt lấy, nhỏ máu nhận chủ, từ trong nạp giới đoạt được 120 viên cương khí linh thạch, 43 viên tử khí linh thạch, thậm chí còn có 3 viên hạo khí linh thạch cùng rất nhiều dược vật, đan dược, dược liệu.
Tất cả đều là di vật của đám Chu Viêm.
← Ch. 210 | Ch. 212 → |