← Ch.212 | Ch.214 → |
Đám tiên thiên hạo khí cảnh võ giả lúc trước muốn ra tay tiêu diệt Phong Vân Vô Ngân thì đều đã ra tay, tất cả đều thi triển ra đại sát chiêu vô cùng khủng khiếp, đánh lên đám mây tử khí trên đỉnh đầu Phong Vân Vô Ngân, muốn làm gián đoạn nghi thức tử khí nhận chủ của hắn, tâm địa vô cùng độc ác.
Cần phải biết rằng, một võ giả bất luận thiên phú cao thế nào, một đời gần như chỉ có một lần cơ hội có được nghi thức cương khí nhận chủ, tử khí nhận chủ, hạo khí nhận chủ.
Một khi bị gián đoạn thì tu vi võ đạo suốt đời căn bản cũng sẽ dừng lại.
Cương khí nhận chủ, tử khí nhận chủ, hạo khí nhận chủ, đối với bất cứ một võ giả nào cũng đều là thời khắc rực rỡ nhất, tươi sáng nhất, huy hoàng nhất trong cuộc đời, là chuyện vô cùng thần thánh. Nếu nghi thức cương khí, tử khí, hạo khí nhận chủ của mình mà bị kẻ khác cố ý làm gián đoạn, đối với võ giả mà nói là mối thù không đội trời chung, chẳng khác nào mối thù đoạt thê giết tử.
Còn những kẻ cố ý làm gián đoạn nghi thức cương khí, tử khí, hạo khí nhận chủ của võ giả cũng sẽ bị những võ giả khác coi thường, khinh bỉ.
Lúc này, tất cả các loại sát chiêu đều đánh lên đám mây tử khí trên đỉnh đầu của Phong Vân Vô Ngân, từng đám khói lớn bốc lên, tất cả mọi tiếng tấu nhạc đều im bặt, đám mây tử khí xuất hiện dấu hiệu tan vỡ, trong không trung vang lên tiếng thở dài đau xót.
Phong Vân Vô Ngân không ngừng thổ huyết, lục phủ ngũ tạng đau như cắt, linh hồn cũng như bị một bàn tay vô hình bóp chặt, đau đớn không thể diễn tả được bằng lời. Phong Vân Vô Ngân ánh mắt căm hờn nhìn đám tiên thiên hạo khí cảnh võ giả vừa ra tay, khóe mắt rớm máu.
Đám người đứng nhìn xung quanh phần lớn đều thể hiện thái độ khinh bỉ với hành vi đê hèn của đám tiên thiên hạo khí cảnh võ giả kia, nhưng cũng không có ai ra tay can thiệp.
Tiên thiên cương khí cảnh võ giả và tiên thiên tử khí cảnh võ giả không có tư cách, không có năng lực để nhúng tay can thiệp.
Còn tiên thiên hạo khí cảnh võ giả thì lại ngại thể diện. Bọn chúng và đám tiên thiên hạo khí cảnh võ giả vừa ra tay kia dù sao cũng cùng tu luyện ở một khu vực, hai bên đều có giao tình, đều là bằng hữu, không thể vì một tên tiểu tử cương khí cảnh mà lại lên tiếng đắc tội với bằng hữu. Hơn nữa, trong lòng bọn chúng cũng thầm úy kị Phong Vân Vô Ngân, lo sợ Phong Vân Vô Ngân sau khi trưởng thành sẽ ngày càng ngông cuồng, tới lúc đó không thể ngăn chặn được nữa, thiệt hại sẽ còn lớn hơn nhiều.
Ở phía bên kia, đám lão nhân khí tức trầm ổn cổ xưa lại càng thờ ơ lãnh đạm. Bọn chúng có thân phận vô cùng đăc biệt, trên người có một loại khí chất như thể đã nhìn thấu hồng trần. Bọn chúng đi ra xem mâu thuẫn, tranh đấu giữa Phong Vân Vô Ngân và đám tiên thiên tử khí cảnh võ giả, tiên thiên hạo khí cảnh võ giả kia chỉ đơn giản là đi xem náo nhiệt cho đỡ buồn tẻ, bọn chúng sẽ không bao giờ nghiêng về bất cứ phe nào cả. Sống chết cũng được, ám toán cũng được, phá vỡ nghi thức tử khí nhận chủ cũng được, đúng hay sai đối với đám lão nhân này mà nói đều không hề quan trọng.
- Quả thực có chút đáng tiếc.
Một lão bà lên tiếng, uể oải nói:
- Một thiếu niên yêu nghiệt như vậy, sau này thành tựu không thể tưởng tượng nổi mà lại bị hủy đi như vậy, thật là đáng tiếc. Nhưng, những chuyện như vậy cũng chỉ như đám trẻ con nghịch ngợm mà thôi, chẳng liên quan gì tới chúng ta cả.
Đám lão nhân cũng đều gật đầu phụ họa theo.
Đúng lúc đó, lão nhân họ Tống lúc trước đã đặt cửa Phong Vân Vô Ngân không chết, bởi vậy thắng được 10000 viên hạo khí linh thạch khẽ cười lạnh:
- Đám tiên thiên hạo khí cảnh võ giả này liên thủ trấn áp một tên tiểu tử tiên thiên cương khí cảnh võ giả, đúng là không biết xấu hổ. Thôi vậy, tiểu tử này đã giúp ta thắng được một đống hạo khí linh thạch, lão tử trong lòng sảng khoái, giúp hắn một phen vậy.
Lão nhân họ Lôi lúc trước đã đứng ra làm nhà cái cười nhạo nói:
- Lão Tống, một đám nhóc con tranh giành với nhau, ngươi can dự làm gì? Ngươi rảnh rỗi như vậy, chẳng thà đi đánh cờ với ta còn hơn.
Lão nhân họ Tống mỉm cười:
- Ai bảo lão tử nhúng tay vào? Chỉ là mượn hương cúng phật mà thôi, tên tiểu tử đó, lão tử nhìn rất thuận mắt, đã giúp lão tử thắng được rất nhiều hạo khí linh thạch, lão tử tặng một ít cho hắn sao có thể gọi là nhúng tay vào được?
Nói xong, lão nhân họ Tống vung tay lên, 500 viên hạo khí linh thạch xếp thành một hàng dài, trong nháy mắt liền lơ lửng trên đầu Phong Vân Vô Ngân.
Lúc này, Phong Vân Vô Ngân toàn thân khí tức khô kiệt, đám mây tử khí trên đầu cũng đã sắp tan rã, đám đồng nam đồng nữ mặc áo tử y xé rách một khe nứt ở trong hư không rồi lần lượt bước vào trong khe nứt, không còn tấu nhạc nữa.
Nghi thức tử khí nhận chủ của Phong Vân Vô Ngân đã sắp bị phá vỡ hoàn toàn rồi.
Phong Vân Vô Ngân vô cùng lo lắng, trong lòng tràn ngập sự thù hận nhưng cũng không biết phải làm thế nào. Đúng trong thời khắc nguy cấp đó, 500 viên hạo khí linh thạch lơ lửng trên đỉnh đầu hắn.
Giống như kẻ chết đuối vớ được một khúc cây trôi.
Giống như một miếng than hồng giữa trời tuyết giá rét.
- Tốt quá! Có người ngầm giúp mình. Nhiều hạo khí linh thạch như vậy, đốt cháy tất cả!
Hai mắt Phong Vân Vô Ngân sáng rực, hùng tâm tráng trí lại quay trở lại. Bá khí hồng lô đột nhiên hút một cái, hút hết 500 viên hạo khí linh thạch vào trong.
Đốt cháy! Điên cuồng đốt cháy!
- Vù! Vù! Vù!
Từng đạo hạo khí quang mang màu đỏ nhạt to như cánh tay vọt thẳng lên trời, giống như vạn long cùng bay, khí thế không thể chống đỡ.
Vô số đạo hạo khí quang mang tuôn vào trong đám mây tử khí sắp bị tan rã, lập tức, đám mây tử khí lại ngưng tụ lại. Đám đồng nam đồng nữ đã sắp rời đi lại quay lại trên đám mây, ra sức tấu nhạc.
- Ầm!
Trong không trung đột nhiên xuất hiện hàng trăm đám mây màu tím, số lượng đồng nam đồng nữ cũng ngày càng đông, từ trong hư không đi ra, xếp hàng chỉnh tề, đứng trên đám mây tử khí, bắt đầu tấu nhạc. nguồn tunghoanh
Vô số tường vân, ánh sáng ngũ sắc đan xen ngang dọc trong không trung, vô số cánh hoa tử sắc vô cùng rực rỡ rơi xuống, cảnh tượng cực kỳ tráng lệ. Từng đạo tử khí năng lượng từ trên trời trút xuống, trút vào trong bá khí hồng lô.
Bá khí hồng lô quang mang chói mắt, từ màu trắng chuyển dần sang màu tím.
- Không được! Tên tiểu tử đó có được rất nhiều hạo khí linh thạch, đang điên cuồng đốt cháy linh thạch. Mau công kích hắn! Không thể để cho hắn hoàn thành nghi thức tử khí nhận chủ, nếu không hậu họa khôn lường.
Gã tiên thiên hạo khí cảnh võ giả ra tay đầu tiên trợn mắt hét lớn.
Đám tiên thiên hạo khí cảnh võ giả thi triển tất cả mọi tuyệt kỹ cao thâm nhất, coi đám mây tử khí kia như thể tuyệt thế cường địch, tung ra những đòn công kích hủy diệt cả trời đất, không chết không ngưng tay.
Lúc này, 500 viên hạo khí linh thạch điên cuồng đốt cháy ở trong bá khí hồng lô, hạo khí quang mang ngày càng nhiều, ngày càng lớn hơn vọt lên trời, hộ giá cho nghi thức tử khí nhận chủ.
Bỗng nhiên, linh hồn của Phong Vân Vô Ngân chợt đau nhói, bá khí hồng lô cũng bỗng nhiên nở to ra, tựa hồ sắp bị nổ tung.
- Mẹ kiếp! 500 viên hạo khí linh thạch cùng đốt cháy, tuy phần lớn năng lượng đã dùng để đối phó với sự phá hoại của đám tiên thiên hạo khí cảnh võ giả kia, nhưng năng lượng còn dư lại cũng đủ làm nổ tung bá khí hồng lô của mình.
Phong Vân Vô Ngân thầm biết không ổn.
Lúc này, năng lượng khổng lồ do 500 viên hạo khí linh thạch cùng đốt cháy sinh ra không phải là thứ mà bá khí hồng lô chỉ có phẩm chất tiên thiên cương khí có thể chịu đựng nổi.
Nếu không phải đám tiên thiên hạo khí cảnh võ giả kia điên cuồng công kích, năng lượng sinh ra sau khi đốt cháy hạo khí linh thạch phần lớn đều dùng để kháng cự lại công kích của tiên thiên hạo khí cảnh võ giả thì e rằng bá khí hồng lô của Phong Vân Vô Ngân đã sớm bị nổ tung rồi.
Đồng thời, đám lão nhân khí tức cổ xưa kia cũng đều cười lớn.
- Ha ha ha! Lão Tống, ngươi điên rồi sao? Ngươi ném thẳng 500 viên hạo khí linh thạch cho tiểu tử đó, tiểu tử đó cũng vội vàng tới mức điên rồ, cùng lúc đốt cháy hết 500 viên hạo khí linh thạch, hắn chán sống rồi sao? Hắn sẽ trực tiếp bị nổ tung!
Lão nhân họ Lôi cười châm biếm:
- Lần này ngươi khéo quá thành vụng rồi. Tiểu tử kia chắc chắn sẽ phải chết!
- Hả....
Lão nhân hộ Tống đổ mồ hôi lạnh:
- Ta, ta không kịp nghĩ tới điều này, nguy rồi! Thiếu niên kia do ta mà chết!
Lúc này, bá khí hồng lô đã lớn tới hơn hai mẫu, đã sắp bị nổ tung đến nơi. Năng lượng do 500 viên hạo khí linh thạch đốt cháy sinh ra ngày càng điên cuồng, ngày càng khủng khiếp, gần như sắp làm nổ tung cả một khoảng trời.
- Yêu thai! Giúp ta chống đỡ.
Phong Vân Vô Ngân tâm niệm vừa động, tiên thiên giao long liền phân ra một đạo hư ảnh, tiến vào trong bá khí hồng lô, điên cuồng hấp thu năng lượng biến thái do 500 viên hạo khí linh thạch sinh ra.
Ở trên thiên không, đám tiên thiên hạo khí cảnh võ giả vẫn điên cuồng công kích, nhưng tựa hồ đã không còn ích lợi gì. Từng đạo hạo khí quang mang đã bảo vệ chặt lấy khu vực đám mây tử khí này.
Gã tiên thiên hạo khí cảnh võ giả ra tay đầu tiên liền gào lớn:
- Lão Ngô, lão Tạ, Thượng Quan Hồng, các ngươi mau giúp một tay. Phá vỡ nghi thức tử khí nhận chủ của tiểu tử này. Mau! Sau này lão tử nhất định sẽ báo đáp. Mau lại giúp!
Hắn lên tiếng cầu xin cứu viện với mấy gã tiên thiên hạo khí cảnh võ giả mà hắn quen biết.
Thượng Quan Hồng lúc trước đã lên tiếng uy hiếp Phong Vân Vô Ngân, đòi công pháp tu luyện của hắn, lúc này nghe thấy bạn hữu nói vậy, trong lòng cũng thầm nghĩ:
- Tiểu tử này là một mầm họa, quyết không thể để hắn lớn mạnh lên được. Thôi được, ra tay vậy!
Thượng Quan Hồng đưa mắt ra hiệu cho mấy gã tiên thiên hạo khí cảnh võ giả ở bên cạnh, trong nháy mắt, bọn chúng liền thi triển công kích sắc bén về phía đám mây tử khí. Từng đạo chưởng ấn, đao quang, kiếm ảnh do hạo khí hình thành không ngừng công kích ra.
- Hừ, công kích của các ngươi càng sắc bén, càng hung hãn thì càng giúp ta phân chia bớt năng lượng do 500 viên hạo khí linh thạch đốt cháy sinh ra. Ta mong còn không được! Càng có nhiều người công kích, khả năng bá khí hồng lô bị nổ tung càng nhỏ.
Phong Vân Vô Ngân trong lòng thầm vui mừng.
Lúc nàêu thai cũng đã gánh đỡ giúp rất nhiều áp lực cho bá khí hồng lô, năng lượng do 500 viên hạo khí linh thạch đốt cháy sinh ra có một bộ phận được yêu thai trực tiếp hấp thu.
Đuôi của tiên thiên giao long cũng dần biến hóa. Lân giáp màu tím bắt đầu bong tróc ra, lân giáp màu đỏ nhạt lại mọc lên, thần lực cũng không ngừng tăng lên.
Mười mấy gã tiên thiên hạo khí cảnh võ giả điên cuồng công kích, định phá vỡ nghi thức tử khí nhận chủ của Phong Vân Vô Ngân. Nhưng đáng tiếc là, nghi thức tử khí nhận chủ của Phong Vân Vô Ngân đã rất ổn định, từng đạo tử sắc quang mang từ trên không trung giáng xuống, kèm theo tiếng tấu nhạc du dương vô cùng thần thánh.
Ở phía bên kia, đám lão nhân khí tức cổ xưa đều chấn kinh kêu lớn:
- Còn chưa nổ tung? Thật không thể tin nổi! Quả thực không thể tin nổi!
Lão nhân họ Tống như trút được gánh nặng, cười lớn:
- Xem ra lão tử tặng thiếu niên đó 500 viên hạo khí linh thạch cuối cùng cũng không hại chết hắn. Nghi thức tử khí nhận chủ của hắn đã rất ổn định, không thể làm gián đoạn được nữa. Chỉ lát nữa là hắn sẽ trở thành tiên thiên tử khí cảnh võ giả! Ha ha ha! Lão tử muốn xem xem, đám tiên thiên hạo khí cảnh võ giả cùng liên thủ đàn áp hắn sẽ đối phó thế nào.
Trong khi lão nhân họ Tống vẫn đang nói, tử khí năng lượng từ trên không trung trút xuống ngày càng dày đặc, giống như mưa trút xuống.
Bỗng nhiên!
- Rầm!
Bá khí hồng lô bỗng nhiên nổ tung! Nổ thành 1313200 hạt Thiên Địa Đan Điền!
Rồi một giây sau, 1313200 hạt Thiên Địa Đan Điền bỗng nhiên phân tách ra.
- Phì! Phì! Phì!
Tất cả đều chia làm đôi!
Linh hồn, tứ chi xương cốt cũng Phong Vân Vô Ngân cũng chợt rung động, một cảm giác rung động vô cùng sảng khoái.
Rồi rất nhanh, mọi thứ lại trở lại bình thường.
1313200 hạt Thiên Địa Đan Điền phân chia thành 2626400 hạt Thiên Địa Đan Điền, mỗi hạt đều lớn chừng quả táo, phân bố quanh thân thể Phong Vân Vô Ngân.
Mỗi một hạt Thiên Địa Đan Điền đều phát ra quang mang màu tím thuần khiết, long lanh, mượt mà.
Đám mây tử khí ở trên bầu trời cũng đã biến mất, tất cả đồng nam đồng nữ cùng chỉnh tề quay vào trong một khe nứt trong hư không.
Nghi thức tử khí nhận chủ của Phong Vân Vô Ngân đã thành công.
- Cái này.... cái này....
Đám tiên thiên hạo khí cảnh võ giả đã ra tay công kích Phong Vân Vô Ngân đều tròn mắt ngây ngốc, đưa mắt nhìn nhau, nhất thời không thốt được nên lời.
Vừa rồi, để phá hỏng nghi thức tử khí nhận chủ của Phong Vân Vô Ngân, đám tiên thiên hạo khí cảnh võ giả này đã thi triển toàn bộ sức lực, toàn bộ tuyệt chiêu, hạo khí toàn thân cũng đã bị tiêu hao bảy tám phần, giống như vừa trải qua một trận chiến sinh tử. Nhưng đáng tiếc, cuối cùng vẫn không thể làm hỏng được nghi thức tử khí nhận chủ của Phong Vân Vô Ngân, vẫn để Phong Vân Vô Ngân thành công đột phá lên tiên thiên tử khí cảnh.
Trong lòng tất cả đám tiên thiên hạo khí cảnh võ giả đều có một cảm giác mệt mỏi chán chường không thể níu kéo nổi. Bọn chúng cùng đưa mắt nhìn Phong Vân Vô Ngân.
Đồng thời, tất cả những người có mặt ở đây cũng đều đưa mắt nhìn Phong Vân Vô Ngân.
Vừa rồi, tất cả hành vi của đám tiên thiên hạo khí cảnh võ giả với Phong Vân Vô Ngân chẳng khác nào huyết hải thâm thù, tựa như thù đoạt thê giết tử. Bây giờ, Phong Vân Vô Ngân đã đột phá lên tiên thiên tử khí cảnh, nhất định phải báo thù rửa hận.
Nhưng, đối phương có tới mười mấy gã tiên thiên hạo khí cảnh võ giả, Phong Vân Vô Ngân cho dù đã đột phá lên tiên thiên tử khí cảnh nhưng muốn báo thù cũng vẫn chẳng khác nào chuyện hoang đường.
← Ch. 212 | Ch. 214 → |