← Ch.257 | Ch.259 → |
Người ngoài như Phong Vân Vô Ngân cũng thấy chướng mắt vì sự nhu nhược của Thất công tử. Hắn quyết định ra mặt cho Thất công tử, thi triển một vài thủ đoạn cho Thất công tử nhìn. Đây cũng là lấy bản thân làm mẫu. Cao tầng của Xích Huyết Thủy Mãng tộc đều là đại yêu, nên có cốt cách của đại yêu chứ không thể đáng ngán thế này được.
Phong Vân Vô Ngân hét lên một tiếng, Tam công tử, thậm chí đại công tử và những yêu thú tiến lại góp vui cũng sững người không tin nổi.
Thất công tử giật mình, sợ sệt nói:
- Huynh đệ, ngươi...ngươi...đây là...
Một con người đến Xích Huyết động phủ làm loạn, đây là lần đầu tiên hắn chứng kiến. Sắc mặt Thất công tử tái đi, nghĩ bụng, huynh đệ này tuổi còn nhỏ mà hành xử hung hăng, dường như không quan tâm mọi pháp tắc, có thù tất báo.
Cùng với sự lo lắng thì Thất công tử cũng cảm thấy sảng khoái. Phong Vân Vô Ngân lúc này giống như người đại diện cho hắn, những lời hắn không dám nói, Phong Vân Vô Ngân đều toàn quyền phát ngôn.
- Con người?
Lúc này tam công tử sực tỉnh, khóe mặt co giật mấy cái, con mắt trên trán ánh lên yêu khí lạnh lùng:
- Tạp chủng đệ đệ, ngươi dám tự tiên đưa một con người về!
Phong Vân Vô Ngân gườm gườm:
- Ta là bằng hữu của Thất công tử. Thất công tử là hoàng tử của Xích Huyết Thủy Mãng tộc, vị cao quyền trọng, đưa một người bằng hữu về chắc không cần hỏi ý kiến ai chứ? Đến quyền này mà hắn cũng không có sao? Các ngươi coi hắn là gì hả?
Phong Vân Vô Ngân dùng lời lẽ sắc bén không chút nhún nhường, rồi chuyển sang chỉ tên yêu thú xấu xí:
- Tên khốn kiếp ngươi là cái thá gì? Nói cho hay một chút thì ngươi là tùy tùng, nói khó nghe thì ngươi chính là đồ cẩu nô tài! Ngươi luôn mồm chửi Thất công tử là tạp chủng, đó không phải chửi cả tộc Xích Huyết Thủy Mãng là tạp chủng sao? Chủ tử ngươi là tạp chủng, Đại công tử, Nhị công tử, Tứ công tử, Ngũ tiểu thư, Lục a dì, Thất đại thẩm, tất cả đều là tạp chủng! Ngươi muốn chết hả?!
- Á!
Tên yêu thú xấu xí định tát nước theo mưa, phụ họa chửi Thất công tử lập tức cứng họng. Lời nói của Phong Vân Vô Ngân tuy ngang ngược nhưng từ nào câu nào cũng có lý, chẳng ai phản bác được.
Tên yêu thú xấu xí toát mồ hôi hột, run rẩy nói:
- Tam công tử, tiểu nhân...tiểu nhân chỉ chửi Thất công tử là tạp chủng chứ không chửi các ngài...
Tam công tử lúc này sắc mặt cũng sáng tối bất định.
Thất công tử chỉ cảm thấy những lời Phong Vân Vô Ngân chửi, mỗi câu mỗi chữ đều chạm đúng tâm khảm của hắn. Hắn không biết lấy đâu ra dũng khí, chỉ vào tên yêu thú xấu xí, hung hăng chửi:
- Cẩu nô tài! Ngươi dám chửi bản công tử? Ngươi ra đây, bản công tử phải đích thân giết chết ngươi!
- Ha ha ha!
Đột nhiên, đại công tử ở bên cạnh cười lớn, trong giọng cười có chút điên cuồng, cũng có chút coi thường:
- Lão Thất đệ tiến bộ rồi. Trước đây trong một nha đầu cũng dám trợn mắt với ngươi mà ngươi chẳng dám ho he gì. Nhưng giờ, không biết ngươi đưa từ đâu về một con người miệng lưỡi sắc bén dạy ngươi điều gì đó. Gan ngươi to ra rồi đấy.
Ngừng một chút, đại công tử nói:
- Ngư Tam Nhi, ngươi đứng ra cho lão Thất giết. Ngươi đứng ra!
Nói đến mức này thì thằng ngốc cũng nhận ra đại công tử đang bảo vệ cho yêu thú xấu xí, Ngư Tam Nhi.
Đại công tử có địa vị thế nào trong Xích Huyết động phủ?
Là trưởng tử của tộc trưởng! Một trăm ba mươi tuổi đã hóa Tử vi Hạo, hoàn toàn biến thành hình người, nhận được truyền thừa huyết mạch, là nhân tài đích thực của Xích Huyết Thủy Mãng tộc, không ai có thể sánh bằng. Đến nay, Đại công tử chỉ thiếu một bước nữa là thăng lên Thánh Giới.
- Đúng, Ngư Tam Nhi, ngươi đứng ra đi cho lão Thất giết.
Tam công tử phì cười, nói.
Có Đại công tử và Tam công tử chống lưng, sự sợ hãi thoáng chốc biến mất khỏi gương mặt Ngư Tam Nhi, hắn tươi cười bước ra:
- Tiểu tạp chủng, đến giết ta đi!
Những yêu thú đến xem náo nhiệt đều che miệng cười. Chúng chắc chắn Thất công tử trước nay đều rất nhu nhược, bị mọi người coi là con hoang sẽ không dám chống đối Đại và Tam công tử. Lần này hắn chết chắc rồi.
Đột nhiên, Phong Vân Vô Ngân không nói không rằng, tay phải ngưng tụ thần lực, nhanh như chớp tóm lấy Ngư Tam Nhi. Phải biết là, sau khi ăn một lượng lớn Hạo Khí Nhục Hoàn Tử, sức mạnh đơn thủ của Phong Vân Vô Ngân đã vượt qua Tam Giao, cường hãn vô cùng. Chỉ một tóm như vậy, Ngư Tam Nhi căn bản không kịp đề phòng, yết hầu bị tay phải Phong Vân Vô Ngân khóa chặt đến nghẹt thở.
Binh!
Phong Vân Vô Ngân một tay nhấc bổng Ngư Tam Nhi lên, rồi ném thẳng xuống đất. Thần lực ập xuống tạo nên trên mặt đất một cái hố hình người. Ngư Tam Nhi không kịp kêu lên một tiếng nào, xương cốt toàn thân nát vụn, cơ thịt nát bét, chết không thể thảm hơn được nữa. Rồi thi thể hắn tỏa sáng, biến thành một con cá chép cỡ lớn.
Phong Vân Vô Ngân cũng không khách sáo, cúi xuống cầm đuôi nó lên ném vào trong Tử Khí Hóa Lô, miệng cười khảy:
- Ngông cuồng? Cẩu nô tài mà cũng dám ngông cuồng? Không biết chữ chết viết thế nào! Chuyện trước đây thì thôi, giờ Thất công tử đã nhận truyền thừa huyết thống, cao quý thế nào chứ? Một con cá chép thôi tha mà cũng vênh mặt? Cái gì mà tì nữ cũng dám sỉ nhục Thất công tử? Giờ thử làm lại xem nào? Kẻ nào tới ta giết kẻ đấy! Có bao nhiêu giết bấy nhiêu!
Nói dứt lời, Phong Vân Vô Ngân quét mắt nhìn quanh, trong mắt ánh lên toàn là sát khí và sự hung tàn.
Yêu thú ở xung quanh đều cảm thấy sống lưng lạnh toát. Những yêu thú từng sỉ nhục Thất công tử toàn thân mềm nhũn, hai chân run rẩy đập vào nhau, trong lòng thì vô cùng hối hận.
Phong Vân Vô Ngân không nói không rằng đánh chết luôn Ngư Tam Nhi, Thất công tử chỉ thấy huyết dịch trong người sục sôi, vô cùng sảng khoái, lên giọng nói:
- Như Tam Nhi không biết tốt xấu, đáng chết! Dù chu di cả tộc cá chép cũng không quá đáng!
- Mẹ kiếp!
Tam công tử nổi điên, Hạo Khí phía trên đỉnh đầu cuộn trào, ngưng tụ thành một con cự mãng hung hãn nhe nanh.
- Con người, ngươi dám đánh chết tùy tùng của bản công tử! Ngươi chết chắc rồi! Chắc chắn chết rồi!
Đại công tử cười lạnh:
- Đến gây chiến ở Xích Huyết động phủ, ngươi là kẻ đầu tiên, cũng là kẻ cuối cùng.
Phong Vân Vô Ngân không bận tâm:
- Đại công tử, Tam công tử, trí nhớ của các ngươi không tốt lắm. Lúc trước ta đã nói, một cẩu nô tài trước sau đều tạp chủng này tạp chủng nọ chửi Thất công tử, cũng coi như chửi cả các ngươi. Các ngươi lại định ra mặt cho hắn? Lẽ nào thừa nhận các ngươi cũng là cái loại...tạp chủng...
- Ngươi muốn chết rồi!
Cuối cùng Tam công tử không thể nhẫn nhịn được thêm, con cự mãng trên đỉnh đầu ao vút về phía Phong Vân Vô Ngân. Vô số đường nứt hiện ra trên quảng trường, đất đá bay tứ tung. Những tảng đá khổng lồ đập lên người Phong Vân Vô Ngân tạo nên những âm thanh chói tai, nhưng hắn chỉ khẽ động đậy người. Dường như đập trên người hắn không phải những tảng đá lớn mà chỉ là những hạt bụi li ti vậy.
- Kẻ nào dám động vào huynh đệ của ta!
Đột nhiên Hạo Khí trên đỉnh đầu Thất công tử cũng biến thành một con Hạo Khí cự mãng. Cự mãng biến ra từ Hạo Khí của Thất công tử nhỏ bằng nửa của tam công tử, nhưng mức độ hung tàn thì không hề thua kém.
Rầm!
Hai con cự mãng đâm sầm vào nhau, cả quảng trường rung chuyển dữ dội.
- Tạp chủng! Ngươi dám ra tay?
Tam công tử giận dữ.
- Ngươi thử chửi lại xem!
Thất công tử bước chân ra, yêu khí bao trùm trời đất, hai mắt đỏ quạch, con mắt trên trán mở ra, ánh sáng bảy màu phát tán, sát khí cuồn cuộn, giống như Viễn Cổ hung thú giáng lâm thế gian, đem đến vô vàn tai họa.
Phụt! Phụt!
Mấy con bán yêu thú yếu ớt bị ánh sáng đánh tan xác.
- Mau chạy đi! Tam công tử và Thất công tử đối đầu, quảng trường này sắp sụp đổ rồi. Trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết, chúng ta sẽ xui xẻo đấy!
Những yêu thú tu vi thấp đều cuống cuồng chạy khỏi quảng trường.
Bộp bộp!
Phong Vân Vô Ngân khẽ vỗ tay, cười mỉm:
- Thất công tử, ta đang dạy ngươi, từ nay về sau, kẻ nào dám gây hấn, ngươi không cần nói lời thứ hai, giết luôn! Kẻ nào dám vô lý với ngươi thì ngươi phải vô lý lại gấp trăm lần. Kẻ nào hỗn xược, ngươi phải hỗn xược lại gấp trăm lần. Kẻ nào hung tàn với ngươi, ngươi phải hung tàn gấp trăm lần. Chỉ một chữ, giết! Đạo lý hay tôn nghiêm cũng từ đó mà ra cả. Ngươi hãy nhớ, mình là một đại yêu, hành sự không cần tuân thủ bất cứ pháp tắc nào. Bất kể là ai, ngăn cản ngươi là giết! Diệt cỏ phải diệt tận gốc.
Từng câu từng chữ của Phong Vân Vô Ngân giống như tiếng chuông cảnh tỉnh đánh lên đầu Thất công tử. Hắn bỗng tỉnh ngộ, sát ý trong mắt thêm đậm đặc đến không thể hóa giải. Hắn gầm lên, toàn thân nhảy vọt tới, yêu phong bùng phát, trời đất rung chuyển, những làn sóng khí cuộn trào như lật tung cả quảng trường, những yêu thú chậm chân không kịp chạy đều bị nghiền nát.
Thất công tử lắc người biến thành bản thể, một con cự mãng dài nghìn mét uốn mình, miệng phát ra tiếng người:
- Giết! Ta phải giết các ngươi! Kẻ nào dám chửi ta là tạp chủng đều phải chết!
- Ha ha ha! Thất công tử, như vậy mới đúng!
Phong Vân Vô Ngân tâm niệm khẽ động, tất cả những yêu thú chết trong quảng trường đều bị hút vào Tử Khí Hóa Lô luyện hóa thành Nhục Hoàn Tử.
Tam công tử chỉ cảm thấy kinh tâm động phách, Thất công tử trước đây trong Xích Huyết Thủy Mãng tộc bị gọi là tạp chủng, vô cùng nhu nhược, nhưng nay biến thân thì sát khí đằng đằng, bá tuyệt thiên hạ. Sau khi biến thành bản thể, thể hình còn lớn hơn cả Tam công tử.
Đương nhiên Tam công tử không hề bị dọa sợ chết khiếp, hắn khựng một chút rồi cười gằn:
- Lão Thất, ngươi dám đấu pháp với ta? Ngươi mới là Tiên Thiên Hạo Khí Cảnh mà đã dám chống lại ta? Hôm nay lão tử sẽ giáo huấn ngươi cho tốt!
Tam công tử nhảy vọt lên trời, gầm lên một tiếng biến thành con Xích Huyết Thủy Mãng, có điều chỉ dài gần bảy nghìn mét.
Hai con Xích Huyết Thủy Mãng gầm thét trên không trung, cả hai đều mở con mắt trên trán, phóng thích ra thứ áp lực khủng bố. Ngay lập tức, vô số tòa kiến trúc trong khu vực Xích Huyết động phủ đều bị đè nát, sụp đổ ầm ầm, không biết bao nhiêu yêu thú bị đè chết.
Uỳnh!
Tam công tử lấy kim tháp năm tầng ra, chớp mắt biến to hàng trăm trượng. Trên mỗi tầng tháp đều có một cự mãng cuộn mình.
Thất công tử không chịu thua kém, cũng lấy ra kim tháp bảy tầng bảy màu. Một vầng mặt trời lớn nóng bỏng treo lơ lửng trên kim tháp. Từ trong tháp vọng ra hàng vạn tiếng gầm thét khiến không gian không ngừng vỡ vụn.
Đại công tử chăm chú nhìn lên bầu trời, ánh mắt lóe lên sát ý không thể kìm nén, trong đầu lóe lên ý nghĩ...
- Cuối cùng huyết mạch của lão Thất đã thức tỉnh rồi! Huyết mạch của hắn còn cao quý hơn những huynh đệ khác như ta. Ta từng nghe phụ hoàng nói, huyết mạch của Xích Huyết Thủy Mãng cao hay thấp phụ thuộc vào kim tháp truyền thừa sau khi thức tỉnh. Kim tháp càng nhiều tầng thì huyết mạch càng cao quý. Ta được gọi là đệ nhất thiên tài Xích Huyết Thủy Mãng, nhưng sau khi thức tỉnh cũng chỉ có kim tháp sáu tầng. Vậy mà lão Thất...lại có bảy tầng! Hắn...hắn là một kẻ tie tiện, vậy mà huyết mạch còn thuần chính hơn cả ta! Tu vi sau này chắc chắn sẽ vượt xa ta! Không được! Ta phải tiêu diệt hắn! Ngay bây giờ, giết hắn đi!
Vừa nghĩ đến đây, Đại công tử cười lớn:
- Đều là huynh đệ minh cả, hà tất phải giết nhau như vậy? Chẳng ra thể thống gì cả! Lão Tam, lão Thất, có gì từ từ nói.
Đại công tử làm ra vẻ dàn hòa, biến thành bản thể là một con Xích Huyết Thủy Mãng lao tới chỗ Thất công tử.
Phong Vân Vô Ngân mỉm cười, đan điền đập nhẹ, con giao long bay ra chặn Đại công tử lại.
Khí tức hung hãn của giao long vượt xa Xích Huyết Thủy Mãng, về thể hình, Tiên Thiên Giao Long cũng lớn hơn gấp mấy lần so với bản thể Đại công tử.
- Đại công tử, ngươi xuống đi, không phải việc của mình thì đừng can thiệp!
Phong Vân Vô Ngân cười.
- Grào!
Tiên Thiên Giao Long há cái mômg đỏ lòm bắn ra vô số đạo âm phù màu kim, không gian rung chuyển.
Phụt! Phụt! Phụt!
Mặt đất phía dưới bị áp lực từ con giao long khiến cho chấn đống, sụt lún thành một đống đổ nát, những tòa kiến trúc gần đó sụp đổ toàn bộ.
- Giao Long tộc?
Đại công tử kinh ngạc.
- Con người! Ngươi nuôi yêu thú dị chủng Giao Long? Rốt cuộc ngươi là ai?
Phong Vân Vô Ngân lấy Thần Lực Chùy trong Nạp Giới ra ném cho giao long. Giao long bắt lất thần chùy, sức mạnh gần Thập Giao ngưng tụ, trên không trung hiện ra đầy trời quần thể núi, mỗi một thước không khí đều trở nên nặng nề vô cùng, .
Ba con Xích Huyết Thủy Mãng dường như bị không khí vô hình trói chặt, có cảm giác vô cùng bức bối.
Phong Vân Vô Ngân lên giọng nói:
- Đại công tử, hình như ngươi đố kỵ với huyết thống thiên phú của Thất công tử nên muốn giết chết hắn. Ta và Thất công tử từng có giao tình...Thôi, Thất công tử, ngươi giải quyết Tam công tử, sau khi ta đánh chết Đại công tử thì từ giờ ngươi sẽ là người kế thừa hợp lý duy nhất của Xích Huyết Thủy Mãng tộc! Hhuynh đệ khác, có ai không phục thì cũng đánh chết luôn!
- Được!
Thất công tử lóe hung quang, ánh mắt bắn ra sự hung tàn, lạnh lùng.
- Huynh đệ, hôm nay chúng ta hãy làm một trận thật lớn!
- Ngông cuồng!
Đại công tử đại nộ.
- Con người, ngươi tưởng một con giao long bán Tử bán Hạo mà kích bại được ta? Ngươi quá ấu trĩ rồi đấy!
Đại công tử lấy kim tháp sáu tầng ra, tháp biến lớn tạo nên thứ áp lực kinh người.
Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!
Ba con Xích Huyết Thủy Mãng, một con Tiên Thiên Giao Long, áp lực được tạo ra ngày một mở rộng phạm vi, vô số tòa cung điện trong khu vực Xích Huyết động phủ bắt đầu sụp đổ, không biết có bao nhiêu yêu thú đã chết trong thảm họa này.
Đúng lúc đó...
- Đủ rồi!
Một giọng nói uy nghiêm vang lên.
Bùm! Bùm! Bùm!
Đại công tử, Tam công tử và Thất công tử đều bị áp chế biến lại thành hình người, rơi xuống. Tiên Thiên Giao Long của Phong Vân Vô Ngân nhận được thứ áp lực lớn lao, quay về đan điền của hắn.
Chỉ thấy, ở cách đó không xa có mấy thân ảnh đang tiến vào quảng trường.
Người dẫn đầu là một lão giả dáng vẻ uy nghiêm, mặc hồng bào, toàn thân không có bất cứ thứ khí tức yêu thú nào mà lại có ánh sáng của thánh nhân, khí chất cao quý, nhất cử nhất động, mỗi ánh mắt nhìn đều có vẻ giáo hóa thế nhân.
Thánh quang bao bọc quanh người.
Những nơi người đó đi qua, cung điện, quảng trường đã sụp đổ đều phục hồi lại như cũ.
Đây chính là một vị Thánh Giới.
← Ch. 257 | Ch. 259 → |