← Ch.312 | Ch.314 → |
Nghĩ là làm ngay, như ngàn cân treo sợi tóc Thăng Long Thức công kích cánh cửa không gian, không ngừng công phá, giống như giao chiến Long Tại Thiên, cái Đao Đế phân thân kia chỉ có cấp Thánh 3 chuyển, cảm nhận được một chiêu cưỡng bức này, bỗng nhiên, hắn ngây người ra, trong miệng lẩm bẩm nói:
- Huyết Vô thường Sát Thần Quyền Pháp.
- Bành...
Hết thảy đều đã xong.
Lúc này, Mộc trưởng lão cùng với các vị trưởng lão lập tức đem đại sát chiêu đánh đến.
- Đáng giận, ta không tới tìm ngươi, mà các ngươi tìm đến ta, đáng chết, tán ra cho ta.
Sau đó, Phong Sát sau lưng Phong Vân Vô Ngân điên cuồng thổi hướng về phía các trưởng lão Ngạo Hàn Tông.
- Không...
Lúc này Mộc trưởng lão cầm đầu các trưởng lão bị Phong Sát điên cuồng thổi đến, sau đó hóa thành tro bụi, chính thức tan thành mây khói.
Đế quốc Chiến Tần Hoàng đế vỗ án.
- Thoải mái! Thật sự là quá sung sướng! Đế quốc Thần Kiếm từ nay về sau nguyên khí đại thương! Ngạo Hàn Tông phản đồ toàn bộ đều bị diệt, ha ha ha ha! Đế quốc Thần Kiếm nguyên khí đại thương, trẫm đế quốc Chiến Tần, hôm nay là một quốc gia cường đại nhất, ha ha ha ha. Phong Vân Vô Ngân, ngươi thay trẫm trả một khẩu ác khí! Ha ha ha ha!
Thanh Đế bỗng nhiên thở dài.
- Phong Vân Vô Ngân này đích thực quá độc ác, không hổ là đệ nhất ác nhân, Tần Cửu U, cùng hắn hoàn toàn không phải cùng một cấp bậc. Thật sự quá hung tàn, động đến là giết người, diệt môn. Còn có thể chém giết tử tôn thượng cổ gia tộc, quá độc ác rồi. Chắc hẳn sẽ bị gia tộc Bạch Quang đuổi giết.
Hoàng đế của Chiến Tần đế quốc thánh quang đại tác, nhìn nhìn Lâm Lang công chúa, sau đó nhìn Phong Vân Vô Ngân nói:
- Phong Vân Vô Ngân, 2 năm trước ngươi ưng thuận lời hứa còn nhớ rõ hay không? Bây giờ, Gia Luật Hồng đã chết, Bạch Quang đã diệt, nữ nhi của ta đã không xuất giá. Ngươi chuẩn bị kết hôn?
Phong Vân Vô Ngân nghe thấy Hoàng đế nói, liền nhìn nhìn Lâm Lang, rồi lại nhìn Hoàng đế chắp tay nói:
- Kết hôn? Bệ hạ, Vô Ngân kính xin cầu trì hoãn chút ít thời gian, ở chỗ này, Vô Ngân còn có chuyện cần xử lý.
Phong Vân Vô Ngân còn chưa nói xong, Lâm Lang công chúa tức giận nhìn Phong Vân Vô Ngân nói ra:
- Ngươi là đàn ông phụ lòng, ngươi có ý tứ gì? Lúc trước ngươi đáp ứng ước hẹn ba năm, còn sống liền cưới ta làm vợ. Ô ô ô ô....
Sau đó liền khóc ồ lên.
Lúc này, Chúc lão tiến lên chậm rãi nói:
- Nhóc con, ngươi đáp ứng đi. Mặc dù tuổi còn... nhưng thân thể cùng sinh lý đã có thể.
Phong Vân Vô Ngân nhìn Chúc lão sốt ruột, nói:
- Chúc lão, ngài đối đãi ta giống như đối với cháu trai, ta còn không có tìm về mảnh vỡ toái phiến cho ngươi, không, ta không cưới vợ được, nếu không ta cả đời này sẽ sống ở trong thế giới tâm ma, từ nay về sau tu vi không thể tiến nổi.
Ma Nhãn Thương Hồn Đao, là một môn thiên giai đao pháp trong trí nhớ Bạch Quang sau khi giác tỉnh nhận được. Tối chung áo nghĩa, là sát thương linh hồn, thậm chí luyện hóa linh hồn, vô cùng lợi hại. Đao mang âm u, vô hình vô chất, trực tiếp chém vào linh hồn đối phương, làm cho đối phương khó có thể ngăn cản được. Trên thực tế, Bạch Quang cũng đã toàn lực ứng phó, nếu đối mặt Tiên Thiên Chính Khí Cảnh Vũ Giả bình thường, Bạch Quang chỉ cần chém giết ra một luồng đao mang âm u, cũng đủ để đem linh hồn luyện hóa, sáng tạo ra một tên khôi lỗi chiến sĩ rồi.
Mà, Bạch Quang đối chiến Phong Vân Vô Ngân, một đao toàn lực chém ra thiên ti vạn lũ đao mang âm u, cũng tiến vào linh hồn Phong Vân Vô Ngân.
Lúc này, phàm là người có chút nhãn lực nhìn xem cuộc chiến, cũng nhìn ra, Phong Vân Vô Ngân đang lâm vào tình huống cửu tử nhất sanh, cực kỳ nguy hiểm rồi.
Linh hồn, là bộ phận cực kỳ yếu ớt, Bạch Quang Ma Nhãn Thương Hồn Đao tiến vào linh hồn Phong Vân Vô Ngân, lập tức sinh ra Thời Không Phong Bạo, Thiên Giới Thánh Hỏa khí thế đáng sợ, ở trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân sát phạt, làm cho Phong Vân Vô Ngân làm sao ngăn cản?
- Phong Vân Vô Ngân kia cuối cùng phải đền tội rồi! Chỉ tiếc, trẫm không có đích thân đánh chết hắn,
Thần Kiếm Đế Quốc hoàng đế, đưa ánh mắt nhìn Phong Vân Vô Ngân, nghiến răng nghiến lợi nói.
Tại trong lúc có rất nhiều người đang xem cuộc chiến, có người nhìn có chút hả hê, trong lòng thư thái, có người thì lại thổn thức tiếc hận.
Lúc này, hai mắt Phong Vân Vô Ngân dại ra, ánh mắt nhìn chằm chằm vào phía trước, ánh mắt cực kỳ trống rỗng, hai chân, theo bản năng hướng phía trước đi tới, giống như là không có ý thức vậy.
- Ha ha ha ha!
Bạch Quang khàn giọng cười lớn lên, hắn cực kỳ hung hăng ngang ngược, có gian kế.
- Phong Vân Vô Ngân, ngươi thật là ngu xuẩn. Ngươi cho rằng, Bổn thiếu gia sẽ cùng ngươi liều mạng sao? Thương tổn linh hồn, mới là sở trường Bổn thiếu gia.
Lúc này, linh hồn Phong Vân Vô Ngân, vẫn còn như cây đèn trong gió sắp tắt, mắt thấy sẽ bị dập tắt. Lúc này linh đài còn có một tia thanh minh, chẳng qua là cảm giác được, thân thể của mình, tựa như có lẽ đã bị khống chế, toàn thân phiêu phiêu, linh hồn sẽ phải tan biến.
Rõ ràng trong lúc đó, một cổ hoàng kim ý chí, ở trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân, hoàn toàn hiện ra. Một bóng người bạch y tuấn lãng, toàn thân bọc một tầng lưu kim quang mang, lưng đeo trường kiếm, từ trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân, một bước đi ra ngoài, mặt cực kỳ kiên cứng rắn, giống như đao gọt rìu đục, anh vĩ bất phàm, từng đạo trật tự pháp tắc vàng óng ánh sắc, đều ở thân thể hắn bộc phát ra, còn có ngàn vạn thanh trường kiếm đồng thời rút ra khỏi vỏ, thanh âm vang ra.
Rất nhiều đồ án vũ trụ ngân hà, pháp tắc tinh thần vận hành, cũng mơ hồ hiện ra.
Có một loại khí tức cổ xưa mà vĩ đại, cũng không thuộc về vị diện này, cũng đang không ngừng gầm thét.
- Bất kính người... Chết..."
Một thanh âm đến từ chín tầng trời, như sấm, như điện, như thần, ở trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân vang lên.
Sau một khắc, hàng vạn sợi hoàng kim kiếm ý, có Thời Không Phong Bạo đản sinh ra, trong khoảnh khắc, liền đem tất cả ô uế, tà ác, toàn bộ thanh trừ. Ma Nhãn Thương Hồn Đao ở trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân sinh ra Thời Không Phong Bạo, Thiên Giới Thánh Hỏa, hoàn toàn đã bị khu trừ, linh hồn Phong Vân Vô Ngân, một mảnh sạch sẽ không có bất kỳ vết uế, hát tụng lên Kiếm Thần ca dao, chí tôn vô cùng.
Phong Vân Vô Ngân hoàn toàn thanh tỉnh lại.
Lúc này, ở trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân, rất nhiều hoàng kim ý chí, cùng hỗn hợp, 9 đạo vết kiếm, đã bắt đầu áp súc, phản phác quy chân, thiên chuy bách luyện.
- Ân? sau khi Kiếm Tiên Đồ Lục bổ sung năng lượng, bây giờ muốn thúc đẩy ta lĩnh ngộ 9 phân thuộc về 8 kiếm ý? 9 vết kiếm, sẽ phải áp súc thành 8 đạo?
Trong lòng Phong Vân Vô Ngân dần hiểu ra, lập tức, hắn tiếp tục giả vờ thành bộ dạng đần độn, hai mắt mơ hồ nhìn về phương xa, hai chân dừng lại, đi đi lại lại, thể xác thật giống như mất đi linh hồn vậy.
- Ha ha ha!
Bạch Quang cười khoái trá vô cùng, hắn kéo lấy 9 đầu Lão Trư thánh thú phát ra tiếng hí cuồng dã.
- Hả? Nguyên lai ngươi là cái phế vật kia, lúc trước một điểm huyền khí đều không có, nhưng bây giờ... Chậc chậc... Xem ra ta xem nhẹ ngươi, được rồi, ta đây liền tùy tiện cho ngươi quy thiên, ngươi cũng chẳng qua là đá kê chân mà thôi.
Bạch Quang nhớ lại lúc trước khi hắn tiến vào thành Nham Thạch, lười biếng hồi đáp.
Phong Vân Vô Ngân nhất cử nhất động, bất luận là ngôn ngữ hay là chiến đấu, ánh mắt Lâm Lang công chúa, thủy chung chỉ nhìn trên người Phong Vân Vô Ngân, ánh mắt nàng si ngốc nhìn Phong Vân Vô Ngân, nhìn, từng cái biểu lộ của Phong Vân Vô Ngân, mỗi một câu nói chuyện hay là Phong Vân Vô Ngân diệt sát Ngạo Hàn, Thần Kiếm Tông, thậm chí Diệt Thần Kiếm Đế U Thủy lúc trước, Lâm tâm hồn Lang công chúa phù phù nhảy loạn, trong lòng nàng lúc này ý loạn tình mê, trong nội tâm xuân tâm u đãng.
- Trong thiên hạ, chỉ sợ cũng chỉ có hắn, có loại tâm tính này, tùy ý mắng chửi người, tùy ý giết người, khí khái trùng thiên, duy ngã độc tôn mà thôi.
Lúc này thừa tướng, Hộ quốc đại tướng quân..., đứng yên đằng sau Đế quốc Chiến Tần Quốc vương, lúc này đều truyền âm nhập mật, cùng đế quốc Chiến Tần Quốc vương nói chuyện với nhau.
- Bệ hạ, con rể tương lai ngài là Phong Vân Vô Ngân, thật điên cuồng. Tiêu diệt đế quốc Thần Kiếm cùng Thần Kiếm Tông, Ngạo Hàn Tông thì thôi, nhưng mà, hôm nay hắn có thể chiến thắng Bạch Quang sao? Đối với hắn mà nói, giống là một cái tử cục vậy. Dư nghiệt Ngạo Hàn Tông, cũng muốn giết Phong Vân Vô Ngân cho thống khoái. Hiện tại hắn lại mắng Bạch Quang là tạp chủng, đó chính là tử cục rồi.
Lúc này...
Trong hư không, dần dần vang lên.
Lúc này ở chỗ mi tâm Phong Vân Vô Ngân, cái bớt kia giống như là đường vân, run rẩy càng thêm lợi hại, phảng phất quyền thần của Huyết Vô Thường muốn đi ra diệt sát Bạch Quang vậy. Nó phóng thích ra một tia uy áp cùng sát khí, trong hư không dần dần vang lên một câu nói uy nghiêm cùng với thanh âm cưỡng bức, tại trong lòng Phong Vân Vô Ngân vang lên.
- Giết, hắn không cung kính người, dùng một quyền đuổi giết.
Nhưng mà vẫn chưa xong, âm thanh Huyết Vô thường cứng rắn, Kiếm Tiên Đồ Lục bên trong thân ảnh kiếm tiên không ngừng lập loè, trong hư không vang lên một câu duy ngã độc tôn, giống như là tuyên án tử hình Bạch Quang:
- Kẻ không tôn trọng thần linh, chết, không thể tha thứ được.
Một tia sát khí bức hiếp lấy Bạch Quang, làm cho thân hình Bạch Quang không khỏi run rẩy lên, lẩm bẩm nói:
- Cảm giác này, so với phụ thân đại nhân còn cưỡng bức hơn, đến cùng đã xảy ra chuyện gì?
Thình lình, Bạch Quang từ Cửu Đầu Liêu heo thánh thú kéo trên chiến xa viễn cổ lơ lửng tại trong hư không, nhìn Phong Vân Vô Ngân hét lớn:
- Tạp chủng, hết thảy đều đến lúc kết thúc rôid, ta không biết ngươi luyện được công pháp gì, giả thần lừa gạt quỷ, thiếu gia ta không sợ. Bổn thiếu gia lúc này đưa cho ngươi ba cái lựa chọn. Nếu ngươi không thức thời vụ, bổn thiếu gia liền sẽ đối đãi ngươi, ngươi có thể chết tại dưới đao của ta cũng là phúc khí của ngươi rồi.
Sau một khắc.
Bạch Quang lăng không đứng ngạo nghễ, trên đỉnh đầu hắn là một cái thánh quang vòng tròn, bên trong đó là một thanh đoản đao, xoay tròn, ô ô ô tiếng gió nổ lớn, từng đạo thời không phong bạo, Thiên Giới thánh hỏa, cũng đều diễn sinh ra. Lúc này thanh đao hiển hiện ra tám đao ý, thình lình, từng ánh mắt cực lớn che kín chung quanh thân thể thiếu niên áo trắng, mỗi một con mắt đều dữ tợn trừng mắt nhìn ra, ở bên trong mỗi một con mắt, đều chuẩn bị đánh ra đao pháp thế gian tà ác nhất, một ít hình ảnh vô cùng thê thảm, từ trong ánh mắt này hiện ra.
Đoản đao của Bạch Quang, không ngừng nhấp nhô đi ra vô số phù văn ác ma kinh thiên, hát vang lên bài ca Địa ngục phúng điếu.
- Bành!!!!!!!!!!
- Ma Nhãn Thương Hồn Đao.
- Chân Long Sám Hối Quyền!
Phong Vân Vô Ngân một quyền đánh ra, 1О8 đạo hình rồng chân khí trực tiếp đánh ra ngoài, trực tiếp đánh vào thánh quang đoản kiếm kia.
Mỗi một đầu long hình chân khí, ẩn chứa 1 Long lực lượng, vừa mới đánh vào đoản kiếm, liền quấn đến, phiên giang đảo hải, đoản kiếm giống như không thể điều khiển được, tự động run run. Mà Chân Long Sám Hối Quyền có 108 Long lực lượng va chạm vào đoản kiếm trên tay Bạch Quang.
- PHỐC! PHỐC! PHỐC!
Sau một khắc Thánh quang đoản kiếm ầm ầm vỡ vụn, 1О8 con rồng hình chân khí va chạm vào đoản kiếm mười lực không đến một, vẫn còn lực lượng lao xuống, vậy mà đem một cái cánh tay của Bạch Quang xoắn thành huyết vụ.
- Ah! Ah! Ah! Làm sao có thể? tay phải bổn thiếu gia, không...
Bạch Quang từ khi trở về bên người Bạch Cốt Đao đế không có nếm qua chuyện gì, lúc này..."Răng rắc" một tiếng, không gian nổi lên rung động, một đạo cánh cửa không gian thình lình hiện ra:
- Phụ thân, hài nhi vô dụng, kính xin phụ thân cứu hài nhi.
Bạch Quang nhìn Đao Đế khóc nức nở, kể ra.
Một bên cánh cửa không gian kia, xuất hiện một giọng nói.
- Hừ, ai dám làm càn, là ai? Dám đả thương hài nhi của ta, hắn không thể tha thứ.
Bỗng nhiên, Phong Sát vô cùng vô tận, vù vù vang lên.
- Chắc hẳn người ở bên trong cánh cửa không gian kia là phụ thân của Bạch Quang là một cỗ phân thân tại vị diện này, ta sao không khiến cho phân thân phụ thân ngươi cùng ngươi chôn cùng một chỗ? Nếu ngươi đã muốn giết ta, ta đây là đệ nhất ác nhân cũng thừa dịp ngươi bệnh, muốn lấy mạng ngươi!
Phong Vân Vô Ngân hung hăng nhìn cánh cửa không gian nói ra.
- Thổi cho ta, hung hăng thổi!
Lúc này nắm tay phải của Phong Vân Vô Ngân liên tục đánh ra, từng quyền Chân Long Sám Hối Quyền, không ngừng điên cuồng đánh Bạch Quang cùng bên trên cánh cửa không gian, ở giữa thiên địa, vang dội ra một loại thanh âm cực kỳ bi ai sám hối, làm cho người rơi lệ.
Một tia vết rạn, tại cánh cửa không gian sinh ra. Loại vết rạn này, mặc dù như có như không, nhưng Phong Vân Vô Ngân tin tưởng rất nhanh liền có thể phá hủy cánh cửa không gian kia, Phong Sát, kiếm khí, giống như là giòi trong xương, không ngừng ăn mòn cánh cửa không gian.
Bạch Quang hô to.
- Ah... Chết cho ta, Đao Đồ Long Đằng.
- OÀ.. ÀNH! OÀ.. ÀNH! OÀ.. ÀNH! OÀ.. ÀNH! OÀ.. ÀNH!
Phong Vân Vô Ngân không ngừng đánh ra Chân Long Sám Hối Quyền, nhưng một kích mạnh nhất của Bạch Quang đánh trúng Phong Vân Vô Ngân, lúc này Phong Vân Vô Ngân chỉ cảm thấy yết hầu ngòn ngọt, nhưng hắn cứng rắn đem ngụm tinh anh kia bức ui trở về trong cơ thể. - Rất tốt, ta thật lâu không có loại cảm giác này, ngươi cũng chẳng qua là nỏ mạnh hết đà, ta liền thành toàn cho ngươi, chết cho ta.
Phong Vân Vô Ngân chỉ vào Bạch Quang khinh miệt nói.
- Sát Thần Quyền Pháp tụ Long thức.
- Băng Liệt Thức.
- Thăng Long Thức.
- Bành.
- Không, Thiếu chủ, chủ nhân...
Lúc này Bạch Quang cùng Đao Đế kia hô lên. Đáng tiếc, Tụ Long quyền của Phong Vân Vô Ngân đã đem hắn oanh thành huyết vụ sương mù.
Sau một khắc...
- Không....
Thân thể Bạch Quang bị Băng Liệt Thức đuổi giết, thân thể ầm ầm vỡ vụn, từ trên không phiêu linh hạ xuống, Đao Đế chỉ có thể trơ mắt nhìn con trai của mình vẫn lạc.
Hơn nữa, còn đem chiêu thiên giai kiếm pháp này của Phong Vân Vô Ngân lần nữa tạo hình, tiếp cận thiên đạo, một kiếm giết ra, hoàn mỹ vô khuyết.
Sau khi hoàn thành chiêu kiếm này, hoàng kim ý chí bên trên Kiếm Tiên Đồ Lục, hao phí bảy tám phần mười, từ từ phai nhạt xuống.
- Thiếu gia cẩn thận! Phong Vân Vô Ngân cẩu tặc kia, mới vừa rồi là giả vờ. Ghê tởm! Đáng chết! Kiếm pháp của hắn, uy lực làm sao lại bạo tăng mấy lần. Thiếu gia cẩn thận.
Hắc bạch đao bộc, liên tục mắng, nhắc nhở Bạch Quang. Loại, bọn họ lú này cũng không dám tùy tiện xuất thủ.
Dù sao, Bạch Quang tâm cao khí ngạo, là muốn tự mình đích thân đánh bại Phong Vân Vô Ngân, thành tựu uy danh, cũng không để cho người bên cạnh nhúng tay.
Phong vân đột biến.
Hiện trường kiếm bạt, bị Phong Vân Vô Ngân đánh ra một kiếm, hoàn toàn hấp dẫn.
Những hoàng đế kia, cùng những võ giả tại chỗ xem cuộc chiến, thậm chí đám người Thanh Đế, da đầu đều ở phát tê dại. Quá kinh khủng, chỉ là một khắc, Phong Vân Vô Ngân ở kiếm đạo tu vi, vừa tăng lên một bậc. Một kiếm giết ra, phách tuyệt thiên hạ, không có chút nào sơ hở. Hơn nữa, ở trên kiếm ý, cũng hoàn thành lĩnh ngộ 9 phân quy 8.
Loại tốc độ tiến bộ này, tuyệt đối là yêu nghiệt, nghịch thiên.
Hơn nữa, Phong Vân Vô Ngân tùy ý bị Bạch Quang Ma Nhãn Thương Hồn Đao chém giết đến trong linh hồn, nhưng lúc này lại không hư hao chút nào, còn tương kế tựu kế, làm bộ linh hồn tiêu mất, chiếm được thời gian rất ngắn, dùng để đột phá kiếm đạo.
Người nghịch thiên, cũng không nghịch thiên như Phong Vân Vô Ngân như vậy.
Phong Vân Vô Ngân một kiếm giết ra, một quyền đánh ra 1О8 con rồng hình dạng chân khí, gầm thét vũ động.
- Chân Long Sám Hối Quyền! Tụ Long Thức! Băng Liệt Thức! Giết cho ta!
Từng đạo chân khí hình rồng thô cường tráng, Long Thủ Già Thiên, toàn bộ đánh đi ra, hướng Bạch Quang trong chiến xa giữa không trung.
Mấy động tác mau lẹ, Phong Vân Vô Ngân thừa dịp Bạch Quang hăng hái, chợt thi triển ra mấy đại tuyệt thế sát chiêu, muốn đem Bạch Quang đánh chết.
- Đao Đế chi tử, vậy thì như thế nào? Nếu muốn giết. Ta Phong Vân Vô Ngân, không gì kiêng kỵ.
- Phốc...
Một kiếm quét qua, 9 đầu Lão Trư kéo xe, toàn bộ giết hết, đỉnh đầu phóng lên cao, thánh huyết phun tung toé, ô hô ai tai, rối rít ngã xuống.
- Phanh! Phanh! Phanh!
Từng đạo hình rồng chân khí, Già Thiên Long Thủ, lấy lực lượng đánh bại vị diện, ngạnh sanh tại chiến xa
Phong Vân Vô Ngân nhất cổ tác khí, tay phải bành trướng, giơ lên Thần Lực Chùy, gia trì vô thượng thần lực, đập ở thánh quang vòng tròn trên đỉnh đầu Bạch Quang.
- Phốc ~
Giữa không trung, Bạch Quang bị thần lực chấn thành trọng thương, miệng phun ra một ngụm máu tươi, hai chân thoáng một cái, trực tiếp từ trên chiến xa té rơi xuống, sau đó nặng nề đập trên mặt đất, thánh huyết từ hắn tai mắt mũi miệng cuồng bắn ra, rất nhanh thấm đầy đất, thê thảm không nỡ nhìn.
- Khụ khụ...
Bạch Quang vùng vẫy, hai cánh tay khẽ chống, từ từ bò dậy.
- Thiếu gia! Giết chết hắn! Giết chết Phong Vân Vô Ngân! Vận dụng gia tộc pháp bảo.
Hắc bạch hai tên đao bộc, khàn giọng gầm thét, giống như điên.
Thanh Đế phân thân, cùng với các đại đế quốc hoàng đế, trên trán cũng thẩm thấu mồ hôi lạnh. Phong Vân Vô Ngân này, quá độc ác, ngay cả Đao Đế chi tử, cũng dám như đánh như vậy. Bây giờ, làm thế nào đi giải quyết tốt hậu quả?
Lúc này, khóe miệng Bạch Quang như bệnh tâm thần, điên cuồng rống giận.
- Gia tộc chiến xa, dung nhập vào thân thể của ta, nghiền nát hết thảy hư vô.
- Phanh!
Một tiếng vang thật lớn, từ trong hư không, cổ xưa chiến xa kia ầm ầm phân thể, hóa thành vô số thượng cổ phù văn, đồ án, đồ đằng, hơi thở văn minh cổ xưa, như thác nước trùng xoát xuống dung nhập vào nhục thể Bạch Quang.
- Oanh ~~.
Lấy Bạch Quang làm trung tâm, một cổ lực lượng cuồng bạo chí cực bắn ra, trong nháy mắt đem mấy ngàn tên thánh giai đang xem cuộc chiến, toàn bộ chấn thành phấn vụn.
Bạch Quang một lần nữa đứng lên, lúc này, thân thể hắn cao đến hơn một trượng, cả người miệng như huyết hải, mắt như nhật nguyệt, đỉnh đầu như núi, chỗ sâu mi tâm cũng xuất hiện một đao nhãn, kích bắn ra ánh đao cổ xưa, thân thể chung quanh, tỏa ra rất nhiều thời kỳ thượng cổ đao hình dạng văn tự, huyết nhuộm phù văn, chung quanh tuyên truyền, ở sau lưng của hắn, xuất hiện chín chuôi Huyết tích chiến đao.
Lúc này trên da thịt hắn, phát ra một loại màu sắc Thanh Đồng cổ xưa.
- Đông! Đông! Đông!
Bạch Quang trên mặt hiện ra nụ cười tàn khốc, từng bước hướng Phong Vân Vô Ngân đi tới. Cả người, hoàn toàn diễn biến thành một hồng hoang đao ma.
Đây là Bạch Quang gia tộc, có đại năng thu thập các loại tài liệu hồng hoang, hao phí vô số tinh huyết, luyện chế ra chiến xa. Có thể dung nhập vào thể nội tộc nhân đệ tử, tăng lên lực chiến đấu.
- Cái đồ chơi quỷ gì? chết cho ta!
Lúc này trường kiếm Phong Vân Vô Ngân đánh giết, liên tục hơn mười đạo kiếm quang, chém giết ra ngoài, cùng lúc đó, 1О8 long thần lực ngưng tụ, đánh ra từng chiêu Sát Thần Quyền Pháp, Chân Long Sám Hối Quyền.
- Con kiến hôi!
Ở trong lòng bàn tay Bạch Quang, xuất hiện từng đạo vết đao, những vết đao này, đều có lịch sử cổ xưa, giống như là đại năng trong Bạch Quang gia tộc, lưu lại một chiêu vô cùng kinh sợ.
Bạch Quang bước nhanh về phía Phong Vân Vô Ngân.
Rõ ràng trong lúc này, trong lòng bàn tay vô số vết đao cổ xưa, ngưng tụ thành một cái đao, đánh ra một kích, khắp vòm trời cũng bị xé rách, bốn bề cũng là hỗn độn, mang theo nước lũ cuồn cuộn, uy nghiêm không thể kháng cự, oanh kích về phía Phong Vân Vô Ngân.
Quyền lực kiếm quang Phong Vân Vô Ngân, trong nháy mắt bị con dao chém nát, thủ đao dư âm nặng nề chém giết ở lồng ngực Phong Vân Vô Ngân, phát ra một tiếng kim thiết vang lên.
- Phốc ~~
Phong Vân Vô Ngân ngửa mặt phun ra một ngụm máu tươi, cả người cũng bay ra ngoài.
Ở lồng ngực của hắn, để lại một vết thương bề sâu chừng hơn tấc, máu tươi đều bão táp phun ra.
Phải biết rằng, Phong Vân Vô Ngân tiếp dẫn 1О8 long thần lực nhập vào cơ thể, cải tạo nhục thân, thân thể kiên bất khả tồi, thật không nghĩ đến lại bị thương như vậy.
- Giết chết ngươi!
Bạch Quang từng bước bước qua, đi về phía Phong Vân Vô Ngân.
Phong Vân Vô Ngân cố nén đau đớn, từng đạo hình rồng chân khí, đều ở dưới da thịt du tẩu, Phong Vân Vô Ngân muốn chữa trị vết đao. Bất quá, thời gian này Phong Vân Vô Ngân đã mất đi chiến lực.
- Ngươi còn không chết? Ha ha ha ha ha Hmm!
Bạch Quang cười lên điên cuồng, giống như chân chính nắm trong tay sinh tử Phong Vân Vô Ngân.
Trong lúc này...
Ở bên trong đan điền Phong Vân Vô Ngân, sáng lên một đoàn thánh quang ánh sáng ngọc, tinh lọc hết thảy, đuổi hết thảy.
- Rống!
Gầm lên giận dữ, từ bên trong đan điền Phong Vân Vô Ngân, tóe phát ra, mang theo nhiều tia hơi thở long tộc yếu ớt, thôn nhật nạp nguyệt, vạn thế bất hủ.
Sau một khắc, một cái thánh quang giao long lóe lên, từ bên trong đan điền Phong Vân Vô Ngân, thật nhanh chui ra, thân thể mấy vạn mét dài, quanh co hư không, mỗi một đồng lân phiến, cũng hoán phát ra tới thánh quang, hướng trên đỉnh đầu, huyền phù ba cái thánh quang đại bàn, nổi lên thánh hỏa, nổi lên thánh băng, còn dư lại nổi lên Phong sát.
← Ch. 312 | Ch. 314 → |