← Ch.318 | Ch.320 → |
- Phong Vân Vô Ngân kia, sẽ cùng Thanh Đế con kiến hôi cùng nhau đi tìm kiếm cổ Kiếm Đế Cổ Thương bảo tàng. Cổ Thương này Bổn đế cũng cùng hắn giao thủ, hắn có kiếm thuật thông thần, thực lực so với Bổn đế, còn muốn hơi cao một chút. Vì vậy, lần này chúng ta một hòn đá hạ hai con chim, một mặt tìm cơ hội bắt sống Phong Vân Vô Ngân, ở một phương diện khác, thăm dò Cổ Thương bảo tàng. Cổ Thương Kiếm Đế, cả đời này trữ hàng tài phú, so sánh với gia tộc chúng ta cũng không ít hơn, thăm dò bảo tàng hắn, hết sức có ý nghĩa.
- Bạch Khải, Bạch Lệ, chuyện này, giao cho các ngươi đi làm. Nhớ kỹ, không nên lỗ mãng, tùy thời mà hành động, mưu định mà hành động.
- Đúng vậy, phụ thân đại nhân.
Hai tên trung niên nam tử, đi ra.
Trung niên nam tử bên trái, Bạch Khải, Thánh Giai 5 chuyển, đang đánh sâu vào Đế Giai, mặt mũi ấm áp, trắng nõn, giống như là một người tốt, vô số thiên cơ, ảo diệu, đều ở thân thể của hắn lưu chuyển, nhưng là trong ánh mắt của hắn, chỗ sâu trong, ẩn hàm rất nhiều mùi vị hèn hạ cùng âm hiểm, là một nhân vật khó dây dưa.
Trung niên nam tử bên phải, Bạch Lệ, hình tượng tàn nhẫn, hung tàn, đỉnh đầu thiên hà gảy lìa, tuôn hiện ra vô số quân đoàn ác ma, ở trong đó chém giết liên tiếp, hắn cũng là Thánh Giai 5 chuyển.
- Bạch Khải, Bạch Lệ, các ngươi đi Thanh Đế cung điện, cùng bọn họ tiến vào Cổ Thương tàng bảo, tìm cơ hội bắt Phong Vân Vô Ngân. Cũng cướp đoạt Cổ Thương bảo tàng. Lấy lực công kích các ngươi mà nói, đã cùng Đế Giai rồi. Các ngươi cũng có thể mượn lần này lịch lãm, nhất cử đột phá bình cảnh, tiến tới Đế Giai.
Bạch Cốt Đao Đế phân phó nói.
- Vâng, phụ thân đại nhân, chúng ta sẽ không để cho ngài thất vọng, cũng sẽ thay Bạch Quang đệ đệ báo thù, đem Phong Vân Vô Ngân bắt sống trở lại.
Bạch Lệ kia cùng Bạch Khải, nói.
- Mạc quản gia, ngươi phân phối một chút nhân thủ, hiệp trợ Bạch Khải, Bạch Lệ.
- Vâng, lão gia.
Huyền Tôn đại lục, Chiến Tần đế quốc là nơi tiên gia phúc địa.
Phong Vân Vô Ngân ngồi xếp bằng ở tòa đỉnh núi. Trên một khối nham thạch, cảnh sắc tươi đẹp ở chung quanh thân thể Phong Vân Vô Ngân, độ lên một tầng viền vàng.
Phong Vân Vô Ngân nhắm mắt, thổ tức, đang tiến hành tu luyện.
Ở phía trên đỉnh đầu của hắn, có một cái cự đỉnh phát ra màu đỏ nhạt sáng bóng, cự đỉnh này, phạm vi mười mấy mẫu lớn nhỏ, rất nhiều phù văn nòng nọc, đều ở quanh quẩn trong đó. Những thứ phù văn này, tựa hồ cũng không thuộc về vị diện này, tản ra một cổ bá đạo, diệt sạch thiên hạ, hơi thở thái cổ. Ở mặt ngoài cự đỉnh, bao trùm lấy Phong sát dầy cộm nặng nề, kinh đào hãi lãng, cuồn cuộn lưu động.
Lô đỉnh này, chính là Thiên Địa Bá Khí Quyết Phong Vân Vô Ngân ngưng kết ra hoả lò. Ngưng luyện hóa thương sinh vạn vật, hôm nay, tu vi Phong Vân Vô Ngân, đột phá tới Tiên Thiên Chính Khí cảnh, mỗi một viên thiên địa đan điền phẩm chất đều căng vọt, đế tạo nên khí phách hoả lò, dần dần ngưng tụ thành thực chất.
Nếu như nói trước kia, hoả lò khí phách là vô hình vô chất, nhưng bây giờ ngay nó có hình chất rồi, trở thành vật thật. Người bên cạnh, cũng đều có thể rõ ràng nhìn thấy.
Lúc này, Phong Vân Vô Ngân lấy khí phách hoả lò ra, đang dốc lòng tu luyện.
Phong Vân Vô Ngân gia bộc, tỳ nữ đứng ở một bên rất xa, dùng ánh mắt vô cùng sùng bái, nhìn Phong Vân Vô Ngân.
- Các ngươi nhìn, chủ nhân tu luyện công pháp rất đặc biệt. Mang một cái bếp lò, bếp lò này, cho ta có một loại cảm giác văn minh cổ xưa, giống như là một món đồ cổ, lỗi thời. Không biết chủ nhân là từ đâu mà có được.
- Chủ nhân tu luyện công pháp, tự nhiên là vô địch thiên hạ. Ta nói với các ngươi, nghe nói, chủ nhân ở Vô Biên Hải Vực Tứ Giới, cũng xông xáo ra ngoài danh tiếng lớn như thế, được xưng Vô Biên Hải Vực Tứ Giới đệ nhất ác nhân, giết người như ngóe. Bất quá, ta tin tưởng, đó là thế nhân đối với chủ tử chúng ta có thành kiến. Chủ tử tuổi còn trẻ, nhất biểu nhân tài, chẳng có chỗ nào là giống như ác nhân?
...
Những tỳ nữ, gia bộc, được hầu hạ Phong Vân Vô Ngân ở hoàng thất tiên gia phúc địa tu luyện, còn được tiên thiên cường giả chỉ đạo, tu vi tất cả đều kéo lên.
Bây giờ, hạ nhân, cũng tấn thăng làm tiên thiên cương khí cảnh.
Chúc Lão, cũng đi theo Phong Vân Vô Ngân, tới nơi tiên gia phúc địa này, lười biếng ngồi ở cửa cung điện, một bên uống rượu, một bên nhìn Phong Vân Vô Ngân đang tu luyện, trong mắt thỉnh thoảng tỏa ra kỳ quang, lẩm bẩm nói.
- Tiểu oa nhi này, tu luyện rốt cuộc là công pháp gì? đỉnh lô kia bá đạo tuyệt luân, có mùi vị thái cổ, hơn nữa, thật giống như là một thân tu vi của hắn ngưng kết mà thành bảo khí, sách sách, ở có chút vị diện cao cấp, có cường giả sở công pháp tu luyện, có thể ở đan điền làm văn, đem đan điền tế ra, biến thành bản mạng pháp bảo, uy lực cường đại, quét ngang bát phương. Tiểu oa nhi tu luyện loại công pháp này, nơi kỳ lạ, cũng là cùng cái loại công pháp ngưng kết bổn mạng pháp bảo, có cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu. A, tiểu oa nhi lúc này mới bao nhiêu tuổi? 15 tuổi mà thôi, là có thể tàn sát thánh rồi, dưới loại tình huống vị diện cấp thấp này, cơ hồ là thiên tài không cách nào vượt xa, tiền vô cổ nhân hậu vô lai giả, là nhân vật truyện kỳ. Nếu tới vị diện cao cấp, cũng là một thanh niên tài tuấn. Sợ rằng, lão đầu tử khi còn sống, thù hận có lẽ thực sự trông cậy đến tiểu oa nhi rồi. Thôi, thôi, không nên nghĩ nhiều như vậy, mà xem một chút tầm bảo lần này, tiểu oa nhi có thể có kỳ ngộ lớn hơn nữa hay không.
Chúc Lão không hề nhìn về phía Phong Vân Vô Ngân nữa, chỉ lo uống rượu.
Lúc này hãy nói đến Phong Vân Vô Ngân, hắn thúc dục Thiên Địa Bá Khí Quyết, một ngụm khí phách hoả lò, sau khi luyện hóa thi thể Bạch Quang. Bạch Quang là Thánh Giai Nhất Chuyển, da thịt, thân thể, xương cốt, nội tạng, toàn bộ cũng đã được trải qua cải tạo, tùy từng đạo phù triện tạo thành. Phong Vân Vô Ngân hao phí gần nửa ngày, mới đưa thi thể luyện hóa sạch sẻ, cẩn thận thăm dò, chiếm được rất nhiều bổn nguyên năng lượng, Tiên Thiên Chính Khí đan điền đạt được rất nhiều ích lợi.
Đến cuối cùng, thi thể Bạch Quang bị luyện hóa sạch sẻ, còn dư lại tới 5 giọt bổn mạng tinh huyết, huyền phù ở bên trong khí phách hoả lò. 5 giọt tinh huyết này, thành hình dáng chiến đao, phát ra hơi thở đế vương, còn đang giãy dụa, thỉnh thoảng bành trướng, thỉnh thoảng thu nhỏ lại, thỉnh thoảng nhảy lên.
- Ân? năm giọt tinh huyết này, phải là trong cơ thể Bạch Quang, ẩn chứa Đao Đế trực hệ huyết mạch đời thứ nhất tinh huyết rồi.
Phong Vân Vô Ngân trong lòng chợt hiểu ra.
- Sách sách, thật là lợi hại, đừng xem thường tinh huyết này, nó lớn như vậy, nhưng là tùy ý ném vào đại dương, cũng sẽ tạo thành nổ tung, thậm chí bốc hơi lên một mảng lớn đại dương. Đao Đế huyết mạch, quả nhiên là uy năng chống đỡ trời. Luyện hóa 5 giọt bổn mạng tinh huyết, đối với tu vi của ta, tất nhiên có lợi thật lớn, đó là nói không hết chỗ tốt, so sánh với luyện hóa linh thạch, dược liệu, cường thịnh hơn mấy chục lần, gấp mấy trăm lần.
Bây giờ, tu vi Phong Vân Vô Ngân, đã đạt tới Tiên Thiên Chính Khí cảnh tầng thứ rất cao rồi, hắn kế tiếp muốn, chính là đánh sâu vào tầng thứ cao hơn.
Đó là Thánh Giai.
Thành thánh, liền giống như một bước lên trời, coi như là chính thức bước lên con đường võ đạo.
Dĩ nhiên, đối với Phong Vân Vô Ngân yêu nghiệt mà nói, cảnh giới thành thánh, chẳng qua là một con đường trong đó mà thôi.
Hắn có hai con đường khác, cũng đi cực kỳ thuận lợi.
Trong đan điền chiếm cứ thánh giao, đã lần nữa lâm vào trạng thái ngủ đông, ở trong đó hấp thu cái mai Long Châu kia còn dư lại một phần tư năng lượng.
Trong lúc hấp thu Long Châu ba phần tư năng lượng, giao long phẩm cấp, là Thánh Giai tam chuyển. Nói cách khác, đem Long Châu còn dư lại một phần tư năng lượng toàn bộ hấp thu xong, giao long kia sẽ đạt tới Thánh Giai bốn chuyển.
Thánh Giai bốn chuyển giao long, trong cơ thể ẩn chứa nhiều tia Chân Long huyết mạch, vừa luyện hóa bổn nguyên Phong sát rồi, lực công kích hẳn là cùng bình thường Thánh Giai 5 chuyển loài người.
Thánh Giai, chia làm năm chuyển, lại hướng lên, chính là Đế Giai. Ở nơi cấp thấp vị diện này, Đế Giai thuộc về đỉnh chóp Kim tự tháp.
Về phần thân thể lực lượng, Phong Vân Vô Ngân trữ 108 long thần lực, học xong năm chiêu phía trước Sát Thần Quyền Pháp, bây giờ cần đạt được càng nhiều lực lượng, mới có thể học tập mấy chiêu sau của Sát Thần Quyền Pháp.
- Lần này tầm bảo, ý nghĩa trọng đại, nếu như có thể tìm được bội kiếm năm đó thượng cổ Kiếm Đế Cổ Thương sử dụng, chứa nhiều di vật, để cho Kiếm Tiên Đồ Lục hấp thu kiếm ý, kiếm hồn cổ xưa ẩn chứa trong đó, đối với Kiếm Tiên Đồ Lục mà nói, chính là bổ sung khổng lồ. Kiếm Tiên Đồ Lục rốt cuộc là cái bảo vật gì? Có lẽ, sau khi thăm dò Cổ Thương Kiếm Đế bảo tàng, là có thể có được một cái đáp án.
Phong Vân Vô Ngân mở mắt, thần mang trên trán phóng ra.
Lúc này, lại có mấy đạo thân ảnh, phù hiện ở trong đầu Phong Vân Vô Ngân.
Lý Thanh Thanh, Chiến Tần đế quốc đệ nhất tán tu, Lý Vạn Tiên, Lý Thanh Thanh, Phong Vân Vô Ngân cùng Thanh Thanh, lập thành ước hẹn hôn sự ba năm, hôm nay, ba năm đã đến, Phong Vân Vô Ngân cũng đã từ ban đầu là một đứa trẻ, biến thành thiếu niên 15 tuổi. Hắn có thể đi thực hiện hứa hẹn ban đầu rồi. Sẽ không để cho Thanh Thanh vì mình đợi ba năm thời gian vô ích. Bất quá, Phong Vân Vô Ngân tính toán là lần này sau khi tầm bảo chấm dứt, mới đi tìm Thanh Thanh.
Phong Vân Tuyết, đây là tỷ tỷ Phong Vân Vô Ngân, theo như lời Chúc Lão nói, Tuyết tỷ đi theo Ngạo Hàn Tông thủ tịch luyện dược đại sư, vân du tứ hải, hái linh dược, học tập luyện đan. Phong Vân Vô Ngân cũng thường xuyên nhớ tới tỷ tỷ của mình, bất quá, Tuyết tỷ hành tung mờ ảo, lưu lạc thiên nhai, vô định.
Dĩ nhiên, Phong Vân Vô Ngân cũng sẽ nghĩ tới Huyết Linh Lung, cái cô gái này chân chất khả ái, dù sao, Phong Vân Vô Ngân cùng nàng trần truồng ôm nhau hơn một năm thời gian, sinh ra tới rất nhiều tình cảm vi diệu.
Đang ở suy nghĩ Phong Vân Vô Ngân, trên một ngọn núi, phía sau Chiến Tần đế quốc hoàng đế, xếp thành một hàng, ước chừng 7 tên Thánh Giai, Phong Vân Vô Ngân xa xa quan sát, khuôn mặt Lâm Lang công chúa, ngượng ngùng, đứng ở bên cạnh hoàng đế, nhịn không được ánh mắt nhìn lén Phong Vân Vô Ngân, sau đó nhìn xuống dưới, ánh mắt của nàng như si ngốc ngơ ngác.
Chiến Tần đế quốc hoàng hậu, mẫu nghi thiên hạ, ung dung hoa quý, đứng ở bên cạnh Lâm Lang công chúa, nhìn một chút nữ nhi bảo bối của mình, vừa xem một chút lão công của mình, rồi sau đó, nhẹ nhàng dùng cùi chỏ, đụng đụng hoàng đế, hung hăng cáu giận nói.
- Ngươi cái phụ hoàng này, là làm thế nào? Còn không mau đi qua, nói cho Phong Vân Vô Ngân một chút.
- Ai...
Chiến Tần đế quốc hoàng đế, thổn thức thở dài, trên mặt lộ ra rất nhiều khó khăn, lúng túng, hắn nói.
- Lâm Lang, ngươi... Ngươi là nghĩ thế nào?
Lâm Lang công chúa mắt hạnh lưu ba, bên trong đôi mắt, toàn bộ cũng là ước mơ, yêu say đắm, có màu hồng phấn di động.
- Tất cả nhờ cậy phụ hoàng làm chủ, nữ nhi không có gì... Không có gì...
Nói xong, hai gò má nàng ửng đỏ, lâm vào bên trong ảo tưởng của mình, thỉnh thoảng lấy ánh mắt nhìn Phong Vân Vô Ngân ở ngọn núi phía xa.
Chiến Tần đế quốc hoàng đế, nhức đầu.
- Nữ nhi ngoan, cái Phong Vân Vô Ngân kia ngươi là nhìn thế nào.
- A?
Lâm Lang công chúa sửng sốt, chợt bật thốt lên nói.
- Trên đời này, không còn có người nào so với hắn tốt hơn. Hắn là thật anh hùng, không sợ hãi... Nữ nhi... Nữ nhi thấy khóe miệng hắn nhếch lên, toát ra vẻ mặt vô cùng ngạo mạn, nói ra cái loại lời vô cùng lớn lối, muốn đem người tức chết... Nữ nhi...
Lâm Lang công chúa giọng nói chuyển thấp, bách chuyển thiên hồi.
- Nữ nhi rất thích hắn.
Chiến Tần đế quốc hoàng đế, trên mặt vẻ xấu hổ càng đậm.
- Cái kia... Nữ nhi bảo bối, ngươi, ngươi, ngươi biết Phong Vân Vô Ngân rồi?
Vua của một nước, nói chuyện cũng nói lắp bắp rồi.
Lâm Lang công chúa sắc mặt kịch biến, tựa hồ dự cảm được cái gì, nàng ngước mắt to, ngập nước.
- Phụ hoàng, ngài ban đầu, ngay trước mặt văn võ bá quan, đem nữ nhi cho phép gả cho hắn... Ngài, ngài bây giờ... Hỏi nữ nhi là có ý gì...
Lâm Lang công chúa khẩn trương, luôn miệng nói.
- Mẫu hậu, ngài lúc ấy đã ở đó, ngài là biết chuyện này... Tư Mã thúc thúc, ngài cũng ở đó, đúng không?
Đứng ở phía sau hoàng đế, Tư Mã Thừa tướng, sắc mặt cực kỳ lúng túng.
- Công chúa... điều này...
- Nữ nhi bảo bối, ngươi đừng vội, phụ hoàng ngươi đã nói, tự nhiên là định đoạt, hắn là vua của một nước, vua không nói đùa.
Hoàng hậu vội vàng lôi kéo hoàng đế, đi qua một bên. Nàng phái ra uy đại phóng, phát ra tính tình nói.
- Ma quỷ! Ngươi rốt cuộc có đi hay không! Ngươi không đi, ta tự mình đi nói cùng Phong Vân Vô Ngân!
Hoàng đế buồn rầu nói.
- Hoàng hậu, trẫm cũng đã nói với ngươi rồi, Phong Vân Vô Ngân hôm nay, đã sớm xưa đâu bằng nay, tu vi mạnh mẽ, hơn có có thần cấp sư phụ, nữ nhi của chúng ta... Sợ rằng, chỉ sợ là không xứng với Phong Vân Vô Ngân rồi. Hôm nay, ở trước mặt Phong Vân Vô Ngân nói chuyện xưa, nếu bị hắn cự tuyệt ngay mặt, ngươi để cho gương mặt trẫm này, chui vào đâu đây?
- Ta bất kể! Ngươi nhất định phải đi nói! Nếu không, ta không để yên cho ngươi!
Hoàng hậu không buông tha.
- Lâm Lang nhà ta, băng tuyết khả ái, trong trắng ngọc ngà, có cái gì không xứng với Phong Vân Vô Ngân? Ngươi lập tức đi nói với hắn, nếu không, hừ!
Hoàng đế lúc này, mặc dù là vua của một nước, Thánh Giai tam chuyển, nhưng cuối cùng cũng là sợ lão bà, hắn liên tục đồng ý, chợt nhìn 7 tên Thánh Giai phía sau nói.
- Các ngươi, theo trẫm cùng đi đến chỗ Phong Vân Vô Ngân, ngày mai, chúng ta liền cùng nhau đi Giới Vương cung điện, sau đó đi thăm dò thượng cổ Kiếm Đế bảo tàng. Chúng ái khanh, bảo tàng này, có thể nói vị diện chúng ta là khổng lồ nhất, trân quý nhất, bên trong ẩn chứa vô số kỳ ngộ, có thể có làm chúng ta nhận được cơ hội đột phá cảnh giới.
- Vâng, bệ hạ!
7 tên Thánh Giai, đồng thời lĩnh mệnh, bên trong đôi mắt, cũng cực nóng.
Một nhóm người, lăng không phi độ, trực tiếp bay qua, bay tới ngọn núi Phong Vân Vô Ngân.
Hoàng hậu cắn chặt răng, nắm tay Lâm Lang công chúa.
- Nữ nhi bảo bối, chúng ta cùng đi.
← Ch. 318 | Ch. 320 → |