← Ch.032 | Ch.034 → |
- Vẫn còn ngây ra đó làm gì? số 100, mau đi chọn công pháp!
Chúc lão đầu gằn giọng nói với Phong Vân Vô Ngân.
Phong Vân Vô Ngân vẻ mặt đau khổ, chạy tới cửa ‘công pháp luyện thể, trong lòng tự an ủi mình nói:
- Vẫncòn may, ta là số 100, còn được chọn, nếu như là số 109 thì mới thực sự là xui xẻo. Xui xẻo đến cực độ!
Trong nháy mắt hắn đã chạy đến trước cửa luyện thể, nhẹ nhàng đẩy cửa bước vào.
Tâm trạng của Phong Vân Vô Ngân cũng không tốt chút nào, bởi vì thời gian cấp bách nên chỉ có thể cắn răng bước vào cửa "luyện thể".
Bên trong cánh cửa là một căn phòng nhỏ khô ráo, bốn vách tường có khảm nguyệt thạch, ánh sáng rực rờ, khiến mỗi góc của căn phòng đều được soi sáng.
Vị trí sát tường đối diện có đặt một giá sách gỗ cổ, trưng bày 10 cuốn sách nhỏ.
Bỗng nhiên, Phong Vân Vô Ngân cảm giác được, trong căn phòng nhỏ này, dường như có một luồng khí tức cổ xưa thâm thúy sâu xa, khiến người ta vô cùng tinh táo, đắm mình vào đó, trong lòng bỗng nhiên cảm thấy trang nghiêm.
Chỉ thoáng chốc, những ảo não trong lòng Phong Vân Vô Ngân cùng sự coi thường công pháp luyện thể, tất cả đều biển mất, đổi lại là sự trang nghiêm của linh hồn.
- Chỉ có thời gian 5 phút để lựa chọn, ta phải mau chóng hoàn thành mới được!
Phong Vân Vô Ngân vừa nghĩ lại, bước chân nhanh chóng đi đến phía trước giá sách.
10 quyển công pháp, Phong Vân Vô Ngân đương nhiên không thể mở từng quyển xem, hắn nhắm hai mắt, dùng tay vơ tùy tiện, cầm lên một quyển sách nhỏ hơi mỏng, trợn mắt nhìn...
- Man Thần Lực Vương Quyết.
Đẳng cấp: Huyền giai cấp thấp.
Loại hình: công pháp luyện thể.
Chú giải: tu vi huyền khí đạt được Hậu Thiên nhị phẩm có thể thử tu luyện công pháp này. Người có tố chất cơ thể ưu việt, nhiều tiền bạc, thích hợp tu luyện công pháp này.
Đặc điểm: rèn luyện da gân, cơ bắp, xương cốt, luyện đến cảnh giới nhất định thì đao thương bất nhập, nước lửa bất xâm, song quyền có thể bộc phát lực lượng vạn cân, độ khó tu luyện lớn, tiến cảnh chậm chạp.
- Cái gì mà người có nhiều tiền bạc thích hợp tu luyện công pháp này? Thực sự là quá kỳ quái! Lẽ nào người nghèo liền không thể tu luyện 'Thần Man Lực Vương Quyết' sao?
Phong Vân Vô Ngân không nói gì, thấy thời gian lựa chọn còn lại không còn nhiều, trong tay hắn cầm quyển 'Thần Man Lực Vương Quyết', tay kia nhanh như chớp cầm lấy quyển sách nhỏ bên cạnh, nhìn qua một chút...
- Vạn Yêu Quyết.
Đẳng cấp: Huyền giai cấp thấp.
Loại hình: công pháp luyện thể.
Chú giải: Tu vi huyền khí đạt được hậu thiên nhị phẩm có thể thử tu luyện thử công pháp này. Người có tố chất cơ thể ưu việt, nhiều tiền bạc, thích hợp tu luyện công pháp này.
Đặc điểm: luyện đến cảnh giới nhất định, da thịt sẽ sừng hóa, như yêu thú, lực phòng ngự tăng mạnh.
- Yêu thú? Vậy thì thôi đi!
Phong Vân Vô Ngân chán ghét ném luôn quyển Vạn Yêu Quyết xuống, cầm quyển Thần Man Lực Vương Quyết chạy ra ngoài.
- Vô Ngân, đệ qua đây.
Thấy Phong Vân Vô Ngân đã chọn xong công pháp, Phong Vân Tuyết ở bên kia vẫy tay, trên mặt tràn đầy sự quan tâm.
Phong Vân Vô Ngân chạy tới, cười nói:
- Tuyết tỷ, đệ tùy ý chọn một quyển công pháp luyện thể.
- Thế nào?
Phong Vân Tuyết sốt ruột nói.
- Cái này... Rất tốt! Rất tốt!
Phong Vân Vô Ngân miễn cường vui cười nói.
Rất nhanh, 9 đệ tử còn lại đều tiến vào cửa 'luyện thể', lấy đi 9 quyển luyện thể tâm pháp.
Người thiếu niên thấp bé lúc trước oán giận nói với Phong Vân Vô Ngân công pháp luyện thể rác rưởi thế nào, trong tay cầm một quyển sách nhỏ, buồn rầu đứng bên cạnh Phong Vân Vô Ngân.
- Huynh đệ, ngươi vẫn còn cười được?
Phong Vân Vô Ngân nhìn quyển công pháp hắn chọn, chính là quyển Vạn Yêu Quyết.
Phong Vân Vô Ngân thuận miệng nói.
- Huynh đệ, ta thấy ngươi chọn quyển công pháp luyện thể này là rất không tồi đâu.
Thiếu niên thấp bé liếc nhìn Phong Vân Vô Ngân không nói được lời nào.
Lúc này, Chúc lão đầu đứng lên, bộ mặt hết sức nghiêm túc.
- Được rồi, các thiếu niên, vũ kỳ công pháp đã chọn xong, mỗi người một quyển, công việc của Chúc lão đầu ta coi như là đã hoàn thành hơn nửa. Đều nghe kỹ cho ta, từ nay trở đi, bản thân các ngươi tìm hiểu tu luyện vũ kỹ bên trong công pháp phải thật kín đáo, tuyệt đối không được truyền lại cho nhau, cho nhau mượn đọc những vũ kí công pháp của mình, người nào vi phạm, trực tiếp xử tử!
Trong lúc nói, trong mắt Chúc lão đầu hung quang đại thịnh, khí thế khắp người, giống như hồng hoang yêu thú, hung tàn thô bạo.
- Các ngươi tốt nhất mau nhanh chóng học thuộc lòng nội dung quyển công pháp trong tay, sau đó tiêu hủy đi, ai dám mượn công pháp của người khác, cướp đoạt công pháp của người khác hay trao đổi, giết không tha!
Chúc lão đầu giọng điệu nghiêm túc, lời nói kiên định, vẻ mặt hung dữ, các thiếu niên ở đây đều lo lắng, sợ hài thâm nhập vào xương cốt, khiến bọn họ vội vàng gật đầu lia lịa.
- Vâng, vâng, vâng!
Chợt, Chúc lào đầu thu hồi khí thế, trở lại dáng dấp lão già lôi thôi, bĩu môi nói:
- Ta cũng muốn tốt cho các ngươi thôi, đạo lý ăn nhiều nuốt không trôi các ngươi cùng biết. Được rồi, đi theo ta ra ngoài.
Dưới sự hướng dẫn của Chúc lão đầu, các thiếu niên cầm công pháp trong tay, trân trọng để vào trong lòng, cũng không dám nhiều chuyện hỏi người khác chọn công pháp gì, nơm nớp lo sợ đi theo sau Chúc lão đầu.
Bên ngoài, trời đã sắp xế chiều, tà dương như máu, thê mỹ quyến rũ.
Chúc lào đầu đi trước dẫn đường, đưa các thiếu niên tới một con đường có rất nhiều tửu lâu, giới thiệu:
- Các thiếu niên, con phố này chính là nơi các ngươi ăn uống sau này.
Phong Vân Vô Ngân giương mắt nhìn, con đường này nhìn không thấy tận cùng, những tửu lâu quy mô lớn nhỏ hai bên đường san sát nối tiếp nhau, ít nhất cùng phải có tới vài trăm quán.
Chúc lão đầu không hề quan tâm các thiếu niên đã đói sắp chết, lập tức lại đưa bọn họ đến một con đường khác.
Cửa hiệu mặt tiền của con đường này khá thưa thớt. Toàn là hương dược kỳ dị, đầy rẫy bên đường, khiến cho người ta ảo giác như rơi vào tiên cảnh động phủ.
- Các thiếu niên, nơi này chính là đan dược nhai, đan dược cấp thấp, đan dược trung cấp, đan dược cao cấp, đều mua ở đây, điều kiện tiên quyết là nếu ngươi có nhiều tiền.
Chúc lão đầu giới thiệu một cách máy móc.
Đan dược, sự quan trọng đối với võ giả gần bằng với vũ kỹ.
Ánh mắt các thiếu niên đều sáng quắc nhìn những hiệu thuốc này, có thiếu niên thậm chí còn đi vào một vài hiệu thuốc nhìn xem.
Chúc lão đầu cũng không cho các thiếu niên thời gian tự do, lão không ngừng đưa các thiếu niên đến những khu khác trong thành.
Nơi này, nhà cửa san sát, tất cả đều là loại hình tứ hợp viện, lớn có nhỏ có, kéo dài không dứt.
- Ở đây chính là khu dân cư. Nhà cửa ở đây đều là nhà đơn, cảnh vật thanh nhã, ngoại vật không nhiễu, thuận tiện để tu luyện và nghỉ ngơi.
Chúc lào đầu giới thiệu nhanh.
- Tuy nhiên, muốn có một phòng ở đây, hắc hắc, chỉ sợ các ngươi hiện nay không thể chịu được. Nói cách khác, những người có tài lực thuê một căn nhà ở đây, miễn cưỡng có thể coi là người tu luyện trong thành Nham Thạch tương đối hợp lệ. Trong thành Nham Thạch, tài lực và thực lực là tỉ lệ thuận với nhau.
Một thiếu niên đệ tử nhịn không được dò hòi.
- Chúc lão đầu, thuê một căn phòng ở đây phải mất bao nhiêu tiền?
Chúc lão đầu nháy mắt, cười nham hiểm nói.
- Ha ha, phòng bé nhất ở đây, là 1 vạn lượng vàng một tháng. Giá của căn phòng lớn ta sẽ không nói, sợ hù chết các ngươi.
-Hả!
Các thiếu niên không nhịn được há hốc mồm!
1 vạn lượng vàng là khái niệm gì? Thí dụ gia tộc Phong Vân Tuyết chuyên bồi dưỡng đệ tử, hàng năm nhận tiền trợ cấp của gia tộc nhiều nhất cùng chi là 100 lượng!
Tuyệt đại đa số thiếu niên đều chán nản, cũng không dám liếc mắt nhìn những phòng đó nữa.
Phong Vân Vô Ngân thời gian luyện tập ở Bạch Mang Sơn, giết người cướp của, kiếm một số tiền phi nghĩa từ 5 tên tán tu, cùng với trong thi thể nhóm người Hạ Hổ Tử, Gia Luật Trượng lục soát lấy hết, tuy nhiên tổng cộng vào cùng chỉ có hơn 900 lượng mà thôi! vẫn không đủ thuê một căn phòng nhỏ ở đây...
Phong Vân Vô Ngân bất đắc dĩ sờ sờ mùi, rõt cục cảm nhận được rõ ràng, muốn ở lại trong thành Nham Thạch thật sự không phải là chuyện dễ dàng.
Kế tiếp, Chúc lão đầu lại đưa các thiếu niên đến một khu nhà gỗ được xây dựng ở giữa sườn núi, giống như là xóm nghèo.
Chúc lão đầu cười nói.
- Đại bộ phận đệ tử thiếu niên mới tới thành Nham Thạch đều chọn chỗ này để ở, phòng ở đây, tiền thuê nhà một tháng chi có 100 lượng vàng mà thôi.
Phòng gỗ mục nát, loang lổ nham nhở, lung lay sắp đổ, cùng dám thu 100 lượng vàng tiền thuê một tháng, trong lòng các thiếu niên tức giận bất bình nhưng lại không dám phát biểu bất kỳ ý kiến bất mãn gỉ.
Sau đó, Chúc lào đầu lại đưa các thiếu niên tới phòng đấu giá trong thành Nham Thạch.
Khu đấu giá, cũng là một quảng trường lớn, chia thành chỗ giao dịch bán đấu giá chính thức, cùng với số lượng lớn chợ giao dịch nằm rải rác, khu vực lấy vật đổi vật, ở đây những người tu luyện trong thành Nham Thạch có thể mua được công pháp, đan dược, tài liệu chế thuốc, vũ khí mà bản thân yêu thích, cùng có thể lấy vật phẩm mình muốn bán để gửi bán.
Đương nhiên ở trong phòng đấu giá, đặc biệt là những cửa hàng rải rác này, cùng tồn tại hành vi lừa gạt vàng thau lẫn lộn, hơn nữa không phải là ít. Rất nhiều đệ tử tuổi nhỏ kiến thức nông cạn, đã từng ở đây chịu nhiều thiệt thòi, mất hết cả vốn liếng.
Lúc này, sắc trời đã tối, trăng đã lên cao, thành Nham Thạch đắm chìm trong ánh trăng trong sáng, an bình yên tĩnh.
Trong khi đó, Chúc lão đầu cũng không có ý buông tha các thiếu niên, lão vươn vai rồi nói.
- Được rồi, bố cục trong thành cùng một số khu vực sinh hoạt cơ bản cần giải thích với các ngươi, ta đã giới thiệu xong, bây giờ ta đưa các ngươi đi ra ngoài thành, xem nơi luyện tập và một số nơi sau này các ngươi có thể kiếm được vàng bạc.
Nói xong, lão nhanh chóng đưa các thiếu niên đi ra ngoại thành.
Chúc lão đầu đưa 109 thiếu niên ra ngoài thành Nham Thạch.
Ngoài thành, ánh trăng rực rờ chiếu sáng cả đại địa, mang theo một chút ý cảnh nên thơ.
Bỗng nhiên, Chúc lão đầu cao giọng nói.
- Các thiếu niên, bây giờ ta đưa các ngươi đi xem chỗ luyện tập và nơi có thể kiếm được vàng bạc... Theo sát ta!
Vừa dứt lời, Chúc lão đầu cước bộ đột nhiên nhanh hơn. Hắn vốn là người què, di chuyển nhìn như không tiện chút nào, nhưng lúc này hắn lại đi rất nhanh, mỗi bước đi đều tới vài thước.
Các thiếu niên nhìn thấy điệu bộ khôi hài của Chúc lão đầu đều nhịn cười, thi triển thân pháp đi sát theo sau lão.
Chúc lão đầu đi về hướng Đông, tốc độ càng lúc càng nhanh.
Từ mỗi bước đi được vài thước, biến thành mỗi bước đi được hơn mười thước. 109 thiếu niên ở phía sau, có một ít đã không theo kịp Chúc lão đầu, dần dần bị tụt lại vài chục thước... hơn trăm thước...
Thình lình! Chúc lão đầu tăng tốc lần thứ hai, mỗi bước dĩ nhiên có thể bước hơn 20 thước, trong bóng đêm, như một con quái điểu khập khiễng, im hơi lặng tiếng, kỳ dị không gì sánh được.
Bây giờ, thiếu niên có thể theo sát Chúc lão đầu mà không đến mức tụt lại phía sau, đã không còn nhiều.
Chi có vài tên thiếu niên tu vi đạt được Hậu Thiên lục phẩm đỉnh phong, hoặc Hậu Thiên thất phẩm, hơn nữa còn tu luyện qua đặc thù thân pháp mới có thể miễn cường đuổi kịp. Nhưng họ cũng đã phải thở hồng hộc, bộ dạng mệt mòi.
Lúc này, Phong Vân Vô Ngân triển khai tốc độ Tật Phong Bộ cảnh giới tiểu thành, dùng tốc độ mỗi bước đi được 7, 8 thước, không nhanh không chậm theo phía sau. Tuy rằng không đuổi kịp Chúc lão đầu, ở phía sau mấy tên thiếu niên Hậu Thiên lục, thất phẩm, nhưng không đến mức bị bò rơi.
Đáng lẽ, Tật Phong Bộ đã được Phong Vân Vô Ngân tu luyện tới cảnh giới trung kỳ, dốc hết sức để chạy, mỗi bước đi được khoảng 15 thước, nhưng dù sao Phong Vân Vô Ngân cũng không muốn để lộ con bài chưa lật, bởi vậy, hắn tận lực nhẫn nại không dùng, chẳng qua chỉ sử dụng cảnh giới tiểu thành, đều đều mà chạy.
Chúc lão đầu phía trước chi lo vùi đầu đi nhanh, trong lúc lão ta đi, hai lỗ tai khẽ giật giật.
- Ha ha, có thể miễn cường đuổi kịp ta, chỉ có 9 thiếu niên, 6 người lục phẩm đỉnh phong, 3 người thất phẩm sơ kỳ, tuy nhiên bọn chúng cũng chỉ như nỏmạnh hết đà, lập tức cùng sẽ bị bỏ lại. Những thiếu niên này thật ngu xuẩn, không tiếc sức lực đuổi theo ta, một đường khai triển tốc độ nhanh nhất, dẫn đến huyền khí vận hành quá gấp, lãng phí rất nhiều thể lực, không hề biết phân phối huyền khí một cách hợp lý! Hả? Không đúng! Phía sau vẫn còn một tiểu tử vân luôn bảo trì tốc độ, kiên nhẫn đi theo phía sau... Tu vi Hậu Thiên huyền khí tam phẩm? Thú vị! Có chút thú vị!
Mười phút sau...
- A!
Chu Hàm xông lên phía trước, hai chân mềm nhũn, toàn thân đột nhiên ngồi sụp xuống dưới đất, thở hổn hển không thể tiếp tục được nữa.
Năm phút đồng hồ sau...
Lại có hai thiếu niên lục phẩm đỉnh phong rõt cục ngửa mặt nằm trên đường, mệt giống như sắp chết.
Chi còn lại 3 thiếu niên thất phẩm sơ kỳ, vô cùng gian nan đi theo sau Chúc lão đầu, tuy nhiên tốc độ chạy của bọn họ cũng đang càng lúc càng chậm.
Trong khi đó, Phong Vân Vô Ngân kiên trì dùng tốc độ mỗi bước 7, 8 thước, hắn biết rổ, muốn đuổi kịp Chúc lão đầu, cho dù triển khai tốc độ Tật Phong Bộ trung kỳ cũng khó đuổi kịp, đơn giản liền chạy với tốc độ bình thường, chi cần cách không quá xa là được.
Đương nhiên, từ lúc ra khôi thành đến giờ, liên tục chạy nhanh hơn tiếng đồng hồ, lượng huyền khí trong cơ thể Phong Vân Vô Ngân cũng tiêu hao bảy tám phần, hắn chạy càng lúc càng tốn sức.
- A!
Phía trước, một thiếu niên hậu thiên thất phẩm ngã xuống, trong lúc nhất thời cũng không bò lên được.
- Ta, ta cùng không thể...
Lại một thiếu niên hậu thiên thất phẩm đặt mông ngồi bệt xuống mặt đất.
Cuối cùng một thiếu niên hậu thiên thất phẩm cố thêm vài bước, cuối cùng không chịu nổi nữa, hắn cười khổ lắc đầu ngồi xuống dưới đất, yên lặng bắt đầu điều tức.
Phía trước, trong lòng Chúc lão đầu cười nhạt.
- Xem đi, quả nhiên không ngoài dự liệu của ta, đều không được! Tuy nhiên... Hắc hắc, tiểu tử phía sau tuy rằng tốc độ không nhanh, thế nhưng sự chịu đựng có thể cực kỳ xuất chúng.
← Ch. 032 | Ch. 034 → |