← Ch.412 | Ch.414 → |
Thật đúng là, không có tiền của phi nghĩa không thể giàu!
Bất quá, cũng cảm giác có chút nghẹn khuất. La tổng quản xắp xếp xuống công tác, ví dụ như hộ tiên viên, mua đồ ăn các loại, mỗi tháng cũng được 30 đến 40 điểm công lao.
Tuy rằng đã tiến vào đến khu vực này thám hiểm, hơn một tháng, nhưng Phong Vân Vô Ngân lại không có nửa điểm ý tứ sẽ thu tay quay lại mã trường. Hắn cảm giác được, khu vực này còn phi thường thâm thúy, có rất nhiều bí mật hứa hẹn, cần hắn tiếp tục đi thăm dò.
Nhưng, càng đi vào bên trong, cấp bậc Đế thú càng cao, tính công kích càng mạnh, càng thêm táo bạo. Mượn con Đế thú thứ 35 bị Phong Vân Vô Ngân đánh chết mà nói, chính là một con cự lang cao tới mười trượng, hô mưa gọi gió, răng nhọn cắn, ngay cả giao long đều bị nó cắn thương. Cuối cùng Phong Vân Vô Ngân phải thi triển ra Sát Thần Quyền Pháp, hơn nữa, y phục của chính mình đều bị xé nát vài miếng, mới có thể giết chết nó luyện hóa nó.
Có thể nói là, trong một tháng này, Phong Vân Vô Ngân một đường chiến đấu kịch liệt tới được, kinh nghiệm chiến đấu tích lũy tương đương phong phú. Bởi vì không ngừng nuốt ăn thịt viên Đế thú, khiến cho Phong Vân Vô Ngân luôn luôn bảo trì ở trạng thái đỉnh phong, mỗi một cốt cách toàn thân đều rục rịch rung động.
Tiếp tục đi tới!
Một ngày này, Phong Vân Vô Ngân bay nhanh chạy trốn trong một rừng cây của sơn cốc, chạy cả ngày, nhưng không gặp một đầu Đế thú nào! Hơn nữa, nơi đi qua, yên tĩnh, tĩnh mịch cực kỳ, giống như tiến nhập một mảnh quỷ vực.
- Chúc lão, dường như khu vực này có chút không thích hợp.
Phong Vân Vô Ngân cũng đi chậm lại, trong lòng tràn đầy nghi ngờ.
- Tiểu oa nhi, căn cứ kinh nghiệm của lão đầu tử ta, khu vực này, dường như thuộc về một Đế thú khá mạnh mẽ, bởi vậy, không có Đế thú khác đến quấy rối. Ban ngày, ngươi chạy vội mấy nghìn dặm đường, ngay cả một đầu Đế thú cũng chưa từng phát hiện, điều này nói rõ... Mảnh khu vực to như vậy, đều là thuộc về một con Đấu thú thần bí. Hiện tại, ngươi phải cẩn thận hơn vạn lần mới được..
Chúc lão trịnh trọng nhắc nhở.
- Ừm!
Phong Vân Vô Ngân gật đầu. Đột nhiên, Phong Vân Vô Ngân chợt nghe thấy, địa phương phía sau mảnh sơn cốc truyền đến tiếng nước chảy ào ào.
Trong lòng Phong Vân Vô Ngân khẽ động, đi theo tiếng động.
Sau khi đi qua một tảng đá lớn, tiếng nước chảy rầm rầm kia càng thêm to, như vạn mã chạy chồm, như sấm bên tai.
Phong Vân Vô Ngân ngưng mắt nhìn, chỉ thấy trước mắt sáng ngời.
Địa phương phía trước là vách núi cao nghìn trượng, đứng sừng sửng, một thác nước như ngọc long trút từ trên cao xuống, bông nước trong như quỳnh ngọc, trên đường thác nước đổ xuống có một khối núi đá chắn, khiến thác nước bị phân thành hai đường, bọt nước bắn tung tóe, phản xa màu sáng bóng của nước.
Dòng nước lớn đổ về một cái hồ to phía dưới chân núi, hồ có diện tích ước chừng nghìn mẫu, ánh sáng lấp lóe, ồ ồ lưu động. Tại trước hồ xuất hiện một tảng vụ khí nồng nặc, trắng xóa, dày không ngớt, phát ra mùi thơm ngọt.
Toàn bộ hoàn cảnh, có thể nói là kỳ quan!
Đồng thời, bên cạnh hồ nước cũng có một đám vật thể như một mảnh sướng trắng, giống như hơi nước hồ, ngưng kết thành thực chất.
Phong Vân Vô Ngân đưa tay chụp tới, một nắm sương trắng đã bay vào trong tay.
- Ừm? Vì sao nặng trịch vậy?
Trong lòng Phong Vân Vô Ngân khẽ động.
- Đây chỉ là một đoàn sương mù, dĩ nhiên nặng mấy trăm đến nghìn cân! Hơn nữa, xác thực mềm mại như ngọc!
Tê!
Đột nhiên, chợt nghe đến Chúc lão hít sâu một ngụm.
- Chúc lão, làm sao vậy? Có chỗ nào không thích hợp?
Phong Vân Vô Ngân vội vàng cầm vũ khí trong tay, trực tiếp bổ xuống. Vụ khí này như một khối đá, bị Phong Vân Vô Ngân bổ ra.
- Dĩ nhiên... Dĩ nhiên là Thiên Nhất Thần thủy.
Giọng nói của Chúc lão tràn đầy kích động.
- Cũng không biết từ nơi này đưa tới Thiên Nhất Thần Thủy trở thành thác nước, cũng hình thành hồ nước. Thiên địa linh khí tại phụ cận đều bị cải biến hoàn toàn, trở nên trân quý hơn cả thánh thạch! Đây quả thực là khối bảo địa để tu luyện! Ở chỗ này tu luyện, tất nhiên tu vi sẽ đột nhiên tăng mạnh.
- A, hóa ra là Thiên Nhất Thần Thủy, ta còn tưởng rằng là bảo bối gì đây!
Phong Vân Vô Ngân nhún nhún vai. Công hiệu của Thiên Nhất Thần Thủy chỉ là để rửa tạp chất trong cương khí, tử khí, chính khí. Có thể khiến cho phẩm chất của chân nguyên càng thêm tinh thuần. Lúc ở vị diện cấp thấp, Phong Vân Vô Ngân đã từng chiếm được không ít Thiên Nhất Thần Thủy, cũng không phải bảo bối hiếm hoi gì.
- Tiểu tử ngốc!
Âm thanh của Chúc lão run run nói:
- Ngươi cho là Thiên Nhất Thần Thủy ở vị diện cấp thấp có thể so sánh cùng Thiên Nhất Thần Thủy ở vị diện cao cấp? Vị diện cấp thấp, đích thật là có Thiên Nhất Thần Thủy, bất quá, phẩm chất là loại phi thường rác rưởi chỉ có thể tẩy rửa tạp chất trong cương khí, tử khí, chính khí, căn bản không thể rửa thánh lực, pháp tắc đế giai. Chẳng khác là cặn bã. Nhưng mà, Thiên Nhất Thần Thủy ở vị diện cao cấp chính là bảo bối chân chính. Không chỉ có thể tắm rửa thánh lực, cường tráng chân nguyên, còn có thể rèn luyện Pháp tắc đế giai!
- Lão đầu tử kiểm tra qua, phẩm chất của Thiên Nhất Thần Thủy ở khu vực này phi thường cao, hoàn mỹ không tỳ vết! Ngươi nhìn thấy không, hồ nước nghìn mẫu phía trước, toàn bộ là do Thiên Nhất Thần Thủy tinh thuần tưới mà thành! Ngay cả không khí ở sung quanh đều biến thành tài nguyên tu luyện còn quý giá hơn cả thánh thạch! Đừng nói cái khác, nếu ngươi lấy một ít không khí ở khu vực này trở lại học phủ, cũng đều phải nhận được rất nhiều điểm công lao. Nếu như lấy một ít Thiên Nhất Thần Thủy trong hồ nước về.... Vậy thì càng thêm... Chậc chậc, tiểu oa nhi, phát tài rồi, ngươi giàu to rồi một bút tiền của phi nghĩa!
- Ồ? Hóa ra là như vậy.
Ánh mắt Phong Vân Vô Ngân sáng lên.
- Ta đây sẽ không khách khí rồi!
Đột nhiên, chỉ thấy Phong Vân Vô Ngân tế ra Thánh Lô, lô đỉnh rộng mấy trăm mẫu, xoay tròn chuyển động như máy bơm nước, trực tiếp thu nạp rất nhiều thiên địa linh khí đã hóa tực chất thành ngọc, bắt đầu ào ào luyện hóa.
Thiên địa linh khí ở đây, đích xác tinh thuần mười phần, lúc Thánh Lô luyện hóa, chợt lóe tỏa ra ánh sáng hoa mỹ vô cùng.
- Không tồi, không tồi!
Phong Vân Vô Ngân hít mùi thơm tỏa ra từ không khí, liên tục gật đầu.
- Ta thạm thời xây dựng cơ sở ở chỗ này, trong một đoạn thời gian, toàn bộ thịt hết chỗ thiên địa nguyên khí và thần thủy ở đây! Không để lại một chút! Ha ha ha!
- Chờ một chút... Không thích hợp, tiểu oa nhi, có điểm không thích hợp!
Lúc này, âm thanh của Chúc lão vang lên, âm thanh trầm thấp, dường như đang tự hỏi cái gì.
- Chúc lão, lại có gì không thích hợp sao?
Phong Vân Vô Ngân bị tâm tình Chúc lão ảnh hưởng, khiến cả người rùng mình.
- Nơi này có thể nói là bảo địa, Thiên Nhất Thần Thủy nồng nặc như vậy, đã hoàn toàn thành thục, vì sao Đế thú không đến cướp giật khối địa bàn này? Vì sao, học phủ không phái người qua đây, hấp thu phiến hồ nước này? Không thích hợp, không thích hợp...
Chúc lão cố gắng phân tích:
- Chẳng lẽ nào, khu vực này ẩn tàng một vị tồn tại cực kỳ mạnh mẽ, ngay cả học phủ đều kiêng kỵ?
- Chúc lão, ý của ngươi là? Ở đây có một đầu Đế thú vô cùng đáng sợ ẩn nấp.
Trong lòng Phong Vân Vô Ngân ngưng lại, nhanh chóng phóng ra thần niệm, lục soát tìm tòi trong toàn khu vực.
Thức niệm của Phong Vân Vô Ngân phóng ra như thủy triều. Thức niệm của thánh giai tuy rằng kém thức niệm Đế giai, bất quá, muốn bao phủ phạm vi hơn nghìn vạn dặm là không vấn đề.
Thế nhưng, Phong Vân Vô Ngân lục soát tất cả cũng không phát hiện chút dấu tích nào! Đừng nói có Đế thú mạnh mẽ gì, ngay cả một ít sinh mệnh ba động bình thường đều không thể thấy.
- Chúc lão, không phát hiện cái gì!
Phong Vân Vô Ngân lẩm bẩm nói.
- Cái này thì khó nói....
- Nếu như ở đây thực sự là địa bàn của Đế thú, hiện tại, sợ rằng ngươi đã sớm bị công kích rồi.
Chúc lão khúm núm.
- Không lẽ nào, thật đúng là chiếc bánh từ trên trời rơi xuống đầu tiểu tử ngươi? Điều này không có khả năng... Nào có chuyện tốt như vậy?
- Được rồi, Chúc lão, chúng ta cũng đừng suy nghĩ dài dòng, có tiện nghi chiếm trước hết. Nếu như gặp phải hung hiểm gì, vác chân lên chạy là được.
Phong Vân Vô Ngân cảm giác được, Thánh Lô cảu chính mình sau khi hấp thu rất nhiều thiên địa linh khí ở đây, phẩm chất cao hơn rất nhiều, được ích lợi thật lớn.
Mặt khác...
- Di? Đây là chuyện gì?
Đột nhiên, Phong Vân Vô Ngân phát hiện số mệnh chi thụ trong nạp giới mình nuôi bốn phẩm tông môn, bỗng nhiên run run bắt đầu hấp thu linh khí ở khu vực này.
Vốn dĩ, số mệnh thụ tông môn bốn phẩm của Phong Vân Vô Ngân, cũng cao đến mấy trượng. Nhưng lúc này lại không ngừng hấp thu thiên địa linh khí, tốc độ cao của cây dùng mắt thường có thể thấy được, đang kéo lên thần tốc! Cành cây đón gió bay múa, lớn lên thần tốc. Đất trong nạp giới, cũng bắt đầu biến thành chất ngọc, cây cối, hoa cỏ đều sinh trưởng nhanh hơn.
Phần phật lạp! Trong chiếc nạp giới không ngừng phát ra tiếng kêu, một quả thánh hạch cũng bắt đầu sinh ra! Trong suốt sáng bóng, phẩm chất cực cao!
Hơn nữa, kỳ quái nhất chính là, lúc này Phong Vân Vô Ngân đi tới khu vực đế thú, thiên tài địa bảo thu hơn mười ngày, dĩ nhiên đều chạy tới khu đất trong nạp giới, mọc rễ nảy mần bắt đầu sinh trưởng.
Giống như Thái Dương Chân Hỏa Hoa, Cực Âm Thảo, Mộng Huyễn Mê Hương Cô.... Dĩ nhiên đều mọc rễ nảy mầm hết toàn bộ, từ từ bắt đầu sinh trưởng.
Phong Vân Vô Ngân há miệng trừng mắt.
- Chúc lão.... Này... Này.... Số mệnh thụ tông môn bốn phẩm kia, dĩ nhiên là... Đang hấp thu thiên địa linh khí ở nơi này... Còn khiến các loại thực vật sinh trưởng nhanh hơn, ngay cả đất đai cũng đều hoàn toàn tiến hóa rồi, phát ra mùi thơm như thuốc...
Phong Vân Vô Ngân ngây ngốc nói như nằm mơ.
Bản thể của Chúc lão đang đứng ở trong nạp giới, làm sao không rõ ràng tình cảnh trước mắt. Âm thanh của hắn cũng run lẩy bẩy:
- Tiểu oa nhi, đúng vậy, thật sự phát tài lớn rồi... Số mệnh thụ tông môn bốn phẩm của ngươi vốn là bảo bối của vị diện cao cấp. Trước đây, ngươi ở vị diện cấp thấp, không thể cho nó hấp thu đủ dinh dưỡng. Hiện nay tới vị diện cao cấp, tự nhiên nó có thể nhận được bổ dưỡng, nhanh chóng lớn lên... Tiểu oa nhi, ngươi, ngươi thử đến gần hồ nước kia, lấy một ít Thiên Nhất Thần Thủy trong hồ, trực tiếp đúc số mệnh thụ tông môn bốn phẩm này....
- Tốt, tốt!
Phong Vân Vô Ngân liên tục đáp ứng, lắc mình một cái, trực tiếp đi tới bên hồ.
Đưa mắt vừa nhìn, hồ nước trong suốt sáng bóng, phẩm chất cao cực kỳ, phát ra mùi thơm lượn lờ, tắm rửa trong đó, như phi thăng tiên giới.
Phong Vân Vô Ngân thất thần một trận, sau đó đưa tay phải ra nắm, bắt một ít nước hồ. Nước hồ như dạ minh châu, ngưng tụ trên bàn tay Phong Vân Vô Ngân, không chút tiêu tan, thật kỳ lạ.
Phong Vân Vô Ngân trực tiếp đưa cái gọi là Thiên Nhất Thần Thủy này vào trong nạp giới.
Chốc lát, số mệnh thụ tông môn bốn phẩm đã cao hơn mấy trượng, mỗi một cành cây, đều biến thành màu hoàng kim, kết ra vô số tiên quả thánh hạch.
Phong Vân Vô Ngân cảm thán không thôi. Không bao lâu, hơn mười món thiên tài địa bảo kia, dĩ nhiên tự nhiên gây giống, biến thành mấy trăm gốc!
Mỗi một gốc Linh Thảo đều mọc rễ trong nạp giới, cũng bắt đầu sinh sôi nảy nở rất nhanh, bị thiên nhất thần thủy đúc xuống, trong nháy mắt lớn lên thành hình, dần dần thành một trăm năm tuổi, một nghìn năm tuổi.
Phong Vân Vô Ngân ngây ngốc quan sát đến tình huống này, thỉnh thoảng lấy đi một ít Thiên Nhất Thần Thủy, rót vào nạp giới, khiến cho các loại thực vật trong nạp giới sinh trưởng nhanh hơn. Cũng chính là một giờ sau, mười thiên tài địa bảo đã biến thành một vườn hoa rực rỡ, mùi thơm nồng nặc, tràn đầy màu sắc, tràn đầy sức sống!
Hơn mười gốc thiên tài địa bảo, dĩ nhiên biến thành mấy trăm gốc!
Hơn nữa, mấy thiên tài địa bảo này còn tiếp tục sinh trưởng, không ngừng tạo mới! Chỉ cần Phong Vân Vô Ngân không ngắt sạch sẽ, như vậy, cứ như thế mãi, nó sẽ sinh sôi nảy nở bất tận, không ngừng sinh trưởng, mở rộng.
- Thật tốt quá! Thật tốt quá! Không nghĩ ra, còn có thể trồng những linh hoa linh thảo này! Ha ha ha! Cứ như vậy, ta tùy ý hái, đổi lấy điểm công lao, giống như có được một chậu châu báu rồi!
Phong Vân Vô Ngân cao giọng cười ha hả.
Bản thể của Chúc lão cũng đang rong chơi trong phiến vườn hoa, thỉnh thoảng ngắt đi một ít cây quả ăn.
- Tốt, tốt! Tiểu oa nhi, ngươi tưới nhiều Thiên Nhất Thần Thủy một chút, đúc số mệnh thụ tông môn 4 phẩm này, như vậy, ngươi có thể tự cung tự túc, thu được rất nhiều tài nguyên, sau này khai tông lập phái cũng được. Bất quá, nạp giới này của ngươi thực sự quá nhỏ rồi. Ngươi phải nghĩ biện pháp thu được một cái nạp giới lớn hơn nữa. Bằng không sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển của khối bảo địa này.
- Tốt, chúc lão, chờ ta rời đi khu vực này sẽ mua một cái nạp giới dung lượng siêu lớn!
Phong Vân Vô Ngân cũng xem qua từ trên thư tịch có một chút giới thiệu về nạp giới. Ví dụ như, trên sách đã nói, từng có 10 điểm công lao có thể đổi một cái nạp giới có thể tích bằng một cái tinh cầu nhỏ!
Một mặt đối thoại với Chúc lão, một mặt Phong Vân Vô Ngân tiếp tục lấy Thiên Nhất Thần Thủy trên hồ. Không chỉ rót vào số mệnh thụ tông môn 4 phẩm trong nạp giới, còn nghĩ lấy ra ba mươi mấy cái nạp giới tùy thân mang theo, cho đầy Thiên Nhất Thần Thủy vào đó.
Hồ nước này chiếm diện tích nghìn mẫu, sâu không thể lường, giá trị quả thực có thể địch quốc! Phong Vân Vô Ngân cũng chưa đủ, dùng nạp giới chứa đừng đầy Thiên Nhất Thần Thủy lại thả giao long ra.
- Hút cho ta! Hút phiến hồ nước này!
Phong Vân Vô Ngân khẽ động tâm niệm. Giao long há miệng khổng lồ, như muốn nuốt trôi tất cả, trong nháy mắt hút ra một ít Thiên Nhất Thần Thủy chứa đựng trong đan điền, ào ào luyện hóa. Giao long phát ra tiếng kêu gào vui sướng.
Phong Vân Vô Ngân đã làm là phải làm tới chốn, trực tiếp lấy ra Thánh Lô, oanh một cái, ném vào trong hồ nước.
Ồ ồ ồ Ồ ồ!
Thánh Lô ngâm trong nước, điên cuồng hút.
- Ha ha ha! Quá sung sướng!
Phong Vân Vô Ngân nổi lên hăng hái, dĩ nhiên trực tiếp nhảy vào trong hồ, dùng Thiên Nhất Thần Thủy ngâm thân thể.
Phụt!
Phong Vân Vô Ngân vừa nhảy vào trong nước, đã cảm giác được từng trận tê dại ấm áp. Thiên Nhất Thần Thủy dũng mãnh tiến vào từ mỗi huyệt đạo quanh thân hắn, dĩ nhiên bắt đầu rèn luyện thân thể! Từng đạo thánh quang tỏa ra từ trên cơ thể Phong Vân Vô Ngân, chầm chậm di động, lóe ra tia sáng trong hồ nước.
- Quá sung sướng!
Phong Vân Vô Ngân lơ lửng trong hồ nước, hai tay để sau gáy, còn nhếch chân lên bắt chéo, thích ý mười phần.
Đột nhiên...
Ồ ồ Ồ ô!
Khu vực trung ương, bỗng nhiên bộc phát ra một dòng xoáy to lớn!
Ngay sau đó, một loại khí tức bá đạo như đến từ hồng hoàng phát ra từ trong hồ nước.
Rống!
Ngay sau đó là một tiếng thét dài!
Rống!
Yêu Thai Giao Long của Phong Vân Vô Ngân cũng rống theo một tiếng, bất quá, âm lương cũng nhỏ lại, mang theo một tia kinh hoảng, rất nhanh, hóa thành một đạo ánh sáng, trốn vào trong đan điền Phong Vân Vô Ngân.
- Vật gì vậy?
Trong lòng Phong Vân Vô Ngân căng thẳng, trực tiếp nhảy từ hồ nước lên, toàn thân thánh quang chưng cất, nước dính trên quần áo đã khô lại.
Cùng lúc đó, Phong Vân Vô Ngân cũng thu hồi Thánh Lô.
Vèo!
Lúc này, trong dòng xoáy giữa hồ nước hiện ra một con quái vật lớn, phóng lên cao!
Quân lâm thiên hạ! Khí thế bất phàm!
Phong Vân Vô Ngân không khỏi lui về sau một bước nhỏ. Giương mắt vừa nhìn, con ngươi lập tức co rụt lại!
Chỉ thấy, trong bầu trời phía trên hồ nước, một con cự ngư lăng không lơ lẳng đứng yên.
Con cá này, cùng loại với cá chép, bất quá, thể tích khổng lồ, đạt đến cao trăm trượng, vảy cá ngăm đen, điêu khắc ra rất nhiều ký hiệu tôn quý, Pháp tắc đế giai rậm rạp, tạo thành một thế giới tôn quý ảo diệu trên vây cá. Dường như trên mỗi một khối vây cá đều có đội, không ngừng khép mở, phát ra ánh sáng lạnh lẽo.
Cá còn sinh ra hai tay chân giống như nhân loại, trên đỉnh đầu nó đội một chiếc vương miện.
- Hừ!
Con cá này hừ lạnh một tiếng, một tảng không gian hàng rào lớn đã bị khí lưu trong miệng nhổ ra trực tiếp làm tan vỡ! Thân thể hắn hơi động một chút, Phong Vân Vô Ngân đã cảm giác được, trời cao trước mắt đều giật mình.
Áp lực to lớn trực tiếp bao phủ Phong Vân Vô Ngân.
- Người! Ngươi dám quấy rối bản tôn! Còn tham lam vô cùng, bừa bãi cướp đoạt tài nguyên!
Con cá kia phun ra tiếng người, trong ánh mắt mang theo sự giận giữ điên cuồng.
- Tiểu oa nhi, đây là một con Đế thú cực kỳ mạnh mẽ! Quá mạnh rồi! Dường như nó ẩn nấp dưới hồ này để hấp thu Thiên Nhất Thần Thủy, nhận lấy bổ dưỡng, cho nên cực kỳ biến thái!
Âm thanh của Chúc lão cũng trở nên cực kỳ khẩn trương:
- Là một đại biến thái! Mau mau dung hợp Thần Lực Chùy! Bằng không khó có thể đánh một trận!
Chúc lão vẫn có lòng nghi ngờ, một hồ nước to như vậy, đựng Thiên Nhất Thần Thủy phẩm chất không kém, hoàn toàn chính là một bảo tàng. Vì sao có khả năng sẽ không có Đế thú mạnh mẽ thủ hộ?
Sự thực đã chứng minh phán đoán của Chúc lão. Ngay khi Phong Vân Vô Ngân bừa bãi hấp thu Thiên Nhất Thần Thủy trong hồ nước, một con ngư yêu, hiện ra từ đấy hồ, đón gió tăng vọt, hình thể bành trước đến cao mấy trăm trượng, ngang tàng man rợ, dáng vẻ bệ vệ ngập trời, quanh thân có vô số Pháp tắc đế giai vờn quanh, phong vân lôi điện, tất cả kiếp số đều ở trong đó! Con cá yêu này, cũng không biết đã ẩn nấp dưới đáy hồ bao nhiêu thời đại, quanh năm được Thiên Nhất Thần Thủy tẩm bổ, uy vũ lớn mạnh, dĩ nhiên diễn sinh ra hai chân tay gần giống như nhân loại, cơ bắp chân tay nở nang, bộc lộ ra ngoài vẻ sáng bóng của kim hệ, nắm tay hơi sờ một chút, dường như có thể bóp náp sao trời. Thân thể ngư yêu hơi hoạt động một chút, toàn bộ trời cao đều chuyển động theo, trời tùy ý có thể động, mơ hồ có mùi vị nắm trong tay tất cả thiên địa pháp tắc.
- Loài người! Ngươi chỉ có một con đường chết! Ha ha ha!
Trong đôi mắt nhỏ của ngư yêu, phóng ra ánh sáng lẫn lộn giữa trào phúng và khinh thường, hắn vung tay to lên, tát một cái về phía Phong Vân Vô Ngân!
Vèo!
Một cái tát này, đã ẩn chứa một ít nguyên lý chưởng háp, tinh diệu mười phần, đồng thời, sinh sôi đánh ra rất nhiều Pháp tắc đế giai, đi qua ba nghìn đại thế giới, hùng bá man hoang, nát bấy tất cả!
Hưu!
Quanh thân Phong Vân Vô Ngân ngưng tụ 10 long lực, thánh quang nổ tung, lượng lượng, sức bật, nhanh nhẹn, hết thảy đều được đề cao tới cực hạn, thân thể di động về phía ngang, trong tích tắc khi bị đánh trúng đã kịp thời tránh ra được một chưởng của ngư yêu.
Cùng lúc đó, Phong Vân Vô Ngân tại trước tiên làm ra phản kích.
Oanh!
Trên bầu trời, kiếm quang lưu quang, trời cao như màn sân khấu, bị đâm thủng một cái lỗ thật lớn, sau một khắc, kiếm quang như thác nước, như mưa rào trực tiếp đổ xuống tầm tã, trong nháy mắt trút xuống trên thân thể ngư yêu!
Thuần Dương kiếm khí, Man Hoang kiếm khí, Liệt Hỏa kiếm khí, bản nguyên băng sát, bản nguyên phong sát, thời không phong bạo, hoàng tuyền thánh thủy, thiên giới chi hỏa, vĩnh hằng thần phong... Lẫn lộn ở trong đó!
Hơn nữa, một kiếm này, đó chính là kiếm chiêu cực mạnh Phong Vân Vô Ngân có thể phát ra sau khi được Kiếm Tiên Đồ Lục dùi mài kiếm ý! Đẳng cấp nằm giữa ranh giới giữa kiếm pháp Thiên giai và Thần giai! Đương nhiên, Phong Vân Vô Ngân đã học qua một chiêu kiếm pháp Thần giai, bất quả bởi vì chiêu kiếm pháp Thần giai đó, cần Hoàng Kim Ý Chí thôi động mới có thể phát ra. Mà hiện nay, Hoàng Kim Ý Chí ẩn chứa trong Kiếm Tiên Đồ Lục đã bị rút hết, cho nên tạm thời Phong Vân Vô Ngân không thể phát ra một kiếm này.
Dù vậy, Phong Vân Vô Ngân tập tam đại kiếm cốt, lấy cảnh giới tu vi Thánh giai ba chuyển, chém ra một kiếm, có thể nói thạch phá kinh thiên, diệt thế đốt thần rồi!
Phụt!
Thân thể ngư yêu cũng không hoạt động, không né tránh, cứ như vậy cứng rắn đỡ lấy một kiếm này!
Leng keng! Leng keng!
Vạn đạo kiếm quang, kiếm ý mênh mông, cắt ngay trên thân thể ngư yêu! Bộc phát ra một ít hoa lửa! Tất cả kiếm quang, đột nhiên đã bị vảy cá kiên cố bắn ngược ra ngoài!
Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!
Chốc lát, tất cả cây cối hoa cỏ, linh thụ kỳ quả, thiên tài địa bảo chu vi ngàn dặm xung quanh hồ nước, hết thảy đều nổ tung, hóa thành bột phấn!
Chu vi ngàn dặm, trở thành đất bằng!
- Hử? Một kiếm này, dường như có chút cân lượng!
Ngư yêu kia, lông tóc không tổn hao gì, cũng chính là một ít vẩy cá bị đâm ra chút vết trắng. Đôi mắt nhỏ của hắn hơi chút chuyển động, sau đó.
Phanh! Phanh!
Trực tiếp bay lên từ trong hồ, như một tòa núi lớn nguy nga, chắn ngang trước người Phong Vân Vô Ngân.
- Lực phòng ngự này thực sự quá mức cường hãn! Con Đế thú này, quả thực chính là vương giả trong Đế thú, tùy tiện một hô hấp, để có chứa mùi vị bất hủ!
Tâm thần Phong Vân Vô Ngân chấn động, cũng không dám áp dụng bất luận công kích thử sức nào nữa, trực tiếp đánh hai sát chiêu, Sát Thần Quyền Pháp.
- Thiên Long Bạo Ngược!
- Yên Diệt!
Rống!
Chân long khí thô to dữ dằn bắn ra!
← Ch. 412 | Ch. 414 → |