← Ch.414 | Ch.416 → |
- Được rồi! Đại yêu thủ hộ hồ nước này đã chết, hiện tại nên thu hết tài phú ở đây làm của riêng!
Đúng lúc này...
- Hi hi... Không tồi, dĩ nhiên đánh chết ngư yêu bản tiểu thư nuôi, sinh sôi đánh chết, dường như còn thu được rất nhiều chỗ tốt! Quả nhiên là một người kỳ diệu!
Bỗng nhiên trong lúc đó, không hề có chút dấu hiệu, một âm thanh ngọt ngào trong trẻo vang lên ngay tại phía sau Phong Vân Vô Ngân.
Âm thanh này, nhu mì đến tận xương, như chuông bạc đinh đinh đang đang, nghe sướng hết cả lỗ tai.
Chỉ là, Phong Vân Vô Ngân và Chúc lão đều cảm thấy trong lòng một mảnh rung động.
- Là ai? Dĩ nhiên lặng yên không chút tiếng động, không có nửa điểm dấu hiệu, trực tiếp xuất hiện!
Âm thanh Chúc lão run rẩy một chút, giống như có bất an cực lớn. Phải biết, tuy rằng Chúc lão chỉ tìm về một mảnh thần cách nhỏ, nhưng tinh thần lực của hắn, lại còn mạnh hơn rất nhiều so với Đế giai bình thường. Hắn đứng ở trong nạp giới của Phong Vân Vô Ngân, thân thể phong ấn, như đi vào cõi thần tiên, tinh thần lực càng trở nên cường hãn, thế nhưng hiện tịa hắn dĩ nhiên không nhận thấy được, có người xuất hiện phía sau Phong Vân Vô Ngân.
Trong lòng Phong Vân Vô Ngân cũng mát lạnh, trực tiếp xoay người.
Đột nhiên, trước mắt Phong Vân Vô Ngân sáng ngời!
Hắn thấy, một vị thiếu nữ, dáng người thướt tha, đứng trước mặt hắn, cách nhau không đủ 2 mét.
Thiếu nữ này mặc quần áo lụa mỏng, mỏng như cánh ve, da thịt trắng nõn bại lộ trên không khí, vô cùng mịn màng. Mặt tròn trịa, lông mày nga mi, mắt chứa hồ thu, như sương như khói, trong hai tròng mắt, che một tầng sương mù mờ ảo. Nữ tử này nhìn qua cũng chỉ hơn mười tuổi, đẹp như thiên tiên. Có nét thanh thuần và đáng yêu, xinh đẹp, Bất quả, ánh mắt thỉnh thoảng lại bày ra loại thành thục, quyến rũ khác thường. Thậm chí Phong Vân Vô Ngân còn cảm giác được, thiếu nữa này, có một loại phong tình của phụ nhân.
Hai loại khí chất khác nhau, hỗn hợp lại, dường như hình thành một loại mị lực đặc biệt.
Nàng rất đẹp.
Bất quá, Phong Vân Vô Ngân cảm giác được, loại xinh đẹp của nàng khác hẳn Thanh Thanh. Nét đẹp của thanh thanh, là có thể chạm đến, có thể thận cận.
Thế nhưng, nữ tử trước mắt xinh đẹp đến mờ ảo, như tiên trong mộng. Không thực tế.
Nhưng, hiện tại tất cả đều không quan trọng, quan trọng là vì sao nàng lại xuất hiện phía sau Phong Vân Vô Ngân? Nàng từ đâu tới?
Phong Vân Vô Ngân âm thầm vận động kiếm cốt, lực lượng trong cơ thể cũng ngưng tụ, toàn thân co lại, tràn ngập lực bạo tạc, chỉ cần hơi có chút không thích hợp, sẽ xông lên chém giết nữ tử này.
- Hì hì... Chàng trai, ngươi không cần khẩn trương. Trên thực tế, nếu như ta nghĩ giết ngươi, ngươi đã sớm trở thành một cổ thi thể rồi.
Thiếu nữ kia, dùng môt loại khẩu khí vui vẻ, chậm rãi nói.
- Ngươi muốn giết ta?
Trong mắt Phong Vân Vô Ngân lóe ra một tia sáng hung dữ. Mặc dù trước mặt là một nữ tử thiên kiều bá mị, nhưng nếu như đối phương muốn giết chết chính mình, Phong Vân Vô Ngân sẽ không ra tay không chút do dự, gạt bỏ mối họa. Tay phải sờ xoạng, cơ thể run lên vài cái, ngưng tụ ra chiêu số Sát Thần Quyền Pháp.
- Nếu như ngươi đã giết chết ngư yêu bản tiểu thư nuôi dưỡng, ngươi nói xem vì sao bản tiểu thư lại không thể giết ngươi?
Thiếu nữ phong tình vạn chủng liếc mắt lườm Phong Vân Vô Ngân.
- Cái gì?
Lời nói của thiếu nữ này, lần thứ hai khiến Phong Vân Vô Ngân cảm thấy chấn động không thôi.
Ngư yêu cường đại không gì sánh được kia, dĩ nhiên là do thiếu nữ này nuôi ra.
Đó là khái niệm gì? Rốt cuộc ‘ Thiếu nữ’ này có địa vị như thế nào?
- Tiểu oa nhi, tình huống rất không xong! Thiếu nữ đã phong tỏa toàn bộ không gian pháp tắc trong khu vực này. Khiến nơi đây trở thành một thế giới tách biệt, hiện tại, cho dù ngươi muốn chạy trốn cũng không được. Còn nữa, lão đầu tử ta cảm giác được, pháp tắc thiếu nữ này xây dựng ra, kiên cố mười phần! Phẩm chất dĩ nhiên gấp trăm lần so với thiên địa pháp tắc lúc trước của khu vực này! Còn có, thiếu nữ đứng ở chỗ này, thế nhưng lại khiến cho người ta cảm giác nàng đứng ở một không gian khác, không phải không gian chúng ta đang đứng. Căn cứ kinh nghiệm của lão đầu tử mà phán đoán, thiếu nữ này, dường như... Đã siêu thoát Đế giai....
Chúc lão càng nói về phía sau, âm thanh càng trầm thấp:
- Tiểu oa nhi, tạm thời ta sẽ không đối thoại với ngươi nữa, ta phải che giấu hơi thở, triệt để ẩn nấp xuống, bằng không, rất có khả năng sẽ bị nữ nhân lợi hại này phát hiện!
Nói xong, âm thanh, khí tức của Chúc lão hoàn toàn biến mất khỏi linh hồn Phong Vân Vô Ngân.
Lúc này, thiếu nữ kia lộ ra một tia biểu tình nghi hoặc, liếc mắt nhìn Phong Vân Vô Ngân, trong mắt bắt đầu hơi suy tư.
- Siêu thoát Đế giai... Vậy... Ý nghĩa chính là...
Đại não Phong Vân Vô Ngân xuất hiện khoảng trống, bật thốt lên nói:
- Rốt cuộc ngươi muốn thế nào?
- A Ta muốn thế nào? Thiếu niên, ngươi giết chết con cá bản tiểu thư khổ cực nuôi dưỡng, còn có ý đồ với hồ nước bản tiểu thư cư trú. Hiện tại, ngươi ngược lại chất vấn bản tiểu thư muốn thế nào???
Thiếu nữ sẵng giọng. Biểu tình và ngữ điệu kia thật giống như nữ nhân làm nũng đấu khẩu với nam nhân của mình. Thế nhưng, Phong Vân Vô Ngân lại có thể cảm giác được một tia sát khí mờ mịt.
Phong Vân Vô Ngân lặng lẽ không nói, chuẩn bị tùy thời dung nhập Thần Lực Chuy vào trong cơ thể, đề cao lực lượng, liều chết một lần.
Thiếu nữ khinh thường quét mắt liếc Phong Vân Vô Ngân:
- Giết chết con cá đáng yêu của bản tiểu thư, là tội chết....
Đúng lúc này, Phong Vân Vô Ngân nâng lên hữu quyền, ngưng tụ 2300 long lực, đánh thẳng ra một chiêu Long Bạo Kích.
Đánh lén!
Ngay khi thiếu nữ đang nói nốt câu, Phong Vân Vô Ngân đã đánh ra một quyền.
Rống!
23000 long lực, ngưng tụ thành một cổ long hình chân khí thật lớn, rít gào, sản sinh ra âm thanh bạo liệt đáng sợ, phảng phất có thể xé rách tất cả, san bằng tất cả. Vả lại, khoảng cách giữa hai người lại gần, Phong Vân Vô Ngân đánh lén một chiêu này, thiếu nữ trở tay không kịp, dĩ nhiên không né tránh!
Đúng thay, Phong Vân Vô Ngân đại bạo phát nhân phẩm, một quyền này, vừa đánh ra đến bạo kích!
2300 long lực, tăng vọt 10 lần, biến thành 23000 long lực, trong nháy mắt va chạm với thân thể mềm yếu thơm ngon của thiếu nữ kia.
Phốc phụp!
Một âm thanh nho nhỏ vang lên, góc áo thiếu nữ kia nhẹ nhạng bay lên, ngay cả thân thể cũng không di động nửa phần, giống như vừa rồi không phải toàn thân thừa nhận một cái bạo kích, mà như một cơn gió thổi qua, vui vẻ tươi cười, lông mi còn khom khom như trăng rằm, cười lãng mạn đẹp hơn hoa xuân, tươi đẹp, nàng nhìn Phong Vân Vô Ngân:
- Thiếu niên, khí lực của ngươi thật lớn. Hơn nữa thủ đoạn độc ác, không nói nguyên tắc, nói ra tay là ra tay... Tốt xấu người ta cũng là con gái, ngươi dĩ nhiên cũng có thể đánh lén độc ác như vậy... Hì hì.....
Rất kỳ quái, thiếu nữ này không chỉ không nổi giận đối với việc Phong Vân Vô Ngân đánh lén, ngược lại lần đầu biểu hiện ra ngoài lời khen ngợi.
- Chuyện gì xảy ra? Rõ ràng đánh ra một cái bạo kích, đánh trúng nàng ta, thế nhưng... Thế nhưng tại sao ta lại cảm giác lực lượng của ta dường như đánh vào một không gian khác...
Hiện tại, Phong Vân Vô Ngân càng lúc càng khiếp sợ. Đây là lần đầu tiên hắn cảm thấy nghẹn khuất như vậy từ khi học được Sát Thần Quyền! Một quyền đánh ra, toàn bộ vô công mà trở lại!
- Ngươi muốn giết ta, tự nhiên ta phải hạ thủ vi cường, bất kể ngươi là nam nhân hay nữ nhân, vì mạng sống, không quan tâm...!
Phong Vân Vô Ngân thì hào tự nói, một câu không nói xong, Phong Vân Vô Ngân lại đánh ra một chiêu Sát Thần Quyền, lần này là Yên Diệt!
Yên Diệt khác với Long Bạo Kích, Long Bạo Kích là lực lượng tác dụng tại mặt ngoài, tạo thành thương tổn, mà Yên Diệt lại xuyên thấu qua bên ngoài, trực tiếp thẩm thấu vào bên trong sự vật, tiến hành phá hư điên cuồng, liên tục bạo tạc mười lần!
- Ta không tin, không đánh được ngươi!
Sát khí trong lòng Phong Vân Vô Ngân điên cuồng dâng lên, căn bản không từ bất kỳ thủ đoạn.
Phốc phụt!
Một chiêu Yên Diệt này, không hề cách trở đánh vào trong thân thể của thiếu nữ!
- Ừm? Lại đánh lén? A, ngươi thật đúng là muốn chết...
Thiếu nữ càng cười càng vui vẻ, phi thường ngọt ngào.
Mà khiến Phong Vân Vô Ngân phát điên chính là, một chiêu Yên Diệt này của hắn, lúc đánh vào trên cơ thể thiếu nữ, giống như đá chìm đáy biển, hoàn toàn không biết đi đâu về đâu.
Liên bạo mười lần? Dĩ nhiên ngay cả một lần cũng không có bạo tạc.
Mọi việc cho tới bây giờ, rốt cuộc khiến Phong Vân Vô Ngân cảm giác được một tia thất bại, không tự chủ được lui về phía sau một bước, bất quá, hắn vẫn như trước không chút buông tha lòng cầu sinh, chuẩn bị dung nhập Thần Lực Chuy, khiến lực lượng tăng gấp bội!
- Thiếu niên, ta xem tâm chí ngươi kiên cố vô cùng, dường như còn có con bài chưa lật ra...
Thiếu nữ cười quyến rũ:
- Như vậy, bản tiểu thư sẽ cho ngươi cơ hội.... Hôm nay, bất kể ngươi công kích làm sao, bản tiểu thư đều không đánh lại. Chỉ là, nếu như chung quy ngươi không thể làm gì được bản tiểu thư, như vậy, ngươi phải đáp ứng bản tiểu thư một việc. Bằng không.... Hi hi, bản tiểu thư sẽ giết chết ngươi, báo thù cho con cá...
- Đừng nhiều lời vô ích!
Phong Vân Vô Ngân gầm lên một tiếng:
- Thần Lực Chuy, nhập thân ta!
Đột nhiên, Thần Lực Chuy hóa thành một tia ánh sáng, trực tiếp dung nhập vào trong thân thể Phong Vân Vô Ngân!
Ba!
Trong thân thể Phong Vân Vô Ngân bộc phát ra một tiếng nổ lớn như sấm sét, một đạo sấm sét giữa trời quang, trong nháy mắt xé rách hư không phủ xuống, dung nhập vào đỉnh đầu Phong Vân Vô Ngân.
Sau một khắc, quần long loạn vũ, một đám chân khí hình rồng, không muốn sống lien tục nhập vào đầu Phong Vân Vô Ngân.
Thân thể Phong Vân Vô Ngân bắt đầu trở nên hùng vĩ cao lớn, vô cùng vĩ đại, từng đạo văn tự cổ của long tộc, vân, da, từ dưới chân hắn tràn ra ngoài, dần dần ngưng kết thành một tòa long miếu.
Lực lượng tăng gấp bội!
2300 long lực, tăng vọt đến 3000 long lực.
Không ai cản nổi, khí thế bễ nghễ thiên hạ tỏa ra từ trong mắt Phong Vân Vô Ngân. Toàn thân hắn để lộ ra một mùi vị vĩ đại, bất hủ bất diệt, nắm quyền sinh sát trong tay.
- Ta đếch cần biết ngươi là ai, đã chặn đường ta, chỉ có một con đường, chết!
Lòng tin đáng sợ trực tiếp quán nhập vào, Phong Vân Vô Ngân nhìn chằm chằm thiếu nữ, chậm rãi giơ hữu quyền lên.
Một hư ảnh long đầu thật lớn, bắt đầu hình thành trên đỉnh đầu Phong Vân Vô Ngân, ánh mắt lạnh lùng, ngưng mắt nhìn thiếu nữ.
- A? Rất có ý tứ... Thể chất Chân Long... Dường như chiếm được một ít truyền thừa của Long Tộc...
Lần đầu tiên thiếu nữ lộ ra vẻ mặt kinh sợ.
- Chết đi! Long Bạo Kích! Yên Diệt!
Phong Vân Vô Ngân bay lên trời, trong nháy mắt đánh ra hai chiêu sát thần quyền pháp!
Rống~~
Long ngâm rung trời, một cảm giác thay đổi lịch sử, nát vụn tinh thần, như thủy triều cuồn cuộn mãnh liệt trào ra.
- Vèo! Vèo!
Hai chiêu Sát Thần Quyền Pháp, lần lượt đánh vào thân thể mềm mại của nữ tử, phát sinh hai tiếng vang khẽ.
Chỉ là...
Như trước, không chút tổn hao gì!
Mặc dù Phong Vân Vô Ngân đã ngưng tụ Thần Lực Chuy, khiến lực lượng đề thăng tới 3000 long, ra quyền hung hãn, thế nhưng như trước không thể làm thiếu nữ bị thương!
Đừng nói làm thiếu nữ bị thương, ngay cả một sợi tóc thiếu nữ, hắn cũng không thể xúc phạm tới.
- Càng lúc càng có ý tứ rồi. Bất quá, thiếu niên, cho dù ngươi công kích thế nào, cũng đều không có khả năng xúc phạm tới bản tiểu thư.
Thiếu nữ nhe răng cười, hàn răng trắng noãn sáng bóng, như ngọc như ngà:
- Không nên uổng phí sức lực nữa...
Phong Vân Vô Ngân huyền phù tại không trung, cảm giác được vô dụng nhất từ trước đến nay... Lúc ta luyện hóa ngư yêu, lực lượng tăng vọt, lực chiến hiện tại đủ để san bằng tất cả! Nhưng, vì sao đối mặt với thiếu nữ này, dĩ nhiên bó tay bó chân đến như vậy?
Dường như, công kích của ta, căn bản không chân chính đánh trúng nàng, mà được khéo léo chuyển dời đi...
Hiện tại càng lúc ta càng cảm giác được, vị trí của thiếu nữ này, liên tục lóe ra tại vô số vị diện, căn bản không thể tập trung vị trí chân thật của nàng.
Đúng lúc này, trong đầu Phong Vân Vô Ngân dần dần hiện ra một sáng ý:
- Được rồi! Chiêu Thiên Long Bạo Ngược kia, dường như có thể tập trung linh hồn đối phương, kỳ diệu mười phần!
Vừa nghĩ đến đây, Phong Vân Vô Ngân không còn nửa phần chần chờ, ngưng tụ thực lực, oanh sát ra một chiêu Thiên Long Bạo Ngược.
Phanh!
Đột nhiên, một đạo long hình chân khí hùng vĩ, như một cái trường tiên, nặng nề quật vào trên thân thể mềm mại của thiếu nữ.
Lần này, công kích cũng không thất bại!
Dường như trong nháy mắt long hình chân khí đã tập trung vị trí thực của thiếu nữ, đánh phủ đầu!
Phanh! Phanh! Phanh!
Từng đạo long hình chân khí liên tiếp không chút gián đoạn quật vào trên thân thể thiếu nữ!
- Úc! Quyền pháp thật là lợi hại! Có thể tập trung vị trí của bản tiểu thư! Lợi hại! Lợi hại!
Thiếu nữ kia, một mặt chịu quật, một mặt phân tích nói:
- Đây là một loại quyền pháp tập trung linh hồn, hơn nữa liên tục công kích, mỗi một lần công kích, ước chừng có 45000 longluwcj, có thể đánh bạo Đế giai 6 kiếp bình thường. Khó được khó được! Thiếu niên, ngươi mới hơn hai mươi tuổi, nhiều nhất chính là đệ tử ngoại môn của Tử Anh học viện, dĩ nhiên có thể bộc phát ra sức chiến đấu kinh khủng như vậy. Đã có đủ tư cách trực tiếp trử thành đệ tử nội môn Tử Anh học phủ, trở thành đệ tử nội môn trẻ tuổi nhất trong lịch sử Tử Anh học phủ...
Thiếu nữ chậm rãi nói...
Tuy rằng, lúc này quyền pháp của Phong Vân Vô Ngân, chính xác đánh trúng người thiếu nữ, bất quá, cũng không thể tạo nên bất luận ảnh hưởng gì đối với nàng, chỉ giống như gãi ngứa bình thường mà thôi.
Phong Vân Vô Ngân hoảng sợ... Thân thể thiếu nữ này, rốt cuộc đã mạnh mẽ tới trình độ nào? Hoặc là, trên người nàng, mặc chí tôn bảo y hộ thể?
Thiếu nữ vẫn vân đạm phong khinh, tiếp tục kể:
- Ngươi là một vị thiếu niên có tu vi cường hãn, lực chiến kinh khủng, thủ đoạn độc ác, tâm chí kiên nghị, trên người đằng đằng sát khí, hơn nữa còn ẩn tàng rất nhiều con bài chưa lật, bí mật kinh người. Tốt, tốt! Không có người nào càng thích hợp hơn so với ngươi. Được rồi! Chính là ngươi!
Vừa dứt lời, thiếu nữ vung tay lên, dĩ nhiên ma xui quỷ khiến cắt đứt Thiên Long Bạo Ngược còn đang hình thành:
- Thiếu niên, ngươi phải giúp bản tiểu thư làm một việc... Đột nhiên, trong mắt thiếu nữ lóe ra vài đạo thần mang, toàn thân bộc phát ra khí tức chí tôn vô địch, nàng chỉ hơi nháy mắt một chút, Phong Vân Vô Ngân đã cảm giác được, chính mình bị một loại lực lượng huyền diệu, trực tiếp túm lấy từ không trung xuống.
Hoàn toàn không có đường chống lại.
- Thực lực của nữ tử này thật đáng sợ! Thực sự quá mức biến thái....
Hiện tại Phong Vân Vô Ngân chấn động, quả thực không thể dùng lời nói mà hình dung được!
- Nữ tử này, thực lực tuyệt đối kinh khủng hơn gấp trăm ngàn lần so với đệ tử hạch tâm Hiên Viên sư huynh lúc trước giải vây cho ta! Rốt cuộc nàng là ai? Phong Vân Vô Ngân hoàn toàn hết chỗ nói rồi! Hắn không nhịn được bật thốt lên:
- Thực lực ngươi mạnh mẽ đến biến thái, lại có chuyện gì cần ta giúp ngươi?
- Thực lực ta mạnh mẽ... Ha ha...
Thiếu nữ cười ha hả, đột nhiên, vẻ mặt tươi cười của nàng, hiện lên một loại bi ai và phẫn hận, cừu hận.
- Thực lực bản tiểu thư mạnh mẽ? Nhưng cũng chỉ bị giới hạn trong khu vực này, không hơn! Bản tiểu thư bị chúng cường ngạnh vây ở chỗ này, không thể rời đi! Ghê tởm! Thiếu niên, ngươi nghe, chỉ cần ngươi làm tốt chuyện này, Thiên Nhất Thần Thủy ở đây, ngươi muốn lấy bao nhiêu bản tiểu thư tùy ý ngươi. Dường như, công pháp của ngươi cần luyện hóa một ít yêu thú mạnh mẽ. Đến lúc đóm bản tiểu thư còn có thể tặng cho ngươi rất nhiều ngư yêu, cho ngươi luyện hóa! Còn có thể... Truyền thụ cho ngươi công pháp Thần giai!
- Cái gì?
Phong Vân Vô Ngân giật mình kinh hãi.
Ban tặng phiến hồ nước này, còn cung cấp rất nhiều ngư yêu như vừa rồi, hơn nữa, còn truyền thụ công pháp Thần Giai?
Ba phần trả công lớn này, đập khiến cho Phong Vân Vô Ngân hoa mắt váng đầu...
- Thiếu niên, hẳn là ngươi biết, lấy tu vi của bản tiểu thư, không cần thiết phải lừa gạt ngươi. Chỉ cần ngươi làm tốt việc bản tiểu thư gia cho ngươi, tất nhiên bản tiểu thư sẽ thực hiện lời hứa!
Thiếu nữ nói chắc như đinh đóng cột.
- Nhân vì tài tử! Để tu hành, võ giả cũng không từ thủ đoạn! Vị tiểu thư này, điều kiện ngươi đưa ra, khiến cho ta phi thường động tâm, tốt, ngươi nói xem, ngươi muốn ta làm cái gì?
Phong Vân Vô Ngân không đỡ được sự mê hoặc của ba món thù lao kếch xù, hắn đi thẳng vào vấn đề nói.
- Việc bản tiểu thư muốn ngươi làm, tạm thời ngươi còn chưa có năng lực làm được. Bất quá, bản tiểu thư nhìn trúng tiềm lực của ngươi!
Thiếu nữ nghiêm mặt nói:
- Trước tiên, ngươi hãy trở lại học phủ, tự tu luyện. Nếu như có một ngày, ngươi nghĩ, ngươi có thể ép bản tiểu thư ra tay chống lại, lúc đó ngươi trở lại tìm bản tiểu thư.
- Bức bách ngươi ra tay?
Phong Vân Vô Ngân sửng sốt.
- Tuy rằng thực lực của ngươi không tồi, chỉ là, bất luận một lần công kích nào của ngươi, cũng đều không thể tạo thành uy hiếp chân chính đối với bản tiểu thư. Bao gồm cả chiêu quyền pháp tập trung linh hồn cuối cùng kia, như trước thiếu tư cách, để bản tiểu thư hoàn thủ. Ngươi trở về học phủ, cố gắng tu hành, tranh thủ sớm ngày trở thành đệ tử nội môn, thu được rất nhiều chỉ điểm, tăng lực chiến. Chỉ cần ngươi có tự tin bức bách bản tiểu thư ra tay, ngươi tùy thời có thể đến tìm bản tiểu thư. Chỉ là, việc hôm nay ngươi không được phép nói cho bất luận kẻ nào, bằng không ngươi sẽ có họa sát than! Rõ sao?
Biểu tình của thiếu nữ, cực kỳ nghiêm túc.
Nàng vừa dứt lời, không gian trói buộc, không gian pháp tắc trong khoảng chu vi xung quanh, trực tiếp trừ khử, thiếu nữ nói:
- Ngươi đi đi!
- Tốt! Ngươi chờ ta, nhất định ta sẽ trở về!
Phong Vân Vô Ngân cũng không lề mề, nhiều lời vô ích, thân thể trực tiếp di động, người đã ở bên ngoài vạn thước.
- Thiếu niên... Ha ha, ngươi thật có ý tứ...
Thiếu nữ mỉm cười, sau đó thân hình đột nhiên nhảy vào trong hồ.
Phong Vân Vô Ngân một đường lao đi băng băng, rời khỏi khu vực đến thú, quay lại mã trường.
Vốn lúc đầu đám người Sơn chuột thủ hộ bên ngoài khu vực Đế thú đợi Phong Vân Vô Ngân. Chỉ là, Phong Vân Vô Ngân một mình tiến vào khu vực Đế thú, đã có một đoạn thời gian khá dài, bởi vậy, đám người Sơn chuột cũng rời đi.
Phong Vân Vô Ngân không ngừng chạy trốn, thuấn di, mong sao mau chóng trở về mã trường.
Lúc rời đi phiến hồ nước kia, Chúc lão cũng không tiếp tục ẩn giấu, Chúc lão truyền âm linh hồn với Phong Vân Vô Ngân, hỏi chuyện vừa rồi. Từ khi hắn ẩn nấp, đã hoàn toàn không biết được chuyện gì xảy ra.
Phong Vân Vô Vân kể lại chuyện vừa rồi với thiếu nữ kia, cùng với ước định giữa hắn và thiếu nữ, nói hết từ đầu đến cuối cho Chúc lão.
- Chậc chậc, ngươi dung hợp Thần Lực Chuy đều không thể kích thương, nàng – Thần Giai! Tiểu oa nhi, nàng ta hẳn là một Thân giai!
Chúc lão phân tích nói:
- Bất quá, dường như nàng đã bị một loại nguyền rủa, không thể rời đi khu vực hồ nước kia. Bằng không, ngươi làm gì có tư cách làm việc cho nàng? Hơn nữa, nàng không chỉ nhìn trúng tiềm lực của ngươi, càng thêm nhìn trúng thân phận của ngươi. Ngươi mới vài chục tuổi, nhất định không có khả năng là đệ tử cao tầng của Tử Anh học phủ, chắc chắn nàng đã nhìn ra, ngươi mới vào học phủ, cũng có điều kiện thay nàng làm chuyện này.
- Bây giờ còn cần phải đề cao thêm lực chiến mới có tư cách làm việc cho nàng. Chỉ là, điều kiện nàng đưa ra, phi thường khả quan.
Phong Vân Vô Vân nói.
- Như vậy, việc này sẽ giữ bí mật, đợi khi thực lực của ngươi đề cao, lúc đó mới nói.
Chúc lão lẩm bẩm nói.
Cũng không tốn mất bao nhiêu thời gian, Phong Vân Vô Vân đã trở về mã trường.
Lúc này, trong mã trường.
Tất cả tạp dịch mã trường đều quỳ rạp trên mặt đất, thân thể liên tục run rẩy.
Mấy trung niên nam tử đang giễu võ dương oai, chắp hai tay sau lưng, đứng ở giữa mã trường, cơ mặt nhúc nhích. Trong đó, một nam tử đang nhe răng cười, ép hỏi nói:
- Mã lão tam chết như thế nào?
- Bẩm báo mấy vị đại nhân, Mã Lão Tam bị chết trong một lần săn bắn. Chết dưới vòng vây của Thánh Thú, bị sinh sôi tước ăn, chết không toàn thây...
Sơn chuột trả lời.
- Úc?
Nam tử trung niên kia, lạnh lung trừng mắt liếc Sơn chuột, từ chối cho ý kiến.
- Phong Vân Vô Vân thì sao?
- Này... Phong Vân Vô Ngân, hắn... Đi săn bắn, đến nay vẫn chưa trở về...
Sơn chuột nói rất nhanh.
- Mẹ nó! Nói không thật long!
Đột nhiên, cơ mặt nam tử trung niên run lên, trở tay vả một chưởng...
Ba!
Cứ như vậy nặng nề quật vào trên mặt Sơn chuột, khiến cả người Sơn chuột văng ra ngoài, cả hàm răng cũng đều bị rụng hết.
- Mấy vị, đây là ý tứ gì? Tất cả mọi người đều là đệ tử tạp dịch của học phủ, các ngươi dựa vào cái gì có thể tùy ý ra tay đả thương người mã trường chúng ta?
Nhìn thấy Sơn chuột bị đả thương, đám tạp dịch mã trường đều nổi giận, cảnm giác được một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ là cái gì, đều rống giận.
Ba! Ba! Ba!
Nam tử trung niên kia, liên tục phất tay mười cái, trong nháy mắt khiến hơn mười tạp dịch mã trường đều bị đánh bay, răng hàm rụng hết.
Mấy nam tử trung niên bên cạnh đều lạnh lùng cười rộ lên:
- Một đám mã phu đê tiện mà thôi, còn dám mạnh miệng, cho dù giết hết toàn bộ, tổng quản đại nhân cũng sẽ không nghiêm phạt chúng ta. Còn có thể khen chúng ta giết thật tốt, giết quá diệu. Ha ha ha ha!
← Ch. 414 | Ch. 416 → |