← Ch.417 | Ch.419 → |
- Chỉ là, Thiên Sát Giáo Chủ kia có thiên phú dị bẩm, bản thân chỉ có cảnh giới Đế giai 5 cảnh, nhưng trong cơ thể lại ẩn chứa huyết mạch cao cấp, thân trải qua trăm trận chiến, làm người cực kỳ giảo quyệt, hung tàn, giết người không nháy mắt, mà nhiệm vụ giải cứu con tin ở Phong Hỏa Sơn Trại, càng thêm hung hiểm. Phong Hỏa Sơn Trại coi như là một thế lực tông môn không lớn không nhỏ. Trong trại có ba đầu lĩnh, tu vi của mỗi người đều không kém, lực chiến của mỗi người, cũng không thua kém gì Thiên Sát giáo chủ...
Tuy rằng lão già kia phi thường khinh bỉ Phong Vân Vô Ngân, thế nhưng cũng cực kỳ làm đúng trách nhiệm, kể lại tường tận tình huống về hai nhiệm vụ này cho Phong Vân Vô Ngân nghe.
Phong Vân Vô Ngân tiếp nhận lệnh bài.
Lão giả kia lại bổ sung nói:
- Trên lệnh bài có bản đồ của Thiên Sát Giáo và Phong Hỏa Sơn Trại, cùng với vài bức họa, sau khi ngươi hoàn thành nhiệm vụ, chỉ cần mang đầu của mục tiêu về là có thể lĩnh được điểm công lao.
- Tốt!
Phong Vân Vô Ngân tiếp nhận lệnh bài, cất vào trong nạp giới, sau đó rời đi.
Ngay sau khi Phong Vân Vô Ngân rời đi, trở về lầu các đầu tiên mình ở khi tới Tử Anh học phủ, La tổng quản đã phái người qua đây truyền lệnh... Ngày mai, Phong Vân Vô Ngân rời đi học phủ, đồng thời có mấy tạp dịch khác cũng đi theo tiến hành nhiệm vụ ám sát.
...
Phong Vân Vô Ngân đi tiếp hai nhiệm vụ dã ngoại, liền quay trở về lầu các của chính mình, chuẩn bị nghỉ ngơi thật tốt mấy ngày. Cũng thuận tiện tìm hai huynh muội Trình Thiết Sơn Trình Dao để ôn chuyện. Chỉ là, đúng lúc này lão cẩu La tổng quản kia đã phái người sang truyền tin tức, để ngày mai Phong Vân Vô Ngân đi phủ tổng quản, sau đó đi cùng mấy tạp dịch để cộng đồng hoàn thành nhiệm vụ ám sát kia.
- A? Dường như lão cẩu này rất gấp muốn đưa ta vào chỗ chết... Tốt, ngày mai thì ngày mai. Sau đó hoàn thành hết những nhiệm vụ này, lĩnh được số điểm công lao lớn, từng bước một, tham gia khảo hạch đệ tử ngoại môn, đệ tử nội môn, đề cao thân phận tại học phủ. Nếu như ta trở thành đệ tử nội môn, vậy thì La lão cẩu kia tính cái gì? Giơ tay nhấc chân, muốn giết liền giết! Nghĩ bóp chết thì bóp chết~
Phong Vân Vô Ngân nằm trên ghế trúc, vắt chân chữ ngũ, vô cùng nhàn nhã tính toán trong đầu làm sao ngày sau dạy bảo, sửa trị La lão cẩu kia.
- Hắc hắc, tiểu oa nhi, nếu như ngươi thực sự trở thành đệ tử nội môn, như vậy, ngươi có giết một tên đệ tử tạp dịch đầu lĩnh, cùng lắm là bị trách phạt, diện bích mấy tháng mà thôi...
Chúc lão truyền âm ở trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân, cổ vũ nói:
- Đệ tử nội môn rốt cuộc cũng có đủ tư cách để một học phủ bồi dưỡng trọng điểm rồi, thân phận vô cùng tôn quý, chém giết quân chủ quốc gia tại thế tục cũng không cần phụ trách. Hơn nữa, phỏng chừng còn có động phủ học phủ chuyên môn ban tặng cho. Dưới tay có thể hiệu triệu rất nhiều đệ tử ngoại môn, kết bè kết cánh, nuôi trồng thế lực. Lão đầu tử chỉ biết, trong thế tục, có một ít ddeees quốc là do đệ tử nội môn của học viện cao cấp nào đó đứng phía sau điều khiển...
Chúc lão càng trình bày chỗ tốt của đệ tử nội môn, Phong Vân Vô Ngân lại càng cảm thấy phấn khởi, dốc lòng, muốn thề, sau khi ra ngoài làm nhiệm vụ này trở về nhất định muốn trực tiếp trở thành đệ tử nội môn.
- Còn có, tiểu oa nhi, nếu như ngươi có thể trở thành đệ tử tinh nhuệ của học phủ, như vậy ngươi còn có tư cách tu luyện công pháp Thần Giai tuyệt thế của học phủ, đồng thời được học phủ toàn diện che chở. Cứ như vậy, ngươi càng có nắm chắc tìm được mảnh nhỏ thần cách giúp lão đầu tử.
Chúc lão chậm rãi nói.
Đúng lúc này, hai người huynh muội Trình Thiết Sơn và Trình Dao từ bên ngoài công tác trở về nhìn thấy ngọn đèn trong lầu các của Phong Vân Vô Ngân còn sáng, lập tức hân hoan vui sướng vọt qua đây.
- Vô Ngân! Ngươi đã trở về từ mã trường?
Trình Dao vừa vào trong nhà, cả mặt đã nóng như lửa đốt, ánh mắt gắt gao nhìn thẳng vào Phong Vân Vô Ngân, trong con ngươi đẹp đẽ đáng yêu đẹp long lanh như ngấn lệ, tư thái xinh đẹp thần thái thân thiết, tươi đẹp áp chế tất cả.
- Vô Ngân huynh đệ! Ha ha ha ha!
Trình Thiết Sơn trực tiếp cho Phong Vân Vô Ngân một cái ôm.
Hai người huynh muội này vô cùng lưu luyến đối với Phong Vân Vô Ngân, khiến cho Phong Vân Vô Ngân cảm giác được tình cảm trân quý. Một mình lẻ loi đi từ vị diện cấp thấp lên vị diện cao cấp như Hỏa Nguyên Đại Lục này, nơi chống đều là tranh đấu lục đục, ngươi lừa ta gạt, rất khó kiếm được loại người không có tâm cơ, hồn nhiên hữu tình mười phần như vậy. Phong Vân Vô Ngân cực kỳ cảm động, vội vàng mời hai huynh muội ngồi xuống.
Ba người khai mở một bàn tiệc rượu, vừa ăn vừa uống, một mặt vừa tùy ý nói chuyện với nhau.
- Được rồi, Thiết Sơn đại ca, Dao tỷ, mấy tháng nay các vị làm công việc lao động do tên La tổng quản phân phó, một người phụ trách áp tải hàng hóa, một người phụ trách chế tạo y phục, cảm giác ra sao?
Phong Vân Vô Ngân thuận miệng dò hỏi.
- Miễn cưỡng tạm ổn!
Trình Thiết Sơn tùy tiện nói:
- Vô Ngân huynh đệ, ta và Dao Dao muội tử đang cố gắng tích góp từng chút điểm công lao, đồng thời cũng hăng hái tu luyện, mấy năm sau, chúng ta tích đủ điểm công lao, sẽ đi tham gia khảo hạch đệ tử ngoại môn!
- Ừ, Vô Ngân, chúng ta cùng nhau cố gắng! Một đoạn thời gian nữa, ta và đại ca còn muốn đi tiếp một ít nhiệm vụ dã ngoại, tích góp điểm công lao. Đến lúc đó, chúng ta cùng đi làm nhiệm vụ!
Đôi mắt đẹp của Trình Dao ngưng lại nhìn Phong Vân Vô Ngân, lông mi cong dài vẫy vẫy, giọng nói bỗng nhiên trầm thấp xuống:
- Vô Ngân, ta vẫn muốn đi mã trường tìm ngươi. Chỉ là, công tác mấy tháng gần đây nặng nề mười phần, mỗi ngày đều mệt không dậy nổi... Cách xa ngươi một đoạn thời gian, thực sự ta rất nhớ ngươi đó...
- Ha ha ha, đúng, đúng, Vô Ngân, muội muội của ta, mỗi ngày đều nhắc tới ngươi trước mặt ca ca ta!
Trình Thiết Sơn trừng mắt nhìn Phong Vân Vô Ngân.
Đầu Trình Dao càng thêm buông xuống, đỏ mặt e thẹn, thật sự vừa đáng yêu vừa xinh đẹp.
Bầu không khí từ từ trở nên nhu hòa mờ ám, phi thường kiều diễm.
Phong Vân Vô Ngân hưởng thụ chút lãng mạn nho nhỏ hiếm có này. Bất quá, Phong Vân Vô Ngân cũng không tỏ thái độ gì đối với Trình Dao, chỉ lẳng lặng hưởng thụ nhu tình của Trình Dao.
Tới khi hai huynh muội Trình Dao rời đi.
Đương nhiên, Phong Vân Vô Ngân cũng không nói cho hai người biết chuyện mình muốn đi làm nhiệm vụ. Chỉ là, hắn cũng hạ quyết tâm, chính mình kiếm được nhiều điểm công lao sẽ chia cho hai người một chút, để hai người có được tư cách tham gia khảo hạch đệ tử ngoại môn.
- Dao tỷ và Thiết Sơn đại ca, nếu như chỉ dựa vào số điểm công lao hai người tích góp từng tí một, cũng không biết đến ngày tháng năm nào mới có thể góp đủ 1000 điểm công lao cần thiết đổi lấy tư cách khảo hạch đệ tử ngoại môn. Không bằng, ta đến giúp hai người một lần...
Phong Vân Vô Ngân cười lẩm bẩm nói.
- Tiểu oa nhi, nàng kia là xử nữ, có thể chất Hỏa Phượng Hoàng, vừa vặn là một đôi tương xứng với ngươi, ngươi phải nhanh chóng ra tay! Chiếm được thân thể của nàng, cướp đoạt trinh tiết của nàng!
Chúc lão lập tức giật dây nói:
- Không nên để cho người bên ngoài chiếm tiên cơ! Đã làm phải làm đến cùng!
- Ách... Chúc lão, ngươi thực sự rất hèn mọn...
Phong Vân Vô Ngân cười mắng một câu.
Sáng sớm ngày thứ hai, Phong Vân Vô Ngân đã tỉnh dậy từ rất sớm, chỉ rửa mặt qua loa một phen, liền trực tiếp đi tới phủ đệ của La tổng quản.
Trong phủ đệ...
La tổng quản và một đám tạp dịch tâm phúc của hắn, cũng đã sớm ngồi nghiêm chỉnh trong đại điện.
Ở giữa điện, có ba tên đệ tử tạp dịch khí chất bất phàm đứng đó.
- Phong Vân Vô Ngân, ngươi đã đến rồi! Tới là tốt rồi!
La tổng quản nhìn thấy Phong Vân Vô Ngân, khóe mắt không khỏi nhảy lên vài cái, trong mắt chớp động ra vài tia sáng sáng trêu cợt và sát khí.
- Phong Vân Vô Ngân, lão phu thay ngươi giới thiệu ba vị đệ tử tạp dịch. Ba người đều là môn sinh đắc ý của lão phu, luận bối phận, coi như là sư huynh của ngươi. Ha ha ha, bọn họ đều gia nhập học phủ sớm hơn ngươi mấy trăm năm, địa vị cũng cao hơn ngươi một ít, tu vi đều không kém, hiện nay bọn họ là những đệ tử nổi bật trong đệ tử tạp dịch, có nắm chặt trùng kích đệ tử ngoại môn nhất! Nhiệm vụ ám sát lần này, sẽ do ba vị sư huynh mang ngươi cùng đi hoàn thành! Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, 1000 điểm công lao sẽ chia đều cho các ngươi. Kỳ thực, đi hoàn thành nhiệm vụ này, không chỉ kiếm được diểm công lao, quan trong hơn cả là... Có thể rèn luyện trong gian khổ! Tăng trưởng kiến thức, từng trải!
La tổng quản nói ra một bộ hiên ngang lẫm liệt, nghĩa bạc vân thiên. Vừa nói xong lại giả mù giả mưa nói:
- Phong Vân Vô Ngân, ngươi cố gắng thân cận ba vị sư huynh của ngươi. Các ngươi kết giao đi hoàn thành nhiệm vụ, dọc theo đường đi này, không nên làm như người xa lạ.
- Vô Ngân sư đệ, ta là Cưu Ma Thiên.
Một tên nam tử trung niên đầu bóng, trên người có khí tức của Đế giai, đỉnh đầu bóng xăm một đạo vết xăm hình rết, cực kỳ tà ý, lạnh lùng nhìn Phong Vân Vô Ngân liếc mắt nói.
- Vô Ngân sư đệ, ta là Ngô Tình Thiên!
Lại một người trung niên, trên người mặc trang phục thư sinh, trên tay cầm một quyển sách cổ, trên người để lộ ra một bộ dáng dấp của dòng dõi tri thức, còn có một loại cao thương, như muốn giáo hóa thế nhân, phổ độ chúng sinh.
- Vô Ngân sư đệ, ta là Thiết Ngân!
Người này là người còn trẻ nhất trong ba người ‘ sư huynh’ của Phong Vân Vô Ngân, trên tay cầm một thanh phi đao, thoạt nhìn sạch sẽ, giống như người nhã nhặn lịch sự, nhưng trong mắt thỉnh thoảng lại bộc phát ra những tia sáng hung tàn như dã thú. Khí tức phát ra từ người này, đơn giản chỉ là Thánh giai, nhưng năng lượng ẩn chứa trong đó, lại cường đại hơn, tinh túy hơn so với năng lượng của Đế giai Ngô Tình Thiên.
- A~ Ba vị sư huynh, sư đệ có lễ~!
Phong Vân Vô Ngân làm như có lệ, thuận tiện pha trò nói.
- Hôm nay các ngươi xuất phát, bí mật xâm nhập Ngõa Thứ Quốc, tìm được cơ hội ám sát Giác Vô Hận kia, hoàn thành nhiệm vụ này! Cũng để cao tầng học phủ biết được, đệ tử tạp dịch chúng ta, không phải là kẻ bất lực gì!
Nói xong, ánh mắt La tổng quản lại nhìn về Cưu Ma Thiên, Ngô Tình Thiên, Thiết Ngân, ánh mắt nghiền ngẫm mười phần nói:
- Ba người các ngươi làm sư huynh, phải trông nom tiểu sư đệ Phong Vân Vô Ngân thật tốt, rõ sao?
Trong ánh mắt của hắn, ẩn chứa ý bóng sâu xa.
Ba người kia, gật đầu vâng lệnh.
Phong Vân Vô Ngân cững lười đi đoán tâm tư quỷ kế của đám người này, tâm tính của hắn hiện tại chính là căn cứ bất biến ứng vạn biến. Thầm nghĩ, nếu như ba tên cẩu tặc này muốn làm trò vớ vẩn trên đường, trực tiếp giết đi là xong việc.
1000 điểm công lao, còn muốn phân chia cho 4 người? Phân cái rắm!
Sau khi nói chuyện xong xuôi, chỉ thấy La tổng quản vừa lộn tay phải, trong tay đã cầm một khối ngọc thạch:
- Đây là lệnh bài nhiệm vụ, bên trên có bản đồ Ngõa Thứ Quốc cùng hình của Giác Vô Hận, còn có một chút thói quen sinh hoạt của hắn.
La tổng quản giao lệnh bài nhiệm vụ cho Thiết Ngân:
- Cầu chúc các ngươi mã đáo thành công, thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ!
Ba vị sư huynh liền đi ở phía trước, đi ra bên ngoài đại điện, Phong Vân Vô Ngân thì lặng lẽ không nói gì theo ở phía sau.
Đợi sau khi bốn người rời đi, khuôn mặt La tổng quản mới trở nên dữ tợn, mặt xanh nanh vàng, rít gào đứng lên:
- Ha ha ha ha! Phong Vân Vô Ngân, tiểu tử ngươi dám đấu cùng lão phu? Lão phu đùa chết ngươi!
Ngay khi Phong Vân Vô Ngân vừa đi ra khỏi đại điện, đột nhiên hắn nghĩ, hắn có cảm giác dường như mình bị một người đang âm thầm rình coi.
Thật giống như có một người đang len lén trốn tại ngóc ngách nào đó, nhìn lén chính mình!
Chỉ bất quá, loại cảm giác này vừa xuất hiện, trong nháy mắt đã biến mất.
- Ừm?
Phong Vân Vô Ngân vô ý thức sờ sờ mũi, chỉ là cũng không nói thêm gì. Chúc lão cũng phát hiện, truyền âm nói:
- Tiểu oa nhi, trong nháy mắt vừa rồi, dường như có người đang len lén giám thị ngươi!
- Ừm, Chúc lão, ta đã biết. Chỉ là, lần này cũng không có gì. Rời đi Tử Anh học phủ ra ngoài làm nhiệm vụ, sẽ không bị học phủ ràng buộc, trời cao biển rộng, có thể tùy ý chém giết. Nếu như thực sự có người ngấp nghé ta cái gì, ta không ngại chém giết hắn thành tro bụi!
- Vô Ngân sư đệ, hiện tại chúng ta trực tiếp rời đi học phủ, trước hết truyền tống tới một đế quốc phụ thuộc Tử Anh học phủ chúng ta để nghỉ ngơi và hồi phục, sau đó sẽ tiếp tục đi vào Ngõa Thứ Đế Quốc phía biên giới tây bắc của Hỏa Nguyên đại lục. Một trong ba gã sư huynh, gã thoạt nhìn khí chất phong độ nhất, Ngô Tình Thiên, khách khách khí khí nói với Phong Vân Vô Ngân. Chỉ là, chỗ sâu trong hốc mắt hắn, lại nổi lên một ít mùi vị của âm mưu âm hiểm, như rắn độc.
- Tốt, tốt!
Phong Vân Vô Ngân mừng rỡ để ba người này sắp xếp. Hắn bình tĩnh mười phần, ôm định một bộ binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn.
Bốn người tạp dịch lượn quanh một khu vực, rẽ trái quẹo phải, cuối cùng đi tới khu vực truyền tống trận. Khu vực này, có đầy các loại truyền tống trận, phụ trách truyền tống từ học phủ rời đi các nơi trên Hỏa Nguyên đại lục.
Bốn người làm tốt thủ tục truyền tống, sau đó trực tiếp bước vào truyền tống trận, biến mất khỏi Tử Anh học phủ.
Tử Anh học phủ. Khu vực đệ tử ngoại môn.
Trên một ngọn sơn phong, ở ngoại động phủ, có một người đàn ông trung niên mặc áo choàng dài, khuôn mặt khô gầy, hình tượng mười phần cổ xưa, khoanh chân ngồi trên một khối nham thạch.
Hắn nhắm nghiền hai mắt, trên mặt hiện ra vết nhăn sâu, mỗi một đạo vết nhăn dường như đều ẩn chứa sát khí, giống như bị đao phong khắc ra.
Trên đỉnh đầu hắn, từng nếp uốn lượn, hiện ra một đạo pháp tắc Đế giai, nói rõ cảnh giới là Đế giai một kiếp.
Cảnh giới này, không tính cao, coi như so sánh với tạp dịch đầu lĩnh La tổng quản, hắn đều phải thấp vài giai.
Bất quá, trong cư thể hắn tản ra một loại khí tức đáng sợ như hoang dã cổ thú, dường như hắn khẽ động thân thể, có thể bừa bãi xuyên qua vị diện. Mặt khác, lỗ chân lông quanh thân hắn, còn đang nổi lên đao ý, từng đạo pháp tắc đao văn thâm thúy mà sắc bén không ngừng phóng ra ngoài.
La Thiên Hoa, đứng hàng thứ chín trong thập đại đệ tử ngoại môn.
Lúc này, có mấy tạp dịch khúm núm đứng phía sau La Thiên Hoa này, thở cũng không dám thở mạnh.
Đột nhiên, La Thiên Hoa mở ra hai mắt đang đóng chặt...
Phụt!
Không khí bốn phương tám hướng như bị nổ tung, sinh ra một cổ sóng chấn động.
Chỉ một cái ánh mắt, đã có thể khiến cho không khí nổ tung, sóng khí đủ đẩy lui thánh giai bình thường.
Phù phù! Phù phù! Phù phù!
Mấy đệ tử tạp dịch ở đằng sau, tất cả đều quỳ rạp trên mặt đất, đập đầu như gà mổ thóc:
- La sư huynh, những lời chúng ta nói đều là sự thật! Tên tạp dịch tuổi trẻ kia, lúc hắn đổi công lao còn lấy ra rất nhiều thiên tài địa bảo! Bằng vào thực lực của hắn, làm sao có khả năng có được nhiều thiên tài địa bảo nhưu vậy! Hơn nữa, hắn mới đến Tử Anh học phủ bao nhiêu lâu? Chúng ta từng điều tra qua, hắn chỉ là một tên mã phu, mỗi tháng được năm điểm công lao mà thôi...
- Không nên dài dòng!
La Thiên Hoa kia nói, trong giọng nói tràn đầy sự lạn lùng đông cứng, sắc bén như đao:
- Vừa rồi, ta đã quan sát tên tiểu tử kia, dường như hắn nhận một ít nhiệm vụ tại tổng quản tạp dịch La tổng quản, hiện tại hắn đã truyền tống rời đi Tử Anh học phủ. Hắn quả thực như lời các ngươi nói, có được rất nhiều tài phú? Mà thôi, bản tọa tự mình theo dõi hắn, xem hắn có bí mật gì. Tháng sau bản tôn sẽ mạnh mẽ trùng kích đệ tử nội môn, một ngày thành công, một bước lên trời. Nếu như có thể nhận được một ít thiên tài địa bảo, đề cao thực lực tu vi, coi như không tồi, có thể chút nắm chăt...
Vừa dứt lời...
La Thiên Hoa kia, toàn thân hóa thành một đạo đao mang, trực tiếp biến mất. Cũng chỉ thấy trong hư không có một vết đao thật sâu, khói bay cuồn cuộn, gió lửa khắp trời.
Phong Vân Vô Ngân đi theo ba vị tạp dịch sư huynh, truyền tống tới một quốc gia.
Đây là một đế quốc tầm trung, tên là Khắc Lạp Mã đế quốc, khoảng cách tương đối gần Tử Anh học phủ, khoảng chừng cũng chỉ hơn mười vạn dặm. Khắc Lạp Mã đế quốc này, chính là đế quốc phụ thuộc của Tử Anh học phủ.
Đây vẫn là lần đầu tiên Phong Vân Vô Ngân rời đi khỏi học viện từ khi hắn tới Hỏa Nguyên Đại Lục. Trong lòng hắn không khỏi hiếu kỳ mười phần, ngay khi hắn đến hoàng thành Khắc Lạp Mã đế quốc, hết nhìn đông lại nhìn tây.
Hoành thành này, xây dựng rộng rãi mười phần, tùy ý một con đường phố, cũng có thể trăm ngựa cùng chạy. Trong thành xanh vàng rực rỡ, các loại cung điện liên miên, khảm hột xoàn vàng ngọc, thậm chí có một ít đường phố, chỉ dùng tử khí linh thạch, chính khí linh thạch trực tiếp làm nền mà thành.
Giống như con đường phố hiện tại Phong Vân Vô Ngân đang đặt chân, chính là đồng loạt chỉ do Chính Khí Linh Thạch cực phẩm tạo thành, dài đến mấy trăm dặm, tổng sản lượng linh thạch sử dụng, phỏng chừng chính là một mạch khoáng chính khí linh thạch.
Đường phố giống như vậy trong hoàng thành, quả thực nhiều không kể xiết, phi thường nhiều.
Mặt khác, trong hoàng thành, phú thương thường truyền tống đi lại, trai thanh gái lịch, còn có rất nhiều người mặc cẩm y, cưỡi giao long mã, kỳ lân thú và một ít yêu thú cao cấp, tùy tiện đi dạo phố.
Phong Vân Vô Ngân quan sát thấy, cũng có rất nhiều võ giả đi lại trong hoàng thành. Tuyệt đại đa số đều tu vi Thánh Giai, thỉnh thoảng có một ít Đế giai, tùy ý đi lại.
- Chậc chậc, khí tượng của đế quốc tại vị diện cao cấp, quả thực vị diện cấp thấp không thể sánh bằng! Tại vị diện cấp thấp, Chiến Tần đế quốc đã là một đế quốc cực lớn rồi, chỉ là, thánh giai trong đế quốc vẫn cực kỳ giới hạn. Càng không nói đế giai. Thế nhưng, Khắc Lạc Mã đế quốc phụ thuộc Tử Anh học phủ này, đầy đường đều là thánh giai, thừa thãi nhiều giống như rau củ cải trắng.
Ở chỗ này, hầu như Phong Vân Vô Ngân không phát hiện Tiên Thiên võ giả.
Thỉnh thoảng có thấy Tiên Thiên võ giả, nhưng chủ yếu đều là hài tử sáu bảy tuổi.
Phong Vân Vô Ngân thấy một thiếu phụ ôm một tiểu tử mới sinh, quanh thân hắn đều tản ra Tiên Thiên cương khí ba động, phi thường đáng sợ.
- Mẹ nó, một người trẻ con, chính là Tiên Thiên Cương Khí Cảnh, quá khủng!
Phong Vân Vô Ngân đích xác bị phục rồi. Triệt để phục rồi!
Ba sư huynh kia thấy bộ dạng của Phong Vân Vô Ngân, đều nhìn nhau mà cười. Khóe miệng tên Cưu Ma Thiên nhếch lên nói:
- Vô Ngân sư đệ, xem ra ngươi từ một vị diện cấp thấp, phi thường rác rưởi đi tới Hỏa Nguyên đại lục đúng không? Ha ha, giống như Khắc Lạp Mã đế quốc này, chỉ là một đế quốc cỡ trung của Hỏa Nguyên Đại Lục. Ta xem ánh mắt ngươi đều sắp rơi ra ngoài rồi, làm sao? Đã bị khí tượng của Khắc Lạp Mã đế quốc này dọa choáng váng rồi? Ha ha ha ha!
- Đích xác là ta đã bị dọa choáng váng!
Phong Vân Vô Ngân thuận miệng đáp.
Ngô Tình Thiên kia cười nói:
- Vô Ngân sư đệ, tuy rằng chúng ta chỉ là đệ tử tạp dịch của Tử Anh học phủ, nhưng ngay cả hoàng đế của Khắc Lạp Mã đế quốc thấy chúng ta cũng phải biểu hiện ra mặt cười lấy lòng. Vô Ngân sư đệ, vi huynh chỉ đùa một chút, cho dù ngươi muốn ngủ với công chúa đế quốc Khắc Lạp Mã, cũng chỉ là một câu nói mà thôi, tên hoàng đế kia cũng không dám chối từ. Hôm nay chúng ta đến Khắc Lạp Mã đế quốc dừng chân, sáng mai sẽ đi Ngõa Thứ Đế Quốc.
Phong Vân Vô Ngân một mặt đáp ứng, một mặt trong long lại tính toán vị trí của Khắc Lạp Mã đế quốc cùng với Ngõa Thứ đế quốc tại Hỏa Nguyên đại lục.
Phải biết rằng lần này Phong Vân Vô Ngân còn tiếp thêm hai nhiệm vụ dã ngoại, một nhiệm vụ là đánh chết Thiên Sát giáo chủ, một nhiệm vụ nữa chính là đi Phong Hỏa Sơn Trại, giải cứu mấy vị quý tộc.
Phong Vân Vô Ngân đang tự hỏi vị trí địa lý của Thiên Sát Giáo và Phong Hỏa Sơn Trại.
Hắn đang tự hỏi, rốt cuộc là đi ám sát Giác Vô Hận trước, hay là đi làm hai nhiệm vụ dã ngoại này trước.
Đúng lúc này, trước mặt có một đoàn xe thật lớn phi tới, hơn mười con ngựa tốt toàn thân là màu hồng, không hề có một cây lông hỗn tạp, trên người là các kỵ sĩ, tất cả đều có tu vị Thánh Giai 5 chuyển, mỗi người mặc một kiện áo giáo, khí tức bất phàm, tư thế hiên ngang uy thế oai hùng. Phía sau đoàn ngựa có một chiếc xe ngũ sắc, có Long Xà Hổ Báo khắc lên, muôn hình vạn trạng. Uy nghiêm của đế vương, quân lâm thiên hạ, nắm quyền sinh sát ở trong tay cũng được lẫn trong đó.
- Hoàng đế bệ hạ giá lâm! Người không phận sự, tránh lui ra ngoài!
Một tên thái giám Thánh giai, âm thanh the thé giận thét to nói.
Hầu như tất cả người trên đường lớn đều tản ra. Phong Vân Vô Ngân và ba tạp dịch, cũng không rút đi mà ngăn ở giữa đường.
- Các ngươi! Vì sao các ngươi không lùi xuống?
Một tên kỵ sĩ thét to nổi giận mắng.
- Láo xược!
Cưu Ma Thiên kia trở tay, một cái bạt tai bay ra.
- Ba!
← Ch. 417 | Ch. 419 → |