← Ch.469 | Ch.471 → |
Chúc lão còn chưa nói xong, thanh âm đã trở nên dồn dập.
- Không xong! Thần giai kiếm khí đến rồi!
- Phụt!
Nói thì chậm nhưng xảy ra thì nhanh, một kiếm khí màu vàng kim óng ánh như một tấm lụa trực tiếp đánh tới, hung hăng đánh lên người Phong Vân Vô Ngân! Trong đạo kiếm khí này có ẩn chứa vô số khí tức thần diệu, chí cao vô thượng!
- Liều mạng! Long Bạo Kích!
Phong Vân Vô Ngân gầm lên giận dữ, trực tiếp dùng tay phải đánh ra một quyefn!
Đây là một quyền cứu mạng!
- Ngao!
11000 đạo chân khí hình rồng bị hư ảnh hỏa phượng hoàng cực lớn quấn lấy, tạo thành hình dáng một nắm đấm, trực tiếp đánh ra ngoài!
Đột nhiên, 11000 đạo chân khí hình rồng bạo tạc nổ tung, biến thành 110000 đạo, uy lực một quyền này được thúc đẩy lên gấp 10 lần.
Long Bạo Kích!
Một chiêu Long Bạo Kích này đụng thẳng vào thần giai kiếm khí từ trên trời giáng xuống kia.
- Ầm ầm ầm ầm!
Thạch phá kinh thiên.
Một bộ phận kiến trúc bên trong Vạn Kiếm sơn trang bị phá hủy hoàn toàn, hóa thành tro bụi!
Chiêu Long bạo kích này xem như triệt tiêu một bộ phận kiếm khí. Bất quá đạo thần chi kiếm khí này hết sức lợi hại, uy lực cũng bằng một phần năm khi xưa, cho nên cũng không có bị Long bạo kích đập nát, lập tức xuyên thẳng qua.
- Phốc!
Trực tiếp va vào vai phải Phong Vân Vo Ngân, lưu lại một vết thương lớn như một cái chén ăn cơm, máu tươi phún trào ra.
- Phanh!
Phong Vân Vô Ngân té xuống hơn 10m, quanh thân vô cùng đau đớn. 1 tỷ hạt Thiên địa đan điền nhanh chóng hấp thu lực sát thương do đạo thần chi kiếm khí kia mang lại.
- Hô hô hô...
Phong Vân Vô Ngân nằm trên mặt đất, thở dốc từng hơi lớn. Hắn chẳng những cảm thấy thân thể vô cùng đau đớn mà còn cảm giác được một loại tâm lực tiều tụy, có một loại chống lại thiên tai thiên nhiên.
Nhìn lại bầu trời vẫn là từng đám mây kiếm khí rậm rạp chằng chịt, giống như không có điểm tận cùng, khắp nơi đều là kiếm khí. Phong Vân Vô Ngân biết rõ, lúc này dù mình có dùng chiêu thức lợi hại nhất, triệu hoán Chân Long ra thì không chừng Chân Long cũng bị kiếm khí khủng bố dày đặc như thế nào đâm chết!
- Tiểu oa nhi! Cắn răng kiên trì! Chạy mau!
Chúc lão đại lại gọi lớn lên.
- Oanh!
Lại là mấy ngàn đạo kiếm khí trút tới người Phong Vân Vô Ngân như mưa!
Thượng cổ kiếm khí Vạn Kiếm sơn trang trở lại, bức bách Phong Vân Vô Ngân vô cùng chật vật. Trong khu vực kiếm khí tung hoành giương oai, thời gian và không gian đều phi thường không ổn định, thời thời khắc khắc đều sinh ra thời không hắc động, khiến Phong Vân Vô Ngân không thể dùng tới truyền tống linh phù. Chỉ có thể chạy bộ ra khỏi Vạn Kiếm sơn trang. Trên đường chạy trốn, Thượng cổ kiếm khí rậm rạp chằng chịt có linh tính liền đánh về phía người ngoài tiến vào như Phong Vân Vô Ngân. Khi hắn tiến vào Vạn Kiếm sơn trang, kiếm khí công kích của vố số tiên hiền tiền bối kiếm tu liền phát hiện ra khí tức của hắn, công kích tới.
Mặc dù có chí bảo như Kiếm Tiên đồ lục, dựa vào nó có thể hấp thu đại lượng Thượng cổ kiếm khí. Mặc dù là thần giai kiếm khí màu vàng kim óng ánh cũng đều có thể bị thôn phệ. Bất quá Kiếm Tiên Đồ Lục này còn chưa hoàn chỉnh, thôn phệ mỗi một đạo thần giai kiếm khí thì cần một ít thời gian để luyện hóa, vì thế mới khiến thời gian chênh lệch. Phong Vân Vô Ngân nhất định phải tự mình đón đỡ kiếm khí công kích, thậm chí là hoàng kim kiếm khí đáng sợ!
- XÍU! XÍU! XÍU!
Thượng Cổ kiếm khí rậm rạp chằng chịt, chen chúc bay về hướng hắn.
Phong Vân Vô Ngân tế Kiếm Tiên đồ lục ra, hấp thu đám kiếm khí này, dưới chân căn bản không dừng lại chút nào, đồng thời cũng chạy như điên ra khỏi Vạn Kiếm sơn trang.
- Oanh!
Hoàng kim thần giai kiếm khí lại bay về hướng Phong Vân Vô Ngân.
- Hổn hển.
Phong Vân Vô Ngân tranh thủ thời gian điều khiển Kiếm Tiên Đồ Lục ngăn cản một hồi.
Lúc Kiếm Tiên đồ lục lại đỡ được một đạo thần giai kiếm khí đáng sợ, bắt đầu luyện hóa thì hắn liền chuyển thành năng lượng cho mình.
Nhưng lúc này...
- Oanh!
Lại một đạo thần giai kiếm khí vô cùng lăng lệ ác liệt khiến phong vân biến sắc giáng xuống.
Toàn thân Phong Vân Vô Ngân đẫm máu, nhưng hắn cũng không để ý nhiều, liên tục vung vẩy toàn lực hai đấm, đánh ra hơn mười chiêu sát thần quyền pháp, triệt tiêu một bộ phận uy lực thần giai kiếm khsi. Bất quá cũng bị dư uy chém tạo thành hàng đống tổn thương. Nhưng may mắn là thể chất hắn khác hẳn với thường nhân. Hơn nữa hiện tại hắn như một con thuyền nhỏ trong cơn sóng to gió lớn. Trong tình cảnh không còn gì để mất này thì tinh thần, ý chí của hắn cũng đạt đến tối đa, cái này cũng xem như là nhân họa đắc phúc.
Cứ như vậy, một đường Phong Vân Vô Ngân dựa vào Kiếm Tiên đồ lục để bảo vệ tính mạng, một đường điên cuồng đánh ra sát thần quyền pháp triệt tiêu các loại kiếm khí, vất vả lắm hắn mới lao ra được khỏi Vạn Kiếm sơn trang.
Mà lúc này, da thịt cốt cách toàn thân Phong Vân Vô Ngân cũng đã hoang tàn, ngay cả tiểu thế giới sáng lập ra trong cơ thể cũng gần như bị tổn hại hoàn toàn!
Cả người hắn lúc này chẳng khác như nào một ngọn đèn cạn dầu!
Cùng lúc đó, bên ngoài Vạn Kiếm sơn trang...
Giờ khắc này, bên ngoài vạn Kiếm sơn trang lại có một nhóm thám hiểm giả tụ tập. Bọn hắn đều là kiếm tu, đều ngừng chân cùng đợi. Một ít lão kiếm tu có chút tư cách nhìn quanh Vạn kiếm sơn trang, thấp giọng nghị luận.
- Ừ, các ngươi chưa từng tới vạn kiếm sơn trang, rất nhiều chuyện còn chưa rõ ràng. Các ngươi nhìn một cái, hiện tại phía trên Vạn Kiếm sơn trang này có vô số Thượng cổ kiếm khí tụ tập. Ngay lúc này mà tiến vào thì chính là muốn chết. Chúng ta phải đợi những đạo kiếm khí này rời đi thì mới có thể tiến vào sưu tìm đào bới.
- Ân, có rất nhiều thám hiểm giả không biết tự lượng sức mình, cuối cùng bị chết dưới Thượng cổ kiếm khí, thi cốt cũng không còn.
- Đại gia hỏa đều kiên nhẫn chờ đợi a. Căn cứ vào kinh nghiệm lão phu mà nói thì ước chừng vài ngày, nhiều nhất là một tháng thì những Thượng cổ kiếm khí này sẽ rời ổ một lần.
- Tiền bối, ngài là chuẩn thần, lúc này chẳng lẽ ngay cả ngài cũng không dám tiến vào?
- Nực cười! Chuẩn thần thì thế nào? Trước mặt thượng cổ kiếm khí khổng lồ sắc bén thì coi như là chuẩn thần, một khi tiến vào cũng liền bị giết trong nháy mắt!
...
Lúc vài thám hiểm giả này bảy môm tám lưỡi thảo luận không ngớt thì...
- XÍU!
Bất thình lình, bọn hắn nhìn thấy một bóng người từ trong Vạn Kiếm sơn trang trực tiếp lao ra. Bóng người này, toàn thân là hư ảnh Hỏa Phượng Hoàng thiêu đốt, khí kình Chân long quấn quanh. Bất quá, quanh thân cũng bị hun thành đen thui, trên người là từng lỗ vết thương to rậm rạp chằng chịt, máu tươi bất trụ phun tung tóe, hiển nhiên là đã trọng thương.
Bóng người này xông ra khỏi Vạn Kiếm sơn trang, liền trực tiếp thuấn di một cái, biến khỏi mắt những thám hiểm giả này.
Trong những Thám hiểm giả này cũng không thiếu chuẩn thần. Mặt khác cũng có không ít những thiến niên kiếm tu thiên phú vô cùng cao minh. Nhưng giờ phút này bọn hắn cũng cứng đờ cả người như là bị hóa đá, toàn bộ đều ngây ngây ngốc ngốc tại chỗ.
Hơn nửa ngày mới có người run run lên tiếng.
- Tiền bối, vừa rồi... Vừa rồi có người chạy từ bên trong Vạn Kiếm sơn trang ra đúng không?
- Người? Ồ, hình như là một người, hơn nữa toàn thân đã bị trọng thương, giống như đèn đã cạn dầu, cửu tử nhất sinh.
- Không có khả năng! Người nào có thể thoát khỏi Thượng Cổ kiếm khí bao phủ trong Vạn Kiếm sơn trang? Bị vô số Thượng cổ kiếm khí vây khốn, coi như là Đại la kim Tiên chỉ sợ cũng phải bỏ mạng.
- Đúng, không thể nào là người! Có lẽ là sinh vật quái gì nào đó. Ân, chính là sinh vật quái dị.
...
Trời có mắt rồi, lúc Phong Vân Vô Ngân cảm giác được mình sắp bạo thể thì cuối cùng đã vọt ra khỏi Vạn Kiếm sơn trang. Vừa ra khỏi Vạn Kiếm sơn trang, hắn đương nhiên cũng không dám dừng bước lại, dẫn xuất phiền toái. Kết quả là, dưới tình huống thân thể Phong Vân Vô Ngân cực độ mệt mỏi, cực độ suy yếu, hắn tế ra thiên địa đan điền, vận dụng một tia thánh lực, trực tiếp thuấn di, ly khai khỏi phiến khu vực này. Đương nhiên, ngay tại lúc này thì Phong Vân Vô Ngân cũng không dám mạo muội sử dụng truyền tống linh phù, phản hồi Tử Anh học phủ. Dù sao thì tình huống thân thể hắn hiện tại phi thường không xong, có thể trở ra từ vạn Kiếm sơn trang đã là một kỳ tích rồi. Nếu như lúc này mà trở lại Tử Anh học phủ, ngộ ngỡ gặp phải những ngoại môn đệ tử có oán thù với hắn thì chỉ sợ chuyện sẽ hỏng bét.
Phong Vân Vô Ngân triển khai thủ đoạn thuấn di, truyền tống rời khỏi Vạn Kiếm sơn trang, đến bên trong một sơn mạch u mật ở phụ cận một vạn dặm.
Đất đai vùng núi này rất khô cằn, quái thạch lởm chởm, các loại đại thụ che trời xuyên thẳng mây xanh, che khuất bầu trời, trên mặt đất đều là lá rụng đã khô bại, phát ra trận trận mùi thối. Ngẫu nhiên nghe được một ít quái điểu quái thú phát ra những tràng tiếng kêu kỳ quái.
- Phanh!
Phong Vân Vô Ngân thoáng cái ngã xuống trong một sơn cốc, bên cạnh một dòng suối nhỏ. Rồi sau đó cảm nhận hai mắt vô cùng trầm trọng, cả người không còn một tia khí lực nào.
- Khục.
Phong Vân Vô Ngân ho khan một tiếng, nhổ ra một ngụm máu tươi.
Lúc này, nhục thể của hắn đã hư hại cực độ. Toàn thân không có một khối thịt nào nguyên vẹn, một xương cốt nào hoàn chỉnh.
- Tiểu oa nhi... Ngươi rõ ràng... Rõ ràng có thể rời khỏi Vạn Kiếm sơn trang. Quả thật là kỳ tích... Tốt, tốt, lão đầu tử nhìn ngươi không chống đỡ nổi nữa, ngươi tranh thủ thời gian nghỉ ngơi điều dưỡng, ngươi yên tử, dùng thần thức yếu ớt của lão đầu tử thì rặng núi này thập phần yên tĩnh. Không có khí tức nhân loại, cũng không có bất kỳ khoáng thạch năng lượng gì có giá trị, chỉ có một ít yêu thú cấp thấp. Ngươi không cần phải lo lắng về vấn đề an toàn, cứ yên tâm ngủ một giấc a! Mặc dù có nguy hiểm gì thì lão đầu tử cũng sẽ giúp ngươi ứng phó!
Chúc lão tranh thủ thời gian nói ra.
Phong Vân Vô Ngân thở phào một cái, tâm tình đang căng cứng rốt cục cũng buông lỏng. Lúc này cơn buồn ngủ như thủy triều ập tới hắn. Trước khi Phong Vân Vô Ngân ngủ, Giao Long đế cấp ngũ kiếp trong đan điền hắn đã nhảy ra, thu nhỏ thể tích lại, bao phủ hoàn toàn hắn.
Đầu giao long cảnh giác nhìn đông ngó tây, xem xét tình huống cung quanh. Một khi phát sinh điều gì dị thường thì Giao Long sẽ biến trở về bảo hộ Phong Vân Vô Ngân, chém giết với địch nhân.
- Hô...
Lúc này Phong Vân Vô Ngân mới hoàn toàn yên lòng, hai mắt vừa nhắm lại thì đã thấy trước mắt tối sầm, trực tiếp ngủ đi.
Hắn vừa ngủ thì lại khiến người ta thập phần sợ hãi. Phong Vân Vô Ngân ngủ trọn vẹn tám ngày tám đêm.
Trong tám ngày tám đêm này, con mắt Phong Vân Vô Ngân không mở ra chút nào, nhẹ nhàng ngáy đều. Lúc mới bắt đầu thì tiếng ngáy trong lúc hắn ngủ say còn có chút đứt quãng. Có chút kéo dài hơi tàn. Bất quá, đi ngày thứ năm thì tiếng ngáy đã dần dần đều đi. Vô cùng vững vàng.
Mặt khác, trong quá trình ngủ say, từng đạo khí tức Chân Long, hư ảnh Hỏa Phượng Hoàng cũng xông tới từng lỗ chân lông trên cơ thể hắn, chữa trị thương thế hắn.
Ngày thứ chín.
- A! Thoải mái a, giấc ngủ này thật sự sáng khoái!
Giống như đã trải qua một giấc ngủ đông dài, cuối cùng Phong Vân Vô Ngân cũng đã tỉnh lại, duỗi lưng một cái, cũng cảm giác được tinh thần lực vốn như đèn hết dầu của mình, giờ phút này cũng đã khôi phục lại không ít. Lại xem xét thương thế xung quanh, những lỗ vết thương to đầm đìa máu tươi kia đã biến mất hầu như không còn. Hơn nữa còn mọc ra da thịt lại, trắng mịn như tuyết. Mà da thịt trên mặt hắn còn hiện ra vẻ huy hoàng sáng bóng.
- Ha ha ha, tiểu oa nhi, thể chất long phượng của ngươi quả là kỳ diệu! Rõ ràng có thể tự động trị liệu thương thế! Tám ngày qua, những Thượng cổ kiếm khí đáng sợ lưu lại đủ loại vết thương máng tính hủy diệt nghiêm trọng trên thân thể ngươi đã bị tẩy đi sạch sẽ! Hiện tại ngươi điều dưỡng thêm tốt đa là năm ngày thì thân thể sẽ khôi phục lại trạng thái đỉnh phong. Ân, rốt không tồi. Lần này trải qua khảo nghiệm sinh tử, sẽ là một cự đại ma luyện với tâm tính ngươi, khiến tinh thực lực, ý chí chiến đấu của ngươi càng thêm viên mãn. Về sau dù gặp phải địch nhân cường đại hơn thì ngươi cũng có đủ ý chí đối phó, sẽ không vì khiếp đảm mà ảnh hưởng đến sức chiến đấu.
Rốt cục Chúc lão cũng an lòng, dương dương đắc ý nói:
- Lần này, ngươi chẳng những đạt được hoàng kim kiếm cốt mà còn lấy được một khỏa thần cách nguyên vẹn. Có thể nói là thắng lợi trở về. Thế nào, bây giờ trở lại Tử Anh học phủ được rồi chứ?
- Trở lại Tử Anh học phủ?
Phong Vân Vô Ngân khẽ lắc đầu.
- Cái này không cần gấp. Ta cần một ít thời gian để hảo hảo tiêu hóa những bảo vật đạt được gần đây. Ta xem sơn cốc này cũng là nơi không có ai lui tới, cũng thích hợp để bế quan.
Sau khi tỉnh lại, Phong Vân Vô Ngân cũng nhanh chóng triển khai thần niệm, tra xét tình huống sơn mạch này một lần, cũng cảm giác hết sức hài lòng. Tuy rằng sơn mạch này cằn cỗi không chịu nổi, cũng không có bất kỳ tài nguyên gì để tu luyện nhưng lại rất thanh tịnh, cũng không bị ai quấy rầy.
Nói xong, Phong Vân Vô Ngân vỗ nhẹ lên vương miện trên đầu Phong Vân Vô Ngân. Xuất ra một ý niệm, thu hồi Giao long vào trong đan điền, sau đó xuất Kiếm TIên Đồ Lục ra ngoài.
- Xôn xao...
Kiếm Tiên Đồ lục xuất thế ngang trời, lơ lửng trên đỉnh đầu Phong Vân Vô Ngân, đón gió phấp phới, đạo đạo hoàng kim ý chí lập lòe không ngớt, thoải mái phập phồng, ẩn chứa rất nhiều pháp tắc ảo diệu, chân lý kiếm thuật, thập phần thần dị.
Sau khi hấp thu, luyện hóa được đại lượng thần giai kiếm khí, Kiếm Tiên Đồ Lục càng lúc càng hoàn thiện hơn.
Lúc này Kiếm Tiên Đồ Lục nhìn như là một quyển trục khổng lồ dài 10m. Bên trên quyển trục này là một thanh kiếm tiên, đứng chắp tay nhìn Thương Khung, diễm khí trùng thiên, kiếm quang quang minh, có thể nói là kỳ quan.
Thình lình, Phong Vân Vô Ngân cùng Chúc lão đồng thời hút một hơi khí lạnh.
- Hí!
- Người sống?
Một già một trẻ cùng lúc kinh hô lên.
Ánh mắt bọn hắn cùng nhìn vào thanh niên kiếm tu trên Kiếm Tiên Đồ Lục kia.
Lúc trước, bất kỳ là khi nào, Phong Vân Vô Ngân lấy Kiếm Tiên Đồ Lục ra xem xét thì cũng chỉ là thấy một nhân vật bên trong bức họa cuộn tròn trên thân Kiếm Tiên đồ lục.
Vô luận là tranh này trông sống động như thế nào đi nữa, bước chân tới gần nhìn cho rõ thì cũng chỉ là một loại ảo giác. Chỉ là một bức họa, không hơn không kém.
Nhưng giờ phút này, Phong Vân Vô Ngân cùng Chúc lão lại nhìn thấy một tia sinh mệnh lực trong bức họa cuộn tròn kia.
Đúng vậy, là sinh mệnh lực.
Chính là sức sống.
Nói cách khác, trước khi xuyên việt, lúc Phong Vân Vô Ngân còn ở địa cầu thì cũng đã xem qua phim 3D. Nhân vật trong phim 3D chính là hình ảnh lập thể ba chiều, khiến người xem cảm giác chân thật.
Mà giờ khắc này, Kiếm tiên bên trong Kiếm Tiên đồ lục cũng khiến Phong Vân Vô Ngân cảm giác được một hình ảnh lập thể.
Phong Vân có thể nhìn thấy toàn bộ bốn phương tám hương của hình dáng Kiếm Tiên này. Theo một góc độ nào đó thì đều có thể trông thấy chính diện, đằng sau, bên cạnh, bóng lưng, ...
Đây vẫn chỉ là cảm giác của ánh mắt. Hơn nữa, càng quan trọng hơn chính là kiếm tiên này có một loại cảm giác linh động, quả thật là có chấn động của tính mạng.
- Hô hô...
Không chỉ đơn giản là quyển trục bên trong Kiếm Tiên đồ lục, ngay cả quyển trục tựa hồ cũng sống lại. Bên trong quyển trục có gió nhẹ quét qua, thổi trúng áo bào kiếm tiên, khiến nó bay múa phấp phới, mái tóc dài đen nhánh của kiếm tiên cũng bắt đầu phật động.
Thậm chí, tròng mắt của hắn còn chuyển động!
- Chúc, chúc lão... Cái này... Cái này là sao...
Phong Vân Vô NGân cũng cảm giác đầu óc mình có chút thiếu dưỡng khí rồi, mê muội một hồi. Loại tình huống trước mắt này đã hoàn toàn không phải Phong Vân Vô Ngân có thể lý giải, đã vượt ra khỏi nhận thức của hắn rồi.
Nhân vật bên trong bức họa cuộn tròn sống lại. Đây quả thực là chuyện thần thoại mà.
- Tiểu oa nhi. Cái này... Cái này... Lão đầu tử ta cũng là lần đầu tiên nhìn thấy...
Thanh âm Chúc lão cũng lắp bắp.
Bất quá, căn cứ vào kinh nghiệm của ta thì sau khi Kiếm Tiên đồ lục của ngươi hấp thu đại lượng Thượng Cổ kiếm khí, thậm chí vài đạo Thần giai kiếm khí thì có thể miêu tả ra được một chấn động thân thể tính mạng rồi! Ngươi nhìn đi, quanh thân kiếm tiên trong bức họa này đều chảy ra khí tức thần, thân thể hắn chình là thuần túy dùng năng lượng hoàng kim ý chí để miêu tả ra. Đúng rồi, tiểu oa nhi, ngươi thử nhỏ máu nhận chủ xem. Dùng máu của ngươi, dung nhập vào trong thân thể kiếm tu sáng lập ra năng lượng hoàng kim ý chí kia.
- Nhỏ máu nhận chú? Đi, ta thử xem!
Phong Vân Vô Ngân cũng không nói hai lời, trực tiếp kích xạ ra một tia máu tươi từ ngón trỏ tay phải của mình đến thân thể kiếm tu kia.
- Oanh!
Bên trong quyển trục, thân thể kia hút huyết dịch Phong Vân Vô Ngân, thần quang quanh thân đại bạo. Hơn nữa, hoàng kim sáng bóng chung quanh thân thể cũng rất nhanh thu liễm vào trong cơ thể, cả người hắn càng phát ra chấn động tính mạng dày đặc nồng hậu, hơn nữa còn chính thức nội liễm thần quang.
Một khắc sau.
- Ân? Ta cảm giác, ta với hắn thậm chí còn có một loại cảm giác huyết nhục tương liên kỳ quái!
Thình lình, Phong Vân Vô Ngân cũng cảm giác được, bên trong tối tăm tựa hồ có một tia vận mệnh, liên hợp chặt chẽ hắn và thân thể kia lại.
Hơn nữa, loại quan hệ này lại phảng phất như một loại quan hệ chủ tớ. Trong tiềm thức, thân thể Phong Vân Vô NGân và thân thể kia tạo dựng lên quan hệ chủ tớ. Mặc dù nói thân thể kia là do hoàng kim năng lượng, thần quang thuần túy dựng lên. Thoạt nhìn thập phần phi phàm, tôn quý, nhưng Phong Vân Vô Ngân có thể cảm giác được mình có thể tùy ý khống chế, chỉ huy thân thể này.
- Kỳ quái, kỳ quái...
Chả biết ma xui quỷ khiến như thế nào, Phong Vân Vô Ngân giơ tay trái lên.
Sự tình quỷ dị liền xảy ra.
Thân thể kiếm tu bên trong quyển trục kia rõ ràng cũng giơ tay trái lên. Hơn nữa tư thế, tần suất, động tác đều hoàn toàn đồng nhất với Phong Vân Vô Ngân.
Phong Vân Vô Ngân lại giơ tay phải lên, hình thành một động tác cổ quái buồn cười.
Thân thể kiếm tu kia cũng lập tức làm động tác đồng dạng với Phong Vân Vô Ngân.
- Hí, thật kỳ quái!
Chẳng những Phong Vân Vô Ngân mà ngay cả Chúc lão cũng đều tặc lưỡi kêu kỳ lạ, bọn hắn đều cực độ không thể tưởng tượng nổi.
Cái này rất thú vị.
Phong Vân Vô Ngân hoặc là đi đi lại lại tại chỗ, hoặc là nhảy lên. Thân thể kiếm tu kia cũng bắt chước theo những động tác của hắn, không chút chênh lệch nào. Càng về sau, Phong Vân Vô Ngân càng thành thục hơn, chỉ là trong đầu hướng ra một ít chỉ lệnh với thân thể kiếm kia.
- Tiến một bước về phía trước!
- Ngồi xổm xuống!
- Nhảy lên!
- Lăn qua lăn lại!
...
Vô luận là Phong Vân Vô Ngân phát ra mệnh lệnh hèn mọn bỉ ổi như thế nào, thân thể kiếm tu kia đều hoàn thành không chút chần chừ.
Hơn nữa, Phong Vân Vô Ngân vừa ra lệnh thì thân thể kiếm tu kia cũng nhanh chóng hoàn thành, càng về sau, thậm chí Phong Vân Vô Ngân còn có một loại cảm giác dễ sai khiến!
Thế nhưng, điều duy nhất thân thể kiếm tu bên trong quyển trục kia không thể làm được chính là công kích. Phong Vân Vô Ngân thử nắm trường kiếm vung vẩy, kích phát kiếm khí. Thân thể kiếm tu kia cũng rút kiếm theo, đánh ra kiếm khí, nhưng không thể đánh ra khỏi quyển trục mà chỉ có thể bên trong quyển trục.
Liên tiếp hai ngày, Phong Vân Vô Ngân đều chú tâm nghiên cứu kiếm tu bên trong bức họa cuộn tròn, càng lúc càng khống chế thành thạo hơn. Hắn chỉ huy kiếm tu kia giống như là chỉ huy tay chân mình. Nhưng ngoài trừ những động tác hắn chỉ huy ra thì cũng không phát hiện kiếm tu kia có động tác gì khác lạ.
Rốt cục, Phong Vân Vô Ngân cũng cảm giác được có chút mất hứng.
- Ai, ta còn tưởng sau khi hút được năng lượng khổng lồ thì Kiếm Tiên Đồ Lục có thể sáng lập ra một ít đại thần thông, đại sát thuật. Lại không nghĩ rằng lại lãng phí đại lượng ý chí hoàng kim vô ích như thế này a.
Cũng đúng, thân thể kiếm tu có được sinh mệnh lực này ngưng tụ ra từ trong kiếm tiên đồ lục chính là đã tiêu hao cơ hồ một nửa hoàng kim ý chí của Kiếm tiên đồ lục rồi.
Có thể nói, kiếm tu này chính là thuần túy dùng hoàng kim ý chí cùng với một giọt máu tươi của Phong Vân Vô Ngân sáng lập ra.
Phong Vân Vô Ngân cảm thấy có chút mất mặt, cũng không để ý tới Kiếm Tiên đồ lục nữa mà lấy ra miếng thần cách cấp thấp kia vuốt ve.
Đúng lúc này, thần cách Phong Vân Vô Ngân nắm trong tay run rẩy lên, tựa hồ bị một cỗ lực mãnh liệt tác động, lôi kéo.
- Ân?
Phong Vân Vô NGân giương mắt quét qua, phát hiện cỗ lực lượng lôi kéo thần cách này chính là đến từ thân thể kiếm tu kia.
Kiếm Tiên Đồ Lục thần kỳ, sáng tạo ra một kiếm tu thân thể cũng thần kỳ không kém, Phong Vân Vô Ngân loáng thoáng biết rõ vị kiếm tu thân thể này tựa hồ có một ít bí mật. Nhýng hắn nghiên cứu suốt hai ngày cũng không thể hiểu thấu ðáo bí mật này. Cuối cùng cũng phải tạm thời buông tha, chuyển tâm tý trên miếng thần cách kia.
Một thần cách kiếm tu cấp thấp...
← Ch. 469 | Ch. 471 → |