← Ch.545 | Ch.547 → |
Lần đầu tiên Phong Vân Vô Ngân giao thủ với Hạ vị thần, chính diện chém giết, trực tiếp tế ra 15000 kiếm quy nhất tuyệt sát đại thuật, Thuấn Sát Chấn Đãng, xoắn thần thể, thần cách mấy tên Hạ vị thần thành phấn vụn.
15000 đạo kiếm khí hợp nhất, lấy tốc độ vượt xa ánh sáng trong nháy mắt có thể đánh nát bấy một vùng hư không. Giết mấy tên Hạ vị thần, hơn nữa là loại bất nhập lưu như vậy cũng không cần quá đắc chí. Chỉ có điều, bình thường lĩnh ngộ 15000 kiếm quy nhất đều là Kiếm thần có thần vị, Linh hồn lực ít nhất phải đạt tới Trung vị thần mới có thể đạt được. Vì vậy, Phong Vân Vô Ngân chỉ mới Đế cấp đã có thể sử dụng chiêu này cũng coi như dị số.
Đương nhiên, nếu như Phong Vân Vô Ngân dùng thần lực thúc dục 15000 kiếm quy nhất, vậy lực công kích càng thêm đáng sợ.
Đối với Phong Vân Vô Ngân mà nói, nhược điểm hiện giờ của hắn là đẳng cấp quá thấp, không cách nào phát huy sự đáng sợ của kiếm ý với mức cực hạn.
- Đi! Đi đón Tử Yên ra ngoài.
Phong Vân Vô Ngân phất phất tay, thân thể thuấn gian di động, đi tới.
Tử Viêm, Liên Y, Bàng Giải đi theo phía sau.
Trên đường đi, Phong Vân Vô Ngân cũng trao đổi với Chúc lão.
- Chúc lão, sau khi đón Tử Yên ra ngoài, chúng ta rời khỏi vị diện Thái Vương tinh cầu, đi tới vị diện khác lịch lãm, ta cũng rất hiếu kỳ. Hơn nữa điều quan trọng nhất là tìm được mảnh vỡ thần cách của ngươi.
- Ừ, tiểu oa nhi, ngươi yên tâm, lão đầu tử đã an bài kế hoạch thỏa đáng. Lão đầu tử thất lạc một khối thần cách lớn cùng mười một khối nhỏ, vị trí của chúng cũng chính là ở vị diện cao cấp!
- Tốt! Vô Ngân sẽ thay Chúc lão đoạt lại mảnh nhỏ thần cách!
...
Tới sau núi.
Hồ nước tràn đầy Thiên nhất thần thủy.
Hồ nước tĩnh lặng.
Tử Viêm cùng Bàng Giải nhìn xuống mặt hồ, trên mặt hiện lên vẻ buồn bã.
Nơi này bị Bàng Giải và Tử Viêm gia trì cấm chế đặc thù, chủ yếu là để phong ấn Tử Yên cùng ngư yêu tà dị kia.
- Bàng Giải, Tử Viêm, ngư yêu tà ác kia đã bị ta luyện hóa, hiện giờ các người giải trừ cấm chế, để Tử Yên ra đi. Tử Viêm, ngươi và Tử Yên là chị em ruột, ban đầu vì đầu ngư yêu kia mới trở mặt, quan hệ xuất đi. HIện giờ ngư yêu đã chết, các ngươi hãy làm lành với nhau!
Phong Vân Vô Ngân ôn nhu nói.
- Vâng!
Tử Viêm gật đầu nhìn Phong Vân Vô Ngân. Sau khi trở thành nữ nhân của Phong Vân Vô Ngân, Tử Viêm chẳng những trên giường mà ngay cả những việc khác đều nói gì nghe lấy. Hơn nữa Tử Viêm chưa bao giờ cho mình là thê tử của Phong Vân Vô Ngân, cam tâm tình nguyện làm thiếp, không lời oán hận.
- Bàng Giải, bí pháp giải trừ cấm chế.
Tử Viêm nghiêng đầu phân phó.
Đúng lúc này...
Ầm!
Mặt hồ chấn động, một cột nước bắn lên cao!
Một khắc sau, một thiếu nữ áo trắng, khí chất phiêu dật xuất hiện, bộ bộ sinh liên.
Tướng mạo của nàng giống hệt TỬ Viêm.
Chỉ có điều, xét về khí chất, nàng thuộc về lãnh diễm, Tử Viêm thuộc về nhiệt tình.
Hơn nữa hiện giờ Tử Viêm mang phong tình thiếu phụ, mà nữ tử này vẻ mặt ngây ngô.
Tử Yên!
- Ngươi khỏe, rất cục ngươi cũng trở lại gặp ta!
Tử Yên từ đáy hồ phóng ra, câu nói đầu tiên lại là làm nũng Phong Vân Vô Ngân!
Hơn nữa trong lời nói còn có mùi vị lấy lòng, giống như nha hoàn làm nũng thiếu gia vậy!
- Ách...
Tử Viêm và Bàng Giải đều ngẩn người, họ đều không ngờ Tử Yên cao ngạo, lạnh lùng lại có bộ dạng như vậy!
- A, Vô Ngân, ngươi được lắm. Đây là tỷ tỷ của Tử Viêm sao? Không ngờ cũng bị ngươi chế phục, Vô Ngân, ngươi quả thực phong lưu.
Liên Y trêu chọc nói.
Lúc này, Tử Yên mới chú ý tới muội muội Tử Yên cùng với sinh vật biển Bàng Giải.
- Tử... Tử... Tử Viêm.
Vẻ mặt Tử Yên quái dị, phức tạp nhìn muội muội của mình, hồi lâu cũng không nói được gì.
Theo lý thuyết, Tử Viêm đối nghịch với Tử Yên đã lâu, Tử Yên bị Tử Viêm đoạt chức viện trưởng Tử Anh học phủ, nhốt ở dưới đáy hồ, lần này gặp mặt hẳn là sẽ sống mái với nhau mới đúng.
Nhưng hiện giờ hai tỷ muội không có ý chém giết, chỉ có thân tình tỷ muội.
- Tử... tỷ tỷ... ngươi khỏe chứ, đã lâu rồi không gặp, ngươi... ngươi vẫn xinh đẹp như vậy...
Tử Viêm không nhịn được nói, nắm chặt tay Phong Vân Vô Ngân:
- Tỷ tỷ, ân oán tỷ muội chúng ta đã qua. Giờ muội cũng đã xuất giá, trở thành thê tử người khác, Tử Anh học phủ đã tạm thời... không còn nữa. Chuyện xưa chớ nói tới, hiềm khích lúc trước tiêu tan, được chứ?
- Ngư... Ngư thần... Ngư thần đã chết...
Tử Yên lúng túng nói:
- Tử... muội muội... những năm gần đây ta suy nghĩ rất nhiều, ta... ta vô cùng hối hận...
Nàng nhìn thoáng qua Phong Vân Vô Ngân, hai mắt lóe lên quang mang, lẩm bẩm:
- Muội muội, ngươi đã thành thân rồi, muội chọn đúng người nói...
Thấy hai tỷ muội nói chuyện với nhau, tươi cười vui vẻ, Phong Vân Vô Ngân trong lòng thả lỏng.
Chúc lão hô lớn trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân:
- Tiểu oa nhi ngươi quả nhiên là vua may mắn! Ngươi còn dây dưa làm rắm gì! Động tác nhanh lên! Lão đầu tử nói cho ngươi biết, ngươi bị chúa tể sai người truy sát, Tây Môn gia tộc phái một đám tiểu quỷ tới canh chừng ngươi. Vừa rồi ngươi chém chết mấy con chó đó, bại vị của họ kí thác trong bản thể Thái Vương tinh cầu, một khi tử vong, cao tầng Thái Vương tinh cầu rất nhanh sẽ truy xét nguyên nhân cái chết! Người như bọn họ cũng được coi trọng! Nhanh rời khỏi đây! Ủy mị sướt mớt cái gì! Muốn giải quyết việc nữ nhi tình trường thì đợi sau khi rời khỏi Thái Vương tinh cầu rồi tính! Hiện giờ hai chị em song sinh kia, còn cả Liên Y đều là tài sản riêng của ngươi, buổi tối sẽ được vui vẻ! Đi! Đi! Đi mau!
- Được!
Phong Vân Vô Ngân cũng biết được tính nghiêm trọng, tuy rằng trong Vạn Kiếm sơn trang hắn thu hoạch khá lớn, tu vị tăng mạnh, nhưng muốn đối kháng Thái Vương tinh cầu vẫn không đủ lực.
- Đi! Tử Viêm, mau phá vỡ cấm chế trong hồ, sau đó chúng ta cùng rời khỏi! Động tác nhanh một chút!
Phong Vân Vô Ngân dùng giọng mang ngữ khí ra lệnh, nói với Tử Viêm.
- Giải trừ cấm chế!
Bàng Giải lấy ra một đạo cụ hải dương, phù chú hình san hô, ném ra, kim quang bao phủ khắp hồ!
Rắc***
Một tiếng như núi băng tan tuyết đột ngột phát ra.
- Rốt cục... rốt cục có thể đi ra...
Tử Yên như rơi vào mộng ảo, sải bước ra ngoài, đi tới trước mặt Tử Viêm.
Hai tỷ muội đưa mắt nhìn nhau, lòng có linh tế, khẽ nhăn nhó, sau đó vươn tay ra, nắm lại.
- Tỷ tỷ.
- Muội muội.
...
- Chúc lão, hiện giờ đi đâu?
Phong Vân Vô Ngân hỏi Chúc lão.
- Chúng ta đi một cao cấp vị diện tên Đông Doanh vị diện, cách Thái Vương tinh cầu vị diện không xa. Trước kia lão đầu tử từng đi tới đây tìm khoáng thạch. Ừm, giờ chúng ta tới một điểm truyền tống ngoài Thái Vương tinh cầu, nơi đó có một Truyền Tống trận cổ xưa, là một người bạn của lão đầu tử xây dựng dùng để truyền tới tới các vị diện cao cấp khác! Muốn mở ra truyền tống trận này cần sử dụng khẩu lệnh, đi! Tiếu Khắc đại lục!
Chúc lão nói xong, hơn nữa nói vị trí của Tiếu Khắc đại lục cho Phong Vân Vô Ngân.
Thân thể Phong Vân Vô Ngân vừa động, hai chân đạp lên thân thể Ngũ trảo Kim Long, khí tức Thần thú cao cấp tỏa ra.
- Đi!
Phong Vân Vô Ngân phất tay với nhóm người Tử Viêm.
Hưu! Hưu! Hưu!
Mọi người lên đầu rồng, song vai với Phong Vân Vô Ngân.
Ngũ trảo Kim Long lập tức thuấn di, trong nháy mắt rời khỏi Hỏa Nguyên đại lục, thẳng tiến tới Tiếu Khắc đại lục.
...
Khu vực bản thể Thái Vương tinh cầu.
Trong cung điện trông coi tất cả thần vị của Thái Vương tinh cầu.
Trên cung điện này, mạch lạc chi chít như mạng nhện, trên mỗi điều mạch lạc đều trưng bày thần vị lệnh bài.
Thanh Đồng thần vị, Bạch Ngân thần vị.
Một lão giả râu bạc ngồi trên mộc chiếc xích đu, tùy tiện xem sách.
Đúng lúc này...
Phốc! Phốc! Phốc!
Ba thần vị Thanh Đồng phát ra tiếng vỡ, trong nháy mắt lập tức ảm đạm.
- Cái gì?!
Lão giả sửng sốt, thần thức đảo qua:
- Ba tên hạ vị thần vẫn lạc? Là người của Tây Môn gia tộc, chuyện gì xảy ra?
Ngay sau đó, trong tay lão giả xuất hiện một khối linh thạch truyền âm, ngạo nghễ nói:
- Tây Môn gia tộc, Tây Môn Dã Vọng, gia tộc các ngươi mới vẫn lạc ba tên Hạ vị thần, ngươi mau điều tra tình hình rồi báo cho ta.
- A... vâng... vâng... Kiểm sát đại nhân... tiểu nhân đã tra ra... là mấy tên thủ hạ trông coi đột ngột tử vong, Linh hồn chi hỏa bên trong từ đường cũng đã dập tắt, linh hồn cũng bị phá hủy.
Giọng Tây Môn Dã Vọng toát lên vẻ kinh ngạc.
Lão giả râu bạc nhe răng nói:
- Tại sao mà chết? Tây Môn Dã Vọng, ngươi sao vậy, Thần cấp thần vị cứ chết là chết sao, đây là có chuyện gì?
- Đây... Giám sát đại nhân, là tiểu nhân phái họ đi... đi Hỏa Nguyên đại lục, Tử Anh học phủ, ôm cây đợi thỏ, muốn bắt Phong Vân Vô Ngân, hiện giờ bọn chúng tử vong... e là có liên quan tới Phong Vân Vô Ngân!
Trong giọng Tây Môn Dã Vọng tràn ngập vẻ oán hận.
- Phong Vân Vô Ngân?
Lão giả râu bạc ngẩn người:
- Mười năm trước, chúa tể đại nhân đại chiến với ẩn sĩ Chiêm Táng, hiện giờ vẫn đang bế quan dưỡng thương, truy cứu nguyên nhân e là có liên quan với Phong Vân Vô Ngân!
Ngừng lại một chút, lão giả đầu bạc lập tức ra lệnh:
- Tây Môn Dã Vọng, ngươi mau phái người truy sát Phong Vân Vô Ngân!
- Được, giám sát đại nhân.
*****
Đoàn người Phong Vân Vô Ngân cũng không biết khi bọn hắn tới Tiếu Khắc đại lục, toàn Thái Vương tinh cầu đã phát sinh rối loạn!
Đại lượng Hạ vị thần dưới sự dẫn dắt của Trung vị thần từ bản thể Thái Vương tinh cầu nối đuôi nhau đi tới khu vực đại lục bên ngoài, thần thức quét khắp nơi, truy tìm tung tích Phong Vân Vô Ngân!
Cả khu vực phía ngoài đều náo loạn, lòng người bàng hoàng!
Hưu *** hưu *** hưu ***
Từng đạo thần thức mềm mại như đuôi sao băng không ngừng xẹt qua bầu trời, uy áp tỏa ra khiến mọi người phát run. Tất cả sinh vật đều quỳ lạy, dâng hương khấn cầu, đều không biết chuyện gì đang xảy ra.
Tiếu Khắc đại lục.
Trên Tiếu Khắc đại lục vô cùng cằn cỗi, hiển nhiên là một nơi khỉ ho cò gáy, số lượng Thần cấp vô cùng ít ỏi, hơn nữa người mạnh nhất cũng chỉ đạt tới Hạ vị thần.
Tiếu Khắc đại lục, trên khắp Thái Vương tinh cầu cũng chỉ coi là bình thường.
Đoàn người Phong Vân Vô Ngân sau khi phi hành tới Tiếu Khắc đại lục, dựa theo chỉ dẫn của Chúc lão, trong một khu rừng rậm rạp tìm được một Truyền Tống trận cũ kỹ.
- Tiểu oa nhi, Truyền Tống trận này là một cố nhân của ta xây dựng để làm trạm trung chuyển, có thể truyền tống đi những vị diện cao cấp khác.
Chúc lão cười nói với Phong Vân Vô Ngân:
- Nhờ Truyền Tống trận này mà không cần trở về bản thể Thái Vương tinh cầu cũng có thể truyền tống đi vị diện khác. Hơn nữa muốn khởi động Truyền Tống trận này cần có chú ngữ, người bình thường tuyệt đối không thể sử dụng. Truyền Tống trận này thông với 28 vị diện cao cấp, mỗi vị diện cao cấp lại có một khẩu lệnh khác nhau.
- Chậc chậc... thật là lợi hại...
Phong Vân Vô Ngân thán phục:
- Nói vậy là tổng cộng có 28 chú ngữ có thể khởi động Truyền Tống trận sao.
- Đúng.
Chúc lão nói:
- Tiểu oa nhi, hiện giờ các ngươi tiến vào trong, ta nói cho các ngươi biết chú ngữ đi tới Đông Doanh vị diện.
Phong Vân Vô Ngân gật đầu, dẫn Tử Viêm, Tử Yên, Bàng Giải, Liên Y tiến vào trong Truyền Tống trận.
- Vô Ngân, Truyền Tống trận này ảm đạm vô quang, đã lâu không tu sửa, tựa hồ không thể sử dụng...
Liên Y nghi hoặc nói.
Phong Vân Vô Ngân mở miệng, nói ra một đống chú ngữ tối tăm thâm thúy, cổ xưa, tựa hồ là thuộc về một loại ngôn ngữ đã thất truyền.
Sau một khắc...
Ầm!
Truyền Tống trận cũ kỹ tỏa ra từng đạo thần quang! Bao phủ nhóm người Phong Vân Vô Ngân vào trong!
Trong nháy mắt, đoàn người Phong Vân Vô Ngân biến mất, nói cách khác, bọn họ đã rời khỏi vị diện Thái Vương tinh cầu.
Đoàn người Phong Vân Vô Ngân vừa đi thì có mấy tên Hạ vị thần thuấn di tới.
- Hả? Vừa rồi bổn tọa cảm thấy có khí tức truyền tống không gian?
Mấy tên Đê giai thần đồng thời tiến vào Truyền Tống trận, vẻ mặt mê mang:
- Không thể nào? Chúng ta sớm đã nghiên cứu qua Truyền Tống trận này, căn bản không thể truyền tống!
- Đi, trở về thôi, có lẽ là chúng ta sinh ra ảo giác, hoặc là có cường giả thần bí nào vừa sử dụng quyển trục truyền tống, lưu lại chút năng lượng không gian!
...
Đông Doanh vị diện! Khu vực đại lục bên ngoài, Tang Hoài đại lục!
Phong Vân Vô Ngân, Liên Y, Tử Viêm, Tử Yên, Bàng Giải đi vào trong một thành trì phồn vinh.
Ánh nắng tươi sáng, Tang Hoài đại lục này thời tiết rất tốt.
Trong thành trì tòa ra bầu không khí náo nhiệt.
Độ phồn vinh ở đây vượt xa bất kỳ một tòa thành trì nào ở Hỏa Nguyên đại lục.
Trong thành, Đế cấp đi đầy đất, Đê giai thần cũng không ít, thậm chí còn có cả Trung giai thần, có vài Cao giai thần. Đương nhiên cũng có cả Thần giai có thần vị, chỉ có điều không xuất hiện mà thôi.
- Hắc hắc, các ngươi lần đầu tiên rời khỏi Thái Vương tinh cầu vị diện, tới những vị diện khác sao?
Lúc này, rời khỏi Thái Vương tinh cầu vị diện, Phong Vân Vô Ngân cảm thấy rất thư thái. Dù sao Đông Doanh vị diện mọi thứ đều mới lạ, khiến Phong Vân Vô Ngân cảm thấy thú vị, ít nhất mà nói, ở Đông Doanh vị diện không cần đề phòng đuổi giết.
- Nhìn bên kia kìa, có Cự tượng thần cấp kéo xe!
Phong Vân Vô Ngân nhìn quanh, chợt thấy bốn đầu cự tượng màu trắng tỏa ra khí tức thần cấp, kép theo một chiếc chiến xa đi trên đường phố, không khỏi nói:
- Khi ở Hỏa Nguyên đại lục ta chưa từng thấy thứ này nha...
Nhóm người Tử Viêm và Liên Y cũng hưng phấn, Liên Y cười nói:
- Vô Ngân, nhờ hồng phúc của ngươi, đây cũng là lần đầu chúng ta tới vị diện cao cấp khác. Trước kia, tu vi chúng ta thấp, không dám tới những vị diện cao cấp khác lịch lãm.
Tất cả mọi người vừa cười vừa nói, tâm tình hoàn toàn thả lỏng.
- Tiểu oa nhi, lão đầu tử nói cho ngươi biết ngươi đã tới Đông Doanh vị diện, đây là Mục Tang thành thuộc Tang Hoài đại lục. Lúc đầu khi lão đầu tử tới đây, thành chủ là một Đê giai thần, thời gian thấm thoát trôi, đã vô số năm tháng đi qua, nếu không có gì thay đổi thì vị thành chủ Mục tang thành này tối thiểu cũng là cao giai thần, nói không chừng còn có thể đã ký thác thần vị. Chỉ có điều những thứ này không quá quan trọng, tiểu oa nhi Đông Doanh vị diện phồn hoa không kém Thái Vương tinh cầu vị diện, phía ngoài cũng huyền phù vô số đại lục. Mà hàng rào không gian của Đông Doanh tinh cầu cũng chỉ có thể thừa nhận linh hồn ấn ký của Trung Vị thần.
Chúc lão giảng giải ở trong Linh hồn Phong Vân Vô Ngân.
- A, Chúc lão, ý của ngài là chúa tể Đông Doanh vị diện cũng giống như chúa tể Thái Vương tinh cầu vị diện, đều là Trung vị thần?
Phong Vân Vô Ngân lập tức hiểu.
- Vậy Chúc lão, ngài cảm nhận được mảnh vỡ thần cách của minh không?
Phong Vân Vô Ngân lập tức hỏi:
- Khi trước ngài nói là ngài có một mảnh vỡ lớn cùng 11 mảnh vỡ nhỏ thất lạc ở Đông Doanh vị diện, chỉ có điều Đông Doanh vị diện diện tích rộng lớn, rốt cục là ở vị trí nào?
- Ừm, ở bản thể Đông Doanh tinh cầu.
Chúc lão khẳng định nói:
- Lão đầu tử đương nhiên có thể cảm nhận được vị trí mảnh vỡ thần cách của mình. Tuyệt đối là ở bản thể Đông Doanh tinh cầu. Chỉ có điều, tiểu oa nhi ngươi chớ nóng vội, trước tiên cứ chơi đùa một thời gian ở đại lục bên ngoài rồi nói, thuận tiện bổ xung tài nguyên tu luyện. Mấy lần bế quan, tài nguyên tu luyện của ngươi đã khô kiệt, cần bổ xung. Còn nữa, muốn tiến vào bản thể Đông Doanh tianh cầu, không phải muốn là đi vào được, cần thông qua xét duyệt thân phận.
Đúng, một vị diện cao cấp, tiến vào khu vực ngoại vi đương nhiên không vấn đề gì, nhưng nếu muốn tiến vào khu vực trọng yếu, tinh cầu bản thể thì yêu cầu tương đối nghiêm khắc.
- Vậy cũng được, bàn bạc kỹ hơn rồi nói.
Phong Vân Vô Ngân gật đầu, hắn biết mọi chuyện không thể lỗ mãng.
- Tiểu oa nhi, phía trước có một tửu lâu, tại Mục Tang thành rất nổi danh, ngươi có thể mang nữ nhân đi thử một chút.
Chúc lão cười nói:
- Chỉ có điều trước tiên ngươi cần đi đổi một ít hóa tệ, hóa tệ chuyên dụng ở Đông Doanh vị diện. Ngươi có năng lượng tinh thạch, vũ khí cao cấp, thánh thạch... đều có thể đổi.
Trên thực tế với thể chất của Phong Vân Vô Ngân đã sớm đạt tới cảnh giới Ích Cốc, không cần ăn uống cũng tuyệt không chết đói.
Thân thể hắn có thể tự hấp thu thiên địa linh khí, bổ sung duy trì chất dinh dưỡng, chỉ có điều cũng chính là do thể chất Phong Vân Vô Ngân quá mạnh mẽ, vì vậy cần rất nhiều chất dinh dưỡng, mặc dù không ăn không chết nhưng luôn rơi vào cảm giác ăn không no, chính vì vậy khi nghe tới tửu lâu hắn không khỏi kích động, lẩm bẩm:
- Con bà nó, đã lâu rồi chưa được ăn gì.
Đương nhiên, muốn ăn no, Phong Vân Vô Ngân cũng hiểu rõ chỉ có viên thịt thần thú luyện hóa thành mới có thể ăn thoải mái, thức ăn mình thường cũng chỉ là đồ ăn vặt mà thôi.
Liên Y, Tử Viêm, Tử Yên, Bàng Giải cũng là Thần cấp, đương nhiên không cần ăn gì, khi đói bụng chỉ cấp hấp thu một chút năng lượng tinh thạch là được.
Chỉ có điều ăn là bản tính của loài người, cho dù là thần cấp cũng không thể ngăn cản sức hấp dẫn của thức ăn ngon.
- Đi! Đổi hóa tệ.
Phong Vân Vô Ngân thoải mái cười, mang theo các nữ nhân đi tới nơi đổi hóa tệ.
Chúc lão hàn huyên, tán gẫu:
- Tiểu oa nhi, thức ăn trong tửu lâu kia cũng không phải thức ăn bình thường, đều là dùng linh dược, thần thú nấu thành, mùi vị tuy rằng kém viên thịt của ngươi, nhưng cũng rất ngon. Đợi lát nữa ngươi thả lão tử ra, để ta thống khoái ăn một phen, đã rất nhiều năm rồi lão đầu tử chưa từng ăn uống, chưa say rượu, trong miệng nhạt thếch rồi! Lần này rất định phải ăn no bụng một bữa!
Rất nhanh tới nơi đổi hoa tệ, mấy đạo thần quang từ trên trời giáng xuống, sau một khắc, vài đầu Cự Lang hiện ra trong thành trì.
Trên mỗi con đều có một gã nhân loại.
Đi đầu là một thanh niên anh tuấn, ánh mắt trong như nước hồ thu, người mặc khôi giáp xanh, trong tay cầm chiết phiến, khí tức xuất trần, khí tức Cao giai thần, chỉ có điều không phải cao giai thần bình thường mà trong cơ thể ẩn chứa huyết mạch vô cùng cao quý.
Mấy tên mặc áo choàng còn lại, toàn thân che kín, vô cùng thần bí, cưỡi sói đi theo phía sau.
- Ừ, chúng ta đã tới một đại lục bên ngoài Đông Doanh vị diện. Được lắm, không cần lưu lại, tiến vào bản thể Đông Doanh tinh cầu, lần này bổn công tử nhất định phải được!
Công tử thúc nhẹ bụng sói, thần lang lập tức bay lên trời, trong thoáng chốc liền biến mất.
Tiếp theo liên tục xuất hiện nhiều đoàn người, đa phần đều là do công tử trẻ tuổi dẫn đầu, tu vi đều là Cao giai thần, trung chuyển tới Mục Tang thành, sau đó đi tới bản thể Đông Doanh tinh cầu.
- A? Chẳng lẽ bản thể Đông Doanh tinh cầu phát sinh đại sự gì?
Phong Vân Vô Ngân mờ mịt, chỉ có điều không liên quan tới hắn, giờ hắn chỉ muốn đi đổi hóa tệ, tới tửu lâu cơm no rượu say một phen.
Đoàn người Phong Vân Vô Ngân trực tiếp tiến vào trong.
Bọn họ vừa tiến vào đại sảnh.
Hưu!
Mấy người xuất hiện ở phía ngoài.
Người cầm đầu thân mặc trường bào tím, diện mục ôn nhuận, anh tuấn phong lưu, trong tay cầm chiết phiến, trên vẽ sĩ nữ thưởng hoa. Hắn nhẹ nhàng lay động chiết phiến, vô cùng tiêu sái, cảnh giới đạt tới Trung giai thần, huyết mạch tôn quý.
Phía sau có mấy thần cấp trang phục gia nô, cúi đầu khom lưng:
- Công tử gia, mấy thiếu nữ kia dung mạo như tiên, nghiêng nước nghiêng thành nha...
- Tuyệt! Ba mỹ nhân, sắc đẹp tuyệt trần, trời sinh mị cốt! Hơn nữa thiếu phụ kia quả thực muốn câu hồn phách bổn công tử đi... lại còn một cặp tỷ muội song sinh... chậc chậc, trong Mục Tang thành này không ngờ cũng có giai nhân tuyệt sắc như vậy... vận may, vận may nha...
Công tử kia lộ vẻ si mê, nhưng trong mắt xẹt qua vẻ lo lắng:
- Chỉ có điều sao các nàng lại ở cùng một con kiến hôi Đế cấp?
- Công tử gia, chút nữa tùy tiện tìm lý do giết chết tên Đế cấp kia, vậy công tử gia sẽ có thể ăn no một phen rồi...
Mấy tên gia nô phát ra tiếng cười bỉ ổi:
- Trong Mục Tang thành, người mà công tử gia coi trọng có thể chạy thoát sao?
Đông Doanh vị diện, Tang Hoài đại lục, Mục Tang thành.
Đại sảnh đổi hóa tệ!
Đoàn người Phong Vân Vô Ngân tiến vào trong.
Mới vừa vào, Phong Vân Vô Ngân đã liền phát ra tiếng tán thán, đại sảnh đổi hóa tệ này quá mức rộng lớn, sạch sẽ.
Khắp nơi đều chật kín người.
Mà trong những người đổi hóa tệ, ngoại trừ Đế cấp thì không thiếu thần cấp. Hơn nữa Phong Vân Vô Ngân còn thấy nhiều chủng tộc đặc thù!
Thí dụ như một số kẻ tuy chỉ là Đê giai thần hay trung giai thần, nhưng trên da thịt hiện lên màu xanh biếc, đầy nếp nhăn, từ lỗ chân lông lại có gì đó chồi lên, nhìn không giống người.
Hoặc là một số sinh vật bao trùm trong hỏa diễm, chỉ đầu lộ ra, mắt dọc, con ngươi ngăm đen liên tục xoay chuyển.
Phong Vân Vô Ngân thấy khôi lỗi nham thạch, tinh linh, nhân mã...
- A? Thật kỳ quái?
Phong Vân Vô Ngân kinh ngạc, dù hắn biết vũ trụ to lớn, đản sinh ra vô số vị diện, chủng tộc, nhưng ít nhất ở Hỏa Nguyên đại lục, Tử Anh học phủ, hắn chưa từng thấy nhiều chủng tộc như vậy!
Ánh mắt Phong Vân Vô Ngân nhìn về phía Tử Viêm, Tử Yên, Liên Y, Bàng Giải, phát hiện trên mặt mọi người cũng kinh ngạc.
Liên Y cau mày nói:
- Vô Ngân, chỉ bản thể Thái Vương tinh cầu mới xuất hiện số lượng ngoại tộc nhiều như này, đây chỉ là một tòa Mục Tang thành nho nhỏ, sao có thể xuất hiện nhiều ngoại tộc như vậy?
- Chúc lão, chuyện gì xảy ra vậy? Chẳng phải ngài nói văn minh ở Đông Doanh vị diện không khác Thái Vương tinh cầu nhiều sao? Nhưng sao theo sự quan sát của ta thì tựa hồ Đông Doanh vị diện phồn vinh hơn Thái Vương tinh cầu nhiều lắm! Văn minh cũng cao hơn mấy cấp bậc!
Phong Vân Vô Ngân nghi ngờ hỏi.
- Điều này... Điều này... lão đầu tử cũng không biết...
Chúc lão lầm bẩm nói:
- Khi trước lão đầu tử tới Đông Doanh vị diện thì tình hình nơi này không khác Thái Vương tinh cầu bao nhiêu. Hơn nữa ta còn thường xuyên tới Mục Tang thành, đây chỉ là một tòa thành tương đối bình thường... sao... sao... Chuyện gì xảy ra mà nơi này phát triển nhanh như vậy? Tiểu oa nhim ngươi tìm ai thử hỏi xem.
- Tốt.
Phong Vân Vô Ngân bất động thanh sắc, đứng xếp hàng.
Muốn đổi hóa tệ thì quả thực trong tay Phong Vân Vô Ngân không còn tài nguyên gì, hắn giờ là một người nghèo. Chỉ có điều Tử Viêm, Tử Yên, Liên Y lại vô cùng dư dả.
Trong nạp giới của Tử Yên có rất nhiều Thiên nhất thần thủy tực phẩm, Tử Viêm cũng có vài bảo vật tùy thân, về phần Liên Y thì càng giàu có.
Ba nữ rối rít lấy bảo vật giao cho Phong Vân Vô Ngân đi đổi được hóa tệ hình tròn.
Loại hóa tệ này mỗi miếng lớn như lòng bàn tay, nhìn như đồng xu, dùng một loại khoáng thạch đặc thù trong vũ trụ mà tạo thành, lại gia trì thần quang, chẳng những có thể dùng giao dịch, hơn nữa lại có thể tu hành, nhất cử lưỡng tiện.
Phong Vân Vô Ngân đổi hóa tệ xong, thu vào nạp giới, lưu lại một miếng trong tay, tự nhủ:
- Từ hóa tệ xem ra thì văn minh Đông Doanh vị diện cao hơn Thái Vương tinh cầu vị diện không ít! Điều này không thể nghi ngờ.
- Quái lạ, quái lạ, hóa tệ này không giống với hóa tệ khi trước. Trước kia hóa tệ chế tạo thô lậu, tinh xảo kém xa hiện giờ...
Chúc lão càng thêm nghi ngờ.
- Mặc kệ, chúng ta tới tửu lâu, sau đó tìm người hỏi thăm.
← Ch. 545 | Ch. 547 → |