← Ch.566 | Ch.568 → |
Trong cuộc thi đấu tranh đoạt danh ngạch của Đông Doanh Vị Diện, trận thi đấu bán kết đã tiến hành đến giai đoạn mãnh liệt.
Đối thủ của Phong Vân Vô Ngân lần này là Mạc Phi Phàm, một kẻ đến từ một Vị diện Thủy hệ có hoàn cảnh tương tự với Hải Dương Vị Diện.
Bất quá Mạc Phi Phàm này chính là Chúa Tể của cả một cái Vị diện, thực lực Trung Vị Thần, là nhân vật tồn tại vô địch. Hơn nữa bên trong huyết mạch của hắn tựa hồ như có một loại di truyền của một Vị diện Chí cao, Hải Thần Vị Diện, khiến cho hắn khi tiến hành tu luyện công pháp Thủy hệ chẳng khác nào như cá gặp nước, vô số các bình cảnh cũng đều là nhẹ nhàng vượt qua.
Lúc này, bên trên đỉnh đầu của Mạc Phi Phàm, trong lệnh bài Bạch Ngân Thần Vị, mười lăm chủng loại thần thông không ngừng ba động xoay tròn, cuồn cuộn mênh mông. Từng đạo uy áp mạnh mẽ nặng nề trong vô hình đã phát ra, đè ép toàn thân của Phong Vân Vô Ngân.
Loại tầng thứ Trung Vị Thần giống như là Mạc Phi Phàm này, chỉ cần hơi chút phóng thích ra ngoài một chút uy áp mà thôi, cũng đã có thể đem những Cao Giai Thần đỉnh phong, thậm chí là những Hạ Vị Thầm phổ thông, cũng có thể trực tiếp phá vỡ!
Phong Vân Vô Ngân chỉ là cảnh giới Đế Giai, dựa theo đạo lý mà nói, đối mặt với loại uy áp trình độ như thế này, hẳn là sẽ trực tiếp tan vỡ thành bụi phấn, không còn sót lại chút nào mới đúng, thế nhưng không lường trước được chính là... Phong Vân Vô Ngân vẫn như cũ sừng sững đứng vững ở nơi đó, tựa hồ như là hoàn toàn xem thường uy áp của Mạc Phi Phàm!
Hình dáng mơ hồ của một tòa Long Miếu khổng lồ cùng với một tòa miếu thờ Thần Tượng vào lúc này chợt loáng thoáng hiện lên phía sau lưng của Phong Vân Vô Ngân.
Ông!
Tại dưới chân của Phong Vân Vô Ngân, sóng biển dâng lên ngập trời, hư ảnh cự kình vũ động liên hồi, thủy triều không ngừng dũng động...
- Mau phá cho ta!
Đột nhiên, Phong Vân Vô Ngân dẫm mạnh chân phải xuống một cái.
Phanh!
Toàn bộ phần nước biển dưới chân hắn đã hoàn toàn bốc hơi hết cả đi, thể hiện ra một tầng sương khói màu đen, ở bên trong nó cũng ẩn hiện cảnh Long ngâm, Tượng khiếu, quỷ dị không nói nên lời!
- Hửm?
Mạc Phi Phàm kia rốt cuộc cũng động dung. Ánh mắt đang ngẩng lên nhìn về phía bầu trời rốt cuộc cũng hạ xuống, ngưng trọng nhìn về phía Phong Vân Vô Ngân:
- Di? Một tên thực lực Đế Giai như con kiến nhỏ bé như vậy, không ngờ cũng có thể đối phó được với uy áp của bổn tọa! Hơn nữa trong thân thể lại còn bộc phát ra một chút khí tứccura chủng tộc Thần Thú thuộc nền văn minh cổ xưa... Bất quá, ngươi cuối cùng cũng chỉ là nhân loại mà thôi, cho dù có nhận được truyền thừa của chủng tộc Thần Thú cổ xưa đi chăng nữa, cũng chỉ phát huy được chút da lông mà thôi!
- Đừng nói những lời vô ích!
Phong Vân Vô Ngân cười lớn một tiếng, đột nhiên trong lúc này chợt tế ra một đạo kiếm khí mơ hồ, ong ong chấn động liên hồi, mạnh mẽ thuấn sát tới! 15. 000 kiếm hợp nhất!
Phốc!
Kiếm quang giống như một luồng quang mang mềm mại, lan tràn mênh mông.
Một kiếm này xuất ra, hoàn toàn xem thường những loại ràng buộc cái gì mà Thời gian cùng với Không gian, hoàn toàn không có bất cứ quy tắc nào có thể ràng buộc được nó, cũng chỉ có một chữ duy nhất, Giết!
Vèo!
Một kiếm này của Phong Vân Vô Ngân vừa xuất ra, đã chấn cho phần nước biển mênh mông bên trên lôi đài bị kích động văng lên tứ tán, bọt nước bạo loạn khắp nơi! Một kiếm trảm xuống, không ngờ lại trực tiếp đem thân thể của Mạc Phi Phàm chém thành một đống bụi phấn!
- Ân?
Đột nhiên trong lúc đó, ngay sau lưng của Phong Vân Vô Ngân chợt truyền đến một tiếng cười âm trầm lạnh lẽo:
- Tiểu tử Đế Giai, kết thúc rồi! Một chiêu vừa rồi kia chính là một cái đại thần thông của bổn tọa, Kính Tượng Thuật! Ngươi cho rằng, ngươi thật sự có thể giết được bổn tọa hay sao? Chết đi! Đại thần thông, Trấn Hải Bảo Tháp!
Oanh!!!!
Một tòa bảo tháp màu xanh nước biển cao chừng hơn mấy trăm trượng, đột nhiên từ trên trời giáng xuống, trực tiếp đem toàn bộ thân thể của Phong Vân Vô Ngân bao phủ ở bên trong.
- Ha ha ha ha...
Mạc Phi Phàm cười to đắc thắng:
- Phàm những ai đã bị Trấn Hải Bảo Tháp của bổn tọa vây khốn bên trong, cửu tử nhất sinh!
Trấn Hải Bảo Tháp này chính là lúc khi Mạc Phi Phàm còn nhỏ, ở bên trong hải dương trên Vị diện của mình bơi lội chơi đùa, vô tình nhặt được một cái bảo tháp thần bí. Sau đó hắn tốn một khoản thời gian khá lâu ngày đêm tế luyện, rốt cuộc cũng thành công đem tòa bảo tháp này luyện chế thành một kiện pháp bảo cực kỳ lợi hại. Sau khi hắn thành công đạt được Thần vị, đã dứt khoát đem kiện pháp bảo này luyện nhập vào trong lệnh bài Thần vị, trở thành một môn thần thông bản mệnh vô thượng của hắn.
- Hô... Quả nhiên lợi hại! Quả nhiên lợi hại! Mạc Phi Phàm này không hỗ là Chúa Tể của cả một Vị diện, thực lực Trung Vị Thần cao thâm, thần thông đại đạo, bác đại tinh thông. Chỉ vừa mới đối mặt một chút, đã liền đánh bại luôn Huyết Vô Ngân kia!
- Ân! Quả thật cũng không tính là một trận chiến đấu, thực lực hai bên chênh lệch quá xa mà! Bây giờ nhìn lại, xem ra tỷ lệ đặt cược của gã Mạc Phi Phàm kia tựa hồ là nên thay đổi lại rồi!
- Đúng vậy! Ta tiên đoán, tuyển thủ Mạc Phi Phàm này, khẳng định sẽ tiến vào danh sách 50 người mạnh nhất của vòng Bán kết này a!
- ...
Bên dưới khán phòng vô số người không ngừng rối rít nghị luận.
o0o
Trong khu vực khách quý.
- Ha ha... Đại Tướng quân, Đế Giai đối chiến với Trung Vị Thần, cái loại chuyện tình này, tại hạ đây là lần đầu tiên mới nghe thấy a! Có thể thấy được những điều chưa từng thấy qua bao giờ, hôm nay coi như là đã mở rộng tầm mắt rồi...
Một gã trung niên nam tử trên đầu đội vũ quan, thân thể mặt áo choàng, bộ dáng tiên phong đạo cốt đang ngồi bên cạnh Đại Tướng quân đột nhiên nheo mắt cười nói.
- Bất quá, trận chiến đấu này tuyệt không có bất cứ hồi hộp cùng với khúc chiết nào cả. Cái gã tiểu tử Đế Giai kia, chỉ vừa mới bắt đầu đối chiến, đã liền trực tiếp bị thua!
Sắc mặt Đại Tướng quân vẫn như cũ bình thản, lãnh đạm nói:
- Mạc Phi Phàm kia chắc chắn thất bại!
- Ân?
Đám người ngồi trên khu vực khách quý nghe thấy vậy liền liếc mắt nhìn về phía Đại Tướng quân.
Đang lúc này...
Phốc!!!!!!
Tòa bảo tháp đang trấn áp Phong Vân Vô Ngân bên trong kia, đột nhiên bành trướng lên cực lớn.
Sau một khắc...
Phanh!!!!!
Tòa bảo tháp trực tiếp bị nổ tung!
Vô số luồng chân khí Long hình, hư ảnh Thần Tượng đột nhiên từ bên trong tòa bảo tháp oanh kích thẳng ra ngoài, bay múa đầy trời, giống hệt như là Thần Ma loạn vũ vậy!
- Phốc!
Tòa bảo tháp này chính là bổn mạng thần thông của Mạc Phi Phàm, bây giờ nó bị phá hủy, linh hồn của hắn đang tiến hành điều khiển đột nhiên cũng bị thương, miệng phun ra một ngụm Thần huyết, sắc mặt khẽ biến thành hơi trắng bệch, đưa tay lên ôm chặt bộ ngực, lùi về phía sau mấy bước liền.
- Chút tài mọn thôi!
Bên trong tòa bảo tháp vừa mới vỡ vụn, một gã nam tử thân ảnh đường hoàng lẫm lẫm, mạnh mẽ bước từng bước đi ra. Toàn bộ khí kình Chân Long, hư ảnh Thần Tượng đang tung bay đầy trời, hết thảy đều quay trở về bên trong thân thể của hắn.
Gã nam tử này, không phải là Phong Vân Vô Ngân thì còn là ai?
Lúc mới ban đầu, khi Phong Vân Vô Ngân vừa mới bị bảo tháp bao bọc lại, liền cảm giác giống như mình bị vây bên trong một phiến không gian đặc thù nào đó, bốn phương tám hướng đều tràn ngập Thiên hỏa thiêu đốt, tựa hồ như là muốn đem chính mình ra mạnh mẽ nung khô, luyện hóa thành cặn bã vậy.
Phong Vân Vô Ngân dùng kiếm khi Thuấn Sát Chấn Động cắt mạnh mấy cái, phát hiện cũng không có cách nào oanh mở được sự trói buộc, liền dứt khoát không thèm ẩn giấu thực lực lại nữa, trực tiếp thu nạp Thần Lực Chùy nhập thể.
26 vạn Long lực sinh ra, tan biến Thái Cổ!
26 vạn Tượng lực xuất hiện, nghiền nát hết thảy!
Phong Vân Vô Ngân toàn lực oanh kích ra một quyền, 26 vạn Long lực gia trì thêm 26 vạn Tượng lực, trực tiếp đem tòa bảo tháp đang vây khốn hắn mạnh mẽ đập nát!
- Đánh chết ngươi!
Phong Vân Vô Ngân từng bước một bước ra, ánh mắt lóe sáng như đuốc.
- Cẩu tặc! Dám phá hủy pháp bảo thần thông của ta! Ngao ô!!!!
Mạc Phi Phàm kia nhất thời phẫn nộ công tâm, tâm thần đảo loạn. Phải biết rằng, tòa bảo tháp này chính là do hắn hao phí vô số năm tháng cùng với công sức, tâm huyết tế luyện mới thành được, là một môn đại thần thông cường hãn giúp cho hắn thành danh như hiện tại. Nhưng mà ngày hôm nay, không ngờ lại bị Phong Vân Vô Ngân một quyền đánh nát rồi, mười lăm chủng loại thần thông, biến thành chỉ còn mười bốn chủng loại thần thông mà thôi!
- Chết đi!
Mạc Phi Phàm nổi giận gầm lên một tiếng.
- Đại thần thông, Hải Thần Đại Thủ Ấn!
Oanh!
Bên trong hư không, đột nhiên xuất hiện một bàn tay khổng lồ, trực tiếp mạnh mẽ ấn mạnh xuống!
Chính là Hải Thần Đại Thủ Ấn!
Trong truyền thuyết, Hải Thần Đại Thủ Ấn này chính là một chủng loại thần thông mà các chủng tộc trên Hải Thần Chí Cao Vị Diện mới có thể tu luyện. Một khi có thể tu hành đến mức đại thành, như vậy khả dĩ có thể trấn áp hết thảy những phong bạo trên hải dương, cự ma bên dưới biển sâu...
Trong lúc tiến hành môn thần thông Hải Thần Đại Thủ Ấn này, yêu cầu kẻ tu luyện phải đứng ở bên trong những luồng phong bạo của phiến hải dương hung hiểm nhất tại Hải Thần Chí Cao Vị Diện, hấp thu lực lượng phong bạo cường hãn suốt cả ngày lẫn đêm, tiến hành rèn luyện tinh khí thần, chú tạo linh hồn lực. Dần dà, cả người kẻ tu luyện sẽ cùng với hải dương câu thông với nhau, liên tục không ngừng đem lực lượng hải dương thẩm thấu vào trong thân thể của chính mình, từ đó luyện thành môn Đại Thủ Ấn hiếm thấy, uy lực cường hãn này.
Một chưởng Đại Thủ Ấn khổng lồ đánh ra, lực lượng phong bạo hải dương cũng theo đó mà đến, nổi danh lực lượng tràn ngập mênh mông khủng bố.
Dĩ nhiên, Mạc Phi Phàm này cuối cùng cũng không phải là người thuộc Hải Thần Chí Cao Vị Diện. Môn thần thông Hải Thần Đại Thủ Ấn này của hắn chẳng qua cũng chỉ là một chút da lông của Hải Thần Đại Thủ Ấn chân chính mà thôi... Nghe nói, hắn là một lần nào đó đã nằm mơ, nhận được sự chỉ dẫn của Hải Thần đại nhân, từ trong những động tác của Hải Thần xuất hiện trong mộng, đã tưởng tượng và thôi diễn ra được một chiêu này. Về sau, hắn dựa vào ngộ tính cùng với thiên phú kinh người của mình, đem một chiêu này luyện hóa thành một môn đại thần thông, đánh đâu thắng đó!
Oanh!
Lúc này, Phong Vân Vô Ngân cũng chỉ cảm thấy bốn phương tám hướng xung quanh mình toàn bộ đều là nước biển nồng đậm, triệt để bao bọc chính mình vào bên trong! Không chỉ có vậy, còn có Thời gian và Không gian, toàn bộ cũng đều bị giam cầm lại!
Bàn tay Hải Thần Đại Thủ Ấn màu xanh nước biển, với những đường vân tay mạch lạc rõ ràng kia, thẳng từ trên đỉnh đầu bao trùm xuống, ý đồ muốn đem chính mình nghiền nát thành tro tàn!
Từng đạo hải dương phong bạo, những luồng nước xoáy đều đang điên cuồng gào thét, giống như là đang kêu rên thảm thiết vậy...
Ken két két...
Từng đạo hải dương phong bạo, những luồng sóng biến không ngừng đánh mạnh lên trên thân thể của Phong Vân Vô Ngân, bộc phát ra những thanh âm ma sát rợn người.
Phốc! Phốc! Phốc!
Vô số những tia vết máu nhỏ bé nhàn nhạt cũng từ trong mỗi một lỗ chân lông của Phong Vân Vô Ngân mạnh mẽ phun trào ra ngoài.
- A! Quả nhiên những kẻ nổi danh không có ai là quả hồng mềm cả... Gã Trung Vị Thần này đích xác là quá mức lợi hại rồi, tuyệt chiêu không ngừng liên tiếp xuất hiện a... Chênh lệch giữa Trung Vị Thần và Hạ Vị Thần quả nhiên là quá lớn a... Lần đầu tiên đối mặt với một Trung Vị Thần, ta ngay cả một chút cũng không chịu nổi, căn bản không có biện pháp nào ẩn giấu lại thực lực nữa rồi! Mỗi một trận chiến đấu, cũng đều phải dốc toàn lực xuất ra a!
Da thịt toàn thân Phong Vân Vô Ngân đột nhiên trở nên cứng ngắc lại, trên đỉnh đầu xuất ra một đạo bổn mạng kiếm ý...
Lúc ban đầu, hắn còn nghĩ tới trong trận tranh tài vòng bán kết lần này, tại vòng thi đấu thứ nhất, có thể giữ lại một chút thực lực thì tốt nhất, không cần vội vã đem toàn bộ những át chủ bài mà đánh hết ra. Bởi vì cuộc thi đấu vòng bán kết này tiến hành dài dằng dặc, còn phải trải qua thêm mấy vòng chiến đấu sinh tử nữa, có thể nói, ai có thể bảo tồn lại càng nhiều những át chủ bài mạnh mẽ, người đó liền có thêm cơ hội chiến thắng đến cuối cùng.
Nhưng mà Phong Vân Vô Ngân lại phát hiện một sự thật... tự mình không có biện pháp nào giữ lại lực lực cả!
Đối diện với những đối thủ Trung Vị Thần thực lực cường hãn này, bản thân mình căn bản không có năng lực mà ẩn giấu lại thực lực quá nhiều, chỉ có thể toàn lực ứng phó a!
- Liều mạng thôi!
Đối mặt với Hải Thần Đại Thủ Ấn từ trên đỉnh đầu mạnh mẽ trấn áp xuống kia, Đế Vương Chi Tâm, Nguyên Tố Chi Tâm, Thiên Đường Chi Tâm, Địa Ngục Chi Tâm trong thể nội của Phong Vân Vô Ngân rốt cuộc mạnh mẽ nhảy loạn lên, phóng thích ra những luồng chí khí hùng vĩ mạnh mẽ, gia trì lên thân thể Phong Vân Vô Ngân một luồng dũng khí vô thượng, bá tuyệt thiên hạ!
Sau một khắc, Phong Vân Vô Ngân đã tụ tập lực lượng toàn thân, một quyền mạnh mẽ oanh kích thẳng ra!
Một quyền này đánh ra, cũng không có bất kỳ màu sắc rực rỡ nào cả, cũng không có bất cứ chiêu thức nào cả, thuần túy chỉ là lực lượng mạnh mẽ mà thôi!
Phốc!
Một quyền vừa mới oanh kích ra, bất thình lình, chỉ thấy xuất hiện mấy chục vạn đạo khí lưu mạnh mẽ, ở bên trong không gian phía trước đan dệt qua lại nhanh chóng như con thoi. Hơn nữa, bên trong mỗi một đạo khí lưu khủng bố kia, đều diễn sinh ra những hư ảnh giống hệt như thực chất...
Vảy rồng! Đầu rồng! Thân rồng! Đuôi rồng!
Vòi voi! Chân voi! Đầu voi! Thân voi!
26 vạn Long lực kết hợp với 26 vạn Tượng lực!
- Long Tượng Bàn Nhược Thần Công!
Phanh!
Một quyền này vừa đánh ra, ngay lập tức đã cùng với Hải Thần Đại Thủ Ấn kia trực tiếp đối kháng với nhau!
Trong lúc nhất thời, đất rung núi chuyển, nhật nguyệt vô quang. Vô số không gian giống như biến thành những mảnh ngói vụn, bị đánh tan thành từng mảnh nhỏ!
Ầm!
Hải Thần Đại Thủ Ấn kia, thế nhưng không ngờ lại bị mạnh mẽ đánh tan thành từng mảnh vụn!
Bất quá, một chút dư lực còn lại bên trong nó cũng đã không giảm tốc độ, mạnh mẽ nện xuống, hung hăng đập mạnh lên trên thân thể đứng sững của Phong Vân Vô Ngân, khiến cho Phong Vân Vô Ngân bị thương, phun ra một ngụm máu tươi.
Mà Hải Thần Đại Thủ Ấn tan biến khiến cho tâm thần linh hồn của Mạc Phi Phàm một lần nữa bị trọng thương, sắc mặt biến thành tái xám, lảo đảo lui về sau mấy bước, kinh khủng thốt lên:
- Làm sao có thể? Làm sao có thể? Tuyệt chiêu tất sát của bổn tọa, làm sao có thể bị phá vỡ được...
Phong Vân Vô Ngân mạnh mẽ đèn nén lại thương thế trên người, rống lớn một tiếng làm cho tinh thần thêm hăng hái, thân thể trực tiếp khẽ chuyển, đã phóng vọt đến bên cạnh Mạc Phi Phàm, một quyền mạnh mẽ oanh kích ra!
Long lân tăng vọt, Thần Tượng bay bổng!
26 vạn Long lực kết hợp 26 vạn Tượng lực!
Phanh!
Một thanh âm tinh thần bị đánh nát đáng sợ đột nhiên từ bên trong thân thể của Mạc Phi Phàm mạnh mẽ bộc phát ra. Xương ngực của hắn cũng bị cú đánh kia khiến cho hãm xuống một mảnh lớn!
Phanh!
Phanh!
Phanh!
...
Mạc Phi Phàm bị đánh khiến cho phải liên tục lùi nhanh về phía sau, hơn nữa hắn lại còn không ngừng chớp động Thuấn di, ý đồ muốn kéo rộng ra khoảng cách với Phong Vân Vô Ngân.
Nhưng mà, Phong Vân Vô Ngân làm sao có thể vứt bỏ đi phương thức chiến đấu cận thân đối với hắn mà nói chính là được lợi nhất kia chứ? Mỗi khi Mạc Phi Phàm di chuyển một bước, Phong Vân Vô Ngân tất nhiên cũng là phóng sát theo một bước, hung hãn nện ra từng quyền từng quyền đến thịt!
← Ch. 566 | Ch. 568 → |