← Ch.247 | Ch.249 → |
Tiến vào trong xe ngựa trong bầu không khí ngưng trọng, Bá Nạp Đốn cùng Dịch Vân ngồi đối diện nhau, bên cạnh còn có một đôi mắt tàn nhẫn nhìn thẳng theo dõi hắn, nếu hận ý có thể đả thương người, Dịch Vân hiện tại không chết cũng trọng thương.
Bá Nạp Đốn mở miệng nói "Phụ Á, thu hồi ánh mắt bất bình của ngươi đi, ông nội từng nói qua, ở đấu trường sau khi chiến đấu nên có can đảm vứt bỏ thù hận, đây là khí khái mà một cường giả nên có, nếu có bản lĩnh ở tương lai tại trường hợp giống vậy lấy thực lực bản thân để rửa sạch nỗi nhục, hiểu chưa?"
Lời nói này được nói nhẹ vô cùng nhưng lại chứa khí thế khó mà nghi ngờ được Phụ Á nghe vậy lập tức cúi đầu cắn chặt môi "Phụ Á đã biết, trận đấu lần này kết thúc ta lập tức liền hướng tên hỗn đãn này khiêu chiến, khuất nhục ta nhận được nhất định sẽ trả lại cả vốn lẫn lời!"
Thanh âm tức giận của Phụ Á cho thấy cực độ không cam lòng về con người trước mặt này làm cho nàng bị nhục nhã trước mặt mọi người. Mấy ngày nay, trong giấc mơ cũng toàn nghĩ về hắn, nàng quả thực hận không được một miếng cắn chết hắn. Lúc này nếu không có Bá Nạp Đốn, chỉ sợ liền lập tức trở mặt rút kiếm chém tới.
Mặt Dịch Vân cười nhạt, rất thích thú về ánh mắt của Phụ Á. Hắn nhất thời có cảm giác thư sướng giống như đau khổ của nàng là niềm vui của hắn. Hiện tại, hắn càng cười ngọt ngào hơn nói: "Di, cái mông khá hơn chút nào không?"
"Tên hỗn trướng này!" Giống như là con mèo con bị dẫm phải đuôi, Phụ Á giận dữ đứng dậy rống lên.
"Ngồi xuống!" Tâm của Phụ Á thật sự không cam lòng ngồi xuống, chỉ là hai mắt của Bá Nạp Đốn tức giận càng đậm, mày cũng cau lại, thầm nghĩ thiếu niên này cũng quá không giữ thể diện cho hắn: "Chuyện về trận đấu lúc trước cũng đừng nhắc lại, trực tiếp đi vào vấn đề chính đi! Bản tướng mời ngươi lên xe là có chuyện muốn thương lượng với ngươi."
"Mời nói."
"Bất luận ở lần ma đấu đại hội này cuối cùng ngươi đạt được kết quả như thế nào, Lam Duy Nhĩ Gia Tộc chúng ta đều mang mười phần thành ý mời ngươi gia nhập vào trận doanh của gia tộc ta, điều kiện gì cũng đáp ứng, không biết ý của ngươi như thế nào?"
"Nói điều kiện." Mặt Dịch Vân mỉm cười vẫn mang ngữ khí lãnh đạm giống như là hoàn toàn không nhìn tới thành ý của đối phương, mà chỉ cảm thấy hứng thú với điều kiện ích lợi, trên người hiện rõ sự tham lam. Bá Nạp Đốn cùng Phụ Á nghe vậy đồng thời nhíu mày.
Môn La lúc này cũng ở một bên châm ngòi thuốc nổ: "Tiểu tử nét mặt của ngươi còn có thể lạnh lùng thêm một chút, nói thêm một ít lời nói chọc giận lão đầu này. Hôm nay là hắn chủ động trước mắt bao người mời ngươi lên xe, vì thế mặc kệ ở đây ngươi làm cái gì bên trong hoặc nói cái gì khó nghe, hắn đều không dám đối phó với ngươi, ngươi cứ thoải mái mà làm tới đi, ha ha ha."
Dịch Vân trong lòng cười khổ: "Lão đại này vẫn còn sợ thiên hạ không loạn lên đây, bây giờ bên ngoài còn không thể trở mặt với Lam Duy Nhĩ Gia Tộc, chỉ là ta cũng không tính toán đi nịnh hót, biểu hiện ra tự nhiên là hoàn hảo."
Chỉ nghe vẻ mặt Bá Nạp Đốn thành thật nói: "Tiền lương cố định ta cũng không muốn nói nhiều, chức vị trưởng lão gia tộc, một bộ cao giai áo giáp ma pháp, hơn nữa tùy ý ngươi quản lí một nhánh bộ đội 3000 người trở xuống hoặc là gia tộc giao cho ngươi một khối lãnh địa cho ngươi tự quản lí, như thế nào?"
Phụ Á nghe xong không dám tin kêu lên "Ông nội, ngài đây là... "
Nàng kinh ngạc như thế cũng không phải vì điều kiện không tốt mà là quá tốt.
Có thể quản lí 3000 quân lính đã là quân đoàn trưởng trong đế quốc, mà trên một cấp quân đoàn trưởng chính là thiếu tướng quân. Cấp bậc này chính là trường hợp đề bạt đặc biệt, cũng là chức vị cực hạn mà Bá Nạp Đốn với danh nghĩa là thượng tướng quân có thể đề bạt tới."
Mà giao một khối lãnh địa cho bản thân Dịch Vân xử lí, nghĩa là hắn làm gì trên mảnh đất đó toàn bộ đều được, chỉ cần hàng năm nộp thuế thu nhập từ lãnh địa đó lên gia tộc, là được đãi ngộ cùng cấp với Tử Tước của đế quốc.
Chỉ cần hiện tại Dịch Vân nhẹ nhàng gật đầu đáp ứng, như vậy hắn có thể dễ dàng trở thành một quân đoàn trưởng, còn là một Tử Tước với một khối lãnh địa tùy ý hành động, đồng thời còn có một thân phận trưởng lão của Lam Duy Nhĩ gia tộc, một trong tứ đại thế gia của đế quốc. Điều kiện như vậy bất luận kẻ nào nghe được đều giống như Phụ Á không thể tin được là loại đãi ngộ này dành cho Dịch Vân.
"A! đãi ngộ rất tốt." sờ sờ mũi, Dịch Vân cười nói.
"Bản tướng ra điều kiện như vậy đương nhiên ngươi cũng phải trả giá một ít." Dừng một chút Bá Nạp Đốn nói: "Thứ nhất, trước mặt vương thất đế quốc tuyên thệ trung thành cả đời với Lam Duy Nhĩ Gia Tộc ta, nếu phản bội thì sẽ bị toàn bộ đế quốc truy sát. Ngươi có thể yên tâm về sau này, nếu thực lực của ngươi càng mạnh bản tướng có thể trao cho ngươi càng nhiều, nếu có ngày ngươi đạt tới cấp bậc 8 tinh cường giả thậm chí có thể tiếp nhận đại bộ phận quân quyền trong tay."Thực lực càng mạnh ngươi càng có thể được càng nhiều ưu đãi cùng quyền lực, điều kiện tiên quyết là ngươi phải toàn tâm toàn ý nguyện trung thành với Lam Duy Nhĩ Gia Tộc ta."
Cuộc nói chuyện này đối với Dịch Vân thật là khôi hài, chỉ là điều kiện này hắn không có khả năng đáp ứng.
Hắn hơi gật gật đầu ý bảo đại nhân thượng tướng quân nói tiếp, đây thật sự là một trò đùa cợt và hắn không ngại tiếp tục trò đùa cợt này.
Bá Nạp Đốn vừa lòng với biểu hiện của Dịch Vân, ít nhất hắn cũng không có một câu từ chối, bèn nói tiếp: "Thứ hai đối với ngươi mà nói thì tương đối đơn giản, chỉ cần đem bí pháp ngày đó ngươi sử dụng để phá giải ma pháp của Phụ Á nói ra, cũng không yêu cầu ngươi nhiều lắm, chỉ cần ngươi dạy bí pháp này cho đệ tử trực hệ của gia tộc có thiên phú về ma pháp.
Điều kiện thứ hai này mới là thứ Bá Nạp Đốn muốn lấy nhất từ bản thân Dịch Vân, lấy được phương pháp vô hiệu hóa ma pháp, chỉ cần Lam Duy Nhĩ Gia Tộc có thể có được bí pháp này thì sức chiến đấu của gia tộc không chỉ đề cao một bậc, tương lai mấy trăm năm tới gia tộc càng lúc càng phồn thịnh là chắc chắn.
Nghe xong điều kiện này, hiện tại Dịch Vân thực sự muốn cười to lên, quả nhiên Bá Nạp Đốn là vì cấm ma pháp tắc mà đến, nếu như hắn thật sư muốn dạy, toàn bộ đại lục này còn có người thứ hai có cơ hội học sao?
Trừ phi tìm được người có thể chất thủy hỏa tương khắc nhưng hắn cũng không dám đảm bảo có thể dạy được, bởi vì đối phương cũng không có tổ khí Hồng Liên của Tư Đạt Đặc gia tộc, một chút điều kiện để học cũng không có.
"Như thế nào, điều kiện này đối với ngươi chỉ có lợi mà thôi, mà cái giá phải trả cũng chỉ là một bí pháp mà thôi, ngày sau kể cả Phụ Á cùng các đệ tử học tập bí pháp trong gia tộc đều phải kêu ngươi một tiếng lão sư. Chúng không có khả năng đối đầu với ngươi, chỉ chuốc lấy khổ mà thôi!" Bá Nạp Đốn cười thoải mái, hắn thực có tự tin vì lời này do đích thân hắn là một tướng quân nổi tiếng chào mời cùng thêm các ưu đãi hấp dẫn... Điều kiện như thế không có ai có thể cự tuyệt được sự hấp dẫn
Phụ Á đứng một bên cũng không nói lời nào, mặc dù nàng nghĩ đến phải gọi tên chết tiệt này là Lão sư thì rất khó chịu, nhưng nghĩ đến trận đấu đó, ma pháp cực mạnh của mình bị hóa giải một cách khó hiểu, nàng cũng bởi vì vậy mà ôm hận chiến bại.
Nếu nàng cũng có thể học được bí pháp như vậy, chỉ cái ý nghĩ này cũng đã khiến nàng thực sự động tâm.
Đối mặt với hai đôi ánh mắt, một đôi nóng rực như lửa, một đôi cực kì tự tin, Dịch Vân chỉ cười nhạt nói: "Rất cảm ơn tướng quân có lòng hậu đãi, nhưng việc này để sau bàn lại thì tốt hơn." Bá Nạp Đốn lộ ra thần sắc kinh ngạc, mày cau lại nói: "Lấy điều kiện như vậy cũng không thể thỏa mãn ngươi sau? Chỉ sợ ngày sau bản tướng không có tâm tình tốt như hôm nay đâu, lúc đó đến phiên ngươi hối hận thì cũng đã muộn!"
Dịch Vân ỉm cười lạnh nhạt đáp: "Nếu hiện tại ta vui vẻ đồng ý, chỉ sợ tương lai người hối hận không phải là ta mà là tướng quân ngài!"
"Lời này là có ý gì? " Càng nghe càng không hiểu, Bá Nạp Đốn trầm giọng hỏi.
"Đến rồi." Lúc này xe ngựa đã chạy ra khỏi cửa thành, Dịch Vân nhìn ra ngoài cửa sổ: "Đưa đến nơi đây là được rồi, nơi ta muốn đến không cùng đường, để ta tự đi thì tiện hơn."
Rời khỏi xe, lúc vừa muốn đóng cửa xe chợt nghe Bá Nạp Đốn mở miệng nhẹ giọng cười nói: "Thân phận Dịch Vân. Tát Nhĩ Đạt của ngươi tất cả đều do một tay Mễ Nặc giả tạo ra sao!" Thân thể Dịch Vân nhất thời ngừng lại, quay đầu lại nhìn Bạch Tướng quân vẫn có dáng vẻ hòa ái như một lão giả hiền lành: "Mặc dù hiện tại còn không biết thân phận thực của ngươi nhưng bản tướng nhất định sẽ tìm ra được. Còn điều kiện nói ra ngày hôm nay sẽ không thay đổi, tùy thời hoan nghênh ngươi gia nhập vào Lam Duy Nhĩ Gia Tộc ta."
Dịch Vân cười cười thoải mái: "Ta chỉ sợ kết quả cuối cùng sẽ làm ngươi càng hối hận." dứt lời Dịch Vân cũng không quay đầu lại rời đi.
Trên xe ngựa Bá Nạp Đốn nghĩ một lát rồi quát khẽ: "Không đi quân doanh nữa, hồi phủ!"
"Ông nội cái tên chết tiệt kia thật sự là nhìn không vừa mắt a." Phụ Á còn muốn nói lại bị Bá Nạp Đốn phất tay chặn lại: "Hôm nay gặp mặt càng khẳng định trận đấu ngày đó ngươi thua hắn không phải là do ngẫu nhiên! Thực lực của ngươi mạnh hơn hắn một tinh giai nhưng tâm cảnh của hắn lại hơn xa ngươi là một cái tinh cấp võ, tu luyện giả cũng cần tu luyện tâm tình, bảo sao ngươi lại không bại?"
"Quân doanh không đến nữa, ngày mai ngươi cũng đi xem trận đấu đi, nhìn xem khác biệt giữa ngươi với hắn đến tột cùng là chỗ nào."
Bá Nạp Đốn cùng Phụ Á cũng không có chú ý đến phía sau đoàn xe có một bóng đen âm thầm theo sát phương hướng Dịch Vân rời đi.
Lúc này trời chạng vạng tối, trong rừng rậm xanh um, ánh chiều tà xuyên qua những ngọn cây thưa thớt càng làm tăng thêm bầu không khí thanh bình trong rừng.
"Tiểu tử, ngươi đã nhận ra rồi sao?" Môn La đột nhiên hỏi.
"Ờ." Dịch Vân gật gật đầu, mặt không chút thay đổi, lạnh lùng nói: "Sau khi chia tay Bá Nạp Đốn, người này vẫn bám theo ta, hơn nữa khí tức của hắn rất quen thuộc, ta đã có thể đoán được hắn là ai, lúc này ta cũng đang muốn giải quyết với hắn!"
Nói tới đây Dịch Vân bỗng nhiên quay đầu hét lớn"Xuất hiện đi Khiết Tây Tạp! "
Chỗ tối tăm phía sau rừng cây bỗng nhiên rung động, một người toàn thân mang hắc y, trên người mang nồng đậm khí tức của nguyên tố hệ Hắc Ám, chỉ thấy vẻ mặt và thân hình hắn khẽ rung lên, đúng là Khiết Tây Tạp.
Mang theo tiếng nói vô cùng trầm thấp khàn khàn Khiết Tây Tạp kinh ngạc: "Ngươi không chỉ có thể có cảm giác bị ta bám, lại càng đoán ra chính xác thân phận của ta, lấy thực lực của ngươi hiện tại căn bản không thể có khả năng nhận ra sự tồn tại của ta, ngươi làm như thế nào vậy?" Dịch Vân không đáp mà hỏi lại: "Ngươi đến lẻ loi một mình là muốn giết ta sao? Tại sao không đi thông tri cho một số người của Lam Duy Nhĩ Gia Tộc lại đây? "
Khiết Tây Tạp nghe vậy cười to, tiếng cười khàn khàn giống như tiếng quỷ khóc: "Lam Duy Nhĩ Gia Tộc hiện tại chỉ một lòng muốn mời ngươi gia nhập, ta làm sao có thể nói cho bọn hắn biết? Dịch hỏa? Dịch Vân! Tên giống như vậy, ta sớm nên đoán được là ngươi, hiện tại ta không chỉ muốn giết ngươi mà còn muốn ngươi sống không được mà chết cũng không xong!"
Khiết Tây Tạp từ An Nhiên trở lại Lam Duy Nhĩ Gia Tộc vẫn luôn âm thầm vận dụng toàn bộ lực lượng tra tìm vị trí "Dịch hỏa" chỉ là nhiều năm qua thủy chung không có tiến triển nào.
Hai người Mặc Tây cùng Bối Cách mặc dù đã nghe từ miệng nàng miêu tả, cũng cảm thấy rất hứng thú về người thiếu niên kia, từng phái ra lượng lớn mật thám đi tìm hiểu thân phận của hắn nhưng bọn hắn tìm Dịch Hỏa không phải là vì báo thù cho nàng mà muốn lợi dụng hắn.
Một người có thể kiêm tu tam hệ ma khí có thể nói là không có gia tộc nào nguyện ý bỏ qua, bởi vậy trong lòng Khiết Tây Tạp đã bất mãn với gia tộc, mặc dù nàng sẽ không vì vậy mà phản bội gia tộc nhưng mà vẫn lén lút trốn một bên nghe lén cao tầng gia tộc nói chuyện, như vậy cũng có thể lấy được tình báo về người thiếu niên kia.
Ngày qua ngày lượng lớn gia tộc mật thám cũng không mang lại thông tin hữa dụng nào, cao tầng của Lam Duy Nhĩ Gia Tộc cũng đã hoàn toàn buông tha cho việc tra tìm vị trí người thiếu niên kia, không những thế đã bắt đầu hoài nghi cái tên được nói ra từ miệng Khiết Tây Tạp có thể lấy lực lượng bản thân đồ diệt toàn bộ dong binh đoàn tinh nhuệ của gia tộc mà còn có thể cùng tu tam hệ ma khí có phải hay không do chính cô ta bịa đặt ra?
Nghe cao tầng gia tộc đưa ra lời nói như vậy làm cho Khiết Tây Tạp hơi nản lòng, không hề chờ mong gì đối với gia tộc, vẫn kiên quyết lấy lực lượng một người nàng để tìm kiếm, nàng chưa bao giờ có ý niệm bỏ cuộc.
Ngay cả tại đại hội Kỳ Võ ma đấu đang hừng hực khí thế, ngay cả một cuộc tranh tài nàng cũng chưa từng xem qua, chỉ đem toàn bộ tâm tư dùng để tăng cường thực lực của mình và để tìm kiếm tăm hơi tên thiếu niên đã đồ diệt toàn bộ thành viên của Ba Bố Á dong binh đoàn tại đầm lầy Ma tôn.
Vào hôm nay ngẫu nhiên nghe được Bá Nạp Đốn cùng Bối Cách nói chuyện về "Dịch Vân" cái tên này nhất thời làm nàng liên tưởng đến "Dịch hỏa" đang đau khổ không tìm được, cho nên mới phải theo đuôi đoàn xe của Bá Nạp Đốn, rốt cuộc tìm được thiếu niên mà không ngày nào không nghĩ tới, nàng nghĩ đến chỉ hận không thể tự tay giết hắn.
Dịch Vân nghe vậy thở một hơi dài nhẹ nhõm, cũng may Khiết Tây Tạp không có báo cho Lam Duy Nhĩ Gia Tộc biết sự hiện hữu của hắn, không biết hắn một mình đồ diệt Ba Bố Á dong binh đoàn, không biết được hắn cùng song tu hệ ma pháp cùng đấu khí, kết quả xấu nhất cũng không có phát sinh!
"Ta cứu ngươi một lần tha cho ngươi một lần, chỉ là ngươi lại hai lần muốn đưa ta vào chỗ chết, lần này là lần thứ ba, người ác độc ta đã thấy nhiều lắm nhưng người vong ân phụ nghĩa như ngươi thật sự rất hiếm thấy." Dịch Vân thản nhiên nói.
"Vong ân phụ nghĩa! Ha ha ha" Thanh âm Khiết Tây Tạp buồn bả cười khàn khàn, âm thanh ghê rợn khiến lông tóc dựng đứng cả lên, đột nhiên hắc bào trên người rơi xuống lộ ra thân thể xích lõa: "Nhìn xem bộ dạng hiện tại của ta! Sống còn thảm hơn chết, khi gặp nguy hiểm đã cứu ta? Bỏ qua cho ta? Ha ha ha ta tình nguyện ở thời điểm đó ngươi một đao giết ta! "
"Tử! Tử! Tử! "
Một hắc sắc quang cầu đột nhiên hiện lên vọt mạnh cực nhanh về phía Dịch Vân, mang theo uy lực cực mạnh hơn hẳn ma pháp lôi tối cường ngày đó của Phụ Á.
6 tinh đỉnh phong uy năng, thực lực 6 tinh đỉnh phong cường giả.
Trong lòng Dịch Vân rùng mình, biểu tình vô cùng nghiêm túc, gặp đối thủ này, trận chiến hẳn sẽ không dễ dàng.
← Ch. 247 | Ch. 249 → |