← Ch.1123 | Ch.1125 → |
- Ai cho các ngươi giáng xuống Tam Hoang đại giới!
Tô Minh nắm chặt cổ Hắc bào nhân, hỏi một câu.
- Đám man di, cho dù nắm giữ lực lượng gần viên mãn của bước thứ ba thì cuối cùng cũng chỉ là tu sĩ man di!
Hắc bào nhân mở miệng thê lương. Tu vi của hắn sau khi bị Tô Minh nắm cổ liền nhanh chóng biến mất, hóa thành hư ảo. Sinh cơ và linh hồn hắn cũng bị hút đi rất nhanh. Cảm giác suy yếu khiến hắn nghĩ tới thời điểm còn là phàm nhân.
- Là ai cho các ngươi giáng xuống Tam Hoang đại giới!
Tô Minh mở miệng lần nữa, trong mắt lộ ánh sáng kỳ dị. Hai mắt kia nghe thế cười thảm, thần sắc tràn đầy vẻ khinh miệt.
- Không ai có thể lục soát hồn chúng ta. Ngươi dù có tu vi đạt tới bước thứ ba gần viên mãn nhưng cũng chưa có tư cách lục soạt hồn chúng ta. Muốn biết đáp án sao? Ha ha ha, tự ngươi đi tìm đi!
Hắc bào nhân cười to, Tô Minh bỗng lộ nụ cười lạnh. Con mắt thứ ba trên mi tâm của hắn đột nhiên mở ra. Gần như ngay khi con mắt yêu dị lộ ra, hắn liền nói nhỏ.
- Cám ơn.
Trong nháy mắt khi Tô Minh nói ra hai chữ này, con mắt thứ ba trên mi tâm hắn tỏa ra ánh sáng yêu dị. Khi Tô Minh nhìn lại, hai mắt Hắc bào nhân này trong chốc lại bị phóng đại ra vô hạn. Vèo một tiếng, sau khi phóng đại ra không biết bao nhiêu, Tô Minh thình lình thấy sâu trong đồng tử của Hắc bào nhân này có một thân ảnh.
Mắt là cửa vào của linh hồn. Thông qua mắt một người có thể thấy được tính cách của hắn, thấy linh hồn của hắn. Đây không phải là thần thông gì, thậm chí một số lão già từng trải tang thương trong phàm trần cũng có thể làm được.
Lại càng không phải nói tới Tô Minh. Dùng con mắt thứ ba này, trực tiếp từ mắt đối phương mà nhìn thấy hồn của hắn, căn bản không cần sưu hồn. Mặc dù trên linh hồn Hắc bào nhân có một tầng cấm chế bảo vệ trí nhớ, nhưng Tô Minh không cưỡng ép sưu hồn nên không đối kháng với cấm chế này. Hắn chẳng qua là nhìn, dùng một thủ đoạn khác để nhìn.
Do đó hắn cũng không động vào tầng bảo hộ hồn của đối phương. Bởi vì căn bản Tô Minh không sưu hồn. Lúc trước hắn liên tục hỏi hai câu giống nhau, mục đích cơ bản không phải để đối phương trả lời mà là dẫn!
Lời nói đó chỉ là một lời dẫn. Tô Minh cần chính là dùng lời này dẫn khiến trong tiềm thức đối phương sẽ xuất hiện đáp án. Hắn sẽ dùng con mắt thứ ba đi nhìn xuyên thấu hai mắt của Hắc bào nhân, thấy được trong lình hồn đối phương.
Ở sâu trong mắt Hắc bào nhân, trong hồn đối phương, hắn nhìn thấy thân ảnh một trung niên. Thân ảnh ấy mặc trường bào màu xanh da trời, có mái tóc dài đen. Bộ áo bào kia cực kỳ xa hoa, bên trên có thêu ai đồ án kỳ dị, dường như đại biểu cho âm dương vậy.
Nam tử này cực kỳ tuấn lãng nhưng lại hiển lộ ra tang thương vô tận. Hắn càng có một luồng tu vi lực khiến Tô Minh chấn động tâm thần.
Hầu như trong tích tắc khi Tô Minh nhìn thấy thân ảnh kia trong mắt Hắc bào nhân, tàn ảnh vốn là một hình ảnh hư ảo trong trí nhớ này đột nhiên phát ra hào quang chói mắt. Tàn ảnh kia giống như đột nhiên linh động hẳn, liếc về phía Tô Minh, truyền ra tiếng kêu khẽ!
- Tam hoang man di nguyên thủy giới lại có tu sĩ như ngươi, có thể dùng loại phương pháp này sinh ra liên hệ với Tinh Cực Đạo lão phu sao? Thú vị. Nếu như đã đến thì đừng rời đi nữa.
Hai mắt nam tử áo lam kia lóe lên, mặt mỉm cười như trong mắt lại tồn tại một vòng xoáy. Tô Minh ngay lập tức rút lui nhưng vòng xoáy kia như muốn theo ánh mắt của hắn mà xâm nhập vào linh hồn, lôi kéo hồn ra.
Vào lúc này, Diệt Sinh chủng trong hồn Tô Minh lóe lên mãnh liệt, tràn ra phản kháng. Tiếng nổ vang vọng. Hai mắt nam tử áo lam kia bừng sáng, lại càng lộ vẻ khiếp sợ và dữ tợn.
- Lực lượng Ám Thần!
Trong nháy mắt khi Diệt Sinh chủng tràn ra sức phản kháng. Minh môn trong cô Tô Minh liền bạo phát ra sức hút điên cuồng, hút mạnh một cái liền khiến tàn ảnh của nam tử áo lam kia bị cắn nuốt non nửa, trực tiếp chặt đứt liên hệ kia.
- Minh khí tức, ngươi... Ngươi là Tam Hoang Tố Minh tộc!!
Một tiếng gầm khẽ khiến linh hồn run rẩy vang lên, bỗng khiến cho khí tức còn sót lại nổ vang. Chỉ là khí tức còn sót lại kia đã vượt qua tất cả cường giả mà Tô Minh gặp trong cuộc đời này!
Ầm!
Con mắt thứ ba của Tô Minh khép kín lại, ánh mắt biến mất trong mắt Hắc bào nhân. vừa rồi nhìn như không ngắn ngủi nhưng thực tế lại chỉ phát sinh trong nháy mắt. Sự mạnh mẽ của người gọi là Cực Tinh Đạo kia khiến Tô Minh khiếp sợ, cũng có nhận thức rõ ràng hơn về một trăm tám mươi giới Nghịch Thánh.
- Ngươi đã làm gì đối với ta!!
Hắc bào nhân bị Tô Minh túm cổ kia run rẩy. Hắn có thể cảm nhận được biến hóa trong chớp mắt trên thân thể mình, ánh mắt thay đổi kịch liệt. Dù chỉ trong tích tắc ngắn ngủi như vậy nhưng cũng khiến tâm thần hắn hoảng sợ.
- Cực Tinh Đạo.
Tô Minh nhìn Hắc bào nhân, lạnh nhạt nói.
Sắc mặt Hắc bào nhân lập tức đại biến. Nhưng còn chưa để hắn kịp nói gì thì tay phải Tô Minh đã bóp một cái. Ầm một tiếng, thân thể Hắc bào nhân trực tiếp nát bấy tan vỡ. Hồn của hắn, toàn bộ sinh cơ của hắn hóa thành từng tia bạch khí, nhanh chóng tiến vào thất kếu của Tô Minh, bị Tô Minh hấp thu sạch sẽ.
Cùng lúc đó, trong cơ thể Tô Minh, Minh môn bạo phát ra tiếng nổ vang mãnh liệt. Sinh cơ và hồn của hai Hắc bào nhân vốn đã khiến Minh môn bành trướng một chút. Nhưng chính thức khiến Minh môn hình thành tiếng nổ vang như thế, tràn đầy Minh khí, tràn ập toàn thân Tô Minh là bởi một phần nhỏ ý chỉ thôn phệ từ tàn ảnh của Cực Tinh Đạo kia trong nháy mắt.
Giờ phút này đối với Tô Minh mà nói, đối với Minh môn giống như vừa ăn được đại bổ. Nó còn là đại bổ gấp trăm lần so với Tô Minh hấp thu chín ngôi sao. Trong tích tắc này, Tô Minh chấn động toàn thân, ngửa mặt lên trời gầm nhẹ một tiếng.
Trong tiếng gầm nhẹ này, trong cơ thể hắn ầm một tiếng, khiến vòng xoáy Minh khí kết tinh. Kết tinh này không ngừng hóa thành khổng lồ, chiếm non nửa thân hình Tô Minh, sau đó hiện ra, hóa thành một cánh cửa màu đen!!
Trong cửa này tràn ngập Minh khí cực kỳ khủng bố. Minh khí này lập tức bị thân thể Tô Minh hấp thu nhưng thân thể hắn dường như tồn tại bài xích với Minh khí, không cách nào hấp thu quá nhiều. Nhưng chỉ vẻn vẹn hấp thu một phần nhỏ khiến cho thân thể Tô Minh truyền ra tiếng nổ vang, sự mạnh mẽ tăng lên gấp đôi!
Thân thể Tô Minh giờ đã cực kỳ mạnh mẽ rồi, mà hôm nay lại đạt tới trình độ khủng bố. Tay phải của hắn giờ phút này là bộ phận duy nhất có thể dung hợp hoàn mỹ với Minh khí, có thể không ngừng hấp thu!
Nếu nói thân thể Tô Minh hôm nay mạnh mẽ tới mức khủng bố vậy thì tay phải của hắn có thể dễ dàng phá hủy thân thể kẻ địch như vậy. Đó là sự cường đại của tay phải kia sau khi hấp thu Minh khí!
Tay phải của hắn dù sao cũng là thân thể bản tôn chính thức, có thể dung hợp hoàn mỹ với thiên phú của Tố Minh tộc, do đó bộc phát ra được lực lượng chính thức, khó có thể hình dung của Tố Minh tộc!
- Lực lượng của Minh môn thật sự không phải để làm mạnh thân thể Tố Minh tộc mà chỉ là thiên phú chuẩn bị. Tác dụng chính thức của nó là sáng tạo ra một Minh giới ở phía sau Minh môn này!
- Cường hóa thân thể, đây chỉ là tác dụng bổ sung mà thôi... Nếu ta có thể đoạt được toàn bộ thân thể bản tôn thì dưới sự cường hóa này, nhục thể của ta đã có thể xưng là... Bất diệt!
Hai mắt Tô Minh lóe sáng. Đúng lúc này, hắn bỗng nhiên ngẩng đầu, nhìn tháp cao của liên minh Tiên tộc phía xa xa.
Giờ phút này ở trong tháp cao đằng kia, thanh niên thống lĩnh liên minh Tiên tộc lúc này lộ thần sắc vặn vẹo. Cặp mắt hắn không cách nào tin được, tận mắt thấy hai thượng tiên Hắc bào bị Tô Minh chém giết. Cảnh này khiến hắn rung động, hô hấp dồn dập.
Bên ngoài tháp cao, tất cả tu sĩ Tiên Tộc cũng đều chấn động tâm thần, hoảng sợ nhìn Tô Minh. Thậm chí trận đánh của Tô Minh và hai Hắc bào nhân kia cũng đã ảnh hưởng tới cuộc chiến bốn phía.
Tiếng gào thét của chí lúc nào cũng đều mãnh liệt, giết chóc lại khiến tu sĩ liên minh Tiên tộc không ngừng lui lại phía sau. Nhưng vào lúc này, trong nháy mắt khi ánh mắt Tô Minh nhìn tới tháp cao, hắn nhìn thấy trời xanh hư vô sau đó đột nhiên xuất hiện một trận pháp to lớn. Trận pháp này tỏa sáng vạn trượng, truyền ra tiếng gầm nhẹ. Tiếng gầm này mang theo tiếng nổ vang kinh thiên động địa, mang theo uy áp như lôi đình, giáng xuống trong hư vô, lập tức hóa thành một luồng lực lượng trùng kích mạnh mẽ, quét ngang bốn phía.
Thân thể vô số tu sĩ bị cuốn đi, thần sắc đồng thời biến hóa, thấy hình ảnh cả đời bọn họ không thể nào quên được. Bọn họ thấy trong trận pháp khổng lồ kia có một hình bóng rất lớn xuất hiện. Hình bóng này cao tới trăm trượng. Đây rõ là một cự nhân. Hắn nện bước rất nhanh, đi ra từ trận pháp, ngửa mặt lên trời phát ra tiếng gào rú.
Trên mi tâm của hắn thình lình có bảy ngôi sao lấp lánh, khí tức dã man điên cuồng bộc phát ra không hề giữ lại. Khí tức này tràn đầy cuồng bạo, tràn ngập tinh không. Thân thể lập tức nhoáng lên, từ mấy trăm trượng liền biến thành cao tới ngàn trượng.
Tay phải kia nhấc lên. Một thanh chiến phủ khổng lồ thình lình xuất hiện trên tay hắn. Thanh chiến phủ này có vô số tia chớp, lan tràn ra, tràn ngập tám phương. Điện quang vừa to vừa thô, mấy người vây quanh mới hết, quét ngang qua khiến cho uy nghiêm và khí thế của cự nhân này trong thời gian ngắn đã không ai sánh kịp!
Yên tĩnh ngắn ngủi, sau đó tất cả tu sĩ liên minh Tiên tộc đều hoan hô mãnh liệt. Trong tiếng hoan hô này, bọn họ lập tức lui lại phía sau, để lộ ra một vùng trống trải. Tiếng hoan hô kinh thiên truyền khắp không gian.
- Thần!
- Thần!!
- Thần!!!
Tất cả tu sĩ tới từ liên minh Tiên tộc đều đồng thời gào thét. Trong tích tắc này, tiếng hô tràn ngập toàn bộ tinh không. Nguyên một đám tu sĩ sắc mặt trắng xám, hoảng sợ nhìn cự nhân ngàn trượng kia. Tinh thần bọn họ đều tập trung vào một chữ mà tu sĩ liên minh Tiên tộc hô lên!
Thần!
- Ngươi có dám đánh với bản thần một trận!!
Cổ Thần cầm cự phủ trong tay, ánh mắt khinh miệt nhìn về phía Tô Minh, tay trái nâng lên, vẫy hắn một cái.
← Ch. 1123 | Ch. 1125 → |