← Ch.1377 | Ch.1379 → |
Đế Thiên ở vòng xoáy âm tử người run rẩy nhìn mệnh cách ở trên đầu lại tan vỡ, phát ra tiếng gào thét điên cuồng. Trong con ngươi của Đế Thiên còn lại sáu bóng chồng nay có hai cái tan biến. Hai đôi con ngươi tan biến, bùng phát ra lực lượng sự sống dung nhập vào mệnh cách tan vỡ khiến mệnh cách như đảo ngược lại ngưng tụ ra.
- Tô Minh, ngươi muốn làm cái gì!?
Mắt Đế Thiên đỏ rực, y khó khăn duy trì nhưng biết nếu lại phá vỡ thêm hai lần thì dù y trả giá tất cả cũng không cách nào ngưng tụ ra mệnh cách hoàn chỉnh nữa.
Cùng lúc đó, trước mặt Diệt Sinh lão nhân, Tô Minh lại ngưng tụ ra, mắt chớp lóe tia sáng yêu dị, bên trong ẩn chứa thôi diễn biến đổi như đang phỏng theo cái gì.
Tô Minh lên tiếng:
- Huyền Táng là một sinh mệnh đã chết, hoặc là sắp chết. Hắn đã không còn thị giác, không thấy cái gì.
Tô Minh cất bước đi tới một bước, cách Diệt Sinh lão nhân chưa đến trăm mét.
Diệt Sinh lão nhân nghe Tô Minh nói xong vẻ mặt bình tĩnh nhưng tim rớt cái bịch.
Tô Minh lên tiếng:
- Vậy hắn làm sao xác định rốt cuộc ai là tế phẩm? Là cái này sao?
Tô Minh giơ tay phải lên vung hướng hư không, tay hắn xuất hiện trận pháp hình bát giác.
Bộ dạng trận pháp giống hệt như trận pháp xung quanh Tô Minh lúc trước Diệt Sinh lão nhân thi triển ra. Chết hai lần không phải Tô Minh tự tìm chết mà muốn tìm ra cách giết Diệt Sinh lão nhân. Tô Minh muốn biết tại sao hắn bị định ra tế phẩm, tại sao Tam Hoang khẳng định rằng Huyền Táng đã chết rồi.
Nếu sự việc đã đến nước này, thế giới đã hủy diệt, Tang Tương đã chết thì Tô Minh không còn gì để mất, cho nên hắn điên cuồng một lần có ngại gì?
Hai lần chết đi, Tô Minh nhìn ra được Huyền Táng không có thị giác. Hai lần chết, Tô Minh phỏng đoán trận pháp có tác dụng định vị, chỉ dẫn, cho Huyền Táng biết ai là tế phẩm.
Tô Minh vung tay phải lên, trận pháp xuất hiện, Diệt Sinh lão nhân hoàn toàn biến sắc mặt. Diệt Sinh lão nhân đứng bật dậy, con ngươi co rút. Diệt Sinh lão nhân không ngờ lần này gặp phải tu sĩ mạnh nhất Tang Tương mạnh hơn mấy người trước lão từng gặp ở thế giới Tang Tương khác. Tô Minh hiểu rõ một tia đạo nhai đủ khiến Diệt Sinh lão nhân rung động, hôm nay Tô Minh trong hai lần chết ngắn ngủi phỏng theo trận pháp của lão, tư chất quá yêu nghiệt.
Diệt Sinh lão nhân đứng bật dậy, lập tức vung tay phải chỉ hướng Tô Minh. Xung quanh Tô Minh lại xuất hiện trận pháp hình bát giác, nhưng khi trận pháp xuất hiện thì tay phải Tô Minh xa xa chỉ hướng Diệt Sinh lão nhân.
Diệt Sinh lão nhân sắc mặt âm trầm, quanh người lão cũng có trận pháp hình bát giác to lớn.
Hai trận pháp giống y như đúc, không khác gì nhau, chúng nó đều là trận pháp định vị dẫn dắt Huyền Táng đến cắt tế phẩm.
Trong khoảnh khắc hai trận pháp xuất hiện, trong thương mang đằng sau hư vô bị xé rách, ngón tay Huyền Táng lại xuất hiện giáng xuống giới này, chợt khựng lại rồi biến thành hai, một lao hướng Tô Minh, một hướng về Diệt Sinh lão nhân. Tiếng nổ ngập trời, người Tô Minh bị ngón tay đụng chạm lại hủy diệt, nhưng mắt hắn sáng ngời nhìn chằm chằm Diệt Sinh lão nhân. Tô Minh thấy Diệt Sinh lão nhân hai tay ấn pháp quyết chỉ vào trán, ngón tay của Huyền Táng đụng vào trận pháp hình bát giác ngoài người Diệt Sinh lão nhân.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trận pháp tan vỡ, Diệt Sinh lão nhân hộc ngụm máu, phát ra tiếng gầm kinh trời. Ngón tay xuyên qua thuyền cổ, ngừng lại trước mặt lão nửa mét, dần thụt lùi, từ từ tan biến. Tuy ngón tay biến mất nhưng thuyền cổ của Diệt Sinh lão nhân vỡ ra từng tầng.
Không có thuyền, Diệt Sinh lão nhân đứng trong trời sao, thụt lùi vài bước, lại hộc ngụm máu. Tô Minh lần thứ ba ngưng tụ, Đế Thiên ở trong vòng xoáy âm tử trả giá bốn con ngươi chồng, trả giá sự sống, hồn của bốn người.
Bây giờ còn sót lại chỉ có phần thuộc về Đế Thiên.
Diệt Sinh lão nhân ngửa đầu cười to bảo:
- Tố Minh tộc, không uổng là Tố Minh tộc do lão phu sáng tạo ra. Tô Hiên Y tính toán lão phu và con của hắn đoạt xá, hắn thành công. Lão phu kính nể hắn. Còn ngươi, trong thời gian ngắn phỏng theo thần thông của lão phu, Tố Minh tộc quả nhiên là không nên tồn tại.
Tiếng cười ẩn chứa lạnh lùng, sát khí với Tô Minh.
- Nhưng cho dù ngươi có phỏng theo như thế nào cũng không học được thuật pháp khiến Huyền Táng không ra tay. Ngươi không học được thuật này thì nhất định là tế phẩm!
Tô Minh lạnh nhạt nói:
- Sư phụ của ta tên là Thiên Tà Tử.
Tô Minh giơ tay lên, trận pháp hình bát giác xuất hiện.
- Sư phụ dạy ta thần thông thức thứ nhất là tâm tĩnh phỏng theo.
Tô Minh nhắm mắt lại, khi mở ra thì trong mắt sâu thẳm, ẩn chứa ngọn lửa điên cuồng.
- Ngươi nói ta là tế phẩm, hôm nay ta nói ngươi mới là tế phẩm. Nếu ngươi và ta đều là tế phẩm vậy hãy để Huyền Táng suy đoán ai... Mới là tế phẩm!
Tô Minh giơ tay phải lên, trận pháp hình bát giác trong lòng bàn tay tỏa ánh sáng chói lòa.
Biểu tình của Diệt Sinh lão nhân nghiêm túc chưa từng có, Tô Minh là tu sĩ mạnh nhất lão gặp trong thế giới vài con Tang Tương, hơi sơ xuất một chút là lão sẽ chết tại đây. Diệt Sinh lão nhân phải hết sức ứng đối, phải liều tất cả. Diệt Sinh lão nhân giơ tay phải lên, trận pháp hình bát giác xuất hiện, tỏa ánh sáng tương xứng với chỗ Tô Minh.
Diệt Sinh lão nhân lên tiếng:
- Tế phẩm!
Diệt Sinh lão nhân thả tay phải xuống chỉ hướng Tô Minh. Tô Minh cũng thả tay phải xuống chỉ vào Diệt Sinh lão nhân.
Thân thể hai người đông lại, ngoài người cùng xuất hiện trận pháp hình bát giác. Cùng lúc đó, thương mang bên ngoài khe hở, ngón tay của Huyền Táng cắt tế phẩm lại xuất hiện. Lần xuất hiện này vẫn là hai ngón tay mang theo hủy diệt không thể chống cự lao hướng Tô Minh, Diệt Sinh lão nhân. Khi ngón tay đến gần, hai tay Diệt Sinh lão nhân bấm pháp quyết ấn vào trán.
Tô Minh thì mắt chớp lóe ánh sáng, không học theo động tác của Diệt Sinh lão nhân, bên trong ẩn chứa giả dối, nếu thật sự học, bắt chước theo thì hậu quả khó tưởng tượng.
Mắt Tô Minh chợt lóe, con mắt thứ ba ở trán mở ra, Đạo Thần nằm bên trong cũng mở mắt. Hơi thở trên người Tô Minh hoàn toàn thay đổi, một tia hơi thở đạo nhai tràn ngập trên người hắn, Đạo Thần trong con mắt thứ ba hai tay ấn pháp quyết, biến mất. Đạo Thần dung nhập vào người Tô Minh, thân thể hắn dung hợp hoàn mỹ.
Đây mới là thuật pháp thần thông khiến Huyền Táng không ra tay mà Tô Minh học được từ chỗ Diệt Sinh lão nhân.
Khi Đạo Thần của Tô Minh dung hợp với thân thể thì ngón tay đến gần người hắn làm trận pháp hình bát giác tan vỡ, khựng lại cách sau lưng hắn nửa mét.
Chỗ Diệt Sinh lão nhân cũng xuất hiện hình ảnh tương tự.
Mắt Diệt Sinh lão nhân đầy khó tin, thần thông này, thuật pháp này là lão suy ngẫm mấy năm, nhiều lần kiểm nghiệm mới hiểu ra pháp môn, nhưng hôm nay Tô Minh trong thời gian ngắn ngủi bắt chước hoàn toàn, khiến lòng lão lạnh lẽo.
- Không thể nào, không thể nào!
Diệt Sinh lão nhân tóc tai bù xù, miệng có vết máu, ánh mắt điên cuồng. Nguy hiểm sinh tử giáng xuống người Diệt Sinh lão nhân, đã rất lâu rồi không xuất hiện loại cảm giác này, dường như trong khoảnh khắc lão trở lại cảm giác run rẩy như sinh mệnh tùy thời bị xóa đi khi lần đầu gặp Huyền Táng.
Hai ngón tay Huyền Táng không nhúc nhích, nếu Huyền Táng có linh hồn thì có lẽ bây giờ đang suy tư, nếu không có linh hồn vậy phải xem giữa Tô Minh và Diệt Sinh lão nhân ai lộ ra sơ hở thuộc về tế phẩm.
Diệt Sinh lão nhân gào thét:
- Huyền Táng, hắn mới là tế phẩm! Là ta hiến tế hắn cho ngươi, tế phẩm thích hợp nhất trong tất cả kỷ nguyên của con Tang Tương này!
Thanh âm vang vọng, Tô Minh biểu tình lạnh lùng, mắt tràn đầy sát khí và hận thù.
Chính là người này thay đổi tất cả.
Tô Minh chậm rãi nói:
- Lôi Thần, ngươi còn đang chờ cái gì?
Khi Tô Minh thốt lừoi thì Diệt Sinh lão nhân chợt biến sắc mặt, trong người lão vang tiếng thở dài. Thuật pháp Đạo Thần của Diệt Sinh lão nhân khiến ngón tay Huyền Táng tạm dừng chợt run rẩy. Trên người Đạo Thần có chút giãy dụa, bình thường không có tác dụng gì, Diệt Sinh lão nhân chỉ cần động ý niệm là trấn áp được ngay, nhưng hôm nay....
Khi Đạo Thần giãy dụa một chút thì ngón tay trước mặt Diệt Sinh lão nhân hành động. Diệt Sinh lão nhân lộ biểu tình tuyệt vọng, thê lương rít gào, ngón tay đụng vào người lão.
Trong phút chốc Tô Minh chính mắt thấy thân thể Diệt Sinh lão nhân tan vỡ, máu thịt nhầy nhụa, nguyên thần bị cưỡng bức rút ra. Nguyên thần có hai cái đầu, một là Diệt Sinh lão nhân, một là Lôi Thần. Thân thể hai người chồng lên nhau, bị ngón tay hấp thu ngay.
← Ch. 1377 | Ch. 1379 → |