← Ch.0993 | Ch.0995 → |
Trong Đệ Ngũ Hỏa Lô có rất nhiều không gian, tồn tại ở biên duyên ba tầng như là giới hạn, phân chi Đệ Ngũ Hỏa Lô thành bốn khu vực. Những giới hạn biên duyên này do nhiều bình đài bềnh bồng tổ thành, mỗi bình đài được gọi là Bộ Linh đài.
Hiện tại trong một vòng Bộ Linh đài có sáu bình đài tỏa ra ánh sáng yếu ớt nối liền nhau, từ xa thấy được. Bình đài khác thì bị sương khói mông lung xung quanh che phủ, khiến người không thấy rõ ràng.
Sáu Bộ Linh đài tỏa ánh sáng đại biểu lần này bước vào Đệ Ngũ Hỏa Lô có tổng cộng số người, nếu thêm nhiều người thì sẽ có càng nhiều Bộ Linh đài lộ ra từ mơ hồ. Đây là điểm kỳ lạ của Đệ Ngũ Hỏa Lô, nó như có sinh mệnh có thể phát hiện số lượng người bước vào, mượn biên duyên ba tầng Bộ Linh đài lộ ra số lượng, nếu có người chết thì Bộ Linh đài sẽ biến mất theo.
Hiện tại trên sáu bình đài có hai bình đài đã có người khoanh chân tĩnh tọa, hai người này chính là Tử Long chân nhân, gã đàn ông chân mày vàng.
Tu vi của họ cao nhất nên có thể nhanh nhất xuyên qua các ngoại tầng không gian, đi tới chỗ giới hạn biên duyên tầng thứ nhất, họ chờ ở đây đã rất lâu. Hai người không lập tức tiến lên mà chờ đợi người khác đến. Bọn họ nghĩ rằng không gian biên duyên tầng thứ nhất mặc dù hỗn độn nhưng chỉ cần không phải rất xui thì tu vi của đám người sẽ không ai chết, tối đa là thời gian đến đây dài ngắn khác nhau.
Dựa theo bọn họ dự tính, khoảng một ngày nữa là những người khác sẽ lục tục đến đây.
Nhưng khi Tử Long chân nhân, gã đàn ông chân mày vàng nhắm mắt tĩnh tọa, không ai nói chuyện khiến không khí trầm lặng thì bình đài thứ ba trừ hai bình đài hai người ngồi trong số sáu bình đài chợt chớp lóe ánh sáng.
Ánh sáng lóe lên, khiến hư vô xung quanh lúc sáng lúc tối, làm Tử Long chân nhân mở mắt ra, lóe tia kỳ lạ.
Gã đàn ông chân mày vàng ngồi ở bình đài khác cũng mở mắt, ánh mắt rơi vào bình đài đang chớp lóe, dù biểu tình như thường nhưng lòng rất tò mò. Người thứ ba trừ gã và Tử Long chân nhân đến, thời gian nhanh hơn người khác, rốt cuộc đó là ai?
Khi hai người nhìn qua thì bình đài thứ ba tỏa ánh sáng chói mắt nhất, dường như bình đài biến hỗn loạn, không ngừng di chuyển giữa hư ảo và chân thật.
Một lát sau, một bóng người mơ hồ xuất hiện, chậm rãi ngưng tụ. Từ đường nét người đó Tử Long chân nhân, gã đàn ông chân mày vàng có thể phán đoán ra không phải Chu Hữu Tài, cũng không là Hỏa Khôi lão tổ. Đây chỉ có thể là thiếu niên áo trắng do con rết biến thành, hoặc là Tô Minh, người có tu vi yếu nhất trong đám người nhưng hình như ẩn chứa bí mật.
Khi bóng dáng ấy sau vài giây hoàn toàn ngưng tụ, Tô Minh đứng trên bình đài, khuôn mặt chết lặng không chút biểu tình, im lặng nhìn xung quanh rồi khoanh chân ngồi.
Tô Minh xuất hiện khiến gã đàn ông chân mày vàng mắt chợt lóe, đây là lần thứ hai gã chú trọng người nói không nhiều này. Lần đầu tiên là đánh cuộc, nhưng đánh cược đó so với lần thứ hai này thì bé nhỏ không đáng kể. Gã đàn ông chân mày vàng nhìn chằm chằm Tô Minh, gã biết nếu là trước đó đánh cược bảo nó là may mắn thì bây giờ người này có thể là người thứ ba đi ra đủ nói lên thực lực của hắn. Đối với người có thực lực, ở bất cứ đâu đều được tôn trọng. Gã đàn ông chân mày vàng hơi trầm ngâm, ánh mắt quét qua người Tô Minh, lòng suy tư.
Bên Tử Long chân nhân, khi thấy người đi ra là Tô Minh thì con ngươi co rút, nhưng không nói nhiều, lại nhắm mắt tĩnh tọa.
Xung quanh rất yên lặng, ba người Tô Minh đều ngồi xếp bằng, không ai nói chuyện. Tô Minh ngẩng đầu nhìn hư vô, nhìn mông lung cuồn cuộn trong hư vô, nghĩ đến hai điều suy đoán của mình.
Dù là suy đoán nào, đối với Tô Minh thì chuyến đi Đệ Ngũ Hỏa Lô này trở này dấu ấn không thể xóa nhòa trong đời hắn.
Tô Minh nhắm mắt lại, chuyện này bây giờ không có đáp án, nhưng hắn biết rõ tùy theo hắn không ngừng tới gần khu vực trung tâm Đệ Ngũ Hỏa Lô, mọi thứ sẽ càng lúc càng rõ ràng bày ra trước mặt hắn. Cho đến khi hắn nhìn rõ tất cả, nhìn thấy hai điều suy đoán cái nào là thật.
Trong khi Tô Minh tĩnh tọa, thời gian chậm rãi trôi qua. Khoảng gần một ngày sau, bình đài thứ bốn chớp lóe ánh sáng, giống như lúc trước Tô Minh xuất hiện, khi ánh sáng ở bình đài thứ bốn chói lòa vô cùng thì bên trong hiện ra bóng dáng mơ hồ.
Không đợi bóng dáng ấy rõ ràng thì bình đài thứ năm cũng lóe ánh sáng, có bóng người mơ hồ hiện ra.
Hai bình đài cùng chớp lóe khiến hư vô biến lúc sáng lúc tối. Vài giây sau, ở bình đài thứ bốn, Chu Hữu Tài đạp bước đi ra, thân hình khổng lồ. Bước chân Chu Hữu Tài đạp xuống khiến bình đài gã đứng rung lên.
Sau khi xuất hiện Chu Hữu Tài liền nhìn hướng bình đài thứ năm đang chớp lóe, đôi mắt lộ ra sửng sốt. Trên bình đài thứ năm, thiếu niên áo trắng do con rết biến thành hoàn toàn lộ ra.
Khi Chu Hữu Tài nhìn sang thì thiếu niên áo trắng cũng ngước mắt nhìn, hai người ánh mắt giao nhau, không lên tiếng, cùng quan sát xung quanh. Thấy gã đàn ông chân mày vàng, Tử Long chân nhân không khiến biểu tình hai người biến đổi, nhưng lúc họ trông thấy Tô Minh thì con ngươi co rút.
Tô Minh ngồi trên bình đài thứ ba, không vì hai người xuất hiện mà mở mắt ra. Nhưng khi Chu Hữu Tài, thiếu niên áo trắng nhìn qua thì dường như hắn phát hiện, mở mắt ra, không chút khách sáo trừng lại, mắt chất chứa lạnh lùng.
Chu Hữu Tài mắt chợt lóe, né tránh không nhìn thẳng vào Tô Minh, gã khoanh chân ngồi, mắt nhìn hướng bình đài thứ sáu trống rỗng. Chu Hữu Tài lòng sững sốt, khó hiểu Hỏa Khôi lão tổ rốt cuộc gặp chuyện gì mà không đến.
Còn thiếu niên áo trắng thì cười thân thiện với Tô Minh, chắp tay, ngồi một bên. Thiếu niên áo trắng giơ lên tay phải hư không chộp, thân hình Miêu Nữ hiện ra, mặt tiều tụy, cần cổ có dấu răng giờ đen thui, mắt ả chết lặng như mất đi linh hồn.
Thiếu niên áo trắng lại cắn cổ Miêu Nữ, Tô Minh lạnh lùng nhìn tình cảnh này, biểu tình không chút thay đổi. Nhưng đám người trong thân hình chí bảo của hắn vào giây phút này cảm nhận được sát ý đến từ linh hồn Tô Minh.
Sát ý này khiến linh hồn khác lạnh run, chỉ có Long Hải lão tổ nhìn Miêu Nữ thì lòng máy động. Trước đó lúc Long Hải lão tổ dung nhập vào thân hình chí bảo, phát hiện Hứa Tuệ thì lòng nổi lên suy đoán. Mặc dù Long Hải lão tổ chưa từng thấy Hứa Tuệ nhưng từ hơi thở trên người cô, công pháp đặc biệt của Phượng Môn không thể gạt được mắt lão.
'Phượng Môn thánh nữ, chí bảo Huyền gia, còn có Miêu Nữ rõ ràng là trong Phượng Môn biến chủ, cộng với thụ nhân chết tiệt sùng bái, người này... Đến cùng là ai?' Long Hải lão tổ mặt không biểu tình nhưng trong lòng suy đoán thân phận Tô Minh.
Tô Minh nhìn thiếu niên áo trắng nuốt tinh hoa máu của Miêu Nữ, mặc dù ả không có liên quan gì nhiều với hắn nhưng nếu đã gọi hắn là chủ nhân, nếu hắn đã thay thế Đạo không thì tính cách bao che của hắn nhìn thấy tình cảnh này tất nhiên nổi lên sát ý.
Nếu không phải thiếu niên áo trắng rõ ràng cùng nhóm với Tử Long chân nhân, nếu Tô Minh tùy tiện xuống tay thì chẳng những không thể đạt được mục đích, bản thân sẽ gặp nguy hiểm, nếu không phải vậy thì hắn sớm đã tay.
Hiện tại ánh mắt Tô Minh lướt qua người thiếu niên áo trắng, biểu tình như thường, người ngoài không nhìn ra Tô Minh nổi lên sát ý. Nếu Tô Minh có thể tính kế Hỏa Khôi lão tổ có ác ý với hắn thì dĩ nhiên dùng cách tương tự tiêu diệt một người khác.
Chưởng duyên sinh diệt thì sao?
Nếu bây giờ Tô Minh bùng phát hết tu vi, khiến Long Hải lão tổ hết sức thi triển thì thân hình này của hắn phát ra lực lượng sẽ không còn là gần như chưởng duyên sinh diệt mà là chân chính chưởng duyên sinh diệt, đây cũng là một trong số nguyên nhân Tô Minh cứu Long Hải lão tổ.
Tô Minh thu lại tầm mắt, khép mi mắt, phủ lên sát ý che giấu dưới sự bình tĩnh không người phát hiện. Nhưng khoảnh khắc Tô Minh khép mắt thì bỗng nhiên lại mở mắt ra. Ánh mắt của hắn rơi vào người Miêu Nữ, hồi lâu sau lần nữa nhắm mắt tĩnh tọa, lòng dầy sóng.
Mới nãy trong một giây Tô Minh bỗng nhiên nghĩ đến một vấn đề, đó là hắn thay thế Đạo không, nắm giữ tất cả của gã nguyên nhân chủ yếu bởi vì hắn là tộc nhân Tố Minh, có được thiên phú đoạt xá của Tố Minh tộc.
Vậy thì tu vi của Tô Hiên Y cao đến thế, thiên phú đoạt xá của y sẽ mạnh tới cỡ nào?
Tô Minh có thể đoạt xá Ách Thương, vậy phải chăng Tô Hiên Y chiến đấu với Đạo Thần sẽ...
Cách nghĩ đột ngột này khiến hơi thở Tô Minh dồn dập, hắn nghĩ đến Đạo Thần bế quan, nghĩ tới sau khi hắn đến thần nguyên tinh hải thì gặp Đạo không.
'Nếu nói đây thật sự là thể hiện ý chí của y thì phải chăng Đạo không xuất hiện là do y sắp xếp? Bởi vì trong trí nhớ của Đạo không là đột nhiên được sắp xếp tiến vào thần nguyên tinh hải, Hứa Tuệ cũng là bị chỉ định cùng tiến vào. '
Trong lòng Tô Minh trăm ngàn suy nghĩ, phía xa Bộ Linh đài thứ sáu bỗng chớp lóe mãnh liệt.
Có thể xuất hiện ở Bộ Linh đài thứ sáu chắc chắn la Hỏa Khôi lão tổ, đã mất đi thân thể chỉ còn lại nguyên thần!
Mắt Tô Minh ngước nhìn lộ ý lạnh lùng, hắn muốn xem Hỏa Khôi lão tổ mất đi thể xác sau khi xuất hiện, trông thấy hắn thì sẽ nói ra lời gì, có biểu tình gì.
← Ch. 0993 | Ch. 0995 → |