← Ch.557 | Ch.559 → |
Tiểu Bạch không ngờ cô nàng này còn rốt ruột hơn mình, như là người ta cầm vũ khí của nàng vậy. Không nói một câu, đánh là đánh luôn, vì thế đoạt đi cơ hội xuất thủ của mình, Tiểu Bạch nhìn về phía Diệp Thu, thấy hắn đang đứng cười cười, còn có tâm tình ăn uống, thực khiến lòng có chút quái dị.
Bọn họ lần này đi chấp hành tôn chỉ " Im lặng là vàng." nếu như bị cô ả kia làm đảo lộn, không phải khiến bọn họ thành tâm điểm chú ý sao.
Hắn sao còn cười nữa?
Diệp Thu nhìn Tiểu Bạch nghi hoặc, cười giải thích: "Nàng vẫn muốn giết anh, chỉ là chuyển sang một loại cách thức khác mà thôi, nàng chủ động chào hỏi chúng ta, như trò chuyện vui vẻ, sau đó rút dao giết người, khiến chúng ta bị các thế lực khác chú ý, muốn tiếp tục yên lặng là không có khả năng."
"Nhưng mà, mục tiêu nàng chọn lại hợp ý anh, người kia là cậu dựa vào An Thiết dò xét hành tung, tất nhiên quan hệ với tổ chức độc xà, trong lòng anh đột nhiên cảm thấy đứng sau thiên giới đại hội chính là một nhân vật hay là tổ chức độc xà? Phải biết rằng, bọn họ hoàn toàn có năng lực này, hơn nữa có thể điều khiển dị năng thiên giới theo xu hướng lợi ích của họ."
Nhìn Ngân Nhãn bám theo con dao nhỏ đang bay tới Brahma(Phạm Thiên), Diệp Thu nói: "Để nàng đi cũng tốt, nàng quấy rối kế hoạch chúng ta, vậy sao lại không thể quấy rối kế hoạch của bọn họ?"
Tiểu Bạch không ngờ Diệp Thu trong thời gian ngắn như vậy đã cân nhắc ra lợi hại, chọn ra lựa chọn tốt nhất, phẩm chất này cần có chút thiên phú về việc nhìn đại cục, cũng là do ma luyện mà bồi dưỡng ra.
Mình không thích mấy thứ này, giết người là đơn giản nhất.
Người nào đáng chết, vậy cứ giết.
Brahma trong lòng bốc hỏa, bọn họ tham gia đại hội này, bình thường đàm phán giao dịch với không ít dị năng giả thuận lợi, thắng lợi ngay trước mắt, hắn cũng càng cẩn thận hơn, lần này tham dự hắn theo một nhân vật trọng yếu cũng không mang theo dị năng giả khác, sợ có người hữu tâm chú ý đến bọn họ.
Tuy rằng biết trong đại hội này Diệp Thu sẽ xuất hiện, nhưng hắn chắc chắn Diệp Thu không dễ dàng động thủ, thiên giới dị năng giả đều là quái vật ham tàn sát, nếu như chọc giận họ, không có chỗ tốt nào.
Không ngờ vừa vào buồng nhỏ trên tàu, thì có vài đạo ánh mắt tràn ngập sát khí bắn tới, một cao thủ cực kì mẫn cảm với sát khí, loại cảm giác này khiến hắn khó chịu.
Vừa nhíu mày nhìn sang bên trái, xa xa đã thấy mấy người quen, định thương lượng đợi hết đại hội thanh toán thù cũ hận mới, bỗng đã nghe âm thanh vật thể sắc nhọn xé gió bay tới. :
Keng!
Không có chút chậm trễ, Brahma huy động tam giác cương xoa trong tay, cố phất con dao cắt thịt đang quét về phía viền mắt mình, hắn ra tay cực khéo, trúng chuôi dao, dao ăn chuyển hướng, dùng tốc độ nhanh như cũ bắn tới Ngân Nhãn.
Ngân Nhãn tự nhiên không hi vọng xa vời với một con dao cắt thịt có thể hạ được con mồi cỡ bự này. Nếu trình độ cỡ này có thể giết hắn, hắn cũng không xứng là Brahma, lại càng không khiến Diệp thu và Tiểu Bạch coi trọng như vậy.
Ngân Nhãn bắt lấy con dao, thân thể nhanh như chớp vọt tới, áo gió rộng thùng thình tung bay như một cánh buồm màu tím, trong khi vọt tới lại tiếp tục xuất thủ, con dao rời tay bay tới trán Brahma.
Keng!
Con dao lại bị Brahma đánh trúng, phát ra tiếng va chạm chó tai, bắn lên bàn thức ăn phát ra một trận tiếng vang, vài đồ đựng thức ăn bị rơi trên đất.
Chỉ là tiện tay làm, không ảnh hưởng tới tốc độ Ngân Nhãn, khi đồ ăn còn chưa kịp rơi xuống đất, nàng đã vọt tới trước mặt Brahma một cước quét ngang yếu hầu hắn.
Đúng vậy đây là điều nàng thích, bởi vì đế giày cao gót của nàng như một lưỡi dao cắt qua bộ vị yếu nhược của Brahama, nếu như Brahma không nhanh sẽ bị xuyên thủng khí quản.
Công phu của Brahma gọi là bạt đao thức, được Nhật Hoàng khen ngợi công phu tốt, tốc độ nhanh kinh người, đồng thời lại dùng Hoàng kim cương xoa của Tiểu Bạch làm vũ khí, thanh vũ khí dài như đã sớm chờ lâu, chỉ đợi đế giày Ngân Nhãn tới để gạt ra.
Sau đó, nàng còn chưa kịp thu chân, chiếc cương xoa trong tay đã đâm tới bắp chân gợi cảm của nàng.
Tiểu Bạch hiện lên sát khí dày đặc, nhìn vũ khí của mình lại trở thành công cụ giết người lợi hại cho người khác, loại cảm giác này thực sự khiến hắn bực bội.
Dần dần hắn lại chuyển sang chán ghét cô ả Ngân Nhãn này, nếu không phải ả tranh xuất thủ, mình nhất định có cơ hội giết chết Brahma dùng máu hắn rửa sạch sự ô uế hắn gây ra cho chiếc cương xao của hải thần.
Hải Thần xoa là vũ khí của tộc trưởng Dạ xoa nhất tộc, Dạ xoa tộc khác với hắc dạ xoa tộc của Lạp Đinh Hi, bọn họ tin thần phật, đồng thời tôn thờ Long Nữ, lần trước Hắc Dạ xoa tộc có ý đồ phục kích Long nữ, lại bị Long Nữ đánh chết, long nữ hạ lệnh, lại do Dạ Xoa tộc chấp hành thanh lý môn hộ.
Một đời Dạ xoa tộc trưởng chết già, Dạ xoa vương mới còn chưa chọn được, vì thế Long Nữ đưa Hải thần xoa cho Tiểu Bạch dùng, trong đó không biết có thâm ý khác hay không, Diệp Thu không hỏi cụ thể, hắn biết Long Nữ không làm hại Tiểu Bạch, nàng quan tâm đến Tiểu Bạch, có khi còn hơn mình.
Có thể dưới cơ duyên xảo hợp, Tiểu Bạch có thể trở thành tân Dạ xao vương cũng nên, đương nhiên không phải chuyện dễ dàng, chuyện huyết thống là một chuyện phiền phức vô cùng.
Ngân Nhãn xuất chiêu cực nhanh, thấy phía trước ánh lên màu vàng kim sắc chỉ biết một cước vô luận thế nào cũng không đạt mục tiêu, đùi phải thuận thế hạ xuống nhằm tới ngực Brahma.
Brahma cũng sớm có phòng bị, Ngân Nhãn biến chiêu hắn cũng đã sớm di chuyển vị trí hoàng kim cương xoa.
"Đái đao đồng vô đao" (đại khái mang đao như không mang) trong đao thuật trọng yếu là tốc độ, lúc này Brahma lại một lần nữa chặn trước ý đồ Ngân Nhãn, cầm trong tay cương xoa đâm tới đế giày Ngân Nhãn.
Lần đầu cho dù là may mắn, lần thứ hai vậy chắc chắn là thực lực rồi, Ngân Nhãn lúc này mới nhận ra tốc độ Brahma nhanh kinh người, càng ngày càng nhanh hơn, một chiêu có thể chiếm thế thượng phong.
Tiểu Bạch lần trước chiến đấu với Brahma cũng suýt nữa chịu thiệt, Ngân Nhãn kích thứ hai còn chưa tới đã chịu phản công.
Thân thể lùi về sau, tránh được một kích của Brahma, rất nhanh đảo chân nhanh chóng quét chân phải qua, lần này nàng công kích hạ bàn của Brahma... mục tiêu là tiểu đệ đệ hắn.
Hai người chiến đầu, hấp dẫn chú mục của mọi người trên thuyền.
Không ít người vừa ăn uống vừa thưởng thức trò vui, họ cũng chẳng nghĩ sâu xa gi, không phải là những lần đại hội trước không có xung đột, thậm chí mỗi lần thiên giới đại hội lại có kẻ ra đi.
Thế nhưng trận chiến này lại là giữa một tên hộ pháp cầm cương xoa, với một mỹ nữ xinh đẹp vô cùng, mấy tên dị năng giả không phải không có khát vọng, ngược lại khát vọng của họ còn cao hơn người thường, nếu không phải ban tổ chức đại hội có hạn chế, bọn họ đã sớm làm bậy.
Thấy một cô gái đẹp như vậy, lại có thân thủ cao nhấc chân là lộ ra bắp đùi trắng thon dài, mỗi lần đã ra giày cao giót màu bạc đều như hút hồn kẻ khác, một vài tên máu dâm tăng vọt, nhìn thân ảnh Ngân Nhãn mà chảy nước miếng.
Tuy rằng mỗi lần Brahma đều đi trước một bước, nhưng Ngân Nhãn không chậm lại, ngược lại càng chiến càng hăng.
Chỉ thấy thân ảnh nàng như bay múa, hai chân nàng như vẽ thành hình tròn, hai bên trái phải không ngừng biến ảo, đúng như diễn xiếc, hai chân nàng liên tục tung ra chín chín tám mốt cước.
Tốc độ Brahma cùng càng ngày càng nhanh, tuy rằng nói hắn chiếm tiệm nghi, nhưng lại không ngờ cước pháp của cô ả này kinh người như thế, tốc độ yêu cầu sức dẻo dai cao cảu cơ thể thế này, không phải ai cũng có thể đạt được.
Diệp Thu cũng là trừng mắt há miệng, mỗi lần cô ả này đều liều mạng như vậy, mình cũng có chút đau đầu, nàng chính là người mang cước pháp lợi hại nhất mà Diệp Thu từng gặp, mặc dù vài cao thủ quyền thái cũng chưa thấy ai được như nàng.
"Trên chiến trướng còn sắc bén đến thế, nếu ở trên giường...." Diệp Thu lắc đầu tìm cách xóa ý nghĩ tà ác này trong đầu.
Brahma càng ngày càng kinh hãi, trên trán rịn ra một tầng mồ hôi, tuy rằng con mắt không rảnh nhìn xung quanh, nhưng hắn chắc chắn mình đã thu hút những ánh mắt trên thuyền, thậm chí ba gia tộc trài quyết cũng nhất định ở bên ngoài xem kịch.
Nếu như khiến bọn họ sinh lòng cảnh giác, phá hỏng kế hoạch của thiếu gia, vậy chính là chết không đền hết tội.
"Cô rút cuộc muốn làm gì?" Brahma vừa phản kích vừa phẫn nộ dùng tiếng anh hỏi, cô nàng này thực sự điên khùng.
""Giết anh......" Ngân Nhãn cười nói.
Ngân Nhãn vừa dứt lời, trên vai Brahma đã dính thương, máu trong nháy mắt nhuộm đỏ y phục, áo gió màu đen của Brahma cũng bị nhiễm đỏ.
Brahma cảm giác có người ở bên ngoài ngắm bắn, cong người hắn vọt tới nơi có nhiều người đang đứng.
Ngân Nhãn kinh hãi, cũng nhanh chóng chạy về phía góc, bởi vì người khác nổ súng ai biết mục tiêu là ai chứ?
Diệp Thu cầm khẩu lục màu vàng kim, giải thích với Tiểu Bạch: "Cậu cũng thấy đấy, tôi vốn muốn bắn cổ nàng, không ngờ vừa mới giơ súng bọn họ đã chạy... không phải kỹ năng của tôi tồi, tại vì bọn họ chạy nhanh khiến tôi bắn trật thôi."
← Ch. 557 | Ch. 559 → |