Truyện ngôn tình hay

Truyện:Cực Phẩm Thiên Vương - Chương 222

Cực Phẩm Thiên Vương
Trọn bộ 604 chương
Chương 222: Linh quang vừa hiện?
0.00
(0 votes)


Chương (1-604)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

 

Câu hỏi của nàng vừa đưa ra, tất cả mọi người đều đem ánh mắt quẳng ném về phía Dương Viễn. Bất quá, Dương Viễn sớm đã có chuẩn bị, không hề lộ ra tâm tình khẩn trương, mà không nhanh không chậm thản nhiên giải thích:

- Vấn đề thứ nhất, một lúc nữa sẽ nói cho các vị nghe. Riêng vấn đề thứ hai, tính trên phương diện lợi ích, ba tập đoàn chúng tôi sẽ dựa theo số vốn cổ phần trong công ty mới mà phân chia, trên phương diện chức vị, Tô Thanh Hải tiên sinh sẽ đảm đương vị trí quan tổng tài*, tôi sẽ nắm giữ chức vị CEO*, còn Hoàng Phủ tiểu thư sẽ là thành viên trong ban giám đốc, Tiêu Viễn Sơn tiên sinh sẽ đảm đương chức vị thành viên trong ban giám đốc kiêm người phụ trách tập đoàn ở địa khu Tích Giang...

(* CEO: là giám đốc điều hành. )

Nghe Dương Viên giải thích, hiện trường không khỏi xôn xao lên, bởi kết quả này đã nằm ngoài dự tính của mọi người.

- Dương tiên sinh, vừa rồi ông nhắc tới quan tổng tài và CEO, tôi muốn biết, trong tập đoàn Cao Tường, ai sẽ nắm giữ chức vị chủ tịch?

Phóng viên mở miệng lần thứ hai, là một tay phóng viên đến từ thời báo tài chính và kinh tế của Hong - kong.

Ai sẽ nắm giữ chức vị chủ tịch ư?

Sau khi nghe Dương Viễn nói xong, thì đây chính là vấn đề mà rất nhiều người muốn biết. Trong lúc nhất thời, mọi người lại đem ánh mắt quẳng ném lên trên người của Dương Viễn.

- Thật có lỗi, chuyện này liên quan tới cơ mật thương nghiệp của tập đoàn Cao Tường, thứ cho tôi không thể trả lời.

Đối mặt ánh mắt chú ý của phóng viên toàn trường, vẻ mặt Dương Viễn tươi cười nói.

Ba đại tập đoàn cùng dung hợp gây dựng thành tập đoàn Cao Tường, chủ tịch do Trần Phàm đảm nhiệm, nguyên bản trước buối họp hôm nay, Hoàng Phủ Hồng Trúc đã liên hệ Trần Phàm, nhưng Trần Phàm cự tuyệt, không tham gia buổi họp báo hôm nay.

Trần Phàm lựa chọn để Hoàng Phủ Hồng Trúc hiểu được, Trần Phàm không muốn bại lộ ra trước mặt công chúng, vì thế cùng ba người Tô Thanh Hải thương nghị một phen, cuối cùng quyết định không lộ ra Trần Phàm.

Những ký giả cùng khán giả trước ti vi dĩ nhiên là khôngbiết được điềm này.

Vì thế nghe được Dương Viễn trả lời, hiện trường lại một mảnh xôn xao!

- Rốt cục là ai, khiến cho thần bí như vậy?

- Đúng vậy, ai tới đảm nhiệm chủ tịch lại xem thành cơ mật thương nghiệp, thật sự là hết chỗ nói.

Trong lúc nhất thời, tại hiện trường nghị luận sôi nổi, mà khán giả xem ti vi cũng đang suy đoán vấn đề trong đó. Sau thoáng hỗn loạn ngắn ngũi, hiện trường lại yên tĩnh trở lại, các phóng viên hỏi liên tiếp, Dương Viễn hờ hững ứng phó, trên mặt thủy chung lộ vẻ mỉm cười, đối với Dương Viễn mà nói, trường hợp như vậy một ngày hắn gặp hai ba lần, tự nhiên vô cùng quen thuộc.

Thời gian như nước chảy, trong nháy mắt nửa tiếng đồng hồ trôi qua, sau khi hỏi xong các phóng viên vẻ mặt đều thỏa nguyện.

Trên đài chủ tịch, Hoàng Phủ Hồng Trúc, Tô Thanh Hải bọn họ cũng không trực tiếp rời đi.

Phát hiện này làm cho phóng viên tại hiện trường lại nghị luận, trong đó có một ít phóng viên tương đối mẫn cảm, liền lấy cameras nhắm ngay cửa phòng hội nghị.

Bởi vì... nói chung sau khi buổi phỏng vấn kết thúc, cũng ý nghĩa buổi họp báo đã xong, đám người Hoàng Phủ Hồng Trúc hẳn nên lập tức rời đi mới đúng.

Hiện giờ chưa đi, đáp án chỉ có một, tin tức buổi họp báo còn chưa chấm dứt! Hơn nữa, rất có thể còn có người muốn tới!

- Chư vị, xin yên tĩnh một chút.

Đúng lúc này Tô Thanh Hải luôn luôn im lặng lại kéo microphone tới trước người, trầm giọng nói.

Lời của Tô Thanh Hải vừa thốt ra, hiện trường nháy mắt yên tĩnh trở lại.

Cùng lúc đó, trước ti vi, những khán giả vốn định rời đi lại ngồi trở lại vị trí.

Theo ý nào đó mà nói, thân là chủ tịch tập đoàn Hải Thụy, ngôi sao thương giới Đông Hải thập chí phía nam, thân phận Tô Thanh Hải so với Dương Viễn cao hơn không ít, lực ảnh hưởng cũng lớn hơn rất nhiều.

Vì thế Tô Thanh Hải vừa mở miệng, lập tức khiến cho toàn bộ mọi người đều chúý

- Giờ này khắc này, nói vậy tất cả mọi người đang rất nghi hoặc, vì sao chúng tôi còn chưa rời đi.

Gương mặt Tô Thanh Hải mỉm cười nhìn phóng viên trong phòng hội nghị nói:

- Đáp án, rất nhanh công bố!

Vừa nói xong, Tô Thanh Hải dẫn đầu đứng lên, Hoàng Phủ Hồng Trúc, Dương Viễn, Tiêu Viễn Sơn ba người đều lần lượt đứng lên, đi theo Tô Thanh Hải hướng ra lối vào phòng họp.

Một bước, hai bước, ba bước, bốn bước...

Một người, hai người, ba người, bốn người...

Mắt thấy bốn người đứng dậy đi ra cửa, phóng viên tại hiện trường tựa hồ ý thức được bốn người muốn nghênh đón đại nhân vật nào đó, lần lượt đứng lên, rướn cổ nhìn xung quanh.

- Ra vẻ, bốn người muốn nghênh đón chủ tịch.

- Thật hiếu kỳ, rốt cục là ai có mặt mũi lớn như vậy, có thể làm ba tập đoàn dung hợp làm một, còn chặt chẽ chiếm cứ vị trí chủ tịch.

Trong tiếng nghị luận của các phóng viên, cửa phòng họp từ từ mở ra.

Hai bóng người xuất hiện ở cửa.

Cầm đầu là một người trung niên có râu quai nón, đeo kính mắt gọng vàng.

Người trung niên mặc một bộ âu phục Armani thiết kế mới nhất, giày da bóng loáng, đôi mắt màu lam thâm thúy mà cơ trí, trên mặt luôn giữ vẻ mỉm cười.

Đứng sau lưng hắn là một nữ nhân có mái tóc quăn màu cả phê, nữ nhân mặc một bộ âu phục màu đen bó sát người, bên dưới là chiếc váy màu xám, trên mặt cũng có kính mắt gọng vàng, cả người làm cho người ta có loại cảm giác thông minh lanh lợi tài giỏi.

Roman?

Lại là Roman?

Chẳng lẽ ba tập đoàn này đều bị tập đoàn Kemer Er thu mua sao?

Roman cùng nữ trợ lý xuất hiện, làm hội trường đang ồn ào lập tức trở nên lặng ngắt như tờ, tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm nhìn cửa phòng hội nghị, trong lòng bọn hắn nhấc lên sóng lớn ba đào.

So sánh với bọn hắn mà nói, những đại lão ngồi trước ti vi xem buổi họp báo được quay trực tiếp ánh mắt đều ngoan độc hơn.

Roman vừa xuất hiện, bọn hắn lập tức ý thức được, mấy ngày nay Roman luôn luôn không tỏ thái độ, chỉ sợ là đã hợp tác cùng ba tập đoàn dung hợp thành một này từ lâu rồi!

 

Có lẽ là vì muốn xác minh ý tưởng này, nhìn thấy Roman xuất hiện, Tô Thanh Hải đi đầu tiến lên nghênh đón, vẻ mặt mỉm cười nói:

- Roman tiên sinh, hoan nghênh.

- Tô thân ái, ngài thật sự là quá khách khí, điều này làm cho tôi có cảm giác được sũng ái mà lo sợ.

Biết rõ Tô Thanh Hải là cha vợ tương lai của Trần Phàm. Roman nào dám làm ra vẻ tự cao tự đại trước mặt Tô Thanh Hải?

- Khách sát! Khách sát!

Trong lúc hai người nói chuyện với nhau, những ký già kia phục hồi lại tinh thần từ trong nỗi khiếp sợ, điên cuồng chụp hình.

Trong lúc nhất thời, toàn bộ các phóng viên đều lâm vào điên cuồng, hiện trường trở nên cực kỳ hỗn loạn.

Mà Tô Thanh Hải cùng Roman lại không để ý tới chuyện này, thân thiết bắt tay, theo sau chờ các phóng viên quay chụp xong, hai người mới đi về hướng đài chủ tịch.

- Roman tiên sinh, mời ngồi.

Đi vào trước đài chủ tịch, Tô Thanh Hải làm tư thế như thỉnh mời.

Lúc này, Roman cũng không cự tuyệt, mà là thản nhiên ngồi xuống.

Theo sau, Tô Thanh Hải, Hoàng Phủ Hồng Trúc, Tiêu Viễn Sơn ba người lần lượt theo thứ tự ngồi xuống, phía trước Dương Viễn từng phát biểu vào lúc này cũng không tiếp tục ngồi lên đài chủ tịch, mà cùng trợ lý của Roman sóng vai đứng sau lưng Tô Thanh Hải.

Nhìn thấy bốn người ngồi xuống, các phóng viên tại hiện trường cũng thật biết điều dừng cuộc nghị luận, vẻ mặt hưng phấn nhìn đài chủ tịch.

Đối với bọn hắn mà nói, có thể chứng kiến cả ba đại tập đoàn dung hợp thành một, điều này đã rất vui vẻ, Roman đến càng ra ngoài ý liệu của bọn họ đồng thời đã kích thích bọn họ hưng phấn tới cực điểm!

Thậm chí còn có một ít phóng viên hiện tại trong đầu đang hình dung bản thảo đêm nay sẽ viết như thế nào.

- Kế tiếp, tiến hành tin tức thứ hai của buổi họp báo hôm nay.

Đang trong ánh mắt mong chờ của mọi người, Tô Thanh Hải lại lần nữa mở miệng, trên mặt tươi cười, giọng nói trầm ổn.

- Ba ba!

Lời của Tô Thanh Hải vừa thốt ra, phóng viên tại hiện trường vừa chờ mong vừa vỗtay.

Cùng lúc đó Tô Thanh Hải ý mời Roman phát biểu, Roman mỉm cười đáp ứng.

- Các vị nữ sĩ, các tiên sinh, thật cao hứng gặp các vị ở đây hôm nay.

So sánh với Tô Thanh Hải mà nói. Roman có vẻ càng thêm thoải mái một chút:

- Thượng Đế nói cho tôi biết, trong các vị có một ít người tôi đã từng gặp. Nhất là vị mỹ nữ phóng viên của kênh kinh tế và tài chính đến từ Hong Kong, tôi nhớ được cô còn từng phỏng vấn tôi. đúng không?

Khi nói chuyện, Roman đưa mắt nhìn về một mỹ nữ phóng viên có được ngọn núi thánh nữ tới 36D.

Giọng nói thoải mái cùng lời nói trêu chọc của Roman nhất thời làm cho không khí tại hiện trường càng thêm thoải mái hơn một chút, mà mỹ nữ phóng viên còn biết thời biết thế, vẻ mặt kích động đứng lên, hỏi:

- Roman tiên sinh tôn quý, thỉnh cho phép tôi hỏi ngài một vấn đề, được chứ?

- Nữ sĩ xinh đẹp, cô muốn hỏi tôi, mục đích tới nơi này hôm nay, đúng không?

Roman vẫn lộ ra vẻ tao nhã theo thói quen, tươi cười:

- Ân, tôi tin tưởng, không riêng gì cô, mỗi người tại hiện trường đều muốn biết điểm này.

Nghe được Roman nói như thế, mỹ nữ ký giả biết rõ Roman muốn đem chân tướng công bố cho đám đông, nên biết điều không có nói tiếp, mà cùng mọi người không nhúc nhích nhìn chằm chằm Roman.

Đối mặt ánh mắt nhìn chăm chứ của phóng viên toàn trường, Roman không hề cảm thấy khẩn trương, thậm chí cả tần suất hơi thở cũng không thay đổi:

- Hôm nay tôi đến buổi họp báo này, là đại biểu tập đoàn Kemer Er cùng tập đoàn Cao Tường ký kết một phần hiệp thương hợp tác.

Ký hợp đồng?

Roman là tới ký hợp đồng?

*****

 

Đây cũng chính là nói, tập đoàn Cao Tường đã trở thành đồng bạn hợp tác đầu tiên của tập đoàn Kemer Er!

Hoa!

Roman vừa nói ra tin tức trực tiếp làm cho toàn bộ phóng viên tại hiện trường đều rung động.

Theo sau, các phóng viên lấy lại tinh thần liền giống như phát điên, điên cuồng chụp ảnh, cố gắng đem hình ảnh đầy tính chất lịch sử lưu lại.

Mà một ít phóng viên khác lại ngừng cả thở, chờ đợi lời nói kế tiếp của Roman.

- Tập đoàn Cao Tường do tập đoàn Thiên vấn, tập đoàn Hải Thụy, tập đoàn Viễn Sơn gây dựng dung hợp trở thành tập đoàn lớn, thực lực mạnh mẽ, tài chính sung túc.

Roman tiếp tục nói:

- Tôi tin tưởng, lần này tập đoàn Kemer Er đầu tư tại đại lục, lựa chọn hợp tác cùng tập đoàn Cao Tường nhất định sẽ là một chuyện cực kỳ tuyệt vời.

Roman dứt lời. Mỉm cười liếc mắt nhìn Tô Thanh Hải.

- Chư vị, đáp án các vị đã biết, tập đoàn Cao Tường trở thành đồngbạn hợp tác đầu tiên của tập đoàn Kemer Er tại đại lục, đề cập lĩnh vực chínhlà điện lực, nguồn nănglượng, bất động sản, chữa bệnh, hậu cần, từ thiện... nhiều lĩnhvực đã có tỉ lệ kim ngạchđầu tư cao tới hơn trăm triệu nhân dân tệ!

Tô Thanh Hải tiếp lời Roman, trầm giọng nói:

- ở đây, tôi đại biểu tập đoàn Cao Tường đối với sự tín nhiệm của tập đoàn Kemer Er và Roman tiên sinh tỏ vẻ chân thành cảm tạ!

Nói xong, Tô Thanh Hải dẫn đầu vỗ tay.

Trong lúc nhất thời, tiếng vỗ tay lại vang vọng cả phòng họp. .

Mà thư ký của Roman, nữ nhân có mái tóc quăn màu cả phê, lại nhân cơ hội đem hai phần hợp đồng cùng một cây bút vàng đưa tới trước người Roman

Thấy một màn như vậy, các phóng viên lại liên tục chụp ảnh, ánh đèn flash lại sáng lên, trong phòng hội nghị tràn ngập tiếng vang răng rắc!

Trong lúc ánh đèn sáng lóa, Roman mỉm cười tiếp lấy bút, tiêu sái ký xuống tên mình.

Nhìn thấy Roman đã ký xong, thư ký Roman lại cầm lấy hợp đồng đưa tới trước mặt Tô Thanh Hải.

ống kính lại một lần nữa hướng về phía Tô Thanh Hải, ánh đèn flash lại loang loáng.

Đối mặt ống kính, Tô Thanh Hải mỉm cười ký xuống tên mình, sau đó đứng lên.

Roman cũng đứng lên theo, cùng Tô Thanh Hải ôm nhau một cái, biểu thị thân mặt.

- Khách sát!

Lại nhiều thanh âm vang lên, hình ảnh này đã được vĩnh viễn lưu lại.

Trước ti vi, nhìn thấy nụ cười sáng lạn trên mặt Roman cùng Tô Thanh Hải, đôi mày Trần Phi gắt gao cau chặt lại.

Thân là người nổi bật đời thứ tư của Trần gia, Trần Phi rất rõ ràng, Tô Thanh Hải có thể trở thành ngôi sao sáng thương giới Đông Hải thậm chí phía nam, hoàn toàn là dựa vào cha của Trần Phàm, người được xưng là phế vật đời thứ ba của Trần gia là Trần Chiến, mặc dù Trần Chiến là người duy nhất trong đời thứ ba của Trần gia không có tiến vào quân, chính, thương ba giới, nhưng nhân mạch cực lớn.

Tô Thanh Hải thông qua sự cố gắng của bản thân cùng sự hỗ trợ của Trần Chiến, nhanh chóng trở thành ngôi sao sáng của thương giới.

Nhưng trong mắt Trần Phi, Tô Thanh Hải mặc dù có năng lực không nhỏ trong hai ngành điện lực cùng nguồn năng lực, nhưng tuyệt đối không thể kết giao được với tập đoàn Kemer Er, tập đoàn Thiên vấn cùng tập đoàn Viễn Sơn thì càng không cần phải nói!

- Trần bí thư, thư ký Roman nói, buổi tối gặp mặt.

Trong lúc chau mày, bên tai Trần Phi quanh quẩn lời nói trước đó của Chu thư ký.

Sau đó... linh quang của hắn vừa hiện, tựa hồ vừa hiểu được điều gì, sắc mặt đại biến!

Là khách sạn cao nhất trên thế giới, khách sạn Grand Hyatt từ dưới lên giữa trung tâm đã có 31 tầng. Lên đến tầng 56, lại cao tới 152 m. đường kính 27m, là một trong những cao ốc cảnh quan, có danh xưng ca tụng là Kim sắc Niên Luân, Thời Gian Toại Đạo. Từ nơi này nhìn lên phía trước, tầng tầng tao nhã được ngọn đèn màu kim hoàng sắc vây quanh theo hình cung 360 độ, đường nét trùng trùng điệp điệp bay lên, thật yên lặng an tường, giống như bảo tháp thời cổ đại, làm cho người ta có cảm giác tường hòa may mắn.

Cửu Trọng Thiên Tửu Lang ở tầng 87 đã thành công lật đổ địa vị của Sảnh cầu vồng trung tâm Rockefeller, trở thành nhà hàng ở tầng cao nhất trên thế giới, ở nơi này uống rượu, lại ngắm được kiến trúc cùng cao lầu san sát của tân khu Phổ Đông có phong cách cổ điển thời Thượng Hài hoàn toàn trong đáy mắt. ở trong này ăn cơm, vừa được ngon miệng vừa có thể ngắm cảnh.

Màn đêm buông xuống, Roman trong bộ âu phục Armani mới nhất ngồi ở một vị trí thật tốt bên trong Cửu Trọng Thiên Tửu Lang, thường thức cảnh đêm, nữ trợ lý có mái tóc quăn màu cả phê đang cung kính đứng phía sau hắn.

- Mira, cô cảm thấy tòa thành thị Đông Hải này thế nào?

Không biết qua bao lâu, Roman chậm rãi thu hồi ánh mắt, bưng ly rượu lên, nhẹ nhàng nhấp một ngụm Lafite, hỏi.

Trong hiện thực, tính cách chân thật của nhiều người hoàn toàn ngược lại với biểu hiện, ví dụ một người nhìn qua cực kỳ hoạt bát, nội tâm của hắn có thể cực kỳ cô độc, tính cách cũng rất hướng nội.

Roman chính là loại người này, ở trường họp trước công chúng, hắn biểu hiện thật tùy ý, hài hước, nhưng vào lúc yên lặng không người, hắn liền khôi phục gương mặt thật, có thói quen trầm mặc ít lời.

Thân là trợ lý của Roman, Mira tự nhiên biết điểm này, vì thế nghe được Roman chủ động hỏi chuyện không quan hệ tới công tác, nàng nhiều ít cảm thấy có chút kinh ngạc, sau thoáng tự hỏi, cẩn thận tỉ mỉ đáp:

- ông chủ, tôi cảm giác Đông Hải chính là hình ảnh thu nhỏ của Trung Quốc.

- Nga?

Câu trả lời của Mira khiến cho Roman hứng thú, hắn cười cười hỏi:

- Vì sao nói như vậy?

- Thứ nhất. Đông Hải là thành thị phát đạt nhất Trung Quốc, thậm chí có thể so sánh với Hong Kong, cũng không hề kém cỏi chút nào, điều này đại biểu cho những năm gần đây của Trung Quốc, phát triển hết sức nhanh chóng.

Mira lại nói thật nhanh:

- Thứ hai, tuy rằng tốc độ phát triển của Đông Hải đã vượt qua thành phố lớn New York đứng đầu thế giới, nhưng hoàn cảnh của Đông Hải cũng không tốt, chất lượng không khí cũng rất tệ, điều này đại biểu cho vấn đề hoàn cảnh của Trung Quốc - những năm gần đây, Trung Quốc phát triển nhanh chóng, nhưng đã lưu lại tai họa ngầm thật lớn.

- Đúng vậy, trong gần ba mươi năm nay, đại lục này tuy rằng tốc độ quật khởi thật kinh người, nhưng sự trả giá cũng rất thảm trọng.

Roman gật đầu tỏ vẻ đồng ý:

- Kết quả này làm cho họ trở thành mục tiêu công kích của một ít quốc gia Âu Mỹ.

- ông chủ, lần trước tôi có đọc một tờ báo Đông Hải, đưa tin rằng nhân dân Trung Quốc đối với việc ngăn cấm của một ít quốc gia Âu Mỹ cũng vô cùng bất mãn. Bọn họ cho rằng một ít quốc gia Âu Mỹ đã phá hư hoàn cảnh phát triển, hiện giờ lại hạn chế Trung Quốc, đây là chủ nghĩa bá quyền.

Có lẽ cảm thấy hứng trí đêm nay của Roman không tệ, Mira do dự một chút, lại khơi mào đề tài.

- Chủ nghĩa bá quyền?

Nghe được bốn chữ này, Roman nở nụ cười, cười đến rất khinh thường:

- Thế giới này vốn là một thế giới chủ nghĩa bá quyền, lớn có quốc gia, nhỏ có công ty, rồi đến cá nhân đều là như thế. Quy tắc trò chơi vĩnh viễn đều do những người đứng trên đỉnh quyền lực kim tự tháp chế định, những người khác chỉ có thể đi thích ứng quy tắc, không thể thích ứng, sẽ lập tức bị đá ra khỏi cửa.

Ngạc nhiên nghe được lời cảm thán của Roman, vẻ mặt Mira như có suy nghĩ, hiển nhiên nàng cũng không hiểu được ý tứ của Roman.

- Được rồi Mira, không cần suy nghĩ, đạo lý này kỳ thật rất đơn giản, chờ khi kinh nghiệm của cô phong phú hơn, cô dĩ nhiên sẽ tự hiểu rõ.

Ngay trong lúc Mira còn đang trầm tư. Roman mở miệng lần nữa:

- Trần Phi đã đến, cô đi qua nghênh đón hắn.

- Dạ. ông chủ.

Mira cung kính cúi đầu, sau đó ngẩng lên, ưỡn ngực, nện những bước chân khêu gợi, lắc lư đôi mông đẹp đi về hướng Trần Phi đang bước tới.

Đối với khách sạn này, Trần Phi cũng không hề xa lạ, hắn đã từng tới rất nhiều lần, lần này sở dĩ không ở lại nơi này, hoàn toàn là bởi vì mấy đại lão khác đều ở khách sạn Đông Phương Tân Giang, hắn không muốn làm người chú ý nên mới không ở lại đây.

Vì thế, sau khi đi vào Cửu Trọng Thiên Tửu Lang, hắn cũng không hề biểu hiện không thích ứng, bộ dáng vô cùng thản nhiên.

- Chào ngài, Trần tiên sinh, Roman tiên sinh ở bên kia.

Mira nghênh đón Trần Phi, trên mặt lộ ra vẻ mỉm cười chức nghiệp, thật gợi cảm, thật mê người.

Trần Phi gật đầu có lệ, trực tiếp đi về hướng Roman.

- Trần tiên sinh, nhìn thấy ngài là vinh hạnh lớn của tôi lần này đến Trung Quốc.

Nhìn thấy Trần Phi đến gần. Roman đứng dậy lộ ra nụ cười sáng lạn.

Mặc dù biết những lời này của Roman không đúng sự thật, bất quá Trần Phi cũng không biểu hiện vẻ bất mãn, mà là cười bắt tay với Roman:

- Tôi cũng như vậy, Roman tiên sinh.

Sau thoáng bắt tay chào hỏi cho có lệ, hai người đồng thời ngồi xuống, Mira liền rót rượu cho Trần Phi.

- Roman tiên sinh, ngài cảm thấy khách sạn này thế nào?

Bưng ly rượu lên, Trần Phi chưa uống, mà nhẹ nhàng lắc lư, chất rượu đó trong ly lay động, dần dần tạo thành lốc xoáy.

Đây là động tác khi Trần Phi muốn đàm phán cùng người khác, đương nhiên ở điều kiện đang uống rượu vang.

- Rất không tồi.

Roman cười đáp một câu, theo sau hỏi:

- Sao Trần tiên sinh không ở nơi này? Tôi cảm thấy với thân phận của ngài, hẳn nên ở lại nơi này mới đúng.

- Tất cả chúng tôi đều đang ở khách sạn Đông Phương Tân Giang.

Trần Phi cấp ra một đáp án hàm hồ, sau đó thân mình thoáng nghiêng tới trước, khóe miệng gợn lên một độ cong tà ác:

- Roman tiên sinh, từng hưởng qua nữ nhân Trung Quốc chưa...

Crypto.com Exchange

Chương (1-604)