Truyện ngôn tình hay

Truyện:Cực Phẩm Thiên Vương - Chương 509

Cực Phẩm Thiên Vương
Trọn bộ 604 chương
Chương 509: Ra tay không theo quy tắc, vừa ra tay trí mạng! (3)
0.00
(0 votes)


Chương (1-604)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Chín giờ tối, ánh đèn neon thắp sáng bừng cảnh đêm lung linh ở thành phố Đại Liên. Từ trên không trung nhìn xuống, thành phố giống như một bức tranh muôn sắc màu rực rỡ, làm cho người ta say mê ngắm nhìn không muốn chuyển dời mắt đi.

Nhưng mà...

Những cột khói đen cuồn cuộn ở trên vùng trời nhà máy Lăng Hóa, đã làm cho bức tranh mỹ lệ này, xuất hiện những điểm tỳ vết.

- Mẹ kiếp, tôi biết ngay mà, đám quan chó kia có mối quan hệ khắng khít cùng với đám người Nhật Bản. Thấy không, nhà máy Lăng Hoa lại bắt đầu bốc ra những cột khói đen rồi kìa!

Trong trường đại học nằm gần nhà máy Lăng Hóa nhất, một gã sinh viên nhìn thấy những cột khói đen bốc lên cuồn cuộn, thì lập tức chửi đổng.

Theo sau... có rất nhiều tiếng mắng chửi bất bình vang lên. Nhiều sinh viên đều nhìn thấy cảnh tượng này không nói, mà một số người trong đó còn lấy máy di động ra chụp ảnh. Nhưng khoảng cách quá xa, nên hình ảnh chụp được là rất mơ hồ. -

Không riêng gì nhóm sinh viên ở trong trường đại học mắng chửi hỗn loạn, mà những cư dân sinh sống chung quanh khu vực này, nhìn thấy khói đen bốc lên cuồn cuộn ở trên bầu trời, cũng sôi nổi mắng chửi. Tuy nhiên lần này, lại không có bao nhiêu người muốn chụp ảnh ghi hình.

Không có làm như vậy, bởi vì họ không cho rằng, lực lượng dư luận quần chúng, sẽ có thể thay đổi được cái loại tình trạng này.

Dân chúng bình thường không tin áp lực dư luận, có thể thay đổi được cái loại tình trạng này. Nhưng đám phóng viên tiềm phục ở gần khu vực nhà máy, thì lại cho rằng như vậy.

Bởi vì chuyện tình về nhà máy Lăng Hóa đang rất nóng bỏng. Vì muốn nắm giữ tài liệu trực tiếp, nên sau khi kết thúc buổi họp báo, đã có rất nhiều phóng viên đến tiềm phục ở các vùng xung quanh nhà máy.

Vì thế, ngay khi đám phóng viên này nhìn thấy những cột khói đen bốc lên trên không nhà máy, thì phản ứng đầu tiên chính là:

- Nhà máy Lăng Hóa lại bắt đầu đi vào hoạt động, hơn nữa còn không trông thấy dấu hiệu chỉnh đốn cải cách chút nào!

Phản ứng thứ hai, là bọn họ sôi nổi lấy máy ảnh và máy camera, dùng phương pháp ghi hình, để lưu lại bằng chứng!

Lưu lại bằng chứng, đồng thời nhóm phóng viên cũng biết chuyện này sẽ liên lụy đến rất nhiều người. Sau khi nắm giữ được bằng chứng ở hiện trường trong tay, thì còn phải trực tiếp xin chỉ thị của lãnh đạo, xem có nên cho chuyện này hấp thụ ra ngoài ánh sáng hay không. Nhưng cũng có một số phóng viên, vì tòa án lương tâm, mà không hề băn khoăn đến mấy thứ này, chờ soạn thảo xong bằng chứng, liền nhanh chóng đăng tải lên trên internet.

So sánh cùng nhóm phóng viên bị tòa án lương tâm khảo nghiệm, thì phóng viên Phượng Hoàng Vệ Thị, nổi danh là dám nói thật, không có dùng phương pháp đăng tải lên internet cũ rích. Mà liên hệ cùng với đài truyền hình, đến đây làm một cuộc phóng sự trực tiếp ở hiện trường.

Trong màn đêm, một nữ phóng viên tóc xoăn thời trang, bộ ngực còn đang ở trong giai đoạn dậy thì, nhìn vào màn hình, diễn cảm phẫn nộ nói:

- Xin chào các bạn đang xem truyền hình. Hiện giờ tôi đang ở trên đường lớn bên ngoài nhà máy Lăng Hóa, nằm ngay phía sau tôi chính là nhà máy Lăng Hóa, mà mọi người đã biết!

- Tin tưởng rằng không ít các bạn đang xem truyền hình, sáng hôm nay đều quan sát buổi họp báo giải thích về sự kiện ô nhiễm của nhà máy Lăng Hóa. Trong buổi họp báo vừa qua, bí thư Tỉnh ủy Liêu Ninh, bí thư Thành ủy Đại Liên, đã cam đoan là sẽ tăng cường quản lý sít sao, yêu cầu nhà máy Lăng Hóa chỉnh đốn cải cách xong, đạt đúng chỉ tiêu an toàn quy định của quốc gia, thì mới cho tiếp tục đi vào hoạt động sản xuất!

- Trừ bao nhiêu đó ra, người phụ trách nhà máy Lăng Hóa cũng cam đoan, cam đoan rằng nhất định sẽ làm theo kế hoạch chỉnh đốn của Tỉnh ủy Liêu Ninh và Thành ủy Đại Liên. Hơn nữa sẽ tiến hành bồi thường và xin lỗi những người bị hại ở trong sự cố ô nhiễm khí thải vừa qua!

- Tính đến trước mắt, nhà máy Lăng Hóa trừ chuyện mở họp báo giải thích ra, thì vẫn chưa có làm ra bất cứ hành động thiết thực nào, về phần bồi thường... thì bên phía nhà máy Lăng Hóa thông báo rằng, kế hoạch bồi thường còn đang trong thời gian thương thảo!

- Nhưng hiện giờ, thưa các bạn đang xem truyền hình, nhà máy Lăng Hóa không tạm dừng kinh doanh, chỉnh đốn sản xuất an toàn không nói, mà còn chẳng tiến hành cải cách thứ gì! Đứng ở vị trí này của tôi, có thể rõ ràng ngửi được hương vị gay mũi, cũng chính là khí thải ô nhiễm độc hại do nhà máy Lăng Hóa thải ra!

- Vì cái gì, mười hai tiếng đồng hồ sau khi buổi họp báo kết thúc, nhà máy Lăng Hóa lại đi vào hoạt động sản xuất như bình thường?

- Còn bây giờ, xin mời các bạn hãy cùng tôi thâm nhập vào nhà máy Lăng Hóa, để phỏng vấn trực tiếp những người công nhân đang làm việc ở hiện trường!

Rất nhanh, một đám phóng viên đã đi tới trước cổng chính của nhà máy Lăng Hóa.

Trước cổng chính, hai gã bảo an phụ trách công tác trực đêm, vừa nhìn thấy một đám phóng viên đang đi về phía này. Thì lập tức chạy ra nghênh đón, một gã trong đó giơ gậy an ninh lên, quát lớn:

- Các người đang làm gì đó?

- Tôi là phóng viên Phượng Hoàng Vệ Thị, xét thấy quý nhà máy không có chỉnh đốn và cải cách theo như lời cam đoan trong buổi họp báo sáng hôm nay. Cho nên tôi cùng một số bằng hữu trong ngành muốn tiến hành phỏng vấn quý nhà máy, xin hãy cho chúng tôi đi vào!

Nữ phóng viên tóc xoăn, cố gắng kìm nén nội tâm đang phẫn nộ, bình thản nói.

Người ghi hình đang đi ở phía sau nữ phóng viên không xa bao nhiêu, màn hình vẫn đang chiếu thẳng vào người của nữ phóng viên.

- Đi vào? Còn muốn tiến hành phỏng vấn ư?

Gã bảo an thủ lĩnh vừa nghe vậy, thì cười lạnh giơ chiếc gậy an ninh lên, trực tiếp chỉ vào nữ phóng viên quát:

- Cút! Tránh ra xa một chút, nếu không đừng trách lão tử sẽ không khách khí!

Nghe gã bảo an buông lời đe dọa, nhìn bộ dáng hung hăng ngang tàng của gã bảo an. Người nữ phóng viên sắc mặt tái nhợt, mà những phóng viên xung quanh trên mặt cũng tràn đầy biểu tình phẫn nộ.

Trong cơn phẫn nộ, có một gã nam phóng viên nổi giận đùng đùng nói:

- Anh thì tính là cái gì?

- Tính là cái gì ư? Muốn lão tử giảng giải đạo lý cùng với mấy người hay sao?

Nghe xong, gã bảo an cười lạnh:

- Lão tử nói cho mấy người biết, ông chủ đã thông báo, nếu đám chó ký giả các người tìm đến đây, thì phải đuổi hết đi. Nếu các người không chịu đi, hắc hắc... vậy thì đừng trách cây gậy an ninh trong tay lão tử không có mắt đâu nhé!

Lúc này, nữ phóng viên tóc xoăn tức giận đến mức nói không thành lời, sau đó nàng khẽ cắn răng một cái, xoay người nói:

- Thưa các bạn đang xem truyền hình, hiện giờ tôi đang đứng ở trước công nhà máy Lăng Hóa. Tin tưởng rằng vừa rồi mọi người cũng đã nhìn thấy, nhân viên bảo an của nhà máy Lăng Hóa không cho chúng tôi đi vào, tương phản còn luôn miệng nói rằng đó là do chỉ đạo của ông chủ nhà máy Lăng Hóa!

- Hắc hắc! Đám chó ký giả mấy người, mấy người cho rằng làm như vậy là sẽ có tác dụng hay sao? Lão tử nói cho mấy người biết, ông chủ nhà máy này là thương nhân người Nhật Bản! Tựu ngay cả bí thư Tỉnh ủy còn phải nhún nhường mấy phần, các người thì tính là cái gì đây chứ!

Nhìn thấy nữ phóng viên tiến hành ghi hình trực tiếp ở hiện trường. Và những phóng viên khác đang dùng phương pháp ghi hình, nhưng gã bảo an thủ lĩnh tuyệt đối không hề e ngại chút nào.

Bởi vì... phân phó của lãnh đạo nhà máy chính là như vậy!

Về phần... vì sao lãnh đạo nhà máy muốn làm như vậy, thì hắn cũng không có tâm tư suy nghĩ nhiều!

Thái độ hung hăng càn quấy của gã bảo an, cùng lời nói cuồng vọng cực điểm, đã thông qua truyền hình trực tiếp, để cho mọi người đang xem truyền hình nhìn thấy rõ ràng.

Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đang xem truyền hình ở khắp đại giang nam bắc, nhìn thấy một màn này, thì đều vô cùng phẫn nộ.

Mà ở hiện trường, có một phóng viên cảm xúc dâng trào, tức giận mắng:

- Nơi này là đâu chứ! Tôi cũng không tin, một gã thương nhân người Nhật Bản lại có thể vô pháp vô thiên như vậy.

- Ha ha! Ngu xuẩn, là bởi vì người ta có lắm tiền, hiểu không?

Gã bảo an liếc mắt thương cảm nhìn người phóng viên kia, sau đó vung chiếc gậy an ninh lên, nói:

- Ài, nói chuyện với đám ngu ngốc các ngươi chỉ vô ích mà thôi! Biến, đều biến hết cho tao, có bao xa thì lăn bấy nhiêu xa!

- Sao anh lại vô cớ mắng người như thế đây chứ?

Lúc này, ngay cả nữ phóng viên tóc xoăn dẫn đầu đoàn, cũng không nhịn được mà phản ứng.

Gã bảo an có lãnh đạo nhà máy chỉ thị, cũng tương đương là đang cầm Thượng Phương Bảo Kiếm trong tay. Như thế nào sẽ nhìn đám phóng viên yếu nhược này vào trong mắt đây chứ?

- Mắng người? Lão tử còn muốn đánh người nữa à!

Vừa nói dứt lời, gã bảo an lập tức vung chiếc gậy an ninh trong tay lên, giáng xuống đầu của người nữ phóng viên!

- Phanh!

- A...

Một tiếng la thảm nhất thời vang lên. Người nữ phóng viên kia bị đánh chảy máu đầu, đám phóng viên đang đứng xung quanh lập tức sôi nổi xông tới.

Nhưng mà, ngay khi nhóm ký giả muốn phản kháng, thì một đám bảo an đông nghìn nghịt, cầm theo gậy an ninh, từ bên trong nhà máy trực tiếp xông ra, lao tới nhóm ký giả, vung gậy an ninh trong tay lên mà hung hăng loạn đả!

Lúc này ở hiện trường, đã hoàn toàn trở nên hỗn loạn!

Loạn không chỉ ở riêng trước cổng nhà máy Lăng Hóa, mà khắp đại giang nam bắc cũng đều hỗn loạn!

Đối với một số người dân mà nói, bởi vì buổi họp báo khai mở lúc sáng, bởi vì chờ mong chính phủ ra mặt, cấp cho nhân dân quần chúng một cái công đạo thỏa mãn. Cho nên... lửa giận ở trong lòng đã tiêu tán đi không ít.

Nhưng hiện giờ, kết quả thì sao?

Có vừa lòng hay không?

Những hình ảnh quần ẩu, bị kênh truyền hình Phượng Hoàng Vệ Thị phát sóng trực tiếp, để cho tất cả mọi người đang ngồi ở trước màn hình TV đều nhìn thấy rõ ràng!

Nổi giận!

Tất cả mọi người đều nổi giận!

Mười phút sau!

Mười phút đồng hồ sau, ngay khi đám bảo an võ trang đầy đủ, đem nhóm ký giả đánh ngã xuống đất, thì tiếng còi cảnh sát đã vang lên ở trên không trung thành phố Đại Liên.

Cùng lúc đó, trong hai ngôi trường đại học nằm gần nhà máy hóa chất, vô luận nam sinh hay là nữ sinh, cơ hồ tất cả sinh viên trong trường đại học đều tập trung ở trên thao trường. Theo sau, ở dưới sự dẫn dắt của mấy sinh viên thủ lĩnh, toàn bộ sinh viên lòng tràn đầy nhiệt huyết, thần tình phẫn nộ ùa ra khỏi trường!

Diễu hành biểu tình ư?

Phải... đúng là đang tập trung diễu hành biểu tình!

Nhưng trong lúc phát sinh chuyện này, thì Yến Thanh Đế lại ung dung như Lã Vọng ngồi buông cần câu, cùng hai người Lăng Vân Phong, Lăng Vĩ thoải mái tán chuyện phiếm.

- Phanh!

Ngay khi ba người đang tán gẫu đến lúc sôi nổi nhất, thì một tiếng động nặng nề vang lên, cánh cửa gian phòng bao sương bị người khác đẩy bung ra.

Gã thư ký của Yến Thanh Đế, như kiến bò trong chảo dầu, hoảng hốt xông vào bên trong gian bao sương.

- Trương thư ký, có chuyện gì vậy?

Nhìn thấy gã thư ký của Yến Thanh Đế có hành động không hiểu quy củ phép tắc. Không chờ Yến Thanh Đế kịp phát hỏa, thì Lăng Vân Phong đã dẫn đầu phát hỏa, uy phong mười phần của một nhân vật đứng đầu Tỉnh ủy.

Gã thư ký họ Trương thấy Lăng Vân Phong phát hỏa, đầu tiên thoáng ngẩn ra, sau đó lo lắng giải thích:

- Bất hảo, đã xảy ra chuyện... Đã xảy ra chuyện lớn rồi!

*****

Đã xảy ra chuyện, xảy ra chuyện lớn rồi!

Trong gian bao sương im lặng, thanh âm dồn dập mà hoảng sợ của Trương thư ký có vẻ dị thường chói tai.

Nhìn thấy bộ dáng thất kinh của Trương thư ký, nghe được lời nói vạn phần hoảng sợ của hắn, cả ba người Yến Thanh Đế đều ngẩn ra.

Theo sau, Yến Thanh Đế chau mày hỏi:

- Xảy ra chuyện gì?

- Yến bí thư, Lăng bí thư, cả thành phố đã bạo động, ngàn vạn người đang xông về phía nhà máy hóa chất, cảnh sát không thể ngăn cản nổi!

Trương thư ký lời lẽ lộn xộn nói.

Bạo động ư?

Nghe được ba chữ này, vô luận là Lăng Vân Phong hay Yến Thanh Đế đều là cả kinh.

Trước mắt, trong phạm vi cả nước đang đề xướng phương pháp ổn định trị an.

Trong hoàn cảnh này, bạo động chính là một bãi mìn, đây là bãi mìn mà không có bất cứ gã quan viên nào muốn đụng vào, cũng không dám đụng vào.

Mà hiện giờ, cả thành phố đều bạo động là sao?

- Rốt cục sao lại thế này? Nói rõ ràng cho tôi!

Yến Thanh Đế đứng bật dậy, lớn tiếng chất vấn, trên mặt không còn tìm được nửa phần trấn định.

Dù sao lưng hắn có Yến gia làm chỗ dựa, nhưng hắn cũng không thể đụng vào bãi mìn này, nếu không hậu quả khó lường!

- Mới cách đây không lâu, nhà máy hóa chất Lăng Hóa lại một lần nữa đầu nhập sản xuất, trên bầu trời nhà máy thoát ra khói đen, bị phóng viên bắt quả tang, đài truyền hình Phượng Hoàng đã tiến hành đưa tin hiện trường đối với việc này.

Nhìn thấy Yến Thanh Đế ngồi không yên, Trương thư ký hoảng sợ, nhưng sau đó lại bình tĩnh hơn một chút:

- Trong quá trình đưa tin, do những phóng viên đài truyền hình Phượng Hoàng cầm đầu, những ký giả kia muốn tiến vào trong nhà máy, phỏng vấn người phụ trách nhà máy, hỏi đó là chuyện gì xảy ra.

- Kết quả bọn họ bị bảo an nhà máy ngăn trở. Bảo an nhà máy hóa chất xuất lời cuồng vọng, nói Đằng Nguyên đã tự mình nói ra, nếu dám có phóng viên tiến vào thì đuổi đi! Thái độ của bảo an khiến phóng viên bất mãn, kết quả song phương đã xảy ra xô xát, hơn nữa cuối cùng thăng cấp thành quần ẩu!

Phóng viên cùng bảo an quần ẩu?

Nghe tới đó, thần tình Lăng Vân Phong kinh hãi, mà Yến Thanh Đế chỉ cảm thấy khuôn mặt không thể khống chế run rẩy lên, làm gì còn nửa điểm kiêu ngạo cùng trấn định của Yến gia đại thiếu?

- Hình ảnh quần ẩu cũng bị trực tiếp sao?

Yến Thanh Đế kiệt lực điều chỉnh tâm tình của mình, nhưng khóe mắt nhảy lên điên cuồng đã bán rẻ nội tâm cảm thụ của hắn, đã xảy ra loại chuyện này, hắn có thể trấn định mới thật là gặp quỷ, hắn chỉ đành chờ mong hình ảnh quần ẩu không truyền ra ngoài...

Lý tưởng thật đẹp đẽ, sự thật lại tàn khốc!

Kế tiếp, câu trả lời của Trương thư ký giống như một cái tát vang dội, trực tiếp đem tia may mắn trong lòng Yến Thanh Đế đánh cho dập nát!

- Dạ... đúng vậy, Yến bí thư, trường hợp lúc đó đã bị người của đài truyền hình Phượng Hoàng quay trực tiếp, những ký giả kia cuối cùng đều bị đánh ngã trên mặt đất.

- Sau đó có người báo cảnh sát, cảnh sát xuất động đồng thời những sinh viên các trường học xung quanh nhà máy toàn bộ tụ tập cùng một chỗ, nhằm về nhà máy hóa chất Lăng Hóa! Vừa rồi họ đã phá tan cảnh giới tuyến, vọt vào nhà máy đập vỡ trang bị máy móc của nhà máy!

- Hoa!

Nghe được lời nói của Trương thư ký, sắc mặt Lăng Vân Phong xám như tro tàn, Yến Thanh Đế cũng không khá hơn chút nào, thần tình trợn mắt há hốc mồm!

Tựa hồ bọn hắn nằm mơ cũng thật không ngờ, sự tình lại diễn biến tới tình trạng này.

Nhưng kế tiếp, thêm một câu của Trương thư ký thiếu chút nữa làm cả hai người té ngã trên mặt đất.

- Không... không riêng gì giới học sinh sinh viên, theo tin tức bên dưới hồi báo, hiện giờ rất nhiều người dân thành phố đang tụ tập với nhau, toàn bộ xông về hướng nhà máy hóa chất!

Choáng váng!

Hoàn toàn choáng váng!

Sự tình phát triển đã hoàn toàn vượt ngoài sự suy đoán của Yến Thanh Đế.

Nguyên bản Yến Thanh Đế cho rằng bằng vào uy nghiêm của Yến gia đại thiếu, Đằng Nguyên nhất định sẽ thành thành thật thật dựa theo kế hoạch của hắn đi làm. - internet

Nhưng hết thảy phát sinh hiện giờ, hoàn toàn đi ngược lại với kế hoạch của hắn.

- Yến thiếu, chú hai, cho cảnh sát xuất động trấn áp đi?

Lăng Vĩ thấy Lăng Vân Phong cùng Yến Thanh Đế đều bị dọa, liền đề nghị:

- Thật sự không được thì xuất động luôn đại đội phòng bạo động cùng võ cảnh.

- Không được!

Lăng Vân Phong như từ trong mộng mới tinh, lắc đầu bác bỏ:

- Sự tình phát triển tới bước này, kiên quyết không thể dùng thủ đoạn cưỡng chế ngăn cấm, nếu không sẽ hoàn toàn kích phát tâm lý trái ngược của học sinh cùng dân chúng, hậu quả sẽ khó lường!

- Đi, đến nhà máy hóa chất Lăng Hóa!

Yến Thanh Đế quyết đoán làm ra quyết định, hắn biết rõ nếu hắn không thể xử lý tốt chuyện này, như vậy kế hoạch tới Đại Liên đánh bóng tên tuổi của hắn hoàn toàn buông trôi, sẽ lưu lại chỗ bẩn trên con đường làm quan, ngày sau cho dù có Yến gia làm chỗ dựa, muốn chen chân vào đỉnh kim tự tháp quyền lực, không thể nghi ngờ là người si nói mộng!

Huống chi Yến Thanh Đế càng lo lắng, chuyện lần này đi qua sẽ hoàn toàn làm cho Yến Khánh thất vọng đối với hắn!

Bởi vì có sự thưởng thức cùng ủng hộ của Yến Khánh, hắn mới có thể siêu quần xuất chúng trong gia tộc, trở thành nhân vật đầu lĩnh của thái tử đảng kinh thành!

Nếu Yến Khánh thất vọng với hắn, chờ đợi hắn sẽ là cái gì?

Bị biếm lãnh cung!

Đây là điều mà Yến Thanh Đế không nguyện ý nhìn thấy nhất!

Cũng tuyệt đối không cho phép phát sinh!

Một phút sau, bốn người Yến Thanh Đế vội vã chui vào trong xe chạy nhanh về hướng nhà máy hóa chất Lăng Hóa.

- Lăng bí thư, tình thế trước mắt ác liệt, tuy rằng không thể xuất động cảnh sát trấn áp, nhưng phải lập tức khống chế cục diện, nếu không một khi cục diện hoàn toàn thoát khỏi sự khống chế, rất khó kết thúc!

Trong xe, Yến Thanh Đế cau mày, nói ra cách nhìn của chính mình, đồng thời xem như trưng cầu ý kiến của Lăng Vân Phong.

Giờ khắc này, hắn cũng không bãi ra cái giá của Yến gia đại thiếu, bởi vì hắn biết rõ nói như thế nào Lăng Vân Phong cũng từ dưới cơ sở bò lên, xử lý loại chuyện này cũng có nhiều kinh nghiệm hơn hắn.

- Ân.

Lăng Vân Phong cũng hiểu rõ tình thế nguy cấp, chẳng quan tâm giả vờ với Yến Thanh Đế, liền gật đầu, sau đó lấy ra điện thoại gọi cho Dương Tổ Đức.

- Dương Tổ Đức, xảy ra chuyện lớn như vậy ông cũng không gọi điện thoại, ông làm ăn cái gì không biết?

Điện thoại vừa tiếp thông, Lăng Vân Phong giận dữ mắng.

Đầu bên kia điện thoại, Dương Tổ Đức cũng mới nhận được tin tức không lâu, đang định gọi điện báo cho Lăng Vân Phong, lúc này nghe hắn mắng liền vội vàng nói:

- Lăng bí thư, tôi đang chuẩn bị hội báo chuyện này với ngài đây! Mặt khác tôi đã cho Đinh cục trưởng phái người ra trấn áp!

Trấn áp?

Nghe được hai chữ này, Lăng Vân Phong tức giận đến thiếu chút nữa ngất đi.

- Con mẹ nó đầu ông là óc heo sao? Lúc này ông còn dám trấn áp?

Lăng Vân Phong thở hổn hển, chửi thề:

- Dương Tổ Đức, hiện tại ông lập tức gọi điện thoại thông tri cho Đinh Viễn cùng người của hắn không được phát sinh xung đột với quần chúng, chỉ cần khống chế cục diện là tốt rồi!

- Dạ, Lăng bí thư!

Một câu bừng tỉnh người trong mộng!

Đầu bên kia điện thoại, tuy rằng Dương Tổ Đức bị mắng chửi đầy đầu nhưng cũng hiểu được quyết sách của Lăng Vân Phong là chính xác, đồng dạng hắn cũng biết tình huống lúc này đã mười phần nguy cấp, nếu xử lý không tốt, rụng mũ cánh chuồn tuyệt đối không chỉ một mình hắn!

Cho nên hắn cũng không có lời gì bất mãn, lập tức cúp điện thoại đi chấp hành mệnh lệnh của Lăng Vân Phong.

Đầu bên kia điện thoại, Lăng Vân Phong vừa cúp máy, sắc mặt Yến Thanh Đế âm trầm lấy ra điện thoại gọi cho Đằng Nguyên.

Theo Yến Thanh Đế xem ra, nếu Đằng Nguyên tuân thủ mệnh lệnh, nhà máy hóa chất Lăng Hóa làm sao lại tiếp tục sản xuất?

Bảo an nhà máy Lăng Hóa lại làm sao đi ẩu đả phóng viên?

- Thực xin lỗi, số điện thoại ngài đang gọi tạm thời không thể chuyển máy...

Rất nhanh bên trong điện thoại truyền ra thanh âm của máy ghi âm, nhưng thanh âm kia rơi vào lỗ tai Yến Thanh Đế, so với việc người khác ân cần thâm hỏi mẹ của hắn càng làm hắn thêm phẫn nộ, hắn tức giận tới mức thiếu chút nữa đập vỡ điện thoại di động!

Vừa phẫn nộ, Yến Thanh Đế lại dùng lực khống chế mà người bình thường không thể có được bức bách chính mình bình tĩnh trở lại.

Sau khi tỉnh táo lại, hắn lại bấm một dãy số.

Đinh Viễn.

Người nắm quyền cảnh sát Đại Liên!

Đầu bên kia điện thoại, Đinh Viễn đang ngồi trong xe cảnh sát chạy tới nhà máy hóa chất Lăng Hóa.

Mới cách một giây trước hắn cúp điện thoại với Dương Tổ Đức, chuẩn bị ra mệnh lệnh để cảnh sát không phát sinh xung đột với dân chúng.

Nhưng hắn còn chưa kịp truyền đạt mệnh lệnh, di động lại vang lên.

Hắn theo bản năng muốn tắt máy, nhưng vừa nhìn thấy số điện thoại của Yến Thanh Đế chợt rùng mình, lập tức chuyển máy.

- Phái người đi bắt Đằng Nguyên, tuyệt đối không thể để cho hắn rời đi Đại Liên!

Ngọn đèn hai bên đường chiếu vào trong xe, chiếu lên khuôn mặt Yến Thanh Đế, dưới ánh đèn khuôn mặt vốn tuấn mỹ lại hoàn toàn vặn vẹo vào nhau, trong con ngươi tràn ngập vẻ tức giận không thể ngăn chặn, ngữ khí âm trầm như đến từ cửu u vực sâu, làm cho người ta không rét mà run.

- Dạ!

Đầu bên kia điện thoại, nghe được mệnh lệnh của Yến Thanh Đế, Đinh Viễn lập tức trả lời, hắn biết rõ Yến Thanh Đế đang tính toán bỏ xe bảo soái. Sự tình phát triển tới một bước này, Yến Thanh Đế đã không thể bận tâm tới việc nhà máy Lăng Hóa có thể mang đến bao nhiêu thu nhập tài chính rồi!

Chuyện hắn cần làm là bắt lấy đầu sỏ gây nên chuyện là Đằng Nguyên, sau đó đuổi nhà máy hóa chất Lăng Hóa ra Đại Liên, bình ổn lửa giận của dân chúng, cấp cho quần chúng một lời công đạo!

Điểm này ngay cả Đinh Viễn cũng hiểu được, huống chi người đa mưu túc trí như Lăng Vân Phong?

Nhưng khi Lăng Vân Phong nghe được lời nói của Yến Thanh Đế, trong con ngươi hiện ra vẻ lo lắng không thể hủy diệt.

Hắn không phản đối đem Đằng Nguyên làm sơn dương thế tội trong việc này.

Nhưng hắn lại lo lắng, sau khi Đằng Nguyên bị bắt, vạn nhất có ngành đặc thù can dự, Đằng Nguyên sẽ nói ra một ít lời không nên nói.

Lo lắng thì lo lắng, sự tình phát triển tới nước này, Lăng Vân tạm thời cũng không thể bận tâm, hắn biết rõ trước mắt hắn phải dùng tốc độ nhanh nhất cùng Yến Thanh Đế đuổi tới hiện trường, khống chế cục diện, không cho tình thế tiếp tục mở rộng!

Nếu không mà nói, mũ cánh chuồn trên đỉnh đầu hắn có giữ được hay không còn là vấn đề!

Ngay khi Yến Thanh Đế cùng Lăng Vân Phong chạy tới nhà máy hóa chất, trong ngoài nhà máy nơi nơi đều là người, cảnh sát chạy tới vốn không thể ngăn cản giới sinh viên học sinh cùng cư dân chung quanh nhà máy, cả nhà máy đã biến thành một đống hỗn độn.

Trên sân thượng của một tòa nhà lớn cách nhà máy hóa chất không xa.

Long Nữ buông kính viễn vọng trong tay xuống, nhìn thoáng qua vẻ mặt bình tĩnh của Trần Phàm hỏi:

- Long Nha, tình thế giống như đã không thể khống chế, tôi sợ sẽ làm ra tai nạn chết người.

- Sẽ không. Tôi đã hạ mệnh lệnh cho Đằng Nguyên, toàn bộ người trong nhà máy đã lùi xuống nhà xưởng ngầm bên dưới.

Trần Phàm nhìn trường hợp hỗn loạn cách đó không xa, vẻ mặt bình tĩnh nói:

- Những học sinh cùng cư dân chung quanh tuy rằng phẫn nộ, cũng chỉ có thể đập vỡ một ít đồ vật mà thôi, không tổn thương đến người.

- Hơn nữa nếu không có gì bất ngờ xảy ra, Yến Thanh Đế cùng Lăng Vân Phong không bao lâu sẽ tới. Hiện giờ tuy rằng hỗn loạn, nhưng ở xã hội quyền lực tối thượng, trong lòng mọi người sẽ kính sợ thượng vị giả. Mà Yến Thanh Đế cùng Lăng Vân Phong sẽ nghĩ hết mọi biện pháp khống chế cục diện.

Nghe được lời Trần Phàm. Long Nữ thoáng suy nghĩ, vẻ lo lắng trên mặt dần dần thối lui, sau đó lại nhịn không được hỏi:

- Khi nào đánh ra lá bài tẩy thứ hai?

- Yến Thanh Đế cùng Lăng Vân Phong dự định bỏ xe bảo soái, một khắc mà bọn hắn vung đao với nhà máy hóa chất, chính là thời cơ tốt nhất đánh ra lá bài tẩy.

Trần Phàm chậm rãi mở miệng, diễn cảm vẫn bình tĩnh, nhưng trong giọng nói hiện lên cỗ băng sương làm lòng người sợ hãi:

- Đến lúc đó tôi sẽ tuyên bố tội chết của Lăng Vân Phong!

*****

Vào lúc mười giờ đêm, thanh âm còi cảnh sát cắt ngang qua phía chân trời, hoàn toàn đánh vỡ sự yên lặng ban đêm.

So sánh với lúc Yến Thanh Đế vì cảnh cáo Nạp Lan gia tộc phái ra cảnh sát phong tỏa hai quyền tràng ngầm cùng ba sòng bạc của Nạp Lan gia, thanh thế đêm nay còn lớn hơn rất nhiều.

Hơn nữa không riêng gì cảnh sát, ngay cả người phụ trách võ cảnh Đại Liên cũng nhận được thỉnh cầu trợ giúp, lập tức truyền đạt mệnh lệnh, phái ra võ cảnh dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới nhà máy hóa chất Lăng Hóa.

Ngay khi có rất nhiều cảnh sát cùng võ cảnh cấp tốc chạy tới nhà máy hóa chất Lăng Hóa, chung quanh nhà máy toàn là đầu người đông nghìn nghịt một mảnh.

Trong màn đêm, nhà máy đã biến thành một mảnh hỗn độn, cửa phòng an ninh bị đập vỡ không thấy bộ dáng, toàn bộ xe cộ đỗ trong bãi đỗ xe bị lật ngược, miếng thủy tinh văng đầy đất.

Đồng dạng cửa lớn cũng bị nện dập nát, những người dẫn đầu xông vào đập vỡ những cửa kính thủy tinh, bất chấp tất cả trực tiếp vọt vào tòa lầu làm việc thấy đồ vật liền đập vỡ.

Thanh âm đập phá, tiếng chửi mắng inh ỏi, tiếng quát tháo...

Đủ loại thanh âm hỗn họp cùng một chỗ, làm cho hiện trường trở nên cực kỳ hỗn loạn.

Bên trong đều là cảnh tượng bị đập phá, bên ngoài còn có học sinh cùng dân thành phố đang tiếp tục chạy tới nhà máy Lăng Hóa.

Ngay cửa nhà máy, những cảnh sát hợp thành một bức tường người ngăn cản quần chúng tiến vào.

Về phần những học sinh đang đập phá bên trong, bọn họ cũng đã không còn cách nào ngăn cản, chỉ có thể chờ đợi đồng sự cùng võ cảnh nhanh chóng chạy tới.

Vừa ngăn cản quần chúng bên ngoài tiến vào, trong đó một ít cảnh sát đối diện với sự phẫn nộ của quần chúng, đánh không đánh trả, mắng không trả lời, chỉ giữ vững đạo phòng tuyến cuối cùng, giữ vững lòng trung thành của bọn họ đối với quốc huy trên người mà họ gánh vác.

Mà cũng có một số người của các đơn vị liên quan, đối mặt trường hợp thanh thế lớn như vậy, đã sớm chạy không còn thấy hình bóng.

Đối với bọn hắn mà nói, chuyện ưu đãi cùng công tích tuyệt đối sẽ là những người đầu tiên xuất hiện, về phần cục diện nguy cơ như hiện tại, bọn hắn tuyệt đối sẽ không xuất hiện!

Thậm chí có một ít cảnh sát, bởi vì lòng trung thành cùng chính nghĩa đã bị tiền tài làm bẩn, đối mặt trường hợp hỗn loạn như vậy, cũng tránh ở mặt sau cùng, cảm giác như chỉ cần thấy tình hình không đúng bọn hắn sẽ lập tức chạy trốn.

Còn sau khi trốn, sự tình sẽ diễn biến thành thế nào sao?

Đó không phải là điều bọn hắn quan tâm!

Bọn hắn chỉ để ý tới lợi ích cùng sinh tử của chính mình!

Nhìn thấy phòng tuyến của cảnh sát càng ngày càng yếu ớt, tùy thời đều sẽ bị quần chúng phẫn nộ phá tan, đầu lĩnh cảnh sát cầm loa công suất lớn hét to:

- Mọi người không nên vọng động! Không nên vọng động!

- Tránh ra! Cho chúng ta đi vào, ông chủ kia không phải rất ngưu bức sao? Có dũng khí để cho hắn đi ra!

- Đúng vậy, bảo hắn ra, lão tử đánh cho cả mẹ hắn cũng không nhận ra hắn!

- Còn có đám bảo an rác rưởi kia, cũng bảo bọn hắn đi ra, chúng ta thật muốn xem bọn hắn ngưu bức tới cỡ nào!

Nhưng trường hợp hỗn loạn như vậy, những học sinh cùng cư dân xung quanh bị tức giận như đánh máu gà, ngay từ đầu cũng không nghe lời đầu lĩnh cảnh sát, nhưng đầu lĩnh cảnh sát cũng hấp dẫn được lực chú ý của bọn họ, giúp cho bức tường cảnh sát tạo dựng có thể giảm bớt được chút ít áp lực.

Đầu lĩnh cảnh sát cũng đã nhận ra điểm này, đứng trên xe cảnh sát vội vàng dùng tư thế như áp xuống, dùng hết khí lực toàn thân hô lên:

- Các vị, tôi biết những hành động của nhà máy hóa chất Lăng Hóa làm trong lòng các vị rất giận dữ. Trên thực tế không riêng gì các vị, kể cả tôi cùng đồng sự của tôi đối với chuyện này cũng cực kỳ căm giận. Nhưng các vị, các vị nên biết đây là một quốc gia có pháp luật, bất cứ chuyện gì cũng phải chú ý quy củ, không theo quy củ làm việc thì không được!

- Đừng nói những lời vô dụng này, cho chúng tôi đi vào, nếu không đừng trách chúng tôi không khách khí!

- Đúng vậy! Nếu các người cũng căm giận, vì sao lại ngăn trở chúng tôi?

Lập tức có quần chúng lên tiếng phản bác.

Nghe những lời này, đầu lĩnh cảnh sát gấp tới mức toàn thân đẫm đầy mồ hôi, chỉ đành kiên trì nói:

- Vì sao chúng tôi phải ngăn trở các vị? Chúng tôi chỉ vì muốn tốt cho các vị thôi - tụ tập đông người hoặc phá hư đồ vật công cộng, đây đều là phạm pháp!

Phạm pháp.

Nghe được hai chữ này, không ít người giật mình.

Đối với một dân chúng bình thường mà nói, pháp luật ở trong mắt họ vẫn luôn rất thần thánh.

Bọn họ không giống như một số người nắm được quyền lực trong tay, hoặc là có thể chạy bên cạnh pháp luật.

Nhưng...

Càng nhiều người còn ôm tâm lý may mắn, cho rằng cảnh sát không có khả năng bắt hết toàn bộ mọi người.

Đầu lĩnh cảnh sát là đội trưởng cảnh sát hình sự từng gặp rất nhiều tội phạm, đối với tâm lý học rất có nghiên cứu, hắn biết rõ hiện giờ trường hợp quá hỗn loạn, đại bộ phận đều ôm tâm lý may mắn, vì thế không đợi họ mở miệng, liền nói tiếp:

- Các vị, các vị không cần kích động quá mức, bất cứ chuyện gì đều có biện pháp giải quyết! Hiện giờ tỉnh ủy Lăng bí thư cùng thành ủy Yến bí thư đang gấp rút chạy về nơi này!

- Mẹ nó, bọn hắn đến có ích lợi gì!

- Đúng vậy, bọn hắn cùng tên chủ kia mặc chung một cái quần thôi!

- Đúng vậy, nếu không đám bảo an kia vì sao dám mở miệng thốt lời cuồng ngôn?

- Bọn hắn chính là quan thương cấu kết, mắt không vương pháp!

Nếu ở bình thường, cảnh sát đầu lĩnh đưa Lăng Vân Phong cùng Yến Thanh Đế ra sẽ phát huy tác dụng rất lớn, nhưng sáng nay hai người này vừa mới tổ chức buổi họp báo tuyên bố tin tức, hơn nữa còn chứng minh với mọi người, hiện giờ lại xảy ra chuyện như vậy, làm sao làm cho bọn họ tin tưởng được lời của cảnh sát?

Ngay khi đoàn người còn đang phẫn nộ, ở ngã tư đường phía trước truyền tới tiếng còi cảnh sát chói tai, từng chiếc xe cảnh sát gào thét lao về hướng nhà máy, đèn báo hiệu lóe ra, thanh thế thật lớn.

Ngoài ra đi theo phía sau xe cảnh sát là xe tải quân dụng, bên trong xe tải còn có võ cảnh trong tay cầm tấm chắn cùng cảnh côn, sắc mặt nghiêm túc.

Mà ở sâu trong nội tâm bọn họ, lại có một tia dao động rất nhỏ.

Phần dao động kia, đến từ lòng trung thành đối với quốc gia, với nhân dân!

Bọn họ có thể vì bảo vệ quốc gia, không chút do dự mang theo súng lao tới chiến trường, nhưng bây giờ vì một câu của thượng vị giả, bọn họ cần phải đối mặt với nhân dân mà họ phải bảo vệ, vì vậy nội tâm của bọn họ sản sinh dao động!

Phần dao động kia rất nhẹ.

Nhưng.

Quân lệnh như núi!

Chỉ là một người lính, phục tùng mệnh lệnh thượng cấp, đây là điều đầu tiên khi bọn họ đi vào quân doanh buổi ban đầu.

Cho nên bọn họ đến đây!

Ở phía sau xe tải quân dụng là xe Audi 6 mang biển số thành ủy Đại Liên của Yến Thanh Đế, trong xe, vẻ mặt Yến Thanh Đế cùng Lăng Vân Phong thật nghiêm túc, chau mày, vẻ lo lắng cùng sợ hãi trong con ngươi không có chút nào che giấu.

Bọn hắn đang lo lắng tình thế có tiếp tục mở rộng hay không, có thể khống chế được hay không.

Bọn hắn sợ hãi chính là tình thế hoàn toàn vượt qua tay bọn hắn, từ đó làm bọn hắn phải vứt bỏ mũ cánh chuồn!

- Các đồng chí, các vị cũng đừng nói kích động! Tỉnh ủy Lăng bí thư, thành ủy Yến bí thư đã đến! Họ sẽ cho các vị một lời giải đáp thỏa mãn! Hiện tại mời các vị tránh đường!

Trong xe cảnh sát phía trước. Đinh Viễn cầm loa công suất lớn trong tay, thò đầu ra cửa sổ hô to.

Trong tiếng hô khàn khàn của Đinh Viễn, trong tâm tình khẩn trương lo lắng cùng bất an của Yến Thanh Đế và Lăng Vân Phong.

Ở ngã tư đường, trong đám người đông nghìn nghịt, đối diện xe cảnh sát cùng xe tải quân dụng thanh thế lớn, đoàn người cuối cùng tránh ra một lối đi, để đoàn xe thuận lợi thông qua.

Thấy một màn như vậy, hai người Yến Thanh Đế cùng Lăng Vân Phong không hẹn đều nhẹ nhàng thở ra.

Hiển nhiên thông qua chi tiết này, bọn hắn phát hiện sự tình còn chưa vượt ra ngoài phạm vi khống chế của bọn hắn.

- Đinh Viễn, đi tới cửa nhà máy, để đại đội phòng bạo tạo thành bức tường người, chặn ở cửa, đồng thời cho các đồng chí bên võ cảnh tiến vào nhà máy, ngăn cản hành vi đập phá của các sinh viên!

Sau thoáng thở dài nhẹ nhõm. Lăng Vân Phong lấy ra bộ đàm truyền đạt mệnh lệnh cho Đinh Viễn.

- Dạ, Lăng bí thư!

Trong xe cảnh sát phía trước, Đinh Viễn cung kính trả lời, sau đó lau mồ hôi lạnh, nhắn lại mệnh lệnh của Lăng Vân Phong.

Hai phút sau, hơn mười chiếc xe cảnh sát cùng xe tải quân dụng cùng chiếc Audi 6 của Yến Thanh Đế đã đi tới trước cửa nhà máy hóa chất. -

Sau khi xe dừng lại, từng võ cảnh tay cầm cảnh côn cùng tấm chắn từ trên xe lần lượt nhảy xuống.

Những võ cảnh nhảy xuống xe tải cũng không lập tức vọt vào nhà máy, mà làm theo trận thế như vây lại, đem chiếc Audi 6 của Yến Thanh Đế vây ở giữa, nhiệm vụ của bọn họ là bảo vệ sự an toàn của Lăng Vân Phong cùng Yến Thanh Đế.

Những võ cảnh còn lại sau khi xuống xe xếp thành đội hình, sau đó mang theo khí thế đặc hữu của quân nhân đi thẳng qua đám người tiến vào trong nhà máy, mà bên phía cảnh sát ngoại trừ Đinh Viễn đứng gần bên xe Lăng Vân Phong cùng Yến Thanh Đế, những người khác vô luận chức quan cao thấp toàn bộ đều ngăn chặn ngay cổng lớn nhà máy.

Cùng lúc đó ba cửa còn lại trong nhà máy cũng đều đã được trợ giúp.

Cảnh sát cùng võ cảnh xuất hiện, làm cục diện vốn sắp sửa không thể khống chế có được một chút ổn định, đám người tuy rằng vẫn hỗn loạn, nhưng thanh âm kêu gào chửi mắng đã giảm nhỏ đi, cơ hồ không còn ai tiếp tục tấn công vào bức tường người do cảnh sát tạo thành.

Nhìn thấy một màn như vậy, trái tim treo cao của Lăng Vân Phong cùng Yến Thanh Đế cũng hoàn toàn rơi xuống, lần lượt bước xuống xe...

*****

- Các vị, tôi chính là bí thư tỉnh ủy Liêu Ninh Lăng Vân Phong!

Lăng Vân Phong cầm lấy chiếc loa công suất lớn trong tay Đinh Viễn, lớn tiếng nói:

- Tôi biết nhà máy hóa chất Lăng Hóa không tiến hành chỉnh đốn và cải cách như đã hứa hẹn trong buổi họp báo, cùng việc bảo an nhà máy ẩu đả phóng viên, đã làm các vị kích động cùng phẫn nộ! ở nơi này, tôi đại biểu tỉnh ủy thị chính xin lỗi với các vị!

Nói xong, trong ánh mắt chú ý của mọi người, Lăng Vân Phong bái thật sâu.

- Nếu như xin lỗi có hữu dụng, vậy còn cần pháp luật để làm gì?

Lăng Vân Phong vừa dứt lời, trong đám người liền vang lên thanh âm phản bác, hơn nữa dẫn theo một tràng phụ họa.

- Các vị.

Lăng Vân Phong mở miệng lần nữa, đè áp thanh âm xao động, tiếp tục nói:

- Mời các vị yên tâm, xét thấy hành vi quá đáng của nhà máy Lăng Hóa, tỉnh ủy thị chính đã đem việc này hồi báo cho quốc vụ viện, hơn nữa kiên quyết yêu cầu ngành có quan hệ ra mặt, nghiêm trị những người có trách nhiệm của nhà máy! Tôi cam đoan với các vị, từ nay về sau, nhà máy hóa chất Lăng Hóa sẽ vĩnh viễn bị trục xuất!

- Chúng tôi tiếp tục tin tưởng các người thêm một lần, mời các người đừng để cho chúng tôi tiếp tục thất vọng!

Lời của Lăng Vân Phong vừa ra khỏi miệng, có người lập tức đáp lại, sau đó có một số người cùng phụ họa, đợi đến cuối cùng đoàn người đều lớn tiếng phụ họa.

- Thỉnh các vị yên tâm, lần này chúng tôi tuyệt đối sẽ không tiếp tục làm các vị thất vọng!

Lăng Vân Phong chờ trường hợp ổn định lại một chút, lại nói:

- Hiện tại thỉnh các vị đi về trước, đợi tin tức, sẽ rất nhanh kế hoạch xử lý nhà máy hóa chất sẽ được công bố!

- Đi, chúng ta tin tưởng bọn hắn thêm một lần!

Một cảnh sát đã cởi cảnh phục chen lẫn vào trong đám người đột nhiên rống lớn một tiếng, sau đó đám người bắt đầu tản ra. -

Ước chừng một giờ sau, những sinh viên cùng cư dân xông vào trong nhà máy đã tản dần, trường hợp hoàn toàn được khống chế.

Trên sân thượng tòa nhà cao tầng gần nhà máy hóa chất không xa.

Trần Phàm đứng dưới bầu trời đầy sao, đón gió đêm, nhìn đám người đông nghìn nghịt tản ra, cũng không làm ra hành động gì.

Trong gió đêm, hắn chỉ lẳng lặng nhìn xuống!

Thẳng đến khi hắn thông qua kính viễn vọng nhìn thấy chiếc xe mang biển số thành ủy của Yến Thanh Đế được xe cảnh sát hộ tống rời đi, mới thu hồi ánh mắt, buông kính viễn vọng, giao cho Long Nữ đồng thời lấy ra di động bấm một chuỗi số điện thoại.

- Có thể động thủ.

Trong màn đêm.

Hắn đánh ra lá bài tẩy đầu tiên.

Trong màn đêm, năm chiếc xe cảnh sát xếp theo hình chữ phẩm thủ hộ chiếc Audi A6 mang biển số thành ủy chậm rãi rời khỏi nhà máy hóa chất Lăng Hóa.

Trong xe, nhìn đoàn người đang dần rời khỏi theo hai bên đường, Lăng Vân Phong đã hoàn toàn yên tâm đồng thời biểu tình vẫn còn vẻ sợ hãi.

Hắn biết rõ, nếu không phải tình thế được khống chế đúng lúc, như vậy mặc dù hắn là thành viên có địa vị không tầm thường trong phe phái Yến gia, cũng không dám cam đoan có thể bảo trụ được mũ cánh chuồn.

Trong lòng còn sợ hãi, Lăng Vân Phong cảm thấy sau lưng rét lạnh, bây giờ mới phát hiện bởi vì trước đó hắn quá khẩn trương, sau lưng đã đẫm mồ hôi lạnh, mồ hôi hoàn toàn làm ướt áo trong của hắn, còn làm áo dán sát trên lưng hắn.

Nhẹ nhàng túm áo kéo ra, Lăng Vân Phong nhìn thoáng qua Yến Thanh Đế, phát hiện cả Yến Thanh Đế cũng lộ ra vẻ sợ hãi.

Hiển nhiên. Yến Thanh Đế đang cảm thấy may mắn vì có thể khống chế được tình hình!

- Yến thiếu, một chút nữa tôi sẽ mời dự hội nghị internet tỉnh ủy, sau đó sẽ đưa kết quả hội nghị hồi báo lên cấp trên.

Lăng Vân Phong nói xong, thoáng do dự:

- Phía trước vì muốn xua tan đám người, tôi phải cam đoan trục xuất nhà máy hóa chất, chờ thời gian hội báo, nếu cứ báo như vậy, ngài cho rằng thế nào?

Trục xuất!

Nghe được hai chữ này, khuôn mặt Yến Thanh Đế hơi vặn vẹo, hận ý trong con ngươi không cách nào che giấu.

Hắn biết rõ, nếu đuổi nhà máy hóa chất Lăng Hóa ra khỏi Đại Liên, đuổi ra khỏi quốc nội, thu nhập tài chính của Đại Liên mất đi nơi phát ra thật trọng yếu.

Nhưng chuyện cho đến lúc này, hắn cũng biết mũi tên đã lên dây không phát không được, cho nên cắn răng gật đầu, cảm giác đau lòng như vừa bị cắn rớt một miếng thịt.

Vừa đau lòng, trong con ngươi Yến Thanh Đế còn lóe ra vẻ tức giận không thể che giấu!

- Đều do tên Đằng Nguyên khốn kiếp kia!

Làm như đã nhận ra vẻ tức giận của Yến Thanh Đế, Lăng Vĩ cất tiếng mắng.

Lăng Vân Phong nghe được tiếng mắng của cháu mình, cũng hận đến nghiến răng:

- Tôi đã thông tri người phụ trách bộ an ninh tại Liêu Ninh, yêu cầu bọn hắn phối hợp cảnh sát bắt Đằng Nguyên, đến lúc đó tôi sẽ cho hắn biết tay!

- Bắt hắn hay không, cũng không quan hệ nhiều.

Yến Thanh Đế cau mày, lời ra kinh người.

Ân?

Lăng Vân Phong không khỏi ngẩn ra, tựa hồ Yến Thanh Đế lại thốt ra một câu nói như vậy.

Sau đó hắn liền tỉnh ngộ, loại chuyện này tuy rằng Đằng Nguyên lật lọng, nhưng cũng không làm trái pháp luật, ở dưới tình hình này, cho dù bị cảnh sát bắt được, cảnh sát cũng không thể làm gì, nhiều nhất chỉ là động thủ đối với nhà máy hóa chất mà thôi.

Hiểu được điểm này, biểu tình Lăng Vân Phong lại có chút phức tạp.

Đối với Yến Thanh Đế mà nói, hắn vì chú ý tới toàn cục, chỉ cần hi sinh nhà máy hóa chât Lăng Hóa là được.

Nhưng... Lăng Vân Phong thì khác!

Chẳng những hắn thu đồ tặng của Đằng Nguyên, còn chơi đàn bà do Đằng Nguyên cung cấp!

Nếu Đằng Nguyên như chó cùng rứt giậu nói ra tất cả chuyện này, hậu quả vẫn rất khó lường.

Vì thế biện pháp tốt nhất phải bắt được Đằng Nguyên, đồng thời mau chóng tiêu trừ dấu vết.

Vừa nghĩ vậy, Lăng Vân Phong định gọi điện thoại cho vợ hắn đem bộ trà cụ cất giấu, hoặc là đem bỏ, đồng thời mau chóng dùng con đường bí mật bán đi tòa biệt thự bên Los Angeles.

Nhưng lúc này hắn đang ở trong xe Yến Thanh Đế, tự nhiên không thể làm việc này.

- Nếu như tôi không đoán sai, chuyện lần này là do tên khốn kiếp Trần Phàm ở sau lưng giở trò.

Ngay khi Lăng Vân Phong còn đang tính toán. Yến Thanh Đế lại một lời kinh người, nói:

- Đằng Nguyên chỉ là một con cờ mà thôi. Cho nên bắt hay không bắt cũng không quan hệ nhiều.

Đằng Nguyên chỉ là quân cờ?

Hết thảy đều do Trần Phàm dở trò quỷ?

Lần này Lăng Vân Phong cùng Lăng Vĩ hoàn toàn bị lời nói của Yến Thanh Đế làm sợ ngây người, bọn hắn há to miệng, đồng tử trợn tròn xoe, cảm giác trống như đang hỏi: Làm sao có thể? Tại sao lại là Trần Phàm dở trò quỷ?

Có thể sao?

Yến Thanh Đế không trả lời.

Trả lời Lăng Vân Phong cùng Lăng Vĩ là thanh âm di động của Yến Thanh Đế reo lên.

- Ông... ông...

Trong xe đang yên lặng, âm thanh di động reo lên có vẻ vô cùng rõ ràng.

Nghe được thanh âm tiếng chuông di động, trong lòng Lăng Vân Phong cùng Lăng Vĩ chợt nảy lên, vừa kịp lấy lại tinh thần, mà chân mày Yến Thanh Đế càng cau chặt lại, trong lòng theo bản năng tuôn ra một trực giác không hay.

Cắn chặt răng, Yến Thanh Đế lấy ra điện thoại di động, rõ ràng nhìn thấy là số điện thoại của người phụ trách cảnh sát Liêu Ninh Dương Tố Đức.

Phát hiện này làm trong lòng Yến Thanh Đế không thể khống chế nhảy dựng lên!

Phải biết rằng, hắn chỉ là bí thư thành ủy Đại Liên, mà Dương Tổ Đức là người nắm quyền cảnh sát Liêu Ninh!

Nếu ở lúc bình thường, Dương Tổ Đức tự mình gọi điện thoại, Yến Thanh Đế có thể hiểu được là Dương Tổ Đức muốn lấy lòng.

Nhưng...

Hiện tại!

Sau cuộc bạo loạn vừa kết thúc, Dương Tổ Đức mới chạy tới Đại Liên lại gọi điện thoại tới làm gì?

Hồi báo công tác sao?

Không có khả năng!

Yến Thanh Đế rất rõ ràng, sau khi sự kiện trọng đại như vậy xảy ra, vô luận là Dương Tổ Đức hay Lăng Vân Phong đều đem toàn bộ những ý nghĩ linh tinh trong đầu vứt sang bên, đầu tiên phải làm chính là tự hỏi làm sao kết thúc chuyện bạo động thật viên mãn.


Cho nên, cho dù Dương Tổ Đức muốn hồi báo công tác cũng phải gọi cho Lăng Vân Phong, mà không phải cho hắn!

Sau thoáng nghi hoặc, Yến Thanh Đế mang theo vài phần lo lắng nhận nghe điện thoại.

- Yến... Yến bí thư, không... không xong!

Điện thoại vừa chuyển được, bên trong truyền ra thanh âm Dương Tổ Đức, trong thanh âm tràn ngập vẻ sợ hãi cùng khẩn trương không thể che giấu, ngữ khí cũng có vẻ cực kỳ dồn dập.

Đông... !

Crypto.com Exchange

Chương (1-604)