← Ch.1211 | Ch.1213 → |
Lúc này Lục Bình ẩn thân trong thủy mạch của Thanh Minh Giang, ngay cả chính hắn cũng không biết không ngờ lại có thể phá vỡ thủy mạch của Thanh Minh Giang mà ẩn thân trong đó.
Sau khi Lục Bình lấy bản mệnh nguyên thần đại trận dẫn động đoàn Thanh Minh Giang này, chỉ trong nháy mắt như vậy, hắn lại có thể phát hiện theo Thanh Minh Giang Trung chuyển, thủy mạch ẩn giấu ở đáy của Thanh Minh Giang cũng theo đó mà bị dẫn động.
Trong lòng Lục Bình chợt động, Bạch Liên trận đồ không ngờ lại lập tức bắt được ba động của thủy mạch, tạo ra cửa vào không gian của Thanh Minh Giang thủy mạch.
Lục Bình mừng rỡ, thừa dịp Nguyên Thần đại trận đưa tới hỗn loạn, trong nháy mắt thu hồi đám người Tam linh, không đợi Thanh Minh Giang thở bình thường lại, đám người Lục Bình đã thông qua Bạch Ngọc Liên Hoa tiến vào trong thủy mạch.
Thế nhưng Lục Bình vẫn không dám chậm trễ chút nào, "Man Thiên Quá Hải quyết" phát động, cố gắng đem tự thân cùng thủy mạch hòa làm một thể. Quả thật chỉ sau chốc lát, hỗn loạn do Lục Bình đưa tới chỗ này lập tức bị ma la đại quân ở phía bắc và phía tây biết được, viện binh chạy tới đồng thời lại còn có một con A Tu La cũng đi theo tới đây.
Thủy mạch ẩn thận với Thanh Minh Giang đây là chuyện mọi người đều biết, nhưng chân chính có bản lĩnh có thể tiến vào trong thủy mạch lại cực kỳ hiếm thấy. Điểm này cho dù là ma la được cho là thứ bản nguyên tinh linh như thế này cũng chưa chắc có thể phát hiện thủy mạch của Thanh Minh Giang.
Nhưng thủy mạch lại cực kỳ yếu ớt, nếu Lục Bình ở bên trong thủy mạch hơi di động, có thể sẽ phá hư hết sự ẩn giấu dựa vào thủy mạch, chẳng những có khả năng bị A Tu La khi đó giám thị Thanh Minh Giang phát hiện, thậm chí có thể nghiệm tạo thành phá hư đối với thủy mạch của Thanh Minh Giang.
Hai cái thủy mạch lớn nhất của Trung Thổ, một mạch là thủy mạch của Thanh Minh Giang, một cái là thủy mạch của Ngọc Lan Hà, đây là chuyện mọi người đều biết. Nhưng thủy mạch khó tìm, mỗi một cái thủy mạch ẩn thân trong con sông đều phiếu hốt không chừng, cho dù là có thể trong lúc nhất thời tìm ra, cũng tùy thời có thể tiêu thất không thấy đâu nữa trong con sông.
Tu luyện giới có thể đem một cái thủy mạch sau khi bắt được mang đi sử dụng có thể nói là ít lại càng ít. Thứ nhất là thủy mạch khó tìm, thứ hai là khó có thể đem thủy mạch một mực cố định chưởng khống. Về phần hai cái thủy mạch lớn nhất của Thanh Minh Giang cùng Ngọc Lan Hà, vậy thì càng thêm khó có thể lấy đi sử dụng.
Có thể tìm ra và sử dụng hai cái thủy mạch đó chỉ có Cẩm Lý nhất tộc cùng Ngũ Hành tông mượn dùng thủy mạch của Ngọc Lan Hà, còn có chính là Cửu Huyền lâu và Trùng Thiên các mượn dùng thủy mạch của Thanh Minh Giang.
Mắt thấy được vô số ma la tìm tới tìm lui trong Thanh Minh Giang, nhưng mãi không thể phát hiện Lục Bình ẩn thân trong thủy mạch, A Tu La lộ ra không nhịn được, gào thét lên một tiếng. Đông đảo ma la bắt đầu lần nữa tụ họp, đi về phía chỗ phương hướng của Cửu Huyền lâu, nếu so sánh với một cuộc đại chiến mà bọn họ sắp nghênh đó, sự may mắn tránh thoát lục soát bây giờ không coi vào đầu.
Mặc dù ma la đã rời đi, nhưng Lục Bình ẩn thân trong thủy mạch chưa hề vội vã đi ra. Bởi vì vô luận là thủy mạch của một cái hà lưu kia, thủy chung đều du di không chừng như muốn tìm được cũng thật không dễ.
Huống chi Lục Bình chuyên tu Thủy chúc tính công pháp, thủy mạch chính là thủy chi tinh hoa của một con sông ngưng tụ. Bất kỳ một cái thủy mạch đối với Lục Bình mà nói, đều là một lần cơ hội tu luyện thật tốt, hiệu quả thậm chí không khác với hắn đơn độc phát hiện một cái đại hình linh mạch cũng như đơn độc hưởng tu vi trong cái linh mạch đó, huống chi là thủy mạch của Thanh Minh Giang lớn nhất Trung Thổ.
Hơn nữa vào lúc Lục Bình mới vừa thi triển "Man Thiên Quá Hải quyết" cố gắng cùng thủy mạch hòa làm một thể đã phát hiện, thương thế của hắn dưới sự tự dưỡng thủy mạch của Thanh Minh Giang đang nhanh chóng khép lại.
Nguyên vốn thương thế của Lục Bình như thế hắn thấy chí ít cũng cần hai đến ba năm liều dưỡng, bây giờ nhìn lại nhiều nhất bất quá thời gian một năm, thương thế của hắn có thể bình phục toàn bộ. Hơn nữa có thể may mắn nắm chắc thủy mạch của Thanh Minh Giang làm sử dụng. Lục Bình vô luận như thế nào cũng sẽ không bỏ qua cơ hội này.
Thủy mạch của Thanh Minh Giang cực kỳ khó khăn nắm chặt, Lục Bình có thể trong lúc nhất thời xông vào trong thủy mạch dễ dàng, một lúc sau lại phát hiện thân trôi qua trong thủy mạch vô hình, hơn nữa vừa khéo còn cực kỳ khó khăn phát hiện những thứ thủy mạch trôi qua đi đâu?
Cũng may Lục Bình thành tựu rất tinh ở thủy chi nhất đạo, "Man Thiên Quá Hải quyết" lại là một đạo truyền thừa cực kỳ tinh diệu. Sau khi Lục Bình cố gắng hóa thân thủy mạch hơn nữa cùng chi dung hợp rốt cục có thể nắm chặt rất tốt thủy mạch của Thanh Minh Giang, cũng thủy chung chưa từng cùng Thanh Minh Giang thủy mạch thất chi giao tí.
"Bắc Hải Thính Đào quyết" vận chuyển, thủy mạch tinh hoa của Thanh Minh Giang cuồn cuộn vọt tới trong cơ thể, tu bổ thương thế bên trong cơ thể của Lục Bình đồng thời cũng tăng trưởng tu vi của hắn.
Trong lúc Lục Bình ẩn thần ở thủy mạch của Thanh Minh Giang bắt đầu tu luyện, Cửu Huyền lâu lại nghênh đón nguy cơ lớn nhất từ khi xác lập địa vị của Trung Thổ Ngũ Đại Thánh Địa tới nay. Mấy chục vạn ma la dưới sự hướng dẫn của gần ba mươi đầu A Tu La cùng với năm con Thiên Ma từ bốn phương tám hướng hợp vây, vây giết về phía Cửu Huyền lâu. Cùng lúc đó, ma la đại quân cuồn cuộn không ngừng từ các địa phương xuất hiện cũng tụ đến Cửu Huyền lâu. Ma la đại quân vây công Cửu Huyền lâu vẫn ở chỗ cũ không ngừng tăng trưởng, trong lúc nhất thời thiên hạ chấn động.
Trung Thổ bốn nhà thánh địa khác nhất tề hướng tu luyện giới phát ra lệnh dụ cứu viện Cửu Huyền lâu, hiệu triệu toàn bộ Trung Thổ tu luyện giới đi tới Cửu Huyền lâu giết chết ma la, đưa tới sự hưởng ứng của rất nhiều môn phái thế lực ở Trung Thổ.
Ngay tại lúc tu sĩ của các phải bắt đầu tụ họp, tiến phát về phía phạm vi thế lực chỗ Cửu Huyền lâu lại một đường gặp phải ma la đại quân tầng tầng chống cự. Vô số ma la không sợ chết hướng các nhà các phái tu sĩ tăng viện Cửu Huyền lâu phát khởi đánh vào như chết vậy, thủy chung đem những lực lượng cứu viện đó chắn bên ngoài Cửu Huyền lâu.
Ma la đại cử vây công Cửu Huyền lâu có nghĩa là trong ngàn năm nay, sự hồi sinh của ma la đại kiếp cũng đã đạt đến cực điểm nhất. Ngăn cản ma la đại kiếp chính là đại nghĩa của tu luyện giới, cho nên cứu viện Cửu Huyền lâu mới nhận được toàn bộ sự hưởng ứng của tu luyện giới.
Nhưng mà một ít thế lực của các phái đuổi tới cứu viện hiển nhiên trong tư hạ cũng có tư tâm của mỗi người, chuyện giết địch một ngàn tự tổn tám trăm dĩ nhiên là sẽ không đi làm. Vì cứu viện Cửu Huyền lâu mà hao tổn thực lực nhà mình trong tác chiến cùng ma la đại quân, Cửu Huyền lâu cũng không phải là cha ruột nhà mình, nên không cần bán mạng như vậy.
Huống chi đồng thời bốn đại thánh địa còn lại hiệu triệu toàn bộ Trung Thổ tu luyện giới cứu viện Cửu Huyền lâu. Lăng Vân cốc và Trùng Thiên các đang cùng Vô Tận Sơn yêu tộc bởi vì Tường Vân thành mà đối trì. Ngũ Hành tông lại đem tinh lực đặt hết Bắc Phương tu luyện giới với cục diện hỗn loạn, cùng với hai nhà đại hình môn phái ở đồng bộ duyên hải, đồng thời còn cảnh giác Thủy Tinh cung từ Đông Hải xâm nhập vào Trung Thổ. Về phần Tử Dương cung, tựa hồ tình cảnh cũng không thật hay, Tây Hoang chi địa bởi vì Thiên Mã nhất tộc quật khởi còn gặp phải thế cục lần nữa sửa đổi, phạm vi thế lực của Tử Dương cung dường như cũng bị đánh vào.
Bốn đại thánh địa đó mặc dù ai cũng xuất quân chi viện Cửu Huyền lâu, nhưng bởi vì mỗi bên đều ít nhiều bị lôi kéo chia bớt tinh lực, cho nên lực cứu viện cũng không lớn. Cửu Huyền lâu thủy chung bị ma la đại quân tầng tầng vây khốn bên trong.
Ngay cả bốn đại thánh địa khác đều không thể khuynh lực tiếp viện Cửu Huyền lâu. Các môn các phái khác mặc dù cũng có phái tới viện quân, đương nhiên họ cũng sẽ không toàn lực xuất thủ cùng ma la liều mạng.
← Ch. 1211 | Ch. 1213 → |