← Ch.1466 | Ch.1468 → |
Trong lúc Thuần Dương lôi kiếp bao trùm cơ hồ toàn bộ Doanh Ngọc chiểu trạch, lôi kiếp khí tức khổng lồ cũng đồng thời kinh động đại thần thông giá các nơi các chỗ bí ẩn của tu luyện giới.
Thuần Dương lôi kiếp không giống với những lôi kiếp khác, làm một đạo quan tạp trước khi thành tựu Chân Linh, Thuần Dương lôi kiếp trực tiếp giao phó cho độ kiếp tu sĩ pháp tướng lấy Thuần Dương chi lực, trực tiếp quan hệ đến Lục Bình ngày sau có thể thành tựu Chân Linh hay không. Mà trong khi lôi kiếp đến rõ ràng cùng mười mấy vị Thuần Dương tu sĩ phương thế giới này có chừng sinh ra một loại cảm ứng mạc danh.
Trong lòng Lục Bình kinh ngạc. Loại cảm ứng này phảng phất khiến cho Lục Bình lập tức đối mặt mười mấy vị Thuần Dương tu sĩ vậy. Lục Bình có thể cảm nhận được bọn họ tồn tại, mà bọn họ giống vậy cũng có thể biết rõ tình cảnh của Lục Bình lúc này.
Thế nhưng Lục Bình không biết, so sánh với sự kinh ngạc trong lòng của hắn lúc này những vị Thuần Dương chú ý hắn độ kiếp sợ rằng đã không thể dùng khiếp sợ để hình dung.
- Lực của lối kiếp bực này...
- Đơn giản chính là muốn chết a!
- Hắn cho gọi đến thế nào được?
- Chẳng lẽ muốn độ kiếp cùng bản mệnh linh bảo sao? Quá điên cuồng, không ai có thể thành công!
Lục Bình tuy rằng có thể cảm ứng đến sự tồn tại của những người đó, nhưng không cách nào cảm ứng được thân phận của những người đó, hiển nhiên cũng không cách nào biết được những Thuần Dương tu sĩ bình luận khi mắt nhìn thấy Lục Bình cho gọi lôi kiếp.
Lúc này toàn bộ tâm lực của Lục Bình đều đã đặt phía trên Thuần Dương kiếp vận đen nhánh như mực ngưng tụ mãnh liệt trước mắt. Hơn trăm năm chuẩn bị đã đem thân thể, chân nguyên, thần niệm cùng hết thảy của Lục Bình điều chỉnh đến thời khắc điên phong nhất. Mà ở chỗ này làm ra quyết định dẫn Chân Linh Chi Kiếm Mạc Ly cùng trải qua Thuần Dương lôi kiếp đều là quyết định sau khi đã suy nghĩ thật kỹ của Lục Bình.
Bởi vì hơn trăm năm tới, Lục Bình tinh nghiên điển tịch truyền thừa mang về từ Cửu Huyền lâu, bên trong đã từng có suy đoán đối với thành tựu khai thiên thần khí.
Khai thiên thần khí giống vậy cũng chỉ là linh bảo cấp bậc Thuần Dương, nhưng uy năng, linh tính lại vượt qua xa những Thuần Dương linh bảo khác. Trong những đại thần thông giả trước giờ của Cửu Huyền lâu có người suy đoán, uy năng của khai thiên thần khí vượt xa cùng cấp Thuần Dương linh bảo, thứ nhất là bởi vì khai thiên thần khí chính là được khai thiên thất tổ tinh nguyên đựng dưỡng. Mà khai thiên thất tổ thành tựu cao, chỉ sợ cho dù có tu sĩ thành tựu Chân Linh cũng chưa chắc so được với họ.
Thứ hai có thể chính là khai thiên thần khí làm bản mệnh linh bảo của các khai thiên lão tổ, vô cùng có thể theo bọn họ cùng vượt qua ba lần lôi kiếp, từ đó linh tính tăng nhiều, uy năng tăng mạnh.
Dĩ nhiên, làm như vậy đối với tu sĩ mà nói là một loại hành động cực kỳ mạo hiểm, nhưng Lục Bình lại có lòng tin tuyệt đối với tu vi của mình.
Giữa tâm niệm vị động, bên trong một mảnh đen nhánh của thiên địa đột nhiên được thắp sáng, hư không giống như bị điện quang tê liệt. Giữa sự lặng yên không một tiếng động liền rơi xuống từ đỉnh đầu Lục Bình, sau đó cuồng lôi rống to mới vang dội toàn bộ thiên địa.
Mặc dù uy năng của Thuần Dương lôi kiếp kinh thiên động địa, nhưng ba đạo lôi kiếp đầu đối với Lục Bình mà nói thật không tạo thành uy hiếp quá lớn. Lục Bình chỉ dựa vào cường độ thân thế hôm nay lại sống sót qua ba đạo lôi kiếp đầu tứ ngược.
Từ lúc bắt đầu đạo lôi kiếp thứ tư, thần sắc của Lục Bình mới hiển lộ ra chút ngưng trọng, đột nhiên vỗ một cái ở ngực. Một tiếng ngầm hống dù không kinh thiên động địa, nhưng cũng đã phá hủy hư không, làm cho sắc mặt của những Thuần Dương tu sĩ rõ ràng chú ý Lục Bình độ kiếp lại biến đổi: huyết mạch chi lực thật tinh thuần, chân nguyên chi lực thật hùng hậu!
Đây rõ ràng chính là một đại thần thông giả ngày sau có thể thành tựu Chân Linh. Trong mười mấy vị Thuần Dương tu sĩ toàn bộ tu luyện giới hôm nay, chân chính có người một đường thành tựu Chân Linh có thể có mấy người?
Long chi pháp tướng hôm nay lại hồi sinh biến hóa, có lẽ bởi vì duyên cớ luyện hóa Giao Chi Tinh Huyết, pháp tướng thứ chín thay đổi trước khi Thuần Dương lôi kiếp phủ xuống đã hoàn thành. Toàn bộ hình dáng đầu của Long chi pháp tướng thay đổi lớn theo đó, cực kỳ giống dáng vẻ đầu của lạc đà.
Đạo Thuần Dương lôi kiếp thứ tư rơi xuống, Long chi pháp tướng không ngờ lại nghịch nghênh mà lên. Lôi quang rơi vào người pháp tướng liên biến mất không thấy đâu nữa Thuần Dương Chi Khí tích chứa trong lôi quang bị pháp tướng thôn phệ không dư thừa giọt nào.
Đạo lôi kiến thứ năm theo sát tới, lần này Long chi pháp tướng không còn kịp hoàn toàn thu nạp nữa. Mà là thân thể quanh quẩn giữa không trung, ngửa đầu trực tiếp nuốt vào hết trong bụng một đạo lôi quang đó.
Toàn bộ Long chi pháp tướng trong giây lát đó bị lôi quang vòng quanh, chính thân thể của Lục Bình lúc này bởi vì lực của Thuần Dương cùng lực của lôi kiếp đồng thời giáp công mà trở nên giống như thịt nướng đỏ bừng vậy.
Nhưng đạo lôi kiếp thứ năm vẫn không cách nào tạo thành tổn thương quá lớn đối với Lục Bình. Thân thể mạnh mẽ, chân nguyên hùng hồn của Lục Bình đủ chống đỡ Long chi pháp tướng đem đạo lôi kiến thứ năm tiêu nhị.
Đạo lôi kiến thứ sáu theo nhau mà tới, Long chi pháp tướng ngửa mặt lên trời gầm thét một tiếng. Một viên Thuần Dương Chi Châu to lớn khạc ra từ trong miệng Long chi pháp tướng, ngang nhiên nghênh hướng lôi quang. Mà trong Thuần Dương Chi Châu có một cây linh thảo chín lá trông rất sống động, chính là một cây Tam Linh Ngũ Hành Diệp hoàn toàn thành thục!
Thuần Dương lôi kiếp trong nháy mắt bao lấy Thuần Dương Chi Châu, giữa không trung tạo thành một viên lôi quang cầu to lớn. Long chi pháp tướng vây quanh lôi quang cầu bay lượn quanh quẩn trên dưới. Từng đạo một bản mệnh tinh nguyên tử trong miệng phun ra rót vào trong lôi quang câu.
Long chi pháp tướng một mực muốn luyện hóa một viên Thuần Dương Chi Châu đó làm bản mệnh long châu, không biết sao cho tới nay đều kém một tầng hỏa hầu. Thế nhưng sau khi hoàn toàn thu nạp đạo Thuần Dương lôi kiếp thứ sáu, trong lòng Lục Bình chợt động, cũng cảm giác được thời cơ chính là vào thời khắc này.
Nhưng sau khi đón đồ xong ba đạo lôi kiếp, Long chi pháp tướng dường như cũng đã đến cực hạn, trong lòng Lục Bình chợt động. Chân Linh Chi Kiếm Mạc Ly một mực trong tâm hạch không gian gián tiếp thu nạp Thuần Dương chi lực bắn ra, vòng quanh Long chi pháp tướng trên dưới quanh quẩn.
Ngay lúc đó, một tiếng nổ vang trong bầu trời, Thuần Dương kiếp vân vô biên bắt đầu kịch liệt ngưng tụ phía trung ương. Kiếp vân chính giữa trên bầu trời đỉnh đầu Lục Bình cũng tạo thành một đạo tuyền qua to lớn. Một đạo lôi quang giống như một đạo thác nước rũ xuống giữa thiên địa, đập rơi về phía đỉnh đầu Lục Bình.
Chân Linh Chi Kiếm trong nháy mắt vọt lên cao. Hai kiếm "lả tả" chém ra, lôi quang thác nước tức thì bị chia ra làm ba. Một đạo rơi vào trên thân thể của Lục Bình. Áo quần trên người hắn toàn bộ hóa thành tro bụi, giữa da thỉnh thoảng có lôi quang lập lòe. Cả người cứng đờ đứng bất động, ngay cả con ngươi chuyển động đều khó khăn nặng nề.
Đạo thứ hai thì bị Long chi pháp tướng dễ dàng đón lấy. Thuần Dương lôi kiếp bị suy yếu căn bản không thể nào tạo thành ảnh hưởng quá lớn đối với Long chi pháp tướng.
Còn đạo thứ ba thì bị bản thể của Chân Linh Chi Kiếm thu nạp. Thuần Dương chi lực nồng đặc lưu chuyển bên trong bản thể của phi kiếm. Lục Bình thậm chí có thể rõ ràng nhận ra được linh tính của Mạc Ly đang kéo lên, uy năng của Chân Linh Chi Kiếm đang tăng cường. Mà sự liên lạc giữa tâm thần Lục Bình cũng càng thêm chặt chẽ.
Đạo lôi kiến thứ tám từ trên trời giáng xuống, sự đánh vào này đã không chỉ là lôi quang thác nước, mà là Thuần Dương kiếp vân trong bầu trời lập tức bị cắt một khối trực tiếp hạ xuống, đem Lục Bình, pháp tướng cùng với Chân Linh Chi Kiếm toàn bộ ngâm vào trong lôi kiếp. Nhìn từ bên ngoài, Lục Bình lúc này đã bị một đoàn lôi quang to lớn bao vây. Uy năng mạnh mẽ tản rộng ra về bốn phía hư không, thậm chí khiến cho hư không bắt đầu rung chuyển vùi lấp.
Lục Bình lúc này tựa như một con sông lớn bị nấu chín, cả người trên dưới không một chỗ không hề co quắp nữa. Trái tim trong lồng ngực máy động với tốc độ cực nhanh, như muốn nhảy ra khỏi từ trong miệng Lục Bình. Hắn muốn há mồm thở dốc, không ngờ vừa lên tiếng đầu tiên phun ra là một ngụm máu tươi.
Long chi pháp tướng gầm thét đã bị khàn khàn, lấy pháp tướng của Lục Bình bản mệnh tinh hoa cùng với huyết mạch ngưng tụ mà thành lúc này dưới lôi quang tứ ngược cũng lộ ra hữu khí vô lực. Tuy nhiên lúc này dưới cằm cổ họng của Long chi pháp tướng có một đạo kim quang lập lòe, chậm rãi thu nạp hóa giải lôi kiếp chi lực.
Đây là chỗ nghịch lân của Long chi pháp tướng. Một cái nghịch lân rất có thể là vảy của Giao đạo nhân do tự thân Chân Linh hóa thành tróc ra vốn là ghi lại chín tòa căn cơ đại trận do Giao đạo nhân bí truyền, hiện giờ lại thành một chỗ mấu chốt để Long chi pháp tướng chống đỡ cũng như luyện hóa Thuần Dương lôi kiếp.
Mà Chân Linh Chi Kiếm bởi vì trước đó một mực tránh trong tâm hạch không gian ngồi hưởng kỳ thành, lúc này trực diện Thuần Dương lôi kiếp cũng lộ ra vẻ dư sức dễ dàng. Thân hóa một đạo giao long phảng phất chênh lệch cùng Long chi pháp tướng, Thuần Dương lôi quang trong khắp mọi nơi du động phun ra nuốt vào lôi quang, cũng hiển lộ ra một tia khiếp ý.
Nhưng đạo lôi quang thứ tám lập lòe bị Lục Bình hoàn toàn tiêu hóa, cuối cùng một đạo Thuần Dương lôi quang đã rơi xuống!
Lần này cho Lục Bình cảm giác cũng không giống như trong bầu trời có lôi quang hạ xuống, ngược lại thì giống như mình bị Thuần Dương kiếp vân trong bầu trời thu nạp vào, cho người ta một loại cảm giác không gian đảo lộn.
Lục Bình phảng phất lập tức tiến vào một chỗ lôi đình thế giới, không lúc nào là không hề gặp lôi quang xâm nhập tứ ngược nữa. Thân thể của Lục Bình lúc này đã đến cực hạn, da thịt đã biến thành màu đen khô kiệt tản ra mùi khét, trong miệng không có máu tươi để ói ra, tựa hồ cũng đã bị lôi quang hơ cho khô. Sự đau đớn kịch liệt thậm chí đã khiến cho Lục Bình chết lặng, muốn há mồm hô hào, lại phát hiện trong miệng một thanh âm cũng không có.
Long chi pháp tướng chiếm cứ ở hư không, dưới Thuần Dương lôi đình đả kích cũng khí tức yểm yếm, không còn sức sống bơi lội bốn phía như trước nữa, chỉ có thể bị động cơ rúc ở nơi đó thu nạp Thuần Dương chi lực. Thuần Dương Chi Châu cùng nghịch lân vẫn đang cố gắng thu nạp luyện hóa Thuần Dương lôi quang, nhưng lúc này rõ ràng tỏ ra lực bất tòng tâm.
Chỉ có trên Chân Linh Chi Kiếm lúc này có một ít lực lượng giãy giụa, vẫn cố gắng bơi lội trong thế giới lôi đình, nhưng thấy thế nào đều giống như một con cá rời khỏi nước, đã đến nỏ hết đà.
Đạo kiếp lôi thứ chín vẫn ở chỗ cũ tứ ngược, theo đó đi xuống, không đợi lôi kiếp tiêu tán, Lục Bình đã đi trước đến tình cảnh đèn cạn dầu.
Tuy nhiên thời khắc đối mặt tuyệt cảnh như vậy, Lục Bình cũng thảm hại đem bàn tay khô héo sắp bị kiếp lôi nướng chín chỉ hướng ngực một chút.
Ầm!
Giống như sông lớn vỡ đê, lưu thủy chạy chồm trong giây lát đó vang lên trong cơ thể Lục Bình. Thân thể khô héo quy liệt phút chốc lấy được dòng nước đỏ ngầu trong cơ thể tự dưỡng. Vết thương đang khép lại, thân thể đang khôi phục, trong thân thể Lục Bình phút chốc lần nữa khôi phục sinh cơ.
Long chi pháp tướng thoi thóp hơi tàn vào khoảnh khắc tiếng lưu thủy vang lên đột nhiên ngẩng đầu lên, liền thấy Lục Bình cách không chỉ một cái về phía Long chi pháp tướng. Long chi pháp tướng phảng phất trong nháy mắt rót vào sinh mệnh lực cường đại nhất thời khôi phục sinh mãnh liều dùng trước đó, lần nữa bắt đầu tung hoành bãi hạp trong thế giới lôi quang.
Chân Linh Chi Kiếm lúc này cũng giống như con cá nhảy vào trong nước, như tinh linh mới khôi phục vui sướng trước đó, sướng du trong kiếp lôi.
Lục Bình hơn trăm năm không ngừng sướng du tu luyện trong thủy mạch hai đại lưu vực của Thanh Minh, Ngọc Lan, một mục đích rất trọng yếu chính là vì thông qua thủy mạch lấy bản mệnh tinh hoa dựng dục càng nhiều bản mệnh linh thủy hơn, khai rộng huyền không hải trong tâm hạch không gian lấy Tam Quang Thần Thủy biến thành, vì chính là bày hậu thủ cho hôm nay nghênh đón Thuần Dương lôi kiếp.
Mà ngày nay mấu chốt nhất của Thuần Dương lôi kiếp cũng là thời khắc nguy cơ nhất, Tam Quang Thần Thủy quả thật thành mấu chốt nhất cử thay đổi thế cục. Lục Bình được Tam Quang Thần Thủy tư dưỡng nhất cử xông phá lôi đình thế giới trước mắt. Kiếp vân trong bầu trời lập tức muốn tiêu tán, trong hư không theo Thuần Dương Chi Khí nồng đặc tán lạc một mảnh Thiên Hoa lộ.
Lục Bình cùng Long chi pháp tướng vừa vui sướng hút vào Thiên Hoa lộ khôi phục chân nguyên cùng thương thế trong cơ thể, vừa cùng Chân Linh Chi Kiếm luyện hóa Thuần Dương Chi Khí bốn phía tụ đến.
Cùng lúc đó, Lục Bình không chờ kiếp vân còn sót lại trong bầu trời tiêu tán, liền đem Thất Bảo Lôi Hồ ném tới giữa không trung, đem kiếp vân còn sót lại trong hư không cùng với từng giọt lôi đình chị lực chưa tiêu tán toàn bộ thu nạp vào trong lôi hô.
Thanh thế Thuần Dương lôi kiếp của Lục Bình thật lớn, uy lực mạnh mẽ có thể nói tu luyện giới tuyệt vô cận hữu. Cho nên cuối cùng hắn cũng luyện hóa Thuần Dương Chi Khí, thu nạp Thiên Hoa lộ đồng dạng là vô cùng to lớn. Lục Bình nguy hiểm cực lớn, cuối cùng ở thời khắc tối hậu thu được hồi báo phong phú.
Chân Linh Chi Kiếm bao quanh Lục Bình vui sướng trên dưới tung bay. Đây là kiện Thuần Dương linh bảo thứ hai trong tay Lục Bình, đồng thời cũng là bản mệnh linh bảo của Lục Bình, theo pháp tướng cùng nhau vượt qua ba lần lôi kiếp. Lục Bình thậm chí có thể cảm nhận được giữa tự thân cùng Mạc Ly có một loại cảm giác huyết mạch liên kết qua lại.
Vượt qua Thuần Dương lôi kiếp, Lục Bình rốt cục thành tựu Thuần Dương tu vi, trở thành sự tồn tại đứng đầu phương thế giới này.
Mặc dù ở chỗ này trước đó, Lục Bình đã có địa vị như Thuần Dương tu sĩ, nhưng mà chỉ có chân chính đạt tới độ cao của Thuần Dương tu sĩ, bấy giờ hắn mới có thể rõ ràng cảm nhận được mình cuối cùng khoảng cách phương thế giới này không ngờ lại gần như thế, rõ ràng Lục Bình phảng phất như đang bị một tòa nhà tù khổng lồ trói buộc, mà xuất xứ từ một loại bản năng muốn đánh nát phiên ly này, lao ra khỏi phương thế giới này đi nhìn ngắm một chút xem sao.
Tuy nhiên, bản thân Lục Bình cũng biết, loại cảm giác này cũng không thành thật. Ít nhất hôm nay Lục Bình vẫn không có thực lực chân chính thoát khỏi phương thế giới này. Loại cảm giác xuất xứ từ bản năng như vậy, chính là chỉ rõ cho Lục Bình phương hướng cố gắng kế tiếp, đó chính là xông phá sự trói buộc của phương thiên địa này. Đúng như Lục Bình tu luyện "Long Đăng Tinh Hà quyết" vậy, tinh không vũ trụ vô hạn có lẽ mới là cực hạn hắn muốn truy đuổi.
← Ch. 1466 | Ch. 1468 → |