← Ch.0330 | Ch.0332 → |
Xuyên Khẩu thị nằm tại huyện Kỳ Ngọc đông nam bộ Hoang Xuyên bắc ngạn, bởi vì ở gần Đông Kinh, hơn nữa giao thông thập phần tiện lợi, khiến cho Xuyên Khẩu thị trở thành điểm dừng chân của thật nhiều viên chức cùng sinh viên học sinh, bởi vì đa số là người trẻ tuổi, hơn nữa không thiếu du học sinh nước ngoài, điều này cũng khiến cho Xuyên Khẩu thị trở thành một tòa thành thị phi thường có sức sống.
Đối với Võ Điền gia tộc nhiều thế hệ định cư tại Xuyên Khẩu thị mà nói, một tòa thành trị tràn ngập sức sống là điều mà bọn họ hi vọng được nhìn thấy, nhất là rất nhiều du học sinh lựa chọn đến những sản nghiệp của Võ Điền gia tộc thực tập hoặc làm việc ngoài giờ, chờ sau khi bọn họ tốt nghiệp, rất nhiều người đều lựa chọn lưu lại công ty chính thức đi làm, xem như tăng thêm nguồn máu mới cho sản nghiệp Võ Điền gia tộc.
Nói tới đây không thể không nhắc một chút tình huống của Võ Điền gia tộc tại Xuyên Khẩu thị, nói tóm lại, Võ Điền gia tộc được thượng nhậm tộc trưởng dẫn dắt chính thức phát triển, hai mươi năm trước Võ Điền gia tộc chỉ là một tiểu gia tộc, chỉ có thể xem là gia tộc thương nhân tam lưu mà thôi.
Nhưng ở hai mươi năm trước, thượng nhậm tộc trưởng cực lực chủ trương rút ra đúc nghiệp đang thịnh vượng, sau đó đầu tư phát triển thao phương hướng công nghiệp nặng không hưng thịnh thời bấy giờ.
Trải qua hơn mười năm phát triển cùng đủ loại va chạm kỳ ngộ, Võ Điền gia tộc chậm rãi trở thành đại gia tộc số một Xuyên Khẩu thị, xí nghiệp công nghiệp nặng Võ Điền trở thành xí nghiệp tiến vào hàng ngũ năm mươi xí nghiệp cường đại, lại trải qua thêm mười năm kiên cố cùng mở rộng, mới có được Võ Điền gia tộc phong quang vô hạn như hiện tại, Võ Điền trọng công cũng chính thức được xếp vào trước hai mươi xí nghiệp mạnh, đặt xuống địa vị không thể thay thế trong ngành công nghiệp nặng.
Mà đúc nghiệp vốn vô cùng hưng thịnh trong Xuyên Khẩu thị, chỉ vài năm ngắn ngủi đã nhanh chóng suy bại, năm đó những công ty đúc có thể tùy ý thấy được trong thành phố hiện tại đã bị xây dựng thành ký túc xá hoặc là căn hộ, dưới tình huống như vậy Võ Điền gia tộc đã trở thành đệ nhất đại gia tộc trong Xuyên Khẩu thị, hơn nữa nhờ Võ Điền gia tộc lôi kéo, trọng tâm kinh tế Xuyên Khẩu thị dần dần từ đúc nghiệp chuyển hình thành xí nghiệp công nghiệp nặng.
Đối với Xuyên Khẩu thị thậm chí là với những thành thị chung quanh kể cả Đông Kinh mà nói, họ có thể không biết thị trưởng Xuyên Khẩu thị là ai, nhưng bọn hắn tuyệt đối phải biết Võ Điền gia tộc đang làm gì!
Làm đầu lĩnh ngành sản xuất mới của Xuyên Khẩu thị, địa vị Võ Điền gia tộc ở trong thành phố cực kỳ cao thượng, thậm chí ngay cả thị trưởng mới nhậm chức cũng phải trước tiên đi bái phỏng Võ Điền gia tộc, muốn thu được sự ủng hộ của bọn họ.
Đây là Võ Điền gia tộc, một gia tộc thương nhân có tập đoàn tài chính quy mô khổng lồ, tài chính sung túc, địa vị cao thượng.
Nhưng mà hôm nay bên trong trạch viện Võ Điền gia tộc tràn ngập lo lắng, ngoài cửa treo lên tang trắng, đúng vậy, vị tộc trưởng dẫn dắt Võ Điền gia tộc đi hướng huy hoàng, vào mười giờ tối đêm qua đã buông tay rời khỏi nhân gian, lúc hấp hối hắn còn lớn tiếng mắng chửi con trai kế Võ Điền Long Thứ Lang của mình, nói cách khác, vị tộc trưởng này là bị con trai mình chọc tức mà chết.
Đời này của hắn tổng cộng cưới tám lão bà, sinh sáu con gái cùng hai con trai, nhưng con trai lớn nhất mới sinh ra không bao lâu đã chết yểu, lưu lại con trai duy nhất là Võ Điền Long Thứ Lang.
Cho nên Võ Điền Long Thứ Lang cũng trở thành người thừa kế đệ nhất của Võ Điền gia tộc, từ thuở nhỏ Võ Điền Cát Dã đã bồi dưỡng con trai thành người thừa kế, mãi cho tới khi hắn mười tám tuổi, Võ Điền Cát Dã an bài con trai trở thành tổng giám đốc công ty chi nhánh của gia tộc.
Trên thực tế mãi cho tới nay Võ Điền Long Thứ Lang biểu hiện rất tốt, tới hai mươi mốt tuổi hắn rời khỏi công ty con, trở thành trợ lý quan tổng tài Võ Điền trọng công, hai mươi lăm tuổi trở thành phó tổng tài, tuy mang theo danh hiệu phó tổng tài nhưng trên thực tế hắn lại có quyền lợi của một quan tổng tài.
Nhiều năm tôi luyện, Võ Điền Long Thứ Lang đã trở thành một quan tổng tài đủ tư cách, trong lúc hấp hối Võ Điền Cát Dã cũng cảm thấy vui mừng.
Cũng không biết có phải vì cảm thấy đã có người kế tục, hay do tâm tình khoan khoái, bệnh của Võ Điền Cát Dã chợt chuyển biến tốt đẹp, tinh thần ngày càng tốt hơn, thẳng đến hơn nửa tháng trước, hắn đột nhiên xuống giường, còn có thể đi dạo trong hoa viên.
Nhiều năm không nhìn qua báo cáo văn kiện của công ty, hắn đột nhiên hứng khởi muốn nhúng tay vào, hơn nữa còn dặn dò mấy quản lý cao tầng công ty đem báo cáo đưa riêng cho hắn, mà không phải đưa tới chỗ Võ Điền Long Thứ Lang!
Hơn nữa hứng trí tăng vọt hắn còn gọi con trai đem những văn kiện đã xét duyệt đưa tới chỗ của mình xem qua một lần, sau đó phần văn kiện hay bản báo cáo kia mới xem như có hiệu lực chính thức!
Ba ngày thời gian hắn đã bác bỏ hơn mười phần văn kiện xét duyệt của con trai, hoàn toàn không lưu chút mặt mũi cho con mình.
Chưa đầy một tuần thời gian, Võ Điền Long Thứ Lang lại bị cha mình làm mất quyền lực, cố gắng kinh doanh nhiều năm như vậy, hắn thậm chí còn không bằng vài câu nói của cha hắn!
Ngay đêm qua Võ Điền Long Thứ Lang đi tìm cha mình nói chuyện, hai cha con trò chuyện hơn nửa giờ, người hầu ngoài cửa chỉ nghe Võ Điền Cát Dã mắng con mình bất hiếu, nói hắn không có tư cách kế thừa Võ Điền gia tộc.
Trong đó mơ hồ nhắc tới một việc, hình như là con trai hắn gạt mọi người, một mình dùng tài chính vào việc khác, hơn nữa kim ngạch lên tới gần ngàn triệu Yên!
Khoảng mười phút sau Võ Điền Long Thứ Lang rời khỏi phòng sách của cha mình, mà trước khi hắn rời đi cha hắn đã tắt thở trên ghế ngồi, sau khi chết đôi mắt còn trợn tròn, bởi vậy không cần suy đoán cũng biết hắn bị con trai mình chọc tức đến mức độ nào!
- Trước kia cha đã nói với con, làm người cầm lái một gia tộc, đầu tiên hẳn phải có quyết đoán, gặp chuyện cần trầm ổn, xử sự cần dứt khoát, những điều này là cha dạy cho con.
Ngay trước linh cữu của Võ Điền Cát Dã, Võ Điền Long Thứ Lang đứng yên, đưa tay cách lớp thủy tinh như đang vuốt ve khuôn mặt của cha mình, trên mặt lộ tia đắc ý:
- Hiện tại, con chính thức xuất sư...
Ngay lúc Võ Điền Cát Dã hấp hối, chỉ sợ chính mình không còn bao nhiêu thời gian, đã sớm viết xong di chúc, đem vị trí tộc trưởng truyền cho con trai, đồng thời còn giao 70% cổ phần công ty cho hắn.
Hơn nữa phần di chúc kia đã sớm rơi vào trong tay Võ Điền Long Thứ Lang, nói cách khác sau khi hắn mất quyền lực của con mình, nhưng chỉ cần hắn đã chết, Võ Điền Long Thứ Lang vẫn dễ dàng cầm lại quyền quản lý công ty, đó là nguyên nhân hắn ẩn nhẫn lâu như vậy vẫn không có động tác.
Hắn đem những vị lão nhân trong công ty kéo xuống, tiến hành rửa sạch công ty, thay đổi vào nhân viên quản lý trẻ tuổi trung thành với mình, dùng tốc độ nhanh như chớp hoàn toàn nắm giữ công ty vào trong tay mình!
Hôm nay ở linh đường, miệng nói tế điện cha hắn, nhưng thực tế chính là muốn khoe khoang mà thôi.
Nghĩ đến đây, trên mặt Võ Điền Long Thứ Lang hiện lên vẻ hưng phấn khó thể ức chế, đối với hắn mà nói, có điều gì càng làm cho hắn cảm thấy kích động hơn nữa đây?
Đưa tay lướt qua nắp linh cữu, lúc này hắn mới lui ra sau một bước, theo lễ tiết khom người, khinh thường xuy cười một tiếng, xoay người sải bước rời đi...
Vẻ mặt hưng phấn rời khỏi linh đường, hắn hoàn toàn không hề phát hiện khi hắn đắc ý khoe khoang trước linh cữu, ở trên trần nhà cách linh cữu chừng một thước, có một đạo thân ảnh mông lung lơ lửng, nếu hắn có thể nhìn thấy, nhất định sẽ phát hiện...
Đạo thân ảnh mông lung kia chính là cha của hắn, Võ Điền Cát Dã!
Linh đường đã bị Võ Điền Long Thứ Lang hạ lệnh phong tỏa, ngoại trừ hắn không ai được bước vào bên trong, nên không ai dám làm trái mệnh lệnh của hắn.
Thậm chí hương nến trong linh đường đã tắt cũng không ai dám đi vào châm hương khói lần nữa.
Sau khi chết, Võ Điền Cát Dã tựa hồ đã bị người lãng quên, có quản gia đã theo hắn vài chục năm, có những bà vợ theo hắn hơn nửa đời người, có những nữ nhân cùng giường chung gối!
Linh đường trở nên có chút quỷ dị, yên tĩnh tới mức làm người không rét mà run.
Ngẫu nhiên có trận gió thổi vào, thanh âm vù vù mang theo cảm giác thêm âm trầm.
Oan hồn trôi nổi giữa không trung, khuyết thiếu hương khói duy trì, chậm rãi biến thành trong suốt, thật hiển nhiên thời gian hắn lưu lại thế gian không còn nhiều lắm.
Không khí nôn nóng quanh quẩn giữa không trung, lặng yên không tiếng động, quanh quẩn chung quanh...
- Ngươi, hình như thật không cam lòng...
Trong linh đường yên tĩnh, bỗng nhiên vang lên thanh âm thản nhiên của một nam tử trẻ tuổi...
← Ch. 0330 | Ch. 0332 → |