Vay nóng Tinvay

Truyện:Chấp Chưởng Thần Quyền - Chương 0444

Chấp Chưởng Thần Quyền
Trọn bộ 1103 chương
Chương 0444: Quân đoàn thần sử nhất giai sinh ra
0.00
(0 votes)


Chương (1-1103)

Siêu sale Shopee


Từ sau khi phát hiện tác dụng thật sự của lực lượng Cửu Tiêu, hắn không quá nôn nóng về thần tù giả sắp trốn khỏi không gian thần cấm. Theo xu hướng hiện tại, sớm muộn gì có ngày nguyên trái đất sẽ trở thành khu vực quản lý. Khi đó mặc kệ thần tù giả là rồng là sâu đều sẽ bị Diệp Dương Thành đập chết.

Tối nay trấn áp thu phục những lệ quỷ này xong Diệp Dương Thành sẽ đi quần đảo Okinawa, chuẩn bị sẵn sàng tất cả. Diệp Dương Thành còn một cách rất ác là muốn chiêu đãi những nanh vuốt của thần tù giả và hai thần tù giả đó.

Vù vù vù vù vù!

Một cột nước bắn lên cao.

- Khục khục khục...

Tiếng cười chói tai lọt vào tai Diệp Dương Thành. Con lệ quỷ thứ nhất thuận lợi phá tan vách tường mảnh đất cửu âm xuất hiện trên mặt hồ.

Diệp Dương Thành nghe ra vui vẻ, sung sướng, thù hận, đắc ý trong tiếng cười quái dị. Theo Triệu Dung Dung miêu tả thì tất cả quỷ hồn từ khi vào mảnh đất cửu âm, thần trí sẽ mông lung mơ hồ, không phân biệt được địch ta, không có phán đoán gì.

Con lệ quỷ thứ nhất lao ra khỏi mảnh đất cửu âm, ký ức còn ngừng lại ở lúc bị giam cầm, không biết mình đã chuyển hóa thành lệ quỷ. Viên Đình Đình ở một bên giúp đỡ, lệ quỷ không biết bên ngoài mảnh đất cửu âm, Diệp Dương Thành đã mang theo thần sử, linh sử chuẩn bị sẵn sàng, chỉ chờ lệ quỷ đi ra là...

Nghe tiếng cười rợn người, Diệp Dương Thành rất khó chịu, nhướng mày nói:

- Cười cái khon khỉ!

Diệp Dương Thành nhấc tay trái lên, không đợi lệ quỷ ngừng cười, lòng bàn tay trái lóe ánh sáng bạc.

- Trấn linh thuật, đốt!

- A!!!!

Tiếng cười khùng khục đắc ý biến thành hét chói tai, tiếng the thé làm Diệp Dương Thành cực kỳ khó chịu. May mắn lệ quỷ không đỡ nổi trấn linh thuật nên hét giây lát sau đã bị hút vào đĩa bạc, bị Cửu Tiêu thần cách của Diệp Dương Thành giam cầm.

Sau khi lệ quỷ bị trấn áp, nhốt lại thì hồ nước sôi sục không ngừng có lệ quỷ chui ra, phát ra tiếng cười kỳ dị. Nhưng thường thì chúng nó không đắc ý được vài giây đã bị Diệp Dương Thành thi triển trấn linh thuật trấn áp cầm tù.

Rất nhanh ngoài ý muốn xảy ra trên mặt nước, Diệp Dương Thành thi triển trấn linh thuật lộ ra hạo nhiên chi khí làm đám lệ quỷ chưa chui ra nổi lòng cảnh giác. Đám lệ quỷ chen chúc nhau định rời khỏi hồ nước bỗng chốc yên tĩnh lại, mặt nước sôi sục trở nên phẳng lặng.

Diệp Dương Thành thấy vậy mới trấn áp, giam cầm được năm mươi mấy con lệ quỷ cau mày. Đám lệ quỷ không ngốc, biết núp dưới mặt nước trơi trò cút bắt với hắn.

Diệp Dương Thành chờ hai phút sau, lệ quỷ núp dưới mặt nước vẫn không có chút phản ứng.

Diệp Dương Thành mất kiên nhẫn:

- Bốn người đi xuống đuổi chúng nó ra cho ta.

Diệp Dương Thành tùy tay chỉ bốn linh sử người da đen, nói:

- Chú ý đừng tổn thương chúng nó, đuổi ra là được.

Bốn linh sử người da đen được Diệp Dương Thành điểm danh lộ vẻ mặt hưng phấn, dập đầu hành lễ với hắn giữa không trung:

- Tuân lệnh chủ nhân!

Bốn linh sử người da đen biến thành ánh sáng trắng vèo một tiếng chui vào hồ nước lạnh lẽo thấu xương.

Diệp Dương Thành liếc Viên Đình Đình đứng cạnh mình, trầm ngâm nói:

- Nàng cũng đi xuống giúp một tay, dựa vào năng lực của nàng chắc có thể dễ dàng phát hiện chúng nó núp ở đâu đúng không?

Viên Đình Đình và đám lệ quỷ ở chung mấy ngày nên không còn sợ như lúc đầu, nghe Diệp Dương Thành sai bảo, nàng gật đầu ngay.

- Tuân lệnh chủ nhân!

Viên Đình Đình biến thành luồng sáng trắng chui xuống nước, xua đuổi đám lệ quỷ trốn gần mảnh đất cửu âm không dám ra.

Rất nhanh, Viên Đình Đình và bốn linh sử người da đen hợp sức xua đuổi, đám lệ quỷ la hét vọt lên mặt nước. Diệp Dương Thành không dễ bỏ qua cho đám lệ quỷ này này, con nào đi ra là trấn áp, giam cầm ngay.

Toàn quá trình kéo dài khoảng nửa canh giờ. Một trăm hai mươi hai con lệ quỷ bị đuổi ra, bị Diệp Dương Thành thuận lợi nhốt trong Cửu Tiêu thần cách.

Trấn áp, giam cầm xong Diệp Dương Thành không chuyển hóa thành linh sử ngay. Diệp Dương Thành ngoắc Viên Đình Đình đi tới trước mặt mình.

Diệp Dương Thành nhìn Viên Đình Đình, hỏi:

- Đình Đình, những quỷ hồn sau khi chuyển thành 63m thì mảnh đất cửu âm chỗ đó còn có thể tiếp tục chuyển hóa lệ quỷ không?

Viên Đình Đình chắc chắn gật đầu, nói:

- Có thể!

Diệp Dương Thành chưa kịp lộ vẻ vui mừng, thả mấy quỷ hồn bị nhốt trong Cửu Tiêu không gian ra thì Viên Đình Đình bổ sung thêm.

- Nhưng bây giờ âm lự trong mảnh đất cửu âm đã tiêu hao sạch, nếu muốn tiếp tục chuyển hóa lệ quỷ cần ít nhất một năm. Sau một năm cùng lắm chuyển hóa một, hai con lệ quỷ.

Diệp Dương Thành thất vọng lắc đầu:

- Tức là tòa mảnh đất cửu âm đó đã bị phế?

Diệp Dương Thành nhìn mặt nước đã phẳng lặng, lòng máy động.

Diệp Dương Thành hỏi dồn:

- Có cách nào khiến nó nhanh chóng phục hồi không?

Viên Đình Đình gật đầu, chắc chắn nói:

- Có!

Diệp Dương Thành không sốt ruột, vì hắn biết Viên Đình Đình sẽ giải thích cặn kẽ.

Viên Đình Đình nói:

- Có hai cách khiến nó nhanh chóng phục hồi. Cách thứ nhất là tăng tốc độ aháp thu âm lực, nhưng âm lực sinh ra trong thiên địa có tốc độ cố định, dù có thể tụ tập âm lực vào mảnh đất cửu âm này thì chỉ tạm giải quyết vấn đề. Sau khi dùng xong trong trăm năm tiếp theo mảnh đất cửu âm không thể sinh ra đủ âm lực cho quỷ hồn chuyển hóa.

- Tức là mổ gà lấy trứng.

Diệp Dương Thành có nghĩ đến cách sử dụng lực lượng Cửu Tiêu tăng tốc độ hấp thu âm lực của mảnh đất cửu âm, nhưng cách mổ gà lấy trứng không hay. Nghe Viên Đình Đình giải thích xong Diệp Dương Thành bỏ ngay ý định kia.

Diệp Dương Thành hỏi:

- Còn cách thứ hai thì sao?

Biểu tình Viên Đình Đình bình tĩnh nói:

- Cách thứ hai là phá hủy tòa mảnh đất cửu âm cách chỗ này bảy trăm km hướng đông bắc, giảm bớt đối thủ cạnh tranh âm lực cho nó.

Diệp Dương Thành không có nhiều phản ứng, thuận miệng nói:

- Là mảnh đất cửu âm ở Ôn Lĩnh đúng không? Lát nữa ta sẽ hủy nó.

Viên Đình Đình lắc đầu, nói:

- Không phải thưa chủ nhân.

Viên Đình Đình chỉ hướng Thiệu Hoa thị, nói:

- Bên kia có tòa mảnh đất cửu âm mới.

- Chết tiệt, sao nàng không nói sớm?

Lời Viên Đình Đình nói làm Diệp Dương Thành buồn bực nhưng có nhiều vui vẻ hơn.

Diệp Dương Thành hỏi:

- Nàng phát hiện từ khi nào? Mảnh đất cửu âm đó đại khái có thể chuyển hóa bao nhiêu quỷ hồn?

- Tại chủ nhân không hỏi.

Vẻ mặt Viên Đình Đình vô tội trả lời:

- Ta mới phát hiện ngày hôm qua, một phần nhỏ âm lực trong mảnh đất cửu âm sẽ chảy hướng kia, xem mức độ gainfh âm lực thì ít nhất mạnh hơn mảnh đất cửu âm này gấp đôi. Tình huống cụ thể thì xin chủ nhân cho phép Đình Đình đi xem xét rồi mới xác định được.

- Nàng đúng là phúc tướng của ta!

Nghe Viên Đình Đình trả lời xong Diệp Dương Thành không trách tội nàng, hắn mừng đến suýt kéo nàng lai hôn một cái.

Diệp Dương Thành kiềm nén tâm tình xúc động, biểu tình nghiêm túc vỗ mạnh vai Viên Đình Đình.

Diệp Dương Thành khen:

- Làm rất tốt, sau này hãy giữ thái độ công tác nghiêm túc, cố gắng như thế. Tìm thật nhiều mảnh đất cửu âm, tìm mảnh đất cửu âm tốt cho mảnh đất cửu âm ta đây. Sau này nàng đi theo bên cạnh ta đi.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1103)