Vay nóng Tima

Truyện:Chấp Chưởng Thần Quyền - Chương 0494

Chấp Chưởng Thần Quyền
Trọn bộ 1103 chương
Chương 0494: Nga, thượng đế, không!!!
0.00
(0 votes)


Chương (1-1103)

Siêu sale Shopee


Dưới sự đề phòng chặt chẽ của quân Mỹ, nếu ở một ngày trước Diệp Dương Thành ngoại trừ dùng nguyên tố công kích hủy thiên diệt địa ra, căn bản không còn biện pháp nào áp dụng hành động tập kích đối với sự canh gác chặt chẽ như mai rùa của quân Mỹ trên đảo.

Nhưng mà hiện tại sao...

Chỉ huy đàn Hồng Đầu Tử chung cực cường hóa xoay quanh trên bầu trời quần đảo Trùng Thẳng, nhìn cảnh tượng bên dưới căn cứ, Diệp Dương Thành thoáng lộ ra ý cười lạnh lẽo, chỉ bằng thủ đoạn như vậy muốn thoát khỏi sự tập kích của hắn? Quả thật là khờ dại!

Chỉ một ngày thời gian ngắn ngủi, cho dù hiệu suất cao tới đâu quân Mỹ cũng chỉ có thể miễn cưỡng thanh lý một mảnh sân bãi có thể cung cấp nghỉ ngơi, nói cách khác, đại quân sinh vật biển ngoại trừ xử lý quân hạm, căn bản không cần đổ bộ lục địa tác chiến.

Xoay quanh trên bầu trời điều tra chi tiết, trong lòng Diệp Dương Thành đã có phương án khá hoàn thiện, cuối cùng nhìn thoáng qua căn cứ quân sự bên dưới, sưu một tiếng vọt lên bầu trời cao mấy ngàn thước.

Khi hắn ám ảnh con Hồng Đầu Tử bay lên cao chừng năm ngàn thước, bằng vào thị lực sắc bén cơ hồ đem cả quần đảo thu vào trong tầm mắt.

Lúc này bản thể Diệp Dương Thành lạnh lùng vang lên:

- Tiểu Ô, ngươi mang theo đại quân sinh vật biển ẩn núp đến cảng quân hạm bỏ neo, một khi máy bay chiến đấu rơi tan, lập tức phát động công kích phá hủy toàn bộ quân hạm của đối phương.

- Dạ, chủ nhân.

Tiểu Ô đã sớm chờ sẵn lập tức đáp, chỉ huy đại quân sinh vật biển khổng lồ xuất phát, đi thẳng đến cảng quân hạm bỏ neo.

Tiếp theo sau hắn lại truyền lệnh:

- Lão Đại, đợi lát nữa ta sẽ khống chế đàn chim đụng nát cửa sổ thủy tinh ký túc xá, ngươi lập tức mang theo đại đội ong vàng xử lý toàn bộ binh lính bên trong.

Vài giây sau thanh âm tiểu Ô lại vang lên:

- Chủ nhân, Lão Đại nói nó đã biết, tùy thời có thể phóng ra.

- Tốt lắm...

Trên mặt Diệp Dương Thành hiện lên nụ cười âm tàn, chậm rãi gật đầu, khống chế con Hồng Đầu Tử xoay quanh trên không, hạ lệnh:

- Xuất động năm trăm Hồng Đầu Tử bắt đầu hành động, mục tiêu...chim sắt không trung.

- Líu ríu...

Trên bầu trời cao hai ngàn thước vang lên tiếng chim hót, năm trăm con Hồng Đầu Tử nháy mắt thoát khỏi đại bộ đội, tản ra lao thẳng đến phi cơ quân Mỹ đang tuần tra trên không.

Năm trăm Hồng Đầu Tử, năm trăm thành viên cảm tử quân, vận mệnh chờ đợi bọn chúng cửu tử nhất sinh, điểm này cũng đã được chú định từ khi chúng được cường hóa.

Một chiếc F15e ầm ầm cất cánh, nhiệm vụ tuần tra đường ven biển cách căn cứ không quân Gia Thủ ước chừng 100km, phòng ngừ quái thú biển sâu đổ bộ bờ biển.

Phi công Thomas thuận lợi cất cánh, trên mặt hiện lên vẻ tự đắc, lẩm bẩm:

- Quái vật biển chết tiệt, tao sẽ cho tụi mày hiểu được cái gì gọi là tử thần buông xuống!

Đang lúc Thomas không ngừng gia tốc, chuẩn bị nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ trở lại căn cứ nghỉ ngơi...

Một đạo bạch quang hiện lên trước mắt, ngay sau đó máy bay chấn động mạnh, kính chắn gió lập tức nứt vỡ, hắn chỉ cảm thấy được lồng ngực của mình chợt đau đớn...

- Không...

Thanh âm tiếng kêu tuyệt vọng xen lẫn hoảng sợ nhưng vẫn không cứu về được tính mạng của hắn.

Máy bay chiến đấu mất đi khống chế, nháy mắt rơi xuống.

- Oanh long long...

Một đoàn ánh lửa tận trời, chiếu rực cả trời đêm đen nhánh...

Chiếc máy bay chiến đấu rơi tan, chỉ là một sự bắt đầu, ngay khi hắn phát ra tiếng thét chói tai tuyệt vọng, hóa thành tro tàn, cả quần đảo Trùng Thằng liền trình diễn từng màn khói hoa rơi xuống mặt đất, thập phần rực rỡ.

Bị từng con Hồng Đầu Tử hung hãn không sợ chết trùng kích, máy bay chiến đấu đang bay với tốc độ cao không còn khả năng sống sót, trong tiếng thét chói tai, hóa thành ánh lửa tận trời, biểu diễn cho quan chức cao tầng Hoa Hạ đang thông qua vệ tinh theo dõi cảnh tượng này một màn hình ảnh những đóa mây nấm nở rộ...

Máy bay chiến đấu cùng từng con Hồng Đầu Tử đồng quy vu tận, thậm chí đến chết mới thôi, mà phi công trên máy bay cũng không biết vì sao lại phát sinh tình huống như vậy, khi Hồng Đầu Tử đánh lên máy bay, đầu óc của bọn hắn đã hoàn toàn rối loạn thành một mảnh.

- Oanh long long...

Từng tiếng nổ mạnh kịch liệt liên tục vang lên khiến bộ binh dưới quần đảo chú ý, nhưng đối mặt với kiểu tập kích tự sát trên không trung, bọn hắn ở dưới mặt đất căn bản không có biện pháp trợ giúp vũ lực nào hữu hiệu. , chỉ có thể trơ mắt nhìn từng chiếc máy bay chiến đấu rơi tan, nhìn thấy thật nhiều đô la trong khoảnh khắc hóa thành một đống sắt vụn, trong lòng quân Mỹ như bị đao cắt, mà thông qua màn hình vệ tinh quan sát được cảnh tượng trước mắt, cao tầng Hoa Hạ không ngừng phát ra tiếng cười to càng lúc càng lớn.

Trong tiếng cười tràn ngập vui sướng trút giận, cảm giác say sưa đầm đìa làm trên mặt họ tràn ngập sáng lạn, La Quang Kỳ dùng sức vỗ bàn, cười to nói:

- Thật trút giận, mẹ nó, thật trút giận ah!

- Thăng cao, nhanh thăng cao!

Tổng chỉ huy chiến dịch lần này, chuẩn tướng Rodriguez lòng như rỉ máu, nhìn những điểm xanh trên màn hình lần lượt biến mất, hắn có cảm giác như có người đâm thật nhiều nhát đao vào lòng của hắn.

Hắn mặt đỏ tai hồng, tay nổi gân xanh, đứng trước đài chỉ huy cầm chặt microphone gầm hét:

- Mau mau mau...

Thu được mệnh lệnh của chỉ huy, hơn hai mươi máy bay chiến đấu còn sót lại lập tức kéo mạnh cần điều khiển, cơ hồ liều mạng nhấc cao vọt thẳng lên bầu trời, hiện tại trong lòng bọn hắn không còn chút ý niệm phản kích, ý tưởng duy nhất bây giờ chính là...

- Chết tiệt, thăng, nhanh thăng cao ah!

Một phi công hai mắt đỏ bừng, nghẹn một cỗ khí đem máy bay kéo mạnh cơ hồ thẳng góc bay thẳng lên vạn thước trời cao...

Rốt cục hắn thành công đạt tới độ cao 11600m, ở trên độ cao này, cho dù là toàn bộ loài chim có thể bay cao nhất thế giới cũng không thể bay tới, hắn thầm nghĩ lần này mình đã tránh thoát lưỡi hái tử thần.

Vừa ổn định lại máy bay, phi công kia có chút kích động hội báo:

- Ưng Nhãn Ưng Nhãn, tôi là Kên Kên, đã an toàn lên tới độ cao 11600m, tạm thời chưa phát hiện được tung tích kẻ địch, lặp lại một lần...

Thu được hội báo của phi công kia, chuẩn tướng Rodriguez siết chặt nắm tay, nói:

- Kên Kên Kên Kên, tôi là Ưng Nhãn, tôi là Ưng Nhãn, anh...

- Nga, thượng đế, không!!!

Lời của chuẩn tướng Rodriguez còn chưa dứt, trong máy truyền ra thanh âm tiếng kêu thảm thiết của viên phi công kia, tiếng kêu tràn ngập hoảng sợ cùng tuyệt vọng...tiếng kêu như vậy, chuẩn tướng Rodriguez đã nghe được vài chục lần vừa rồi...

Nghe tiếng thét chói tai của phi công kia, Rodriguez đã biết, người kia đã xong!

Càng làm cho hắn cảm thấy ngạt thở chính là, địa điểm phi công xảy ra sự cố nằm trên độ cao 11600m, mà độ cao các loài chim bay toàn cầu chưa từng đạt tới mức độ này, điều này thật sự vượt ngoài sự hiểu biết của hắn!

Độ cao 11600m vẫn không tránh khỏi sự tập kích tự sát của loài chim kia...hơi thở của Rodriguez lâm vào cứng lại, hắn đột nhiên nghĩ tới mệnh lệnh vừa rồi của mình...

- Không...

Thống khổ nhắm mắt, Rodriguez biết mình đã phạm phải sai lầm trí mạng, mà sai lầm này trực tiếp đem hơn hai mươi chiếc máy bay chiến đấu còn sót lại toàn bộ đưa lên đường đi thông địa ngục.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1103)