← Ch.0589 | Ch.0591 → |
Ở điền khu Thiên Đài Đông Kinh Nhật Bản, có một kiến trúc cung điện ngăn cách với thế giới bên ngoài, được bao bọc bởi các bãi cỏ, phòng giữ nghiêm ngặt, người bình thường khó có thể nhích tới gần.
Nơi này là nhà của Thiên Hoàng Nhật Bản, cũng chính là cung Thiên Hoàng.
Thiên Hoàng ở Nhật Bản có địa vị chính trị đặc thù, mặc dù không cách nào trực tiếp tham chính, quyền lực cũng bị nắm giữ trong tay Thủ tướng nội các, nhưng vẫn còn rất ít người biết, Thiên Hoàng Nhật Bản không phải loại mềm nhũn vô lực như trong tưởng tượng của mọi người.
Phải biết rằng, dân thường Nhật Bản hàng năm vì cung cấp tài chính nuôi dưỡng các thành viên hoàng tộc, sẽ móc ra mấy tỉ Dollar thu nhập, tiếng hô triệt tiêu Thiên Hoàng ở Nhật Bản cũng càng ngày càng cao, nhưng tại sao dưới tình huống như vậy, còn có nhiều quan viên nắm giữ quyền lực, đều nói bảo vệ hoàng phái, nhảy ra cố gắng phản đối?
Bởi vì Thiên Hoàng tuyệt đối không phải là phế vật như trong lời đồn đãi của ngoại giới, chỉ ở trong thâm cung đại viện ngồi ăn rồi chờ chết, mà xác thật có quyền lực rất lớn. Người bình thường không biết, mặc dù Thiên Hoàng ru rú trong nhà, nhưng đông đảo sản nghiệp của Nhật Bản trên danh nghĩa thuộc về các đại gia tộc, nhưng đều là tài sản danh nghĩa của hoàng tộc.
Chính bởi vì Thiên Hoàng nắm giữ trong tay nguồn tài sản vô cùng khổng lồ, lại có rất nhiều quan viên bám vào nhất mạch của Thiên Hoàng, bởi vậy đã tạo thành Thiên Hoàng mặc dù trên danh nghĩa chỉ là tượng trưng quốc gia, nhưng thực tế Thiên Hoàng nhất mạch vẫn nắm giữ vận mệnh của Nhật Bản.
Trong mắt giới bên ngoài, Thiên Hoàng nhất mạch sống rất an nhàn sung sướng, hàng năm cũng lấy một khoản thuế cao gần mấy tỉ Dollar, sống cuộc sống xa hoa nhất thế giới, nhưng trên thực tế, Thiên Hoàng nhất mạch vất vả kinh doanh, chẳng qua là cố ý che giấu mà thôi, thậm chí ngay cả số lượng đứa trẻ mới ra đời của Thiên Hoàng nhất mạch cũng được giấu diếm...
Có danh hiệu Thiên Hoàng Nhật Bản, căn bản không cần phải đi tranh giành hư danh gì nữa, có thể nói, Thiên Hoàng nhất mạch rất ít khi xuất hiện.
Thiên Hoàng đời trước rất ít khi xuất hiện, nhìn như nhẫn nhục chịu đựng, trên thực tế đang âm thầm bố trí hết thảy, thế hệ này, cũng chính là Thiên Hoàng Nhật Bản thứ một trăm hai mươi sáu, Chính Nhân Thiên Hoàng kế vị, niên hiệu Nhân Bình.
Chính Nhân năm nay hơn 40 tuổi, chính trực khỏe mạnh, dưới tài kinh doanh của hắn, cộng thêm tài sản của Thiên Hoàng đời trước để lại, lực lượng của Thiên Hoàng nhất mạch ở Nhật Bản ngày càng cường đại, mà dã tâm của hắn, cũng không ngừng tăng lên.
Nếu như không phải Diệp Dương Thành đột nhiên nhảy ra chặn ngang một cước... , có lẽ Chính Nhân Thiên Hoàng hiện tại đã là một Thiên Hoàng đáng mặt rồi, bởi vì trước đó hắn đã làm tốt chuẩn bị, chỉ chờ thời cơ chín muồi, sẽ động thủ thu hồi quyền lợi thuộc về hoàng tộc.
Nhưng Diệp Dương Thành xuất hiện đã hoàn toàn đánh đổ tất cả kế hoạch của hắn, bao gồm mấy vị thượng tướng quân đội đang âm thầm tuyên thệ thần phục hắn, cũng bởi vì bộ hạ tổn thất thảm trọng mà từ chức về quê.
Cộng thêm, thánh điển bị đoạt, Otsuka Cương Trí Hoành được hắn ký thác kỳ vọng chết ở Trung Quốc... Tất cả chuyện này đều khiến Chính Nhân Thiên Hoàng trở tay không kịp, trực tiếp phá hỏng toàn bộ kế hoạch của hắn.
Tám giờ rưỡi, Chính Nhân Thiên Hoàng mặc một bộ quần áo luyện công vô cùng nhẹ nhàng khoan khoái, xuất hiện trong hậu hoa viên của Thiên Hoàng cung, trong tay cầm đao võ sĩ Đông Dương, nhìn qua tinh thần hết sức phấn chấn.
Tay cầm võ sĩ đao Đông Dương, trên mặt Chính Nhân Thiên Hoàng lộ ra sát ý nồng đậm, ánh mắt vững vàng khóa trên một người gỗ trong hậu hoa viên, đây là một người gỗ mặc khôi giáp, tay cầm ngân thương...
- Khốn khiếp.
Trong tiếng quát khẽ, Chính Nhân Thiên Hoàng bước ra phía trước một bước, võ sĩ đao trong tay mang theo tiếng gió vù vù đâm về phía cổ người gỗ, chỉ nghe thấy tiếng răng rắc, đầu và thân thể người gỗ nhất thời chia ra làm hai.
- Người Châu Á chết tiệt, ngươi sẽ phải trả giá.
Một đao đâm vào đầu người gỗ, sát ý trên mặt Chính Nhân Thiên Hoàng cũng không vì vậy mà giảm bớt, thậm chí còn có loại khuynh hướng càng ngày càng nghiêm trọng, miệng thấp giọng quát mắng, võ sĩ đao Đông Dương trong tay lại đâm vào thân thể người gỗ.
Rất nhanh, người gỗ biến thành những khối vụn. Chĩa mũi đao vào mặt đất, tay phải cầm chuôi đao, Chính Nhân Thiên Hoàng nhìn từng mảnh gỗ vụn trên đất thở hổn hển, trên mặt xuất hiện khoái ý như được báo thù...
Bởi vậy có thể thấy được, vị Chính Nhân Thiên Hoàng này hận Diệp Dương Thành đến trình độ nào.
- Người Nhật Bản đều là người điên, Thủ tướng như vậy, Thiên Hoàng ngươi cũng như vậy.
Khi Chính Nhân Thiên Hoàng đang há mồm thở dốc, trong hậu hoa viên bất chợt vang lên tiếng thở dài của một nam tử trung niên:
- Khó trách các ngươi vì đạt tới mục đích mà có thể bỏ qua tính mạng của gần trăm vạn dân thường, thì ra các ngươi đều là một đám phát rồ.
- Người nào?
Bị thanh âm đột nhiên vang lên này hù dọa, Chính Nhân Thiên Hoàng mạnh mẽ xoay người, mũi đao nhắm vào phương hướng thanh âm truyền đến, theo bản năng bày ra tư thế phòng ngự.
Thanh âm của nam tử trung niên lại vang lên:
- Chủ nhân có lệnh, muốn ta tới đây lấy mạng chó của ngươi...
Khẽ dừng lại chốc lát, nam tử trung niên nói tiếp:
- Trước khi chết, ngươi còn muốn nói gì không?
- Khốn khiếp...
Chính Nhân Thiên Hoàng sắc mặt kịch biến, cũng không tiếp lời, trực tiếp bổ đao về phía tên nam tử trung niên trước mặt hắn.
Đối mặt với võ sĩ đao của Chính Nhân Thiên Hoàng, nam tử trung niên không những không trốn tránh, ngược lại mang theo nụ cười đùa cợt, trực tiếp nhấc chân nghênh đón...
- Ta muốn lấy thân thể của ngươi rồi.
Thanh âm loáng thoáng truyền vào trong tai Chính Nhân Thiên Hoàng...
- Chết tiệt, nơi này rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Một ký giả da đen đến từ nước Mỹ xoa đầu, ngồi dậy, mở hai mắt mê mang nhìn mọi thứ trong phòng họp, bất chợt, hắn giật mình, thanh âm hùng hổ đột nhiên dừng lại...
- Nơi này rút cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Sau khi nhận được tin báo của người phụ trách khách sạn Tinh Tú, sở cảnh sát thành phố Đông Kinh lập tức điều động rất nhiều người chạy tới khách sạn Tinh Tú, kết quả, ở hiện trường buổi họp báo cũng không phát hiện bất kỳ đầu mối khả dụng nào, hơn nữa, tất cả các thiết bị quay phim ghi hình trong phòng họp cũng bị đốt một cách khó hiểu, tất cả màn hình giám sát đều bị hủy hoại chỉ trong chốc lát.
Hơn nữa, bên trong phòng họp, các cảnh sát cũng đồng dạng không phát hiện bất kỳ tài liệu phim ảnh có giá trị, vậy quái dị duy nhất còn lưu ở hiện trường, chính là năm tấm lệnh bài màu đỏ sậm, không biết dùng kim khí gì chế tạo.
Khi tổng giám cảnh sát nghe nói chạy tới hiện trường, phát hiện năm vị nội các đại thần bao gồm Ōtsuka Ochi bên trong, vốn còn ở hội trường đều mất tích, còn các ký giả, giống như heo chết, té trên mặt đất, đồng loạt hôn mê.
← Ch. 0589 | Ch. 0591 → |