← Ch.0691 | Ch.0693 → |
Bọn họ có ý thức, có mặt khắp trang viên, bất luận kẻ nào tiến vào trang viên muốn rời khỏi, đầu tiên phải đối mặt với những huấn luyện viên mộc đầu nhân có thực lực mạnh mẽ làm cho người ta khiếp sợ này, một khi trốn đi thất bại bị những huấn luyện viên mộc đầu nhân này bắt được...
Năm trước có một người trẻ tuổi thừa dịp ban đêm muốn trốn khỏi địa ngục kinh khủng này, nhưng khi hắn vừa mới rời khỏi cửa trang viên, đã bị hai gã huấn luyện viên mộc đầu nhân bắt sống, hơn sáu giờ sáng ngày thứ hai, trong khi hắn vừa rời giường ra cửa tiếp nhận tập huấn, thì phát hiện chính giữa thao trường huấn luyện hàng ngày đứng sừng sững một cây cột cao gần năm thước, trên cây cột có một thanh niên bị đóng đinh với tình trạng vô cùng thê thảm.
Tổng cộng có 999 thanh đao võ sĩ cắm toàn thân của hắn, bị cố định vững vàng trên cây cột,
Dưới loại hình pháp tàn khốc này hắn bất lực giãy dụa, gào thét, kêu thảm thiết, cuối cùng mới từ từ nhắm mắt thống khổ chết đi, đây chính là trừng phạt của những huấn luyện viênmộc đầu nhân đối với kẻ chạy trốn.
Cho dù ngươi may mắn thoát khỏi truy đuổi của những huấn luyện viên mộc đầu nhân này, trong trang viên vốn là nơi ở của trưởng lão đoàn tài phiệt Yamaguchi, còn có một người kinh khủng ngàn vạn lần hơn huấn luyện viên mộc đầu nhân, được mọi người trong trang viên gọi là "Thánh Tổ", nhưng chưa có người nào tận mắt nhìn thấy dung mạo thật sự của Thánh Tổ.
Tất cả huấn luyện viên mộc đầu nhân đều là bộ hạ của Thánh Tổ, mà bất kể là Thánh Tổ hay là huấn luyện viên mộc đầu nhân, cũng không rời khỏi trang viên này nửa bước, tựa hồ đang bảo vệ cái gì trong trang viên, cũng có thể đang mưu tìm cái gì.
Mặc dù Thánh Tổ không lộ diện, nhưng hắn lại lợi dụng đại thần thông nhắn nhủ ý chí của hắn đến tất cả thành viên khắp trang viên, mà ý chí này tất cả mọi người đều không thể phản kháng, bởi vì phản kháng ý nghĩa là tự sát...
Trong ấn tượng của các thành viên, mỗi một lần Thánh Tổ mở miệng nhắn nhủ ý chí với bọn họ, đều giữ dáng vẻ bình thản, phảng phất tất cả mọi thứ đều nằm trong tay hắn, trên trời dưới đất duy hắn độc tôn.
Nhưng hôm nay, Thánh Tổ lại thay đổi dáng vẻ thường ngày, khi ở diễn võ trường ngoại đường đang diễn ra tru diệt cực kỳ tàn ác, thanh âm táo bạo như sấm của Thánh Tổ bất chợt vang dội khắp trang viên.
- Đây là ngươi muốn chết.
Tiếng gầm thét như sấm, đinh tai nhức óc.
Huấn luyện viên mộc đầu nhân thoát thai khỏi ký sinh thuật cổ xưa nhất, thân thể của mỗi huấn luyện viên mộc đầu nhân cũng cần thời gian mấy trăm năm tới hơn ngàn năm để tế luyện, từ chọn lựa nguyên vật liệu thân thể đến thành hình cuối cùng, ít nhất phải hao phí thời gian năm trăm năm mới có thể thuận lợi hoàn thành tế luyện.
Trang viên này từ khi xây dựng tới nay đã có hơn ngàn năm lịch sử, mỗi một lần qua tay đều sẽ nghênh đón một lần tu sửa kích thước lớn hơn, ngàn năm qua, cũng từ từ tạo thành kích thước hiện tại.
Nhưng không ai biết, dưới nền đất của trang viên này, có một địa huyệt hội tụ âm linh lực, trên mặt đất xuân ý dạt dào không cảm thụ thấy bất cứ khí tức âm lãnh nào, nhưng một khi tiến vào địa huyệt này, người thường tựa hồ có thể trong nháy mắt bị âm linh lực xâm nhập thân thể, cuối cùng biến thành tượng đá sống ngàn năm bất biens.
Tế luyện của huấn luyện viên mộc đầu nhân thật ra là thông qua phương pháp nhất định dung hợp nguyên liệu gỗ, sau đó đem những mộc đầu nhân xuất hiện hình thức ban đầu ném vào trong địa huyệt, sau khi trải qua thời gian mấy trăm năm, mới có thể trở thành ký sinh thể có thể cung cấp hồn phách khôi phục nguyên khí.
Trong thân thể mỗi huấn luyện viên mộc đầu nhân đều tồn tại một quỷ hồn, mà những quỷ hồn này lại là bị Thánh Tổ thông qua bí pháp mạnh mẽ đút vào mảnh nhỏ linh hồn Thánh Tổ của mình, nói cách khác, mỗi huấn luyện viên mộc đầu nhân thật ra đều là phân thân của Thánh Tổ, mặc dù thực lực mạnh mẽ đến cực hạn, nhưng số lượng lại cực kỳ có hạn.
Khắp trong trang viên chỉ có 108 huấn luyện viên mộc đầu nhân, các huấn luyện viên mộc đầu nhân này phân tán khắp trang viên, có người đứng trong mặt trời chói chan, có người ẩn danh ở góc tối âm u, nếu có người có thể từ trên bầu trời nhìn xuống, sẽ tìm được vị trí của 108 huấn luyện viên mộc đầu nhân này, từ đó có thể phát hiện một số quy luật tương đối dễ dàng, bởi vì giữa những huấn luyện viên mộc đầu nhân này mơ hồ xâu chuỗi ra một bức đồ án thần bí.
Trang viên này tuyệt đối không đơn giản như bề ngoài, những huấn luyện viên mộc đầu nhân sẽ rất ít rời khỏi cương vị của mình, ngoại trừ lúc phải ra ngoài, quanh năm suốt tháng bọn họ đều phân tán ở các nơi trong trang viên, vừa duy trì tính đầy đủ của đồ án thần bí, vừa giám thị những tinh anh đường và thành viên ngoại đường tiến hành huấn luyện tàn khốc.
Bọn họ không rời khỏi trang viên nửa bước, dĩ nhiên cũng sẽ không để người ngoài phát hiện ra, trước khi toàn bộ trưởng lão đoàn của Tài phiệt Yamaguchi bị giết, trên thực tế bọn chúng đều ở trong địa huyệt tiếp nhận rèn luyện, hơn năm trăm năm qua, cũng không có người nào phát hiện ra sự hiện hữu của bọn chúng.
Đối với chủ nhân thực tế của trang viên này, cũng chính là vị Thánh Tổ thần bí khó lường kia, 108 huấn luyện viên mộc đầu nhân không chỉ là phân thân của hắn, đồng thời cũng là một trong những công cụ duy trì đồ án thần bí, một khi một huấn luyện viên mộc đầu nhân bị hủy diệt thân thể, đồ án thần bí duy trì hơn mười năm qua cũng sẽ sụp đổ.
Cho nên, hắn không cách nào dễ dàng tha thứ cho huấn luyện viên mộc đầu nhân xuất hiện bất kỳ sai lầm nào, cho dù là chuyện ngoài ý muốn cũng không thể uy hiếp được tính mạng của bọn chúng.
Năm đó, mấy gã dị nhân cấp độ S vây công một gã thành viên tinh anh đường trang viên đeo trên người ngón tay gãy của huấn luyện viên mộc đầu nhân, cuối cùng đưa đến thành viên này mất mạng, thậm chí ngay cả ngón tay gãy trên người hắn cũng xảy ra nổ lớn, đưa đến mộc đầu nhân có ngón tay bị cắt đứt phải trở lại địa huyệt nghỉ ngơi bảy bảy bốn mươi chín ngày mới có thể khôi phục ngón tay bị đứt rụng, đồng thời khôi phục lực lượng tổn thất sau khi mất đi liên lạc với ngón tay bị gãy...
Thiếu một mộc đầu nhân, dĩ nhiên cũng không có cách nào duy trì đồ án thần bí kia, tổn thất thời gian bảy bảy bốn mươi chín ngày, trực tiếp thúc đẩy Thánh Tổ nổi trận lôi đình, vận dụng đại thần thông ở ngoài ngàn dặm mạnh mẽ lợi dụng nguyên tố năng lượng trong thiên địa ngưng kết ra một thủ chưởng khổng lồ, bí mật mang theo lửa giận chụp chết mấy tên dị nhân cấp độ S.
Mặc dù một chưởng kia tiêu hao không ít lực lượng của hắn, nhưng lửa giận trong lòng đã được phát tiết ra ngoài. Hắn cho rằng, trước khi mình đại công cáo thành, sẽ không phát sinh chuyện tương tự năm ấy, thậm chí để cẩn thận đạt được mục đích, hắn còn đốc thúc Koichi Yamaguchi không tự mình ra mặt, mà lựa chọn cách thức mượn đao giết người.
Mặc dù hắn biết rõ Thiên Hoàng nhất mạch không phải là đối thủ của Diệp Dương Thành, nếu chân chính chọc tới tựa hồ cũng chỉ có kết quả hoàn toàn diệt tộc, nhưng hắn cũng không muốn cho Thiên Hoàng nhất mạch thành công chém giết Diệp Dương Thành, hắn chỉ cần Thiên Hoàng nhất mạch tìm Diệp Dương Thành gây phiền phức, sau đó làm cho Diệp Dương Thành trận cước đại loạn... Lúc đó chỉ cần Diệp Dương Thành xuất hiện sai lầm... vậy là đủ rồi.
Không ngờ chuyện ngoài ý muốn vẫn khó tránh khỏi xuất hiện, tình hình giống năm đó lại một lần nữa phủ xuống trên người hắn, ngón tay của một gã huấn luyện viên mộc đầu nhân nổ tung, hơn nữa ngón tay nổ tung còn không phải ngón tay trên người thành viên tinh anh đường, mà là trên người chưởng môn nhân hiện tại của tài phiệt Yamaguchi... Koichi Yamaguchi.
Trang viên lớn như thế cần duy trì, tiếp tục tế luyện mộc đầu nhân cũng cần đại lượng gỗ trân quý và che chở của ngoại giới cùng với các phương diện trợ giúp, vì đủ loại nguyên nhân, cho nên Thánh Tổ không cách nào rời khỏi trang viên này nửa bước, cho nên khi hắn lựa chọn Koichi Yamaguchi, cũng không tiếc công huấn luyện đại lượng tử sĩ có thực lực cường đại cung cấp cho Koichi Yamaguchi sai sử.
Đây là vì cái gì? Bởi vì Koichi Yamaguchi khống chế tài phiệt Yamaguchi, có thể cung cấp tất cả vật liệu cần thiết trong trang viên, một khi Koichi Yamaguchi phát sinh vấn đề, trang viên cũng vì vậy cắt đứt nơi phát ra thu nhập... Chỉ dựa vào một đám mộc đầu nhân không cách nào rời khỏi trang viên, và những tử sĩ được huấn luyện giống như ngu đần, làm sao có thể thỏa mãn nhu cầu của trang viên?
Hiện tại, ngón tay nổ tung, đồ án thần bí chỉ có thể tạm thời dừng lại bảy bảy bốn mươi chín ngày, mà Koichi Yamaguchi chết đi, đối với Thánh Tổ mà nói mới là một loại khiêu khích lớn hơn, mặc dù hắn chỉ xem Koichi Yamaguchi là một tay sai trung thực, nhưng đánh chó cũng phải nhìn chủ nhân?
Huống chi nuôi một tên tay sai trung thành cũng phải đầu tư không ít thời gian và tinh lực, thời gian của hắn vô cùng quý giá, từng giây từng phút đều không thể bị tùy ý lãng phí.
Vì vậy, hắn nổi giận.
Khí tức âm lãnh bao phủ trên bầu trời trang viên, uy áp vô cùng từ trên bầu trời liên tục phát tiết, thanh âm rét lạnh của Thánh Tổ đột ngột vang lên:
- Tất cả thành viên Tinh Anh đường lập tức xuất động, tới Ginza Đông Kinh giết chết tên hỗn trướng dám khiêu khích uy nghiêm của bổn tôn.
Thanh âm vang lên, đồng thời từng đạo ý niệm ba động truyền vào trong đầu mười mấy thành viên Tinh Anh đường, trong nháy mắt bọn họ đã tập trung vào địa điểm xảy ra và khí tức của tên thần sử đã sát hại Koichi Yamaguchi.
Sau khi mười mấy tên tử sĩ Tinh Anh đường nhận được ý niệm của Thánh Tổ, lập tức thu thập những thứ cần thiết khi ra ngoài, sau khi chuẩn bị xong, hóa thành từng đạo tàn ảnh, mau chóng đuổi theo phương hướng bên ngoài trang viên, đám người đánh mất ý chí như bọn họ, thật ra chỉ là một đám xác chết không hồn mà thôi.
Sau khi những tử sĩ này lên đường, các huấn luyện viên mộc đầu nhân trong trang viên cũng lập tức rời khỏi vị trí của mình, bốn mươi chín ngày tiếp theo, bọn họ có thể tùy ý hoạt động trong trang viên.
Về phần địa điểm Thánh Tổ ẩn giấu trong trang viên... cũng là vị trí âm linh lực nồng nặc nhất, chính là ổ của hắn, cũng chính là địa huyệt thiên nhiên dưới nền đất trang viên.
...
- Chủ nhân, mảnh vỡ linh hồn của Koichi Yamaguchi đã sửa sang xong rồi.
Trải qua hơn mười phút, sau khi nhắm mắt sửa sang lại, tên thần sử cấp một mới đột ngột mở hai mắt ra, sắc mặt vui mừng, nặng nề gật đầu, khom lưng bẩm báo với Diệp Dương Thành:
- Bên trong có thứ chủ nhân muốn.
- Sao?
Nghe thấy tên thần sử cấp một bị trọng thương bẩm báo, Diệp Dương Thành vừa mới từ trên mặt đất đứng lên lập tức tựu chuyển dời ánh mắt đến trên người hắn, lên tiếng hỏi:
- Vậy Thánh Tổ rút cuộc là kẻ nào?
- À?
Sắc mặt vui mừng trên mặt thần sử nhất thời suy sụp, ngượng ngùng nói:
- Cái này... trong trí nhớ của Koichi Yamaguchi cũng không có tin tức xác thực.
Sau khi nói xong câu đó, hắn lập tức bổ sung:
- Nhưng thông qua trí nhớ linh hồn của hắn, tiểu bộc đã biết địa điểm Thánh Tổ ẩn giấu, hơn nữa cũng biết tình huống đại khái của địa điểm đó.
- Nói một chút đi.
Diệp Dương Thành như có điều suy nghĩ gật đầu, trong đôi mắt vẫn lóe ra nhiều tia sát ý băng hàn...
- Vâng... Chủ nhân.
Tên thần sử này lập tức khom người đáp ứng, nhưng ngay sau đó tựu hướng Diệp Dương Thành giải thích lên Thánh Tổ chỗ ở cái kia tấm trang viên tương quan tình huống, từ ban đầu hắn như thế nào liên hệ với Koichi Yamaguchi, đến Koichi Yamaguchi cũng cần phải trợ giúp hắn làm những thứ gì, cùng với trang viên trong ngoại đường, tinh anh đường, mộc đầu nhân huấn luyện viên vân vân, tất cả cũng đầu đuôi nói cho Diệp Dương Thành.
Một hơi nói ra tình huống đại khái của trang viên kia, tên thần sử mới lè lưỡi liếm liếm đôi môi, nói tiếp:
- Tên Thánh Tổ kia tựa hồ đã đặt chân ở trang viên từ rất sớm, chẳng qua không biết tại sao, hắn chưa bao giờ rời khỏi phạm vi trang viên, ngay cả tất cả mộc đầu nhân dưới tay hắn cũng bị hạn chế ở trong trang viên...
- Ừ?
Nhẫn nại lắng nghe tên thần sử đại khái giải thích tình huống Thánh Tổ một phen, tuy nói đã đạt được không ít tin tức, nhưng Diệp Dương Thành vẫn cảm giác hình như có gì đó không bình thường...
Nhẹ nhàng, nhíu mày cúi đầu suy tư chốc lát, hắn mới đột nhiên ngẩng đầu lên, hỏi:
- Như vậy, Koichi Yamaguchi tìm Chính Nhân Thiên Hoàng, cố gắng thông qua lực lượng của Thiên Hoàng nhất mạch tìm ta gây phiên phức, chuyện này là thế nào?
- Cái này...
Thần sử giơ tay lên có chút lúng túng gãi gãi đầu, nhỏ giọng nói:
- Tiểu bộc không phát hiện ra trí nhớ tương quan với chuyện này trong mảnh vỡ linh hồn của Koichi Yamaguchi...
- Tìm không được cũng không sao, trực tiếp bắt kẻ tự xưng là Thánh Tổ đó, không phải chân tướng rõ ràng rồi sao?
Diệp Dương Thành không câu chấp cười một tiếng, tiếp theo giơ tay lên chỉ tám hộ vệ vừa tiến vào phòng ngủ, còn đang cau mày tìm tòi, thản nhiên nói:
- Mấy tên này chính là tử sĩ của Tinh Anh đường?
Khi Diệp Dương Thành còn đang cúi đầu kiểm tra máu của Koichi Yamaguchi, tám hộ vệ canh giữ bên ngoài đã xông vào phòng ngủ của Koichi Yamaguchi, nhưng đoán chừng bởi vì đầu óc bọn hắn có vấn đề, chỉ nhận được mệnh lệnh xông vào, kết quả sau khi đi vào cũng bởi vì Koichi Yamaguchi bị kết giới của Diệp Dương Thành bao phủ, bọn họ chỉ dựa vào mắt căn bản không nhìn thấy bất kỳ thứ gì.
Cho nên, tám hộ vệ này lại bắt đầu đi tới đi lui, nhìn xung quanh cũng không phát hiện ra Diệp Dương Thành đang đứng gần bọn họ trong gang tấc. Bọn họ không quấy rầy đến Diệp Dương Thành, Diệp Dương Thành cũng thoải mái thanh nhàn, phối hợp cúi đầu tiếp tục tra tìm đầu mối có thể tồn tại trong máu của Koichi Yamaguchi.
Cũng trong không khí quỷ dị này, Diệp Dương Thành hoàn thành kiểm tra với máu của Koichi Yamaguchi, tên thần sử kia cũng sửa sang lại mảnh vỡ linh hồn của Koichi Yamaguchi lưu lại sau khi nổ tung. Thời gian lâu như vậy trôi qua, tám hộ vệ kia vẫn mò mẫm chuyển động...
← Ch. 0691 | Ch. 0693 → |