← Ch.0729 | Ch.0731 → |
Chỉ có điều hắn cũng không suy nghĩ nhiều, cầm lấy tờ giấy nhìn qua, sau đó thả tờ giấy xuống, trực tiếp rời khỏi văn phòng quỹ từ thiện Dương Thành, đi ô-tô trở về Thủy Tinh Hoa Uyển.
Cùng lúc đó, trong một căn phòng Vip của khách sạn Chính Hồng huyện Ôn Lạc, Lâm Đông Mai vẫn mặc đồng phục làm việc đang ngồi ngay ngắn trên ghế, vẻ mặt lộ ra vẻ vô cùng phức tạp, nhìn chăm chú vào một nam tử trung niên đang ngồi đối diện, giọng nói có vẻ tức giận:
- Vậy ngươi muốn thế nào?
- Chỉ muốn hẹn ngươi ra ngoài gặp mặt, ăn một bữa cơm, ôn lại chuyện cũ mà thôi, cần gì phải nóng giận như vậy?
Nam tử trung niên cười vô cùng ôn hòa, ít nhất nhìn từ ngoài mặt là như vậy. Hắn bưng ly rượu trước mặt, nhẹ nhàng đung đưa, mắt nhìn Lâm Đông Mai, phảng phất như không để ý hỏi:
- Nghe nói một năm qua, sự nghiệp của ngươi rất thành công.
- Chuyện này mắc mớ gì tới ngươi?
Lâm Đông Mai cắn răng nói:
- Chu Thành Bình, nếu như ngươi không nói tìm ta có chuyện gì, vậy bàn thức ăn này ngươi giữ lại tự ăn đi!
Lời này vừa dứt, Lâm Đông Mai cũng từ trên ghế trực tiếp đứng lên, không chút lưu luyến cầm chiếc túi của mình xoay người rời đi.
Nhưng Chu Thành Bình cũng không chút hoang mang, đặt ly rượu trong tay xuống, không vội không chậm mỉm cười giả tạo nói:
- Dù sao cũng là tình nhân cũ nhiều năm như vậy, không phải thời điểm vạn bất đắc dĩ ta cũng không muốn dùng sức mạnh với ngươi, nếu ngươi đã không biết thức thời như vậy... Hừ, động thủ đi!
Trong toilet căn phòng chạy ra bốn gã đại hán khôi ngô mặc đồ Tây đen, không đợi Lâm Đông Mai phục hồi tinh thần, bốn đại hán lập tức túm chặt lấy Lâm Đông Mai, ghì chặt trên tường, hơn nữa nhanh chóng móc ra băng dán đã chuẩn bị trước đó, định trói Lâm Đông Mai lại.
- Chu Thành Bình, ngươi rốt cuộc muốn làm gì?
Bị bốn gã đại hán khôi ngô ghì chặt trên tường không thể động đậy, Lâm Đông Mai không lộ ra thần sắc hoảng sợ, ngược lại mặt lạnh khiển trách:
- Ngươi có biết bây giờ ngươi đang làm gì hay không? Đây rõ ràng là bắt cóc!
- Bắt cóc thì bắt cóc, dù sao nói ngọt ngươi cũng không chịu phối hợp.
Nghe thấy Lâm Đông Mai giận dữ mắng mỏ, Chu Thành Bình cũng từ trên ghế đứng dậy, thuận tay quơ lấy cốc rượu trên bàn, vừa uống rượu vừa nói:
- Tính xấu của ngươi, lão tử đã sớm nhìn thấu rồi.
- Ngươi rốt cuộc muốn làm gì?
Lâm Đông Mai lẩm bẩm, tựa hồ từ trong giọng nói của Chu Thành Bình nghe được ý tứ gì đấy, nàng thoáng suy tư trong chốc lát, đột nhiên sắc mặt biến đổi, cả kinh nói:
- Ngươi... Chuyện của ngươi đã bại lộ rồi?
- Ơ, không ngờ cái đầu của ngươi còn có thể dùng.
Chu Thành Bình tựa hồ rất kinh ngạc nhìn Lâm Đông Mai, bất chợt phá lên cười ha ha:
- Sự việc đã bại lộ, ta đường đường là chủ tịch tập đoàn Hợp Thịnh, có thể có chuyện gì bại lộ? Ngươi suy nghĩ nhiều quá rồi.
- Ta...
Lâm Đông Mai hé miệng đang định nói chuyện, một đại hán bất chợt giơ tay đập xuống gáy nàng, trực tiếp đánh nàng ngất đi.
- Tay chân lanh lẹ một chút, đem người tới chỗ đó, sau đó gọi điện thoại cho ta.
Chu Thành Bình đưa mắt liếc nhìn Lâm Đông Mai đã bất tỉnh, cũng không tiếp tục ở lại trong phòng, sau khi dặn dò bốn tên đại hán khôi ngô, liền trực tiếp rời khỏi khách sạn.
Chu Thành Bình khẽ cúi đầu không để cho camera có thể thấy dung mạo của hắn, dọc theo đường đi vô cùng cẩn thận tránh né camera, cho đến khi rời khỏi khách sạn, hắn mới lẩm bẩm:
- Tên khốn khiếp kia rốt cuộc muốn làm gì?
Xây dựng Phù Không thần điện sơ cấp cấp một cần 140 vạn điểm thần nguyên, còn xây dựng Phù Không thần điện sơ cấp cấp hai cũng cần 320 vạn điểm thần nguyên. Đối với Diệp Dương Thành mà nói, Phù Không thần điện sơ cấp cấp một hiển nhiên đã không cách nào thỏa mãn yêu cầu của hắn đối với các hạng mục tài nguyên, chỉ có Phù Không thần điện sơ cấp cấp hai mới có thể thỏa mãn nhu cầu giai đoạn hiện tại của hắn.
Cho nên, Diệp Dương Thành căn bản sẽ không suy nghĩ đến Phù Không thần điện sơ cấp cấp một, mà trực tiếp tập trung vào Phù Không thần điện sơ cấp cấp hai.
- Xây dựng Phù Không thần điện sơ cấp cấp hai cần 320 vạn điểm thần nguyên, năm mươi tấn hoàng kim, ba mươi tấn bạc trắng, tám mỏ kim cương chất lượng tốt.
Sau khi chuyển dời những tài liệu ghi danh vào phòng khách nhà mình, sau đó thu vào không gian Cửu Tiêu, Diệp Dương Thành liền trực tiếp thi triển thuật di động xuất hiện trên một hòn đảo không người ở ở Thái Bình Dương, điều tra Cửu Tiêu Thần Cách chuẩn bị xây dựng Phù Không thần điện thuộc về mình.
Sau khi nhìn thấy đề kỳ xác nhận của Cửu Tiêu Thần Cách trong đầu mình, Diệp Dương Thành tự nhiên gật đầu, nói:
- Vâng!
- Xác nhận thành công, nghiệm chứng điều kiện xây dựng... Nghiệm chứng thành công, các điều kiện hoàn toàn phù hợp với tiêu chuẩn xây dựng, mời người nắm giữ Cửu Tiêu Thần Cách lựa chọn tài nguyên.
Cửu Tiêu Thần Cách nhanh chóng đưa ra đề kỳ kế tiếp, cũng chủ động rời khỏi thân thể Diệp Dương Thành, xuất hiện trên lòng bàn tay trái của hắn.
Nhìn Cửu Tiêu Thần Cách chủ động nhô ra, Diệp Dương Thành không cảm thấy quá có kinh ngạc, trong đầu chỉ lưu lại một loại kích động không cách nào dùng ngôn ngữ miêu tả mà thôi. Hắn đưa qua tay phải, nhẹ nhàng mở Cửu Tiêu Thần Cách ra, trực tiếp lật đến trang thứ mười hai, liền thấy được bản đồ khu vực quản lý hiện tại của hắn...
- Xin xác nhận địa điểm thu thập vàng.
Đợi sau khi Diệp Dương Thành mở ra Cửu Tiêu Thần Cách, trên tờ giấy liền xuất hiện đề kỳ đầu tiên của Cửu Tiêu Thần Cách, kêu Diệp Dương Thành lựa chọn địa điểm lấy hoàng kim.
- Hoàng kim sao?
Nhìn thấy đề kỳ đầu tiên này, Diệp Dương Thành giơ tay phải lên, tiện tay chỉ lên phía trái bản đồ, nói:
- Địa điểm lấy vàng, quáng mạch hoàng kim tỉnh Transvaal Nam Phi.
- Lựa chọn địa điểm lấy vàng thành công, mời lựa chọn địa điểm lấy bạc.
Rất nhanh, quáng mạch hoàng kim tỉnh Transvaal Nam Phi đã bị Cửu Tiêu Thần Cách dùng đường vẽ màu vàng nhốt lại, đối với quáng mạch này mà nói, năm mươi tấn hoàng kim cũng không tính là số lượng gì quá lớn.
Sợ là sợ một cái... Diệp Dương Thành hiện tại chỉ xây dựng Phù Không thần điện sơ cấp cấp hai, đợi sau này xây dựng trung cấp cấp hai, cho tới cao cấp cấp hai, còn cần bao nhiêu hoàng kim nữa? Năm trăm tấn? Năm ngàn tấn? Hay là... năm vạn đốn?
Rất hiển nhiên, hiện tại Diệp Dương Thành còn không suy nghĩ xa như vậy, nhìn lướt qua đề kỳ của Cửu Tiêu Thần Cách, hắn liền trực tiếp đưa tay chỉ hướng mỏ bạc Dukat xếp hạng thứ ba thế giới ở Nga:
- Chính là nó, cần dùng bao nhiêu lấy bấy nhiêu, chớ khách khí với nó!
Dù sao cũng là cướp đoạt vật liệu của những quốc gia khác, Diệp Dương Thành có thể không mang cảm giác chịu tội!
- Địa điểm lấy bạc lựa chọn thành công, mời lựa chọn tám mỏ kim cương.
Mỏ bạc được Cửu Tiêu Thần Cách dùng đường vẽ màu vàng vòng lên.
- Tám mỏ kim cương.
Diệp Dương Thành nheo mắt du tẩu trên địa đồ một lát, cuối cùng xác định địa điểm khai thác tám mỏ kim cương, đưa tay di động liên tục trên địa đồ, nói:
- Mỏ kim cương của Namibia, mỏ kim cương của Botswana, Tanzania...
Liên tiếp lựa chọn tám mỏ kim cương lớn nhất trong cảnh nội Nam Phi, Diệp Dương Thành hoàn toàn không đau lòng nói:
- Dù sao kim cương nhiều, có thể sử dụng bao nhiêu thì sử dụng!
Cửu Tiêu Thần Cách không trả lời yêu cầu của hắn, trung thực đánh dấu tám mỏ kim cương này, sau đó hiện ra đề kỳ:
- Tám mỏ kim cương đã lựa chọn xong, mời lựa chọn...
Cứ như vậy, Diệp Dương Thành nhẫn nại lựa chọn các địa điểm thu thập hoàng kim, bạc trắng, kim cương, gỗ...để thành lập Phù Không thần điện, trầm giọng nói:
- Bắt đầu xây dựng đi!
Diệp Dương Thành lựa chọn xây dựng Phù Không thần điện trong biển rộng mênh mông, theo lý mà nói không thể bị người ngoài nhìn thấy, nhưng nghĩ đến những vệ tinh trải rộng trong không gian, Diệp Dương Thành vẫn lựa chọn an toàn để đạt được mục đích, khoát tay lên, từng tảng lớn mây đen liền bắt đầu tạo thành, hoàn toàn che đậy chỗ này.
Cửu Tiêu Thần Cách tựa hồ cũng có cảm ứng với việc này, Diệp Dương Thành vừa hoàn thành công việc che đậy, nó lập tức có phản ứng...
- Ông!
Cửu Tiêu Thần Cách kịch liệt lay động, phát ra thanh âm ong ong, không đợi Diệp Dương Thành phục hồi tinh thần, cảm giác Cửu Tiêu Thần Cách trong cơ thể mình đột nhiên bạo tẩu, hóa thành vô số mảnh chất lỏng dọc theo huyết quản của mình hội tụ trên đỉnh đầu!
Diệp Dương Thành bị sợ hết hồn, nhưng không đợi hắn hiểu được biến cố này, liền cảm giác da đầu có chút ngứa ngáy, mơ hồ còn có cảm giác nhức mỏi.
- Đây... Đây là chuyện gì?
Lần đầu gặp phải tình huống như vậy, Diệp Dương Thành cả kinh có chút không nói ra lời, nhưng đúng vào lúc này, Cửu Tiêu Thần Cách xuất hiện trên đỉnh đầu hắn lại bá một tiếng, tự động hoá thành một bãi chất lỏng, hoàn toàn bao vây khắp người Diệp Dương Thành!
Từ đỉnh đầu đến chân, triệt để bị chất lỏng ngân sắc do Cửu Tiêu Thần Cách biến ảo ra bao trùm, sau đó, Diệp Dương Thành cũng không thi triển hành không thuật, hai chân bắt đầu chậm rãi rời khỏi mặt đất, bay về hướng mây đen giăng đầy trên không trung...
- Đây rốt cuộc là chuyện gì?
Lúc này, trong đầu Diệp Dương Thành cũng chỉ lưu lại một câu hỏi lớn như vậy, bởi vì hắn không có biện pháp há mồm ra, cũng không có biện pháp hoạt động thân thể, thậm chí... Cả đầu ngón tay cũng không thể nhúc nhích.
Nhưng, hắn lại có thể cảm nhận vô cùng rõ ràng, thân thể của mình phảng phất như không có trọng lực, càng lên cao, thậm chí dòng khí lưu trong quá trình bay lên cũng có thể cảm nhận vô cùng rõ ràng!
Đây là một loại trạng thái vô cùng ly kỳ, cũng là tình huống Diệp Dương Thành nghĩ đến nát óc cũng không thể giải thích. Cũng may hắn biết Cửu Tiêu Thần Cách sẽ không làm gì bất lợi với hắn, sau khi thử mấy lần cũng không thể khống chế thân thể của mình, cũng dứt khoát thả tâm thái, để mặc Cửu Tiêu Thần Cách khống chế thân thể của hắn, xuất hiện giữa không trung cách mặt biển chừng ba trăm mét.
Nếu như lúc này có người ngoài ở đây, tuyệt đối sẽ bị bộ dạng hiện tại của Diệp Dương Thành hù dọa kêu to một tiếng!
Trên người hắn cũng không phủ thêm bất kỳ khôi giáp nào, bao trùm mặt ngoài thân thể của hắn chỉ là một tầng chất lỏng ngân sắc rất mỏng mà thôi.
Nếu nhìn qua, người này làm gì còn dáng vẻ của người địa cầu? Đây rõ ràng là một người ngoài hành tinh không biết từ đâu rơi xuống địa cầu!
Còn bản thân Diệp Dương Thành cũng không thể nhìn rõ bộ dạng lúc này của mình, điều duy nhất hắn có thể cảm nhận được, hình như là...
Vào lúc này, hắn cảm giác mình vô cùng cường đại, căn bản không cần động thủ, chỉ cần thổi một cái là có thể khiến một tòa cao ốc sụp đổ.
Loại cảm giác cường đại này hoàn toàn vượt ra khỏi phạm vi hiểu biết của Diệp Dương Thành, nhưng nó... cũng khiến cho hắn cảm nhận rõ ràng được.
- Cái này... Chính là cảm giác vị thần sao?
Trong thất thần, Diệp Dương Thành âm thầm tự hỏi.
Đây là một loại cường đại không gì sánh kịp, nếu như không thể không khống chế thân thể của mình... , Diệp Dương Thành thậm chí không nghi ngờ, chỉ cần mình động động đầu ngón tay, là có thể dễ dàng nhổ tận gốc hòn đảo lúc trước, sau đó một hơi chuyển dời đến vị trí cách đó mấy ngàn dặm!
Diệp Dương Thành không biết tại sao mình lại có cảm giác như thế, hắn chỉ biết hiện tại mình cảm nhận được, đúng là một loại lực lượng tuyệt đối khống chế thiên địa! Loại lực lượng này không giống với linh lực, không giống với Cửu Tiêu lực, thậm chí ngay cả thần quyền cũng không thể bằng được.
Trong lúc hoảng hốt, hắn tựa hồ mơ hồ hiểu những lời Kreis Baer đã nói với hắn hôm đó, vị thần là tồn tại vượt xa tất cả, bởi vì vị thần nắm giữ toàn bộ lực lượng mạnh nhất của vũ trụ, cho nên, vị thần mới có thể dùng tư thái trên cao nhìn xuống nhân gian, mới có thể lấy danh vị thần, vĩnh sinh bất diệt!
Trước kia Diệp Dương Thành không cách nào hiểu được ý tứ của những lời này, bởi vì hắn không cảm thụ qua loại lực lượng tuyệt đối này, còn hiện tại... Mặc dù hắn biết loại lực lượng này không phải của hắn, nhưng hắn vô cùng hi vọng, có thể làm cho loại lực lượng này vĩnh viễn dừng lại trên người của hắn!
Lần đầu tiên, lần đầu tiên Diệp Dương Thành sinh ra cảm giác si mê với loại lực lượng này, bởi vì... cắm giác nắm trong tay thiên địa, quả thực làm cho người ta điên cuồng hơn bất cứ thứ gì khác.
Diệp Dương Thành không cách nào dùng ngôn ngữ miêu tả tâm tình lúc này của mình, hắn chỉ biết là, ở đáy lòng của hắn, có một thanh âm đang gầm thét, đang hô to:
- Lực lượng, đây mới thực sự là lực lượng!
- Công tác chuẩn bị xây dựng Phù Không thần điện sơ cấp cấp hai đã hoàn thành, sắp tiến vào giai đoạn xây dựng chính thức.
Trong đầu lại một lần nữa hiện ra đề kỳ thứ nhất của Cửu Tiêu Thần Cách, không đợi Diệp Dương Thành phục hồi tinh thần, Cửu Tiêu Thần Cách đã khống chế thân thể của hắn, trong giây lát khiến cho hắn mở rộng hai cánh tay!
- Ùng ùng...
Giữa thiên địa đột nhiên xuất hiện một trận oanh minh điếc tai, Diệp Dương Thành cảm giác được, có một luồng năng lượng thần bí đang bao trùm mặt ngoài thân thể của hắn, Cửu Tiêu Thần Cách liên tục truyền vào trong cơ thể hắn, sau đó lại liên tục được thả ra ngoài.
Tiếp theo hắn cảm thấy, có vật chất kim khí vàng óng ánh giống như một tòa núi bỗng nhiên xuất hiện trong tầm mắt của hắn, vừa nhìn thấy tòa vật chất kim khí này, trong lòng Diệp Dương Thành hơi chậm lại... Đây... Đây là hoàng kim?
Ngọn núi hoàng kim không nhiều không ít, chính là sức nặng năm mươi tấn, mà mỏ vàng cách chỗ Diệp Dương Thành đâu chỉ xa ngàn dặm? Năm mươi tấn hoàng kim, hơn mấy vạn cây số, lại có thể dễ dàng được hắn chuyển đến trước mắt mình?
Đây là một chuyện vô cùng ly kỳ, nhưng Diệp Dương Thành thông qua quá trình hấp thu và buông thả năng lượng trước đó, loáng thoáng nắm chắc được một số điểm mấu chốt. Trực giác nói cho hắn biết, quá trình hấp thu và buông thả năng lượng lúc trước, có lẽ là một loại quá trình buông thả tương tự pháp thuật dời non lấp biển!
← Ch. 0729 | Ch. 0731 → |