← Ch.0858 | Ch.0860 → |
... Lướt qua những chức năng khác không đề cập tới, chỉ riêng nguyên vật liệu xây dựng Phù Không thần điện, cũng đủ khiến cho toàn thế giới rung động, bởi vì đây chính là thần điện, là chỗ ở thuộc về vị thần...
Ngọn lửa vô hình có nhiệt độ cao dọa người lại hiện thân, sau khi phân cách hai tòa kim sơn vô cùng khổng lồ thành hơn hai mươi đống nhỏ, ngọn lửa vô hình liền bắt đầu tiến hành chiết xuất, tinh luyện.
Cuối cùng xuất hiện trước mặt Diệp Dương Thành, chính là tử tinh kim cũng có chút trân quý trong vũ trụ.
Chỉ có điều lần này tổng số vàng xuất hiện ít hơn lần trước, phần lớn là vàng sau khi bị chiết xuất được trực tiếp lợi dụng.
Xử lý xong vàng, tiếp theo chính là xử lý núi bạc, núi hột xoàn, núi ngọc, vật liệu gỗ.
So với lần trước, lần này động tác càng thêm kinh người, Cửu Tiêu Thần Cách lại dung hợp một núi hột xoàn và núi ngọc với nhau, trực tiếp chuyển đổi thành một bãi chất lỏng màu sắc rực rỡ.
Giống như kéo tơ, sợi tơ rút ra từ trong bãi chất lỏng này dùng tốc độ làm người ta chắc lưỡi hít hà quấn quanh lên vật liệu gỗ, cuối cùng bày biện ra là một tác phẩm nghệ thuật tinh mỹ tuyệt luân.
Nhưng cái này còn chưa tính xong, xử lý xong những vật liệu gỗ này, số chất lỏng còn lại bắt đầu vẽ phác thảo lên vật liệu gỗ còn lại những hiệu quả nghệ thuật mê người.
Sau hơn năm giờ, công việc xử lý nguyên vật liệu, gia công kiến trúc vốn có mới xem là hoàn thành.
Nhìn từng cây cột gỗ, trụ ngọc tinh xảo, tuyệt mỹ, mái ngói cho tới sàn nhà đều được làm bằng ngọc.
Diệp Dương Thành hít một hơi thật sâu, lẳng lặng chờ đợi Phù Không thần điện sơ cấp cấp ba cuối cùng thành hình.
Lần trước là kích động vạn phần, lần này trấn định hơn rất nhiều.
Cho dù Diệp Dương Thành biết những thứ trước mắt đều là trân bảo khiến thế giới kinh thế hãi tục, nhưng những trân bảo này đều được hắn dùng để xây dựng Phù Không thần điện, hắn cũng trở nên bình tĩnh hơn.
Bởi vì bề ngoài xa hoa của Phù Không thần điện chỉ là thứ yếu, mấu chốt vẫn là các loại chức năng thần kỳ của Phù Không thần điện.
Những chức năng thần kỳ làm người ta kinh ngạc này, chính là lá bài tẩy lớn nhất của Diệp Dương Thành nghênh chiến đại quân quỷ vật.
Hai cánh tay dưới sự khống chế của Cửu Tiêu Thần Cách tùy ý bay múa, từng mảnh mái ngói bằng ngọc tinh mỹ tuyệt luân đứng xếp hàng phóng lên cao. Diệp Dương Thành vốn tưởng rằng lần này thăng cấp chẳng qua là tiến hành xây rộng hơn trên cơ sở vốn có của Phù Không thần điện sơ cấp cấp hai, nhưng rất nhanh hắn biết mình đã sai lầm.
Sau khi Phù Không thần điện sơ cấp cấp hai hoàn thành tu sửa, trang điểm, động thực vật sinh sống, trưởng thành trong Phù Không thần điện cũng bị di chuyển tức thời lên trời cao, cùng lúc đó, cả tòa Phù Không thần điện sơ cấp cấp hai bắt đầu toàn diện sụp đổ.
Từng tòa đình đài lầu các tinh mỹ trong nháy mắt rơi lả tả thành nguyên vật liệu đầy đất, ngay cả Hoa Hạ thần điện hùng vĩ dị thường cũng trong phút chốc sụp đổ, hỗn hợp lại với tài liệu mới vừa chế luyện.
Cả quá trình hóa giải chỉ kéo dài không tới ba phút, Phù Không thần điện lớn như thế đã biến thành từng đống nguyên liệu, một lần nữa khôi phục diện mạo như trước.
Cho đến lúc này, Cửu Tiêu Thần Cách mới chính thức bắt đầu thăng cấp xây dựng Phù Không thần điện sơ cấp cấp ba.
Mái ngói bằng ngọc đã sớm xuất hiện trên đỉnh đầu bắt đầu dựa theo phân công bất đồng tiến hành sắp hàng, ngọc trụ, cột gỗ đã chuẩn bị kỹ càng ban đầu cũng đồng dạng căn cứ vào tác dụng khác nhau tiến hành xây dựng dàn giáo đại khái.
Từng mảnh sàn nhà bằng ngọc, bằng gỗ chồng lên như núi lần lượt thay đổi, từ không trung rơi xuống, trong nháy mắt tổ hợp thành một khối mặt bằng khổng lồ, diện tích to lớn, quả thực khiến cho Diệp Dương Thành há mồm kinh ngạc.
Từng đình đài lầu các vô cùng tinh mỹ đột ngột từ mặt đất mọc lên, khiến khu vực vốn vắng vẻ nhất thời trở nên rực rỡ. Dưới cái nhìn chăm chú của Diệp Dương Thành, Phù Không thần điện sơ cấp cấp ba có diện tích gần mười cây số vuông, tương đương với một trăm ngàn thước vuông dùng một loại tốc độ làm người ta khó có thể tin được lắp ráp lại.
Đúng vậy, cái này căn bản là lắp ráp thần điện, chứ không phải xây dựng thần điện.
Tám mươi mốt ngọc trụ khổng lồ to hơn mười lần trước đó rải rác rơi xuống vị trí của mình trong Phù Không thần điện, từng đợt ánh sáng ngọc mê người từ trên ngọc trụ phát ra, tiếp theo từ đỉnh ngọc trụ bắn ra từng đạo cột sáng tráng kiện, hội tụ đến vị trí chính giữa Phù Không thần điện, tạo thành một cây cột sáng khổng lồ.
Sau khi cột sáng thô to này thành hình, dần dần khuếch tán ra hai bên, cuối cùng xâu chuỗi lại cùng nhau, biến thành một màn sáng khổng lồ, bao phủ cả tòa Phù Không thần điện.
Lúc này, ở vị trí chính giữa sáng lên một trận bạch quang mông lung, số tài liệu còn lại theo từng nhóm phóng lên cao, không tới một phút sau, một tòa cung điện hùng vĩ tráng quan xuất hiện trên bãi đất trống.
Cả tòa cung điện chạm khắc ngọc bích, vô cùng xa hoa, chiếm diện tích một cây số vuông, tương đương với mười phần trăm của cả tòa Phù Không thần điện.
Khi Diệp Dương Thành đang bị tòa cung điện làm cho chấn động, một pho tượng khổng lồ do ngọc thạch tạo thành, cao gần 136 thước từ trên trời giáng xuống, chỉ nghe được một tiếng ầm, đã thấy rơi xuống phía trước cung điện.
Pho tượng khổng lồ này dĩ nhiên là chạm khắc chủ nhân của tòa Phù Không thần điện là Diệp Dương Thành, cả pho tượng toát ra khí thế vô cùng hào hùng, trang nghiêm, tôn quý...
Bất luận từ vị trí nào của Phù Không thần điện, chỉ cần ngẩng đầu nhìn về trung tâm, là có thể dễ dàng phát hiện ra tồn tại của pho tượng này, đồng thời đây cũng là nơi chứa đựng nguyện lực của tòa Phù Không thần điện.
Cho đến lúc này, công việc mở rộng thăng cấp tòa Phù Không thần điện sơ cấp cấp ba mới xem như viên mãn hoàn thành, tòa Phù Không thần điện vốn chiếm diện tích một cây số vuông biến thành mười cây số vuông.
Vô số đình đài lầu các và mây mù dâng lên cao, khiến cho cả tòa Phù Không thần điện nhìn qua thoáng như thiên đình trong truyền thuyết dân gian, hoặc là nói như... tiên cảnh.
- Phù Không thần điện sơ cấp cấp ba hoàn thành thăng cấp mở rộng.
Đề kỳ thứ nhất của Cửu Tiêu Thần Cách tức thời xuất hiện trong đầu Diệp Dương Thành, chỉ chốc lát sau, chất lỏng bao trùm mặt ngoài thân thể Diệp Dương Thành chui vào trong tế bào, thông qua gân mạch, mạch máu trở lại vị trí trái tim, một lần nữa hội tụ thành hình dạng quyển sách.
Từng có kinh nghiệm lần trước, lần này Diệp Dương Thành không đi hô phong hoán vũ xác minh sự cường đại của mình, hắn lấy tốc độ nhanh nhất thu hồi những động thực vật trên không trung vào trong Phù Không thần điện, nhưng lúc này số lượng động thực vật vốn đông đúc trước đó bỗng chốc lộ ra vẻ vô cùng thưa thớt, có chút cảm giác chẳng ra gì.
Nhưng đối với tình hình này, Diệp Dương Thành cũng không để trong lòng, sau khi tìm hiểu một chút chức năng chủ yếu của Phù Không thần điện sơ cấp cấp ba, hắn liền chui vào trong Hoa Hạ thần điện, nhìn bảo tọa càng thêm xa hoa, có chút buồn cười lắc đầu, lắc người ngồi lên.
Triệu hồi ra Càn Khôn Tu Di kính ra trung tâm Hoa Hạ thần điện, Diệp Dương Thành đắm chìm trong tìm hiểu, học tập và ứng dụng các loại chức năng của tòa Phù Không thần điện sơ cấp cấp ba.
Lúc này này, trong một tòa nhà ở tỉnh Thiểm Tây, Chương Tiến Dược mới vừa trở về hôm qua đã thu thập xong balo của mình, tiến vào phòng làm việc của Uông Minh Tuyền.
- Thời gian không sai biệt lắm, đi thôi.
Nhìn Uông Minh Tuyền giống như đã thu thập xong hành lý, chuẩn bị cùng hắn tiến vào khu rừng, trên mặt Chương Tiến Dược lộ ra nụ cười, nói:
- Ta cảm giác hôm nay rất trọng yếu với chúng ta.
- Ta cũng cảm thấy như vậy.
Uông Minh Tuyền nhanh chóng đeo hành lý, vẻ mặt phấn khởi gật đầu:
- Có một loại cảm giác rất huyền diệu, giống như là... tính mạng của mình sắp thăng hoa.
- Có lẽ, chúng ta sắp đạt tới yêu cầu của Thần Tôn.
Chương Tiến Dược nhếch nhếch miệng, vẻ hưng phấn giữa hai đầu lông mày tựa hồ khó có thể che giấu. Kể từ khi nhận được đề điểm Tu Di ảo cảnh của Diệp Dương Thành, hắn và Uông Minh Tuyền không còn hoài nghi Ngự Long Thần Tôn có tồn tại thật hay không.
Cũng chính từ hôm đó, chấp niệm trong lòng hai người bọn họ cũng từ từ trở nên sâu sắc, rốt cục trong lễ bái thường ngày sáng sớm hôm qua, bọn họ không giải thích được có một loại cảm giác tim đập thình thịch, giống như có chuyện tốt gì phủ xuống.
Cho nên, hai người vừa thương lượng, vừa suy nghĩ, lúc này liền quyết định tiến vào khu rừng, đến bia ngọc thạch tiến hành lễ bái thành kính nhất, hy vọng có thể thông qua phương thức này đạt tới mục tiêu Diệp Dương Thành định ra cho hai người bọn họ.
Lúc này thời gian đã là hơn bốn giờ chiều, cách đêm tối phủ xuống cũng chỉ còn lại mấy giờ. Nhưng tinh khí thần của hai người bọn họ vô cùng dư thừa, sau khi nhìn nhau cười một tiếng, cùng đeo bọc hành lý rời khỏi phòng làm việc của Uông Minh Tuyền.
Dưới cái nhìn chăm chú kinh ngạc của không ít đồng nghiệp, hai người đi bộ xuống cầu thang, cũng bỏ qua chiếc xe việt dã hay dùng tiến vào sa mạc, sau khi phân biệt phương hướng liền trực tiếp đi bộ.
Đây là một lần hành hương, cũng là lần đầu tiên Diệp Dương Thành chân chính nhận được tín đồ hành hương trên ý nghĩa.
Chương Tiến Dược và Uông Minh Tuyền hóa thân thành tín đồ cuồng nhiệt, dùng phương thức đi bộ chậm chạp nhích tới gần rừng cây dương phía xa hơn trăm cây số.
Sau khi hai người lên đường ước chừng một giờ, trong Hoa Hạ thần điện Diệp Dương Thành cũng thông qua Càn Khôn Tu Di kính đại khái biết được các loại chức năng của Phù Không thần điện sơ cấp cấp ba.
Điều duy nhất khiến cho hắn không giải thích được chính là, trong Càn Khôn Tu Di kính cũng không có bất kỳ miêu tả nào về mười tám trấn điện thần kính, cho nên Diệp Dương Thành đến nay vẫn chưa hiểu rõ được về mười tám trấn điện thần kính này.
Ngoại trừ quang minh kính từng xuất hiện một lần, còn lại mười bảy mặt trấn điện thần kính có những chức năng gì? Mục đích tồn tại của chúng là cái gì? Không giải thích được, hoàn toàn không giải thích được.
Nếu không hiểu nổi, vậy thì tạm thời không thèm nghĩ tới nữa, có lẽ trong tương lai không lâu có thể biết được.
Diệp Dương Thành khẽ mỉm cười, phất tay một cái, tản đi Càn Khôn Tu Di kính. Sau đó hai tay thả lỏng phía sau, từ trên bảo tọa chậm rãi đứng dậy.
Ánh mắt quét qua Hoa Hạ thần điện to lớn hơn, trang nghiêm hơn, nhưng cũng trống rỗng hơn, ý niệm trong đầu bắt đầu nghĩ về mấy chuyện mình cần hoàn thành.
Chuyện đầu tiên, dĩ nhiên là hoàn thành công việc của thánh địa Cửu Tiêu thần điện, thánh địa ứng nên xuất hiện ở vị trí nào, trong đầu Diệp Dương Thành đã có tính toán.
Nói cách khác, tiếp theo hắn sẽ đi lo liệu công việc của thánh địa, mau sớm ổn định Cửu Tiêu thần điện, trước khi đại quân quỷ vật đột kích, hết sức bồi dưỡng đại lượng tu sĩ, chủ trì, chuẩn bị cho đại chiến sắp tới.
Mặc dù không biết thực lực của tu sĩ, chủ trì rút cuộc như thế nào, nhưng tóm lại méo mó có còn hơn không, có thêm một phần thực lực là có thêm một phần bảo đảm, có thêm một phần an toàn.
Ngoại trừ vấn đề của Cửu Tiêu thần điện, chuyện thứ hai chắc chắn chính là công việc mở rộng đội ngũ thần sử, khối công việc này cũng cần đại lượng linh lực mới có thể làm được, nhưng công việc xây dựng thánh địa, thần miếu cũng cần tiêu hao linh lực.
Chỉ dựa vào linh lực có được bây giờ của Diệp Dương Thành, sợ rằng không cách nào gánh chịu được xây cất có kích thước lớn như thế, cho nên trong hai chuyện này, Diệp Dương Thành quyết đoán lựa chọn thành lập Cửu Tiêu thần điện trước, sau khi đợi Phù Không thần điện hội tụ đại lượng nguyện lực và chuyển hóa ra càng nhiều thần nguyên, lại đi mở rộng đội ngũ thần sử.
Nhưng nếu điều kiện cho phép, đại quân sinh vật ngủ đông lâu như vậy, cũng nên đổi lại thân phận xuất hiện trong mắt thế nhân rồi.
Đây là một lần kinh biến, sau lần đại biến này, diện mạo của địa cầu sẽ sáng rực lên.
Bất luận cuối cùng là Diệp Dương Thành lấy được thắng lợi, hay là trăm vạn quỷ quân địa phủ thế tới hung hăng tăng thêm một bậc, bố cục hiện nay của Địa Cầu cũng sẽ phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Mà thường thường dưới tình huống bố cục rung chuyển, con người mất đi cảm giác an toàn mới có thể càng thêm thành kính, nói không chừng, đây cũng là một lần cơ hội của Cửu Tiêu thần điện.
Chẳng qua Diệp Dương Thành không nắm chắc, hắn căn bản chưa từng gặp cuộc chiến tranh nào có kích thước lớn như thế, thực lực cũng cường đại hơn trước, hơn nữa quỷ hồn từ trong địa phủ trốn ra, căn bản không chiếm được nửa điểm đề kỳ trong Cửu Tiêu Thần Cách...
- Bất luận kết cục như thế nào, quá trình nhất định thảm thiết.
Ánh mắt từ từ trở nên ngưng trọng, Diệp Dương Thành nhẹ hít vào một hơi, sau đó biến mất trong Hoa Hạ thần điện.
Chương Tiến Dược cùng Uông Minh Tuyền đi bộ một ngày một đêm, đợi đến khi hai người bọn họ xuất hiện phía trước tấm bia ngọc thạch, thống khổ cuốn tới suýt nữa khiến cho hai người bọn họ trực tiếp bất tỉnh.
- Rốt cục cũng đến rồi.
Cố nén thống khổ ngửa đầu nhìn về phía tấm bia ngọc thạch, trên mặt Chương Tiến Dược lộ ra nụ cười hết sức cứng ngắc, phù phù một tiếng quỳ xuống phía trước tấm bia ngọc thạch.
Chú ý tới cử động của Chương Tiến Dược, lúc này Uông Minh Tuyền cũng cố nén vọng động nằm xuống ngủ, cùng quỳ xuống với Chương Tiến Dược, dáng vóc thành kính khép lại hai mắt.
Con đường hơn một trăm cây số khó khăn đã tôi luyện thân thể của bọn hắn, đối với chuyện Diệp Dương Thành biến thành Ngự Long Thần Tôn, sâu trong nội tâm cũng có thêm mấy phần tín ngưỡng.
Kể từ lần trước khi Diệp Dương Thành lợi dụng Tu Di ảo cảnh chứng thật tồn tại của Ngự Long Thần Tôn đối với bọn họ, nguyện lực cống hiến mỗi ngày của hai người bọn họ đã đạt đến tám giờ, còn lần này đi bộ hành hương khó khăn, khiến cho Chương Tiến Dược và Uông Minh Tuyền rốt cục đột phá được tầng bình chướng cuối cùng, đạt đến độ cao mỗi ngày mười bốn giờ.
Quỳ gối trước tấm bia ngọc thạch lễ bái, cả quá trình thậm chí không kéo dài tới hai phút, hai người liền một trước một sau đánh mất ý thức, bất tỉnh trước tấm bia ngọc thạch khổng lồ...
← Ch. 0858 | Ch. 0860 → |