← Ch.0883 | Ch.0885 → |
Thần Tiêu Giáo hoàng: tạm thời chưa có Thanh Tiêu trưởng lão: tạm thời chưa có Bích Tiêu trưởng lão: tạm thời chưa có Đan Tiêu trưởng lão: tạm thời chưa có Cảnh Tiêu trưởng lão: tạm thời chưa có Ngọc Tiêu trưởng lão: tạm thời chưa có Lang Tiêu chủ trì: 339 tên tử tiêu tu sĩ: 1867 tên thái tiêu đệ tử: 638849622 điểm nguyện lực, tích súc trong thành địa: 1766558002
- Hiệu suất rất nhanh!
Nhìn thấy số liệu này, Diệp Dương Thành cười to.
Số tín đồ vượt qua sáu trăm triệu, đạt tới sáu trăm triệu ba trăm tán mươi ngàn người, có thể nói đã chiếm cứ một phần mười nhân loại, tin tưởng theo thời gian qua đi, tỉ lệ này sẽ mở rộng ra, sẽ biến thành căn cứ hậu phương của Diệp Dương Thành.
Hơn nữa số lượng thái tiêu đệ tử đã hơn một ngàn tám trăm tên, cũng có ý nghĩa...
- Trong vòng một ngày xây xong một ngàn tám trăm sáu mươi bảy tòa thần cấp một miếu, cộng thêm lúc trước có ba trăm chín mươi chín tòa, không sai biệt lắm có thể bao trùm Tích Giang, Giang Tô, Thượng Hải hai tỉnh một thành phố, nhân khẩu vượt qua một trăm triệu.
Diệp Dương Thành ánh mắt sáng lên.
Bình tĩnh cảm xúc, hắn thuận tay ấn mở danh sách chủ trì, sau khi xem xét thì hắn cả kinh ngảy dựng lên, thần sắc trên mặt vừa mừng vừa sợ.
Danh sách chủ trì thường ngày, xếp hạng phía trước nhất tất nhiên là Uông Minh Tuyền cùng Chương Tiến Dược hai người này, dù sao cũng là người đầu nhập sớm nhất, có ưu thế từ sớm cho nên khó có người nào dao động được.
Vốn dựa theo ý định trong lòng Diệp Dương Thành chỉ chuẩn bị bồi dưỡng hai người này, mau chóng từ hai người này lựa ra người thích hợp nhất trực tiếp đề bạt làm Thần Tiêu giáo hoàng.
Dù sao Cửu Tiêu Thần Điện đã thành lập, thần miếu cũng đã sớm mở ra, dù sao tông giáo cũng phải có một người đứng ra làm chủ a? Cũng không thể để Diệp Dương Thành tự mình đứng ra làm việc, phải biết rằng tu kiến thần miếu cần rất nhiều linh lực, nhưng nếu như giao cho các tín đồ trùng kiến thì có thể giảm đi rất nhiều linh lực cho Diệp Dương Thành.
Nhưng mà thần miếu sau khi tu kiến lại có công năng thu thập nguyện lực, cần có một Thanh Tiêu trưởng lão là tín đồ thành kính cầu xin, lấy liên lạc với Phù Không Thần Điện.
Nói cho đúng hơn, Cửu Tiêu Thần Điện căn cơ là có, nhưng tín đồ cao tầng thì một nghèo hai trắng, đừng nói là Thần Tiêu giáo hoàng, cho dù là Đan Tiêu trưởng lão cũng không có.
Thì ra Diệp Dương Thành còn đang suy nghĩ, có nên chọn ra vài thiên tài đào tạo một phen, không nghĩ tới sau khi xem danh sách thì hắn lại vừa mừng vừa sợ.
Bởi vì Chương Tiến Dược, Uông Minh Tuyền đã lui xuống vị trí thứ hai, thứ ba, mà vị trí thứ nhất chính là một cái tên lạ lẫm.
Nhìn thấy cái tên lạ lẫm, Diệp Dương Thành thở sâu, thuận tay điểm vào tư liệu của người này: Trương Hiểu Phi, nam, hai mươi sáu tuổi, trước mắt cống hiến nguyện lực mỗi ngày bảy mươi chín điểm, thân cao một mét bảy chín, thể trọng sáu mươi bốn cân, nguyên quán Hoa Hạ Thần Quốc Tích Giang thành phố Cù Hằng trấn Hồ Trần, trong nhà có mẹ già khỏe mạnh, có ba chị em, dưới có hai con cháu.
Trước mắt chủ trì thần miếu cấp một của trấn Hồ Trần thành phố Cù Hằng, đã nắm giữ toàn bộ thần thuật cấp một, toàn bộ thần thuật cấp hai, hai chủng thần thuật cấp ba là tam cấp trị liệu thuật, tam cấp điều khiển thuật.
- Người khởi đầu chậm đã bắt đầu phát lực rồi, những kẻ tới sau hiện tại đã có biểu hiện rõ ràng.
Nhìn qua tư liệu của Trương Hiểu Phi, Diệp Dương Thành âm thầm trầm ngâm:
- Đa số các Lang Tiêu chủ trì mỗi ngày chỉ cống hiến hai ba mươi điểm nguyện lực, hắn lại đạt tới bảy mươi chín điểm...
Một người tại Hoa Hạ trong thần điện trầm ngâm thật lâu, Diệp Dương Thành thở dài một hơi, ngẩng đầu lên nói ra:
- Dong Dong, ngươi lập tức đi thành phố Cù Hằng trấn Hồ Trần thần miếu cấp một, ngươi đi điều tra Lang Tiêu chủ trì Trương Hiểu Phi thật kỹ càng sau đó báo cáo lại cho ta biết.
- Vâng, chủ nhân.
Triệu Dong Dong khoanh chân ngồi dưới đài cao lập tức đi bước dài, đi tới trước Diệp Dương Thành hạ thấp người hành lễ sau đó quay người rời đi.
Sau khi Triệu Dong Dong rời khỏi, Diệp Dương Thành cũng không có dừng xem xét danh sách, hắn lại tra xét tiếp, ngay cả tư liệu của Chương Tiến Dược cùng Uông Minh Tuyền cũng không buông tha.
Có thể nghĩ, hiện tại Diệp Dương đã cầu hiền như khát nước...
Sau khi qua nửa canh giờ, Triệu Dong Dong rốt cục trở lại Hoa Hạ Thần Điện, trên mặt mang theo vẻ giận dữ, tiến vào đại điện báo cáo Diệp Dương Thành:
- Chủ nhân, hắn quả thực khinh người quá đáng!
- À?
Diệp Dương Thành đang ngồi trên bảo tọa suy tư bị Triệu Dong Dong nói câu đầu tiên khi đi vào làm giật mình, bình tĩnh cảm xúc sau đó cười hỏi:
- Xảy ra chuyện gì mà tức giận như vậy?
Nhưng trong lòng thì thầm nghĩ, chẳng lẽ là Trương Hiểu Phi tuy nguyện lực dồi dào, trên thực tế là hỗn trướng tội ác tày trời? Phải biết rằng, Cửu Tiêu Thần Điện mở rộng với thế nhân, cũng mặc kệ ngươi là cùng hung cực ác hay là lưu manh, chỉ cần ngươi tin vào Ngự Long thần tôn, như vậy có thể trở thành tín đồ Cửu Tiêu Thần Điện.
Tuy Cửu Tiêu Thần Điện hôm nay thế đại, nhưng Diệp Dương Thành không cho phép nhân viên Cửu Tiêu Thần Điện làm xằng làm bậy, cho nên hắn cường hóa kim điêu cho tới các thần điện cũng có ý dò xét.
Ý niệm này hiện ra trong đầu của hắn đã bị Diệp Dương Thành trực tiếp đè xuống, bởi vì nếu như Trương Hiểu Phi thật sự làm xằng làm bậy tới bây giờ, sợ là kim điêu trong thần miếu đã sớm thông báo cho hắn rồi.
Quả nhiên nghe được Diệp Dương Thành hỏi thăm thì Triệu Dong Dong tức giận nói ra:
- Cũng không phải Trương Hiểu Phi kia khinh người quá đáng, mà là biểu ca của hắn...
Theo Triệu Dong Dong tự thuật, Diệp Dương Thành nhanh chóng hiểu rõ chân tướng.
Thì ra Trương Hiểu Phi xác thực đúng là tín đồ của Cửu Tiêu Thần Điện, điểm này từ nguyện lực hắn tỏa ra mỗi ngày là có thể nhìn rõ ràng.
Hắn thờ phụng Cửu Tiêu Thần Điện là vào lúc mẹ của hắn bị bệnh nặng, lúc ấy nghe đồn trấn Bảo Kình có thần tích hàng lâm, với tư cách một người vô thần, đối mặt với mẹ bệnh nặng nên cuống tay cuống chân, hắn ôm tâm tình thử thời vận tới trấn Bảo Kình, vừa vặn gia nhập vào lớp thần tích cuối cùng.
Kết quả mẹ của hắn đang bệnh nặng có thể đứng lên đi lại, cảnh này làm cho Trương Hiểu Phi cả kinh, ngày hôm sau hắn từ một người vô thần đã biến thành tín đồ thành kính.
Sau khi trở về nhà hắn lập tức tải các hình ảnh trên mạng cầu nguyện, thành kính hơn ai hết.
Bởi vậy có thể xác định hắn là hiếu tử, hơn nữa còn vô cùng hiếu thuận.
Nhưng mà từ lúc nguyện lực của hắn vượt qua mười điểm, bị thần sứ dưới trướng Diệp Dương Thành tiếp đi tu hành thần thuật, tin tức này một khi truyền ra lập tức làm cho người Trương gia chấn động.
Lúc ấy mẹ của Trương Hiểu Phi bệnh nặng tại giường, thân thích Trương gia cũng giúp đỡ không ít, xuất tiền xuất lực cũng làm không ít, mắt thấy Trương Hiểu Phi có tiền đồ, thân thích tìm tới cửa là đương nhiên.
Kết quả chờ tới lúc Trương Hiểu Phi đảm nhiệm chức Lang Tiêu chủ trì của trấn Hồ Trần, khi vừa về nhà bị các thân thích làm đầu trướng não váng, không biết nên đáp lại thế nào.
Thật vất vả nhịn đến sáng sớm hôm sau, lập tức mang người nhà đi đảm nhiệm chức vụ, hắn đi lần này làm cho các thân thích bất mãn mãnh liệt, xế chiều hôm đó xe tải đã đi tới trấn Hồ Trần, làm rõ chuyện hỗ trợ Trương Hiểu Phi.
Cái gì biểu ca biểu tỷ chị dâu biểu muội, có thể an bài tiến vào trong Cửu Tiêu Thần Điện làm các công việc tốt... Trên thực tế Cửu Tiêu Thần Điện quật khởi cũng là vì thần sứ phủ thêm một lớp áo quý giá, Trương Hiểu Phi tới trấn Hồ Trần đảm nhiệm chức vụ một ngày, các quan chức của trấn Hồ Trần nhanh chóng tới bắt liên lạc và chào hỏi.
Cho nên nếu như Trương Hiểu Phi thực nguyện ý thiên vị, an bày các thân thích trong nhà tìm được công việc tốt cũng không khó, các quan chức ở trấn chắc chắn cho hắn mặt mũi.
Hắn thật sự an bài công việc cho bọn họ, nhưng làm cho người ta không biết nên khóc hay cười là, hắn mặc dù là Lang Tiêu chủ trì, lôi kéo một đám thân thích bạn bè cùng lứa đi ra đường, đi loạn một vòng và an bài các chức vụ phục vụ.
Bởi như vậy các thân thích Trương gia không thích, càng mắng to Trưng Hiểu Phi, cuối cùng khai ra ba yêu cầu đơn giản về công việc: nhẹ nhõm, tùy ý, tiền lương cao.
Trương Hiểu Phi tự nhiên không đáp ứng, các thân thích lúc này lập tức trở mặt.
Thời điểm Triệu Dong Dong đi qua, đúng lúc nhìn thấy một biểu ca của Trương Hiểu Phi xâm nhập thần miếu kéo cổ áo Trương Hiểu Phi chửi mắng không ngớt, nói hắn vong ân phụ nghĩa, nói hắn lang tâm cẩu phế...
Nhân viên thần chức là cái gì? Nhân viên thần chức là tín đồ của Diệp Dương Thành, cũng là một bộ phận trọng yếu của Cửu Tiêu Thần Điện! Với tư cách thần sứ của Diệp Dương Thành, đại biểu cho mặt mũi của hắn, Trương Hiểu Phi cũng giống như Triệu Dong Dong, đều là người của Diệp Dương Thành.
Nhìn thấy Trương Hiểu Phi bị biểu ca mắng máu chó xối đầu, nghe tên biểu ca kia đưa ra yêu cầu, Triệu Dong Dong tự nhiên là tâm hướng về Trương Hiểu Phi, nếu không phải nhớ tới Diệp Dương Thành thì nàng đã không nhịn được nhảy ra quát tháo.
Nhưng mà khi Diệp Dương Thành nghe xong những lời này, hắn lại hiểu điểm khó xử của Trương Hiểu Phi, cũng tìm ra một cái tệ nạn.
Hắn cười cười sau đó nói với Triệu Dong Dong:
- Không có gì phải tức giận, đây là chuyện bình thường!
Đừng nói là những thân thích Trương gia từng có ân với gia đình Trương Hiểu Phi, cho dù không có ân huệ, dựa vào chút huyết thống với Trương Hiểu Phi cũng muốn tới tìm chút lợi lộc.
Đây chính là đặc điểm của xã hội hiện tại, Trương Hiểu Phi cũng tốt, thân thích Trương Hiểu Phi cũng được, kỳ thật đều không có sai, sai chính là quan niệm truyền thống.
Trương Hiểu Phi xem ra, hắn bây giờ là Lang Tiêu chủ trì một thần miếu cấp một phạm vi trăm cây số vuông, là phụ trách của Cửu Tiêu Thần Điện, hắn là người phụ trách các tín đồ của Diệp Dương Thành trong phạm vi trực thuộc của hắn.
Cho nên dù các thân thích có ân với hắn, bảo hắn lấy chuyện công làm chuyện tư là không thể làm, dù sao đây là thần miếu, ở trên còn có thần linh đấy!
Sau khi cân nhắc điểm này, hắn sao dám dễ dàng đáp ứng? Càng không đề cập tới hắn không có ý niệm này trong đầu.
Bởi vậy nói, Trương Hiểu Phi làm đúng, bởi vì hắn eo thẳng cho nên không làm chuyện âm u.
Mà các thân thích kia xem ra, Trương Hiểu Phi hôm nay thăng chức rất nhanh, trở thành thần chức của Cửu Tiêu Thần Điện, không chỉ thần miếu cổ kính, còn có thực quyền.
Với tư cách thân thích từng giúp đỡ gia đình Trương Hiểu Phi, đương nhiên hy vọng Trương Hiểu Phi có thể báo ân, huống chi hai bên còn có cùng huyết thống?
Cho nên bọn họ xem ra, bọn họ tìm Trương Hiểu Phi hỗ trợ làm việc, đó là chuyện nhà mà thôi, chỉ cần Trương Hiểu Phi gật gật đầu, chỉ bằng uy phong của Cửu Tiêu Thần Điện, trên thị trấn có quan viên nào dám nói không?
Người bình thường có tập tính hết ăn lại nằm, đáp lên cây to Cửu Tiêu Thần Điện này, ai không muốn làm các công việc nhẹ nhàng, thời gian tùy ý, tiền lương lại cao chứ?
Cho nên thân thích Trương Hiểu Phi cũng vậy, bởi vì trong quan niệm truyền thống, người trong nhà thăng chức cao, ra tay giúp thân thích là chuyện tốt, nếu thăng chức mà không giúp đỡ gì cho người nhà, như vậy sẽ bị người ta chỉ vào mặt mắng to.
Bởi vậy Diệp Dương Thành rất hiểu tình cảnh của Trương Hiểu Phi, cũng biết hắn hiện tại chỉ sợ đã bị thân thích trong nhà làm nhức đầu não trướng.
Nhưng mà phải làm gì đây? Đây là tử huyệt, muốn cởi bỏ chuyện này quá khó khăn. Ngươi an bài công tác, dã tâm người trong nhà sẽ sinh ra, sớm muộn gì cũng không thỏa mãn với hiện tại, lại tìm tới tận cửa rồi yêu cầu cái này yêu cầu cái kia.
Nếu ngươi không an bài công tác a, ở sau lưng chỉ vào lưng ngươi mắng to cũng không phải số ít, tóm lại đi cũng khó, lui cũng khó, thường thường tệ nạn này bức người ta phải bỏ đi tứ xứ, không có tiền đồ thì không trở về.
Nhưng vấn đề bây giờ là, vấn đề Trương Hiểu Phi gặp phải chỉ là ván đề của Trương Hiểu Phi sao? Không! Cửu Tiêu Thần Điện vừa mới cất bước, nhưng thần miếu cũng hơn ba trăm cái, cũng có hơn ba trăm Lang Tiêu chủ trì.
Nói cho đúng, vấn đề này không phải chỉ là chuyện của mình Trương Hiểu Phi, sẽ còn có thêm nhiều người gặp phải các vấn đề này, lại không tìm thấy các giải quyết.
Hoặc là thiên vị, hoặc là bị người nhà mắng chửi, tất cả căn nguyên là do Cửu Tiêu Thần Điện quá mạnh mẽ, lãnh đạo quốc gia, lãnh đạo tôn giáo đều tới, ngươi nói đây là tôn giáo bình thường sẽ có người tin tưởng sao?
Với tư cách là Lang Tiêu chủ trì, cho dù làm viên chức quản lý của Cửu Tiêu Thần Điện, mặc dù chỉ là kế cuối nhưng cũng có trách nhiệm to lớn.
Loại trách nhiệm này có thể hiểu thành trách nhiệm, cũng có thể hiểu là quyền lực.
Hiện tại ai cũng biết thần chức Cửu Tiêu Thần Điện có thuật trị liệu, giao hảo với thần chức Cửu Tiêu Thần Điện chẳng khác nào nhiều ra một tấm bùa hộ mạng.
Với tư cách là Lang Tiêu chủ trì thần miếu cấp một, từ khi Trương Hiểu Phi mặc thần phục vào trên người, hắn nhất định đã biến thành nhân vật chạm tay có thể bỏng, mà phiền toái cũng từ thân phận của hắn sinh ra.
Cho nên Diệp Dương Thành không trách Trương Hiểu Phi, cũng không đi trách tội thân thích của Trương Hiểu Phi, bởi vì chuyện này không có lý do tức giận, làm gì có thể vì chút chuyện nhỏ mà gây chuyến?
Đương nhiên, việc này đúng là phải tìm hắn rồi, nếu không khi quy mô Cửu Tiêu Thần Điện càng lớn, nhân viên thần chức quản lý càng nhiều, đến lúc đó không chỉ có có Lang Tiêu chủ trì, còn có Ngọc Tiêu trưởng lão, Cảnh Tiêu trưởng lão, Đan Tiêu trưởng lão... Thậm chí là Thần Tiêu giáo hoàng.
Đúng!
Nghĩ tới Thần Tiêu giáo hoàng, Diệp Dương Thành liền nhớ lại chính sự, nhìn Triệu Dong Dong hỏi:
- Trương Hiểu Phi làm người như thế nào?
- Làm người?
Triệu Dong Dong sững sờ, nhớ tới cảnh lúc trước, không khỏi có chút khinh thường bĩu môi, nói ra:
- Hắn bị biểu ca của mình níu cổ áo chửi ầm lên, còn làm ra bộ dáng giải thích cười làm lành, theo ta thấy, đây là một gia hỏa nhu nhược.
- Nhu nhược?
Diệp Dương Thành nhíu mày... Nhu nhược?
← Ch. 0883 | Ch. 0885 → |