← Ch.0892 | Ch.0894 → |
- Vấn đề đầu tiên, Diệp đổng ngài cấp được bao nhiêu tiền? Cao nhất là ai, thấp nhất là người nào?
Lưu Phương Hoa ánh mắt mang theo hào quang khác thường, tuy rất nhạt nhưng vẫn bị Diệp Dương Thành nhìn ra.
Diệp Dương Thành hiểu Lưu Phương Hoa hiện tại đang giả trấn định, lập tức không bóc trần, suy nghĩ và nói:
- Cao nhất chính là Thần Tiêu giáo hoàng, thấp nhất là tử tiêu tu sĩ!
- Được, vấn đề thứ hai!
Lưu Phương Hoa ghi nhớ thật nhanh, lập tức hỏi vấn đề tiếp theo:
- Theo ta biết yêu cầu với tử tiêu tu sĩ rất thấp, theo thời gian qua đi, số lượng tín đồ tiêu chuẩn không thiếu, chẳng lẽ Diệp đổng vẫn phát lương cho bọn họ?
- Ách!
Vấn đề này làm Diệp Dương Thành sững sờ, hắn nhíu mày, nói:
- Vấn đề này ngươi có biện pháp tốt giải quyết không?
- Trước không vội, còn có hai vấn đề nữa!
Lưu Phương Hoa cười nói:
- Tử tiêu tu sĩ, lang tiêu chủ trì là thần chức, mỗi ngày phóng thích thần thuật có hạn chế không?
- Là có hạn chế!
Diệp Dương Thành đáp.
- Mỗi người thiên tư bất đồng, trong người chứa nguyên tố lực khác nhau, cứ dựa theo tiêu hao của thần thuật cấp một mà tính, tử tiêu tu sĩ người có thiên tư cao nhất có thể thi triển một trăm lần một ngày, tư chất không tốt chỉ chừng hai mươi lần, nhưng không có ảnh hưởng tới bọn họ học tập thần thuật cấp tiếp theo.
- Được, câu sau cùng!
Lưu Phương Hoa nói:
- Thần thuật không cùng cấp bậc, diện tích che phủ mạnh yếu có khác nhau không?
- Thần thuật cao cấp tự nhiên diện tích che phủ càng rộng, hiệu quả cùng càng mạnh.
Diệp Dương Thành cười nói:
- Mượn thần thuật cấp một mà nói, tử tiêu tu sĩ mỗi ngày có thể thi triển không dưới năm mươi lần, dùng người trưởng thành mà tham chiếu, mỗi người bình thường có thể cứu chữa không dưới hai trăm người, nếu như giảm từ hai trăm người xuống còn năm mươi người, hiệu quả càng tốt hơn.
- Mà trị liệu thuật cấp hai có phạm vi lớn hơn cấp một, hiệu quả rất tốt, ví dụ trị liệu thuật cấp một có thể cứu chữa vết thương nhỏ, trị liệu thuật cấp hai có thể trị liệu bệnh hoạn nghiêm trọng.
Diệp Dương Thành từ từ nói:
- Tín đồ cao cấp có thể học thao khống thuật, thậm chí có thể điều khiển mây mưa trong phạm vi nhất định, bảo đảm mưa thuận gió hòa
- Vậy được rồi!
Nghe Diệp Dương Thành trả lời, Lưu Phương Hoa nội tâm đại định, cười nói:
- Diệp đổng muốn chi tiêu, lại không có thu nhập, muốn giải quyết vấn đề trước mắt, biện pháp duy nhất là tăng thu giảm chi!
- Ah?
Hai mắt Diệp Dương Thành tỏa sáng, hỏi:
- Thế nào là tăng thu giảm chi?
- Tăng thu chính là lợi dụng nhân viên thần chức Cửu Tiêu Thần Điện có lực lượng thần kỳ, khi đó người được trị liệu sẽ trả phí tổn nhất định.
Diệp Dương Thành định nói chuyện, Lưu Phương Hoa lại ngắt lời.
- Đương nhiên ta biết Diệp đổng sáng tạo Cửu Tiêu Thần Điện không phải vì kiềm tiền.
- Cho nên Cửu Tiêu Thần Điện không phải cơ cấu tôn giáp hoạt động vì lợi nhuận, nhưng mà tôn giáo khổng lồ như thế muốn hoạt động bình thường cần chi phí tài chính cực lớn.
- Bởi vậy muốn biến Cửu Tiêu Thần Điện thành một tôn giáo từ thiện không lợi nhuận cũng không phải con đường chân chính thực hiện được, lựa chọn duy nhất chính là trên cơ sở chi tiêu, phải kiếm tiền cho Cửu Tiêu Thần Điện, hơn nữa còn tìm một điểm thăng bằng, thu phí là đương nhiên.
Lưu Phương Hoa lại nói:
- Tiêu chuẩn này sau khi bàn xong nên phổ biến cho cả Cửu Tiêu Thần Điện, tới lúc đó có thể tra, có pháp để theo, cũng không cần lo lắng có người từ đó kiếm lợi kếch sù.
Diệp Dương Thành định phản đối nhưng nghe Lưu Phương Hoa nói liền động tâm, hắn gật đầu bảo nàng nói tiếp.
Đạt được Diệp Dương Thành thừa nhận, Lưu Phương Hoa tinh thần đại chấn, giải thích biện pháp vừa rồi với Diệp Dương Thành.
Nàng nói:
- Dựa theo tiêu chuẩn Diệp đổng vừa nói, chúng ta trong một tuần phải phân chia thành hai bộ phận, thứ hai tới thứ bảy sáu ngày này do lang tiêu chủ trì, tử tiêu tu sĩ thi triển thần thuật sẽ thu phí tổn tương ứng, chủ nhật chính là chữa trị từ thiện, chỉ cần xếp vàng danh sách là có thể tiếp nhận thần thuật chữa trị miễn phí.
- Đồng thời tử tiêu tu sĩ có thể thi triển trị lieuen thuật cấp một hai mươi lần, mỗi lần thi triển bao phủ bốn người... Đúng rồi, Diệp đồng phải trả tiền lương cho tử tiêu tu sĩ...
- Một năm mười vạn!
Diệp Dương Thành cười nói.
- Ah, một năm mười vạn, bình quân mỗi ngày hai trăm bảy mươi đồng.
Lưu Phương Hoa tính toán một phen, nói:
- Cho dù tử tiêu tu sĩ thực lực kém nhất cũng có thể một lần thi triển hai mươi lần thần thuật cấp một, cũng bao phủ tối đa tám mươi người...
- Bởi vậy tử tiêu tu sĩ thi triển trị liệu thuật cho bốn người tẫy lễ, mỗi người thu ba mươi đồng phí tổn, nếu ba người đồng thời tiếp nhận tẩy lễ, mỗi người năm mươi đồng phí tổn, hai người sẽ thu tám mươi đồng, chỉ có một người thì phải thu một trăm tám mươi đồng.
- Dựa theo tiêu chuẩn này mà thu phí, chỉ cần không phải tín đồ trong nhà chỉ có bốn bức tường, không có cơm ăn thì có thể thừa nhận được, hơn nữa còn trị liệu cực nhanh.
- Dù sao có ít người không có bệnh vẫn đi tới thần miếu thỉnh cầu thần thuật trị liệu, mà nếu có bệnh như cảm vặt tới bệnh viện cũng không chỉ mất ba mươi đồng đâu, hơn nữa tốc độ khôi phục sức khỏe sao so được với thần thuật, ngài nói đúng không Diệp đổng?
Lưu Phương Hoa cười nói, Diệp Dương Thành gật đầu, hắn thừa nhận biện pháp của Lưu Phương Hoa đã giải quyết vấn đề trước mắt, chỉ là hắn cảm thấy có chút không đúng...
Tử tiêu tu sĩ kém nhất mỗi ngày thi triển hai mươi thần thuật cấp một, dựa theo tiêu chuẩn bốn người thì mỗi lần thần miếu kiếm được một trăm hai mươi đồng, hai mươi lần là hai ngàn bốn trăm đồng.
Mà tiền lương tử tiêu tu sĩ mỗi ngày chỉ là hai trăm bảy mươi đồng... Như thế tính toán, Diệp Dương Thành hít khí lạnh, đây chính là lãi kếch sù a?
Lưu Phương Hoa hiểu Diệp Dương Thành nghĩ gì, cười nói:
- Kỳ thật tiền lãi không nhiều như thế, dù sao mỗi thần miếu nuôi rất nhiều tử tiêu tu sĩ, mà phạm vi thần miếu bao phủ có người bệnh sẽ từ từ giảm bớt, cho nên thu sẽ ít đi.
- Nhưng mà nói trở lại, có rất ít người quanh năm không sinh bệnh, cứ dựa theo tiêu chuẩn trụ cột của thần miếu mà tính toán, ít nhất mười vạn người nằm trong phạm vi thần miếu bao phủ, mười vạn người này cho dù chỉ có hai vạn người sinh bệnh cũng đủ giải quyết chi tiêu bình thường của thần miếu.
- Nhưng mà ta nghe nói Cửu Tiêu Thần Miếu lập ở thảo nguyên hoang tàn vắng vẻ, sa mạc mênh mông, bởi vậy tổng hợp hai điểm này đã làm thu chi cân đối.
Lưu Phương Hoa nói tới đây, Diệp Dương Thành cũng phải tán thành, nói:
- Đúng là biện pháp không tệ, bởi vậy vấn đề tiền lương nhân viên thần miếu đã được giải quyết.
- Nhưng cũng chỉ là thu chi cân đối mà thôi.
Lưu Phương Hoa cười nói:
- Ta muốn hỏi một chút, chẳng lẽ mỗi tín đồ một khi đạt tới tiêu chuẩn, lại trở thành tử tiêu tu sĩ là có thể học thần thuật?
- Cái này... Không phải!
Diệp Dương Thành sững sờ, nói:
- Trên thực tế muốn đạt tới tiêu chuẩn tử tiêu tu sĩ, có thể thuận lợi học thần thuật nhiều nhất là một nửa.
Nghe được Diệp Dương Thành trả lời, Lưu Phương Hoa nói thẳng:
- Nói cho đúng, trước mắt có nhiều tử tiêu tu sĩ, lang tiêu chủ trì như thế, kỳ thật chỉ khởi đầu của Cửu Tiêu Thần Điện, nhân đủ không đủ sẽ làm thật giả lẫn lộn?
- Đúng thế!
Tuy nói khó nghe một chút, Diệp Dương Thành phải thừa nhận nàng nói đúng.
Lại nghe Diệp Dương Thành thừa nhận, Lưu Phương Hoa càng nắm chắc, nói:
- Nếu là như thế, biện pháp khác chính là tăng cao tiêu chuẩn thu phí của thần thuật khác nhau, ví dụ như lang tiêu chủ trì thi triển trị liệu thuật cấp hai sẽ thu gấp năm lần tử tiêu tu sĩ, từ đó nâng lên cao, cũng có thể trải rộng các vấn đề.
-Nói xong vấn đề tăng thu, kế tiếp là giảm chi.
- Nếu như chỉ tăng thu mà không giảm chi, cuối cùng dù sự nghiệp huy hoàng cỡ nào cũng lụn bại.
- Cho nên ta đề nghị tiêu chuẩn tấn chức tử tiêu tu sĩ, lang tiêu chủ trì, thậm chí thanh tiêu trưởng lão... Những tín đồ không phù hợp tiêu chuẩn sẽ bị đào thải.
- Kế từ đó, số nhân viên thần chức của Cửu Tiêu Thần Điện cũng nằm trong phạm vi khống chế, mà chi tiêu tương ứng sẽ giảm trên diện rộng.
- Diệp đổng có thể chế định tiêu chuẩn đào thải, ví dụ như tín đồ đạt tới tiêu chuẩn tử tiêu tu sĩ, lại tiến vào thần miếu học tập thần thuật trong thời gian bao lâu mà vẫn chưa học được thần thuật, cũng nên khích lệ họ rời thần miếu, không hưởng thụ đãi ngộ tiền lương của tử tiêu tu sĩ... Những vấn đề này là thủ đoạn giảm chi.
Lưu Phương Hoa nói:
- Trừ chuyện đó ra, nên chia tử tiêu tu sĩ thành mấy cấp, ví dụ như tử tiêu tu sĩ học được thần thuạt cấp một chỉ hưởng tiền lương ba vạn một năm, học được thần thuật cấp hai là bảy vạn một năm, học được thần thuật cấp ba sẽ là mười hai vạn một năm.
- Phân chia như thế nhìn như đề cao đãi ngộ tiền lương cho tử tiêu tu sĩ, nhưng trên thuật tế là giảm lương của tử tiêu tu sĩ, người chính thức thu được mười hai vạn, một trăm có một mà thôi!
Nhìn thấy Lưu Phương Hoa cười đắc ý như con buôn, Diệp Dương Thành không chút phản cảm, nghe nàng nói không ngừng, hắn biết câu nói của Vương Tuệ Tuệ là có chân lý.
Thuật nghiệp có chuyên nghiệp, phương diện buôn bán nên cho nhân tài buôn bán đi làm.
Dựa theo đề nghị của Lưu Phương Hoa, không chỉ vấn đề nhân viên thần chức Cửu Tiêu Thần Điện được giải quyết, còn giải quyết vấn đề hoạt động của Cửu Tiêu Thần Điện.
Hiện tại đa số lang tiêu chủ trì, kỳ thật chỉ là học được một loại thần thuật cấp bốn, miễn cưỡng đạt tới tiêu chuẩn thấp nhất của lang tiêu chủ trì mà thôi.
Có thể nói, tất cả giai tàng trong Cửu Tiêu Thần Điện có hơn 95% là Diệp Dương Thành chộp tới, thật giả lẫn lộn, bọn họ ngồi ở vị trí hiện tại, nguyên nhân chủ yếu là cống hiến đạt mức trụ cột, mà không phải tư chất của bọn họ cao và nắm giữ những thần thuật ở vị trí đó.
Bởi vậy nếu như theo đề nghị của Lưu Phương Hoa chỉnh đốn và cải cách, có lẽ vài năm sau cả thần điện sẽ thoát khỏi cục diện hiện tại, chính thức do người có năng lực lên giữ chức.
Nghĩ tới đây, Diệp Dương Thành tự nhiên không phản bác cái gì, tiếp theo thảo luận vài vấn đề tỉ mỉ với Lưu Phương Hoa.
Những chi tiết này là thời gian và tiêu chuẩn sàng chọn tử tiêu tu sĩ, kể cả phán định vị trí và đẳng cấp tử tiêu tu sĩ, kế hoạch thu tiền lương, kể cả trừ tử tiêu tu sĩ ra, lang tiêu chủ trì, ngọc tiêu trưởng lão... các nhân viên thần chức cao cấp khác, bọn họ thi triển thần thuật sẽ thu phí bao nhiêu.
Tóm lại từ đầu tới đuôi, từ trong ra ngoài, thảo luận đủ tai hại mà Cửu Tiêu Thần Điện gặp được nói một lần, Vương Tuệ Tuệ cũng ghi chép lại.
Cũng vào thời điểm này, Cửu Tiêu Thần Điện cũng có được chương trình và quy củ rõ ràng.
Nội dung bọn họ thảo luận hôm nay, trong thời gian rất lâu sau sẽ không ngừng sửa đổi, hoàn thiện và tiếp tục sử dụng.
- Hù chết ta!
Diệp Dương Thành mang theo trang giấy chồng chất và cảm thấy mỹ mãn rời khỏi thủy tinh hoa uyển, mà Lưu Phương Hoa và Vương Tuệ Tuệ hai người vẫn ở đó, sau khi hắn đi thì bọn họ nhìn nhau, hơi vuốt ngực lộ ra thần sắc kinh hãi.
Đừng nhìn nàng ở trước mặt Diệp Dương Thành trấn định thản nhiên, há miệng nói chuyện vô cùng lưu loát, nhưng trên thực tế nội tâm rất bồn chồn, sau khi Diệp Dương Thành rời đi, nàng thở ra một hơi, trái tim nhỏ bé đã đập chậm hơn nhiều
Ngự Long thần tôn ah! HIện tại là thần linh chạm tay có thể bỏng, sáng tạo Cửu Tiêu Thần Điện uy phong bát diện, lại không ngờ Diệp Dương Thành là người sáng lập Cửu Tiêu Thần Điện.
Nhìn thấy bộ dáng Lưu Phương Hoa, Vương Tuệ Tuệ cảm thấy khẩn trương nhìn hướng Diệp Dương Thành rời đi, cúi đầu suy tư một lát, nàng nhoẻn miệng cười, nói:
- Chuyện tốt!
- Ân?
Lưu Phương Hoa ngây người, lúc này chưa hiểu VƯơng Tuệ Tuệ nói thế có ý gì, chỉ nhíu mày suy nghĩ.
- Ngươi nghĩ đi, chỗ dựa tập đoàn Diệp thị chúng ta là ai?
Vương Tuệ Tuệ cười tươi, nói:
- Là Ngự Long thần tôn! Là Cửu Tiêu Thần Điện! Ngươi bây giờ cảm thấy những trở ngại trong kế hoạch có đáng là gì không?
- Đúng nha!
Nghe Vương Tuệ Tuệ nói thế, Lưu Phương Hoa đang suy nghĩ lập tức phấn khởi, gật đầu nói:
- Cứ làm đi, chúng ta sợ ai?
- Cho nên chúng ta nên buông tay làm việc thôi!
Vương Tuệ Tuệ vui mừng, nói:
- Bỏ qua tất cả băn khoăn, lớn mật tiến về phía trước!
- Ân!
Lưu Phương Hoa gật đầu, hai nàng nhìn nhau cười cười, các nàng hiểu rõ, đối phương chỉ nghĩ biện pháp buông lỏng tâm tình mà thôi, Diệp Dương Thành tiết lộ bí mật quá dọa người, Diệp đổng chính là thần tiên?
Trên đường trở về, Lưu Phương Hoa khó tránh khỏi thất thần.
...
- Mang tư liệu này tới thánh địa, giao cho Trương Hiểu Phi áp dụng.
Vừa về thần điện, Diệp Dương Thành gọi thần sứ cấp hai tới, giao tài liệu sửa sang hoàn chỉnh giao cho thần sức, bảo hắn đưa cho Trương Hiểu Phi.
- Vâng, chủ nhân!
Thần sức cấp hai cung kính gật đầu, cầm tài liệu của Diệp Dương Thành rời đi.
Diệp Dương Thành không nhìn hắn nhiều, giao tư liệu xong, nhìn qua mấy cây cột trong thần điện, bộ dáng suy nghĩ.
- Vấn đề tiền lương đã giải quyết, nhưng mà Cửu Tiêu Thần Điện có thần miếu bao phủ cả Trung Quốc, nhưng vì sao còn chưa có nhắc nhở mở rộng ra ngoài? Chẳng lẽ Cửu Tiêu Thần Điện chỉ có thể ở trong Trung Quốc sao?
- Được rồi, không nghĩ chuyện này nữa!
- Thời gian đại quân quỷ vật đột kích còn chưa tới một tuần, trong một tuần này mở rộng ra ngoài, chỉ sợ sẽ phân tán thực lực.
- Tiếp qua một tuần nữa, nhiệm vụ chủ yếu của ta là tích trữ nguyện lực, trước tăng cấp Phù Không Thần Điện lên trung cấp nhất giai, tin tưởng sẽ gia tăng số lượng công kích của Càn Khôn Tu Di Kính lên gấp bội.
- Qua hai mươi ngày, đại quân sinh vật biển của ta đã mở rộng, quân đoàn thần sức cũng mở rộng, tu kiến thần miếu cấp thấp đã làm xong, thần nguyên, nguyện lực, linh lực đề giảm tới mức nguy hiểm.
Nghĩ tới đây, Diệp Dương Thành cười khổ, đây là kết quả tiêu hao nhiều năng lượng, hiện tại tích súc của hắn rơi xuống ngàn trượng, vốn linh lực có mấy chục tỷ, bây giờ chưa tới một triệu, vốn có hơn một ngàn vạn thần nguyên, bây giờ chỉ còn bảy trăm điểm.
← Ch. 0892 | Ch. 0894 → |