Vay nóng Homecredit

Truyện:Chấp Chưởng Thần Quyền - Chương 0897

Chấp Chưởng Thần Quyền
Trọn bộ 1103 chương
Chương 0897: Từ nay về sau không an bình
0.00
(0 votes)


Chương (1-1103)

Siêu sale Lazada


- Ta cần cho thế giới loài người biết tin tức đại quân quỷ vật sắp tấn công, vừa phải cho bọn họ tin tưởng, tin tưởng ta có thể ngăn cản bước chân quỷ vật tấn công.

- Bởi vậy phải biểu hiện vũ lực mạnh mẽ là lựa chọn tốt nhất.

Một người đứng cạnh dòng sông nhỏ, Diệp Dương Thành suy nghĩ thật lâu và cũng có quyết định, lúc này hắn di động Hoa Hạ Thần Điện, thông qua liên lạc tâm linh triệu hồi Triệu Don Dong chấp hành nhiệm vụ và chín tên thần sứ tứ giai trở về Phù Không Thần Điện.

Cùng lúc đó tại một hòn đảo, ngay vùng biển thần ngục đột nhiên có cuồng phong gào thét, gió táp mưa sa xuất hiện dữ dội.

Ầm ầm...

Tiếng sấm kinh thiên động địa, cuồng phong bão tố ngập trời sinh ra.

Bầu trời u ám, ánh mặt trời ảm đạm, một khu vực to lớn lâm vào bóng tối giống như tận thế hàng lâm.

- Ha ha ha... Thần ngục rốt cuộc thăng cấp!

Cuồng phong qua đi, một người mặc long bào màu đen, đầu đội vương miện phóng thẳng ên trời, không ngừng cười ha hả

- Ta Diêm La chủ nhân thần ngục... Hợp cho ta!

Hình Tuấn Phi hóa thân thần ngục Diêm La đứng trong hư không, đưa tay ra lập tức xuất hiện ngàn vạn xiềng xích tối tăm, thoáng qua tức thì đã trói toàn bộ thần ngục lại.

Mhi hắn gào to, vô số khí thể màu đen thông qua xiềng xích tối tăm này tiết ra khỏi thần ngục, dọc theo xiềng xích truyền vào người Hình Tuấn Phi.

Những khí thể ngâm đen này không ngừng gia tăng số lượng, không qua bao lâu đã bao phủ thân thể Hình Tuấn Phi vào trong, đứng xa xa chẳng khác gì vật thể hình cầu không biết tên đang tản ra khí tức âm u lạnh thấu xương.

Khi khí thể màu đen thông qua xiềng xích truyền hoàn tất, lúc này có vô số khí thể màu vàng thông qua xiềng xích truyền vào trong vật thể hình cầu màu đen, cùng dung hợp với khí thể màu đen kia, lúc này hình thành sắc thái quỷ dị.

Hai khí thể bất đồng cấu thành hình câu bao phủ Hình Tuấn Phi, lúc này một tiếng hét to vang vọng thiên địa xuất hiện.

- Thần ngục chưởng sinh tử, đoạn luân hồi, chủ tội ác nhân gian!

- Thần ngục phán âm dương, thức thiện ác, chấp chưởng chính nghĩa thế gian!

- Hợp!

- Chúc mừng người nắm giữ Cửu Tiêu Thần Cách, thần sứ tứ giai Hình Tuấn Thần dưới trướng của ngươi đã thành công thăng cấp thần ngục, sau khi thân cấp thần ngục sẽ hợp với địa địa bổn nguyên, trở thành tồn tại giám sát hợp phát duy nhất trên địa cầu, có quyền bắt, thẩm lí và phán quyết, cơ cấu thần chức chấp pháp, thần ngục Diêm La Hình Tuấn Phi thành công tấn chức thần sứ ngũ giai.

Tin tức nhắc nhở vang lên trong đầu Diệp Dương Thành, hắn tinh thần chấn động mạnh, lúc này đứng phát dậy, kinh ngạc nói:

- Thăng cấp? Tiến giai?

Thần ngục thăng cấp, Hình Tuấn Phi thuận lợi tấn chức thần sứ ngũ giai, trở thành thần sức ngũ giai đầu tiên dưới trướng Diệp Dương Thành, thực lực bức thẳng Quỷ Đế cao giai.

Thu được tin tức nhắc nhở này, Diệp Dương Thành vui mừng, tạm thời bỏ qua thương nghị công việc với đám người Triệu Dong Dong, ngược lại thông qua liên lạc tâm linh nói với Hình Tuấn Phi.

- Lập tức đi tới Phù Không Thần Điện!

- Vâng chủ nhân!

Hình Tuấn Phi tấn chức thần sứ ngũ giai, hắn đang cười to thì nghe Diệp Dương Thành triệu hoán, lập tức thu liễm vui vẻ, cung kính đáp ứng một tiếng, lập tức lao về phía Phù Không Thần Điện, đi yết kiến Diệp Dương Thành.

Ba phút sau, Hình Tuấn Phi một thân long bào màu đen bước vào Hoa Hạ Thần Điện, ở xa xa nhìn Diệp Dương Thành ngã đầu bái:

- Thần sứ ngũ giai Hình Tuấn Phi, tham kiến chủ nhân!

- Đứng lên đi!

Mắt thấy HÌnh Tuấn Phi đầy vui vẻ, Diệp Dương Thành cười cười, nói:

- Tốc độ của ngươi rất nhanh, nhớ rõ một tháng trước ngươi vừa vặn tấn chức thần sứ tứ giai a? Nói cho ta nghe, ngươi vì sao tấn chức thần sứ ngũ giai?

Lần trước Tiểu Thương Ưu Tử dẫn đầu đột phá hàng rào thần sứ tam giai bước vào tứ giai, kết quả những kinh nghiệm của nàng thành toàn cho đám người Triệu Dong Dong. Khiến cho thủ hạ của Diệp Dương Thành có mười ba thần sứ tam giai tiến vào tứ giai, lúc này Hình Tuấn Phi xung trận ngựa lên trước xông vào ngũ giai, Diệp Dương Thành gọi hắn tới hỏi cẩn thận, nhìn xem có thể trong vài ngày sinh ra thêm vài thần sứ ngũ giai hay không.

Quỷ Đế trung giai và Quỷ Đế cao giai tuy kém một cấp bậc, nhưng mà thực lực lại chênh lệch cực lớn, nhiều ra mấy chiến lực cao cấp, hiển nhiên là có thê vài phần bảo đảm.

Cũng đạo lý đó, Hình Tuấn Phi cũng hiểu, nhưng mà...

- Chủ nhân, kỳ thật lão bộc cũng không hiểu gì cả, chỉ cảm giác năng lượng thần ngục tích lũy tới cuối cùng, thăng cấp chỉ là chuyện thuận theo tự nhiên.

Hình Tuấn Phi cười khổ, nói:

- Cụ thể vì sao thăng cấp thì lão bộc không biết gì cả!

- Ách!

Nghe được Hình Tuấn Phi trả lời, Diệp Dương Thành ngơ ngác, lại bật cười nói:

- Tiến giai mà không hiểu gì cả, vận khí của ngươi không phải tốt bình thường.

- Hắc hắc hắc...

Hình Tuấn Phi không phản bác được, chỉ giơ tay lên gãi ót, xấu hổ cười hắc hắc.

Mà thời điểm này đám người Triệu Dong Dong hâm mộ nhìn qua Hình Tuấn Phi, cùng quỳ nói:

- Tọa hạ thần sứ tứ giai Triệu Dong Dong (Tiểu Thương Ưu Tử, Vương Minh Khi, Dương Đằng Phi, Đường Thái Nguyên, Tống Lâm Lập, Ngô Chấn Cương, Sở Minh Hiên, Trương Ngọc Thiến), bái kiến thần sứ đại nhân!

- Đứng lên đi!

Hình Tuấn Phi thản nhiên tiếp nhận đám người Triệu Dong Dong thi lễ, nhìn qua chín người đưa tay lên, lúc này sắc mặt ôn hòa nói:

- Nhưng mà thời điểm ta tấn chức không hiểu gì, nhưng quá trình vẫn nhớ kỹ một ít, không biết có thể trợ giúp các ngươi hay không?

Không có trợ giúp cũng không dễ dàng buông tha a! Vừa nghe HÌnh Tuấn Phi nói lời này, đám người Triệu Dong Dong đôi mắt tỏa ra hào quang khát vọng.

Vì vậy Diệp Dương Thành đưa tay ý bảo Hình Tuấn Phi nói cảm giác tiến giai của mình ra, truyền thụ cho đám người Triệu Dong Dong, nhưng bản thân hắn nghe một lát lại lâm vào sương mù, cuối cùng lắc đầu cười cười, mở Càn Khôn Tu Di Kính mang hình ảnh điều chỉnh lên người em trai Diệp Cảnh Long, phát hiện tiểu tử này đang ngủ trong ký túc xá.

Chuyển đổi hình ảnh không có mục đích, thẳng tới nửa giờ sau Hình Tuấn Phi mới truyền thụ xong kinh nghiệm của mình, đám người Triệu Dong Dong như có điều suy nghĩ, dường như học được không ít thứ.

Thấy bọn họ đã xong, Diệp Dương Thành vung tay thu Càn Khôn Tu Di Kính, đứng lên nói:

- Tiếp tục chủ đề lúc trước của chúng ta, thời gian định ra vào chín giờ sáng ngày mai, nhân viên tham gia sẽ làm việc, về phần tin tức trực tiếp... Dong Dong...

- Có người hầu!

Triệu Dong Dong bước ra đáp.

- Ngươi phụ trách an bài tin tức này, phải cho hơn 80% dân chúng thế giới nhìn tận mắt thịnh hội ngày mai, gia tăng tin tưởng của bọn họ về chiến thắng quỷ vật!

- Người hầu hiểu!

Triệu Dong Dong cúi người thi lễ, sau đó quay người rời đi.

- Hình Tuấn Phi!

- Có lão bộc!

Hình Tuấn Phi cung kính nói.

- Ngươi lập tức quay về thần ngục, mang một ít lính canh ngục nhàn rỗi triệu tập lại, sáng sớm ngày mai tới Phù Không Thần Điện báo tin, nhân sô bao nhiêu do ngươi an bài.

- Lão bộc hiểu, sẽ đi an bài chuyện này!

Sắc mặt Hình Tuấn Phi nghiêm túc, đáp ứng.

- Đường Thái Nguyên, Tống Lâm Lập, Trần An Thiến!

- Có tiểu ngộc!

Đường Thái Nguyên ba người lên tiếng, nhìn qua Diệp Dương Thành, chờ Diệp Dương Thành ra lệnh.

- Ba người các ngươi phụ trách thao luyện quân đoàn thần sứ và quần áo, vũ khí, không cần lực sát thương chính thức, chỉ cần hiệu quả thị giác đạt tới mức rung động nhân tâm là được.

- Tiểu bộc hiểu, chúng ta sẽ đi an bài!

Đường Thái Nguyên ba người đáp ứng sau đó cùng rời đi.

- Tiểu Thương Ưu Tử, Vương Minh Khi!

- Có tiểu bộc (người hầu)!

Tiểu Thương Ưu Tử và Vương Minh Khi đi lên một bước, khom người thi lễ.

- Hai người các ngươi đi chuẩn bị một phen, ngày mai công việc giải thích giao cho các ngươi hoàn thành, yêu cầu là tận lực trong phạm vi hợp lý tăng hào khí hiện trường, tăng dũng khí cho dân chúng!

- Tiểu bộc hiểu!

Tiểu Thương Ưu Tử và Vương Minh Khi hiển nhiên không nghĩ tới mình lại nhận nhiệm vụ này, sau khi thất thần ngắn ngủi thì đáp ứng, quay người rời khỏi thần điện.

- Sở Minh Hiên!

- Có lão bộc!

Sở Minh Hiên bước ra, chờ Diệp Dương Thành phân phó.

- Dại quân sinh vật cường hóa xuất hiện cần trận hình chỉnh tề, chuyện này dựa vào ngươi rồi, ngươi phụ trách an bài chuyện này, còn hai mươi tiếng, ngươi cứ an bài diễn luyện, mau đi đi!

- Lão bộc lĩnh mệnh!

Sở Minh Hiên không nghĩ tới mình sẽ nhận trách nhiệm này, nhưng khi Diệp Dương Thành bố trí nhiệm vụ cho mình, hắn không dám oán hận nửa câu, lúc này lĩnh mệnh rời đi.

- Ngô Chấn Cương!

- Có tiểu bộc!

Thần sứ cuối cùng Ngô Chấn Cương bước ra.

- Ngươi đi thông tri người lãnh đạo các quốc gia chờ tới lúc chúng ta vừa kết thúc, bảo bọn họ công bố tin tức đại quân quỷ vật đột kích.

Diệp Dương Thành nhíu mày, suy tư một phen lại nói:

- Tuy có diễn luyện vũ lực trước đó, nhưng dù sao mọi người chưa quen thuộc đối thủ, ta lo lắng tin tức này tuyên bố xong sẽ có người nhảy ra nháo sự! Cho nên nhiệm vụ của ngươi có một chuyện khác, chuẩn bị đủ nhân thủ chú ý động tĩnh các nơi, một khi có dấu hiệu khủng hoảng và manh động, lập tức ra tay giải quyết, không được mặc kệ lan tràn!

- Tiểu bộc hiểu!

Ngô Chấn Cương đáp ứng, quay người rời đi.

Chuyện cần an bài hắn đã an bài xong, cuối cùng là chuyện của hắn.

- Bên phía cha mẹ, đệ đệ, Mạn Ny cũng nên thẳng thắn với bọn họ!

Nghĩ tới đây, Diệp Dương Thành đứng lên, lẩm bẩm:

- Khoảng cách đại quân quỷ vật đột kích còn mấy ngày, ta không biết chúng tư nơi hẻo lánh nào đó đột kích địa cầu, tuy nhiên trấn Bảo Kính là thánh địa Cửu Tiêu Thần Điện.

- Thánh địa Cửu Tiêu Thần Điện tụ tập rất nhiều nguyện lực, chỉ bằng năng lượng có thể ngăn cản đa số quỷ vật xâm lấn, khiến chúng không dễ dàng bước vào trấn Bảo Kình.

- Nhưng mà dù sao cũng không phải nơi an toàn tuyệt đối, khi đó có cá lọt lưới xông vào trấn Bảo Kình náo long trời lở đất, chỉ sợ từ nay về sau không được bình an.

Diệp Dương Thành nhíu mày, nói:

- Như vậy thừa diệp đại quân quỷ vật chưa đột kích, ta nên mang người thân tới nơi an toàn trước.

Diệp Dương Thành lại nghĩ:

- Nhưng mà nơi nào mới an toàn đây? Phù Không Thần Điện có thể cân nhắc, nhưng vạn nhất có ngoài ý muốn xuất hiện, chỉ sợ lập tức lọt vào trăm vạn quỷ hồn vây công, trừ Phù Không Thần Điện ra, dường như không có nơi nào an toàn hơn nơi này cả.

- Huống chi một khi Phù Không Thần Điện lọt vào vây công, ta cũng có thể lập tức triệu tập đại quân vây giết, tin tưởng dùng cường độ phòng nghĩ trung cấp nhất giai Phù Không Thần Điện cũng không dễ công phá như vậy. Ân, cũng nên thẳng thắn với bọn họ rồi, mang bọn họ lên Phù Không Thần Điện thôi.

Trong lòng đã hạ quyết tâm, Diệp Dương Thành không có chần chờ, có trời mới biết trước mắt bọn họ lề mề bao lâu? Đứa con trai đang êm đẹp biến thành Ngự Long thần tông cao cao tại thượng? Lão đại ca, không hiểu thấu biến thành thần linh của tông giáo mạnh nhất thế giới?

Loại chuyện này nếu xảy ra trên người của Diệp Dương Thành, chỉ sợ hắn cũng khó tiếp nhận được.

Huống chi là người nhà của hắn chưa từng tiếp xúc qua loại chuyện ly kỳ này?

- Đoán chừng là một lần khẩu chiến bền bỉ a!

Nghĩ tới vấn đề gặp phải, Diệp Dương Thành nhún vai cười cườ, lắc đầu sau đó rời khỏi thần điện.

Diệp Cảnh Long cảm giác mình gần đây quá phong phú, mỗi sáng sớm cùng bạn gái Mạnh Văn tuệ đi ăn sáng, sau đó đi tới trường, sau khi học xong thì đi chơi bóng rổ, giữa trưa còn rút thời gian quay về ký túc xá, ghé lên giường nằm ngủ.

- Diệp Cảnh Long, ngươi lại chiếm giường của ta.

Thời điểm ngủ mơ, một tiếng hét to như sấm vang lên bên tai hắn, làm hắn giật mình tỉnh lại.

Lau nước miếng trên miệng, hắn nhìn qua thanh niên mang mắt kính trắng nhìn chằm chằm vào mình, hắn cười nói:

- Con gà con, chuyện này không phải một hai lần, ngươi tức giận làm cái gì?

- Ta...

Thanh niên ngoại hiệu con gà con không nhịn được cười lên, giả bộ giận dữ cũng biến mất, bĩu môi nói:

- Người vô sỉ ta thấy nhiều, nhưng mà chưa thấy ai vô sỉ như ngươi, tự nguyên chuyển ra sống chung với bạn gái không tính, giữa trưa còn tới đây chiếm giường ngủ.

Hắn nói xong kéo chăn trên người Diệp Cảnh Long xuống, chỉ ra cửa nói:

- Nhanh đi xuống đi, bạn gái của ngươi chờ dưới lầu đấy.

- A?

Diệp Cảnh Long ngơ ngác nhìn ra ngoài cửa, hàm hồ hoi:

- Mấy giờ rồi?

- Mười hai giờ ba mươi!

Người trẻ tuổi nhìn đồng hồ, cười nói:

- Nếu không đi căn tin, lát nữa chỉ có thể nhịn đói đi học đấy.

- Mười hai giờ ba mươi?

Diệp Cảnh Long hiểu ra, nói:

- Đúng rồi, buổi sáng ta đã nói với nàng, giữa trưa sẽ đi ăn cơm với nàng... Ách, khó trách ta ngủ không thoải mái như thế, thì ra là đói bụng...

Lầm bầm đi xuống giường mặc quần áo, lại lao ra khỏi ký túc xá.

Chờ Diệp Cảnh Long đi xuống dưới lầu, quả nhiên nhìn thấy Mạnh Văn Tuệ đang chờ hắn, hắn cười mỉa đi qua, nói:

- Tối qua ngủ quá trễ, cho nên...

- Thức ăn trong căn tin đã có sẵn, bạn học của ta đã chiếm chỗ ngồi rồi!

Mạnh Văn Tuệ không làm khó dễ, ngẩng đầu nhìn Diệp Cảnh Long, nói:

- Ai bảo ngươi tối qua không ngủ được thế?

- Ta không phải đọc sách sao? Thứ kia không hiểu, muốn ngủ cũng không ngủ được!

Diệp Cảnh Long cười giải thích, cùng Mạnh Văn Tuệ đi vào căn tin.

Lúc hai người đi tới cửa ra vào căn tin, còn chưa kịp đi vào thì điện thoại trong túi áo vang lên.

- Ách, là điện thoại của đại ca!

Lấy điện thoại ra xe, thấy báo số của Diệp Dương Thành, Diệp CẢnh Long nhìn Mạnh Văn Tuệ cười cười, ấn nghe:

- Alo, ca!

- Cảnh Long à?

Diệp Dương Thành cười nói:

- Ngươi bây giờ đang ở trường sao?

- Ân, ta và Văn Tuệ định đi căn tin ăn cơm!

Vừa nói vừa đi tới bàn ăn, nói:

- Thế nào? Có chuyện gì sao?

- Ân, có chuyện!

Diệp Dương Thành cười nói:

- Nói trong điện thoại không rõ ràng, lát nữa sẽ có người tới trường học đón hai người đi, các ngươi theo hắn lên xe về nhà, ta ở trong nhà chờ các ngươi.

- Về nhà?

Diệp Cảnh Long kinh ngạc đang định hỏi thêm, Diệp Dương Thành đã cúp máy, chờ hắn đi về mới nói chuyện.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1103)