Vay nóng Tima

Truyện:Chấp Chưởng Thần Quyền - Chương 0988

Chấp Chưởng Thần Quyền
Trọn bộ 1103 chương
Chương 0988: Vị Thần Hoàng thứ 107 ra đời
0.00
(0 votes)


Chương (1-1103)

Siêu sale Shopee


Nếu như thân phận vị thần của Diệp Dương Thành bị đưa ra ánh sáng, như vậy kết quả không cần nghĩ cũng biết.

- Trừ phi trước ngày đó ta tấn chức vị thần cao đẳng, nếu không phương diện này thật đúng là nên chú ý một chút.

Diệp Dương Thành lầm bầm bước ra khỏi thang máy, đi vào trong đại sảnh văn phòng hiệp hội dong binh tự do ở thành thị số ba.

Zoro vương quốc chẳng qua là một nước nhỏ hẻo lánh nằm trong khu bốn của Vũ Không đại lục, còn chính khu Kaka lại là chính khu xếp hạng gần cuối của Zoro vương quốc, hơn nữa phụ cận thành thị số ba cao nhất chỉ có một mảnh thú lâm cấp hai, ngay cả người bình thường cũng dám mang theo vũ khí tiến vào trong đó chặt cây cây cối, bởi vậy có thể thấy, thành thị số ba ở chính khu Kaka vương quốc Zoro là một tòa thành thị vắng vẻ như thế nào rồi.

Trong tòa thành thị này, nhân khẩu chưa đầy ba trăm vạn, còn số lượng võ giả loài người lại càng ít đến thương cảm, cả tòa thành thị số ba chỉ có hơn bốn mươi vị võ giả loài người, trong đó lại có hơn ba mươi người là võ giả cấp một.

Vì vậy, khi Diệp Dương Thành rời khỏi thang máy tiến vào văn phòng hiệp hội dong binh tự do ở thành thị số ba, đã bị cảnh tượng trước mắt làm cho phát mộng...

- Người đâu?

Ánh mắt quét qua quét lại đại sảnh ba bốn lần, cả đại sảnh yên tĩnh giống như phòng tu luyện của hội sở tu luyện, đừng nói là thanh âm gì đó, ngay cả một bóng người cũng không nhìn thấy!

Diệp Dương Thành có chút kinh ngạc thu hồi ánh mắt, tiếp theo hắng giọng, lớn tiếng nói:

- Có ai không....

Thanh âm vang dội, tựa hồ chấn động cả những đồ trang trí bày biện trong đại sảnh, kết quả dĩ nhiên là Diệp Dương Thành còn chưa dứt lời, từ bên trong quầy đứng lên một nam nhân hơn 40 tuổi, ánh mắt ngái ngủ quát:

- Nhốn nháo cái gì? Biết nơi này là nơi nào không?

- A? Nơi này không phải là văn phòng của hiệp hội dong binh tự do sao? Chẳng lẽ tới lộn chỗ?

Diệp Dương Thành bật cười nói:

- Hay ngươi ngủ nhiều nên mơ hồ rồi?

- Biết nơi này là văn phòng của hiệp hội dong binh tự do, ngươi còn dám gây chuyện?

Nam tử trung niên bên trong quầy đưa tay đeo kính, vừa lẩm bẩm vừa ngẩng đầu nhìn Diệp Dương Thành, nói:

- Có tin gia gia ta gọi một cú điện thoại sẽ làm cảnh vệ đến bắt ngươi... Ách...

Mắt kiếng vừa đeo lên, trước mắt bừng sáng, bóng dáng vốn chỉ mơ hồ cũng trở nên rõ ràng... đầu tiên đập vào hắn mắt dĩ nhiên là bộ đồng phục tác chiến ngân sắc Diệp Dương Thành mặc trên người.

Đây cũng không phải vấn đề lớn gì, dù sao thành thị số ba thật sự là quá vắng vẻ, vắng vẻ đến mức ngoại trừ có mấy dong binh tự do học viên thỉnh thoảng dạo qua, không thể nào xuất hiện một dong binh tự do chính thức.

Cho nên nam nhân trung niên này căn bản không đặt Diệp Dương Thành trong lòng, hắn chỉ cho rằng lại có một dong binh tự do học viên không có chuyện gì tới đây gây chuyện, dĩ nhiên sẽ không nể mặt Diệp Dương Thành.

Nhưng, khi ánh mắt của hắn nhìn từ trên xuống dưới, cuối cùng dừng lại trên ngực Diệp Dương Thành, hắn có chút phát mộng theo bản năng giơ tay lên lau mắt kiếng, sau đó vuốt vuốt mí mắt của mình, lại đeo mắt kiếng lên định thần nhìn lại...

- Thái... Thái chương!

Nam tử trung niên run run nói, sắc mặt hắn trong nháy mắt trở nên trắng bệch, không dập đầu nhận lỗi với Diệp Dương Thành, cũng không có nửa điểm biện giải cho mình, mà hai chân mềm nhũn co quắp trên mặt đất, giống như mất hồn, trở nên hoảng hốt.

- Ta... Ta...

Nam tử trung niên cũng không lớn lối như lúc trước, cảm giác vô cùng sợ hãi đã cắn nuốt ý thức của hắn, hắn cảm giác trước mắt của mình tối đen, sau đó hoảng sợ vạn phần nghĩ đến:

- Thần Vương miện hạ sẽ trừng phạt ta như thế nào? Là bầm thây vạn đoạn, hay là lột da rút gân?

May mắn chính là, vị Thần Vương miện hạ lần này hắn gặp phải, cũng không phải là kẻ điên bị thú hạch ảnh hưởng, trở nên táo bạo hơn nữa thích giết chóc mà là người tốt thật sự hiếm có trong số Thần Vương.

Cho nên, Diệp Dương Thành thấy buồn cười, đi tới trước quầy nhẹ nhàng gõ mặt bàn, nói:

- Nếu như ngươi không ngần ngại... , có thể đứng lên nói hay không?

- Ta...

Thanh âm của Diệp Dương Thành rất nhu hòa, mang theo một loại cảm giác thân thiết có thể làm cho người như tắm gió xuân, nam tử trung niên theo bản năng ngẩng đầu lên, va chạm với ánh mắt của Diệp Dương Thành.

Ánh mắt lấp lánh nụ cười rất có thể trấn an lòng người, nhưng cũng làm cho nam tử trung niên càng thêm sợ hãi, hắn co cổ run giọng nói:

- Tôn... Thần Vương miện hạ tôn kính, nếu như ngài muốn xử tử ta... , xin... xin cho ta gọi điện thoại cho người nhà trước, van xin.... van xin ngài...

- Xử tử?

Diệp Dương Thành nghe vậy sửng sốt, tiện đà thấy buồn cười:

- Ai nói sẽ xử tử ngươi? Nhanh lên, ta không có nhiều thời gian hao tổn ở đây.

- Lên... Đứng lên?

Nam nhân trung niên có chút phát mộng, nhìn vẻ mặt Diệp Dương Thành lại không giống đang nói đùa, cho nên, hắn nơm nớp lo sợ vịn vào chiếc tủ nhỏ bên cạnh, hai chân run rẩy từ trên mặt đất bò dậy, không dám nhìn Diệp Dương Thành, cúi đầu đứng ở đó không ngừng run rẩy.

Diệp Dương Thành thật sự không muốn lấy hắn ra làm trò cười, trực tiếp gõ tay lên mặt quầy hai cái, sau đó nói:

- Ta cần thử một chút cường độ năng lượng, không có vấn đề chứ?

- Khảo nghiệm cường độ năng lượng?

Nam nhân trung niên nghe được câu này, cảm giác sợ hãi trong đầu mới hơi tản đi đi một chút, hắn liên tục lắc đầu nói:

- Được, không thành vấn đề, vậy để ta mở máy khảo nghiệm cho ngài.

Diệp Dương Thành ừ một tiếng, xoay người sang chỗ khác, liếc mắt thấy chiếc máy nằm trong góc đối diện quầy, liền trực tiếp đi tới đó.

Cho đến lúc này nam nhân trung niên mới yên lòng, bởi vì Diệp Dương Thành thật sự không có ý tứ muốn trừng phạt hắn? Đây thật là một vị Thần Vương thiện lương!

Trong lòng nam tử trung niên không ngừng ca ngợi, một phương diện là cảm khái vận khí của mình không tệ, một phương diện khác đang an ủi mình, Diệp Dương Thành thật sự là một vị Thần Vương thiện lương......

- Tích!

Trong đại sảnh văn phòng bỗng nhiên vang lên một tiếng vang thanh thúy, chiếc máy khảo nghiệm không biết đóng bụi bao nhiêu năm được nam tử trung niên kia thuận lợi mở ra.

Hắn chạy tới bên cạnh Diệp Dương Thành cung kính hô:

- Thần Vương miện hạ tôn kính, mời đứng lên giữa đài, ta sẽ bắt đầu khảo nghiệm cho ngài.

Diệp Dương Thành gật đầu đáp một tiếng, khoát khoát tay mang theo một luồng gió lốc, thổi bụi đất bám đầy chiếc máy sang một bên, sau đó mới bước lên trên đài.

Giống như lần khảo nghiệm trước, lần này vẫn là mấy mũi thăm dò xuất hiện bốn phía xung quanh Diệp Dương Thành, sáng lên từng đạo hồng quang, quét qua quét lại trên người Diệp Dương Thành.

Rất nhanh, kết quả khảo nghiệm của Diệp Dương Thành đã hiện lên trong tầm mắt nam nhân trung niên.

- Người trắc thí Diệp Dương Thành, tình trạng năng lượng: không biết thuộc tính năng lượng, cường độ năng lượng lớn hơn 12000 triệu, đã vượt ra ngoài hạn độ khảo nghiệm năng lượng cao nhất của máy khảo nghiệm...

Trên màn ảnh xuất hiện một hàng chữ như vậy, nam tử trung niên hoàn toàn trợn tròn mắt.

- Cường độ năng lượng lớn hơn 12000 triệu, đã vượt ra ngoài hạn độ khảo nghiệm năng lượng cao nhất của máy khảo nghiệm

Mạnh mẽ ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Dương Thành còn đang đứng ở chính giữa máy khảo nghiệm, nam tử trung niên không có sợ hãi, không có khiếp sợ, ở trong lòng hắn, chỉ còn lại kính sợ.

Cường độ năng lượng vượt qua 12000 triệu chứng minh vị võ giả loài người này đã bước lên đỉnh cao nhất võ giả loài người có thể đạt tới, cũng chính là Thần Hoàng cấp mười hai!

Mặc dù Thần Hoàng cũng có mạnh yếu, nhưng đối với nhân vật nhỏ giống như hắn, đừng nói là một vị Thần Hoàng cường giả, cho dù là một vị võ giả cấp mười, cũng là đại nhân vật khó lường!

- Ta... Ta khảo nghiệm ra một vị Thần Hoàng

Đầu óc trống rỗng, trong đầu chỉ còn lại ý nghĩ này, nam tử trung niên trở nên có chút ngây người ngu ngốc.

Cho đến khi Diệp Dương Thành rời khỏi máy khảo nghiệm xuất hiện trước mặt hắn, hắn vẫn dại ra trong hỗn tạp kính sợ, giống như một pho tượng điêu khắc.

- Kết quả khảo nghiệm như thế nào rồi?

Diệp Dương Thành mỉm cười nói.

- À? Ra rồi, ra rồi.

Lúc này nam tử trung niên mới phục hồi tinh thần, tràn đầy kính sợ cúi người xuống, dùng hết kính ý cao nhất nói với Diệp Dương Thành:

- Diệp Dương Thành Thần Hoàng bệ hạ tôn kính, trải qua khảo nghiệm chính xác của máy khảo nghiệm, cường độ năng lượng của ngài đã đột phá một vạn hai ngàn triệu, chính thức trở thành một vị Thần Hoàng của Vũ Không đại lục, ta xin được thể hiện kính ngưỡng với ngài.

- Kết quả khảo nghiệm đã truyền về tổng bộ rồi?

Nghe được trả lời trong dự liệu, Diệp Dương Thành cũng lộ ra vẻ hết sức bình tĩnh, trên mặt hiện lên nụ cười thản nhiên, hỏi.

- Đúng vậy, Diệp Dương Thành Thần Hoàng bệ hạ tôn kính, kết quả khảo nghiệm của ngài đã truyền về tổng bộ hiệp hội dong binh tự do, thành tựu của ngài đã được ghi chép trên tấm bia lịch sử của Vũ Không đại lục.

Tên nam tử trung niên vô cùng cung kính nói:

- Có thể phục vụ cho ngài, là vinh diệu lớn nhất cuộc đời này của ta.

- A...

Diệp Dương Thành khẽ cười một tiếng lắc đầu, không nói thêm cái gì với hắn.

Sau khi để lại một tiếng cười khó hiểu, liền trực tiếp rời khỏi đại sảnh văn phòng làm việc.

Sau khi Diệp Dương Thành rời khỏi văn phòng không bao lâu, ở tòa nhà hành chính của thành thị số ba Kaka chính khu Zoro vương quốc, bất chợt bộc phát ra một trận kim quang vô cùng chói mắt.

Ngay sau đó, thị trưởng kiêm lãnh đạo quân đội tối cao của thành thị số ba Ma Tát Ngõa Khắc, phát biểu một đoạn bài diễn văn vô cùng cảm động:

- Hơi các cư dân thành thị số ba chính khu Kaka vương quốc Zoro, ta là thị trưởng Ma Tát Ngõa Khắc.

- Hiện tại, ta xin tuyên bố một tin tức làm cho tất cả mọi người kích động, tin tức này sẽ được ghi lại trong lịch sử của thành thị số ba, vĩnh viễn lưu truyền, là vinh hạnh của chúng ta!

- Diệp Dương Thành Thần Vương miện hạ vô cùng tôn quý, bảy phút trước trong phòng tu luyện dưới tầng 2 hội sở tu luyện thành thị số ba đã hoàn thành đột phá.

- Đúng vậy, Diệp Dương Thành Thần Vương miện hạ tôn kính đã đột phá giới hạn Thần Vương cấp mười, ở hội sở tu luyện thành thị số ba chúng ta trở thành một vị Thần Hoàng khiến cho tất cả loài người ở Vũ Không đại lục kính ngưỡng, Thần Hoàng cấp mười hai!

- Các cư dân, hãy dùng tiếng hoan hô nhiệt liệt nhất, ăn mừng vị Thần Hoàng thứ 107 trong lịch sử loài người ra đời, ra đời ở thành thị số ba chúng ta!!!!

Gần đây Sanchez vô cùng khắc khổ, sau khi rời khỏi tòa nhà trung ương tổng bộ hiệp hội dong binh tự do, hắn liền trực tiếp trở lại nhà mình, khóa mình vào trong mật thất năm ngày.

Thời gian ước định tỷ thí với Diệp Dương Thành là năm ngày sau, nhưng thời gian cụ thể không thương định cặn kẽ, cho nên chỉ cần trong vòng hai trăm chín mươi chín giờ xuất hiện trên đài cao phía ngoài tòa nhà trung ương tổng bộ hiệp hội dong binh tự do, cũng chưa tính là hắn có hành động vi phạm hiệp ước.

- Tạch tạch tạch...

Cánh cửa đá dầy cộm nặng nề bị chậm rãi đẩy ra, Sanchez đã liên tục năm ngày không uống nước thậm chí không nhìn thấy tới nửa điểm ánh sáng nheo hai mắt, thần sắc vui mừng.

- Năm triệu! Ta có thể trong năm ngày mạnh mẽ đề cao năm triệu năng lượng!

Sanchez kích động vạn phần, hắn nhìn ánh sáng từ ngoài mật thất truyền vào, trong lòng càng có thêm mấy phần tin tưởng.

Đợi sau khi cửa đá hoàn toàn mở ra, Sanchez liền hướng ra phía ngoài hô to một câu:

- Chuẩn bị xe phi hành, nhanh lên!

Hơn một phút sau, Sanchez sửa sang lại kiểu tóc của mình, tinh thần phấn chấn đi ra khỏi lối đi có vẻ chật hẹp, kết quả là ở cửa nhìn thấy một lão giả tóc trắng xoá.

- Ngươi ở đây làm gì?

Sanchez tựa như có chút bất mãn cau mày, giọng nói gắt gỏng hỏi vị lão nhân:

- Ai bảo ngươi tới đây?

- Thái gia gia, ta... Ta tới...

Lão giả nhìn thấy Sanchez hết sức kích động, sau khi há mồm gọi một tiếng thái gia gia, muốn tiếp tục nói gì đó, loáng thoáng lộ ra thần sắc lo lắng, nhưng Sanchez không cho hắn cơ hội tiếp tục nói chuyện.

- Xe phi hành khí đâu rồi?

Hắn hỏi lão nhân.

- À?

Lão giả không nghĩ tới Sanchez thậm chí không cho hắn cơ hội nói chuyện, sau khi hơi sửng sốt hắn liền khẩn trương nói:

- Thái gia gia, ta mới vừa nghe được...

- Ta hỏi ngươi, xe phi hành đâu rồi?

Sanchez tức giận, trách cứ:

- Câm miệng!

- Ta...

Lão giả há mồm, nhưng không biết mình có thể nói cái gì, nhìn Sanchez đã có chút ít dấu hiệu tức giận, trong lòng lão giả cười khổ một trận, nhưng cũng không dám làm trái lời Sanchez, chỉ có thể nói thật nhỏ:

- Xe phi hành để dưới chân núi...

- Hi vọng sau này đừng để ta nhìn thấy ngươi nữa, chắt trai thứ mười bốn yêu kính của ta!

Sanchez lạnh lùng bỏ lại một câu nói, thân ảnh thoáng một cái liền biến mất.

Cho đến khi Sanchez rời đi, vị lão giả này mới cười khổ lắc đầu nói:

- Thái gia gia, ta là muốn nói cho ngài, Diệp Dương Thành Thần Vương... Không, là Diệp Dương Thành Thần Hoàng, hắn đã đột phá!

Sanchez không thể nghe được, lúc này hắn đã tiến lên xe phi hành, đang hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang chạy tới tổng bộ hiệp hội dong binh tự do, thu hoạch năm ngày qua khiến cho lòng tin của hắn tăng vọt, hắn cho là, Diệp Dương Thành đã hoàn toàn không phải đối thủ của hắn, chỉ cần đánh bại Diệp Dương Thành, hắn không chỉ có thể khôi phục tự do, còn có thể rửa sạch sỉ nhục trước đó!

Chuyện này đối với Sanchez chính là một loại hấp lực khó có thể kháng cự.

Hắn chặt đứt tất cả liên lạc với ngoại giới, một mình ngồi trong buồng phi cơ của máy phi hành, cố gắng điều chỉnh và giữ vững trạng thái của mình ở trình độ cao nhất.

Cùng lúc đó, trên tầng cao nhất của tổng bộ hiệp hội dong binh tự do, Hách Nhĩ Nam Đa vội vàng gọi điện thoại cho Sanchez, cố gắng mau sớm liên hệ với Sanchez, truyền đạt cho hắn tin tức làm cho người ta khiếp sợ vừa mới truyền khắp Vũ Không đại lục.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1103)