← Ch.1014 | Ch.1016 → |
Tóm lại sau khi nói xong câu đó, hắn mới nghiêm túc, tay phải nắm chặt dao giải phâu không nhúc nhích, tiếp theo mượn độ sắc bén của dao giải phẩu, chạy dọc theo lớp da nhỏ bằng hạt đậu tương, cẩn thận huy động mũi dao, động tác hết sức mềm nhẹ.
Dao giải phẫu do Cửu Tiêu Thần Cách biến ảo mà ra có trình độ sắc bén tuyệt đối vượt xa tưởng tượng của người bình thường, ít nhất Diệp Dương Thành cảm giác mình không giống như đang cắt da, mà đang cắt đậu hủ!
Khi mảnh nhỏ da được Diệp Dương Thành dịch chuyển khỏi cơ thể Tạp Lỗ Khâu Thần Vương, cảnh tượng xuất hiện trước mắt làm cho hắn không tự chủ được trừng lớn hai mắt!
- Màu đen sao?
Dưới làn da, một đoạn mặt cắt viên cầu màu đen xuất hiện trong tầm mắt Diệp Dương Thành, theo suy đoán của hắn, thứ giống như miếng sắt màu đen tựa hồ bị cắm vào phía sau lưng Tạp Lỗ Khâu Thần Vương, đây thật sự là kết quả ngoài ý muốn.
Nhưng khi Diệp Dương Thành nhìn mặt cắt viên cầu giống như miếng sắt nhỏ, không biết mình có thể tiếp tục hạ thủ hay không, viên cầu màu đen đột nhiên khẽ nhúc nhích, mặc dù độ co rút vô cùng nhỏ, nhưng vẫn bị Diệp Dương Thành nhạy cảm bắt được.
- Chẳng lẽ, thứ cổ quái nằm phía trên vật này?
Nhìn viên cầu màu đen chia đều nửa phút mới chuyển động một lần, Diệp Dương Thành lâm vào trạng thái trầm tư.
Không nghi ngờ chút nào, bây giờ hắn không biết gì về tình huống thân thể của Tạp Lỗ Khâu Thần Vương, nếu như tùy tiện động thủ, trời mới biết có thể tạo thành hậu quả khó có thể vãn hồi hay không?
Viên cầu màu đen chậm chạp chuyển động, Tạp Lỗ Khâu Thần Vương vẫn tiếp tục ngủ say, hạ thủ như thế nào đã trở thành vấn đề cần Diệp Dương Thành cấp bách giải quyết.
Rút viên cầu màu đen xem tình huống bên trong? Làm như vậy có vẻ quá nguy hiểm, đối với Diệp Dương Thành mà nói hoàn toàn không có tổn thất gì, nhưng đối với Tạp Lỗ Khâu Thần Vương mà nói, có thể chính là trí mạng.
Nhưng nếu như không rút tiểu viên cầu màu đen này, chẳng khác nào Diệp Dương Thành muốn vứt bỏ đầu mối vất vả lắm mới tìm được, đối với những Thần Vương, Thần Hoàng bị đám dị thú khống chế, cũng không phải tin tức gì tốt, bởi vì ngay cả chính hắn cũng không biết nên xử lý như thế nào, làm sao có thể giải cứu chứ?
- Khốn khiếp, đụng một cái thử xem!
Diệp Dương Thành cắn răng đưa ra quyết định.
Một tay cầm cái kẹp do Cửu Tiêu Thần Cách biến ảo mà thành, tay còn lại cầm Quang Minh kính chuẩn bị ứng đối tình huống đột phát có thể xuất hiện, Diệp Dương Thành xem như hoàn toàn tập trung.
Tạp Lỗ Khâu Thần Vương là lão già đã sống hơn một vạn năm, Diệp Dương Thành cũng không biết thân thể của hắn có thể trải qua được hành hạ hay không, cho nên vẫn phải chuẩn bị một số thứ cần thiết.
- Nếu như rút tiểu viên cầu màu đen đưa đến xuất huyết nhiều thì sao?
Đứng bên cạnh Tạp Lỗ Khâu Thần Vương, Diệp Dương Thành cau mày suy tư chốc lát, sau đó quyết định lợi dụng Băng Sương thuật tạm thời đông cứng miệng vết thương của hắn.
Tiếp theo suy nghĩ, nếu như chỉ cầm máu còn chưa đủ, tạo thành những thứ khác ngoài ý muốn thì sao? Vậy thì dùng Định Hồn thuật định linh hồn của hắn ở trong cơ thể, hơn nữa nghĩ biện pháp tiến hành xử lý.
Mất hơn bảy phút, mới suy nghĩ kỹ càng một số biện pháp ứng đối những chuyện có thể xuất hiện ngoài ý muốn, lúc này Diệp Dương Thành mới xem như hoàn thành tất cả chuẩn bị.
- Như vậy, bắt đầu thôi.
Hít vào một hơi thật sâu trấn tỉnh tâm tình xao động, Diệp Dương Thành tận lực duy trì cầm cái kẹp vững vàng, sau đó đưa cái kẹp đến phía trên viên cầu màu đen, đợi nó đi lên.
Hơn mười giây sau, viên cầu màu đen bắt đầu chuyển động, Diệp Dương Thành tay mắt lanh lẹ, bắt được cơ hội hiếm có, liền kẹp lấy phần đầu viên cầu màu đen lộ ra.
Lúc này, Diệp Dương Thành rõ ràng cảm nhận được có lực kéo lại, tiểu viên cầu lại giãy dụa muốn chui trở lại trong cơ thể Tạp Lỗ Khâu Thần Vương! Cùng lúc đó, toàn thân Tạp Lỗ Khâu Thần Vương cũng bắt đầu co quắp, miệng sùi bọt mép, phản ứng giống như sắp chết.
Loại biến cố ngoài ý muốn này nằm trong dự liệu của Diệp Dương Thành, cũng nằm ngoài dự liêu của hắn, thấy Tạp Lỗ Khâu Thần Vương kịch liệt phản ứng, Diệp Dương Thành theo bản năng muốn buông cái kẹp ra.
Nhưng không biết chuyện gì xảy ra, lý trí rõ ràng nói cho hắn biết nên buông tay, nhưng cái kẹp trong tay giống như không nghe sai khiến, chỉ nghe được một tiếng "phốc", tiểu viên cầu màu đen cứ như vậy bị kéo ra khỏi thân thể Tạp Lỗ Khâu Thần Vương Thần Vương, hoàn toàn lộ ra trong không khí.
- Phụt!
Viên cầu màu đen vừa bị rút ra, vết thương lập tức phun ra máu đen như máu, Diệp Dương Thành không do dự, lập tức thi triển Băng Sương thuật, không chỉ đông cứng vết thương phía sau lưng Tạp Lỗ Khâu. thậm chí ngay cả người hắn cũng bị đóng băng lại.
Bởi vì, Diệp Dương Thành không biết sau khi rút viên cầu màu đen ra sẽ tạo thành bao nhiêu thương tổn với Tạp Lỗ Khâu Thần Vương, cho nên dùng Băng Sương thuật đông cứng toàn bộ thân thể, cứ như vậy, cho dù xuất hiện cái gì ngoài ý muốn, còn có thể có cơ hội bổ túc.
Nhìn Tạp Lỗ khâu Thần Vương hoàn toàn bị đông cứng, xác định sẽ không có vấn đề gì, Diệp Dương Thành mới thu hồi Quang Minh kính, giơ tay lên không trung múa may một chút, trong tay lại có thêm một cái kẹp màu bạc.
Lúc này Diệp Dương Thành mới nhìn thấy rõ ràng diện mạo thật sự của viên cầu màu đen.
Cả viên cầu ước chừng dài 7cm, đường kính khoảng 6 mm, toàn thân màu đen nhìn qua còn có một chút sáng bóng của kim khí, nhưng sức nặng cầm trên tay, lại không khác gì bọt biển.
- Đây là thứ gì?
Hai cái kẹp một đầu một đuôi kẹp lấy tiểu viên cầu màu đen, Diệp Dương Thành nhìn nó thật lâu, cũng không thể tìm được mấu chốt trong đó, bởi vì trong mắt hắn, đây căn bản là một viên cầu vô cùng bình thường!
- Không có ba động năng lượng, không có ba động tinh thần, cũng không có ba động linh hồn, cái này là vật chết sao!
Nghiên cứu trong chốc lát không thể cho ra kết luận hữu dụng, Diệp Dương Thành cũng có chút không nhịn được nghĩ đến, chẳng lẽ, vật này ngoài ý muốn tiến vào thân thể Tạp Lỗ Khâu Thần Vương?
- Không đúng.
Ý nghĩ này mới vừa xuất hiện, đã bị Diệp Dương Thành trực tiếp bác bỏ.
Bởi vì tần số nửa phút một lần chuyển động, tuyệt đối không phải tình huống ngoài ý muốn, hơn nữa, lớp da mềm nhẵn kia nên giải thích như thế nào đây?
- Cho nên vật này nhất định có bí mật, chỉ có điều ta còn chưa phát hiện mà thôi.
Trong lòng thầm định nghĩa về viên cầu màu đen, nếu khẳng định nó có bí mật, đương nhiên là không thể dễ dàng buông tha.
Nhìn nó hơn một phút, sau khi liên tục tự định giá, Diệp Dương Thành mới khẽ cắn răng, chuyển một tia Cửu Tiêu lực vào viên cầu màu đen, nhưng Cửu Tiêu lực như đá chìm xuống biển, không có nửa điểm phản ứng.
Tình huống ly kỳ cổ quái như thế không khiến Diệp Dương Thành nổi giận, ngược lại khơi dậy lòng hiếu kỳ mãnh liệt của hắn, viên cầu màu đen này rút cuộc dùng làm gì? Nó dùng vật liệu gì chế thành?
Ôm trong lòng phần hiếu kỳ này, Diệp Dương Thành từ từ gia tăng Cửu Tiêu lực đưa vào, nhưng bất luận hắn đưa vào bao nhiêu Cửu tiêu lực, những năng lượng này giống như bốc hơi, hoàn toàn không có nửa điểm tung tích.
- Kỳ quái.
Diệp Dương Thành có loại cảm giác thúc thủ vô sách, vừa vặn chính vào lúc này, hắn nghĩ tới một loại hình thái năng lượng khác, tinh thần lực!
Tinh thần lực là một loại năng lượng sinh từ linh hồn chi hạch, khi linh hồn chi hỏa trong cơ thể một người thiêu đốt đến trình độ nhất định, linh hồn chi hạch sẽ tràn ra một loại thể năng lượng vô hình, loại thể năng lượng vô hình này được linh hồn chi hạch khống chế, cũng là năng lượng đồng nguyên với linh hồn chi hạch.
Tinh thần lực là một loại năng lượng vô cùng kỳ dị, dùng nó có thể dò xét hoàn cảnh xung quanh, bất luận là tường đồng vách sắt, đều có thể dễ dàng xuyên thấu, cũng có thể dùng nó khống chế vật thể nào đó, khiến cho loại vật thể này không gió mà bay, thậm chí trực tiếp cất cánh.
Nhưng có điểm bất đồng với Cửu Tiêu lực là, tinh thần lực dưới sự khống chế của linh hồn, là được khống chế chính xác nhất, bất cứ lúc nào cũng duy trì liên lạc với linh hồn.
Đây là một loại năng lượng thần bí mà cường đại, cũng là loại năng lượng Diệp Dương Thành ít sử dụng nhất, nhưng vào lúc này hắn lại nghĩ tới tinh thần lực:
- Nhưng, ta nhớ sư tôn Kreis Baer đã nói với ta, bởi vì thân thể dị thú và nhân loại có cấu tạo bất đồng, mặc dù hai loại đều có linh hồn, cũng có linh hồn chi hạch, nhưng tinh thần lực của dị thú lại thấp xa tinh thần lực của nhân loại.
- Đơn giản mà nói, một con dị thú cấp bậc Hằng Cổ mãnh thú, tương đương với một vị thần cấp chủ thần của bổn nguyên vũ trụ, tổng hợp thực lực không xê xích bao nhiêu.
- Nhưng nếu so sánh tinh thần lực... , tinh thần lực của một con Hằng Cổ thú dử, nhiều nhất chỉ tương đương với tinh thần lực của một vị thần sơ giai, chênh lệch của hai bên rất lớn. Nếu như đám dị thú thật sự lợi dụng tiểu viên cầu màu đen khống chế những Thần Vương, Thần Hoàng này, chứ không phải bị chiếm cứ thể xác như ban đầu ta suy đoán... chỉ so về tinh thần lực, cho dù là mấy con Hằng Cổ thú dữ ngủ say cũng không phải đối thủ của ta! Chẳng qua lớp da màu xanh và cái miệng tím trên người hắn, rõ ràng cho thấy đã trúng độc rất nặng, dùng Quang Minh kính giải độc, trời mới biết sẽ hao tổn bao nhiêu thần nguyên?
Diệp Dương Thành cau mày suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng vẫn quyết định tạm thời vứt bỏ những vấn đề này, giải quyết xong vấn đề viên cầu màu đen này trước đã.
Trong đầu có quyết định, động tác trong tay dĩ nhiên cũng nhanh hơn rất nhiều.
Bởi vì là lần đầu tiên nhìn thấy loại tiểu viên cầu cổ quái màu đen này, Diệp Dương Thành cũng không dám quá mức khinh thường, chỉ có thể thử dò xét, dùng một sợi tinh thần lực thô mảnh như sợi tóc quấn quanh mặt ngoài viên cầu màu đen, sau đó sắc mặt Diệp Dương Thành đại biến, cả người chấn động!
Thanh âm khàn khàn nhưng như lôi đình điếc tai điếc óc, ầm ầm nổ vang trong đầu hắn!
- Ngươi là người hầu trung thành nhất của Baba Dahl chủ nhân cao quý, ngươi tên là Cự Giải, ngươi là người hầu trung thành nhất của Baba Dahl chủ nhân cao quý, ngươi là một con dị thú hóa thành hình người, ngươi không phải loài người.
- Baba Dahl chủ nhân cao quý sẽ cho ngươi tất cả, hắn chính là vị thần tín ngưỡng duy nhất của ngươi, hắn sẽ ban cho ngươi tất cả những gì ngươi muốn, chỉ cần ngươi trung thành.
- Baba Dahl chủ nhân cao quý sẽ cho ngươi tất cả, cho nên ngươi phải bỏ ra tất cả lòng trung thành của ngươi, ngươi là một con chó của Baba Dahl chủ nhân, Baba Dahl chủ nhân chính là ông trời của ngươi.
- Khi Baba Dahl cao quý cần ngươi thi hành nhiệm vụ, vinh quang vô thượng sẽ phủ xuống trên người ngươi, ngươi phải không tiếc tất cả để hoàn thành mệnh lệnh của Baba Dahl chủ nhân, cho dù có phải hy sinh tính mạng của mình.
- Baba Dahl chủ nhân cao quý sẽ không vứt bỏ người hầu của mình, trước mặt Baba Dahl chủ nhân cao quý, tất cả đều là con kiến hôi, hoặc sống hoặc chết, Baba Dahl chủ nhân cao quý có thể quyết định trong một câu nói.
- Tử vong cũng không đáng sợ, đáng sợ chính là sau khi phản bội Baba Dahl chủ nhân cao quý, ngươi sẽ gặp phải hành hạ ngàn vạn năm, sống không bằng chết.
- Nhưng ngươi cũng biết những thứ này, cho nên ngươi sẽ không phản bội Baba Dahl chủ nhân cao quý, ngươi vẫn là một con chó bên cạnh Baba Dahl chủ nhân cao quý, một người hầu trung thành nhất.
- Baba Dahl chủ nhân cao quý ban cho ngươi thân thể vĩnh sinh, Baba Dahl chủ nhân cao quý chỉ dẫn phương hướng cho ngươi, nhớ kỹ, ngươi là con chó của Baba Dahl chủ nhân, vĩnh viễn là người hầu của Baba Dahl chủ nhân.
Những lời nói này liên tục lặp đi lặp lại trong đầu Diệp Dương Thành.
Thanh âm như lôi đình điếc tai điếc óc, tựa hồ cũng bị nhuộm đẫm một tầng kim quang hoa lệ, giống như Baba Dahlthật sự là một vị thần cao cao tại thượng!
Nhưng Diệp Dương Thành rất nhanh thanh tỉnh lại, đồng thời chặt đứt tinh thần lực quấn quanh viên cầu màu đen, cho nên, thanh âm vang vọng trong đầu hắn cũng đột nhiên dừng lại.
- Thì ra là như vậy...
Diệp Dương Thành hiểu rồi, hắn lộ ra thần sắc mừng rỡ.
Tạp Lỗ Khâu Thần Vương được cứu rồi!
Trong viên cầu màu đen này ẩn chứa tinh thần lực cực kỳ thưa thớt, cũng chính là tia tinh thần lực này lặp đi lặp lại nội dung giống nhau.
Dưới tình huống như vậy, các Thần Vương, Thần Hoàng đã bị tàn phách dị thú ảnh hưởng tới thần trí, dĩ nhiên cũng sẽ từ từ tiếp nhận loại ám hiệu tâm lý này, cuối cùng quên mất tất cả, trở thành một cái xác bên cạnh Baba Dahl!
- Như vậy thì dễ làm rồi.
Sau khi hiểu được điều này, trên mặt Diệp Dương Thành hiện ra nụ cười sáng lạn, hắn biết, mình đã có biện pháp giải quyết vấn đề này!
Tinh thần lực dị thú lưu lại trên viên cầu màu đen hết sức thưa thớt, thưa thớt đến mức Diệp Dương Thành chỉ cần động ngón tay là có thể trực tiếp lau đi, muốn giải quyết những tinh thần lực này, căn bản không phải vấn đề.
Nhưng sau khi Diệp Dương Thành phát hiện ra điều bí mật này, lại không có ý định trực tiếp lau đi, mà sau thời gian suy tư ngắn ngủi, lựa chọn một loại phương pháp mang theo một chút nguy hiểm, nhưng lại hết sức mê người.
- Baba Dahl có phải là một trong mấy con Hằng Cổ thú dữ ngủ say ở Vũ Không đại lục, có lẽ còn là một trong vài con Hằng Cổ thú dử có tốc độ khôi phục nhanh nhất.
- Đối với mọi thứ trong biển sâu, ta không có nửa điểm hiểu rõ, nhưng dị thú trong biển sâu, lại hiểu rõ tình huống của dân bản xứ loài người trên Vũ Không đại lục như lòng bàn tay, có thể dễ dàng đạt được tình báo về xã hội loài người, đồng thời làm ra bố trí tốt nhất, đây cũng là khác biệt tồn tại giữa loài người và dị thú.
Ý niệm trong đầu chuyển động tới đây, Diệp Dương Thành lộ ra nụ cười thản nhiên, ánh mắt vững vàng khóa chặt tiểu viên cầu màu đen trong tay, trong lòng đã có tính toán.
- Bốn Hắc bào nhân, bốn cái xác vốn bị Baba Dahl khống chế, nếu như bọn họ trở mặt thì sao? Như vậy, kết quả sẽ như thế nào?
← Ch. 1014 | Ch. 1016 → |