Vay nóng Tima

Truyện:Chấp Chưởng Thần Quyền - Chương 1024

Chấp Chưởng Thần Quyền
Trọn bộ 1103 chương
Chương 1024: Nhìn quan hệ trên thú hạch
0.00
(0 votes)


Chương (1-1103)

Siêu sale Lazada


August Thần Hoàng trợn tròn mắt, Vera Nika Thần Hoàng cũng gấp gáp, bởi vì trong đời sau của nàng, có mấy người tính tình thô bạo hơn nữa còn là cường giả cấp bậc Thần Vương!

Nhìn thấy Diệp Dương Thành vất vả với bọn họ, nàng có thể nào không nóng nảy? Cho nên, Vera Nika Thần Hoàng trong lúc vô ý làm ra một chuyện khiến cho Diệp Dương Thành nở hoa trong bụng, đồng thời cũng giúp các nghị viênThần Hoàng khác bừng tỉnh đại ngộ.

Chỉ thấy Vera Nika Thần Hoàng do dự chốc lát, mới dứt khoát lấy từ trong không gian vật phẩm của mình ra năm miếng thú hạch Thú Vương trong suốt, đưa tới trước mặt Diệp Dương Thành:

- Diệp Dương Thành Thần Hoàng, ở đây có ba miếng thú hạch chữa bệnh, hai miếng thú hạch cuồng bạo, ta có ba tử tôn tính tình thô bạo... Nhưng ta khẳng định bọn họ còn chưa tới trình độ trở nặng. Nếu như... Nếu như ngài nguyện ý giúp bọn họ khôi phục thanh tĩnh... , cho dù chỉ có mấy giờ, năm miếng thú hạch Thú Vương này chính là của ngài, nhiều không lấy lại, thiếu... ta bổ sung!

- Cô nương này, thật quá hiểu chuyện!

Diệp Dương Thành đang chần chờ làm thế nào nói ra yêu cầu của mình, Vera Nika Thần Hoàng đã cung cấp một con đường thênh thang!

Nhìn năm miếng thú hạch Thú Vương trước mắt, Diệp Dương Thành giống như thấy được bảo bối của mình.

Nhưng hắn vẫn tỏ ra trấn tĩnh, chứ không để lộ sơ hở.

Cho nên, Diệp Dương Thành rất bất đắc dĩ nhìn thoáng qua Vera Nika Thần Hoàng, đồng thời giơ tay lên đẩy số thú hạch Thú Vương của nàng trở về, làm khó nói:

- Không phải ta không muốn giúp ngươi, mà là chuyện này thật sự rất khó làm, đây cũng là chuyện rất hao tổn sức khỏe...

- Ta biết, ta biết.

Vera Nika vội vàng đẩy thú hạch lại trước mặt Diệp Dương Thành, sau đó nói:

- Nhưng Diệp Dương Thành Thần Hoàng... Ngài có thể nể mặt ta, ra tay giúp hài tử của ta một chút không?

- Ngài không biết, ba đứa trẻ này trước khi trở thành Thần Vương tính tình rất ngoan ngoãn, nhưng hiện tại... Ài, ta chỉ nghe bọn chúng gọi một tiếng bà nội, bà tổ nội là ta đủ hài lòng rồi!

Vera Nika Thần Hoàng nói.

Diệp Dương Thành thật khó khăn nhìn năm miếng thú hạch Thú Vương, chần chờ nói:

- Vậy thì được rồi...

Có được hay không, cũng không ai biết, dù sao Diệp Dương Thành đã nhận năm miếng thú hạch Thú Vương của Vera Nika Thần Hoàng, hơn nữa sau khi hắn nhận lấy năm miếng thú hạch Thú Vương này, ngược lại còn đưa tới cho Vera Nika Thần Hoàng một trận cảm kích, lời nói ngoài miệng càng thêm dễ nghe!

- Đây chính là làm kỹ nữ còn dựng đền thờ?

Diệp Dương Thành bất động thanh sắc thu hồi năm miếng thú hạch Thú Vương, đồng thời trong đầu có chút thú vị suy nghĩ miên man, cũng không biết là lương tâm phát hiện hay là có tật giật mình, hắn nói với Vera Nika Thần Hoàng:

- Ta sẽ hết sức trợ giúp bọn họ.

- Cảm ơn...

Vera Nika Thần Hoàng vừa mới bỏ ra năm miếng thú hạch Thú Vương chân thành được cảm ơn, đột nhiên nàng cảm thấy, Diệp Dương Thành thật sự là một Thần Hoàng có tâm địa thiện lương, Thần Hoàng mạnh nhất!

Cử động của Vera Nika Thần Hoàng rơi vào trong mắt mười một vị nghị viênThần Hoàng còn lại, không thể nghi ngờ trở thành một chiếc đèn sáng chỉ đường, đối vào chín vị Thần Hoàng mạnh nhất trong đó mà nói, thủ đoạn của Diệp Dương Thành cũng không phải yêu cầu quá lớn, nhưng bọn hắn sống đến chừng này tuổi, chẳng lẽ hậu duệ đời sau chỉ có mấy người thôi sao?

Tuy nói khi ở giai đoạn Thần Vương, Thần Hoàng, bởi vì thú hạch dị thú ảnh hưởng, đối với hậu thế của mình chưa bao giờ có vẻ mặt dễ gần, nhưng dù sao đây cũng là huyết mạch của bọn họ! Trong số hàng ngàn hàng vạn tử tôn, dù sao cũng phải có mấy người đặt trong mắt?

Cho nên, sau khi Vera Nika Thần Hoàng chủ động giao ra năm miếng thú hạch Thú Vương, tranh thủ mấy giờ thanh tĩnh cho ba tử tôn của mình, August Thần Hoàng cũng tiến lên một bước nhỏ, có chút ngượng ngùng nói:

- Diệp Dương Thành Thần Hoàng, nếu như ngươi không ngần ngại...

- August, ta thật không muốn để ý, nhưng chuyện này thật sự rất hao tổn sức khỏe.

Vẻ mặt Diệp Dương Thành đầy khó xử.

- Cái này... Ta nguyện ý trị liệu trên cơ sở tiêu hao thú hạch, đưa cho ngài năm miếng thú hạch Thú Vương không cần hoàn lại!

August vừa thấy phản ứng của Diệp Dương Thành, biết mình hôm nay không muốn ra máu cũng phải ra máu, không có cách nào, hắn chỉ có thể đề cao thù lao:

- Hoặc là, ngươi để cho một người tỉnh táo lại, ta liền gia tăng một miếng thú hạch Thú Vương trả thù lao... Ta cũng không phải xem thường ngươi, mà là chân thành hy vọng có thể cung cấp bồi bổ lại.

- Thanh tĩnh một người là thêm một miếng?

Diệp Dương Thành tâm thần đại động, trước kia hắn vì công đức huyền điểm mà bận rộn, hiện tại trong mắt hắn, còn thứ gì có thể khả ái hơn thú hạch?

Cho nên, hắn gắng gượng gật đầu, hỏi:

- Không biết August Thần Hoàng cần trị liệu mấy người? Ta cần phải an bài một chút.

- Không nhiều lắm.

August Thần Hoàng cười nói:

- Chỉ bảy tám người.

Đối với một Thần Hoàng tồn tại trên vạn năm, cưới sáu bảy trăm người vợ sanh hạ vô số đời sau mà nói, bảy tám người, quả thật không nhiều.

Chỉ có điều Diệp Dương Thành cũng không để ý hắn có bao nhiêu đời sau, ý nghĩ duy nhất của hắn là... Tám người cần trị liệu thanh tĩnh, mỗi lần tốn của hắn mười lăm miếng thú hạch Thú Vương để trị liệu không tính là quá đáng chứ? Hơn nữa thêm một người là thêm một miếng thú hạch Thú Vương, mới tính toán cũng có hơn hai mươi miếng!

Hắn muốn tấn chức vị thần cao giai ít nhất cũng cần ba trăm miếng thú hạch Thú Vương, nếu tiếp tục tiến triển theo tốc độ này, chẳng phải không bao lâu là có thể tập hợp đủ ba trăm miếng thú hạch Thú Vương sao?

Nghĩ tới đây, tâm tư Diệp Dương Thành bắt đầu trở nên nôn nóng, làm gì có ai thịt béo đưa tới cửa còn đẩy ra ngoài? Cho nên, hắn lại tương đối "làm khó" chần chờ một lát, mới chậm rãi gật đầu:

- Được rồi, ta tận lực thử xem sao...

Nhận được trả lời chắc chắn của Diệp Dương Thành, August Thần Hoàng cũng mừng rỡ, hắn lập tức lấy trong không gian vật phẩm ra mười bảy miếng thú hạch Thú Vương, trịnh trọng giao tới trước mặt Diệp Dương Thành, nói:

- Nơi này có mười bảy miếng thú hạch Thú Vương, coi như là số thú hạch Diệp Dương Thành Thần Hoàng cần tiêu hao để trị liệu, số còn lại, thanh tĩnh một người liền tăng thêm một miếng thú hạch Thú Vương!

- Được.

Diệp Dương Thành đè ép tâm tình của mình, khẽ mỉm cười, sau đó thu mười bảy miếng thú hạch Thú Vương vào trong không gian thứ nguyên, trong đầu thống khoái kêu to!

Tốc độ thu thập thú hạch Thú Vương như vậy, rõ ràng nhanh hơn dùng tiền Vũ Không tiến hành thu mua rất nhiều, chưa nói đến tiếp theo còn có thể nhận được thú hạch, chỉ riêng số lượng thú hạch hiện tại, cũng đã gần 140 miếng, cách mục tiêu ba trăm miếng, chỉ còn lại hơn phân nửa mà thôi...

Trong đầu Diệp Dương Thành thầm tính toán số lượng thú hạch Thú Vương mình có hiện tại, cũng không chú ý tới thần sắc quấn quýt trên mặt Victor Moore Thần Hoàng, đợi đến khi hắn tính toán xong tình huống của mình, đang định nói chút gì đó với August Thần Hoàng, Victor Moore Thần Hoàng bỗng nhiên tiến lên một bước, nói:

- Diệp Dương Thành Thần Hoàng, cám ơn ngươi trước đó đã cứu trợ ta.

Nói xong liền khom người chào, sau đó trên cái bàn tròn bên cạnh Diệp Dương Thành xuất hiện một đống thú hạch Thú Vương!

- Nơi này tổng cộng có hai mươi chín miếng thú hạch Thú Vương, là ta từ từ tích góp từng tí một nhiều năm qua.

Victor Moore vô cùng chân thành nói:

- Ta hy vọng có thể đi theo bên cạnh ngài, cho dù cách mười ngày chỉ có thể thanh tĩnh mấy giờ, ta cũng đủ hài lòng... Xin Diệp Dương Thành Thần Hoàng đáp ứng ta.

Nói xong, Victor Moore ngẩng đầu đón nhận ánh mắt của Diệp Dương Thành, khuôn mặt thành khẩn:

- Ta không muốn sống đần độn nữa, chỉ có ngài, mới có thể mang cho ta hi vọng vĩnh viễn thanh tĩnh.

Đó là đôi mắt to lóe sáng cỡ nào! Trong lòng Diệp Dương Thành than thở một tiếng, ừ, nể tình hai mươi chín miếng thú hạch Thú Vương ở đây, ta sẽ thu ngươi làm tiểu đệ!

- Victor Moore Thần Hoàng không cần như thế, nếu có thể làm được, ta nhất định sẽ hết sức cứu trị ngươi.

Diệp Dương Thành mỉm cười gật đầu, giống như một trưởng giả đại công vô si hơn nữa còn hiền lành vạn phần.

Câu trả lời của hắn, lại đổi lại một trận cảm kích của Victor Moore Thần Hoàng, trong tình trạng thanh tĩnh hắn hết sức hiểu được, hiện tại ở Vũ Không đại lục người có thể cứu hắn cũng chỉ còn lại một mình Diệp Dương Thành, nếu như hắn không nắm chặc cơ hội... , nói không chừng không cần mấy ngày sẽ biến thành chủng loại của Tạp Lỗ Khâu trước lúc thanh tĩnh! Thay vì như vậy, chi bằng được ăn cả ngã về không.

Hơn nữa, Tạp Lỗ Khâu có vận khí, được những dị thú kia phái ra biển sâu tới đại lục tìm Diệp Dương Thành gây phiền toái, vì vậy... , hắn mới chiếm được hi vọng tái sinh.

Nhưng nếu như Victor Moore hắn biến thành bộ dạng như vậy thì sao? Chưa nói đến Diệp Dương Thành có thể cứu hắn hay không, chỉ riêng chuyện có thể rời khỏi biển sâu hay không chính là một vấn đề thiên đại, huống chi...

Cho dù như Tạp Lỗ Khâu may mắn được Diệp Dương Thành khôi phục thần trí, nhưng hắn vẫn phải trở về biển sâu, tiếp tục ở ngoài mặt giả làm một con chó săn trung thành... Cho đến khi Diệp Dương Thành tìm được phương pháp xử lí có thể hoàn toàn ổn định độc tố bên trong cơ thể bọn họ mới thôi.

Đây cũng là tình huống Victor Moore không cách nào giải thích, nói như thế nào đây? Không tự do, không bằng chết! Vì tự do, giao ra chút thú hạch làm thù lao thì có thể tính là cái gì? Khoản sổ sách này, Victor Moore vẫn có tính toán, dù sao hắn không cảm thấy mình thua lỗ, đây mới là chuyện trọng yếu nhất.

Cho nên, trong không gian thứ nguyên của Diệp Dương Thành lại mạnh mẽ tăng thêm hai mươi chín miếng thú hạch Thú Vương.

Như vậy mông lung lừa gạt thú hạch Thú Vương, Diệp Dương Thành cũng không có nửa điểm gánh nặng trong lòng, dù sao mỗi một lần hắn thi triển vài loại pháp thuật như Định Hồn thuật, cũng phải tiêu hao không ít thần nguyên, mặc dù một lần thu phí hai ba miếng thú hạch Thú Vương thật sự là quá đắt, nhưng... Ngu sao không cầm!

Hiện tại ở Vũ Không đại lục còn có vài con Hằng Cổ thú dữ tồn tại, chỉ dựa vào thực lực vị thần trung giai lúc này của Diệp Dương Thành, một khi gặp phải mấy con thú dữ Hằng Cổ... , hắn còn có thể chạy đến đâu? Hơn nữa, nhìn loại thế cục phát triển hiện tại, mâu thuẫn giữa dân bản xứ loài người ở Vũ Không đại lục với dị thú đã đến trình độ không cách nào hóa giải, sớm muộn gì cũng sẽ có một cuộc đại quyết chiến.

Việc Diệp Dương Thành đang làm bây giờ, chính là trước khi đại quyết đấu bộc phát, tận lực đề cao thực lực của mình đến trình độ vị thần cao giai, bởi vì chỉ có đến thực lực vị thần cao giai, hắn mới có tư cách khiêu chiến với mấy con thú dữ Hằng Cổ, mới xem như đứng ở thế bất bại chân chính!

Vì vậy, bất luận là vì ngàn tỷ sinh linh đáng thương của Vũ Không đại lục, hay là vì tính mạng của bản thân Diệp Dương Thành, cử động thu vớt thú hạch Thú Vương của hắn, cũng trở nên quang minh rất nhiều.

Ít nhất Diệp Dương Thành không có cảm giác mọi chuyện không ổn, ngược lại cảm giác mình đã làm một chuyện rất thông minh.

Những thú hạch Thú Vương này lưu lại trong tay các nghị viênThần Hoàng cũng không có gì dùng, chỉ có thể được cho là một loại hóa tệ lưu thông tiến hành giao dịch, nhưng rơi vào trong tay Diệp Dương Thành hắn thì sao? Đây chính là thật sự lợi dụng! Ít nhất, ừ, ít nhất không lãng phí của trời cho.

- Diệp Dương Thành Thần Hoàng, chỗ này của ta cũng có mấy tử tôn cần phải trợ giúp.

- Diệp Dương Thành Thần Hoàng, ta biết chuyện này đối với ngươi mà nói thật khó khăn, nhưng....

- Nơi này là mười tám miếng thú hạch Thú Vương, cứu trị hai người ta liền đưa thêm ba miếng....

Có Vera Nika, August và Victor Moore phối hợp, mấy vị Thần Hoàng còn lại cũng ngồi không yên, rối rít đứng dậy tỏ vẻ mình cũng nguyện ý cung cấp thú hạch Thú Vương, chỉ cần Diệp Dương Thành nguyện ý giúp tử tôn bọn họ, thú hạch Thú Vương không là vấn đề!

Dĩ nhiên, gấp gáp nhất không phải là những Thần Hoàng mạnh nhất, mà là một trong hai Thần Hoàng bình thường của nghị viện tối cao, Kanu Bisali Thần Hoàng.

Bản thân hắn không thể tấn chức Thần Hoàng mạnh nhất, cần cứu trợ dĩ nhiên không phải là con cháu đời sau của hắn, mà là chính bản thân hắn!

Càng là đại nhân vật, lại càng quý trọng cái mạng nhỏ của mình, dưới thôi động của không khí hiện trường, Kanu Bisali làm sao còn dám trầm mặc?

Vì tính mạng của mình, vì mình không thay đổi thành bộ dạng người không ra người quỷ không ra quỷ của Tạp Lỗ Khâu...

- Diệp Dương Thành Thần Hoàng, chỗ này của ta có ba mươi tư miếng thú hạch Thú Vương, là ta tích góp trong gần vạn năm qua, nếu như ngài có thể trợ giúp ta...

Kanu Bisali thật sự bỏ hết vốn ban đầu, vì mạng sống, vì tự do, giao ra tất cả thú hạch Thú Vương, có thể tính là gì?

Kết quả là, trên mặt Diệp Dương Thành chất đầy thần sắc làm khó, nhưng trong lòng cũng đã cười nở hoa...

- Trong tay hiện giờ đã có hai trăm bảy mươi ba miếng thú hạch Thú Vương rồi, còn thiếu hai mươi bảy miếng là có thể tấn chức vị thần cao giai!

Thú hạch của Chân Linh dị thú, cũng chính là thú hạch của dị thú cấp Thú Vương ở Vũ Không đại lục, tổng số ở khắp Vũ Không đại lục thật ra cũng không ít, điểm này, không bao lâu sau khi Diệp Dương Thành tới Vũ Không đại lục cũng đã biết.

Nhưng biết thì biết, mặc dù sự thật tổng số thú hạch vượt ra ngoài dự tính bày ra trước mắt, nhưng muốn lấy được những thú hạch này, mạnh mẽ cướp lấy hiển nhiên là không được, dù sao Diệp Dương Thành còn chưa phải tồn tại vô địch ở Vũ Không đại lục, vạn nhất trở thành tấm bia cho mọi người chĩa vào, chẳng phải là quá oan uổng hay sao?

Cho nên ý nghĩ ban đầu của Diệp Dương Thành là mình sẽ đích thân đi săn giết dị thú Thú Vương, dùng cái này thu hoạch số lượng thú hạch Thú Vương mình cần có, đồng thời cũng không trêu chọc tới dân bản xứ loài người ở Vũ Không đại lục.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1103)