Vay nóng Tinvay

Truyện:Chấp Chưởng Thần Quyền - Chương 1043

Chấp Chưởng Thần Quyền
Trọn bộ 1103 chương
Chương 1043: Thằng nhóc không biết lớn nhỏ
0.00
(0 votes)


Chương (1-1103)

Siêu sale Lazada


- Enos Justin đúng là một kẻ lớn lối ngu xuẩn, không ngờ sinh ra một đám hậu bối đều ngu xuẩn.

Vừa xuất hiện trong hậu hoa viên, khóe miệng Diệp Dương Thành hiện lên một nụ cười giả tạo, ánh mắt quét qua chín tên tử tôn đang dại ra của Enos Justin nói:

- Làm sao, khí phách lớn lối vừa rồi đi đâu cả rồi?

Diệp Dương Thành chắc chắn là đại nhân vật chạm tay có thể bỏng ở Vũ Không đại lục, dung mạo của hắn từ lâu đã được người ta nhớ kỹ, cho nên lúc này Diệp Dương Thành vừa xuất hiện, đã được chín tử tôn của Enos Justin nhận ra...

Thấy Diệp Dương Thành bỗng nhiên xuất hiện, trái tim của chín người này hung hăng co quắp.

Hắn... làm sao hắn lại trở lại?

Chín người rùng mình, không nói hai lời đã muốn xoay người chạy trốn.

Nhưng nếu Diệp Dương Thành đã tới, làm sao có thể để cho bọn họ dễ dàng rời đi như vậy?

- Ta có nói cho các ngươi rời đi sao?

Thanh âm bình thản vang lên trong hậu hoa viên.

Chín tử tôn của Enos Justin vừa chạy được mấy bước, nhất thời cứng đờ, không dám cử động...

Nếu như so sánh vương thất gia tộc Khải Thánh Lực vương quốc Khải Khắc là một đám sơn dương mềm yếu, như vậy đời sau của Enos Justin là một đám chó hoang, còn Diệp Dương Thành là một con sư tử mạnh mẽ.

Đám người Enos Basso lớn lối cậy mạnh đối mặt với phụ tử Khải Thánh Lực Ô Mã, khi đối mặt với Diệp Dương Thành có khác gì sơn dương bình thường hay không? Hoàn toàn không khác nhau!

Enos Basso bị một cái tát của Diệp Dương Thành trực tiếp tát vào ao nước, lúc này vừa nghe thấy người đến là Diệp Dương Thành, trong nháy mắt cảm giác sợ hãi tàn phá ý chí của hắn, không nói hai lời trốn trong ao giả chết, mặc dù mất mặt, nhưng còn tốt hơn là chết thật?

Còn chín người còn lại lúc này cũng câm như hến, làm gì còn khí diễm lớn lối như khi đối mặt với phụ tử Khải Thánh Lực Ô Mã? Đây là một đám đáng khinh bắt nạt kẻ yếu.

Diệp Dương Thành khẽ lắc đầu, Enos Justin đã không còn hài cốt, chỗ dựa cuối cùng của đám đáng khinh này cũng mất đi, so đo với bọn hắn... còn thú vị sao?

- Mấy người các ngươi.

Giơ tay lên chỉ vào chín người này, Diệp Dương Thành thản nhiên nói:

- Cũng tự giác nhảy vào trong ao đi, bớt cho ta phải động thủ tổn thương hòa khí.

Chín người còn lại đều đứng nguyên tại chỗ không dám nhúc nhích, cường ngạnh phản kháng không thể nghi ngờ sẽ chọc cho Diệp Dương Thành càng thêm bất mãn, nếu như biết điều nhảy xuống ao nước... làm trò trước mặt phụ tử Khải Thánh Lực Ô Mã, như vậy bọn hắn còn thể diện gì nữa?

Nhưng khi chín người này còn đang do dự, Diệp Dương Thành đã bình thản nói:

- À, đúng rồi, trước khi các ngươi nhảy vào ao nước, ta phải nói cho các ngươi biết một tin bất hạnh... Lúc trước ta và Enos Justin Thần Vương tính toán đi tìm vật chứng, kết quả khi bay đến nửa đường, xe phi hành của Enos Justin Thần Vương xảy ra chút trục trặc, từ độ cao hơn 2000m ngã xuống.

Diệp Dương Thành có chút tiếc nuối thở dài nói:

- Vốn Enos Justin Thần Vương mặc dù bị ngã cũng không ảnh hưởng gì đến tính mạng, đáng tiếc, hắn lại rơi xuống một mảnh thú lâm cấp bảy, cũng không biết chuyện gì xảy ra, đột nhiên có một con Thú Hoàng chạy đến... Chậc chậc, Enos Justin Thần Vương thật thê thảm!

Trong thú lâm cấp bảy chạy ra một con thú hoàng cấp mười hai? Loại nói dối này ngay cả chó cũng không tin, lại từ miệng Diệp Dương Thành quang minh chính đại nói ra!

Nghe thế mọi người đều hiểu được, Enos Justin Thần Vương sợ là đã gặp nạn, nhưng không phải vì xe phi hành bị rơi, cũng không phải vì con Thú Hoàng kia... Rõ ràng cho thấy Diệp Dương Thành đã động thủ giết chết Enos Justin!

Khải Thánh Lực Ô Mã và Khải Thánh Lực Ba Long theo bản năng liếc mắt nhìn nhau, cả hai đều nhìn thấu vẻ vui mừng như điên trong mắt đối phương... Enos Justin chết rồi, dâm vân bao phủ trên bầu trời gia tộc Khải Thánh Lực hơn ngàn năm rốt cục tán đi rồi!

Giờ khắc này, Khải Thánh Lực Ô Mã đột nhiên có một loại vọng động muốn điên cuồng reo hò, nếu như không phải bận tâm Diệp Dương Thành còn đang ở đây, hắn chỉ sợ đã không áp chế nổi mà rống to.

Bất đồng với phụ tử vương thất Khải Thánh Lực Ô Mã, lời này rơi vào trong tai mấy hậu bối Enos Justin, nhất thời biến thành sét đánh giữa trời quang... Enos Justin chết rồi, gia tộc lớn như thế còn có thể tiếp tục tồn tại không? Không thể nào!

Trong lúc nhất thời, chín nam nhân còn chưa chịu xuống nước đều có chút tâm tình kích động, một người trong đó còn quay đầu lại quát:

- Hung thủ! Ngươi chính là hung thủ này!

- Cái gì?

Nghe được tiếng hô của hắn, Diệp Dương Thành bất chợt nhíu mày, chân phải nhẹ nhàng di chuyển, người đã đến trước mặt hắn, một cái tát văng ra, đồng thời, trong miệng không quên dạy dỗ:

- Thằng nhóc không biết lớn nhỏ!

- Bốp ~!

Lại thêm một tiếng giòn vang, tên xui xẻo này cứ như vậy bị Diệp Dương Thành tát một cái tung bay, tiếp theo phù phù một tiếng, cũng lọt vào hồ nước trong hậu hoa viên.

- Mấy người các ngươi, còn người nào nghi vấn cứ việc nói ra đi.

Ánh mắt lạnh lùng quét qua tám người còn lại đang mang theo thần sắc khủng hoảng, Diệp Dương Thành dùng một loại giọng nói hết sức bình thản nói:

- Con người của ta thật ra rất trọng đạo lý, chẳng qua không chịu được một số kẻ nhược trí ra vẻ trước mặt ta.

Có bài học của hai người phía trước, tám người còn lại cho dù cho mượn mười lá gan, bọn họ cũng không dám tiếp tục nói gì nữaa, huống chi nghe ý tứ của Diệp Dương Thành, ngay cả Enos Justin cũng bị hắn sát hại rồi, bọn họ còn có lá bài tẩy nào có thể dựa vào?

Dưới kinh hãi đảm chiến, tám người tựa hồ đồng thời lắc đầu cùng kêu lên nói:

- Không có... Không có nghi vấn...

- A, vậy chính là tán đồng Enos Justin Thần Vương chết trong tay một con Thú Hoàng?

Lúc này trên khuôn mặt lạnh lùng của Diệp Dương Thành mới lộ ra nụ cười thản nhiên, gật đầu:

- Vậy các ngươi còn đứng ngây đó làm gì?

Tám nam nhân bị dọa đến mức tay chân mềm nhũn ra không khỏi liếc mắt nhìn nhau, sau khi tiếp tục đứng yên vài giây, mới không cam lòng hít một hơi thật sâu, đi đều bước đến hồ nước bên cạnh.

- Phù phù ~!- Phù phù ~!- Phù phù ~!...

Sau khi một trận thanh âm nhảy xuống nước dày đặc vang lên, Diệp Dương Thành mới quay đầu nhìn thoáng qua Khải Thánh Lực Ô Mã tựa hồ khó có thể tự kiềm chế, có chút hiểu được gật gật đầu nói:

- Nếu như thật sự không nhịn được, cứ cười lớn lên đi.

- Ách...

Bộ mặt có chút co quắp của Khải Thánh Lực Ô Mã ngây ra một lúc, tiếp theo mới lúng túng lắc đầu, luôn miệng nói:

- Không dám, không dám...

Mặc dù hắn thật sự rất muốn cười, nhưng lại không muốn lưu lại ấn tượng lỗ mãng cho Diệp Dương Thành, bất đắc dĩ, Khải Thánh Lực Ô Mã chỉ có thể âm thầm quyết định, đợi sau khi Diệp Dương Thành rời đi, lập tức xếp đặt buổi tiệc, để các đại thần phát tiết một chút oán hận để dành hơn ngàn năm của gia tộc Khải Thánh Lực, đồng thời cũng nói rõ với các đại thần, Khải Thánh Lực Ô Mã hắn vừa trở lại!

Nguyên nhân thật ra rất đơn giản, đừng thấy Khải Thánh Lực Ô Mã là quốc vương một vương quốc, nhưng trên thực tế địa vị của hắn ở Vũ Không đại lục thực sự rất thấp.

Còn Diệp Dương Thành mặc dù không nhậm chức ở bất kỳ quốc gia nào, nhưng người ta là Thần Hoàng mạnh nhất, còn là một trong mười ba vị nghị viên của nghị viện tối cao, đó là tồn tại võ lực và quyền thế cao nhất của một người!

Cho nên, trước mặt Diệp Dương Thành, Khải Thánh Lực Ô Mã căn bản không là gì, chênh lệch địa vị khổng lồ, dĩ nhiên khiến cho hắn sinh ra rất nhiều ý niệm cẩn thận trong đầu.

Nếu trong đầu đã có kiêng kỵ, như vậy cho dù hắn muốn càn rỡ bật cười... trong lòng cũng không khỏi lo lắng? Như vậy nụ cười không còn là phát tiết vui mừng, rõ ràng là tìm thống khổ cho mình!

Còn những đại thần của hắn thì bất đồng, Enos Justin đã chết, đời sau của Enos Justin cũng bị Diệp Dương Thành đuổi vào trong hồ nước... Nói cách khác, những ngày tác uy tác quái của Enos Justin trên đỉnh đầu gia tộc Khải Thánh Lực đã đi xa!

Không có tầng dâm vân này, Khải Thánh Lực Ô Mã hắn chính là quốc vương chân chính của vương quốc Khải Khắc, quyền lực và chức trách của hắn được nghị viện tối cao của hiệp hội dong binh tự do bảo vệ và giám sát.

Cho nên, chỉ có trước mặt người có địa vị thấp hơn hắn, hắn mới không kiêng sợ bật cười, còn trước mặt vị đại thần cao cao tại thượng như Diệp Dương Thành, hắn cũng chỉ cười phụ họa.

Diệp Dương Thành cũng không biết trong đầu Khải Thánh Lực Ô Mã suy nghĩ cái gì, hắn chỉ thấy vẻ mặt cổ quái buồn cười mà không dám cười của Khải Thánh Lực Ô Mã, cho nên mới nhắc nhở một chút, nhưng nếu Khải Thánh Lực Ô Mã không dám càn rỡ bật cười, hắn cũng cảm thấy có chút không vui.

Lập tức ánh mắt của hắn liền từ trên người Khải Thánh Lực Ô Mã chuyển dời đến trên người Khải Thánh Lực Ba Long, nhìn đại vương tử của vương quốc Khải Khắc có thể còn lớn hơn hắn mấy tuổi, Diệp Dương Thành đắn đo cười nhạt nói:

- Lễ vật chuẩn bị xong rồi chứ?

- À?

Khải Thánh Lực Ba Long đang bị tin tức Diệp Dương Thành mang tới chấn động đến ngơ ngác, sau khi nghe được hỏi thăm của Diệp Dương Thành, cũng khó tránh khỏi ngây ra một lúc.

Thật vất vả phục hồi tinh thần, trong lòng hắn run lên, mang theo ánh mắt khó tin nhìn về phía Diệp Dương Thành, trong ánh mắt bí mật mang theo vẻ vui mừng như điên khó có thể nói nên lời.

Hắn dĩ nhiên không phải kinh ngạc Diệp Dương Thành chủ động mở miệng đòi hỏi lễ vật với hắn, hắn chỉ là có chút không tin được, Diệp Dương Thành lại thật sự có tính toán thu hắn làm đồ đệ...

Diệp Dương Thành Thần Hoàng giàu đến chảy mỡ, đây là chuyện mọi người ở Vũ Không đại lục đều biết, Khải Thánh Lực Ba Long dĩ nhiên cũng không cho là Diệp Dương Thành muốn thu hắn làm đồ đệ vì phần lễ vật phong hậu kia.

Nếu không phải vì lễ vật, như vậy giải thích duy nhất chỉ có một... Diệp Dương Thành không lừa gạt hắn, cũng không trêu chọc hắn, mà thật sự từ ban đầu đã có tính toán thu hắn làm đồ đệ!

Cứ như vậy, bản chất bái sư của Khải Thánh Lực Ba Long cũng xảy ra biến chuyển, ít nhất đây là Diệp Dương Thành tự coi trọng hắn, chứ không phải hắn dùng phần lễ vật giá trị hơn một vạn năm ngàn tỉ tiền Vũ Không trao đổi.

Mặc dù kết quả đều giống nhau, nhưng trước đó trong lòng Khải Thánh Lực Ba Long vẫn mơ hồ kháng cự quan hệ thầy trò gần như giao dịch này, còn bây giờ nhìn lại, hắn không cần lo ngại như vậy nữa rồi!

Hiểu ý tứ của Diệp Dương Thành, tâm tình Khải Thánh Lực Ba Long trở nên hết sức phấn chấn, lập tức quỳ gối xuống trước mặt Diệp Dương Thành, một mực cung kính dập đầu chín cái nói:

- Học sinh Khải Thánh Lực Ba Long, dập đầu trước lão sư...

Đây là lần đầu tiên Diệp Dương Thành thu nhận đồ đệ, trước kia người quỳ xuống trước mặt hắn không phải là phạm sai lầm thì chính là những linh bộc thần sử của hắn, lần này người quỳ xuống dập đầu lại tự xưng học sinh, giống như đại cô nương lên kiệu hoa vậy.

Nhìn Khải Thánh Lực Ba Long quỳ trên mặt đất, tâm tình Diệp Dương Thành lộ ra vẻ hết sức không tệ, lập tức gật đầu mỉm cười nói:

- Được rồi, mau đi thu thập hành lý, đợi lát nữa theo ta trở về học viện Võ đường.

- Vâng, lão sư.

Khải Thánh Lực Ba Long tiến vào nhân vật đồ đệ vô cùng nhanh, trong nháy mắt đã thích ứng với thân phận mới của mình, ở Vũ Không đại lục, địa vị của lão sư có thể còn cao hơn cha mẹ trong nhà!

Dưới bày mưu đặt kế của Diệp Dương Thành, Khải Thánh Lực Ba Long lập tức trở về nhà mình, chỉ huy đám người hầu bắt đầu thu thập các loại vật phẩm hắn muốn mang đi, còn Diệp Dương Thành một mình đứng trong hậu hoa viên, suy nghĩ chuyện của mình...

Lễ vật Khải Thánh Lực Ba Long chuẩn bị cho hắn, hắn dĩ nhiên sẽ nhận lấy, nhất là mười sáu miếng thú hạch Thú Vương đựng trong một chiếc hộp không gian, lại càng không có lý do đẩy ra.

Cho nên Diệp Dương Thành không chút sĩ diện nhận đống lễ vật này, bởi vì hắn quả thật cần mười sáu miếng thú hạch Thú Vương này, chỉ cần mười sáu miếng thú hạch Thú Vương này vừa đến tay, ba trăm miếng thú hạch Thú Vương để hắn tấn chức vị thần cao giai coi như đã gộp đủ, đây chính là nguyên nhân lớn nhất để hắn nhận lễ vật!

- Mười sáu miếng thú hạch Thú Vương, cộng thêm số thú hạch Thú Vương có trong tay ta, tổng số đã hơn ba trăm rồi.

Đứng trong hậu hoa viên phía sau vương cung vương quốc Khải Khắc, Diệp Dương Thành suy nghĩ:

- Có thể dựa vào thú hạch Thú Vương tấn chức vị thần cao giai hay không, thành bại ở lần này.

Điều kiện lợi dụng thú hạch Thú Vương tấn chức vị thần cao giai, hoàn toàn là Diệp Dương Thành tự đoán ra, nói cách khác hắn không có nắm chắc tuyệt đối, có thể lợi dụng thú hạch Thú Vương tấn chức vị thần cao giai.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, suy đoán của hắn cũng có bằng chứng rõ ràng, cũng không phải là suy đoán hoàn toàn vô căn cứ, cho nên nắm chắc dùng thú hạch Thú Vương tấn chức cấp bậc Cửu Tiêu Thần Cách, không nói tới 100%, nhưng cũng có 95% trở lên, căn bản coi như ván đã đóng thuyền.

Lúc này có một vấn đề khiến cho Diệp Dương Thành cảm thấy nhức đầu là, học viện Võ Đường sắp sửa nhập học, một khi học viện Võ Đường khai giảng, là lão sư duy nhất hiện nay, Diệp Dương Thành căn bản không tranh thủ được nhiều thời gian đi tấn chức vị thần cao giai.

Vì vậy nếu muốn tấn chức vị thần cao giai... , tốt nhất thừa dịp hiện tại còn chưa nhập học, mau chóng tìm một chỗ tấn thăng cấp bậc của Cửu Tiêu Thần Cách.

Nếu như lần này thờì gian thăng cấp Cửu Tiêu Thần Cách quá dài, học viên tới học viện Võ Đường báo danh thì nên xử lý như thế nào? Không nghi ngờ chút nào, Diệp Dương Thành hiện tại đã đứng trên lập trường của một viện trưởng, đối đãi với vấn đề này.

Sau khi một mình suy ngẫm gần nửa giờ, cuối cùng Diệp Dương Thành mới quyết định tạm thời giao chuyện ở học viện Võ Đường cho Kanu Bisali xử lý, nếu như hắn thật sự muốn trong thời gian mấy ngày ít nhất cũng có thể có người có thể trấn trụ những học viên Thần Vương cấp, không đến nỗi gây ra tình trạng hỗn loạn gì.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1103)