Truyện ngôn tình hay

Truyện:Chấp Chưởng Thần Quyền - Chương 0426

Chấp Chưởng Thần Quyền
Trọn bộ 1103 chương
Chương 0426: Thổ lộ sự thật
0.00
(0 votes)


Chương (1-1103)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Diệp Dương Thành lái xe rời khỏi Quang Minh cô nhi viện nhưng không đi quá xa, chậm rãi ngừng bên đường cái ngoại ô. Diệp Dương Thành nhìn chằm chằm kết giới nhanh chóng tan mất năng lượng trong tay mình, nghe tàn hồn bị nhốt trong kết giới gào thét thê lương.

- A... Diệp... Diệp Dương Thành... Ta... A... Ta giết ngươi...

Thứ cấu thành kết giới hoàn toàn là linh lực, trải qua Cửu Tiêu thần cách lưu trữ linh lực sẽ lây nhiễm chút hạo nhiên chính khí. Khi chút hạo nhiên chính khí tụ tập lại đem đến sức tổn thương rất lớn với quỷ vật, huống chi tàn hồn vượt qua phạm trù quỷ vật, không thể vào luân hồi, trấn áp, thu phục.

Diệp Dương Thành xây dựng kết giới không lớn, chỉ cỡ nắm tay người trưởng thành. Trong không gian nhỏ như vậy tàn hồn lỡ đụng phải vách kết giới thì bị hạo nhiên chính khí xâm thực hồn thể, tựa như người bình thường đụng vào khối sắt nung nóng, cực kỳ đau đớn.

Diệp Dương Thành nghe tàn hồn gào rú và la lối, hắn cực kỳ bình tĩnh giơ tay phải cầm kết giới lên. Giọng Diệp Dương Thành không chứa chút cảm xúc, bình tĩnh đến đáng sợ.

- Ngươi và Lưu Tuyết Doanh có quan hệ gì?

- Cô nãi nãi ta không phải là Lưu Tuyết Doanh, không biết Lưu Tuyết Doanh gì, Diệp Dương Thành... A... Diệp Dương Thành... Ta... A... Ta nói cho ngươi biết, tốt nhất là thả ta ra ngay, không thì...

Diệp Dương Thành híp mắt, tia sáng lạnh xẹt qua đáy mắt:

- Hừ! Không biết sống chết.

Diệp Dương Thành giơ tay trái lên, ngón trỏ dựng thẳng. Diệp Dương Thành hừ lạnh điều động lực lượng Cửu Tiêu rót một chút năng lượng vào kết giới.

- A!!!!

Tiếng gào rú thê lương tràn ngập bên tai Diệp Dương Thành. Hắn rót lực lượng Cửu Tiêu ẩn chứan hiều hạo nhiên chính khí hơn, tuy chỉ một tia thô cỡ sợi tóc nhưng đủ khiến tàn hồn không có gì bảo vệ đau đớn như ngâm trong chảo dầu địa ngục.

Chờ tiếng gào rú dần ngừng, Diệp Dương Thành vẫn bình tĩnh nói:

- Lưu Tuyết Doanh và ngươi có quan hệ gì?

- Thánh chủ thánh mẫu sắp xuất quan, ngươi... A... Ngươi sẽ chết rất thảm, chắc chắn... A... Chắc chắn sẽ chết thê thảm...

Tàn hồn không trả lời Diệp Dương Thành mà nhấn mạnh thần tù giả sắp rời khỏi không gian thần cấm, muốn uy hiếp hắn, ngoài ra tìm niềm tin ch omình.

Tàn hồn không hợp tác, Diệp Dương Thành không rảnh rỗi giằng co với nó. Diệp Dương Thành giơ tay trái lên, tăng thêm lực lượng Cửu Tiêu rót vào kết giới.

- A!!!!

Tiếng hét chói tai hơn vang vọng bên tai Diệp Dương Thành. Tàn hồn cực kỳ đau đớn, lúc này nó không uy hiếp Diệp Dương Thành nổi nữa. Tàn hồn chỉ biết gào rú chói tai, muốn qua tiếng hét giảm bớt đau đớn lực lượng Cửu Tiêu mang đến.

Diệp Dương Thành không đợi tàn hồn thở dốc, khi tiếng hét nhỏ dần hắn mở miệng hỏi:

- Lưu Tuyết Doanh và ngươi có quan hệ gì?

- Cô nãi nãi...

Diệp Dương Thành nhướng mày nói:

- A?

Lực lượng Cửu Tiêu càng thô hơn bắn ra từ đầu ngón tay Diệp Dương Thành.

- A... Khốn nạn!

Tàn hồn gào rú:

- Ta... Ta nói cho... Nói cho ngươi hết... A!

Sự thực lại lần nữa chứng minh bạo lực không thể giải quyết tất cả vấn đề, nhưng nó giải quyết được đa số vấn đề. Diệp Dương Thành luân phiên hành hạ, rốt cuộc tàn hồn không chịu nổi đau đớn lựa chọn ngoan ngoãn nghe theo.

Nếu ban đầu Diệp Dương Thành chọn thuyết phục bằng lời nói thì lúc này hắn chỉ toàn nghe tàn hồn la lối cô nãi nãi này nọ. Ngẫu nhiên dùng bạo lực là lựa chọn không tệ, đặc biệt là trong tình huống điều kiện cho phép. Không dùng bạo lực lại đi làm quân tử, nói này nói kia với người ta làm gì? Cái đó không phải phong độ mà gọi là ngu.

Nghe tàn hồn gào rú, Diệp Dương Thành đánh tan chút lực lượng Cửu Tiêu mới ngưng kết, bình tĩnh nói:

- Nói, Lưu Tuyết Doanh và ngươi có quan hệ gì?

Diệp Dương Thành lặp lại câu hỏi nữa.

Lần này tàn hồn không kêu gào nữa, im lặng vài giây sau hỏi:

- Ta nói rồi ngươi sẽ thả ta đi?

- Không.

Diệp Dương Thành thẳng thắn trả lời:

- Kết quả của ngươi chỉ có một chữ, nhưng nếu ngươi không phối hợp thì ta sẽ thêm vài chữ đằng trước chữ đó.

Tàn hồn bị hành hạ không còn sức tức giận mắng chửi, thanh âm bình tĩnh nói:

- Ngươi thật khốn kiếp.

Diệp Dương Thành ghe ra câu nói chất chứa không cam lòng, tức giận, hắn không ngại tàn hồn có thái độ gì với hắn.

Nghe tàn hồn bình luận bốn chữ, Diệp Dương Thành mỉm cười nói:

- Đa tạ khích lệ, hiện tại, ta nghĩ ngươi nên nói cho ta những gì ngươi biết.

Tàn hồn ủ rũ hỏi:

- Ngươi muốn biết cái gì?

Diệp Dương Thành nhíu mày hỏi:

Lưu Tuyết Doanh và ngươi có quan hệ gì?

Đầu ngón trỏ tay trái lại ngưng tụ một tia lực lượng Cửu Tiêu, nếu tàn hồn còn lòng vòng thì hắn không ngại cho nó nếm tiếp hành hạ như khổ hình địa ngục. Diệp Dương Thành không có chút lòng thông cảm với tàn hồn này.

Tàn hồn kích động cao giọng quát:

- Ta và Lưu Tuyết Doanh không có quan hệ gì!

Tàn hồn bình tĩnh trở lại, trả lời:

- Nàng là nàng, ta là ta. Tuy rằng ta là hồn phách nàng thông qua bí pháp phân liệt ra, nhưng ta có suy nghĩ của mình. Thánh chủ, thánh mẫu nói ta tên là Bố Lai Tháp Ny, ta và Lưu Tuyết Doanh không có bất cứ quan hệ gì. Nếu lần này ta hành động thành công, sau khi trở về ta cũng là thánh nữ của Giới, thánh nữ thứ hai.

Từ mấy lời Bố Lai Tháp Ny nói Diệp Dương Thành nghe ra sự không cam lòng và tuyệt vọng, trong tình huống này hắn lựa chọn tin lời nàng.

Diệp Dương Thành gật đầu, lẫn nữa đánh tan lực lượng Cửu Tiêu trên đầu ngón tay, hỏi:

- Lưu Tuyết Doanh là thánh nữ thứ nhất của Giới?

Bố Lai Tháp Ny bị nhốt nhưng vẫn giữ tính kiêu ngạo, khinh thường, nàng cười khẩy nói:

- Nàng? Xì, chỉ xem như một nửa.

Bố Lai Tháp Ny nói:

- Thánh nữ nên là không chút vướng bận, không phải sống như rối gỗ bị thánh chủ, thánh mẫu bị mật giật dây. Nàng là thánh nữ của Giới nhưng không phải một thánh nữ hợp cách.

- Quả nhiên...

Diệp Dương Thành không quan tâm Lưu Tuyết Doanh có phải là rối gỗ bị giật dây không, hắn chỉ biết bây giờ nàng đúng là làm thánh nữ dưới tay thần tù giả.

Diệp Dương Thành hỏi tiếp:

- Tại sao ngươi ra tay giết hại những người có quan hệ với Lưu Tuyết Doanh?

- Mới nãy ta đã nói rồi, thánh nữ thật sự nên không có chút vướng bận.

Bố Lai Tháp Ny trả lời:

- Giống như ta. Nhưng Lưu Tuyết Doanh không làm được, vì vậy nàng không thể tập trung tu luyện bí pháp thánh mẫu đưa cho nàng. Nhưng thánh chủ bảo thể chất của nàng thượng đẳng, là thể chất tuyệt nhất để tu luyện bí pháp, nên cắt đứt vấn vương của nàng...

Diệp Dương Thành nhướng mày nói:

- Cho nên muốn giết hết những người có quan hệ với Lưu Tuyết Doanh?

Diệp Dương Thành tức giận:

- Đúng là khốn kiếp!

- Không chỉ giết tất cả người có liên quan đến nàng, còn phải phá hủy kiến trúc ảnh hưởng nàng, xử lý sinh vật khiến nàng quan tâm.

Dường như Bố Lai Tháp Ny nhìn thấu sinh tử, giọng điệu rất bình tĩnh, ngữ điệu nhẹ nhàng, nói:

- Ngươi có giết ta cũng vô dụng. Tuy Lưu Tuyết Doanh chỉ phân liệt bốn tàn hồn, tính luôn tathì ngươi giết ba. Đừng nói cho ta biết hai tàn hồn trước không phải ngươi giết.

- Là ta giết thì sao?

Giờ phút này, trong lòng Diệp Dương Thành tràn ngập tức giận, chỉ muốn bắt lấy thần tù giả xé xác ra, nói cho linh hồn thần tù giả rằng lý do hắn giết gã chỉ vì nhìn gai mắt. Diệp Dương Thành bực bội nên giọng điệu hơi gắt gỏng.

Đối với kiểu nói tràn ngập mùi thuốc súng của Diệp Dương Thành, Bố Lai Tháp Ny cười the thé.

Bố Lai Tháp Ny không quan tâm nói:

- Không được tốt. Ta chỉ muốn nói với ngươi rằng dù ngươi giết sạch tàn hồn Lưu Tuyết Doanh phân liệt ra cũngc không thể ngăn cản hành động của thánh chủ, thánh mẫu. Nói thật cho ngươi biết, tàn hồn của Lưu Tuyết Doanh chỉ là vật hy sinh, tàn hồn lợi hại là hồn phách thánh chủ, thánh mẫu phân liệt nhiều năm.

- Hừ! Dù là số lượng hay chất lượng thì tàn hồn của Lưu Tuyết Doanh không cách nào so sánh!

Bố Lai Tháp Ny tạm dừng giây lát, sau đó đắc ý cười to bảo:

- Ha ha ha ha ha ha! Chỉ tàn hồn do Lưu Tuyết Doanh phân liệt đã khiến ngươi luống cuống tay chân, ngươi lấy cái gì đấu với thánh chủ, thánh mẫu?

Diệp Dương Thành nhíu mày nói:

- Chuyện này không cần ngươi lo.

Diệp Dương Thành hít sâu đè nén lửa giận, nhíu mày nói:

- Thời gian chính xác thần tù giả phá quan là khi nào? Cụ thể ở đâu? Bây giờ tong tay thần tù giả nắm giữ bao nhiêu thực lực? Nói!

Bố Lai Tháp Ny lại xì cười:

- Thần tù giả? Xì, xưng hô dốt nát.

Bố Lai Tháp Ny hoàn toàn thả lỏng, không còn e ngại như ban đầu.

Bố Lai Tháp Ny trào phúng Diệp Dương Thành:

- Thánh chủ, thánh mẫu là tồn tại cường đại nhất trong vũ trụ, dù ta nói cho ngươi biết thời gian phá quan thì ngươi sẽ đi qua chịu chết sao? Làm người nên tự biết... A... !

Tiếng gào rú thê lương vang lên, Diệp Dương Thành chậm rãi buông tay trái xuống.

Diệp Dương Thành nói:

- Xin hãy nhận rõ tình trạng, thân phận của ngươi bây giờ, đừng dùng giọng điệu đó nói chuyện với ta.

Bố Lai Tháp Ny bị một tia lực lượng Cửu Tiêu kích thích hành hạ chết đi sống lại, vừa mới dâng lên cảm giác ưu việt lại bị Diệp Dương Thành đánh tan tác.

Bố Lai Tháp Ny sợ hãi trả lời:

- Vâng... Vâng...

Bố Lai Tháp Ny tiếp tục bảo:

- Thánh chủ, thánh mẫu sẽ phá quan sau mười hai ngày, giáng xuống trái đất, địa điểm là đảo Hắc Sát vị trí trung tâm tam giác quỷ Bermuda...

Bố Lai Tháp Ny tạm dừng giây lát, nhỏ giọng nói:

- Quanh đảo Hắc Sát có ba mươi sáu huyết vệ do tàn hồn thánh chủ, thánh mẫu phân liệt khống chế, hiện giờ lực lượng thuộc hạ của thánh chủ, thánh mẫu là... Ta cũng không rõ ràng.

Lại nghe thấy giống loài mới, hắn hơi e ngại thứ kỳ lạ của thần tù giả.

- Ba mươi sáu huyết vệ?

Diệp Dương Thành ngần ngừ một lát sau hỏi:

- Đó là cái gì?

- Ba mươi sáu huyết vệ là chiến sĩ mạnh nhất do thánh chủ, thánh mẫu luyện chế mấy trăm năm qua.

Nhắc tới ba mươi sáu huyết vệ thì giọng điệu của Bố Lai Tháp Ny tràn ngập tôn sùng:

- Thực lực của ba mươi sáu huyết vệ siêu cường đại.

-...

Diệp Dương Thành chờ hơn mười gây không thấy Bố Lai Tháp Ny nói gì thêm, nhắc nhở nàng:

- Sau đó?

- Không còn.

Bố Lai Tháp Ny trả lời đương nhiên:

- Trừ thánh chủ, thánh mẫu ra không ai thấy cảnh tượng ba mươi sáu huyết vệ ra tay, người thấy đều chết hết. Đây không đơn giản chết mà là thật sự tử vong, vì những người sau khi bị huyết vệ giết thì linh hồn cũng bị huyết vệ hấp thu.

Diệp Dương Thành lại lặng im:

-...

Diệp Dương Thành không biết Bố Lai Tháp Ny nói thật hay giả, hoặc là vờ vịt để giúp thần tù giả, định uy hiếp không để hắn có ý đồ gì quấy rồi thần tù giả phá quan.

Diệp Dương Thành im lặng một lúc sau bỏ suy đoán cuối cùng đi, vì hắn cảm thấy Bố Lai Tháp Ny không cần chơi trò cỏn con đó. Không cần biết thuộc hạ của thần tù giả có cường đại như huyết vệ hay không, dù đảo Hắc Sát là đầm rồng hang hổ thi Diệp Dương Thành sẽ cắn chặt răng xông pha.

Hơn nữa theo Diệp Dương Thành hiểu biết về thần tù giả, mấy trăm năm troi qua, có thể thần tù giả tế luyện ra quái vật kia. Diệp Dương Thành từng chứng kiến những quái vật làn da đỏ rực do thần tù giả phái đến.

Từ việc này suy ra Diệp Dương Thành cảm thấy Bố Lai Tháp Ny nói ba mươi sáu huyết vệ chắc là ản tiến hóa của đám quái vật. Nghĩ đến những quái vật da dày thịt béo, thậm chí miễn dịch pháp thuật là Diệp Dương Thành nhức đầu.

Tuy bây giờ thực lực của Diệp Dương Thành tăng vọt so với lúc trước nhưng ba mươi sáu quái vật bây giờ chưa thể phỏng đoán thực lực khiến hắn thấy hóc búa.

Diệp Dương Thành che giấu lo âu, nhẹ gật đầu, hỏi tiếp:

- Ngươi nói Lưu Tuyết Doanh phân liệt bốn tàn hồn, cộng thêm ngươi, vậy còn một tàn hồn nữa đang ở đâu?

- Nghe nói ngươi giết con rối do tàn hồn kia khống chế.

Bố Lai Tháp Ny thản nhiên nói:

- Cần gì hỏi lại ta?

Diệp Dương Thành ngẩn người:

- Tía nó...

Diệp Dương Thành suy tư một lát sau mắ sáng rực:

- Ý ngươi nói tàn hồn đó khống chế Ác Ma chi thủ?

- Biết còn hỏi?

Giọng điệu Bố Lai Tháp Ny cứng rắn, cái kiểu nhớ ăn không nhớ đánh.

Bố Lai Tháp Ny một lần nữa kiêu ngạo, Diệp Dương Thành không có ý định tiếp tục hành hạ nàng.

Diệp Dương Thành tạm dừng một lát, hỏi:

- Vậy tàn hồn kia hiện tại đang ở đâu?

Bố Lai Tháp Ny hỏi:

- Nếu ta nói ra thì ngươi sẽ tha cho ta?

Diệp Dương Thành lạnh nhạt nói:

- Ngươi không có tư cách cò kè mặc cả với ta.

- Vậy tại sao ta phải nói cho ngươi biết?

Bố Lai Tháp Ny cho rằng đã bắt được điểm yếu của Diệp Dương Thành, hùng hổ nói:

- Dựa vào cái gì nói cho ngươi biết?

Thái độ cứng rắn của Bố Lai Tháp Ny làm Diệp Dương Thành nhíu mày, tù nhân mà kiêu ngạo như thế thì chỉ có ình nàng.

Diệp Dương Thành không có ý định chiêu lãm Bố Lai Tháp Ny, hắn bình tĩnh hỏi:

- Thật sự không nói?

Trả lời lại Diệp Dương Thành là tiếng hừ khẽ. Bố Lai Tháp Ny tự cho rằng đã nắm chặt điểm yếu của Diệp Dương Thành, hắn sẽ ném chuột sợ vỡ đồ không dám làm gì nàng. Nhưng Bố Lai Tháp Ny quên một chuyện cực kỳ quan trọng là nàng không hề nói bất cứ tin tức gì về tàn hồn, nghĩa là hắn không cảm nhận được chút uy hiếp nào.

Sau một bước thường có kết quả trí mạng, đối với Diệp Dương Thành là đã ép cạn giá tị lợi dụng của Bố Lai Tháp Ny, còn lại chút cặn bã không cần cũng chẳng sao.

Diệp Dương Thành lạnh lùng cười:

- Vậy... Ngươi có thể chết.

Tay trái Diệp Dương Thành bắn ra lực lượng Cửu Tiêu mạnh hơn vừa rồi gấp mấy lần rót vào kết giới, sát ý phát ra rõ ràng, không cho Bố Lai Tháp Ny cơ hội hối hận.

Trong tiếng hét, Bố Lai Tháp Ny vội la lớn câu nói không kịp trọn câu:

- A... Ngươi sẽ hối hận...

Crypto.com Exchange

Chương (1-1103)