Vay nóng Homecredit

Truyện:Chấp Chưởng Thần Quyền - Chương 0568

Chấp Chưởng Thần Quyền
Trọn bộ 1103 chương
Chương 0568: Hô phong hoán vũ, dời non lấp biển!
0.00
(0 votes)


Chương (1-1103)

Siêu sale Lazada


Hơn năm vạn linh hồn cu li xuyên qua, cả tòa thần ngục tựa hồ hoàn toàn bao phủ trong quang mang hồng sắc làm người ta sợ hãi. Cũng may trạng thái này cũng không kéo dài bao lâu, sau khi linh hồn cu li điêu khắc xong hai cây trụ cuối cùng, dựng thẳng đứng hai bên cửa chính Diêm La đại điện, màn hào quang phòng ngự tầng thứ nhất trong thần ngục được thuận lợi kích hoạt, màn sáng hình dạng nửa vòng tròn bao phủ cả tòa thần ngục, đồng thời, hào quang của tầng phòng ngự này cũng mang đến cho thần ngục ánh sáng màu vàng lợt.

Cùng với màn hào quang phòng ngự xuất hiện, thần ngục vốn âm trầm nhất thời trở nên vô cùng trang nghiêm, dưới ánh sáng màu vàng lợt, các loại điêu khắc hành hình lúc trước nhìn qua còn có chút làm cho người ta sợ hãi, lúc này lại có một loại rung động tâm linh.

Ánh sáng màu vàng lợt trở thành nơi phát ra ánh sáng chủ yếu trong thần ngục, còn ánh sáng màu đỏ sậm trên người những linh hồn cu li, lại trở thành một loại làm nền, trong thần ngục trang nghiêm, lại có thêm mấy phần khí sát phạt, nhắc nhở những kẻ phạm tội, các ngươi không phải là khách du lịch, mà là tới đây chịu hình.

Khi tất cả mọi thứ trong thần ngục hoàn thành, Diệp Dương Thành trực tiếp thi triển hành không thuật vọt tới giữa không trung, quan sát hết thảy phía dưới, thưởng thức thần ngục làm cho người ta rung động.

Cả thần ngục bao gồm hình khu, cung điện, sử dụng vật liệu xây dựng đều là nham thạch và san hô, ngọc trai trong biển, dưới quang mang kim sắc do màn hào quang phòng ngự tầng thứ nhất tản mát ra, bốn tòa cung điện, nhất là Diêm La đại điện ở trung tâm, lộ ra vẻ chiếu sáng rạng rỡ, nhìn từ xa sẽ có một loại cảm giác trang nghiêm, vô cùng bắt mắt.

Nếu cẩn thận quan sát một chút, sẽ phát hiện chủ thể của Diêm La đại điện vẫn do vô số nham thạch có hình dáng không đồng nhất tạo thành, nhưng chỉ dựa vào tài liệu đơn giản này, trong khống chế của Cửu Tiêu Thần Cách, dưới tạo hình của những linh hồn cu li, cuối cùng tạo thành khí thế hào hùng phảng phất đã tồn tại hàng ngàn năm. Mặt ngoài nham thạch điêu khắc đủ loại kỳ trân dị thú, san hô, châu báu trong biển lại trở thành những vật trang điểm kỳ trân dị thú, giống như vẽ rồng thêm mắt, sau khi tô điểm những châu báu san hô này, những điêu khắc vốn không có tính mạng, lại giống như sống lại.

Trước cửa Diêm La đại điện, có hai cây nham trụ cao gần chục trước, trên nham trụ đồng dạng cũng điêu khắc các loại tượng đắp, chỉ có điều những tượng đắp này cũng không phải là kỳ trân dị thú gì đó, mà là điêu khắc của đủ loại tội phạm chịu hình.

Xa hơn bên trong, cũng chính là cửa chính đại điện Diêm La, phía trên cửa chính, treo một tấm bảng hiệu, trên tấm bảng viết bốn chữ to: Diêm La đại điện.

Bảng hiệu hai bên, cũng chính là hai bên cửa chính, thì viết một bộ câu đối.

Vế trên là: Âm dương song giới, tích thiện làm ác đều do ngươi;

Vế dưới là: Diêm La đại điện, từ cổ chí kim bỏ qua cho người nào?

Chỉ riêng một tòa Diêm La đại điện, đã làm cho Diệp Dương Thành liên tục ngạc nhiên, nếu xem xét đầy đủ cả thần ngục, sợ rằng ít nhất phải cần thời gian một ngày mới có thể xem hết. Diệp Dương Thành dĩ nhiên sẽ không hao phí quá nhiều thời gian và tinh lực trong chuyện này, sau khi nhìn thấy cả tòa Diêm La đại điện đã được xây xong, liền nhìn lướt qua những kiến trúc khác trong thần ngục, trong lòng đại khái có hiểu biết cũng dễ làm.

Khi Diệp Dương Thành trở lại mặt đất, tính toán chính thức vận hành thần ngục, trong đầu lại hiện lên nhắc nhở của Cửu Tiêu Thần Cách:

- Mời người nắm giữ Cửu Tiêu Thần Cách làm lễ đội mũ cho bộ hạ thần ngục Diêm La.

- Ách...

Sau khi nhìn thấy nhắc nhở này, Diệp Dương Thành không khỏi ngây người, tiện đà lộ ra nụ cười, gật đầu, trong tay đột nhiên xuất hiện một vương miện cao mười lăm centimet, toàn thân màu đen không biết làm bằng vật liệu gì.

Nhìn vương miện trong tay mình, sau khi thưởng thức trong chốc lát, Diệp Dương Thành mới vẫy vẫy tay với Hình Tuấn Phi cách đó không xa:

- Ngươi tới đây.

- Chủ nhân.

Hình Tuấn Phi lập tức vui vẻ chạy tới, khí chất hèn mọn cũng không vì trở thành Diêm La mà thay đổi.

Cũng may Diệp Dương Thành sớm đã làm quen với hình dạng của hắn, cũng không nói thêm cái gì, chỉ kêu Hình Tuấn Phi đưa đầu tới, sau đó tiện tay đội chiếc vương miện màu đen trên tay lên đầu Hình Tuấn Phi.

Mới đầu, Diệp Dương Thành cho rằng chiếc vương miện này có chút đẹp mắt, nhưng sau khi đội lên đầu Hình Tuấn Phi, lại làm cho người ta có một loại cảm giác tức cười.

Nhưng sau khi chiếc vương miện màu đen được đội lên đầu Hình Tuấn Phi, mái tóc ngắn của Hình Tuấn Phi bất chợt dài ra, không gió mà bay xung quanh đỉnh đầu, hoàn toàn dung hợp với chiếc vương miện màu đen.

Trong nháy mắt, khí chất hèn mọn trên người Hình Tuấn Phi đã bị quét sạch, vóc người nhỏ gầy hắn lại bộc phát ra một luồng khí tức cực kỳ uy nghiêm, khiến cho khí chất cả người hắn cũng xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Không đợi Diệp Dương Thành khen ngợi một phen, quần áo trên người hắn cũng bất chợt biến mất, thay vào đó, là một vương bào Kim Long dùng sợi tơ màu vàng thêu ra.

Sau khi mặc vào trang phục này, Hình Tuấn Phi cũng hoàn toàn chuyển hóa thành thần ngục Diêm La, vương miện màu đen mang tới cho hắn một loại cảm giác cực kỳ bén nhạy, trong thần ngục cho dù là động tĩnh gió thổi cỏ lay, cũng không cách nào che dấu được hắn.

Vô hình trung, bị ảnh hưởng của khí tức thần ngục uy nghiêm, Hình Tuấn Phi cũng thu liễm khí chất cợt nhả, đại lừa gạt giang hồ trên người mình, toàn thân phát ra hơi thở uy nghiêm.

Ngay cả người như Hình Tuấn Phi cũng có thể phát sinh biến hóa cực lớn như thế, lúc này Diệp Dương Thành cũng tiến thêm một bước hiểu rõ năng lực của Cửu Tiêu Thần Cách, nhất là cảnh tượng hùng tráng dời non lấp biển trước khi cải tạo đảo Okinawa, càng trùng kích mạnh mẽ vào tâm linh của hắn, phảng phất như thông qua lần xây dựng thần ngục này, thấy được tương lai của mình...

Chỉ trong nháy mắt, hô phong hoán vũ, dời núi lấp biển, mới là lực lượng Diệp Dương Thành một mực theo đuổi, có thể nói, cảnh tượng Cửu Tiêu Thần Cách xây dựng thần ngục, chính là chỉ ra một con đường cho Diệp Dương Thành, một con đường khiến hắn càng thêm nỗ lực làm cho nước mạnh, thông hướng thành thần.

Như có điều suy nghĩ nhìn Hình Tuấn Phi, trong đầu Diệp Dương Thành cũng đang suy tư vấn đề của mình, xây dựng thần ngục, Hình Tuấn Phi thành thần ngục Diêm La, sau đó đội trên vương miện mặc vương bào... Như vậy, sau này Diệp Dương Thành phải xây dựng thần điện lơ lửng ở đâu đây?

Có thể cũng giống như vậy, vừa tiến vào thần điện lơ lửng, lập tức sẽ thay một bộ trang phục vô cùng uy phong? Mặc dù khó tránh khỏi có chút hiềm nghi... nhưng bộ trang phục trên người Hình Tuấn Phi, cũng không khó coi.

Trong thời gian hai phút ngắn ngủi, không chỉ có Hình Tuấn Phi mặc vương bào, đội vương miện, ngay cả ba tên thần ngục phán quan, cũng chính là ba tên thần sử cấp hai, cũng đồng dạng mặc một bộ chế phục, chỉ có điều trang phục của bọn hắn có chút mùi vị cổ xưa, nhưng nhìn qua vẫn tương đối bình thường.

Điều khiến Diệp Dương Thành cảm thấy ngạc nhiên chính là, mười tên ngục tốt bắt giữ, lại mặc một bộ trang phục bằng da màu đen, nhất tề đeo kính đen, nhìn qua rất phong cách có đúng không? Nhưng sau lưng và trước người bọn họ đều viết một chữ "Bắt" rất lớn?

Nhìn chữ "Bắt" như phá hư mỹ cảm toàn thân, Diệp Dương Thành thật sự có cảm giác dở khóc dở cười, may mà chữ này còn nằm ở trước ngực và sau lưng, coi như miễn cưỡng, không đến nỗi làm cho người ta cảm giác như con trâu.

Đối với cách làm của Cửu Tiêu Thần Cách, Diệp Dương Thành cũng chỉ biết im lặng, sau giây phút trầm mặc ngắn ngủi, hắn nhìn về phía Hình Tuấn Phi:

- Thần ngục đã kích hoạt rồi, toàn bộ nhân viên cũng được bố trí, ngươi không có ý định thử một chút chức năng của thần ngục sao?

Lời này nhìn qua tựa hồ đang hỏi thăm, nhưng trên thực tế lại giống như mệnh lệnh.

Hình Tuấn Phi dĩ nhiên không thể nào bác bỏ mệnh lệnh của Diệp Dương Thành, nghe ra ý tứ ẩn ý trong giọng nói, liền lập tức gật đầu, mỉm cười khom người đáp:

- Vậy để lão bộc thử một chút.

Mặc dù Hình Tuấn Phi là thần ngục Diêm La, nhưng Diệp Dương Thành cũng là người đứng đầu thần ngục, huống chi, đừng nói bây giờ hắn còn chưa thành thần, cho dù sau này bởi vì tu luyện âm thần quyết, trở thành Diêm La chân chính, cũng chỉ là một gã thần dưới trướng Diệp Dương Thành mà thôi, đồng dạng cũng sẽ một mực cung kính Diệp Dương Thành.

Sau khi nhận được ám hiệu của Diệp Dương Thành, Hình Tuấn Phi không chút do dự, thân ảnh chợt lóe, liền trực tiếp tiến vào Diêm La đại điện, ngồi xuống bảo tọa trên chánh điện, thanh âm vang lên khắp thần ngục, lộ ra vẻ vô cùng uy nghiêm:

- Phán quan vào vị trí, ngục tốt chuẩn bị.

- Vâng, Diêm La.

Ba mươi ba tên phán quan, ngục tốt bắt giữ, ngục tốt hành hình nhanh chóng tiến vào vị trí, vừa nghe thấy Hình Tuấn Phi ra lệnh, lập tức khom người gật đầu.

Ba tên phán quan ra xuất hiện trước bàn Thẩm Phán điện, ngồi trên chiếc ghế do san hô tạo thành.

Đồng thời, mười tên ngục tốt bắt giữ, hai mươi tên ngục tốt hành hình cũng đã chờ ở vị trí của mình, chờ phán quan ra lệnh bất cứ lúc nào, nhất là mười tên ngục tốt bắt giữ, càng vô cùng chờ đợi nhiệm vụ đầu tiên.

Nhưng...

Ba tên thần ngục phán quan ngồi trước bàn, trên mặt chất đầy vẻ xấu hổ...

Rất nhanh, Hình Tuấn Phi rời khỏi Diêm La đại điện, ngại ngần xuất hiện trước mặt Diệp Dương Thành.

- Chủ nhân... thực lực của lão bộc quá thấp, không cách nào thỏa mãn nhu cầu thấp nhất của thần ngục.

Hình Tuấn Phi dở khóc dở cười nói:

- Ví dụ, mặc dù thần ngục có chức năng nhắc nhở tội ác, chỉ cần phù hợp với điều kiện là sẽ chủ động nhắc nhở phán quan nên hạ lệnh bắt bớ người nào... Nhưng hiện tại, chức năng này không thể sử dụng...

Hình Tuấn Phi lộ ra vẻ rất lúng túng:

- Cho nên... Cái này... Muốn bắt tội phạm, ký văn bản bắt bớ, cần phối hợp với thần sử ngoại giới, cung cấp một số tài liệu tội phạm phù hợp với tiêu chuẩn của thần ngục bắt giữ cho thần ngục, chỉ có như vậy, phán quan mới có thể ký văn bản bắt người...

Nhìn thần sắc khó xử của Hình Tuấn Phi, Diệp Dương Thành không hề thất vọng, sau khi nghe thấy giải thích của hắn, Diệp Dương Thành liền trực tiếp gật đầu, lưu lại một câu nói, sau khi biến mất trước mặt Hình Tuấn Phi:

- Ngươi ở nơi này chờ một lát.

- Vâng...

Hình Tuấn Phi vội vàng đáp ứng, đứng nguyên tại chỗ, kiên nhẫn chờ Diệp Dương Thành trở lại.

Còn Diệp Dương Thành trực tiếp rời khỏi phạm vi thần ngục, xuất hiện trên mặt biển, lơ lửng giữa không trung, đồng thời lấy từ trong không gian Cửu Tiêu ra một chiếc máy truyền tin, bấm số điện thoại của Phó Diệc Chi còn đang ở Bắc Kinh.

Mười phút sau, Diệp Dương Thành một lần nữa trở lại trong thần ngục, tiện tay ném chiếc máy truyền tin đã tiếp nhận tài liệu cho Hình Tuấn Phi, nói với hắn:

- Nơi này hiện tại có tài liệu của hơn ba mươi tên tội phạm, tội danh là tư thông với địch bán nước, tổn hại ích lợi căn bản của Hoa Hạ thần quốc, khiến thần dân thần quốc gặp nguy nan, đánh chết hoặc đả thương vô số người vô tội.

Tiêu chuẩn bình phán là thần ngục thiện ác là gì? Ngay cả Cửu Tiêu Thần Cách cũng lấy lợi ích của Hoa Hạ thần quốc làm đầu mục bình phán, thần ngục làm sao có thể có ngoại lệ?

Đưa tay nhận chiếc máy truyền tin do Diệp Dương Thành vứt tới, Hình Tuấn Phi lập tức khom người cười nói:

- Kính xin chủ nhân đợi trong chốc lát, lão bộc lập tức đi làm.

- Mau đi đi.

Lần đầu tiên vận dụng thần ngục, trong lòng Diệp Dương Thành cũng rất mong đợi.

Cách Liệt là một gã Lạt Ma, nói đúng ra hắn là một gã Lạt Ma vô cùng không được chào đón, là một Lạt Ma nửa đường xuất gia, ngồi ăn rồi chờ chết. Cách Liệt đã từng làm kẻ trộm, hơn mười năm trước hắn từng cứu một lão Lạt Ma sắp chết, sau đó giả dạng làm lão Lạt Ma, học mấy câu, liền trở thành một gã Lạt Ma tự do.

Trước kia Cách Liệt vẫn cho rằng, đời này mình có thể dựa vào lối ăn mặc này ăn uống miễn phí, không chết được, nhưng cũng sẽ không đại phú đại quý, nhiều lắm cũng chỉ có tài nghệ thường thường bậc trung.

Nhưng mấy ngày trước Cách Liệt phát hiện, mình đã sai lầm, lối ăn mặc này ít nhất cũng đáng giá hai ba trăm vạn, hắn còn nhớ rõ, hôm đó khi hắn đang khoác một chiếc áo cà sa cũ kỹ, chuẩn bị đi hơn ba mươi cây số đến một nhà dân cúng bái hành lễ, sau đó thu ít tiền ăn uống tiếc tùng.

Khi hắn đi đến nửa đường, đột nhiên có một nam tử tây trang và một nam tử hắc y ngăn hắn lại, mới đầu Cách Liệt còn tưởng mình gặp cướp, sợ hãi run rẩy không dứt, nhưng nam tử tây trang cũng không hắn đánh hắn, ngược lại thần thái khiêm tốn đứng nói chuyện với hắn.

Dần dần Cách Liệt mới biết, đối phương muốn tìm một gã Lạt Ma, đi giả mạo làm sứ đồ Phật sống gì đó, chỉ cần ra ngoài đi một vòng, nói mấy lời, là có thể có được 150 vạn nhân dân tệ thù lao.

Thù lao này khiến Cách Liệt tim đập thình thịch, hắn đã đáp ứng, sau đó cũng không làm cúng bái hành lễ, đi theo nam tử tây trang tới một nhà dân vắng vẻ, tiếp nhận huấn luyện khẩn cấp trong mấy ngày, nội dung huấn luyện là dáng vẻ cử chỉ và bản thảo diễn giảng đọc thuộc lòng.

Cách Liệt rất đắc ý, bởi vì hắn học vô cùng tốt, còn giống Lạt Ma hơn cả Lạt Ma thật, cho nên địa điểm nhiệm vụ của hắn được chuyển từ một huyện thành nhỏ đến một thành phố, thù lao nhiệm vụ cũng từ 150 vạn ban đầu điều chỉnh đến 300 vạn.

Sau khi trải qua mấy ngày khẩn trương huấn luyện, Cách Liệt bắt đầu xuất động nhiệm vụ, hắn đứng phía sau một chiếc xe Pika, trên mặt giả bộ thần sắc ngày tận thế, sau khi tiến vào địa điểm nhận nhiệm vụ, hắn cứ dựa theo bản thảo diễn giảng đối phương đưa cho, tái diễn nội dung giống nhau.

Trong quá trình này, Cách Liệt thấy nhà dân bị đốt cháy, thấy tòa nhà làm việc của chính phủ bị bắn đổ nát, cũng nhìn thấy ven đường có rất nhiều thi thể của người bị hại vô tội, nhưng Cách Liệt cũng không vì vậy mà cảm thấy áy náy, thậm chí khi một số tên côn đồ hô to phản đồ, hắn cũng cầm một cây súng, đột ngột giết chết một đưa s trẻ ba tuổi, và cha mẹ của đứa trẻ.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1103)