Vay nóng Tima

Truyện:Chấp Chưởng Thần Quyền - Chương 0582

Chấp Chưởng Thần Quyền
Trọn bộ 1103 chương
Chương 0582: Lại đến Đông Kinh
0.00
(0 votes)


Chương (1-1103)

Siêu sale Lazada


Vấn đề của đứa trẻ, dựa vào linh lực là có thể căn bản được giải quyết, thân thể của Vương Tuệ Tuệ dưới sự giúp đỡ của linh lực cũng càng ngày càng khỏe mạnh, dưới tình huống này, thời gian Vương Tuệ Tuệ tới công ty tiền nhiệm còn trước ba bốn tháng,

Ba bốn tháng này đã đủ ủng hộ Vương Tuệ Tuệ và Diệp Dương Thành làm ra rất nhiều chuyện rồi, thời gian chính là tiền bạc, làm trước ba bốn tháng, ý nghĩa có thể kiếm được nhiều tiền hơn.

Nghĩ tới đây, Diệp Dương Thành trầm ngâm trong chốc lát, nhận lấy chiếc máy điện thoại từ trong tay Tiểu Thương Ưu Tử, gọi điện cho Lâm Mạn Ny...

- A Thành.

Sau khi điện thoại được nối, thanh âm vui mừng của Lâm Mạn Ny nhất thời từ trong ống nghe truyền ra:

- Ngươi bây giờ đang ở đâu?

Diệp Dương Thành vốn chuẩn bị nói chính sự với Lâm Mạn Ny không khỏi ngây ra một lúc, tiện đà cười một tiếng, hồi đáp:

- Ta mới từ trong nhà ra ngoài, đang định trở về huyện thành, xảy ra chuyện gì mà ngươi cao hứng như thế?

- Hì hì, con đường xi măng đầu tiên chúng ta xây dựng ở vùng núi vừa rồi đã chính thức làm xong.

Trong lời nói của Lâm Mạn Ny mang theo sự hưng phấn khó có thể ức chế, Diệp Dương Thành thậm chí có thể tưởng tượng được, lúc này khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng tuyệt đối đang đỏ bừng.

Không đợi Diệp Dương Thành mở miệng nói chúc mừng, Lâm Mạn Ny ngay sau đó đã nói:

- Hơn nữa, buổi đấu giá từ thiện do mẹ Lâm chủ trì thời gian trước, ngươi đoán thử coi, tổng cộng thu thập được bao nhiêu tài chính?

Cái này Diệp Dương Thành thật sự không biết, nghe vậy không khỏi tức cười, hỏi:

- Bao nhiêu?

- Sáu trăm bảy mươi ba triệu, hai trăm chín mươi ngàn.

Lâm Mạn Ny không cách nào ức chế vui sướng nói:

- A Thành, ngươi biết không, sau khi có số tiền kia, chúng ta có thể xây thêm nhiều đường quốc lộ vùng núi, chúng ta có thể dựng thêm càng nhiều phòng ăn và ký túc xá trường học, chúng ta...

Thanh âm vui mừng đột nhiên ngừng lại.

Diệp Dương Thành đang nghe rất cao hứng hơi sững sờ, hỏi:

- Sao vậy?

- Ta...

Thanh âm vui sướng của Lâm Mạn Ny bất chợt trở nên nghẹn ngào:

- Ta... Ta nhớ ngươi lắm...

- Nha đầu ngốc.

Nghe được lời nói của Lâm Mạn Ny... , trong lòng Diệp Dương Thành khẽ run lên, sau khi hít một hơi thật sâu nhẹ giọng nói:

- Vài ngày nữa, ta sẽ đến Quý Châu thăm ngươi.

- Thật không?

- Thật.

Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện với Lâm Mạn Ny, Diệp Dương Thành cũng trở lại huyện Ôn Lạc, hơn mười phút sau lái xe vào bãi đậu xe dưới đất của khu dân cư Thủy Tinh Hoa Uyển, đi thang máy lên lầu năm, trở lại căn nhà mới của mình.

- Báo cáo tình huống mới nhất bên Nhật Bản đi.

Ngồi xuống ghế sa lon trong phòng khách, Diệp Dương Thành ngẩng đầu nhìn Dương Đằng Phi mặc dù đi theo mình suốt đoạn đường, nhưng không nói mấy câu, Diệp Dương Thành dĩ nhiên biết, đa số thời gian, Dương Đằng Phi đều đang yên lặng tu luyện.

- Vâng, chủ nhân.

Nghe được lời nói của Diệp Dương Thành... , Dương Đằng Phi lập tức khom người gật đầu, sau khi trầm ngâm trong chốc lát, mở miệng hồi báo với Diệp Dương Thành:

- Căn cứ vào báo cáo của một gã thần sử ở Nhật Bản, trước mắt chính phủ Nhật Bản đã chuẩn bị xong, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, hơn bảy giờ sáng ngày mai, bộ trưởng ngoại giao Nohara Yasumasa của chính phủ Nhật Bản sẽ tiến hành buổi công bố tin tức thứ nhất trong kế hoạch.

- Bảy giờ sáng ngày mai?

Trên mặt Diệp Dương Thành lộ ra nụ cười thú vị, trong tay vuốt vuốt một cái bật lửa, mở miệng nói:

- Hiệu suất rất cao, có bao nhiêu ký giả truyền thông tham gia?

- Căn cứ vào tình hình trước mắt, ký giả tham gia vào buổi công bố tin tức ngày mai có hơn sáu mươi ba người, đại biểu cho hơn ba mươi trụ sở truyền thông của các quốc gia trên thế giới.

Dương Đằng Phi hơi chút suy tư, hồi đáp:

- Trong đó cũng có truyền thông CCTV của Trung Quốc cũng sẽ tham gia vào buổi công bố sáng ngày mai.

- Ừ...

Nghe xong hồi báo của Dương Đằng Phi, một tay Diệp Dương Thành vuốt vuốt cái bật lửa, một tay khác nhẹ nhàng xoa nắn càm, trên mặt lóe ra nụ cười làm cho người ta khó lòng phán đoán, chỉ nghe hắn nói:

- Muốn công bố thì cứ để hắn công bố, tạm thời đừng động đến hắn.

- Vâng, chủ nhân.

Dương Đằng Phi khom người cúi chào, mặt đầy kính cẩn gật đầu đáp ứng, hắn sẽ không hỏi thăm Diệp Dương Thành nguyên nhân an bài như thế là gì, hắn chỉ biết, chuyện Diệp Dương Thành giao đãi, hắn sẽ cố gắng làm tốt, như vậy là đủ rồi.

Hơn ba phút sau, Dương Đằng Phi dựa theo ý tứ của Diệp Dương Thành, phát hiệu lệnh cho năm gã thần sử cấp một được phân công đến Nhật Bản trước đó, kêu bọn họ tạm thời không động thủ, đợi lệnh của Diệp Dương Thành.

Dương Đằng Phi cho rằng, đây là Diệp Dương Thành muốn tạm thời giữ lại một số chuyện cho chính phủ Nhật Bản làm, tiếp theo sẽ chuyển lực chú ý từ chính phủ Nhật Bản đến nơi khác, nhưng hắn không ngờ rằng, Diệp Dương Thành chẳng những không dời lực chú ý, thậm chí sau khi hắn phát hiệu lệnh cho năm tên thần sử cấp một, Diệp Dương Thành cũng từ trên ghế salon đứng dậy, vỗ tay nói với ba người Tiểu Thương Ưu Tử, Đường Thái Nguyên và Dương Đằng Phi:

- Ba người các ngươi, theo ta đi Nhật Bản một chuyến.

- Đi Nhật Bản?

Nghe được lời nói của Diệp Dương Thành, đám người Dương Đằng Phi không khỏi liếc mắt nhìn nhau, có chút khó hiểu, cũng chỉ có Tiểu Thương Ưu Tử lớn lên ở Nhật Bản, hơi lộ ra vẻ hưng phấn, đối với nàng mà nói, trở về Nhật Bản, chính là trở lại chốn cũ.

Kích động và hưng phấn nho nhỏ, thật sự là một loại cảm xúc khó mà tránh khỏi.

Chú ý tới phản ứng của Tiểu Thương Ưu Tử, Diệp Dương Thành thật ra cũng không tức giận, chỉ cười một tiếng, sau đó vặn người giãn gân cốt, nói:

- Đi Nhật Bản, xem trò hay.

Trò hay? Ba người Dương Đằng Phi đều có loại cảm giác mông lung khó hiểu, chỉ có điều Diệp Dương Thành không nói, bọn họ cũng không dám hỏi nhiều nhiều, lập tức khom người gật đầu đáp ứng, sau đó, Diệp Dương Thành mới vừa trở về huyện Ôn Lạ, vù một tiếng biến mất trong phòng khách...

- Otsuka quân, mọi chuyện đã sắp xếp xong rồi sao?

Khoảng sáu giờ tối, thủ tướng Ōtsuka Ochi tiến vào văn phòng của trưởng quan nội các Kuroda no Rogu, sau khi đóng cửa, hắn lên tiếng nói:

- Sáng sớm ngày mai chính là bắt đầu của quyết định thành bại, vì thiên hoàng bệ hạ, cũng là vì chúng ta, tuyệt đối không thể có chút khinh thường.

- Otsuka quân.

Vừa thấy Ōtsuka Ochi đẩy cửa đi vào, lại nghe thấy Ōtsuka Ochi nói như vậy, Kuroda no Rogu dĩ nhiên có thể hiểu Ōtsuka Ochi coi trọng kế hoạch lần này như thế nào, chỉ có điều sắp xếp xong xuôi, thực tế hành động vẫn xuất hiện một số phiền toái không nhỏ.

Hắn đứng dậy hỏi thăm một câu, tiếp theo trên mặt lộ ra vẻ khó xử, nói với Ōtsuka Ochi:

- Hiện trường người ở buổi họp báo đã an bài thích đáng, sáng sớm ngày mai sau khi tiến hành buổi công bố tin tức, sẽ có người của chúng ta đưa ra một số chất vấn, dẫn xuất ngọn lửa trong kế hoạch.

Nói tới đây, Kuroda no Rogu hít một hơi thật sâu, nói tiếp:

- Đoạn quay phim công bố vào sáng mai, cũng đã trải qua xử lý đặc thù, hình ảnh sẽ có vẻ tương đối mông lung, làm cho người ta không thấy rõ người trên tấm hình rút cuộc có hình dạng như thế nào, chỉ có thể loáng thoáng đoán được người này mặc ngân giáp cầm ngân thương, ngoài ra sẽ không nhìn thấy bất kỳ đầu mối hữu dụng nào nữa.

Nghe Kuroda no Rogu nói tới đây, trên mặt Ōtsuka Ochi rõ ràng hiển lộ ra nụ cười thỏa mãn, chỉ có điều không đợi hắn nói tiếp, Kuroda no Rogu ngượng nghịu nhìn hắn nói:

- Nhưng phía bên Nohara quân mới truyền về tin tức, trình tự kế hoạch được định ra xuất hiện vấn đề.

Trên mặt Kuroda no Rogu cũng treo vẻ nghi hoặc, nói:

- Một số quốc gia như Anh, Pháp, Đức hiện giờ còn đang quan sát, chưa cho chúng ta câu trả lời chắc chắn, cũng không tỏ vẻ cự tuyệt rõ ràng, những tình huống này đều ở trong dự liệu, nhưng nước Mỹ là quốc gia tổn thất lớn nhất ở đảo Okinawa...

- Nước Mỹ?

Vừa nghe đến chuyện liên lụy đến nước Mỹ, trái tim của Kuroda no Rogu lập tức thót lên tới cổ họng, phải biết rằng, phối hợp của nước Mỹ là khâu mấu chốt nhất của bọn hắn trong kế hoạch hành động lần này.

Chỉ khi chính phủ nước Mỹ đáp ứng đề nghị hợp tác của bọn họ, đề nghị sử dụng kiểu oanh tạc đầu đạn hạt nhân bao trùm đảo Okinawa của Nhật Bản mới có thể được các liên hiệp quốc thông qua, nếu như nước Mỹ tỏ thái độ mập mờ, mặc dù Nhật Bản có thể mượn khủng hoảng dân chúng, tiến hành bắn đạn hạt nhân lên đảo Okinawa, nhưng nếu như vậy... , toàn bộ kế hoạch ban đầu của bọn họ cũng sẽ bị làm cho rối loạn,

Hơn nữa, nước Mỹ là quốc gia tổn thất lớn nhất ở đảo Okinawa, theo lý mà nói phải là quốc gia căm hận người ngân giáp chiếm cứ Okinawa nhất, hoàn toàn không có lý do cự tuyệt ý đồ hợp tác của Nhật Bản.

Trong cái nhìn chăm chú khẩn trương của Ōtsuka Ochi, Kuroda no Rogu cười khổ một tiếng, gật đầu:

- Nohara quân và Nhà Trắng nước Mỹ đã tiến hành tiếp xúc, nhưng cho tới bây giờ, người Mỹ cũng không có chính diện đáp lại ý đồ hợp tác của chúng ta.

- Khốn khiếp.

Sau khi suy đoán trong lòng được Kuroda no Rogu xác thực, Ōtsuka Ochi nhất thời giận tím mặt, nặng nề đập tay lên bàn làm việc trước mặt Kuroda no Rogu, vẻ mặt căm hận:

- Người Mỹ chết tiệt, đến bây giờ còn đang suy nghĩ làm ngư ông đắc lợi.

Khâu được coi là dễ dàng nhất trong kế hoạch ban đầu lại đột nhiên xảy ra biến cố, thái độ của Nhà Trắng nước Mỹ đã đặt một tảng đá lớn trong lòng Kuroda no Rogu, hiện tại, tảng đá này lại chuyển dời đến trên người thủ tướng Ōtsuka Ochi.

Nhưng, cũng giống như Ōtsuka Ochi, Kuroda no Rogu cũng không quy kết thái độ mập mờ của nước Mỹ là đang muốn biểu thị hữu hảo với Diệp Dương Thành, mà đơn thuần cho rằng, nước Mỹ đang muốn tiếp tục quan sát tiến triển của chuyện này.

Nếu như cuối cùng chứng minh đạn hạt nhân có thể phá hủy đảo Okinawa hiện tại đã bị sương mù bao phủ, nước Mỹ sẽ giữa đường xuất thủ, ít nhất phải chia được một miếng bánh lớn trong vấn đề tiêu diệt ác ma. Nếu như chuyện tiến triển không như toan tính, chẳng những không tiêu diệt được người ngân giáp trên đảo Okinawa, ngược lại còn chọc vào hậu quả thê thảm hơn...

Nước Mỹ cũng có thể nói mình không tham dự vào hành động này, từ đó bứt ra ngoài chuyện này.

Trên thực tế, ý tứ của chính phủ nước Mỹ, bao hàm toàn bộ nội dung này, vừa muốn tiếp xúc lấy lòng Diệp Dương Thành, không muốn chọc vào mầm tai vạ không nên trêu chọc, vừa không cam lòng cúi đầu trước Diệp Dương Thành, trong đầu lại bao hàm ý niệm tiêu diệt Diệp Dương Thành, dưới tình huống như vậy, muốn chính phủ nước Mỹ tỏ rõ ý đồ hợp tác với chính phủ Nhật Bản là chuyện không tưởng.

Nhìn sắc mặt lúc trắng lúc xanh của thủ tướng Ōtsuka Ochi, Kuroda no Rogu nhẹ nhàng hít vào một hơi, thấp giọng hỏi:

- Otsuka quân, tin tức buổi công bố đã truyền ra ngoài, thái độ của nước Mỹ lại làm người ta bất mãn như vậy... Liệu buổi công bố tin tức này có nên tiếp tục triển khai hay không?

- Triển khai, dĩ nhiên phải triệu khai.

Nghe được hỏi thăm của Kuroda no Rogu, trên mặt Ōtsuka Ochi lộ ra vẻ điên cuồng, sắc mặt dữ tợn thấp giọng nói:

- Nước Mỹ không phối hợp, chẳng lẽ tự chúng ta không có đầu đạn hạt nhân sao?

- Cái này. , , ,

Sắc mặt Kuroda no rogu cứng đờ, trong lòng lẩm bẩm, tiện đà cúi người chào.

- Đây chính là Đông Kinh Nhật Bản.

Hơn chín giờ đêm, trên một con đường lớn của Đông Kinh Nhật Bản, có một gã nam tử châu Á nhìn qua hơn ba mươi tuổi tuổi đang đi trên đường, ánh mắt chẳng có mục đích quét nhìn hai bên, giống như đang thưởng thức cái gì.

Phía sau nam tử này, có ba người đi theo, hai nam một nữ. Một thiếu nữ khoảng hai mươi tuổi, tết tóc đuôi ngựa, nhìn qua toàn thân cũng tản ra một sức sống thanh xuân, lúc này đang dùng một loại ánh mắt nhớ lại, ngắm nhìn cảnh vật hai bên đường phố.

Chỉ có hai nam tử nhìn qua đồng dạng hơn ba mươi tuổi, mặc đồ tây màu đen, sắc mặt bình tĩnh, nhìn thẳng phía trước, một tả một hữu, rất có loại mùi vị cận vệ.

Bốn người này, chính là bốn người chủ tớ Diệp Dương Thành từ huyện Ôn Lạc tới Nhật Bản.

Sau khi chẳng có mục đích mò mẫm đi dạo trên đường gần nửa giờ, Diệp Dương Thành mới bất chợt dừng bước, quay đầu lại nói với Tiểu Thương Ưu Tử nói:

- Ưu Tử.

- Chủ nhân.

Tiểu Thương Ưu Tử nhẹ nhàng đáp lại.

- Ngươi biết đền thờ Tịnh Quốc ở đâu không?

Trên mặt Diệp Dương Thành hiện ra nụ cười thú vị...

Đền thờ Tịnh Quốc nằm ở vào khu Thiên Điền Đông Kinh Nhật Bản, cách cung Thiên Hoàng Nhật Bản mấy dặm, đền thờ trên danh nghĩa là cung phụng quân nhân và người nhà quân nhân chết trận vì chủ nghĩa xâm lược Nhật Bản, từ Minh Trị duy tân tới nay, trong đó còn thờ phụng tội phạm chiến tranh ngoại hạng như Tōjō Hideki, số lượng hơn mười bốn người!

Nhưng trên thực tế, đền thờ Tịnh Quốc ngoài cung phụng tội phạm chiến tranh, còn là bộ phận vũ lực cao nhất của Nhật Bản, chủ trì của đền thờ Tịnh Quốc, cũng chính là trưởng quan cao nhất của bộ phận này, chưởng quản thánh điển truyền thừa trong đền thờ Tịnh Quốc!

Có thể nói, tồn tại của đền thờ Tịnh Quốc, bất luận là phương diện dân chúng kháng nghị, hay là phương diện cơ quan bạo lực cao nhất của Nhật Bản, Diệp Dương Thành cũng thể lưu nó lại, đặc biệt là một số ảnh vệ trong đền thờ Tịnh Quốc, mấy ngày trước tham dự vào kế hoạch đốt lửa của chính phủ Nhật Bản, gián tiếp đã tạo thành chết thảm của mấy ngàn dân chúng vô tội Trung Quốc, hơn vạn dân chúng bị thương!

Hơn nữa, bởi vì bị ảnh vệ vây công, thủ hạ của Phó Diệc Chi cũng chết thảm trọng, nhiều nợ máu như vậy cộng dồn lại, mục đích lần này Diệp Dương Thành tới Đông Kinh trước thời hạn, chính là muốn tới đền thờ Tịnh Quốc, đưa tất cả ảnh vệ trong đền thờ Tịnh Quốc đến quỷ môn quan!

Dưới sự hướng dẫn của Tiểu Thương Ưu Tử, đám người Diệp Dương Thành giống như đi dạo, bước chậm trên đường cái Thiên Đại điền khu, dáng vẻ thảnh thơi, tuyệt đối sẽ khiến người khác cho rằng bọn họ giữa đêm muốn ra ngoài tìm vui, chứ không ai hoài nghi bọn họ đang chạy thẳng tới đền thờ Tịnh Quốc!


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1103)