Vay nóng Tima

Truyện:Chấp Chưởng Thần Quyền - Chương 0666

Chấp Chưởng Thần Quyền
Trọn bộ 1103 chương
Chương 0666: Lão tổ giá lâm
0.00
(0 votes)


Chương (1-1103)

Siêu sale Shopee


Nghĩ tới đây, Diệp Dương Thành lập tức biến Bàn Long ngân thương đang cầm trên tay thành một thanh cự kiếm dài một thước chiều rộng mười phân, vũ động giữa không trung, quơ cự kiếm trong tay nhào tới đám xúc tu màu đỏ.

- vù vù vù...

Mấy chục cái xúc tu mảnh khảnh màu đỏ như máu giống như rắn độc, khi nắm khi buông, có thể phát ra từng đợt tiếng vang vù vù giống như mũi tên nhọn phá không, tốc độ nhanh kinh người, tựa hồ phá vỡ bầu trời.

Diệp Dương Thành chính diện đón nhận, lập tức bị mấy chục xúc tu màu đỏ này đánh chính diện.

Diệp Dương Thành chưa từng học qua kiếm pháp, dĩ nhiên cũng không cách nào thi triển ra chiêu thức gì đặc biệt, nhưng hắn lại biết chút ít chém lung tung.

Trong miệng phát ra một trận hét lớn trầm thấp, cự kiếm trong tay lập tức đón nhận mấy chục cái xúc tu lao tới, điều khiến Diệp Dương Thành cảm thấy kinh ngạc là, dựa vào khí lực và hình thái chiến đấu của hắn, cộng thêm vũ khí sắc bén do Cửu Tiêu Thần Cách huyễn hóa ra, lại...

- Đang đang đang...

Một trận tiếng vang kim khí đụng nhau giống như pháo nổ tung vang lên bên tai Diệp Dương Thành, dùng sức vũ động cự kiếm lại không thể chặt đứt những xúc tu nhìn như hết sức mảnh khảnh này, ngược lại còn khơi dậy từng đợt tia lửa chói mắt.

Vòng công kích thứ nhất, Diệp Dương Thành nhanh chóng bại lui, vù một tiếng, thối lui đến mấy chục thước, sắc mặt có chút kinh hãi nhìn mấy chục cái xúc tu không tổn hao gì xuất thủ, thậm chí có chút hoài nghi cự kiếm trong tay mình có phải là hàng thứ phẩm hay không?

Mảnh khảnh giống như chiếc đũa, nhìn qua lại hết sức mềm mại... Chắc chắn có thể bị dễ dàng chặt đứt, tại sao lại cứng rắn như thế, thậm chí có thể không phân cao thấp với vũ khí do Cửu Tiêu Thần Cách huyễn hóa ra?

Sau giây phút kinh ngạc ngắn ngủi, tính cách không chịu thua của Diệp Dương Thành lại là bị kích thích, trải qua hơn nửa phút điều tức và chuẩn bị, Diệp Dương Thành hít vào một hơi thật sâu, mạnh mẽ vận chuyển Cửu Tiêu lực trong cơ thể, một lần nữa sử dụng Cửu Tiêu lực bám vào cự kiếm trong tay.

- Đang đang đang...

Lại thêm một trận tiếng vang sắc lạnh, the thé nổ tung bên tai, Diệp Dương Thành một lần nữa bị xúc tu mãnh liệt ép lui về sau vài chục bước, nhưng...

- Thì ra ngươi cũng không phải thứ đao thương không chém được.

Nhìn thấy mấy xúc tu đã bị mình chém ra một vết rách, chỉ cần chém thêm mấy cái là có thể chặt đứt. Diệp Dương Thành mỉm cười, trong miệng tự nói ra một câu, một lần nữa nhào tới

- Vù vù vù...

Mấy chục cái xúc tu chính diện đột kích, Diệp Dương Thành sau một trận gia tốc, tay cầm cự kiếm, trong thời gian cực ngắn, từ thấp tới cao, vũ động cự kiếm quét về phía những xúc tu này.

- Đang đang đang...

Tiếng va chạm kim khí một lần nữa vang lên, có ba cái xúc tu trong lần giao phong này bị Diệp Dương Thành thuận lợi chặt đứt.

- Thu cho ta.

Nhìn ba cái xúc tu màu đỏ như máu bay lên, Diệp Dương Thành cũng mặc kệ nó có ích lợi gì, trực tiếp vung tay lên, thu vào trong không gian Cửu Tiêu.

- Xèo xèo...

Diệp Dương Thành vốn tưởng rằng mười mấy cái xúc tu này tứ chi của một con quái vật, nhưng khi hắn một trận cuồng phách chém lung tung, chém đứt ba cái xúc tu, tình huống bất ngờ xảy ra. Dưới con sông nước chảy cuồn cuộn truyền ra thanh âm xèo xèo nghe rợn cả người, ngay sau đó, không đợi Diệp Dương Thành phục hồi tinh thần, liền có ba đạo bóng dáng màu đỏ như máu từ dưới sông mạnh mẽ nhảy lên,

Diệp Dương Thành thấy rõ, đây là ba con sinh vật cổ quái, ước chừng lớn bằng một con chó săn hai tháng, phía sau lưng mọc ra một đôi cánh, toàn thân không có một cái lông nào, lớp da giống như nước sông, đều có màu đỏ như máu.

Loại động vật này có hai cánh tay cũng có hai chân, hàm răng và móng vuốt sắc bén biểu lộ thân phận hung ác của bọn chúng, chỉ là cái đầu rất nhỏ, trên đỉnh đầu còn có một cái xúc tu màu đỏ như máu, nhìn qua tựa hồ có chút tương tự ác ma địa ngục trong truyền thuyết, lại tồn tại chút chỗ bất đồng... Trên đầu của bọn chúng chỉ có xúc tu chứ không có sừng.

Diệp Dương Thành căn bản là chưa từng thấy sinh vật như vậy, dĩ nhiên cũng không biết chỗ lợi hại của bọn nó, đồng dạng cũng không biết bọn chúng rút cuộc là sinh vật như thế nào, nhìn thấy ba con quái vật bị mình chặt đứt xúc tu từ dưới nước nhảy lên, lúc trước đã thử qua chỗ lợi hại của bọn chúng, Diệp Dương Thành cũng không dám quá mức khinh thường, lập tức bày ra tư thế công kích, cầm chặt cự kiếm trong tay.

Nhưng ba con sinh vật cổ quái nhảy lên trên mặt nước, thậm chí cũng không có cơ hội nhích tới gần Diệp Dương Thành, truyền ra một tiếng kêu thảm thiết vô cùng thê lương, ngay sau đó phù phù phù phù, toàn bộ ngã xuống bờ sông.

- Xèo xèo...

Tiếng kêu thảm thiết, sắc lạnh, vô cùng the thé giày vò thần kinh Diệp Dương Thành, còn ba con sinh vật cổ quái, sau khi rời khỏi con sông, lập tức giống như bị thương nặng, kêu lên thảm thiết, rơi xuống bờ sông điên cuồng lăn lộn, lăn qua lăn lại, bất lực giãy dục...

- Xì... á...

Ba cột khói yêu dị màu đỏ sậm đột nhiên dâng lên, trong cái nhìn chăm chú đầy cảnh giác của Diệp Dương Thành, ba con sinh vật cổ quái rời khỏi nước sông nổ tung, tiện đà hóa thành ba luồng sương khói màu đỏ sậm tiêu tán giữa thiên địa.

Thứ duy nhất lưu lại chính là xúc tu còn chưa bị chém đứt trên đỉnh đầu bọn chúng...

Thân thể hóa thành sương khói vô ảnh vô tung biến mất, lưu lại ba cái xúc tu không ngừng run rẩy trên mặt đất, giống như thằn lằn đứt đuôi.

- Bọn quỷ này không thể rời khỏi nước sông, nếu không sẽ bị mất mạng tại chỗ.

Trơ mắt nhìn màn này phát sinh từ đầu tới đuôi, Diệp Dương Thành lập tức hiểu ra nguyên do bên trong, trong miệng rù rì tự nói, sau đó ngồi xổm xuống trước ba cái xúc tu bị chặt đứt, đưa tay cầm lấy một cái.

Cảm giác lành lạnh, giống như đuôi heo mới lấy từ tủ lạnh, lạnh ngắt, mềm nhũn.

Loại sinh vật hết sức cổ quái này đồng dạng cũng là một loại sinh vật hết sức lợi hại. Có lẽ một hai con cũng không đáng sợ, nhưng một khi gặp phải quái vật kết thành đội thì sao? Sợ rằng người bình thường ngay cả cơ hội hoàn hồn cũng không có, đã bị những quái vật này dùng xúc tu trực tiếp đâm xuyên qua thân thể, sau đó kéo xuống sông, bầm thây xé xác ăn rồi.

Đứng ở vị trí cách con sông màu đỏ ước chừng hai mươi bảy thước, Diệp Dương Thành cũng không chút lưu tình thu nửa đoạn xúc tu còn lại vào trong không gian Cửu Tiêu. Nhưng ánh mắt của hắn vẫn chăm chú quan sát đám hoa hồng màu đỏ hai bên bờ sông, không biết những đóa hoa màu đỏ như máu này, đối với đám quái vật kia có ý nghĩa như thế nào? Đáng giá để bọn chúng khẩn trương công kích mình, không để cho mình nhích tới gần một chút nào?

Càng là chuyện kỳ quái, dĩ nhiên lại càng muốn biết. Diệp Dương Thành trấn định tâm tình, một lần nữa rót Cửu Tiêu lực vào trong cự kiếm, đang định tiến lên tiếp tục liều giết, thì một màn khiến cho hắn không ngờ tới lại xảy ra...

- Lên cho lão tổ, nếu người nào dám lui về phía sau nửa bước, lão tổ liền câu diệt thần hồn của hắn.

Một thanh âm trầm muộn lại vô cùng âm lãnh từ chân trời đàng xa truyền đến, Diệp Dương Thành đưa mắt nhìn lại, một tầng mây đen vô cùng dầy nặng đang chạy thẳng tới hướng con sông bên này.

Nhìn thấy màn này, Diệp Dương Thành quyết định thật nhanh, thân hình chợt lui, nhanh chóng ẩn vào trong bụi cỏ âm linh có hơn trăm thước, dùng âm linh thảo màu xanh che dấu, chú ý đến nhất cử nhất động tầng mây màu đen kia.

Có kinh nghiệm lần đầu tiên tiến vào địa phủ, Diệp Dương Thành dĩ nhiên biết trong tầng mây đen này có một quỷ vương hoặc là lão quỷ ngàn năm, bất luận là người nào, đối với Diệp Dương Thành mà nói cũng là con mồi hết sức đáng chú ý.

Đặc biệt là nhìn qua tầng mây màu đen này, tựa hồ còn nồng hậu hơn tầng mây của con ác quỷ lần trước mấy phần, đoán chừng thực lực cũng trên lệ quỷ, ít nhất sẽ không kém con ác quỷ kia.

Diệp Dương Thành tiến vào địa phủ, mục đích chính là săn giết những lão quỷ ngàn năm hoặc là ác quỷ từ mười tám tầng địa ngục trốn ra, lúc này thật vất vả phát hiện một con, làm sao lại dễ dàng để nó rời đi?

Nhìn thấy tầng mây đen chạy thẳng tới vị trí của mình, Diệp Dương Thành nhất thời cũng có chút không rõ tình huống, chỉ có thể nhẹ hít vào một hơi, âm thầm huyễn hóa cự kiếm trong tay hình dáng Bàn Long ngân thương, chú ý quan sát động tác của tầng mây màu đen.

Hắn đã chuẩn bị đầy đủ, bất cứ lúc nào cũng có thể mạnh mẽ thi triển thần lôi thuật, chém tầng mây đen kia thành mấy khối, sau đó tiêu diệt từng cái. Dĩ nhiên, trước đó, hắn còn muốn nhìn xem ác quỷ trong tầng mây đen, sai khiến nhiều quỷ hồn như vậy tới nơi này rốt cuộc là vì cái gì?

Chẳng lẽ hành tung của mình đã bại lộ, hay là...

Không đợi Diệp Dương Thành suy nghĩ kỹ càng, đám mây màu đen đã xuất hiện trong không trung cách bờ sông ít nhất cũng trăm thước, ác quỷ tự xưng lão tổ một lần nữa lạnh lùng nói:

- Đội quỷ tốt thứ nhất chuẩn bị, lên.

- Khặc khặc...

Trong tầng mây đen rơi xuống mấy chục đám mây lớn nhỏ, trong tiếng cười quái dị âm lãnh, mấy chục đám mây màu xám tro huyễn hóa thành mấy ngàn linh thể còn không tính là trung cấp lệ quỷ, che khuất bầu trời đánh về phía bờ sông.

Diệp Dương Thành ẩn mình trong bụi cỏ phía xa nhíu mày nhìn tất cả, căn bản không biết con ác quỷ này sai khiến nhiều lệ quỷ như vậy tới nơi này làm gì? Trình độ lợi hại của quái vật trong nước sông, vừa rồi hắn đã được lĩnh giáo rồi, căn bản cũng không tin những quái vật này sẽ bỏ qua cho những lệ quỷ đang nhào tới.

Quả nhiên, đúng như Diệp Dương Thành suy đoán, mấy ngàn con lệ quỷ dưới sự thao túng của ác quỷ quên mình lao tới, nước sông đỏ hồng lập tức có phản ứng, hơn nữa thanh thế vượt xa khỏi mấy chục xúc tu lúc trước.

- Vù vù...

Hàng trăm hàng ngàn xúc tu từ đáy sông ló đầu bay ra, chính diện đón đánh mấy ngàn con lệ quỷ trung cấp nhào đến.

Vốn Diệp Dương Thành còn tưởng mấy ngàn con lệ quỷ trung cấp này cho dù không có thực lực quá cao sâu, nhưng kiến nhiều cắn chết voi, ít nhất cũng có thể chống đỡ được công kích của những sinh vật cổ quái này trong nửa phút?

Nhưng cuối cùng sự thật vô cùng chính xác đã nói cho Diệp Dương Thành, hắn đã sai lầm.

- A...

Từng tiếng kêu thảm thiết thê lương không ngừng vang lên trên bầu trời, không tới năm giây, mấy ngàn con lệ quỷ trung cấp đã biến mất.

Biến mất trên bầu trời bờ sông, giống như chưa từng xuất hiện, làm cho người ta có chút không giải thích được.

Diệp Dương Thành hoàn toàn không có tâm tư chuẩn bị với tình hình này, căn bản không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Mấy ngàn con lệ quỷ trung cấp này đều là trụ cột vững vàng của địa phủ, mặc dù Diệp Dương Thành không biết lệ quỷ trung cấp có thực lực mạnh như thế nào, nhưng đối với quỷ hồn bình thường mà nói, lệ quỷ trung cấp chính là binh lính cao cấp, căn bản không có cùng cấp bậc.

Đây rút cuộc là vật gì, lại có thể dẫn tới một con ác quỷ không tiếc hao tổn thủ hạ? Không đợi Diệp Dương Thành phục hồi tinh thần, đợt công kích thứ hai lại bắt đầu...

- Khặc khặc...

Trong tiếng cười quái dị âm lãnh vang vọng thiên địa, gần vạn con lệ quỷ trung cấp giương nanh múa vuốt đánh về phía huyết hà phía dưới.

Cũng chính vào lúc này, lệ quỷ trung cấp đợt trùng kích thứ hai cũng thoát khỏi tầng mây, đợt thứ ba với số lượng lệ quỷ to lớn hơn cũng đã theo sát phía sau cùng nhau nhào tới.

Lần này Diệp Dương Thành nhìn thấy rất rõ, những lệ quỷ trung cấp kia vốn cũng không phải biến mất, mà là bị những quái vật trong nước sông trực tiếp nuốt lấy.

Xúc tu mềm nhuyễn, khi cương khi nhu. Khi cứng rắn giống như bách luyện kim cương, khi mềm lại giống như bọt biển vô cùng co dãn...

Đây là thức ăn cho bọn quái vật sao? Nhìn cử động tựa hồ giống như công kích kiểu tự sát này, Diệp Dương Thành không thể không liên tưởng màn trước mặt với kiểu công kích tự sát.

Trước mặt những quái vật này, lệ quỷ trung cấp thậm chí cũng không có cơ hội giãy dụa, đã bị trực tiếp cắn nuốt sạch sẽ. Tên ác quỷ khu sai khiến bọn hắn đi làm thức ăn cho bọn quái vật này, rút cuộc muốn làm cái gì?

- Ác quỷ này rút cuộc muốn làm gì?

Một dấu hỏi lớn xuất hiện trong đầu Diệp Dương Thành, khi hắn đang nắm chặt Bàn Long ngân thương trong tay, cảm giác không kìm nén được sẽ phải xông ra giao phong chính diện với ác quỷ kia...

Thì ác quỷ ẩn mình trong chỗ sâu tầng mây rốt cục cũng có động tĩnh.

Nhìn từng con lệ quỷ xông đến vị trí cách nước sông không tới mười thước, lại nhìn từng đám lệ quỷ bị hàng trăm hàng ngàn xúc tu mạnh mẽ cắn nuốt... Đây là một hình ảnh vô cùng chấn động, cũng là một tràng diện khiến Diệp Dương Thành sinh lòng sát niệm.

Lệ quỷ trung cấp hiển nhiên không phải đối thủ của những quái vật sống trong huyết hà, vừa xuất hiện liền bị xúc tu của bọn quái vật mạnh mẽ cắn nuốt. Diệp Dương Thành không tin những lệ quỷ này tự nguyện đến đây, bởi vì sau khi bị cắn nuốt rõ ràng chính là thần hồn câu diệt, nếu như không phải ác quỷ kia điều khiển, bất kể là người hay quỷ đều không muốn mất mạng?

Cùng với hơn ba vạn con lệ quỷ giống như tre già măng mọc xông về phía huyết hà, khoảng cách của những xúc tu có thể đạt được cũng rất nhanh bị áp chế, bắt đầu từ hơn mười thước, từ từ giảm bớt đến mười thước, bảy thước, năm thước...

Khi những quái vật này bị các lệ quỷ dùng tính mạng của mình làm cái giá phải trả để chế trụ xúc tu, tên ác quỷ lẩn trốn trong tầng mây đen rốt cục cũng có động tĩnh.

- Khặc khặc... Đội quỷ tốt thứ tư, lên.

Một tràng cười âm dương quái khí giả tạo vang lên, lại có một mảng lớn mây đen thoát khỏi chủ thể, trong nháy mắt, cũng đã huyễn hóa ra nguyên hình của mình, Tổng số đội quỷ tốt thứ tư đạt hơn hai vạn dưới sự khống chế của ác quỷ tự xưng là lão tổ, đông nghịt đánh về phía huyết hà.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1103)