Truyện ngôn tình hay

Truyện:Chấp Chưởng Thần Quyền - Chương 0741

Chấp Chưởng Thần Quyền
Trọn bộ 1103 chương
Chương 0741: Cụ ông thắt cổ sợ mạng dài
0.00
(0 votes)


Chương (1-1103)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Phanh!

Cửa gian phòng tàn phá bị Đường Thái Nguyên một cước đạp ngã xuống đất, bụi đất tung bay, Thương Ưu Tử nhìn cảnh tượng trong phòng, nàng sững sờ:

- Đám bắt cóc đâu?

Gian phòng cũng không lớn, bên trong chỉ còn mùi máu nhàn nahtj, không tính là dày đặc, nhưng cũng còn gay mũi. Làm cho nàng cùng Đường Thái Nguyên đều cảm thấy ngoài ý muốn là, trong gian phòng đó chỉ có Lâm Đông Mai một người lẳng lặng nằm trên mặt đất, trừ nàng ra không có kẻ nào khác.

Chẳng lẽ không phải bắt cóc? Hai người khó tránh khỏi nhìn nhau, cuối cùng vẫn là Đường Thái Nguyên nói ra:

- Trước mặc kệ nhiều như vậy, mang Lâm viện trưởng quay về đi.

&"- Tốt!

Thương Ưu Tử gật đầu đồng ý Đường Thái Nguyên đề nghị, do nàng tiến lên ôm lấy Lâm Đông Mai sau đó rời khỏi gian phòng.

Sau khi hai người rời đi, nam tử bộ dáng quái dị đứng ở vị trí Đường Thái Nguyên nhìn qua nơi Lâm Đông Mai nằm lại, nụ cười giả tạo nói:

- Mang đi đi, khặc khặc kiệt... Nếu các ngươi không tới, Bổn đế còn phải nghĩ biện pháp trả lễ cho các ngươi đấy...

- Thì ra là ngươi giở trò quỷ!

Nhưng mà không đợi giọng nam hài chấm dứt, Đường Thái Nguyên thét to như sấm vang vọng trong phòng.

Đường Thái Nguyên căn bản không có rời khỏi, nhìn thấy Lâm Đông Mai đang ở trong phòng nhỏ, hắn cũng bắt đầu chuyện này có cổ quái, dưới tình huống bình thường, hắn làm sao trực tiếp rời đi mà không kiểm tra nhà xưởng một lần?

Nhưng vì không để cho Lâm Đông Mai xảy ra vấn đề ở đây, hắn cũng chỉ có thể cho Thương Ưu Tử trước mang theo Lâm Đông Mai rời khỏi, lập tức ẩn nấp thân hình, vụng trộm quay về.

Hết lần này tới lần khác, tiểu nam hài quỷ dị sau khi bọn họ rời đi lại nhảy ra, lúc này hắn cười vì âm mưu thực hiện được, chuyện này làm cho Đường Thái Nguyên dùng ánh mắt hoài nghi nhìn qua hắn.

Tuy tiêu rnam hài này nhìn qua không phải quỷ vật linh thể, nhưng mà là người sống sờ sờ, nhưng mà không ảnh hưởng Đường Thái Nguyên gì cả, hắn sẽ không lưu thủ, đột nhiên xuất hiện trong gian phòng sau đó nâng hai tay lên, đầu ngón tay điện quang lập lòe, cờ rắc một tiếng, mười dòng điện bắn thẳng vào tiểu nam hài.

- Đồ lục điện võng, ngưng!

Đường Thái Nguyên tu hành Lôi Đình Quyết, một khi thành công sẽ là lôi thần trên thế gian, tuy hiện tại tu hành Lôi Đình Quyết không lâu, nhưng mà lĩnh ngộ ra một ít cách khống chế nguyên tố điện hệ, hiên tại vận dụng đồ lục điện võng là pháp thuật đắc ý nhất của hắn.

Đừng nhìn đồ lục điện võng hết sức nhỏ, nhưng mà chỉ có Đường Thái Nguyên biết, mười ngón tay áp súc điện năng cực nhỏ, nhưng nó có lực phá hoại kinh người.

Xùy!

Nhìn thấy thanh thế của Đường Thái Nguyên bàng bạc, công kích như cầu vồng, tiểu nam hài cười xùy, không đếm xỉa tới nâng cánh tay phải lên, đầu ngón tay có hồng quang bắn ra, bộ dáng tùy ý, nói:

- Phá!

Oanh!

Đồ lục điện võng bị hồng quang của đối thủ áp chế không vùng vẫy được, kế tiếp nó nổ tung.

- Tiểu tử, bổn đế không chơi với ngươi!

Trong lúc nổ tung mãnh liệt, tiểu nam hài gào thét như tâm thần, hắn gào thét càng quỷ dị, khiến người ta khó ức chế được.

Mười mấy người? Hai mươi mấy người? Ba mươi mấy người? Căn bản không biết có bao nhiêu người nói ra, giọng nói này có nam có nữ, có già có trẻ, mà các giọng nói khác nhau này lại do tiểu nam hài nói ra.

Đường Thái Nguyên ánh mắt ngưng tụ, nhìn thấu qua kim quang chói mắt nhìn thấy bộ dáng tiểu nam hài, tên này là người sao? Đây chính là quái vật a!

Mà càng làm cho Đường Thái Nguyên kinh hãi là, huyết dịch trên người tiểu nam hài là màu đen, da dường như là bị cắn nát sau đó kéo lên bao phủ thân thể.

Đối mặt với cảnh ly kỳ như thế, Đường Thái Nguyên cảm thấy đại não của mình không đủ dung, f khi hắn còn sống dù gì cũng là ngân bài sát thủ, các chủng tộc ly kỳ trên thế giới đều có nghe thấy, nhưng mà chưa từng nghe qua sinh vật nào giống tiểu nam hauif cả...

Nói thì chậm, diễn ra quá nhanh, Đường Thái Nguyên ngây người sau đó nội tâm khó chịu, hai tay chấn động lần nữa, hắn bắt đầu ngưng tụ đồ lục điện võng mới.

Vào thời điểm này tiểu nam hài ánh mắt sắc lạnh, cười to, hắn nói:

- Chuyện ngày hôm nay thế thôi, ngày khác thân thể của ta đại thành, chắc chắn sẽ đi tìm ngươi.

- Muốn đi?

Sắc mặt Đường Thái Nguyên phát lạnh, trực tiếp công kích lần nữa, nhưng tốc độ chậm nửa nhịp, đồ lục điện võng rơi xuống thì tiểu nam hài đã biến mất.

Ầm ầm!

Đồ lục điện võng đánh vào mặt đất và nổ tung.

Đối với sinh vật quỷ dị này, Đường Thái Nguyên hận không thể diệt sát ngay, nhưng mà trong thần quyền lần đầu tiên hiện ra nhắc nhở chưa từng có:

- Không tra ra người này!

Không tra ra người này! Đường Thái Nguyên chấn động, thân hình lắc lư biến mất trong nhà xưởng, hắn rời đi thì nhà xưởng sụp đổ, bụi mù đầy trời...

- Mộ vạn lẻ bảy trăm sáu mươi bốn!

Trong hoa viên Phù Không Thần Điện, Diệp Dương Thành ngồi trên mặt ghế đá và lật xem đăng ký, nhìn tư liệu chồng chất như núi nhỏ, phía trên phải là xử lý xong, trước mắt hắn đang cầm chính là đăng ký một vạn lẻ bảy trăm sáu mươi bốn!

Nững tài liệu này là cần cứu trợ, tìm kiếm đối tượng, chỉ có không tới 1% là nằm trong khu vực Diệp Dương Thành xử lý, mà 99% khả năng chính là đã ngộ hại, không tìm thấy xương cốt, đối với kết quả này Diệp Dương Thành tiếc nuối, nhưng mà không thể không tiếp nhận, dù sao hắn không có năng lực phục sinh người chết.

Ném phần tư liệu này qua, Diệp Dương Thành điều chỉnh tâm tình, lúc này cầm lấy đăng ký xin giúp đỡ, nhưng mà không chờ hắn định vị tìm người mất tích trên tấm ảnh, trong đầu vang lên giọng Thương Ưu Tử.

- Chủ nhân, Lâm Đông Mai viện trưởng, nàng...

- Lâm viện trưởng như thế nào?

Vừa nhận được liên lạc tâm linh của Thương Ưu Tử, hắn cai mày thả tư liệu xuống, lên tiếng hỏi.

- Lâm viện trưởng bị bắt cóc!

Tiểu Thương Ưu Tử nói:

- Nhưng mà vừa bị chúng ta cứu trở về, chỉ là nàng hiện tại sau khi thanh tỉnh vẫn không biết chuyện mất tích thế nào, không biết ai bắt cóc nàng, cũng không nhìn thấy người nào, đã làm chuyện gì...

- Là ai làm?

Sắc mặt Diệp Dương Thành phát lạnh, hắn đứng lên, ngữ khí phi thường trầm thấp:

- Tra được không?

- Không có!

Tiểu Thương Ưu Tử cười khổ, nói:

- Ta và Đường Thái Nguyên đuổi tới nhà xưởng bỏ hoang giam giữ nàng, nhà xưởng không có bóng người, ta mang theo Lâm Đông Mai viện trưởng quay về huyện Ôn Nhạc, Đường Thái Nguyên ở lại nhà xưởng bỏ hoang dò xét tình huống, khả năng hắn sẽ có được một ít manh mối.

Diệp Dương Thành nhíu mà, thở sâu, hỏi:

- Lâm viện trưởng sau khi thanh tỉnh không nhớ chuyện gì thật à?

- Vâng, cái gì cũng không nhớ!

Tiểu Thương Ưu Tử ứng một tiếng, sau đó do dự một chút, rất không xác định, nói:

- Chủ nhân, Ưu Tử trên người Lâm Đông Mai viện trưởng hình như cảm nhận được khí tức làm Ưu Tử không thoải mái, nhưng không dám xác định là cái gì!

- Khí tức không thoải mái?

Diệp Dương Thành nheo mắt lại, linh hồn chi hỏa màu xanh của Tiểu Thương Ưu Tử biến sắc, nàng tu hành Sinh Mệnh Quyết, lực lượng toàn thân bị sinh cơ bừng bừng thay thế, mà khí tức làm nàng không thoải mái...

Trong đầu suy đoán, Diệp Dương Thành nói:

- Là khí tức tử vong?

- Vâng!

Sau khi được Diệp Dương Thành nhắc nhở, Tiểu Thương Ưu Tử hiểu ra, gật đầu.

- Có lẽ chính là khí tức tử vong, Ưu Tử ở trên người một ít ác quỷ cảm thụ được khí tức này!

- Rốt cuộc vẫn không nhịn được nhảy ra rồi sao?

Đạt được Tiểu Thương Ưu Tử trả lời khẳng định, trong lòng Diệp Dương Thành khẳng định suy đoán, hắn trầm ngâm một chút, nhìn Tiểu Thương Ưu Tử phân phó:

- Ưu Tử, ngươi cẩn thận kiểm tra Lâm viện trưởng, mau chóng tìm rõ căn nguyên khí tức tử vong của Lâm viện trưởng, xác định xong thì báo cáo cho ta!

- Vâng... Chủ nhân!

Tiểu Thương Ưu Tử cũng phát hiện tình thế nghiêm trọng, không có nói nhảm cái gì, lập tức cung kính đáp.

Cũng vào lúc này Đường Thái Nguyên cũng thành lập liên hệ tâm linh với hắn, nói:

- Chủ nhân, tiểu bộc có chuyện cần bẩm báo với ngài!

- Đến Phù Không Thần Điện đi!

Diệp Dương Thành không có nói nhảm, lập tức nói:

- Ta ở hoa viên!

Năm phút sau Đường Thái Nguyên vội vã tiến vào trong Phù Không Thần Điện, tìm được Diệp Dương Thành trong hoa viên, lập tức quỳ một gối trước mặt Diệp Dương Thành, nói:

- Chủ nhân!

- Đứng lên rồi nói!

Diệp Dương Thành cầm tư liệu đăng ký, dời ánh mắt qua người Đường Thái Nguyên, hỏi:

- Có phải phát hiện cái gì không?

- Vâng, thỉnh chủ nhân xem một chút!

Đường Thái Nguyên gật đầu, nhưng không có mở miệng nói manh mối hắn phát hiện cho Diệp Dương Thành, mà là đứng lên sau đó hóa thành linh thể, huyễn hóa ra bộ dáng tiểu nam hài kia.

Vừa nhìn thấy Đường Thái Nguyên huyễn hóa tiểu nam hài, Diệp Dương Thành nhíu mày, cảm thấy đứa bé này lớn lên thật quá rung động, cảm xúc thứ hai là muốn nôn.

Hắn áp chế khó chịu trong lòng, nhìn Đường Thái Nguyên hỏi:

- Ai thế?

Diệp Dương Thành không cách nào tưởng tượng tiểu nam hài vì sao lại như thế, nhưng hắn biết rõ Đường Thái Nguyên huyễn hóa tiểu nam hài cho hắn xem, đã nói lên tiểu nam hài là nhân vật trọng yếu.

Nhưng mà Đường Thái Nguyên không có trả lời Diệp Dương Thành hỏi thăm, mà là hạ thấp người trước Diệp Dương Thành, nói:

- Chủ nhân, ngài lại xem cái này!

- Cái gì?

Diệp Dương Thành sững sờ, lại mở to hai mắt, cả kinh nói:

- Xảy ra chuyện gì?

Vốn cho rằng tiểu nam hài kia đủ rung động rồi, trong chớp mắt làn da của hắn tróc ra biến thành quái vật chất lỏng màu đen, Diệp Dương Thành hai mắt ngưng tụ, trong lòng ẩn ẩn có dự cảm xấu.

- Chủ nhân!

Diệp Dương Thành xem qua bộ dáng trước và sau của tiểu nam hìa, Đường Thái Nguyên khôi phục bộ dáng như trước, nhìn Diệp Dương Thành hạ thấp người, nói:

- Quái vật kia có lẽ chính là hung phạm bắt cóc Lâm viện trưởng, bộ dáng lúc trước của hắn thì bình thường, sau khi tiểu bộc ra tay, tiểu bộc dùng điện võng kích thương dung mạo của hắn...

- Ngươi đã giao thủ với hắn?

Diệp Dương Thành nói:

- Có bắt được không?

- Không có!

Đường Thái Nguyên lắc đầu, nói:

- Có thể tiểu bộc bị hắn kích thương, còn là vì hắn vô lễ, do không kịp đề phòng nên tiểu bộc một kích đắc thủ, nhưng mà hắn muốn chạy trốn, tiểu bộc căn bản không thể ngăn hắn.

...

Sắc mặt Diệp Dương Thành ngưng trọng, hai mắt nhắm lại sau đó dùng thần quyền định vị bộ dáng mà Đường Thái Nguyên huyễn hóa tìm kiếm, nhưng mà thần quyền thất bại làm hắn kinh ngạc.

Không tra ra người này?

Nhìn thấy sắc mặt Diệp Dương Thành biến hóa, Đường Thái Nguyên biết Diệp Dương Thành cũng gặp vấn đề như của hắn, nhưng mà hắn không có thanh minh cho bản thân cái gì, nói:

- Tiểu bộc nhớ rõ, tiểu bộc lúc ra tay với hắn, hắn tự xưng ' bổn đế '...

- Bổn đế?

Diệp Dương Thành cúi đầu suy tư, sau đó ngẩng đầu lên nói:

- Quả nhiên là đám hỗn đản này!

Đối thủ trước mắt Diệp Dương Thành, có thể xưng là ' bổn đế ' chỉ có ba tên! Đầu tiên là Xích Mi Quỷ Đế bị nhốt trong không gian thứ nguyên, tiếp theo chính là hai tên sơ giai Quỷ Đế dưới trướng Xích Mi Quỷ Đế. Hai tên này trong lần giao thủ trước đã bị hắn đánh trọng thương, đẩy vào không gian thứ nguyên... Như vậy, tiểu nam hài là Quỷ Đế nào?

Càng làm cho Diệp Dương Thành cảm thấy hoang mang là, Quỷ Đế không phải thầ sứ, thần sức chiếm thân thể ác nhân sau đó cũng tìm được phúc lợi của thần quyền, thế cho nên thực lực không hạ thấp, nhưng Quỷ Đế thì khác, bất kể là sơ giai Quỷ Dế cũng tốt, hoặc là đỉnh phong Quỷ Đế, đều khó có khả năng cướp lấy thân thể người khác còn bảo trì trạng thái đỉnh phong.

Cũng nói đúng hơn, thần sứ chiếm cứ thân thể ác nhân là phục vụ cho Diệp Dương Thành, đồn thời cũng không sinh ra chút ảnh hưởng nào lên thực lực của bọn họ, mà linh thể khác thì sao? Cho dù là linh thể cấp bậc nào, cưỡng ép chiếm thân hìn người khác đều giảm thực lực xuống.

Mượn Xích Mi Quỷ Đế mà nói, nếu hắn lựa chọn người sống chịu tải linh hồn, như vậy chính là giết người này đoạt xá, lại thay thế linh hồn của kẻ đó đảm nhiệm chủ nhân thân thể, do đó độ phù hợp giữa linh hồn và thân thể giảm xuống thấp nhất, trực tiếp làm cho Xích Mi Quỷ Đế nhập vào người kẻ khác thực lực giảm xuống, còn chưa đủ một phần tư lúc toàn thịnh.

Nếu như Xích Mi Quỷ Đế lựa chọn nam nhân cường tráng mà nhập vào, Diệp Dương Thành có lẽ miễn cưỡng hiểu hắn làm như vậy là vì nô dich người sống trên địa cầu, nhưng hết lần này tới lần khác gia hỏa tự xưng bổn đế lại lựa chọn không phải người trưởng thành, cũng không phải thanh niên tinh thần phấn chấn, mà là một tiểu hài tử chưa ráo máu đầu.

Nhập vào người nam nhân trưởng thành thì chỉ còn một phần tư thực lực, như vậy nhập vào tiểu hài tử thì thực lực chỉ còn một phần hai mươi thực lực.

Đây là khác biệt như ngày và đêm, tình thế trước mắt là như thế, gia hỏa tự xưng bổn đế là tiểu hài tử năm tuổi, một sinh vật cỏ quái không giống nhân loại.

- Kỳ quái...

Trong đầu cân nhắc suy đoán, cuối cùng không cách nào tìm ra lý do thuyết phục bản thân, Diệp Dương Thành nhíu mày, lẩm bẩm:

- nếu như hắn tìm ta báo thù, trạng thái linh thể toàn thịnh không nghi ngờ là lựa chọn tốt nhất, nếu như hắn đang âm thầm tạo phiền toái cho ta, có lẽ phụ thân lên người nam nhân sự nghiệp thành công là thỏa đáng nhất... Nhưng đồ quỷ này định làm cái gì? Chẳng lẽ chơi kế hoạch dưỡng thành sao? Không... Hắn không có nhiều thời gian như thế.

Lẩm bẩm vài câu, hắn cân hắc bảy phút nhưng không tìm ra đáp án, Diệp Dương Thành thở dài, tạm thời bỏ qua suy nghĩ này, nhìn qua Đường Thái Nguyên, nói:

- Thời điểm ngươi giao thủ với hắn, có manh mối gì hữu dụng không?

- Chủ nhân, tiểu bộc cảm thấy hắn thật sự không phải là một trong ba Quỷ Đế kia, tiểu bộc hoàn toàn không cách nào định vị hắn sau khi thoát đi cả.

Đường Thái Nguyên lại nói:

- Hơn nữa quái vật đoạt xá, hoặc nhiều hoặc ít đều lưu lại dấu vết, không có khả năng cướp đoạt thân thể có độ phù hợp gần như trời sinh.

- Cho nên ngươi cảm thấy gia hỏa tự xưng là bổn đế không phải là một trong ba Quỷ Đế, thậm chí căn bản không phải linh thể?

Crypto.com Exchange

Chương (1-1103)