Vay nóng Homecredit

Truyện:Chấp Chưởng Thần Quyền - Chương 0758

Chấp Chưởng Thần Quyền
Trọn bộ 1103 chương
Chương 0758: Một năm gia tăng chín trăm ngày
0.00
(0 votes)


Chương (1-1103)

Siêu sale Shopee


- Thực vật trong vũ trụ vô số chủng loại, có thể chia làm tam giai thập ngũ đẳng, cao nhất là cao giai ngũ đẳng, thấp nhất là đê giai nhất đẳng, thực vật chênh lệch thật lớn, có khả năng cung cấp giá trị dinh dưỡng cùng ưu đãi cũng khác xa nhau, đê giai nhất đẳng là cấp bậc thấp nhất trong thực vật.

Cửu Tiêu Thần Cách trả lời.

- Ách...

Chứng kiến thần cách nêu lên, ý nghĩ Diệp Dương Thành không khỏi dại ra, hắn nhìn nắm thóc trong tay mình, có chút kinh ngạc hỏi:

- Hạt thóc này dưỡng dục không biết bao nhiêu sinh mạng, nếu nó chỉ là đê giai nhất đẳng, vậy cỏ dại ven đường lại tính là gì?

- Đê giai nhất đẳng.

Cửu Tiêu Thần Cách nêu lên.

- Hạt thóc cùng cỏ dại lại ngang nhau?

Diệp Dương Thành kinh ngạc, hỏi:

- Vì sao?

- Cỏ dại cũng là chất dinh dưỡng cung cấp cho động vật ăn cỏ duy trì sinh mạng, chỉ cần là cung cấp ưu đãi cho sinh mạng, nhưng không đạt được tiêu chuẩn nhất định đều liệt kê thành đê giai nhất đẳng, thực vật đê giai nhất đẳng cũng là chủng loại thực vật trong vũ trụ, đồng thời là thực vật số lượng nhiều nhất.

Cửu Tiêu Thần Cách tiếp tục nêu lên.

- Nha...

Nhìn thấy giải thích, Diệp Dương Thành có chút hiểu được.

Việc phân chia cấp bậc thực vật cũng không phải dựa theo tiêu chuẩn nhân loại ăn được hay không mà chế định, mà căn cứ theo cơ sở toàn bộ sinh vật trong vũ trụ có ưu đãi hay không làm đánh giá, tỷ như cỏ dại, tuy rằng nhân loại không ăn cỏ dại, ở trong mắt nhân loại cỏ dại là thứ bị xem nhẹ hoàn toàn.

Nhưng đối với động vật ăn cỏ mà nói, cỏ dại có giá trị của chính nó, cỏ dại cũng có thể cung cấp chất dinh dưỡng dồi dào duy trì tính mạng cho chúng nó!

Cho nên cỏ dại cũng được liệt kê ngang hàng cùng hạt thóc, thuộc phạm trù thực vật đê giai nhất đẳng.

Nghĩ tới đây Diệp Dương Thành gật gật đầu, tin phục vạn phần với lời giải thích này của thần cách, nhưng vẫn không nhịn được hỏi:

- Nhưng dinh dưỡng của hạt thóc hẳn phải cao hơn cỏ dại mới đúng, lại bị liệt kê làm đê giai nhất đẳng, có căn cứ nào hợp lý sao?

Người ăn ngũ cốc hoa màu, trong đó hạt thóc đứng đầu, vì sao hạt thóc lại là thực vật đẳng cấp thấp nhất? Diệp Dương Thành có chút không rõ...

Hạt thóc là một trong những món chính phổ biến nhất của nhân loại, ở trên địa cầu tuyệt đối có được địa vị không thể thay thế, trăm ngàn năm qua, hạt thóc dưỡng dục bao nhiêu nhân loại? Nếu như ngay cả hạt thóc chỉ có thể bị đánh giá là thực vật đê giai nhất đẳng, như vậy trên địa cầu lại có loại thực vật nào đạt được trình độ trung giai đây?

Ý nghĩ này hiện lên trong đầu Diệp Dương Thành, hắn không khỏi hít sâu một hơi, kiên nhẫn chờ đợi thần cách giải thích, hắn biết thần cách nhất định có lời giải thích hợp lý.

Rất nhanh, thần cách đã sửa sang xong tin tức, nêu lên:

- Tiêu chuẩn bình trắc thực vật đê giai nhất đẳng chính là có thể cung cấp sinh tồn cơ bản nhất cho sinh vật, là chất dinh dưỡng lâu dài, mặc dù hạt thóc dưỡng dục nhân loại hàng vạn năm, nhưng lại không thể cung cấp cho nhân loại thành phần dinh dưỡng vượt qua phạm trù cơ bản, bởi vậy hạt thóc chỉ là thực vật đê giai nhất đẳng.

- Ách...

Nhìn lời giải thích kia, Diệp Dương Thành không khỏi mê hoặc, hỏi lại:

- Như vậy nếu như hạt thóc chỉ là thực vật đê giai nhất đẳng, khi cường hóa đến nhị đẳng sẽ phát sinh biến hóa như thế nào? Nêu ví dụ thuyết minh!

Cấp bậc thần cách ngày càng cao, thần cách có thể trả lời nghi hoặc ngày càng nhiều, Diệp Dương Thành vừa hỏi xong đã nêu ra:

- Hạt thóc cường hóa đến nhị đẳng đê giai, chu kỳ thành thục từ 3-4 tháng chỉ còn 2-3 tháng, yêu cầu về hoàn cảnh sinh tồn cũng hạ thấp xuống, hơn nữa sản lượng sẽ nhiều hơn nhất đẳng 50%.

- Ngoài ra hạt thóc đê giai nhị đẳng đã có được thành phần dinh dưỡng vượt qua chỉ tiêu trụ cột sinh tồn, nếu ăn ngày tháng lâu dài, các hạng cơ năng thân thể sẽ được cải thiện nhất định, tăng cường thể chất, kéo dài tuổi thọ.

- Tê...

Nhìn thấy đoạn giới thiệu, Diệp Dương Thành không nhịn được hít sâu một hơi. Thì ra là thế, thì ra là thế! Khó trách hạt thóc bình thường bị đánh giá là đê giai nhất đẳng, nguyên lai nếu lên nhị đẳng còn có dinh dưỡng cải thiện cơ năng thân thể...

Chỉ cần ăn một bữa cơm có thể đạt được cải thiện cơ năng thân thể, hiệu quả duyên niên ích thọ, hạt thóc như vậy hiển nhiên đã vượt qua phạm trù hạt thóc bình thường, mà hạt thóc như vậy cũng chỉ là đê giai nhị đẳng mà thôi!

Nghĩ tới đây, hai mắt Diệp Dương Thành không khỏi sáng lên, hắn loáng thoáng nghĩ đến một việc, làm hô hấp của hắn trở nên dồn dập:

- Như vậy nếu là người bình thường ăn hạt thóc đê giai nhị đẳng thời gian lâu dài, đại khái có thể gia tăng bao nhiêu tuổi thọ?

Câu hỏi này khiến thần cách có chút khó khăn, trầm mặc hơn một phút mới nêu lên:

- Hạt thóc đê giai nhị đẳng chỉ mới vượt qua đê giai nhất đẳng một chút, cung cấp chất dinh dưỡng thập phần có hạn, vả lại tùy theo trạng huống thân thể của mỗi người sẽ bị ảnh hưởng khác nhau, dù sao...

- Ta không phải muốn ngươi giải thích việc này, ta chỉ hỏi việc khác!

Diệp Dương Thành có chút sốt ruột, trực tiếp xem nhẹ nội dung giải thích của thần cách, hỏi:

- Thấp nhất gia tăng bao nhiêu tuổi thọ?

- Dựa theo chất dinh dưỡng trong hạt thóc đê giai nhị đẳng, liên tục ăn một năm thấp nhất có thể gia tăng được thêm mười lăm ngày tuổi thọ.

Thần cách tính toán thật lâu mới đưa ra đáp án.

- Ăn liên tục một năm mới gia tăng được mười lăm ngày?

Diệp Dương Thành không khỏi nhíu mày, con số này thấp hơn sự chờ đợi của hắn, trầm ngâm một lúc mới hỏi:

- Như vậy nếu là đê giai tam đẳng, tứ đẳng hoặc là ngũ đẳng thì sao? Sẽ gia tăng bao nhiêu tuổi thọ?

- Tam đẳng ăn liên tục một năm có thể gia tăng bốn mươi lăm ngày, tứ đẳng gia tăng một trăm tám mươi ngày, ngũ đẳng gia tăng chín trăm ngày, nhưng thực vật đê giai cao nhất chỉ có thể gia tăng năm trăm năm tuổi thọ cho sinh vật, muốn đột phá hạn chế, chỉ phải dùng thực vật cấp bậc càng cao hơn.

Thần cách đáp.

- Ăn một năm gia tăng chín trăm ngày tuổi thọ? Cao nhất năm trăm năm? Đủ rồi, đủ rồi!

Với tâm cảnh bây giờ của Diệp Dương Thành cũng không nhịn được hô to, ha ha cười nói:

- Năm trăm năm ah! Nhìn khắp lịch sử địa cầu, lại có mấy người có thể sống đến năm trăm tuổi?

Diệp Dương Thành biết trên địa cầu sinh vật sống được tới mấy trăm năm, cũng chỉ có Phó Diệc Chi cùng huynh đệ kia của hắn mà thôi, ngoại trừ hai người bọn họ, những truyền thuyết khác thật giả khó phân biệt, nhưng có thể khẳng định, người sống được nhiều tuổi như vậy tuyệt đối không phải nhờ ăn cơm mà đạt tới!

Cường hóa một kg hạt thóc nhất đẳng đê giai cần tiêu hao 100. 000 điểm linh lực, nhưng một kg hạt thóc được cường hóa đến ngũ đẳng đê giai, có năng lực gieo trồng ra bao nhiêu cân hạt thóc ngũ đẳng nhất giai? Cứ như thế...

- Nga, đúng rồi!

Diệp Dương Thành đột nhiên nghĩ tới một chuyện, vội vàng hỏi:

- Hạt thóc đê giai ngũ đẳng sau khi gieo trồng, hạt thóc đời tiếp theo có thể dùng trồng trọt hay không?

- Bản chất hạt thóc là thực vật đê giai nhất đẳng, sau khi cường hóa ngoại trừ lần đầu tiên, mỗi lần gieo trồng một quý sẽ hạ thấp một cấp, thẳng đến khi khôi phục lại nhất đẳng ban đầu.

Thần cách trả lời.

- Ngoại trừ lần đầu tiên, mỗi lần sau đó đều hạ thấp một bậc?

Diệp Dương Thành thoáng có chút thất vọng, nhưng kết quả vẫn khá khả quan, ít nhất còn có thể gieo trồng vài lần, vẫn tốt hơn hoàn toàn không thể!

Nghĩ tới đây, hắn ổn định lại tâm tình, hỏi:

- Vì sao cấp bậc cường hóa hạt thóc chỉ có ngũ đẳng, cao hơn không được sao?

- Bởi vì cơ sở của thực vật cường hóa quá thấp, ngũ đẳng đã là đẳng cấp cao nhất của hạt thóc bình thường.

Thần cách lại giải thích.

- Cao nhất sao?

Diệp Dương Thành cũng không quá thất vọng. Có thể trồng được loại hạt thóc ngũ đẳng, đã làm hắn vô cùng vui sướng, có được loại hạt thóc này, người nhà của hắn, bạn bè hắn, dù không dùng thần quyền trực tiếp cường hóa, cũng có thể sống được thấp nhất năm trăm tuổi!

Bây giờ hắn còn chưa trở thành thần, nhưng chỉ mới được thần cách một năm thời gian, hắn không tin trong năm trăm năm tương lai, hắn không tìm thấy thực vật trung giai!

Hoặc là trong năm trăm năm này, hắn đề thăng đủ thần cách, làm người thân của mình cũng cảm thụ được trở thành thần minh...

Trên mặt lộ ra ý cười, Diệp Dương Thành gật đầu nói:

- Trước khoan hãy cường hóa, ta đi tìm đủ một ký hạt thóc rồi hãy cường hóa!

- Hủy bỏ cường hóa.

Thần cách nêu lên, trực tiếp tán đi linh lực bao phủ ngoài hạt thóc, tiêu hao mất mười điểm linh lực.

Diệp Dương Thành cũng không để ý, hắn bỏ hạt thóc trong tay lên bàn, tâm niệm vừa động lập tức biến mất trong hoa viên thần điện.

Hắn đi tới Hoa Hạ thần điện, đem nhiệm vụ thu thập một ký hạt thóc giao cho Tống Lâm Lập, bản thân hắn ngồi xuống bảo tọa, nhìn Càn Khôn Tu Di Kính trước mặt, lâm vào suy tư...

Nếu ngay cả mầm móng hạt thóc cũng có thể cường hóa, có phải ý nghĩa toàn bộ mầm móng thực vật đều có thể cường hóa? Tỷ như cây tùng, liễu, dong...táo?

Nếu toàn bộ thực vật đều có thể cường hóa, như vậy hắn có thể làm được rất nhiều việc, tỷ như cường hóa hạt táo, trồng một vườn trái cây? Tỷ như cường hóa nhiều hạt thóc nhị đẳng đê giai, sau đó lũng đoạn hành nghiệp lương thực toàn cầu? Tỷ như...

- Dù sao cũng phải lưu đường sống cho người khác đi.

Nghĩ đi nghĩ lại, hắn lắc đầu phủ định ý nghĩ của mình, trồng trọt thêm trái cây hay trồng lương thực cũng không có ý nghĩa gì lớn với hắn, chỉ lãng phí linh lực đi trao đổi tiền tài thế tục mà thôi, mất nhiều hơn được!

Chờ khi nào hắn toàn diện mở rộng cường hóa thực vật, linh lực trong tay đủ tiêu xài...có lẽ hắn còn có thể mở thật nhiều nông trường, làm cho toàn bộ nhân loại địa cầu đều có thể ăn được lương thực kéo dài tuổi thọ, nhưng tuyệt đối không phải hiện tại.

- Như vậy...chẳng lẽ cường hóa thực vật chỉ dùng cải thiện thể chất thôi sao?

Diệp Dương Thành nhíu mày, trực giác nói cho hắn biết cường hóa thực vật tuyệt không có cực hạn như thế.

Hắn ngẩng đầu nhìn nhóm người Dương Đằng Phi đứng hai bên, đem chuyện mình có thể cường hóa thực vật nói ra, hỏi:

- Dựa theo cách nhìn của các ngươi, cường hóa thực vật còn có thể dùng tới địa phương nào?

- Rất nhiều thôi.

Không đợi nhóm người Dương Đằng Phi lên tiếng, Triệu Dung Dung đã nói:

- Trồng vườn trái cây, xây vườn ươm, dựng nông trường đồn điền, có thể...

Diệp Dương Thành cũng không gật đầu hay lắc đầu, chỉ nhìn qua Dương Đằng Phi cùng Sở Minh Hiên, hỏi:

- Ngươi cảm thấy thế nào?

- Vậy phải xem chủ nhân muốn dùng thế nào.

Dương Đằng Phi mỉm cười, không chút hoang mang nói:

- Khách sạn nhà hàng có thể dùng lương thực mà chủ nhân cường hóa nấu ăn, củng cố địa vị bá chủ ẩm thực của chúng ta, có ưu thế này, nhà hàng khách sạn Hoa Hạ có thể trải rộng khắp thế giới!

- Ân, còn gì nữa không?

Diệp Dương Thành gật đầu, đề nghị này không tệ!

- Nếu không phải vì kiếm tiền, vì sao chủ nhân không đem thực vật cường hóa trồng ở sa mạc đây?

Dương Đằng Phi cười hỏi.

- Sa mạc?

Diệp Dương Thành sửng sốt, mừng rỡ:

- Đúng vậy, vì sao ta không nghĩ tới việc này đâu!

Vấn đề sa mạc hóa chính là vấn đề khó khăn lớn nhất của toàn thế giới ở thời đại này, cũng là một trong những thiên tai cực kỳ nghiêm trọng. Chỉ riêng tính ở Hoa Hạ, diện tích mặt đất bị sa mạc hóa đã lên tới 170 vạn km2, chiếm cả diện tích quốc thổ 10. 8%, mà khu vực bị ảnh hưởng nhiều đến hơn ba mươi địa phương!

Nguyên nhân khiến đất đai biến thành sa mạc hóa bởi vì địa cầu khô hạn tạo thành hiện tượng tự nhiên, cũng có thể do nhân loại đã quá độ chăn nuôi, quá độ nông điền, quá độ chặt cây rừng, quá độ sử dụng tài nguyên nước, xây dựng công nghiệp hóa cùng khai thác quặng mỏ lại không chú ý bảo vệ môi trường nên mới sinh ra tình trạng này.

Đơn giản mà nói, chỉ tính tại Hoa Hạ hàng năm có những vùng đất sa mạc hóa, bị thiên tai ảnh hưởng tạo thành sa mạc lên tới 5%, còn lại 95% diện tích đất đai đều bởi vì đủ loại nhân tố tạo thành tai nạn, bởi vậy có thể thấy được, vấn đề sa mạc hóa đã không thể không làm cả thế giới đau đầu.

Trên thực tế thật nhiều quốc gia trên địa cầu đều đang cố gắng nỗ lực giải quyết vấn đề sa mạc hóa, nghĩ ra thật nhiều biện pháp để khống chế giải quyết, nhưng với tình huống trước mắt, những biện pháp kia cũng như muối bỏ biển, không đạt được hiệu quả mong muốn.

Hơn nữa một cửa ải khó khăn trong vấn đề này chính là thực vật gieo trồng không có đủ nước cung cấp, khô hạn mà tử vong, dù có thực vật ương ngạnh sống sót cũng vì dinh dưỡng không đầy đủ mà biến thành khô cằn biến dị.

Nhưng những vấn đề này đối với Diệp Dương Thành mà nói không là vấn đề, hắn muốn có bao nhiêu mưa không được? Hơn nữa mầm móng thực vật có thể tiến hành cường hóa, tạo ra thực vật có sinh mệnh lực cứng rắn, bắt đầu tiến hành giải quyết vấn đề sa mạc hóa trong Hoa Hạ!

Kể từ đó, chẳng những giải quyết vấn đề hoàn cảnh môi trường cho quốc gia, đồng thời hắn cũng biết thần điện Hoa Hạ kiến thành, đủ loại sinh vật trong phạm vi thần quốc đều đã sản sinh ra ý thức cảm ơn, mà giải quyết sa mạc hóa cũng là chuyện tốt hiếm có cần làm!

Bất quá tuy nói thiên địa vạn vật, phàm là sinh vật nhận được ân huệ đều sản sinh ý thức cảm ơn, nhưng bởi vì linh trí cao thấp mà sinh ra nguyện lực số lượng bất đồng, tỷ như một con thằn lằn, sinh ra ý thức cảm ơn tuyệt đối không bằng một con khỉ, mà một con khỉ cũng không sánh bằng một nhân loại.

Nhân loại là vạn vật chi linh, họ có vui buồn giận ghét của chính mình, muốn đạt được càng nhiều ý thức cảm ơn của nhân loại, phải làm cho họ biết nơi phát ra ân huệ, không thể nghi ngờ, ở trên địa cầu tiến hành thần tích hàng lâm chính là lựa chọn tốt nhất trước mắt của Diệp Dương Thành.

Chỉ có làm cho bọn họ biết có thần tích tồn tại, bọn họ sẽ biết cảm ơn, thậm chí còn quỳ xuống cầu nguyện, vô luận họ cúi lạy là ngọc hoàng đại đế hay chúa Jesus, ý thức cảm ơn vẫn thuộc về Diệp Dương Thành, bởi vì trên địa cầu vốn không có thần minh nào khác.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1103)